- Cầm lấy khối lệnh tín này đi đến đường ba mươi sáu, tiệm Internet Khởi Nguyên, tìm nhân viên máy số ba mươi sáu giao dịch vật phẩm?
Sau khi đấu giá hội kết thúc, Xích Dực đạo nhân biết được cái tin này, sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Các ngươi làm cái quỷ gì? !
Phải biết rằng đây chính là pháp thuật mà bản thân đã hao tốn hơn ba mươi vạn Linh Tinh mới mua được, tuyệt đối không thể bị mất!
Nhưng hiện tại để cho mình đi lấy vật ở tiệm Internet Khởi Nguyên gì gì đó? Đây là một tình huống như thế nào? !
Không thể trực tiếp đưa cho ta sao? !
Chính các ngươi vì sao không đi lấy cho ta? !
Đương nhiên, nếu như thời điểm này hắn biết không chỉ phải đi đến tiệm Internet Khởi Nguyên, mà còn phải chơi một trò chơi tên Truyền Kỳ, không biết có thể thổ huyết hay không.
- Các ngươi xác định không phải đang đùa ta? !
Thần sắc Xích Dực đạo nhân có chút bất thiện.
- Các hạ cảm thấy Tàng Thiên Các ta, chỉ vì ba mươi vạn Linh Tinh làm ra chuyện như vậy sao?
Sau lưng một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên, đúng là Ngưng Bích.
Trong lòng Xích Dực đạo nhân lộp bộp một cái, chỉ nghe danh vị này, sắc mặt đã biến mấy lần, cuối cùng chỉ có thể mở miệng nói:
- Như vậy kẻ hèn này liền đi quán Internet Khởi Nguyên một lần!
Dứt lời, phẩy tay áo bỏ đi!
- Phòng đấu giá này không được a...
Phương Khải cau mày, vẻ mặt khó chịu:
- Ta đợi lâu như vậy, kết quả cũng không có đồ vật hữu dụng.
Lúc nói lời này, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy phía trước là một đôi mắt xanh biếc của Ngưng Bích đang nhìn về phía này.
Bên cạnh mấy người hầu như trong nháy mắt phát lạnh cả người, dường như bị rắn độc nhìn chằm chằm vào vậy!
- Tiểu đệ đệ, nói một chút xem ngươi muốn cái gì.
Nàng có chút hứng thú mà đánh giá Phương Khải, còn chưa từng có người dám ở bên trong Tàng Thiên Các, nói ra loại lời này.
- Nói một chút coi, nếu như tỷ tỷ có, nói không chừng có thể tặng ngươi a.
- Tốt như vậy?
Hai mắt Phương Khải sáng lên, không tim không phổi mà mở miệng nói:
- Linh Tủy, cường giả chi cốt, Thâm Hải Hàn Thiết, Huyết Hồn Tinh, ta đã ngồi chờ chỗ này cả buổi, cũng vậy mà không có, vậy ngươi có không?
Lời còn chưa nói hết, liền cảm giác hông thịt mềm của mình bị bấm một cái, quay đầu nhìn lại, hắn liếc trừng Hề Duyệt bên cạnh: Ngươi bấm ta xong rồi sao?
Khuôn mặt xinh đẹp của Hề Duyệt tối sầm, đã có chút nhìn không rõ Phương Khải rốt cuộc khờ thật hay là giả ngu nữa.
Toàn bộ Thần Tinh Hải Vực, sẽ không có người nào có thể lấy đồ vật của yêu nữ này!
...
Mà lúc này đây, vì để tránh cho thời điểm giao dịch không tìm được vị trí, Kim Ngô còn đi trước đến quán nét Khởi Nguyên để chiếm được máy tính, thời gian chơi game được tám giờ, đủ đợi đến lúc đấu giá kết thúc.
Xích Dực đạo nhân đi nhanh ra khỏi Tàng Thiên Các, con đường ba mươi sáu, chính là tmột con đường phồn hoa gần nội thành, ngược lại cũng không tính xa:
- Để bản tọa đến xem, rốt cuộc các ngươi đang làm cái trò gì!
Mà thời điểm Xích Dực đạo nhân đi ra Tàng Thiên Các, đã có mấy thân ảnh ẩn núp trong bóng tối, lặng yên không một tiếng động mà đi theo!
