Nghe thấy tiếng mỉa mai của lão bản cùng thái độ của cậu thanh niên tên Giang thiếu đã làm cho Lạc Tiêu thực sự nổi giận,khuôn mặt hắn bắt đầu chuyển sang vẻ lạnh lùng còn ánh mắt nếu như không đeo kính thì ai cũng có thể dễ dàng thấy được nó toát ra từng tia sát khí. Lạc Tiêu tức giận nói:
2 người bọn ngươi tốt lắm giờ đã chính thức chọc giận ta rồi...
Lạc Tiêu chưa nói hết câu người đàn ông trung niên kia bắt đầu cười khinh miệt:
Haha...chọc giận ngươi thì sao ngươi chỉ là cái quỷ nghèo chẳng nhẽ làm gì được ta
Lạc Tiêu nghe vậy miệng khẽ nhếch lên cười:
Ồ thật sao,ngươi chắc chắn ta là cái quỷ nghèo chứ
Vừa nói Lạc Tiêu vừa bắt đầu tháo kính xuống mà người đàn ông trung niên kia đang định mỉa mai tiếp thì nhìn thấy khuôn mặt Lạc Tiêu làm hắn có cảm giác quen biết như đã gặp ở đâu, còn cậu thanh niên Giang thiếu kia thì sau khi nhìn thấy Lạc Tiêu khuôn mặt tươi cười bắt đầu chuyển biến sang hoảng sợ.
A.. Lạc thần
Lạc Tiêu vừa bỏ kính xuống thì có người nhận ra hô to khiến cho mọi người xung quanh tụ tập lại.
Vì vụ việc khá lớn nên tập trung xung quanh có khá nhiều người,mỗi người ở đây đều là phú nhị đại còn có thiên kim đại tiểu thư toàn là những người quyền quý nên sau khi nghe có người hô là Lạc thần thì biết ngay đó là Lạc Tiêu.
Trong cửa tiệm mọi người bắt đầu xôn xao tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
Này ngươi xem Lạc thần đây là thật hay là mơ
Lạc thần sao lại xuất hiện ở đây,mà sao Lạc thần lại mặc đồng phục học sinh vậy?
Ta nghe nói Lạc thần năm nay còn chưa đến 18 tuổi mà đã có kĩ năng đàn nhạc vượt qua Riches đại sư,mới đầu ta nghe thấy mọi người bàn tán ta cứ tưởng là nơi dối không ngờ là sự thật
............
Nghe tiếng nghị luận của mọi người xung quanh vị lão bản cùng cậu thanh niên kia bị dọa sợ chân không ngừng run lên. Mà Lạc Tiêu giọng bình thản nhắc nhở mọi người.
Mọi người xin hãy bình tĩnh ta còn có việc cần giải quyết nên mọi người có gì thì cứ đến buổi nhạc hội của ta nói sau đi .
Nghe thấy lời nói của Lạc Tiêu mọi người vây quanh căn bản là một mảnh ồn ào bắt đầu yên tĩnh.
Nhìn thấy mọi người bình tĩnh lại Lạc Tiêu mới quay lại phía người đàn ông trung niên cùng cậu thiếu niên kia nói:
Ai kêu ta là cái quỷ nghèo lăn ra đây .
Nghe thấy lời nói của Lạc Tiêu người đàn ông trung niên bị dọa sợ nhưng vẫn phải tiến về chỗ Lạc Tiêu.
Bỗng nhiên lúc này có một giọng nữ từ trên tầng lầu xuất xuống:
Có truyện gì xảy ra .
Nghe thấy tiếng nói Lạc Tiêu ngước lên nhìn thì thấy đây là một người phụ nữ tầm 23 tuổi khuôn mặt xinh đẹp người toát lên khí chất quyền quý,người phụ nữ này mới là lão bản của cái tiệm, còn người đàn ông kia thì căn bản chỉ là một người quản lý bình thường nhưng vì bình thường xuất hiện rất nhiều nên bị mọi người nhận nhầm là lão bản.
