Vì suy nghĩ cho an toàn, Dương Lỗi lấy ra Ẩn Thân phù đã luyện chế từ trước, sau khi bóp nát liền tiến vào trạng thái ẩn thân, nếu như mình đã không có thực lực cường đại, cũng chọc không nổi, còn trốn không được sao, trước lợi dụng trạng thái ẩn thân xem tình huống ở bên ngoài một chút rốt cuộc là bộ dạng gì rồi nói sau đi.
Thở dài, Dương Lỗi buồn bực nghĩ tới, sợ rằng chính mình là tu luyện giả duy nhất ở trong thế giới mà chính mình chưởng khống còn phải biệt khuất như vậy.
Ra khỏi địa phương đã bị đánh thủng lỗ chỗ, bốn phía hủy hoại đến không còn bộ dáng cũ, Dương Lỗi đi tới hậu viện Thiếu Lâm Tự.
Phát hiện Thiếu Lâm Tự mặc dù tao ngộ trùng kích, bất quá trình độ hủy hoại cũng không có lợi hại như trong tưởng tượng của mình, cũng không phải bị phá hủy toàn bộ, bất quá cả Thiếu Lâm Tự hôm nay chỉ còn lại một nửa là hoàn hảo.
Đối với cái này, Dương Lỗi vẫn là có chút đau lòng.
Lúc này Thiếu Lâm Tự lộ ra vẻ có chút thê lương, không có phồn hoa như thường ngày, những tăng nhân kia đều đang bận rộn xây dựng lại Thiếu Lâm Tự.
Lúc này chói mắt nhất chính là phương trượng chủ trì của Thiếu Lâm Tự, cũng chính là Liễu Nhân hòa thượng.
Liễu Nhân hòa thượng này đầy mặt khổ sáp, chân mày cũng nhăn lại một chỗ, chòm râu, lông mày vốn là màu đen hiện tại cũng biến thành một mảnh tuyết trắng.
Lão hòa thượng này cư nhiên thoáng cái đã bạc một mảnh, nói cho cùng còn là chính mình sai, đoán chừng lúc này hắn đã hận chết chính mình đi, Dương Lỗi nghĩ như vậy liền rời đi Thiếu Lâm Tự.
Kỳ thực Dương Lỗi không biết là nguyên nhân chòm râu của lão hòa thượng bạc trắng cũng không phải bởi vì Dương Lỗi đem Thiếu Lâm Tự hủy thành bộ dạng như vậy, mà là bởi vì lo lắng cho Dương Lỗi chết rồi, Thiếu Lâm Tự sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, rất có thể sẽ bị quân đội san thành bình địa, cơ nghiệp ngàn năm lúc này hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Dương Lỗi cuối cùng vẫn là không lộ diện, suy nghĩ vì an toàn của chính mình mà rất nhanh rời đi Thiếu Lâm Tự.
...
Nội viện hoàng cung.
- Sao thế, phu quân ngươi làm sao vậy?
Thấy tu vi của Dương Lỗi bị hạ xuống như thế, chúng nữ đều quan tâm không dứt.
- Không có chuyện gì, các ngươi không cần lo lắng, chỉ là tu vi tạm thời rơi xuống mà thôi!
Nhìn ánh mắt quan tâm kia của chúng nữ, trong lòng Dương Lỗi càng cảm động:
- Lần này, vấn đề đã giải quyết triệt để, những người ngoại lai xâm lấn kia cũng đã bị ta tiêu diệt hoàn toàn, chỉ là nếu như mọi người muốn rời khỏi Mộng Huyễn thế giới để đi ra ngoài mà nói, vậy cần phải chờ tu vi của ta khôi phục hoàn toàn mới có thể, cũng chính là ít nhất phải đợi một tháng sau.
- Phu quân, ngươi là nói chúng ta có thể cùng ngươi đi ra?
Hoàng Dung kích động nói.
- Có thể, bất quá vì suy nghĩ cho an toàn của các ngươi, tuyệt đối không thể rời đi phạm vi bảo vệ của ta.
Dương Lỗi cũng muốn đi ra rồi, hôm nay thực lực của mình tăng nhiều, chỉ cần không có những cường giả siêu cấp khủng bố kia phủ xuống mà nói, như vậy chính mình vẫn có thể đủ để bảo vệ các nàng.
- A, thật sao? Vậy thì tốt quá, thật là quá tốt rồi!
Lời của Dương Lỗi vừa dứt, không chỉ là Hoàng Dung, chúng nữ đều là cao hứng vô cùng.
Nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ cao hứng của chúng nữ, Dương Lỗi đang suy nghĩ chính mình lúc trước có phải là đã làm sai rồi hay không, nếu như mình không đem các nàng đều sống ở trong Mộng Huyễn thế giới, mà là để cho các nàng ở cùng một chỗ với mình, ở bên ngoài thế giới rộng lớn kia mà nói, các nàng hẳn là vui vẻ hơn nhiều so với hiện tại, xem ra chính mình không nên ích kỷ như vậy.
Thời gian như nước chảy, một tháng vội vã trôi qua.
Thời kỳ suy yếu của Dương Lỗi bởi vì thi triển Hủy Diệt nhất thức rốt cuộc đã trôi qua, tu vi hoàn toàn hồi phục, cũng chính là trình độ Đại La Kim Tiên tam giai, không chỉ như thế, Bất Tử Kim Thân quyết cũng đã đột phá, đạt đến tầng thứ hai mươi mốt, Bất Tử Kim Thân này ở tầng thứ hai mươi mốt có thể so với tu vi Chuẩn Thánh sơ kỳ, cường hãn đến cực điểm.
Thu hoạch ở trong khoảng thời gian này còn không chỉ là như thế, Tạo Hóa thần quyết của Dương Lỗi cũng đã đến đến tầng thứ sáu, không nên xem thường, mặc dù chỉ là tầng thứ sáu nhưng uy lực của tầng thứ sáu này so với tầng thứ hai mươi của Bất Tử Kim Thân không hề yếu hơn, thậm chí kết hợp với Tạo Hóa thần quyết thi triển ra Đại tạo hóa chi thủ so với Thí Thần thất thức đều không kém chút nào.
DĨ nhiên ở trước lúc mang theo chúng nữ trở lại Vô Cực đại lục, chính mình phải xử lý một ít chuyện mới được, đó chính là chuyện tình về Nhiên Đăng cổ phật, còn có Ma tôn Trọng Ảnh kia.
...
...
Khi Dương Lỗi xuất hiện ở nơi tiếp nối tu chân giới cùng Mộng Huyễn thế giới, lúc này phát hiện Nhiên Đăng cổ phật còn đang giằng co với Ma tôn Trọng Ảnh, hai người không ai nhường ai, người này đều không làm gì được người kia.
- Trọng Ảnh, chúng ta đã giằng co lâu như vậy rồi, buông tay đi, ngươi không có cách nào nhận được kiện đồ vật kia đâu.
Nhiên Đăng nhìn Trọng Ảnh mà nói.
- Không, ta không lấy được kiện đồ vật kia thề không bỏ qua!
Trọng Ảnh diện mục dữ tợn, vừa nói liền phát động công kích, trường đao trong tay vung lên, một đạo hắc sắc khí lưu giống như lưu tinh hướng Nhiên Đăng oanh tới, đối mặt với công kích này, Nhiên Đăng vẻ mặt lạnh nhạt, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo phật quang đánh ra.
Trong phút chốc kim sắc phật quang hòa cùng hắc sắc ma khí kia trùng kích vào một chỗ, bạo liệt mà ra, giống như là yên hoa, cả bầu trời đều bị chiếu sáng.
Thân thể hai người lắc lư, một kích kia nhưng chỉ là công kích mang tính dò xét, Dương Lỗi thấy vậy thật đúng là muốn ngất, hai lão gia hỏa này, trên miệng thì nói như vậy, cư nhiên lại không động thủ thật, mà Trọng Ảnh đánh là cái chủ ý gì? Hắn không phải là muốn đầu thương của Thí Thần thương sao? Làm sao có thể nhịn như vậy? Chẳng lẽ hắn còn có lá bài tẩy gì, là đang đợi thời cơ, trì hoãn thời gian?
- Ba ba ba...
Hai người lùi lại mấy bước, lần nữa nhìn thẳng vào đối phương.
Dương Lỗi suy đoán không sai, Trọng Ảnh đích xác là đang trì hoãn thời gian, đợi chờ cường viện, nhưng Nhiên Đăng lại như thế nào mà không biết chứ, hắn sao không phải là không như vậy? Chỗ phong ấn kia không chỉ có chuôi ma đao này tồn tại, còn có phong ấn của Vô Thiên, Vô Thiên là ai, hắn rõ ràng nhất, một khi Vô Thiên xuất hiện lần nữa, chuyện này liền là phiền toái, Phật giới nhất định sẽ vì vậy mà đại loạn, như vậy ma đạo tất nhiên khí thế tăng mạnh, tuyệt đối là một tràng tai nạn của nhân gian, một tràng hạo kiếp của tu chân giới.
- Hừ, không cần trì hoãn thời gian, ngươi là không thể nào được như ý, Trọng Ảnh, ta cho ngươi biết, coi như là Đại ma tôn Huyết Diệu của ma giới các ngươi tới ta cũng không cho các ngươi được như ý.