Thậm chí không chỉ là một thế gia!
- Mục tiêu đã xuất hiện, đồ vật có lẽ đã tới tay!
Một đạo hắc ảnh ẩn trong một chỗ tối nói như thế.
- Đuổi theo! Ra nội thành liền động thủ!
...
- Hả?
Hầu như trong nháy mắt vừa mới ra khỏi nội thành, Xích Dực đạo nhân liền phát hiện khác thường.
Bầu trời mây đen, đột nhiên trở nên càng tối tăm, không khí chung quanh, âm trầm đến nỗi gần như nhỏ ra nước!
Trên bầu trời tiếng sấm ầm ầm, áp lực không khí chung quanh dường như làm cho người ta không thở nổi.
- Trời sắp mưa?
Bước về phía trước, không có đợi đến lúc giọt mưa rơi xuống, đợi đến lúc đấy, chỉ có một sát cơ âm lãnh!
- Ha ha!
Xích Dực đạo nhân cười lạnh một tiếng, trên khuôn mặt khắc lên vô số vết tích của năm tháng tang thương, giờ chỉ còn lại một mảnh lạnh lẽo:
- Xuất hiện đi, bản tọa sớm đã ngờ tới, đường đi tới quán Internet Khởi Nguyên sớm không thể yên ổn! Chỉ là không nghĩ tới, đám hỗn tạp các ngươi cũng dám ngăn cản bản tọa!
- Cuồng vọng!
- Muốn chết!
Âm phong gào thét, như là vạn quỷ đồng thời kêu gào.
Theo từng đạo âm thanh hô hào trầm thấp, một đạo ô quang, giống như đầu rắn ẩn núp trong bóng tối, dọc theo mặt đất, im hơi lặng tiếng mà gần sát Xích Dực đạo nhân!
Chỉ thấy Xích Dực đạo nhân rót linh lực vào hai chân, lập tức dọc theo dưới chân hắn, bỗng nhiên bùng cháy một đám linh diễm đỏ thẫm!
Mảnh linh diễm này, giống như lưu ky màu đỏ thẫm, sinh tồn trong gió, nhưng sừng sững bất động!
Con rắn mùa đen vừa mới trườn tới, lại dường như gặp phải đồ vật cực kỳ khủng bố, hoảng sợ bay ngược.
Trong luc bất chợt, chỉ thấy trong miệng hắn ngâm khẽ, hỏa quang linh diễm, đột nhiên tăng vọt! Hầu như đem tất cả bốn phía, đều hóa thành một mảnh đất chết!
Trong ngọn lửa, chỉ còn một mảnh kinh hô cùng kêu thảm thiết.
- Không biết tự lượng sức mình!
Ngay tại thời điểm hắn cho rằng kết thúc, nhưng nhìn lên phía trước, lại xuất hiện càng nhiều tu sĩ vọt tới hắn!
Mảnh hỏa diễm kia nhanh chóng ngưng tụ, rất nhanh hóa thành một lưu ly đổ thẫm như Liệt Diễm Hỏa Điểu, đứng ở đầu vai hắn.
- Sát! Vô số linh quang pháp bảo, tựa như mở ra một màn khói hoa, màu sắc đa dạng hào quang phô thiên cái địa vọt tới hắn!
- Lê-eeee-eezz~! ——!
Một đạo chim hót véo von, chỉ thấy đầu Liệt Diễm Hỏa Điểu kia, đôi cánh đỏ thẫm phô trương, bỗng nhiên hóa thành một mảnh thủy triều liệt diễm kinh khủng! Lấy thế còn mạnh hơn phản ngược chở về đám pháp bảo!
Oanh! Oanh! Oanh!
Vô số pháp bảo ở bên trong liệt diễm bạo vỡ, mà chủ nhân của bọn hắn, sau một khắc cũng nhao nhao bị cái mảnh hỏa triều này bao phủ!
Nội thành đi về đến đường ba mươi sáu cũng không tính dài, nhưng lại có vô số người tham lam bảo vật, đem con đường này kéo càng dài!
