Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 416 - Mỹ Thực Tình Duyên: Công Lược Ảnh Đế Tham Ăn (11)
/274
|
Dao Dao Là Ta: Ha ha, đây mà là thần kỹ cái rắm gì chứ? Học được tí da lông đã lên mạng lòe thiên hạ. Cái gì mà mỹ nữ thần bếp Vân Đóa, trước kia chính là vì nấu ăn có vấn đề bị giới đầu bếp Đế Đô phong sát, vậy mà nhiều tên ngốc còn quỳ liếm như thế.
…
Ánh mắt Lục Đình Quân thoáng chốc ngưng lại, thần thái vốn dĩ không chút để ý cũng đột nhiên nghiêm chỉnh lên.
Môi mỏng của hắn khẽ mím, nhìn kỹ lại.
Bình luận này đăng khoảng 1 phút trước, nhưng đã khiến cho rất nhiều người chú ý.
Không thể không nói, giữa những lời khen của một đám người, bình luận này có vẻ đặc biệt chói mắt.
Hơn nữa, quả thật là cực kỳ thu hút sự chú ý bát quái.
Lúc này, không ít người đã bắt đầu @ vị chủ thớt kia cầu càng nhiều tin nóng hơn.
Thấy thế, Lục Đình Quân không khỏi nhăn mày lại, đổi mới lần nữa, ở bình luận mới nhất lại nhìn thấy “Dao Dao” gì đó đã trả lời ——
Dao Dao Là Ta: Nghi vấn của mọi người tôi đều thấy được, nhấp vào trang chủ của tôi thì biết, yên tâm, tôi nhất định sẽ vì đại chúng vạch trần bộ mặt thật vô sỉ của cô ta.
Lục Đình Quân lập tức nhấp vào, thấy được hai động thái vừa mới tuyên bố.
Dao Dao Là Ta: # Tuyệt kỹ chinh phục khiến các tín đồ tham ăn quỳ xuống #
“Phòng Mỹ Thực Của Vân Đóa” tên thật là Kỷ Vân Khuynh, một con nhỏ nhà quê tới từ thành phố C, xem như có bản lĩnh nấu ăn, nhưng đa số đều là đường ngang ngõ tắt. Tháng 10 năm ngoái cô ta đã trở thành đầu bếp chính của Thực Thượng Các, tháng 12 Thực Thượng Các đã vi phạm quy định bị tra xét, ha ha, trong đó còn có mờ ám gì thì tự mọi người nghĩ đi.
Dao Dao Là Ta: # Tuyệt kỹ chinh phục khiến các tín đồ tham ăn quỳ xuống #
Mặt khác, tài nấu nướng của cô ta cũng không phải chính thống, tôi là một người biết chuyện, vừa lúc có quen biết với sư huynh của cô ta là đấu bếp chính của Ngự Vị Cư, đó mới là cao nhân chân chính. Đợi lát nữa cũng sẽ chia sẻ video của vị này, mọi người sẽ biết cái gì mới là bản lĩnh.
…
Phía dưới bài Weibo thứ hai này đã tụ tập không ít người vây xem bình luận, phần lớn đều là người muốn biết thật giả.
Có điều, cũng có người xúc động, thấy đối phương nói như thật đã đơn phương định tội cho Vân Khuynh, sôi nổi ồn ào phía dưới.
Xem đến đây, sắc mặt Lục Đình Quân đã hoàn toàn trầm xuống.
Rất nhanh, ngón tay dài của hắn chợt động, lập tức muốn nhấp báo cáo, chọn tin tức không đúng sự thật, lúc vừa định tiếp tục động tác ——
Thanh âm của Vân Khuynh vừa lúc vang lên từ phía sau: “Đình Quân.”
Nàng bưng khay, đặt từng món ăn lên mặt bàn, hơi cong môi, không có nửa điểm ngượng ngùng, trực tiếp tiến đến trước người Lục Đình Quân.
