- Đi làm bất cứ chuyện gì, một khi thất bại, không nên tìm nguyên nhân từ trên người khác. Phải từ trên người mình tìm ra tại sao lại thất bại, nhân tài như vậy sẽ có tiến bộ, mới có tư cách trở thành tâm phúc đích thực của ta. Ta có khả năng nói rõ ràng cho các ngươi.
Dương Lỗi liếc nhìn mọi người, cất cao giọng nói tiếp
- Mấy người các ngươi ở đây, mặc dù hiện tại trở thành thuộc hạ của ta, nhưng nếu muốn để cho ta trọng dụng các ngươi, muốn trở thành thuộc hạ đích thực của ta, vậy nhất định phải có đủ nỗ lực.
- Người mà ta cần, điểm đầu tiên là muốn có trung thành. Mà điểm thứ hai, phải có một loại tư tưởng, mà loại tư tưởng này chính là điều ta vừa nói, thất bại tịnh không phải là không thể được.
- Nhưng điều quan trọng nhất là phải biết rõ ràng tại sao lại thất bại, nguyên nhân thất bại là cái gì. Hơn nữa phải tìm từ trên người mình xem thử, đó là tu vi của chính mình không đủ, hay là ý chí của mình không kiên định, hoặc vẫn còn là vì nguyên nhân gì khác.
Dừng một lát, Dương Lỗi lại nói:
- Vẫn còn có một đôi điều, làm thuộc hạ của ta không chỉ có muốn tất cả phục tòng mệnh lệnh, còn phải đoàn kết, biết không. Phải đoàn kết, phải tín nhiệm nhau. Đến khi các ngươi trở thành thuộc hạ đích thực của ta, sau khi có được sự đồng ý của ta, các ngươi liền sẽ hiểu rõ điểm này là cái gì .
- Ta cũng cực kì rõ ràng, đối với một người tu luyện mà nói, có thể tín nhiệm thì chỉ có chính mình. Ở trong giới tu luyện, thực lực mới là nhân tố quan trọng nhất, cũng chỉ có thực lực đủ cường đại mới thật sự là bảo đảm.
- Mà tín nhiệm, cái này chẳng qua là một sự vui đùa mà thôi. Nếu mà có lời thề Thiên đạo, vẫn còn không tệ lắm. Điểm này, ta không phủ nhận, nhưng mà không hoàn toàn đồng ý. Cái ta đồng ý chính là, thực lực là quan trọng nhất, nhưng có đôi khi tín nhiệm cũng là một loại thực lực. Nên nó cũng là lực lượng cực kỳ quan trọng.
- Trong số thuộc hạ đích thực của ta, bọn họ đều sẽ tín nhiệm bất cứ một người nào. Cho dù là ai, chỉ cần hắn chiếm được sự đồng ý của ta, như vậy là hắn là có thể nhận được điều đó. Ta tín nhiệm toàn bộ thuộc hạ, không có bất cứ điều kiện tín nhiệm nào.
- Cho nên, từ lúc ta xuất đạo tới nay chưa bao giờ có thất bại. Thuộc hạ của ta, ta yêu cầu bọn họ đi làm chuyện gì đó, bọn họ cho nhau sự tín nhiệm không hề giữ lại điều gì. Rốt cuộc thành công đạt tới mục đích mong muốn, hoàn thành nhiệm vụ.
- Mà các ngươi, có thể làm được điểm này sao?
- Không thể, khẳng định không thể. Các ngươi nhìn một chút, trước đây các ngươi tự làm tự chịu? Các ngươi được tín nhiệm sao? Không, các ngươi không có? Ở chỗ này, ta thấy đặc biệt thể hiện ra yếu điểm chính là Chương Lục, trong tất cả mọi người thì ngươi làm huyên náo dữ dội nhất.
- Điểm tín nhiệm này cũng không phải dễ dàng làm được như vậy. Ta biết rõ ràng thật sự, các ngươi hiện tại là thuộc hạ của ta, nhưng còn chưa đích thực trở thành thuộc hạ tâm phúc của ta, cho nên các ngươi không làm được.
- Ta còn là có khả năng tha thứ, trong số mấy người các ngươi ở đây, rốt cuộc có bao nhiêu người là đích thực trung thành đối với ta. Đích thực không có chút điều kiện nào mà có thể đi làm bất cứ chuyện gì cho ta, thậm chí phải đi làm những nhiệm vụ cửu tử nhất sanh, thậm chí chết nhiều hơn sống. Người như thế, có thể có mấy người?