Tán tu, không có gì phải sợ, giết chết cũng không sợ có người trả thù, đại bộ phận tu sĩ đều ôm ý nghĩ như vậy, mà càng nhiều người, tức là muốn linh lực hao hết, kiến nhiều cắn chết voi, thuộc hạ hao tổn một ít, nếu như có thể đổi lấy một kiện chí bảo khó có được, khoản mua bán này, tuyệt đối là đáng giá!
Xích Dực đạo nhân mắt sáng như đuốc, ở bên trong máu tới cùng liệt diễm, giết ra một đường đi tới quán net Khởi Nguyên!
Ầm ầm!
Một tiếng sấm vang cực lớn, trên bầu trời một đạo điện xà rơi xuống, đem trọn thiên địa, đều tạo một vệt trắng bệch.
Tới gần, khoảng cách tới quán net Khởi Nguyên ngày càng gần.
Cuồng phong gào thét, con đường phía trước như vạn đạo u ảnh quỷ mị.
Lôi quang lóe lên, người trước mắt trắng như tờ giấy, tựa như ác quỷ lấy mạng đến từ Địa Ngục!
Một người cầm đầu khuôn mặt hẹp dài, hai mắt như đao, trên mặt lộ lên vẻ âm tàn, chính là tu sĩ Phong gia lúc trước tham dự đấu giá.
Hiển nhiên hắn coi trọng Dụ Hoặc Chi Quang, nó giống như là đến từ Yêu Ma:
- Xích Dực đạo nhân quả nhiên danh bất hư truyền, bất quá vừa rồi mới chiến đấu, chỉ sợ tiêu hao đại lượng linh lực của ngươi đi? Giao lệnh tín ra đây, để cho bản tọa thay ngươi đi quán Internet Khởi Nguyên, hoặc là, đem mệnh lưu lại!
- Phong gia?
Xích Dực đạo nhân cười lạnh một tiếng:
- Chỉ bằng trưởng lão Phong gia Phong Quỷ ngươi, cũng xứng thay bản đạo đi đến quán Internet Khởi Nguyên? ! Coi như là Phong gia gia chủ Phong Chính Dịch, cũng không dám nói khoác lác như vậy!
Lôi quang lại vang lên, dưới lôi quang, chỉ thấy một đôi mắt tựa như bích ngọc, nhìn chằm chằm vào chiến trường.
- Chủ nhân, thả mặc bọn hắn như vậy, thật sự được chứ?
Bên cạnh một giọng nói hỏi.
Khóe môi đỏ thắm hơi hơi cong lên động lòng người.
Tí tách.
Một giọt nước mưa lạnh lẽo rơi xuống, tu sĩ Phong gia kia lộ vẻ âm tàn:
- Xem ra lão thiên gia cũng không giúp ngươi!
- Vậy để Phong mỗ, đến lãnh giáo một chút Xích Hỏa Thần Thông của các hạ!
Một tiếng quát chói tai, chỉ thấy vô số hồn thể kêu ren từ trong cơ thể tuôn ra, cuồn cuộn không dứt, giống như một mảnh u minh chi hà đen kịt!
Trong nước sông, vô số oan hồn cuồn cuộn giãy giụa, lập tức lại bị nước sông đen kịt kéo vào, mảnh hắc hà này mới hiện thê, toàn bộ trong thiên địa, dường như đều trở nên trầm lặng, dường như không gian chung quanh, đã hoàn toàn xuyên vào một cái thế giới khác!
- Đây là Phong U Tử Khí của bản tọa, ngược lại muốn xem ngươi đã tiêu hao nhiều linh lực như vậy, sẽ đối phó như thế nào!
Phong Quỷ cười nhạo nói:
- Nếu như không chịu nổi, bản tọa khuyên ngươi lúc còn sớm nên thúc thủ chịu trói, để cho bản tọa thay ngươi đi đến quán net Khởi Nguyên!
- Thối lắm!
Xích Dực đạo nhân gào rú một tiếng, vô số hỏa diễm từ trong cơ thể bạo nổ! Nửa bầu trời đằng sau hắn, dường như đều bị cái mảnh hỏa vũ này nhuộm thành đỏ thẫm!
- Không được lưu thủ! Sát!
Phong Quỷ gầm lên một tiếng, sau lưng mấy tên tu sĩ Phong gia đồng thời ra tay!
- Phong Ấm Thuật!
Mấy người đồng thời ra tay, chỉ thấy toàn bộ bầu trời, dường như bị nhuốm đen thành một mảnh!