“Đang xem gì vậy? Dáng vẻ thật nghiêm trọng.”
Nháy mắt khi khoảng cách của hai người kéo gần lại, vài loại mùi hương của món ăn theo đó ập tới.
Song, lúc này đây, người đàn ông lại hoàn toàn không đem lực chú ý chuyển lên mỹ thực.
Hắn chỉ nhăn mày, đưa điện thoại di động qua: “Em xem đi.”
Vân Khuynh hơi khó hiểu, kế đó vừa thấy, quét mắt vài lần, lại nhìn ID của đối phương, bên môi không khỏi xẹt qua nụ cười lạnh.
Trong cái tên cũng chói lọi mang hai chữ “Dao Dao”, đây là ai, căn bản không cần đoán.
Đơn giản chính là Lục Dao Dao.
Xem ra lần này nhờ phía Weibo đẩy lên đứng trên đầu đề, cuối cùng đối phương cũng nhận ra nàng.
Vân Khuynh nghĩ, trong mắt xẹt qua tia cười nhạt, cẩn thận nhìn lại, không khỏi nhướng mày.
Từ Dương cũng muốn làm video?
Sao đây, chịu kích thích nên cũng muốn đi trên con đường “Minh tinh đầu bếp” sớm một chút?
Còn nhắc đến tag đề tài nóng nhất của nàng, chói lọi chính là muốn đoạt fans đi…
Tôm, tép, nhãi, nhép.
Trong lòng Vân Khuynh cười lạnh cho ra bốn chữ, trả điện thoại cho Lục Đình Quân: “Người này quả thật tôi có biết, hơn nữa từng có khúc mắc… Tên là Lục Dao Dao, là con gái của ông chủ Ngự Vị Cư.”
Nàng nói, nhưng trong lòng lại không khỏi cười thầm, lưu ý phản ứng của hắn.
“Là cô ta? “Nghe vậy, Lục Đình Quân ngừng một lát: “Sao lại thế này?”
“Anh biết cô ta?” Vân Khuynh lại ra vẻ không biết nhướng mày.
“Cô ta là em họ bà con xa của tôi.” Lục Đình Quân nhăn mày, trong mắt quỷ quyệt khó lường.
“Vậy sao,” Vân Khuynh nhìn người đàn ông trước mắt, lại cong cong môi lên, nháy mắt đã phun ra một câu: “Còn cô ta chính là bạn gái đương nhiệm của sư huynh tôi.”
Lại cố ý dùng từ hơi mơ hồ.
Nhưng mà, Lục ảnh đế đã sớm lăn lộn trong giới thành nhân tinh, chỉ một giây đã bắt được trọng điểm: “Ai là tiền nhiệm?”
Vân Khuynh: “… Tôi.”
Ánh mắt Lục Đình Quân thoáng chốc tối sầm.
Chợt thấy cô gái trước mắt như cảm thán nói: “Haizz. Trước kia là tôi trẻ người non dạ, thời tuổi trẻ có ai mà không gặp phải một kẻ cặn bã chứ?”
Ngữ điệu Vân Khuynh khoan khoái, vừa nâng mắt, thẳng tắp đối diện với tầm mắt hắn, lại cười giảo hoạt: “Chẳng qua tôi cảm thấy, hiện giờ ánh mắt của tôi là trăm phần trăm chính xác.”
Lục Đình Quân: “…”
Bốn mắt nhìn nhau.
Đón nhận mắt phượng mỉm cười của nàng, người đàn ông được cho là khó hạ gục nhất trong giới, trong lòng lại khẽ động.
Vốn có một chút cảm xúc khó chịu, thế nhưng toàn bộ đã bị xóa sạch.
Thật đúng là cứ… Như vậy bị “Sáo lộ*”.