- Ta nghĩ trong lòng chính các ngươi đều rõ ràng, ta cũng rất rõ ràng. Cho nên, các ngươi cũng chưa có được sự đồng ý đích thực của ta. Ta hy vọng, lần này sau khi thu thập xong xuôi Hổ Tam Bưu, các ngươi đều có thể làm được theo lời như ta đã nói.
- Mặt khác, ta còn nói một câu, dã tâm không phải là xấu. Nhưng có đôi khi, dã tâm của ngươi không nên nằm ngoài năng lực của ngươi. Nếu như quá mức, dã tâm sẽ biến thành cơn ác mộng.
Sau khi nói những lời này, Dương Lỗi lại lần nữa liếc mắt nhìn Chương Lục .
Lời này, khiến cho Chương Lục lập tức toàn thân chợt lạnh, giống như bị ngã xuống hầm băng vậy. Người này, vị đại nhân Thánh Sứ này vốn còn tưởng rằng hắn vẻn vẹn chỉ là thực lực không tồi mà thôi. Bây giờ nhìn lại, vị đại nhân Thánh Sứ này thật sự là rất khủng bố.
May mà trước đây chính mình vẫn còn cho rằng, chuyện của mình che giấu rất tốt, nhưng sự thực quả thật là như thế sao? Nếu như không có một câu nói kia, không có cái liếc mắt hàm ý sâu sắc kia thì chính mình có lẽ sẽ không cho là như vậy.
Hắn thật sự biết chuyện của mình sao? Điểm này mặc dù Chương Lục không dám hoàn toàn khẳng định, nhưng cũng có tỷ lệ rất lớn. Có thể nói, tám phần tính là chân thật.
Mà hiện tại Chương Lục không chỉ có nội tâm cảm thấy sợ hãi, mà cũng cực kì kinh ngạc, rốt cuộc là làm sao hắn biết? Chẳng lẽ trước khi đến Sâm La Điện, hắn cũng đã biết tất cả điều này sao?
Có lẽ, đầy đủ mọi thứ chuyện của Sâm La Điện đều ở trong lòng bàn tay Thánh Chủ đại nhân .Mà lần này đây, vị đại nhân Thánh Sứ này, chính là đến xử lý những việc lặt vặt này, hay là đến xử lý những kẻ đã phản bội này?
.. .
.. .
Lại nói, trong nháy mắt Dương Lỗi phá vỡ trận pháp kia, sắc mặt Lâm Tam Chân lập tức liền đại biến. Một ngụm máu tươi tức thì phun ra.
Sở dĩ tại trận pháp hắn có đặc biệt trình độ, so với Trận Pháp Sư bình thường phải cường đại hơn nhiều, tiến bộ nhanh hơn nhiều lắm. Với tu vi của hắn, có thể bố trí ra được những trận pháp cường đại hơn mấy lần so với Trận Pháp Sư đồng cấp, chính là bởi vì hắn làm được một điểm.
Đó chính là tự dung nhập hòa tan tinh thần lực của mình vào trong trận pháp, khiến cho một tia tinh thần của chính mình biến thành trung tâm khống chế trận pháp. Như vậy, người bày trận và trận pháp liền có một loại trung tâm liên lạc khống chế, có thể nói đạt tới đến cảnh giới người trận hợp nhất.
Người bày trận chính là trận pháp, trận pháp cũng tương đương là người bày trận. Tất cả biến hóa của trận pháp, thậm chí là sự thay đổi cực kỳ rất nhỏ, đều sẽ nằm dưới sự khống chế của người bày trận. Bố trí trận pháp như vậy, tự nhiên uy lực sẽ tăng gấp bội .
Nhưng người có thể làm được điểm này thì ít, thật sự là quá ít. Cơ hồ có thể nói không có. Bởi vì dạng hy sinh này rất lớn, nguy hiểm cũng là rất lớn. Không có phương pháp nắm giữ tốt, liền có thể trở thành Trận Linh đích thực, vô phương xuất ra từ trong trận pháp .
- Trận pháp bị phá, người này quá ư mạnh mẽ. Hổ ca, chúng ta lần này chỉ sợ thật sự là tính sai .
Lúc này Lâm Tam Chân sắc mặt có hơi tái nhợt, nhìn Hổ Tam Bưu mà nói.
- Làm sao lại là như vậy, điều đó không có khả năng, không có khả năng.
Hổ Tam Bưu có hơi khó có thể đón nhận, không nghĩ tới sẽ là một loại kết quả này. Vốn tưởng rằng có trăm phần trăm nắm chắc đánh một trận, vốn tưởng rằng sẽ một lưới bắt hết bọn họ, vốn tưởng rằng thông qua cơ hội lần này đây, mình sẽ đích thực nắm trong tay cả Sâm La Điện.