Cái mảnh mực đen này, dường như cũng phong bế một phần linh lực của Xích Dực đạo nhân, xích diễm vốn mãnh liệt, đột nhiên chợt giảm!
Từng tên tán tu cường đại danh chấn Thần Tinh, cùng trường lão Phong gia trưởng lão với mấy tên tinh nhuệ, vì tranh đoạt ai tiến vào Khởi Nguyển, liền triển khai một trận đại chiến kinh thế!
- Muốn chết!
Xích Dực đạo nhân phẫn nộ quát một tiếng:
- Phệ Thiên Hỏa!
Chỉ thấy vô số hỏa diễm ngưng tụ thành một con Hỏa Long thôn thiên cực lớn, bay lên trời!
Ở bên dưới ngự sử, lưu ly liệt hỏa bay lên không trung, một cỗ hỏa thế vô cùng mãnh liệt, phảng phất muốn mở rộng bầu trời!
Cái mảnh đen kịt kia, cũng bị phá mở một khe hở!
Nhưng vào lúc này, chỉ thấy hắc hà u tối kia, thừa cơ mãnh liệt giết tới!
- Lại dám dùng xích hỏa đốt cháy ta Phong Ấm Thuật của Phong gia ta, ta xem ngươi lấy cái gì ngăn cản Phong U Tử Khí của bản tọa!
Tử khí tập kích thân, Xích Dực đạo nhân trắng bệch.
Oa phun ra một ngụm máu đen, nhưng vào lúc này, mảnh mực đen kia bị phá vỡ, linh lực toàn thân Xích Dực đạo nhân lại tăng lên!
Linh lực hóa thành vô số lưu ly hỏa diễm từ trong cơ thể hắn chảy ra, độ nóng khủng bố, hầu như cũng thiêu cháy không khí xung quanh, mặt đường trơn bóng tan thành một cái hố to!
Hắc ám như xà, đỏ thẫm như ưng, cả hai quần chiến một chỗ, liệt hỏa cùng hắc hà, đỏ và đen đan vào, ở trong phiến thiên địa này hóa thành một mảnh phong bạo kinh khủng!
Cao thủ Thần Hải Cảnh giao phong, xung quanh cây cối, phòng ốc đều theo phong bạo đỏ đen này nghiền nát!
Đây đối với song phương mà nói, đều là một trận chiến đấu cực kỳ khó khăn.
Cũng không biết trải qua bao lâu, chỉ thấy màu đen dần dần mất, mà màu đỏ giống như thủy triều mãnh liệt bao phủ màu đen!
Một giọt mồ hôi nhỏ xuống mặt đất trơn bóng.
Mây đen tản đi, ánh mặt trời từ trong mây đen hiện ra, quang huy màu vàng xuyên thấu qua của thủy tinh trong suốt.
Trâu Mạc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy trước cửa là một gã tu sĩ toàn thân tả tơi:
- Hoan nghênh đến quán Internet Khởi Nguyên, xin hỏi ngài muốn gì?
- Nơi này chính là quán Internet Khởi Nguyên? ! Ha ha ha ha bản tọa rốt cuộc... Đã đến!
Lau đi mồ hôi trên trán, Xích Dực đạo nhân cười to nói:
- Xem ra rốt cuộc chỉ có cường giả như bản tọa, mới có thể bước vào nơi này!
Trên gương mặt tang thương, lộ ra vui vẻ sau khi thông qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp, hỏa diễm thiêu đốt trước của, giống như là biểu ngữ thắng lợi, mặc dù mưa to gió lớn, cũng không cách nào giội tắt.
Trâu Mạc nhìn thấy đạo nhân đi tới, cười đến vô cùng thoải mái:
- Bản tọa ngược lại muốn nhìn, hôm nay còn có ai dám ngăn ta tiến quán Internet Khởi Nguyên!
Trâu Mạc:
- ...
Vài người chơi đang ăn mì tôm ở bên trong tiệm nét:
- ...
Phương lão bản mang theo một đám tu sĩ chậm rì rì từ bên ngoài mà trở về quán, nhìn Xích Dực đạo nhân cả người là vết thương, quần áo tả tơi, nhỏ giọng thì thầm một tiếng:
- ... Muốn lên mạng đến nỗi vậy sao?
