- Cô nương, cái trâm cài này là chúng ta nhìn trúng trước, cái này chúng ta muốn rồi, ngươi lại chọn một cái khác đi, hoặc là ngươi hỏi chưởng quỹ một chút có phải hay không còn có một cái trâm cài như vậy hay không, coi như là ta thiếu ngươi một cái nhân tình!
Dương Lỗi nói.
- Nhưng là... Nhưng là, Dương trưởng lão, nơi này đã không còn trâm cài như vậy rồi, cái trâm cài này cũng chỉ có một cái như vậy.
Chưởng quỹ cười khổ nói.
- Dương trưởng lão? Ngươi là trưởng lão của thương hành?
Triệu Lục nghe chưởng quỹ gọi Dương Lỗi như vậy cũng là kinh ngạc rồi, nhìn tuổi của Dương Lỗi thấy như thế nào cũng không lớn hơn mình, cư nhiên là trưởng lão của thương hành, điều này làm cho nàng nhớ tới một người mà cửu cữu đã nói qua với chính mình, đó chính là khách khanh trưởng lão Dương Lỗi của Trường Phong thương hành, chẳng lẽ hắn chính là Dương Lỗi kia?
Dương Lỗi gật đầu:
- Ở thương hành treo một cái danh mà thôi!
- Ngươi chính là Dương Lỗi Dương trưởng lão?
Triệu Lục thấy Dương Lỗi thừa nhận, mừng rỡ không thôi.
Dương Lỗi lần nữa gật đầu.
- Vậy ngươi có biết luyện đan?
Triệu Lục lại nói.
- ....
Dương Lỗi thầm nghĩ, ngươi đây là đang điều tra hộ khẩu sao, cũng không phải là thân thiết.
- Thiếu gia nhà ta biết cái gì không cần thiết phải khai báo với ngươi đi? Chúng ta tại sao phải nói cho ngươi biết?
Lúc này Hạ Trúc bất mãn rồi, ngươi là ai, cư nhiên vặn hỏi thiếu gia chúng ta như thế, ngươi có tư cách kia sao?
- Chủ tử đều chưa nói gì, lúc nào đến phiên một cái hạ nhân như ngươi chen miệng vào rồi?
Lúc này Triệu Lục liếc nàng một cái nói.
- Ngươi...
Hạ Trúc tức giận, nhưng cũng không nói lời phản bác, thật sự mình là thị nữ của thiếu gia mà thôi, mới vừa rồi cũng đích xác là mình bao biện làm thay rồi.
- Tốt lắm, không cần ầm ĩ nữa.
Dương Lỗi phất phất tay, lười dài dòng như vậy, Triệu Lục này nếu như là biểu muội của Triệu Viễn, vậy thì cho hắn một cái mặt mũi, cho nên nói:
- Nếu cô nương thích cái trâm cài này, liền để cho ngươi rồi, Hạ Trúc, Xuân Lan, chúng ta đi!
Nói xong xoay người liền chuẩn bị rời đi!
- Ngươi chờ một chút!
Triệu Lục nhưng vào lúc này gọi Dương Lỗi lại.
- Còn có chuyện gì? Trâm cài đã để cho ngươi rồi, chẳng lẽ ngươi còn không hài lòng?
Dương Lỗi nhìn nàng nói:
- Không nên quá phận a, ta là nhìn ở trên mặt mũi của Triệu Viễn nên mới không so đo với ngươi!
- Ta... Ta không phải là có ý tứ này, trâm cài này ta không cần, ta... Ta muốn cầu ngươi giúp ta một việc.
Triệu Lục nhìn Dương Lỗi, giọng nói mang theo một tia khẩn cầu.
Biến chuyển đột nhiên mà tới này lại cũng để cho Dương Lỗi vì đó mà sững sờ một chút.
- Giúp cái gì, ngươi nói đi?
Nếu như nàng ăn nói khép nép như vậy, thế thì cho nàng một cái mặt mũi thì có làm sao, nếu như có thể giúp được liền giúp một tay.
- Ta muốn, ta muốn, ngài có thể giúp ta luyện đan hay không?
Triệu Lục nói:
- Một viên đan dược là được, ta chỉ muốn một viên!
- Ta tại sao phải đáp ứng ngươi? Ta và ngươi căn bản không có bất kỳ giao tình nào, thậm chí ngay cả tên của ngươi ta cũng không biết, ngươi cho là ta tại sao phải luyện đan cho một người xa lạ ngay cả tên cũng không biết?
Trên mặt Dương Lỗi mang theo nụ cười nhàn nhạt nói.
