- Lại gọi người...?
Lúc này Nguyễn Ngưng đang trông tiệm, nghe thấy liên tiếp tiếng hét, không khỏi tặc lưỡi một trận, những người này điên rồi sao?
Chẳng qua ngẫm lại thì cũng đúng, thử nghĩ một chút, mấy người này bình thường luôn cao cao tại thượng, lúc này bị mấy tên lâu la không biết ở đâu ra chém lăn trên mặt đất, thậm chí còn từng đao chém cho máu thịt be bét, nào có mấy ai có thể chịu được?
- Tiếp tục như này thì chút nữa còn có chỗ ngồi hay sao...
Nguyễn Ngưng thầm nghĩ trong lòng:
- Hay là gọi bọn tỷ muội tới...
Vội vàng nhắn cho mấy người Hề Duyệt, Tô Chỉ:
- Tranh thủ thời gian đến đây, đại lão bản Nguyên Hành Các kéo hơn 100 người tới, nếu không đến thì không còn chỗ!
Bàn Giao Phủ, Hề Duyệt tỏ ra lúng túng:
- Cha, ta đến CLB Internet Khởi Nguyên một chuyến...
- Đi ngay bây giờ?
Hề Trầm Chu vô cùng nghi hoặc.
- Ngưng Ngưng nói Đường chưởng quỹ của Nguyên Hành Các kéo hơn 100 người đến cửa hàng kia, bây giờ không đi thì không còn chỗ...
Gương mặt xinh đẹp của Hề Duyệt lộ ra vẻ lúng túng, trong lòng thì càng phiền muộn, cái này vừa đắt mà thái độ cửa hàng lại không tốt, chính Đường Nguyên chơi còn không tính, làm sao lại kéo thêm người cổ động cho hắn!
---------------------
Chiến trường Tân Thủ Thôn rất nhanh được dời đến Hồng Danh Thôn, bao gồm cả người đi đường, vệ đội Hoàng tộc, học phủ, nhân sĩ tông môn, lúc này, chiến trường Hồng Danh thôn đã vượt qua 200 người!
Dường như hơn nửa nhân số, cộng thêm người mới bị kéo vào trò chơi, tất cả đều tụ tập ở đây!
Vì người chơi không ngừng bị chữ đỏ kéo vào Hồng Danh Thôn, lên quy mô cuộc hỗn chiến ở Tân Thủ Thôn đã dần dần giảm nhỏ!
Nói Hồng Danh Thôn là một thôn trang, nhưng kì thực đã được hệ thống mở rộng như một tòa thành, lúc này, chỉ thấy ở điểm phục sinh, người đứng lít nha lít nhít!
Mà ở Hồng Danh Thôn lại không có bất kỳ một cơ chế bảo hộ nào!
Càng không có đại đao vệ sĩ!
Cứ như vậy, hỗn loạn càng thêm hỗn loạn!
- Giết! Giết cho ta! Chết lập tức hồi sinh!
Trong kênh của liên quân Nguyên Hoàng, Đường Nguyên điên cuồng gào thét:
- Đứng vững cho ta! Bản tọa lập tức kêu 100 tên tinh nhuệ tới!
Cửu Hoa quân, Cung Hách điên cuồng hô to:
- Chịu đựng! Bản thống lĩnh đã điều người trong quân đến! Làm sao lại nhiều người như này!
Những người không mở kênh trong thông tin chim cánh cụt, ở trong trò chơi hô to:
- Mẹ nó! Đi chết đi!
- Dám giết ta? Đến đây!
- Lão tử lại sống lại, đến đánh!
-....
Hỗn loạn lung tung.
---------------
Cơ Võ phiền muộn:
- Úc thống lĩnh đâu? Làm sao bỗng nhiên lại không có tin tức?
Trưởng công chúa Cơ Du cũng phiền muộn:
- Người của ta cũng không có tin tức...
- Chuyện gì xảy ra vậy? Người của ta cũng không có tin tức!
Mặt Nhị hoàng tử đen lên:
- Vẫn đang chờ tiền để dùng đây!