. . .
Sau khi đấu giá hội kết thúc, Xích Dực đạo nhân biết được cái tin này, sắc mặt lập tức trầm xuống:
- Các ngươi làm cái quỷ gì? !
Phải biết rằng đây chính là pháp thuật mà bản thân đã hao tốn hơn ba mươi vạn Linh Tinh mới mua được, tuyệt đối không thể bị mất!
Nhưng hiện tại để cho mình đi lấy vật ở tiệm Internet Khởi Nguyên gì gì đó? Đây là một tình huống như thế nào? !
Không thể trực tiếp đưa cho ta sao? !
Chính các ngươi vì sao không đi lấy cho ta? !
Đương nhiên, nếu như thời điểm này hắn biết không chỉ phải đi đến tiệm Internet Khởi Nguyên, mà còn phải chơi một trò chơi tên Truyền Kỳ, không biết có thể thổ huyết hay không.
- Các ngươi xác định không phải đang đùa ta? !
Thần sắc Xích Dực đạo nhân có chút bất thiện.
- Các hạ cảm thấy Tàng Thiên Các ta, chỉ vì ba mươi vạn Linh Tinh làm ra chuyện như vậy sao?
Sau lưng một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên, đúng là Ngưng Bích.
Trong lòng Xích Dực đạo nhân lộp bộp một cái, chỉ nghe danh vị này, sắc mặt đã biến mấy lần, cuối cùng chỉ có thể mở miệng nói:
- Như vậy kẻ hèn này liền đi quán Internet Khởi Nguyên một lần!
Dứt lời, phẩy tay áo bỏ đi!
- Phòng đấu giá này không được a...
Phương Khải cau mày, vẻ mặt khó chịu:
- Ta đợi lâu như vậy, kết quả cũng không có đồ vật hữu dụng.
Lúc nói lời này, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy phía trước là một đôi mắt xanh biếc của Ngưng Bích đang nhìn về phía này.
Bên cạnh mấy người hầu như trong nháy mắt phát lạnh cả người, dường như bị rắn độc nhìn chằm chằm vào vậy!
- Tiểu đệ đệ, nói một chút xem ngươi muốn cái gì.
Nàng có chút hứng thú mà đánh giá Phương Khải, còn chưa từng có người dám ở bên trong Tàng Thiên Các, nói ra loại lời này.
- Nói một chút coi, nếu như tỷ tỷ có, nói không chừng có thể tặng ngươi a.
- Tốt như vậy?
Hai mắt Phương Khải sáng lên, không tim không phổi mà mở miệng nói:
- Linh Tủy, cường giả chi cốt, Thâm Hải Hàn Thiết, Huyết Hồn Tinh, ta đã ngồi chờ chỗ này cả buổi, cũng vậy mà không có, vậy ngươi có không?
Lời còn chưa nói hết, liền cảm giác hông thịt mềm của mình bị bấm một cái, quay đầu nhìn lại, hắn liếc trừng Hề Duyệt bên cạnh: Ngươi bấm ta xong rồi sao?
Khuôn mặt xinh đẹp của Hề Duyệt tối sầm, đã có chút nhìn không rõ Phương Khải rốt cuộc khờ thật hay là giả ngu nữa.
Toàn bộ Thần Tinh Hải Vực, sẽ không có người nào có thể lấy đồ vật của yêu nữ này!
...
Mà lúc này đây, vì để tránh cho thời điểm giao dịch không tìm được vị trí, Kim Ngô còn đi trước đến quán nét Khởi Nguyên để chiếm được máy tính, thời gian chơi game được tám giờ, đủ đợi đến lúc đấu giá kết thúc.
Xích Dực đạo nhân đi nhanh ra khỏi Tàng Thiên Các, con đường ba mươi sáu, chính là tmột con đường phồn hoa gần nội thành, ngược lại cũng không tính xa:
- Để bản tọa đến xem, rốt cuộc các ngươi đang làm cái trò gì!
Mà thời điểm Xích Dực đạo nhân đi ra Tàng Thiên Các, đã có mấy thân ảnh ẩn núp trong bóng tối, lặng yên không một tiếng động mà đi theo!
Thậm chí không chỉ là một thế gia!