Dương Lỗi liếc nhìn mọi người, cất cao giọng nói tiếp
- Mấy người các ngươi ở đây, mặc dù hiện tại trở thành thuộc hạ của ta, nhưng nếu muốn để cho ta trọng dụng các ngươi, muốn trở thành thuộc hạ đích thực của ta, vậy nhất định phải có đủ nỗ lực.
- Người mà ta cần, điểm đầu tiên là muốn có trung thành. Mà điểm thứ hai, phải có một loại tư tưởng, mà loại tư tưởng này chính là điều ta vừa nói, thất bại tịnh không phải là không thể được.
- Nhưng điều quan trọng nhất là phải biết rõ ràng tại sao lại thất bại, nguyên nhân thất bại là cái gì. Hơn nữa phải tìm từ trên người mình xem thử, đó là tu vi của chính mình không đủ, hay là ý chí của mình không kiên định, hoặc vẫn còn là vì nguyên nhân gì khác.
Dừng một lát, Dương Lỗi lại nói:
- Vẫn còn có một đôi điều, làm thuộc hạ của ta không chỉ có muốn tất cả phục tòng mệnh lệnh, còn phải đoàn kết, biết không. Phải đoàn kết, phải tín nhiệm nhau. Đến khi các ngươi trở thành thuộc hạ đích thực của ta, sau khi có được sự đồng ý của ta, các ngươi liền sẽ hiểu rõ điểm này là cái gì .
- Ta cũng cực kì rõ ràng, đối với một người tu luyện mà nói, có thể tín nhiệm thì chỉ có chính mình. Ở trong giới tu luyện, thực lực mới là nhân tố quan trọng nhất, cũng chỉ có thực lực đủ cường đại mới thật sự là bảo đảm.
- Mà tín nhiệm, cái này chẳng qua là một sự vui đùa mà thôi. Nếu mà có lời thề Thiên đạo, vẫn còn không tệ lắm. Điểm này, ta không phủ nhận, nhưng mà không hoàn toàn đồng ý. Cái ta đồng ý chính là, thực lực là quan trọng nhất, nhưng có đôi khi tín nhiệm cũng là một loại thực lực. Nên nó cũng là lực lượng cực kỳ quan trọng.
- Trong số thuộc hạ đích thực của ta, bọn họ đều sẽ tín nhiệm bất cứ một người nào. Cho dù là ai, chỉ cần hắn chiếm được sự đồng ý của ta, như vậy là hắn là có thể nhận được điều đó. Ta tín nhiệm toàn bộ thuộc hạ, không có bất cứ điều kiện tín nhiệm nào.
- Cho nên, từ lúc ta xuất đạo tới nay chưa bao giờ có thất bại. Thuộc hạ của ta, ta yêu cầu bọn họ đi làm chuyện gì đó, bọn họ cho nhau sự tín nhiệm không hề giữ lại điều gì. Rốt cuộc thành công đạt tới mục đích mong muốn, hoàn thành nhiệm vụ.
- Mà các ngươi, có thể làm được điểm này sao?
- Không thể, khẳng định không thể. Các ngươi nhìn một chút, trước đây các ngươi tự làm tự chịu? Các ngươi được tín nhiệm sao? Không, các ngươi không có? Ở chỗ này, ta thấy đặc biệt thể hiện ra yếu điểm chính là Chương Lục, trong tất cả mọi người thì ngươi làm huyên náo dữ dội nhất.
- Điểm tín nhiệm này cũng không phải dễ dàng làm được như vậy. Ta biết rõ ràng thật sự, các ngươi hiện tại là thuộc hạ của ta, nhưng còn chưa đích thực trở thành thuộc hạ tâm phúc của ta, cho nên các ngươi không làm được.
- Ta còn là có khả năng tha thứ, trong số mấy người các ngươi ở đây, rốt cuộc có bao nhiêu người là đích thực trung thành đối với ta. Đích thực không có chút điều kiện nào mà có thể đi làm bất cứ chuyện gì cho ta, thậm chí phải đi làm những nhiệm vụ cửu tử nhất sanh, thậm chí chết nhiều hơn sống. Người như thế, có thể có mấy người?
- Ta nghĩ trong lòng chính các ngươi đều rõ ràng, ta cũng rất rõ ràng. Cho nên, các ngươi cũng chưa có được sự đồng ý đích thực của ta. Ta hy vọng, lần này sau khi thu thập xong xuôi Hổ Tam Bưu, các ngươi đều có thể làm được theo lời như ta đã nói.