----------------
Hồng Danh Thôn.
- Cấm Vệ quân đến đây tập hợp! Đến đây tập hợp!
- A!
Trong nháy mắt liền bị chém.
- Còn muốn tập hợp?
Mấy tên đệ tử Hoàng gia đỏ mắt:
- Tập hợp xong để chém chúng ta sao?
Úc thống lĩnh tháo mũ giả lập xuống, trong nháy mắt, sắc mặt liền tái đi:
- Làm sao lại nhiều tin nhắn như vậy?
Úc thông lĩnh vuốt một mặt hồ hôi lạnh, phát tin tức trả lời:
- Hồi bẩm bệ hạ... Chúng ta bị kẹt ở điểm phục sinh Hồng Danh Thôn, không ra được... Người ở đây nhiều lắm!
- Cái gì?!
Cơ Võ nghe nói thế, sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Có bao nhiêu người?!
- Ước chừng hơn 200... Còn có hơn 100 người tự xưng là Thần Tinh Hải Vực, thấy chúng ta liền giết!
-...
- Phụ hoàng... Này xử lý làm sao!
Nhị hoàng tử phiền muộn, mấy người vẫn đang chờ tiền luyện cấp, kết quả là đoàn cầy tiện bị kẹt ở điểm phục sinh?!
- Hay là... Lại điều người đến?
Ngũ hoàng tử Cơ Dương đề nghị.
Cơ Du lắc đầu:
- Nước xa không cứu được lửa gần!
- Để An Hổ Uy điều 200 Cửu Hoa quân đến!
Cơ Võ hừ lạnh, nói:
- Cái gì Thần Tinh Hải Vực, ngược lại Cô muốn xem xem là cái mặt hàng gì!
-------------
- Ngưng Ngưng!
Ngoài cửa, Hề Duyệt cùng với Tô Chỉ, Tô Dao hùng hùng hổ hổ đi vào.
- Mau lên máy!
Nguyễn Ngưng vội vàng gọi lại, vừa mở trò chơi vừa hướng về phía Phương Khải hỏi:
- Lão bản, hôm nay có thể nói cho chúng ta biết bảo địa kia đi kiểu gì không?
- Ngưng Ngưng, ngươi không trông cửa hàng sao?
Hề Duyệt nghi ngờ hỏi.
- Hôm nay không bán nữa! Ngày mai lão nương đi tìm người trông tiệm!
Nguyễn Ngưng hô.
-....
--------------------
Bán Biên thành.
Một trung niên mặc trường bào màu xanh ngọc đi vào cửa hàng, sau lưng còn có khoảng 100 người đi theo:
- Các chủ!
Đào Khôn tháo mũ giả lập xuống:
- Các chủ đang chỉ huy, người đi tìm lão bản lên máy trước! Làm cho tất cả mọi người giết thành chữ đỏ đến Hồng Danh thôn!
Dứt lời liền hướng dẫn cách chơi.
Mười phút sau, lập tức Hồng Danh thôn có nhiều thêm 100 Nguyên Hành Vệ có tổ chức, kỷ luật!
Mặc dù cấp hơi thấp một chút, nhưng đẳng cấp mọi người ở Hồng Danh thôn cũng không cao!
Gần 200 người, lập tức triển khai thanh tẩy đối với 200 người còn lại!
Bên trong 200 người kia, chỉ có mấy chục tên Cửu Hoa quân có thông tin chim cánh cụt để thống nhất chỉ huy, mà cái khác, Cấm Vệ quân không cách nào chỉ huy, còn chừng 100 người đều là tán nhân đang giết đến đỏ cả mắt, kết quả tự nhiên là không cần nói nhiều!
Từ từ, người Nguyên Hành Các đứng ngày càng nhiều, mà đám tán nhân không có tổ chức kỷ luật, tự nhiên là bị giết cho chết lặng, dứt khoát nằm trên mặt đất!
Mà còn thừa mấy người Cửu Hoa quân, tự nhiên là càng không thể ngăn cản!