Người phụ nữ kia căn bản đang nằm nghỉ trên lầu nhưng đang nằm ngủ thì có người phục vụ viên báo cáo việc xảy ra bên dưới nên chạy vội xuống.
Người quản lý kia sau khi nghe thấy tiếng hô trong lòng suy nghĩ mọi việc đến đây là kết thúc rồi dù sao ở cái tỉnh Vĩnh Hải này không ai là không biết lão bản của bọn hắn,hắn tin chắc rằng Lạc Tiêu sẽ phải nể mặt lão bản của hắn mà bỏ qua việc này. Suy nghĩ kỹ một lúc hắn bắt đầu quay về phía người phụ nữ kia kể lại mọi chuyện xảy ra.
Lão bản truyện là thế này........
Sau khi kể xong hắn bắt đầu lui lại phía sau dù sao hắn cũng không muốn phải tiếp tục đối mặt Lạc Tiêu sợ Lạc Tiêu nhớ mặt.
Mà người phụ nữ kia sau khi nghe quản lý tường thuật lại mọi truyện cũng hiểu nguyên nhân xảy ra bắt đầu đi thẳng về phía Lạc Tiêu giới thiệu.
Tiên sinh tốt,ta tên là Lâm Hình sự việc xảy ra căn bản là ta đã biết nên ta chắc chắn sẽ giải quyết ổn thỏa cho ngài một câu trả lời chính xác .
Mà Lạc Tiêu sau khi nghe tiếng giới thiệu căn bản cũng biết người phụ nữ kia,Lâm Hình là một trong những nữ cường nhân của tỉnh Vĩnh Hải không những có sản nghiệp vượt quá 40 tỉ mà còn do chính tay mình làm ra.
Dù sao lão bản đã mở miệng Lạc Tiêu cũng không tiện mà tiếp tục nhưng những người khinh miệt hắn cũng không nên như vậy mà kết thúc.
Xin chào ngươi tốt ta tên là Lạc Tiêu nếu ngươi đã nói vậy mọi việc đến đây là kết thúc nhưng ta có một điều kiện .
Nghe vậy Lâm Hình khẽ nhíu mày hỏi.
Điều kiện gì? .
2 người bọn ngươi tốt lắm giờ đã chính thức chọc giận ta rồi...
Lạc Tiêu chưa nói hết câu người đàn ông trung niên kia bắt đầu cười khinh miệt:
Haha...chọc giận ngươi thì sao ngươi chỉ là cái quỷ nghèo chẳng nhẽ làm gì được ta
Lạc Tiêu nghe vậy miệng khẽ nhếch lên cười:
Ồ thật sao,ngươi chắc chắn ta là cái quỷ nghèo chứ
Vừa nói Lạc Tiêu vừa bắt đầu tháo kính xuống mà người đàn ông trung niên kia đang định mỉa mai tiếp thì nhìn thấy khuôn mặt Lạc Tiêu làm hắn có cảm giác quen biết như đã gặp ở đâu, còn cậu thanh niên Giang thiếu kia thì sau khi nhìn thấy Lạc Tiêu khuôn mặt tươi cười bắt đầu chuyển biến sang hoảng sợ.
A.. Lạc thần
Lạc Tiêu vừa bỏ kính xuống thì có người nhận ra hô to khiến cho mọi người xung quanh tụ tập lại.
Vì vụ việc khá lớn nên tập trung xung quanh có khá nhiều người,mỗi người ở đây đều là phú nhị đại còn có thiên kim đại tiểu thư toàn là những người quyền quý nên sau khi nghe có người hô là Lạc thần thì biết ngay đó là Lạc Tiêu.
Trong cửa tiệm mọi người bắt đầu xôn xao tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
Này ngươi xem Lạc thần đây là thật hay là mơ
Lạc thần sao lại xuất hiện ở đây,mà sao Lạc thần lại mặc đồng phục học sinh vậy?