- Ta gọi là Triệu Lục, Triệu Viễn là biểu ca của ta, ta... Ta nghe cữu cữu (cậu) nói, ngươi biết luyện đan, không nghĩ tới lần này có thể gặp được ngươi, ta... Cho nên, cho nên ta mới mạo muội muốn cầu ngươi hỗ trợ, chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta luyện chế một viên đan dược mà nói, ta... Ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi.
Triệu Lục nhìn Dương Lỗi nói ra rất nghiêm túc.
- Cái gì cũng đều đáp ứng?
Ánh mắt của Dương Lỗi mang theo tính xâm lược quét lên toàn thân của nàng, tựa hồ giống như muốn lột sạch nàng, để cho trong lòng Triệu Lục cảm giác cả người lạnh lẽo, theo bản năng ôm lấy bộ ngực.
Nhưng nghĩ đến thương thế của sư phụ mình, hai tay lại buông xuống.
- Đúng, cái gì cũng có thể!
Một câu nói kia tựa hồ tiêu hao hết khí lực toàn thân của nàng.
- Tốt, như vậy ngươi muốn ta luyện cho ngươi đan dược gì, nếu như ta có thể luyện chế mà nói, vậy liền đáp ứng ngươi, nếu như không thể, vậy thì không thể ra sức rồi!
Dương Lỗi cười nói:
- Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không đối với ngươi như vậy1
Nhìn bộ dáng của nàng, Dương Lỗi biết, cô nàng này thật bị giọng nói lúc trước của mình hù dọa rồi.
- Thật? Ngươi thật đáp ứng luyện đan cho ta?
Triệu Lục nghe vậy mừng rỡ không thôi, nếu như hắn thật đáp ứng, như vậy sư tôn chính mình liền được cứu rồi.
- Đúng vậy, bất quá phải xem ta có thể luyện chế hay không, nếu như không thể luyện chế, như vậy ta cũng không có cách nào.
Dương Lỗi nói.
- Nhất định có thể, ngươi nhất định có thể, ngươi ngay cả Huyết Tinh đan đều có thể luyện chế ả, một viên Thuần Dương đan khẳng định không phải là vấn đề.
Triệu Lục nói.
Nghe được lời của nàng, Dương Lỗi khẽ cau mày, nói:
- Đan dược mà ngươi muốn luyện chế chính là Thuần Dương đan?
Đối với nàng làm sao biết được chuyện chính mình biết luyện chế Huyết Tinh đan, Dương Lỗi đã không suy tính rồi, Thuần Dương đan kia, Dương Lỗi có nghe nói qua, là một loại Thiên giai đan dược.
Nghe nói loại đan dược này là đan dược đơn giản hóa của Cửu Chuyển Thuần Dương đan, phải nói, Cửu Chuyển Thuần Dương đan kia nhưng là rất tốt, nó có thể làm cho tư chất của người ta thay đổi, biến thành Thuần Dương chi thể, mà Thuần Dương chi thể, đó là thiên tư tuyệt thế để tu luyện công pháp Hỏa thuộc tính, cũng là tư chất có thể trở thành luyện đan sư đỉnh cấp trong truyền thuyết.
- Ân, sư tôn ta ở ba tháng trước trúng Vạn Năm Hàn Băng chi độc, chỉ có Thuần Dương đan mới có thể tiêu trừ Hàn Băng chi độc kia, cho nên.... Cho nên mới cần Thuần Dương đan.
Triệu Lục gật đầu nói.
- Ngươi có đan phương hay không?
Dương Lỗi nghĩ đến, đây đoán chừng không phải là đan phương Thuần Dương đan chân chính.
- Đan phương, có, có, ta lập tức lấy cho ngươi xem.
Triệu Lục sửng sốt, vội vàng từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một tờ giấy ố vang không biết là do da lông động vật nào luyện chế thành, đưa cho Dương Lỗi.
Đan phương Thuần Dương đan Địa giai cửu phẩm, nguyên lai là như vậy, Dương Lỗi minh bạch đó cũng không phải là Thuần Dương đan giống như trong suy nghĩ của mình, bất quá phẩm cấp tương đối thấp mà thôi, Thuần Dương đan này tựa mình ngược lại cũng luyện chế ra được, nhưng phẩm cấp của đan dược này mặc dù chỉ là Địa giai cửu phẩm mà thôi, nhưng là tài liệu cần có lại cũng khó tìm, trong đó cần một viên ma hoạch của Thần thú Hỏa thuộc tính làm chủ dược, còn cần một gốc Kim Dương thảo, hai loại đồ vật này đều là hết sức khó có được.
Dương Lỗi đem đan phương trả lại cho Triệu Lục.