Nhiên Đăng chắp tay hành lễ, ngồi xuống đài sen chậm rãi bay lên, từng đóa kim sắc vân thải hóa ra.
Thở dài, Dương Lỗi buồn bực nghĩ tới, sợ rằng chính mình là tu luyện giả duy nhất ở trong thế giới mà chính mình chưởng khống còn phải biệt khuất như vậy.
Ra khỏi địa phương đã bị đánh thủng lỗ chỗ, bốn phía hủy hoại đến không còn bộ dáng cũ, Dương Lỗi đi tới hậu viện Thiếu Lâm Tự.
Phát hiện Thiếu Lâm Tự mặc dù tao ngộ trùng kích, bất quá trình độ hủy hoại cũng không có lợi hại như trong tưởng tượng của mình, cũng không phải bị phá hủy toàn bộ, bất quá cả Thiếu Lâm Tự hôm nay chỉ còn lại một nửa là hoàn hảo.
Đối với cái này, Dương Lỗi vẫn là có chút đau lòng.
Lúc này Thiếu Lâm Tự lộ ra vẻ có chút thê lương, không có phồn hoa như thường ngày, những tăng nhân kia đều đang bận rộn xây dựng lại Thiếu Lâm Tự.
Lúc này chói mắt nhất chính là phương trượng chủ trì của Thiếu Lâm Tự, cũng chính là Liễu Nhân hòa thượng.
Liễu Nhân hòa thượng này đầy mặt khổ sáp, chân mày cũng nhăn lại một chỗ, chòm râu, lông mày vốn là màu đen hiện tại cũng biến thành một mảnh tuyết trắng.
Lão hòa thượng này cư nhiên thoáng cái đã bạc một mảnh, nói cho cùng còn là chính mình sai, đoán chừng lúc này hắn đã hận chết chính mình đi, Dương Lỗi nghĩ như vậy liền rời đi Thiếu Lâm Tự.
Kỳ thực Dương Lỗi không biết là nguyên nhân chòm râu của lão hòa thượng bạc trắng cũng không phải bởi vì Dương Lỗi đem Thiếu Lâm Tự hủy thành bộ dạng như vậy, mà là bởi vì lo lắng cho Dương Lỗi chết rồi, Thiếu Lâm Tự sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, rất có thể sẽ bị quân đội san thành bình địa, cơ nghiệp ngàn năm lúc này hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Dương Lỗi cuối cùng vẫn là không lộ diện, suy nghĩ vì an toàn của chính mình mà rất nhanh rời đi Thiếu Lâm Tự.
...
Nội viện hoàng cung.
- Sao thế, phu quân ngươi làm sao vậy?
Thấy tu vi của Dương Lỗi bị hạ xuống như thế, chúng nữ đều quan tâm không dứt.
- Không có chuyện gì, các ngươi không cần lo lắng, chỉ là tu vi tạm thời rơi xuống mà thôi!
Nhìn ánh mắt quan tâm kia của chúng nữ, trong lòng Dương Lỗi càng cảm động:
- Lần này, vấn đề đã giải quyết triệt để, những người ngoại lai xâm lấn kia cũng đã bị ta tiêu diệt hoàn toàn, chỉ là nếu như mọi người muốn rời khỏi Mộng Huyễn thế giới để đi ra ngoài mà nói, vậy cần phải chờ tu vi của ta khôi phục hoàn toàn mới có thể, cũng chính là ít nhất phải đợi một tháng sau.
- Phu quân, ngươi là nói chúng ta có thể cùng ngươi đi ra?
Hoàng Dung kích động nói.
- Có thể, bất quá vì suy nghĩ cho an toàn của các ngươi, tuyệt đối không thể rời đi phạm vi bảo vệ của ta.
Dương Lỗi cũng muốn đi ra rồi, hôm nay thực lực của mình tăng nhiều, chỉ cần không có những cường giả siêu cấp khủng bố kia phủ xuống mà nói, như vậy chính mình vẫn có thể đủ để bảo vệ các nàng.
- A, thật sao? Vậy thì tốt quá, thật là quá tốt rồi!
Lời của Dương Lỗi vừa dứt, không chỉ là Hoàng Dung, chúng nữ đều là cao hứng vô cùng.
Nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ cao hứng của chúng nữ, Dương Lỗi đang suy nghĩ chính mình lúc trước có phải là đã làm sai rồi hay không, nếu như mình không đem các nàng đều sống ở trong Mộng Huyễn thế giới, mà là để cho các nàng ở cùng một chỗ với mình, ở bên ngoài thế giới rộng lớn kia mà nói, các nàng hẳn là vui vẻ hơn nhiều so với hiện tại, xem ra chính mình không nên ích kỷ như vậy.