Ta nghe nói Lạc thần năm nay còn chưa đến 18 tuổi mà đã có kĩ năng đàn nhạc vượt qua Riches đại sư,mới đầu ta nghe thấy mọi người bàn tán ta cứ tưởng là nơi dối không ngờ là sự thật
............
Nghe tiếng nghị luận của mọi người xung quanh vị lão bản cùng cậu thanh niên kia bị dọa sợ chân không ngừng run lên. Mà Lạc Tiêu giọng bình thản nhắc nhở mọi người.
Mọi người xin hãy bình tĩnh ta còn có việc cần giải quyết nên mọi người có gì thì cứ đến buổi nhạc hội của ta nói sau đi .
Nghe thấy lời nói của Lạc Tiêu mọi người vây quanh căn bản là một mảnh ồn ào bắt đầu yên tĩnh.
Nhìn thấy mọi người bình tĩnh lại Lạc Tiêu mới quay lại phía người đàn ông trung niên cùng cậu thiếu niên kia nói:
Ai kêu ta là cái quỷ nghèo lăn ra đây .
Nghe thấy lời nói của Lạc Tiêu người đàn ông trung niên bị dọa sợ nhưng vẫn phải tiến về chỗ Lạc Tiêu.
Bỗng nhiên lúc này có một giọng nữ từ trên tầng lầu xuất xuống:
Có truyện gì xảy ra .
Nghe thấy tiếng nói Lạc Tiêu ngước lên nhìn thì thấy đây là một người phụ nữ tầm 23 tuổi khuôn mặt xinh đẹp người toát lên khí chất quyền quý,người phụ nữ này mới là lão bản của cái tiệm, còn người đàn ông kia thì căn bản chỉ là một người quản lý bình thường nhưng vì bình thường xuất hiện rất nhiều nên bị mọi người nhận nhầm là lão bản.
Người phụ nữ kia căn bản đang nằm nghỉ trên lầu nhưng đang nằm ngủ thì có người phục vụ viên báo cáo việc xảy ra bên dưới nên chạy vội xuống.
Người quản lý kia sau khi nghe thấy tiếng hô trong lòng suy nghĩ mọi việc đến đây là kết thúc rồi dù sao ở cái tỉnh Vĩnh Hải này không ai là không biết lão bản của bọn hắn,hắn tin chắc rằng Lạc Tiêu sẽ phải nể mặt lão bản của hắn mà bỏ qua việc này. Suy nghĩ kỹ một lúc hắn bắt đầu quay về phía người phụ nữ kia kể lại mọi chuyện xảy ra.
Lão bản truyện là thế này........
Sau khi kể xong hắn bắt đầu lui lại phía sau dù sao hắn cũng không muốn phải tiếp tục đối mặt Lạc Tiêu sợ Lạc Tiêu nhớ mặt.
Mà người phụ nữ kia sau khi nghe quản lý tường thuật lại mọi truyện cũng hiểu nguyên nhân xảy ra bắt đầu đi thẳng về phía Lạc Tiêu giới thiệu.
Tiên sinh tốt,ta tên là Lâm Hình sự việc xảy ra căn bản là ta đã biết nên ta chắc chắn sẽ giải quyết ổn thỏa cho ngài một câu trả lời chính xác .
Mà Lạc Tiêu sau khi nghe tiếng giới thiệu căn bản cũng biết người phụ nữ kia,Lâm Hình là một trong những nữ cường nhân của tỉnh Vĩnh Hải không những có sản nghiệp vượt quá 40 tỉ mà còn do chính tay mình làm ra.
Dù sao lão bản đã mở miệng Lạc Tiêu cũng không tiện mà tiếp tục nhưng những người khinh miệt hắn cũng không nên như vậy mà kết thúc.
Xin chào ngươi tốt ta tên là Lạc Tiêu nếu ngươi đã nói vậy mọi việc đến đây là kết thúc nhưng ta có một điều kiện .
Nghe vậy Lâm Hình khẽ nhíu mày hỏi.
Điều kiện gì? .
/79
|