- Mục tiêu đã xuất hiện, đồ vật có lẽ đã tới tay!
Một đạo hắc ảnh ẩn trong một chỗ tối nói như thế.
- Đuổi theo! Ra nội thành liền động thủ!
...
- Hả?
Hầu như trong nháy mắt vừa mới ra khỏi nội thành, Xích Dực đạo nhân liền phát hiện khác thường.
Bầu trời mây đen, đột nhiên trở nên càng tối tăm, không khí chung quanh, âm trầm đến nỗi gần như nhỏ ra nước!
Trên bầu trời tiếng sấm ầm ầm, áp lực không khí chung quanh dường như làm cho người ta không thở nổi.
- Trời sắp mưa?
Bước về phía trước, không có đợi đến lúc giọt mưa rơi xuống, đợi đến lúc đấy, chỉ có một sát cơ âm lãnh!
- Ha ha!
Xích Dực đạo nhân cười lạnh một tiếng, trên khuôn mặt khắc lên vô số vết tích của năm tháng tang thương, giờ chỉ còn lại một mảnh lạnh lẽo:
- Xuất hiện đi, bản tọa sớm đã ngờ tới, đường đi tới quán Internet Khởi Nguyên sớm không thể yên ổn! Chỉ là không nghĩ tới, đám hỗn tạp các ngươi cũng dám ngăn cản bản tọa!
- Cuồng vọng!
- Muốn chết!
Âm phong gào thét, như là vạn quỷ đồng thời kêu gào.
Theo từng đạo âm thanh hô hào trầm thấp, một đạo ô quang, giống như đầu rắn ẩn núp trong bóng tối, dọc theo mặt đất, im hơi lặng tiếng mà gần sát Xích Dực đạo nhân!
Chỉ thấy Xích Dực đạo nhân rót linh lực vào hai chân, lập tức dọc theo dưới chân hắn, bỗng nhiên bùng cháy một đám linh diễm đỏ thẫm!
Mảnh linh diễm này, giống như lưu ky màu đỏ thẫm, sinh tồn trong gió, nhưng sừng sững bất động!
Con rắn mùa đen vừa mới trườn tới, lại dường như gặp phải đồ vật cực kỳ khủng bố, hoảng sợ bay ngược.
Trong luc bất chợt, chỉ thấy trong miệng hắn ngâm khẽ, hỏa quang linh diễm, đột nhiên tăng vọt! Hầu như đem tất cả bốn phía, đều hóa thành một mảnh đất chết!
Trong ngọn lửa, chỉ còn một mảnh kinh hô cùng kêu thảm thiết.
- Không biết tự lượng sức mình!
Ngay tại thời điểm hắn cho rằng kết thúc, nhưng nhìn lên phía trước, lại xuất hiện càng nhiều tu sĩ vọt tới hắn!
Mảnh hỏa diễm kia nhanh chóng ngưng tụ, rất nhanh hóa thành một lưu ly đổ thẫm như Liệt Diễm Hỏa Điểu, đứng ở đầu vai hắn.
- Sát! Vô số linh quang pháp bảo, tựa như mở ra một màn khói hoa, màu sắc đa dạng hào quang phô thiên cái địa vọt tới hắn!
- Lê-eeee-eezz~! ——!
Một đạo chim hót véo von, chỉ thấy đầu Liệt Diễm Hỏa Điểu kia, đôi cánh đỏ thẫm phô trương, bỗng nhiên hóa thành một mảnh thủy triều liệt diễm kinh khủng! Lấy thế còn mạnh hơn phản ngược chở về đám pháp bảo!
Oanh! Oanh! Oanh!
Vô số pháp bảo ở bên trong liệt diễm bạo vỡ, mà chủ nhân của bọn hắn, sau một khắc cũng nhao nhao bị cái mảnh hỏa triều này bao phủ!
Nội thành đi về đến đường ba mươi sáu cũng không tính dài, nhưng lại có vô số người tham lam bảo vật, đem con đường này kéo càng dài!
Tán tu, không có gì phải sợ, giết chết cũng không sợ có người trả thù, đại bộ phận tu sĩ đều ôm ý nghĩ như vậy, mà càng nhiều người, tức là muốn linh lực hao hết, kiến nhiều cắn chết voi, thuộc hạ hao tổn một ít, nếu như có thể đổi lấy một kiện chí bảo khó có được, khoản mua bán này, tuyệt đối là đáng giá!