* Sáo lộ (套路): trong tiếng Hán vốn có nghĩa là một chuỗi những động tác võ thuật cố định, cư dân mạng thường dùng để chỉ cách thức dày công xây dựng, dùng để mê hoặc người khác, thậm chí có nghĩa là quỷ kế, cạm bẫy. (Theo vietnamese.cri.cn)
Lục Đình Quân ngừng lại, một lát sau cũng nhịn không được cong môi mỏng lên, nhướng mày nói: “Nhớ phải duy trì.”
Lập tức phản trêu chọc một đợt.
“Ừm.” Vân Khuynh đáp ứng, vô cùng phối hợp.
Bỗng thấy Lục Đình Quân nhíu mày: “Chuyện bịa đặt này… Tôi mượn đoàn đội quan hệ xã hội cho em nhé?”
Hắn nghiêm túc nói, trong đầu thậm chí đã xẹt qua ý định truyền lời với gia tộc để áp chế, hoặc là liên hệ với phía Weibo.
Căn bản không vì lời đồn kia mà sinh ra nửa phần nghi ngờ với Vân Khuynh.
Vân Khuynh lại suýt nữa bị sự trịnh trọng của vị này hù dọa.
“…Không cần,” nàng hơi câu môi: “Giết gà cần gì dao mổ trâu, loại vũ khí hạt nhân này của anh nào cần dùng nhanh như vậy?”
Vân Khuynh cười đùa một câu, lại bổ sung nói: “Yên tâm, tôi có biện pháp đối phó. Cứ để bọn họ đắc ý vài phút đi.”
Nàng nói, trong mắt hiện lên sự sắc bén.
“Được.” Bắt giữ được thần thái này, Lục Đình Quân hơi nhướng mày, cũng bỗng dưng ổn định tâm trạng lại.
Tuy biết nhau chưa lâu, nhưng hắn đã tự động đoán chuẩn tính tình của Vân Khuynh.
Nha đầu trước mắt, giống như hồ ly, chứ không phải là cừu con gì…
“Vậy tôi đây sẽ không xen vào nữa.”
Giây tiếp theo, môi mỏng của Lục Đình Quân hơi nhếch lên, cười nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: “Nếu cần trợ giúp, nhớ phải tìm tôi.”
“Đương nhiên.” Vân Khuynh cũng không chút ra vẻ đáp ứng: “Nếu có yêu cầu, tôi tuyệt đối sẽ gọi anh không chút do dự.”
Nàng tiếp tục đùa giỡn như bình thường, lui lại vài bước, lại nói: “Có điều bây giờ, chúng ta vẫn nên… Ăn sáng trước đã.”
Nói xong, Vân Khuynh nghiêng thân, lập tức lộ ra ba món ăn trên bàn ——
Một nồi cháo nhỏ, nước cháo trong suốt, ốc khô trắng như tuyết và ngân hạnh vàng nhạt rải ở phía trên, hương vị của hải sản và trái cây hòa quyện đến thiên y vô phùng.
Trong một cái lồng hấp khác, sủi cảo tôm và thang bao gạch cua mở một nửa, vỏ sủi cảo tôm óng ánh, thang bao trắng mềm lại dai, vẻ ngoài đều là điểm tuyệt đối.
“Thế nào?”
Trước bàn mỹ thực, nàng nhướng mày, cười giảo hoạt với người đàn ông trước mắt, chói lọi mà bày ra thái độ dùng mỹ thực dụ hoặc tín đồ tham ăn.
“Khuynh Khuynh làm dĩ nhiên đều ngon.” Ánh mắt Lục Đình Quân chợt lóe, khen một câu, ngữ khí cực kỳ chân thành.
Vì thế.
Kế tiếp, hai người ngồi ổn định vào bàn, bắt đầu ăn ——
Cháo nóng thơm ngon, nước canh vào hạt cháo xuống bụng, ấm áp mà dễ chịu.
…Trong nắng sớm, một đôi nam nữ đang trong thời kỳ trêu chọc nhau, sung sướng hưởng thụ mỹ thực, còn có thể nhìn đối phương ăn cơm.
Hoàn toàn không để phong ba trên mạng trong lòng.