- Mặt khác, ta còn nói một câu, dã tâm không phải là xấu. Nhưng có đôi khi, dã tâm của ngươi không nên nằm ngoài năng lực của ngươi. Nếu như quá mức, dã tâm sẽ biến thành cơn ác mộng.
Sau khi nói những lời này, Dương Lỗi lại lần nữa liếc mắt nhìn Chương Lục .
Lời này, khiến cho Chương Lục lập tức toàn thân chợt lạnh, giống như bị ngã xuống hầm băng vậy. Người này, vị đại nhân Thánh Sứ này vốn còn tưởng rằng hắn vẻn vẹn chỉ là thực lực không tồi mà thôi. Bây giờ nhìn lại, vị đại nhân Thánh Sứ này thật sự là rất khủng bố.
May mà trước đây chính mình vẫn còn cho rằng, chuyện của mình che giấu rất tốt, nhưng sự thực quả thật là như thế sao? Nếu như không có một câu nói kia, không có cái liếc mắt hàm ý sâu sắc kia thì chính mình có lẽ sẽ không cho là như vậy.
Hắn thật sự biết chuyện của mình sao? Điểm này mặc dù Chương Lục không dám hoàn toàn khẳng định, nhưng cũng có tỷ lệ rất lớn. Có thể nói, tám phần tính là chân thật.
Mà hiện tại Chương Lục không chỉ có nội tâm cảm thấy sợ hãi, mà cũng cực kì kinh ngạc, rốt cuộc là làm sao hắn biết? Chẳng lẽ trước khi đến Sâm La Điện, hắn cũng đã biết tất cả điều này sao?
Có lẽ, đầy đủ mọi thứ chuyện của Sâm La Điện đều ở trong lòng bàn tay Thánh Chủ đại nhân .Mà lần này đây, vị đại nhân Thánh Sứ này, chính là đến xử lý những việc lặt vặt này, hay là đến xử lý những kẻ đã phản bội này?
.. .
.. .
Lại nói, trong nháy mắt Dương Lỗi phá vỡ trận pháp kia, sắc mặt Lâm Tam Chân lập tức liền đại biến. Một ngụm máu tươi tức thì phun ra.
Sở dĩ tại trận pháp hắn có đặc biệt trình độ, so với Trận Pháp Sư bình thường phải cường đại hơn nhiều, tiến bộ nhanh hơn nhiều lắm. Với tu vi của hắn, có thể bố trí ra được những trận pháp cường đại hơn mấy lần so với Trận Pháp Sư đồng cấp, chính là bởi vì hắn làm được một điểm.
Đó chính là tự dung nhập hòa tan tinh thần lực của mình vào trong trận pháp, khiến cho một tia tinh thần của chính mình biến thành trung tâm khống chế trận pháp. Như vậy, người bày trận và trận pháp liền có một loại trung tâm liên lạc khống chế, có thể nói đạt tới đến cảnh giới người trận hợp nhất.
Người bày trận chính là trận pháp, trận pháp cũng tương đương là người bày trận. Tất cả biến hóa của trận pháp, thậm chí là sự thay đổi cực kỳ rất nhỏ, đều sẽ nằm dưới sự khống chế của người bày trận. Bố trí trận pháp như vậy, tự nhiên uy lực sẽ tăng gấp bội .
Nhưng người có thể làm được điểm này thì ít, thật sự là quá ít. Cơ hồ có thể nói không có. Bởi vì dạng hy sinh này rất lớn, nguy hiểm cũng là rất lớn. Không có phương pháp nắm giữ tốt, liền có thể trở thành Trận Linh đích thực, vô phương xuất ra từ trong trận pháp .
- Trận pháp bị phá, người này quá ư mạnh mẽ. Hổ ca, chúng ta lần này chỉ sợ thật sự là tính sai .
Lúc này Lâm Tam Chân sắc mặt có hơi tái nhợt, nhìn Hổ Tam Bưu mà nói.
- Làm sao lại là như vậy, điều đó không có khả năng, không có khả năng.
Hổ Tam Bưu có hơi khó có thể đón nhận, không nghĩ tới sẽ là một loại kết quả này. Vốn tưởng rằng có trăm phần trăm nắm chắc đánh một trận, vốn tưởng rằng sẽ một lưới bắt hết bọn họ, vốn tưởng rằng thông qua cơ hội lần này đây, mình sẽ đích thực nắm trong tay cả Sâm La Điện.
/1190
|