Điều này làm cho nhãn thần của Triệu Lục ảm đạm xuống:
- Chẳng lẽ ngài cũng không luyện chế được sao?
Dương Lỗi nói.
- Nhưng là... Nhưng là, Dương trưởng lão, nơi này đã không còn trâm cài như vậy rồi, cái trâm cài này cũng chỉ có một cái như vậy.
Chưởng quỹ cười khổ nói.
- Dương trưởng lão? Ngươi là trưởng lão của thương hành?
Triệu Lục nghe chưởng quỹ gọi Dương Lỗi như vậy cũng là kinh ngạc rồi, nhìn tuổi của Dương Lỗi thấy như thế nào cũng không lớn hơn mình, cư nhiên là trưởng lão của thương hành, điều này làm cho nàng nhớ tới một người mà cửu cữu đã nói qua với chính mình, đó chính là khách khanh trưởng lão Dương Lỗi của Trường Phong thương hành, chẳng lẽ hắn chính là Dương Lỗi kia?
Dương Lỗi gật đầu:
- Ở thương hành treo một cái danh mà thôi!
- Ngươi chính là Dương Lỗi Dương trưởng lão?
Triệu Lục thấy Dương Lỗi thừa nhận, mừng rỡ không thôi.
Dương Lỗi lần nữa gật đầu.
- Vậy ngươi có biết luyện đan?
Triệu Lục lại nói.
- ....
Dương Lỗi thầm nghĩ, ngươi đây là đang điều tra hộ khẩu sao, cũng không phải là thân thiết.
- Thiếu gia nhà ta biết cái gì không cần thiết phải khai báo với ngươi đi? Chúng ta tại sao phải nói cho ngươi biết?
Lúc này Hạ Trúc bất mãn rồi, ngươi là ai, cư nhiên vặn hỏi thiếu gia chúng ta như thế, ngươi có tư cách kia sao?
- Chủ tử đều chưa nói gì, lúc nào đến phiên một cái hạ nhân như ngươi chen miệng vào rồi?
Lúc này Triệu Lục liếc nàng một cái nói.
- Ngươi...
Hạ Trúc tức giận, nhưng cũng không nói lời phản bác, thật sự mình là thị nữ của thiếu gia mà thôi, mới vừa rồi cũng đích xác là mình bao biện làm thay rồi.
- Tốt lắm, không cần ầm ĩ nữa.
Dương Lỗi phất phất tay, lười dài dòng như vậy, Triệu Lục này nếu như là biểu muội của Triệu Viễn, vậy thì cho hắn một cái mặt mũi, cho nên nói:
- Nếu cô nương thích cái trâm cài này, liền để cho ngươi rồi, Hạ Trúc, Xuân Lan, chúng ta đi!
Nói xong xoay người liền chuẩn bị rời đi!
- Ngươi chờ một chút!
Triệu Lục nhưng vào lúc này gọi Dương Lỗi lại.
- Còn có chuyện gì? Trâm cài đã để cho ngươi rồi, chẳng lẽ ngươi còn không hài lòng?
Dương Lỗi nhìn nàng nói:
- Không nên quá phận a, ta là nhìn ở trên mặt mũi của Triệu Viễn nên mới không so đo với ngươi!
- Ta... Ta không phải là có ý tứ này, trâm cài này ta không cần, ta... Ta muốn cầu ngươi giúp ta một việc.
Triệu Lục nhìn Dương Lỗi, giọng nói mang theo một tia khẩn cầu.
Biến chuyển đột nhiên mà tới này lại cũng để cho Dương Lỗi vì đó mà sững sờ một chút.
- Giúp cái gì, ngươi nói đi?
Nếu như nàng ăn nói khép nép như vậy, thế thì cho nàng một cái mặt mũi thì có làm sao, nếu như có thể giúp được liền giúp một tay.
- Ta muốn, ta muốn, ngài có thể giúp ta luyện đan hay không?
Triệu Lục nói:
- Một viên đan dược là được, ta chỉ muốn một viên!
- Ta tại sao phải đáp ứng ngươi? Ta và ngươi căn bản không có bất kỳ giao tình nào, thậm chí ngay cả tên của ngươi ta cũng không biết, ngươi cho là ta tại sao phải luyện đan cho một người xa lạ ngay cả tên cũng không biết?
Trên mặt Dương Lỗi mang theo nụ cười nhàn nhạt nói.
- Ta gọi là Triệu Lục, Triệu Viễn là biểu ca của ta, ta... Ta nghe cữu cữu (cậu) nói, ngươi biết luyện đan, không nghĩ tới lần này có thể gặp được ngươi, ta... Cho nên, cho nên ta mới mạo muội muốn cầu ngươi hỗ trợ, chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta luyện chế một viên đan dược mà nói, ta... Ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi.