Thời gian như nước chảy, một tháng vội vã trôi qua.
Thời kỳ suy yếu của Dương Lỗi bởi vì thi triển Hủy Diệt nhất thức rốt cuộc đã trôi qua, tu vi hoàn toàn hồi phục, cũng chính là trình độ Đại La Kim Tiên tam giai, không chỉ như thế, Bất Tử Kim Thân quyết cũng đã đột phá, đạt đến tầng thứ hai mươi mốt, Bất Tử Kim Thân này ở tầng thứ hai mươi mốt có thể so với tu vi Chuẩn Thánh sơ kỳ, cường hãn đến cực điểm.
Thu hoạch ở trong khoảng thời gian này còn không chỉ là như thế, Tạo Hóa thần quyết của Dương Lỗi cũng đã đến đến tầng thứ sáu, không nên xem thường, mặc dù chỉ là tầng thứ sáu nhưng uy lực của tầng thứ sáu này so với tầng thứ hai mươi của Bất Tử Kim Thân không hề yếu hơn, thậm chí kết hợp với Tạo Hóa thần quyết thi triển ra Đại tạo hóa chi thủ so với Thí Thần thất thức đều không kém chút nào.
DĨ nhiên ở trước lúc mang theo chúng nữ trở lại Vô Cực đại lục, chính mình phải xử lý một ít chuyện mới được, đó chính là chuyện tình về Nhiên Đăng cổ phật, còn có Ma tôn Trọng Ảnh kia.
...
...
Khi Dương Lỗi xuất hiện ở nơi tiếp nối tu chân giới cùng Mộng Huyễn thế giới, lúc này phát hiện Nhiên Đăng cổ phật còn đang giằng co với Ma tôn Trọng Ảnh, hai người không ai nhường ai, người này đều không làm gì được người kia.
- Trọng Ảnh, chúng ta đã giằng co lâu như vậy rồi, buông tay đi, ngươi không có cách nào nhận được kiện đồ vật kia đâu.
Nhiên Đăng nhìn Trọng Ảnh mà nói.
- Không, ta không lấy được kiện đồ vật kia thề không bỏ qua!
Trọng Ảnh diện mục dữ tợn, vừa nói liền phát động công kích, trường đao trong tay vung lên, một đạo hắc sắc khí lưu giống như lưu tinh hướng Nhiên Đăng oanh tới, đối mặt với công kích này, Nhiên Đăng vẻ mặt lạnh nhạt, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo phật quang đánh ra.
Trong phút chốc kim sắc phật quang hòa cùng hắc sắc ma khí kia trùng kích vào một chỗ, bạo liệt mà ra, giống như là yên hoa, cả bầu trời đều bị chiếu sáng.
Thân thể hai người lắc lư, một kích kia nhưng chỉ là công kích mang tính dò xét, Dương Lỗi thấy vậy thật đúng là muốn ngất, hai lão gia hỏa này, trên miệng thì nói như vậy, cư nhiên lại không động thủ thật, mà Trọng Ảnh đánh là cái chủ ý gì? Hắn không phải là muốn đầu thương của Thí Thần thương sao? Làm sao có thể nhịn như vậy? Chẳng lẽ hắn còn có lá bài tẩy gì, là đang đợi thời cơ, trì hoãn thời gian?
- Ba ba ba...
Hai người lùi lại mấy bước, lần nữa nhìn thẳng vào đối phương.
Dương Lỗi suy đoán không sai, Trọng Ảnh đích xác là đang trì hoãn thời gian, đợi chờ cường viện, nhưng Nhiên Đăng lại như thế nào mà không biết chứ, hắn sao không phải là không như vậy? Chỗ phong ấn kia không chỉ có chuôi ma đao này tồn tại, còn có phong ấn của Vô Thiên, Vô Thiên là ai, hắn rõ ràng nhất, một khi Vô Thiên xuất hiện lần nữa, chuyện này liền là phiền toái, Phật giới nhất định sẽ vì vậy mà đại loạn, như vậy ma đạo tất nhiên khí thế tăng mạnh, tuyệt đối là một tràng tai nạn của nhân gian, một tràng hạo kiếp của tu chân giới.
- Hừ, không cần trì hoãn thời gian, ngươi là không thể nào được như ý, Trọng Ảnh, ta cho ngươi biết, coi như là Đại ma tôn Huyết Diệu của ma giới các ngươi tới ta cũng không cho các ngươi được như ý.
Nhiên Đăng chắp tay hành lễ, ngồi xuống đài sen chậm rãi bay lên, từng đóa kim sắc vân thải hóa ra.
/1190
|