- Chịu đựng! Chịu đựng!
Trong kênh Cửu Hoa quân, Cung Hách gào thét, đây chính là chiến tranh liên quan đến vinh quang của Cửu Hoa quân!
- Viện quân lập tức tới! An thành chủ đã điều 200 viện quân đến!
--------------
Bên Bán Biên Thành.
- Bọn hắn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại.
Mặt Đào Khôn đen lên:
- Thời gian lên máy của chúng ta sắp hết!
- Lại điều thêm 150 Nguyên Hành Vệ phổ thông đến! Đợi chút nữa tiếp nhận vị trí của chúng ta!
Đường Nguyên thấy thắng lợi trong tầm mắt, lớn tiếng cười lạnh nói:
- Ta xem bọn hắn có thể chịu đến khi nào!
--------------
Cửa hàng thành Cửu Hoa.
An Hổ Uy mang theo 200 người vào cửa hàng;
- Tiểu Nguyệt! Lên máy!
- Ặc... An thành chủ.
Tiểu Nguyệt ngẩn ngơ:
- Hình như không còn nhiều chỗ.
-A!?
An Hổ Uy liền ngẩn ra, hơn 600 máy tính, không còn vị trí?
- Còn bao nhiêu?
-... Mười mấy.
Cửa hàng bên Cửu Hoa, có nhiều loại trò chơi, sau cuộc thi đấu lần trước lại càng có nhiều người chơi, bây giờ một lượng người lớn kéo vào chơi Truyền Kỳ, làm sao còn có thể có vị trí!
----------------
Trong kênh chỉ huy Cửu Hoa quân, Cung Hách quát ầm lên:
- Viện quân đau? Viện quân có tới không?! Chúng ta sắp không chịu được nữa!
- Đến hơn mười!
Một sĩ quan trả lời.
- Hơn mười?! Có chuyện gì vậy?!
- Không có máy!
- Mẹ nó!
Cung Hách liền chửi tục một câu:
- 600 máy tính, làm sao lại không có vị trí?! Để những người chơi trò chơi khác, trước đừng chơi vội!
- Cung phó thống lĩnh! Xong! Các huynh đệ không chịu nổi! Toàn bộ đã ngã xuống!
Cung Hách bực bội, nhìn thi thể nằm trên mặt đất:
- Đây đều là ai?! Nhiều người nằm như vậy, làm sao lại không đánh lại?!
- Người của Lưu Vân Đạo Cung, Vân Hải Tông, còn có các đại học phủ!
Một sĩ quan nhỏ giọng nói:
- Hình như còn có người của Cấm Vệ quân...
-...
- Liên hợp lại! Còn có thể đánh!
Mắt Cung Hách đỏ lên:
- Còn có thể đánh! Đem bọn hắn gọi tới! Ta mở kênh thống nhất! Thống nhất chỉ huy!
- Ngăn bọn hắn lại!
----------------
- Đường đại chưởng quỹ!
Hoàng Sơn bất chợt phát hiện điều gì đó, hoảng sợ nói:
- Bọn hắn ở kênh trước mặt của thông tin chim cánh cụt chửi chúng ta! Chửi mấy trang!
Đường Nguyên vốn đang cao hứng bỗng nhiên sững sờ, chỉ thấy kênh trước mặt:
Thần Tinh Hải Vực đồ con rùa!
Abc xyz...
Ở cổ đại, trước trận chiến mắng chửi nhau mọi người đều hiểu.
Nhìn xem Cửu Hoa quân nằm trên mặt đất điên cuồng chửi, trong lòng Đương Nguyên có cảm giác như là xxx!
Cmn! Cái này mà cũng được!? Chết nằm trên mặt đất còn có thể nói chuyện?!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, lập tức có cảm giác tam quan bị lật đổ!
- Rác rưởi, có bản lĩnh thì đứng lên!
- Có bản lĩnh đừng để gia gia giẫm lên thi thể các ngươi nói chuyện!
-...
Nhất thời mấy người Nguyên Hành Các không nhịn được cũng điên cuồng chửi...