Triệu Lục nhìn Dương Lỗi nói ra rất nghiêm túc.
- Cái gì cũng đều đáp ứng?
Ánh mắt của Dương Lỗi mang theo tính xâm lược quét lên toàn thân của nàng, tựa hồ giống như muốn lột sạch nàng, để cho trong lòng Triệu Lục cảm giác cả người lạnh lẽo, theo bản năng ôm lấy bộ ngực.
Nhưng nghĩ đến thương thế của sư phụ mình, hai tay lại buông xuống.
- Đúng, cái gì cũng có thể!
Một câu nói kia tựa hồ tiêu hao hết khí lực toàn thân của nàng.
- Tốt, như vậy ngươi muốn ta luyện cho ngươi đan dược gì, nếu như ta có thể luyện chế mà nói, vậy liền đáp ứng ngươi, nếu như không thể, vậy thì không thể ra sức rồi!
Dương Lỗi cười nói:
- Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không đối với ngươi như vậy1
Nhìn bộ dáng của nàng, Dương Lỗi biết, cô nàng này thật bị giọng nói lúc trước của mình hù dọa rồi.
- Thật? Ngươi thật đáp ứng luyện đan cho ta?
Triệu Lục nghe vậy mừng rỡ không thôi, nếu như hắn thật đáp ứng, như vậy sư tôn chính mình liền được cứu rồi.
- Đúng vậy, bất quá phải xem ta có thể luyện chế hay không, nếu như không thể luyện chế, như vậy ta cũng không có cách nào.
Dương Lỗi nói.
- Nhất định có thể, ngươi nhất định có thể, ngươi ngay cả Huyết Tinh đan đều có thể luyện chế ả, một viên Thuần Dương đan khẳng định không phải là vấn đề.
Triệu Lục nói.
Nghe được lời của nàng, Dương Lỗi khẽ cau mày, nói:
- Đan dược mà ngươi muốn luyện chế chính là Thuần Dương đan?
Đối với nàng làm sao biết được chuyện chính mình biết luyện chế Huyết Tinh đan, Dương Lỗi đã không suy tính rồi, Thuần Dương đan kia, Dương Lỗi có nghe nói qua, là một loại Thiên giai đan dược.
Nghe nói loại đan dược này là đan dược đơn giản hóa của Cửu Chuyển Thuần Dương đan, phải nói, Cửu Chuyển Thuần Dương đan kia nhưng là rất tốt, nó có thể làm cho tư chất của người ta thay đổi, biến thành Thuần Dương chi thể, mà Thuần Dương chi thể, đó là thiên tư tuyệt thế để tu luyện công pháp Hỏa thuộc tính, cũng là tư chất có thể trở thành luyện đan sư đỉnh cấp trong truyền thuyết.
- Ân, sư tôn ta ở ba tháng trước trúng Vạn Năm Hàn Băng chi độc, chỉ có Thuần Dương đan mới có thể tiêu trừ Hàn Băng chi độc kia, cho nên.... Cho nên mới cần Thuần Dương đan.
Triệu Lục gật đầu nói.
- Ngươi có đan phương hay không?
Dương Lỗi nghĩ đến, đây đoán chừng không phải là đan phương Thuần Dương đan chân chính.
- Đan phương, có, có, ta lập tức lấy cho ngươi xem.
Triệu Lục sửng sốt, vội vàng từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một tờ giấy ố vang không biết là do da lông động vật nào luyện chế thành, đưa cho Dương Lỗi.
Đan phương Thuần Dương đan Địa giai cửu phẩm, nguyên lai là như vậy, Dương Lỗi minh bạch đó cũng không phải là Thuần Dương đan giống như trong suy nghĩ của mình, bất quá phẩm cấp tương đối thấp mà thôi, Thuần Dương đan này tựa mình ngược lại cũng luyện chế ra được, nhưng phẩm cấp của đan dược này mặc dù chỉ là Địa giai cửu phẩm mà thôi, nhưng là tài liệu cần có lại cũng khó tìm, trong đó cần một viên ma hoạch của Thần thú Hỏa thuộc tính làm chủ dược, còn cần một gốc Kim Dương thảo, hai loại đồ vật này đều là hết sức khó có được.
Dương Lỗi đem đan phương trả lại cho Triệu Lục.
Điều này làm cho nhãn thần của Triệu Lục ảm đạm xuống:
- Chẳng lẽ ngài cũng không luyện chế được sao?
/1190
|