Nhưng mà, cách ngàn dặm cùng thành phố.
Kẻ đầu têu bôi đen lại đang thời thời khắc khắc chú ý Weibo, hưng phấn nhìn dư luận đang dần dần chuyển hướng về phía bất lợi với Vân Khuynh ——
…
Ánh mắt Lục Đình Quân thoáng chốc ngưng lại, thần thái vốn dĩ không chút để ý cũng đột nhiên nghiêm chỉnh lên.
Môi mỏng của hắn khẽ mím, nhìn kỹ lại.
Bình luận này đăng khoảng 1 phút trước, nhưng đã khiến cho rất nhiều người chú ý.
Không thể không nói, giữa những lời khen của một đám người, bình luận này có vẻ đặc biệt chói mắt.
Hơn nữa, quả thật là cực kỳ thu hút sự chú ý bát quái.
Lúc này, không ít người đã bắt đầu @ vị chủ thớt kia cầu càng nhiều tin nóng hơn.
Thấy thế, Lục Đình Quân không khỏi nhăn mày lại, đổi mới lần nữa, ở bình luận mới nhất lại nhìn thấy “Dao Dao” gì đó đã trả lời ——
Dao Dao Là Ta: Nghi vấn của mọi người tôi đều thấy được, nhấp vào trang chủ của tôi thì biết, yên tâm, tôi nhất định sẽ vì đại chúng vạch trần bộ mặt thật vô sỉ của cô ta.
Lục Đình Quân lập tức nhấp vào, thấy được hai động thái vừa mới tuyên bố.
Dao Dao Là Ta: # Tuyệt kỹ chinh phục khiến các tín đồ tham ăn quỳ xuống #
“Phòng Mỹ Thực Của Vân Đóa” tên thật là Kỷ Vân Khuynh, một con nhỏ nhà quê tới từ thành phố C, xem như có bản lĩnh nấu ăn, nhưng đa số đều là đường ngang ngõ tắt. Tháng 10 năm ngoái cô ta đã trở thành đầu bếp chính của Thực Thượng Các, tháng 12 Thực Thượng Các đã vi phạm quy định bị tra xét, ha ha, trong đó còn có mờ ám gì thì tự mọi người nghĩ đi.
Dao Dao Là Ta: # Tuyệt kỹ chinh phục khiến các tín đồ tham ăn quỳ xuống #
Mặt khác, tài nấu nướng của cô ta cũng không phải chính thống, tôi là một người biết chuyện, vừa lúc có quen biết với sư huynh của cô ta là đấu bếp chính của Ngự Vị Cư, đó mới là cao nhân chân chính. Đợi lát nữa cũng sẽ chia sẻ video của vị này, mọi người sẽ biết cái gì mới là bản lĩnh.
…
Phía dưới bài Weibo thứ hai này đã tụ tập không ít người vây xem bình luận, phần lớn đều là người muốn biết thật giả.
Có điều, cũng có người xúc động, thấy đối phương nói như thật đã đơn phương định tội cho Vân Khuynh, sôi nổi ồn ào phía dưới.
Xem đến đây, sắc mặt Lục Đình Quân đã hoàn toàn trầm xuống.
Rất nhanh, ngón tay dài của hắn chợt động, lập tức muốn nhấp báo cáo, chọn tin tức không đúng sự thật, lúc vừa định tiếp tục động tác ——
Thanh âm của Vân Khuynh vừa lúc vang lên từ phía sau: “Đình Quân.”
Nàng bưng khay, đặt từng món ăn lên mặt bàn, hơi cong môi, không có nửa điểm ngượng ngùng, trực tiếp tiến đến trước người Lục Đình Quân.
“Đang xem gì vậy? Dáng vẻ thật nghiêm trọng.”
Nháy mắt khi khoảng cách của hai người kéo gần lại, vài loại mùi hương của món ăn theo đó ập tới.
Song, lúc này đây, người đàn ông lại hoàn toàn không đem lực chú ý chuyển lên mỹ thực.