--------------
Lúc này Nguyễn Ngưng đang trông tiệm, nghe thấy liên tiếp tiếng hét, không khỏi tặc lưỡi một trận, những người này điên rồi sao?
Chẳng qua ngẫm lại thì cũng đúng, thử nghĩ một chút, mấy người này bình thường luôn cao cao tại thượng, lúc này bị mấy tên lâu la không biết ở đâu ra chém lăn trên mặt đất, thậm chí còn từng đao chém cho máu thịt be bét, nào có mấy ai có thể chịu được?
- Tiếp tục như này thì chút nữa còn có chỗ ngồi hay sao...
Nguyễn Ngưng thầm nghĩ trong lòng:
- Hay là gọi bọn tỷ muội tới...
Vội vàng nhắn cho mấy người Hề Duyệt, Tô Chỉ:
- Tranh thủ thời gian đến đây, đại lão bản Nguyên Hành Các kéo hơn 100 người tới, nếu không đến thì không còn chỗ!
Bàn Giao Phủ, Hề Duyệt tỏ ra lúng túng:
- Cha, ta đến CLB Internet Khởi Nguyên một chuyến...
- Đi ngay bây giờ?
Hề Trầm Chu vô cùng nghi hoặc.
- Ngưng Ngưng nói Đường chưởng quỹ của Nguyên Hành Các kéo hơn 100 người đến cửa hàng kia, bây giờ không đi thì không còn chỗ...
Gương mặt xinh đẹp của Hề Duyệt lộ ra vẻ lúng túng, trong lòng thì càng phiền muộn, cái này vừa đắt mà thái độ cửa hàng lại không tốt, chính Đường Nguyên chơi còn không tính, làm sao lại kéo thêm người cổ động cho hắn!
---------------------
Chiến trường Tân Thủ Thôn rất nhanh được dời đến Hồng Danh Thôn, bao gồm cả người đi đường, vệ đội Hoàng tộc, học phủ, nhân sĩ tông môn, lúc này, chiến trường Hồng Danh thôn đã vượt qua 200 người!
Dường như hơn nửa nhân số, cộng thêm người mới bị kéo vào trò chơi, tất cả đều tụ tập ở đây!
Vì người chơi không ngừng bị chữ đỏ kéo vào Hồng Danh Thôn, lên quy mô cuộc hỗn chiến ở Tân Thủ Thôn đã dần dần giảm nhỏ!
Nói Hồng Danh Thôn là một thôn trang, nhưng kì thực đã được hệ thống mở rộng như một tòa thành, lúc này, chỉ thấy ở điểm phục sinh, người đứng lít nha lít nhít!
Mà ở Hồng Danh Thôn lại không có bất kỳ một cơ chế bảo hộ nào!
Càng không có đại đao vệ sĩ!
Cứ như vậy, hỗn loạn càng thêm hỗn loạn!
- Giết! Giết cho ta! Chết lập tức hồi sinh!
Trong kênh của liên quân Nguyên Hoàng, Đường Nguyên điên cuồng gào thét:
- Đứng vững cho ta! Bản tọa lập tức kêu 100 tên tinh nhuệ tới!
Cửu Hoa quân, Cung Hách điên cuồng hô to:
- Chịu đựng! Bản thống lĩnh đã điều người trong quân đến! Làm sao lại nhiều người như này!
Những người không mở kênh trong thông tin chim cánh cụt, ở trong trò chơi hô to:
- Mẹ nó! Đi chết đi!
- Dám giết ta? Đến đây!
- Lão tử lại sống lại, đến đánh!
-....
Hỗn loạn lung tung.
---------------
Cơ Võ phiền muộn:
- Úc thống lĩnh đâu? Làm sao bỗng nhiên lại không có tin tức?
Trưởng công chúa Cơ Du cũng phiền muộn:
- Người của ta cũng không có tin tức...
- Chuyện gì xảy ra vậy? Người của ta cũng không có tin tức!
Mặt Nhị hoàng tử đen lên:
- Vẫn đang chờ tiền để dùng đây!