Xích Dực đạo nhân mắt sáng như đuốc, ở bên trong máu tới cùng liệt diễm, giết ra một đường đi tới quán net Khởi Nguyên!
Ầm ầm!
Một tiếng sấm vang cực lớn, trên bầu trời một đạo điện xà rơi xuống, đem trọn thiên địa, đều tạo một vệt trắng bệch.
Tới gần, khoảng cách tới quán net Khởi Nguyên ngày càng gần.
Cuồng phong gào thét, con đường phía trước như vạn đạo u ảnh quỷ mị.
Lôi quang lóe lên, người trước mắt trắng như tờ giấy, tựa như ác quỷ lấy mạng đến từ Địa Ngục!
Một người cầm đầu khuôn mặt hẹp dài, hai mắt như đao, trên mặt lộ lên vẻ âm tàn, chính là tu sĩ Phong gia lúc trước tham dự đấu giá.
Hiển nhiên hắn coi trọng Dụ Hoặc Chi Quang, nó giống như là đến từ Yêu Ma:
- Xích Dực đạo nhân quả nhiên danh bất hư truyền, bất quá vừa rồi mới chiến đấu, chỉ sợ tiêu hao đại lượng linh lực của ngươi đi? Giao lệnh tín ra đây, để cho bản tọa thay ngươi đi quán Internet Khởi Nguyên, hoặc là, đem mệnh lưu lại!
- Phong gia?
Xích Dực đạo nhân cười lạnh một tiếng:
- Chỉ bằng trưởng lão Phong gia Phong Quỷ ngươi, cũng xứng thay bản đạo đi đến quán Internet Khởi Nguyên? ! Coi như là Phong gia gia chủ Phong Chính Dịch, cũng không dám nói khoác lác như vậy!
Lôi quang lại vang lên, dưới lôi quang, chỉ thấy một đôi mắt tựa như bích ngọc, nhìn chằm chằm vào chiến trường.
- Chủ nhân, thả mặc bọn hắn như vậy, thật sự được chứ?
Bên cạnh một giọng nói hỏi.
Khóe môi đỏ thắm hơi hơi cong lên động lòng người.
Tí tách.
Một giọt nước mưa lạnh lẽo rơi xuống, tu sĩ Phong gia kia lộ vẻ âm tàn:
- Xem ra lão thiên gia cũng không giúp ngươi!
- Vậy để Phong mỗ, đến lãnh giáo một chút Xích Hỏa Thần Thông của các hạ!
Một tiếng quát chói tai, chỉ thấy vô số hồn thể kêu ren từ trong cơ thể tuôn ra, cuồn cuộn không dứt, giống như một mảnh u minh chi hà đen kịt!
Trong nước sông, vô số oan hồn cuồn cuộn giãy giụa, lập tức lại bị nước sông đen kịt kéo vào, mảnh hắc hà này mới hiện thê, toàn bộ trong thiên địa, dường như đều trở nên trầm lặng, dường như không gian chung quanh, đã hoàn toàn xuyên vào một cái thế giới khác!
- Đây là Phong U Tử Khí của bản tọa, ngược lại muốn xem ngươi đã tiêu hao nhiều linh lực như vậy, sẽ đối phó như thế nào!
Phong Quỷ cười nhạo nói:
- Nếu như không chịu nổi, bản tọa khuyên ngươi lúc còn sớm nên thúc thủ chịu trói, để cho bản tọa thay ngươi đi đến quán net Khởi Nguyên!
- Thối lắm!
Xích Dực đạo nhân gào rú một tiếng, vô số hỏa diễm từ trong cơ thể bạo nổ! Nửa bầu trời đằng sau hắn, dường như đều bị cái mảnh hỏa vũ này nhuộm thành đỏ thẫm!
- Không được lưu thủ! Sát!
Phong Quỷ gầm lên một tiếng, sau lưng mấy tên tu sĩ Phong gia đồng thời ra tay!
- Phong Ấm Thuật!
Mấy người đồng thời ra tay, chỉ thấy toàn bộ bầu trời, dường như bị nhuốm đen thành một mảnh!