Hắn chỉ nhăn mày, đưa điện thoại di động qua: “Em xem đi.”
Vân Khuynh hơi khó hiểu, kế đó vừa thấy, quét mắt vài lần, lại nhìn ID của đối phương, bên môi không khỏi xẹt qua nụ cười lạnh.
Trong cái tên cũng chói lọi mang hai chữ “Dao Dao”, đây là ai, căn bản không cần đoán.
Đơn giản chính là Lục Dao Dao.
Xem ra lần này nhờ phía Weibo đẩy lên đứng trên đầu đề, cuối cùng đối phương cũng nhận ra nàng.
Vân Khuynh nghĩ, trong mắt xẹt qua tia cười nhạt, cẩn thận nhìn lại, không khỏi nhướng mày.
Từ Dương cũng muốn làm video?
Sao đây, chịu kích thích nên cũng muốn đi trên con đường “Minh tinh đầu bếp” sớm một chút?
Còn nhắc đến tag đề tài nóng nhất của nàng, chói lọi chính là muốn đoạt fans đi…
Tôm, tép, nhãi, nhép.
Trong lòng Vân Khuynh cười lạnh cho ra bốn chữ, trả điện thoại cho Lục Đình Quân: “Người này quả thật tôi có biết, hơn nữa từng có khúc mắc… Tên là Lục Dao Dao, là con gái của ông chủ Ngự Vị Cư.”
Nàng nói, nhưng trong lòng lại không khỏi cười thầm, lưu ý phản ứng của hắn.
“Là cô ta? “Nghe vậy, Lục Đình Quân ngừng một lát: “Sao lại thế này?”
“Anh biết cô ta?” Vân Khuynh lại ra vẻ không biết nhướng mày.
“Cô ta là em họ bà con xa của tôi.” Lục Đình Quân nhăn mày, trong mắt quỷ quyệt khó lường.
“Vậy sao,” Vân Khuynh nhìn người đàn ông trước mắt, lại cong cong môi lên, nháy mắt đã phun ra một câu: “Còn cô ta chính là bạn gái đương nhiệm của sư huynh tôi.”
Lại cố ý dùng từ hơi mơ hồ.
Nhưng mà, Lục ảnh đế đã sớm lăn lộn trong giới thành nhân tinh, chỉ một giây đã bắt được trọng điểm: “Ai là tiền nhiệm?”
Vân Khuynh: “… Tôi.”
Ánh mắt Lục Đình Quân thoáng chốc tối sầm.
Chợt thấy cô gái trước mắt như cảm thán nói: “Haizz. Trước kia là tôi trẻ người non dạ, thời tuổi trẻ có ai mà không gặp phải một kẻ cặn bã chứ?”
Ngữ điệu Vân Khuynh khoan khoái, vừa nâng mắt, thẳng tắp đối diện với tầm mắt hắn, lại cười giảo hoạt: “Chẳng qua tôi cảm thấy, hiện giờ ánh mắt của tôi là trăm phần trăm chính xác.”
Lục Đình Quân: “…”
Bốn mắt nhìn nhau.
Đón nhận mắt phượng mỉm cười của nàng, người đàn ông được cho là khó hạ gục nhất trong giới, trong lòng lại khẽ động.
Vốn có một chút cảm xúc khó chịu, thế nhưng toàn bộ đã bị xóa sạch.
Thật đúng là cứ… Như vậy bị “Sáo lộ*”.
* Sáo lộ (套路): trong tiếng Hán vốn có nghĩa là một chuỗi những động tác võ thuật cố định, cư dân mạng thường dùng để chỉ cách thức dày công xây dựng, dùng để mê hoặc người khác, thậm chí có nghĩa là quỷ kế, cạm bẫy. (Theo vietnamese.cri.cn)
Lục Đình Quân ngừng lại, một lát sau cũng nhịn không được cong môi mỏng lên, nhướng mày nói: “Nhớ phải duy trì.”