----------------
Hồng Danh Thôn.
- Cấm Vệ quân đến đây tập hợp! Đến đây tập hợp!
- A!
Trong nháy mắt liền bị chém.
- Còn muốn tập hợp?
Mấy tên đệ tử Hoàng gia đỏ mắt:
- Tập hợp xong để chém chúng ta sao?
Úc thống lĩnh tháo mũ giả lập xuống, trong nháy mắt, sắc mặt liền tái đi:
- Làm sao lại nhiều tin nhắn như vậy?
Úc thông lĩnh vuốt một mặt hồ hôi lạnh, phát tin tức trả lời:
- Hồi bẩm bệ hạ... Chúng ta bị kẹt ở điểm phục sinh Hồng Danh Thôn, không ra được... Người ở đây nhiều lắm!
- Cái gì?!
Cơ Võ nghe nói thế, sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Có bao nhiêu người?!
- Ước chừng hơn 200... Còn có hơn 100 người tự xưng là Thần Tinh Hải Vực, thấy chúng ta liền giết!
-...
- Phụ hoàng... Này xử lý làm sao!
Nhị hoàng tử phiền muộn, mấy người vẫn đang chờ tiền luyện cấp, kết quả là đoàn cầy tiện bị kẹt ở điểm phục sinh?!
- Hay là... Lại điều người đến?
Ngũ hoàng tử Cơ Dương đề nghị.
Cơ Du lắc đầu:
- Nước xa không cứu được lửa gần!
- Để An Hổ Uy điều 200 Cửu Hoa quân đến!
Cơ Võ hừ lạnh, nói:
- Cái gì Thần Tinh Hải Vực, ngược lại Cô muốn xem xem là cái mặt hàng gì!
-------------
- Ngưng Ngưng!
Ngoài cửa, Hề Duyệt cùng với Tô Chỉ, Tô Dao hùng hùng hổ hổ đi vào.
- Mau lên máy!
Nguyễn Ngưng vội vàng gọi lại, vừa mở trò chơi vừa hướng về phía Phương Khải hỏi:
- Lão bản, hôm nay có thể nói cho chúng ta biết bảo địa kia đi kiểu gì không?
- Ngưng Ngưng, ngươi không trông cửa hàng sao?
Hề Duyệt nghi ngờ hỏi.
- Hôm nay không bán nữa! Ngày mai lão nương đi tìm người trông tiệm!
Nguyễn Ngưng hô.
-....
--------------------
Bán Biên thành.
Một trung niên mặc trường bào màu xanh ngọc đi vào cửa hàng, sau lưng còn có khoảng 100 người đi theo:
- Các chủ!
Đào Khôn tháo mũ giả lập xuống:
- Các chủ đang chỉ huy, người đi tìm lão bản lên máy trước! Làm cho tất cả mọi người giết thành chữ đỏ đến Hồng Danh thôn!
Dứt lời liền hướng dẫn cách chơi.
Mười phút sau, lập tức Hồng Danh thôn có nhiều thêm 100 Nguyên Hành Vệ có tổ chức, kỷ luật!
Mặc dù cấp hơi thấp một chút, nhưng đẳng cấp mọi người ở Hồng Danh thôn cũng không cao!
Gần 200 người, lập tức triển khai thanh tẩy đối với 200 người còn lại!
Bên trong 200 người kia, chỉ có mấy chục tên Cửu Hoa quân có thông tin chim cánh cụt để thống nhất chỉ huy, mà cái khác, Cấm Vệ quân không cách nào chỉ huy, còn chừng 100 người đều là tán nhân đang giết đến đỏ cả mắt, kết quả tự nhiên là không cần nói nhiều!
Từ từ, người Nguyên Hành Các đứng ngày càng nhiều, mà đám tán nhân không có tổ chức kỷ luật, tự nhiên là bị giết cho chết lặng, dứt khoát nằm trên mặt đất!
Mà còn thừa mấy người Cửu Hoa quân, tự nhiên là càng không thể ngăn cản!
- Chịu đựng! Chịu đựng!