Cái mảnh mực đen này, dường như cũng phong bế một phần linh lực của Xích Dực đạo nhân, xích diễm vốn mãnh liệt, đột nhiên chợt giảm!
Từng tên tán tu cường đại danh chấn Thần Tinh, cùng trường lão Phong gia trưởng lão với mấy tên tinh nhuệ, vì tranh đoạt ai tiến vào Khởi Nguyển, liền triển khai một trận đại chiến kinh thế!
- Muốn chết!
Xích Dực đạo nhân phẫn nộ quát một tiếng:
- Phệ Thiên Hỏa!
Chỉ thấy vô số hỏa diễm ngưng tụ thành một con Hỏa Long thôn thiên cực lớn, bay lên trời!
Ở bên dưới ngự sử, lưu ly liệt hỏa bay lên không trung, một cỗ hỏa thế vô cùng mãnh liệt, phảng phất muốn mở rộng bầu trời!
Cái mảnh đen kịt kia, cũng bị phá mở một khe hở!
Nhưng vào lúc này, chỉ thấy hắc hà u tối kia, thừa cơ mãnh liệt giết tới!
- Lại dám dùng xích hỏa đốt cháy ta Phong Ấm Thuật của Phong gia ta, ta xem ngươi lấy cái gì ngăn cản Phong U Tử Khí của bản tọa!
Tử khí tập kích thân, Xích Dực đạo nhân trắng bệch.
Oa phun ra một ngụm máu đen, nhưng vào lúc này, mảnh mực đen kia bị phá vỡ, linh lực toàn thân Xích Dực đạo nhân lại tăng lên!
Linh lực hóa thành vô số lưu ly hỏa diễm từ trong cơ thể hắn chảy ra, độ nóng khủng bố, hầu như cũng thiêu cháy không khí xung quanh, mặt đường trơn bóng tan thành một cái hố to!
Hắc ám như xà, đỏ thẫm như ưng, cả hai quần chiến một chỗ, liệt hỏa cùng hắc hà, đỏ và đen đan vào, ở trong phiến thiên địa này hóa thành một mảnh phong bạo kinh khủng!
Cao thủ Thần Hải Cảnh giao phong, xung quanh cây cối, phòng ốc đều theo phong bạo đỏ đen này nghiền nát!
Đây đối với song phương mà nói, đều là một trận chiến đấu cực kỳ khó khăn.
Cũng không biết trải qua bao lâu, chỉ thấy màu đen dần dần mất, mà màu đỏ giống như thủy triều mãnh liệt bao phủ màu đen!
Một giọt mồ hôi nhỏ xuống mặt đất trơn bóng.
Mây đen tản đi, ánh mặt trời từ trong mây đen hiện ra, quang huy màu vàng xuyên thấu qua của thủy tinh trong suốt.
Trâu Mạc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy trước cửa là một gã tu sĩ toàn thân tả tơi:
- Hoan nghênh đến quán Internet Khởi Nguyên, xin hỏi ngài muốn gì?
- Nơi này chính là quán Internet Khởi Nguyên? ! Ha ha ha ha bản tọa rốt cuộc... Đã đến!
Lau đi mồ hôi trên trán, Xích Dực đạo nhân cười to nói:
- Xem ra rốt cuộc chỉ có cường giả như bản tọa, mới có thể bước vào nơi này!
Trên gương mặt tang thương, lộ ra vui vẻ sau khi thông qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp, hỏa diễm thiêu đốt trước của, giống như là biểu ngữ thắng lợi, mặc dù mưa to gió lớn, cũng không cách nào giội tắt.
Trâu Mạc nhìn thấy đạo nhân đi tới, cười đến vô cùng thoải mái:
- Bản tọa ngược lại muốn nhìn, hôm nay còn có ai dám ngăn ta tiến quán Internet Khởi Nguyên!
Trâu Mạc:
- ...
Vài người chơi đang ăn mì tôm ở bên trong tiệm nét:
- ...
Phương lão bản mang theo một đám tu sĩ chậm rì rì từ bên ngoài mà trở về quán, nhìn Xích Dực đạo nhân cả người là vết thương, quần áo tả tơi, nhỏ giọng thì thầm một tiếng:
- ... Muốn lên mạng đến nỗi vậy sao?
. . .
/331
|