Lập tức phản trêu chọc một đợt.
“Ừm.” Vân Khuynh đáp ứng, vô cùng phối hợp.
Bỗng thấy Lục Đình Quân nhíu mày: “Chuyện bịa đặt này… Tôi mượn đoàn đội quan hệ xã hội cho em nhé?”
Hắn nghiêm túc nói, trong đầu thậm chí đã xẹt qua ý định truyền lời với gia tộc để áp chế, hoặc là liên hệ với phía Weibo.
Căn bản không vì lời đồn kia mà sinh ra nửa phần nghi ngờ với Vân Khuynh.
Vân Khuynh lại suýt nữa bị sự trịnh trọng của vị này hù dọa.
“…Không cần,” nàng hơi câu môi: “Giết gà cần gì dao mổ trâu, loại vũ khí hạt nhân này của anh nào cần dùng nhanh như vậy?”
Vân Khuynh cười đùa một câu, lại bổ sung nói: “Yên tâm, tôi có biện pháp đối phó. Cứ để bọn họ đắc ý vài phút đi.”
Nàng nói, trong mắt hiện lên sự sắc bén.
“Được.” Bắt giữ được thần thái này, Lục Đình Quân hơi nhướng mày, cũng bỗng dưng ổn định tâm trạng lại.
Tuy biết nhau chưa lâu, nhưng hắn đã tự động đoán chuẩn tính tình của Vân Khuynh.
Nha đầu trước mắt, giống như hồ ly, chứ không phải là cừu con gì…
“Vậy tôi đây sẽ không xen vào nữa.”
Giây tiếp theo, môi mỏng của Lục Đình Quân hơi nhếch lên, cười nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: “Nếu cần trợ giúp, nhớ phải tìm tôi.”
“Đương nhiên.” Vân Khuynh cũng không chút ra vẻ đáp ứng: “Nếu có yêu cầu, tôi tuyệt đối sẽ gọi anh không chút do dự.”
Nàng tiếp tục đùa giỡn như bình thường, lui lại vài bước, lại nói: “Có điều bây giờ, chúng ta vẫn nên… Ăn sáng trước đã.”
Nói xong, Vân Khuynh nghiêng thân, lập tức lộ ra ba món ăn trên bàn ——
Một nồi cháo nhỏ, nước cháo trong suốt, ốc khô trắng như tuyết và ngân hạnh vàng nhạt rải ở phía trên, hương vị của hải sản và trái cây hòa quyện đến thiên y vô phùng.
Trong một cái lồng hấp khác, sủi cảo tôm và thang bao gạch cua mở một nửa, vỏ sủi cảo tôm óng ánh, thang bao trắng mềm lại dai, vẻ ngoài đều là điểm tuyệt đối.
“Thế nào?”
Trước bàn mỹ thực, nàng nhướng mày, cười giảo hoạt với người đàn ông trước mắt, chói lọi mà bày ra thái độ dùng mỹ thực dụ hoặc tín đồ tham ăn.
“Khuynh Khuynh làm dĩ nhiên đều ngon.” Ánh mắt Lục Đình Quân chợt lóe, khen một câu, ngữ khí cực kỳ chân thành.
Vì thế.
Kế tiếp, hai người ngồi ổn định vào bàn, bắt đầu ăn ——
Cháo nóng thơm ngon, nước canh vào hạt cháo xuống bụng, ấm áp mà dễ chịu.
…Trong nắng sớm, một đôi nam nữ đang trong thời kỳ trêu chọc nhau, sung sướng hưởng thụ mỹ thực, còn có thể nhìn đối phương ăn cơm.
Hoàn toàn không để phong ba trên mạng trong lòng.
Nhưng mà, cách ngàn dặm cùng thành phố.
Kẻ đầu têu bôi đen lại đang thời thời khắc khắc chú ý Weibo, hưng phấn nhìn dư luận đang dần dần chuyển hướng về phía bất lợi với Vân Khuynh ——
/274
|