Trong kênh Cửu Hoa quân, Cung Hách gào thét, đây chính là chiến tranh liên quan đến vinh quang của Cửu Hoa quân!
- Viện quân lập tức tới! An thành chủ đã điều 200 viện quân đến!
--------------
Bên Bán Biên Thành.
- Bọn hắn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại.
Mặt Đào Khôn đen lên:
- Thời gian lên máy của chúng ta sắp hết!
- Lại điều thêm 150 Nguyên Hành Vệ phổ thông đến! Đợi chút nữa tiếp nhận vị trí của chúng ta!
Đường Nguyên thấy thắng lợi trong tầm mắt, lớn tiếng cười lạnh nói:
- Ta xem bọn hắn có thể chịu đến khi nào!
--------------
Cửa hàng thành Cửu Hoa.
An Hổ Uy mang theo 200 người vào cửa hàng;
- Tiểu Nguyệt! Lên máy!
- Ặc... An thành chủ.
Tiểu Nguyệt ngẩn ngơ:
- Hình như không còn nhiều chỗ.
-A!?
An Hổ Uy liền ngẩn ra, hơn 600 máy tính, không còn vị trí?
- Còn bao nhiêu?
-... Mười mấy.
Cửa hàng bên Cửu Hoa, có nhiều loại trò chơi, sau cuộc thi đấu lần trước lại càng có nhiều người chơi, bây giờ một lượng người lớn kéo vào chơi Truyền Kỳ, làm sao còn có thể có vị trí!
----------------
Trong kênh chỉ huy Cửu Hoa quân, Cung Hách quát ầm lên:
- Viện quân đau? Viện quân có tới không?! Chúng ta sắp không chịu được nữa!
- Đến hơn mười!
Một sĩ quan trả lời.
- Hơn mười?! Có chuyện gì vậy?!
- Không có máy!
- Mẹ nó!
Cung Hách liền chửi tục một câu:
- 600 máy tính, làm sao lại không có vị trí?! Để những người chơi trò chơi khác, trước đừng chơi vội!
- Cung phó thống lĩnh! Xong! Các huynh đệ không chịu nổi! Toàn bộ đã ngã xuống!
Cung Hách bực bội, nhìn thi thể nằm trên mặt đất:
- Đây đều là ai?! Nhiều người nằm như vậy, làm sao lại không đánh lại?!
- Người của Lưu Vân Đạo Cung, Vân Hải Tông, còn có các đại học phủ!
Một sĩ quan nhỏ giọng nói:
- Hình như còn có người của Cấm Vệ quân...
-...
- Liên hợp lại! Còn có thể đánh!
Mắt Cung Hách đỏ lên:
- Còn có thể đánh! Đem bọn hắn gọi tới! Ta mở kênh thống nhất! Thống nhất chỉ huy!
- Ngăn bọn hắn lại!
----------------
- Đường đại chưởng quỹ!
Hoàng Sơn bất chợt phát hiện điều gì đó, hoảng sợ nói:
- Bọn hắn ở kênh trước mặt của thông tin chim cánh cụt chửi chúng ta! Chửi mấy trang!
Đường Nguyên vốn đang cao hứng bỗng nhiên sững sờ, chỉ thấy kênh trước mặt:
Thần Tinh Hải Vực đồ con rùa!
Abc xyz...
Ở cổ đại, trước trận chiến mắng chửi nhau mọi người đều hiểu.
Nhìn xem Cửu Hoa quân nằm trên mặt đất điên cuồng chửi, trong lòng Đương Nguyên có cảm giác như là xxx!
Cmn! Cái này mà cũng được!? Chết nằm trên mặt đất còn có thể nói chuyện?!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, lập tức có cảm giác tam quan bị lật đổ!
- Rác rưởi, có bản lĩnh thì đứng lên!
- Có bản lĩnh đừng để gia gia giẫm lên thi thể các ngươi nói chuyện!
-...
Nhất thời mấy người Nguyên Hành Các không nhịn được cũng điên cuồng chửi...
--------------
/331
|