Hoàng Dung cũng muốn gặp Mai Siêu Phong, vị sư tỷ kia của mình, càng muốn kiến thức Cửu Âm Chân Kinh trong truyền thuyết kia.
- Một cái Triệu vương phủ nho nhỏ có là gì chứ?
Dương Lỗi nghe vậy cuồng ngạo nói:
- Mặc dù là hoàng cung ta cũng tới đi tự nhiên, chúng ta bây giờ liền đi, cho ngươi biết một chút về sự lợi hại của Dương đại ca ngươi.
Hoàng Dung với tư cách là con gái Đông Tà Hoàng Dược Sư, tự nhiên cũng nhiễm lên tính cách của hắn, bình thường cũng không sợ trời không sợ đất, thấy Dương Lỗi nói như vậy liền thập phần hưng phấn.
- Tốt, tốt, bất quá Dương đại ca ngươi cũng không nên khoác lác, bằng không thì đến lúc đó chúng ta thảm rồi!
- Không cần lo lắng, ta sẽ bảo hộ ngươi, dù ai cũng không cách nào tổn thương được ngươi chút nào, hai miếng phù triện này ngươi cầm đi, nếu có người muốn công kích ngươi thì ngươi cứ bóp nát, đánh tới đối phương.
Dương Lỗi lấy ra hai quả băng trùy phù, băng trùy phù này xem như là phù triện tương đối thấp cấp, đối phó hộ vệ một chút là điều rất dễ dàng, những phù triện này chính là do Dương Lỗi trong mấy ngày này tiện tay chế tác ra, khi tiến vào nội dung cốt truyện không thể mang theo phù triện, bất quá vẫn có thể chế tác, đúng như mình đã phỏng đoán.
- Dương đại ca, ngươi không phải là đạo sĩ a? Phù triện có thể có dùng sao?
Đối với hai miếng phù triện Dương Lỗi xuất ra Hoàng Dung ôm thái độ rất hoài nghi, bán tín bán nghi nhìn hắn.
Dương Lỗi ha ha cười cười, lần nữa lấy ra một quả băng trùy phù, tiện tay bóp nát, chỉ thấy băng trùy phù kia liền hóa thành vài khúc băng trùy, bá bá oanh kích tới trước, lập tức đánh cho mấy gốc đại thụ ở phía trước đến thất linh bát lạc.
Hoàng Dung trừng lớn ánh mắt của mình, chuyện như vậy thật sự là ngoài ý liệu.
Dương Lỗi sớm đã thi triển {Giám Định Thuật}với Hoàng Dung, phát hiện tu vị Hoàng Dung chỉ là Võ Hoàng tam giai thôi, trong thế giới này chính là nhị lưu cao thủ, như vậy cũng có nghĩa là cao thủ nhất lưu đoán chừng chính là Vũ Đế, mà siêu cao thủ nhất lưu lại tựa như Võ Thánh vậy, trên thế giới này, đáng được xưng là siêu cao thủ nhất lưu đoán chừng cũng chỉ có nhân vật như ngũ tuyệt, mà tu vi của mình sau khi đi vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới tuy rằng bị chế trụ, cũng không cách nào sử dụng Phong Đao Thất Sát, bất quá dựa vào thân thể Thiết Bố Sam Đại viên mãn của mình đủ có thể đối phó bọn hắn rồi.
Dương Lỗi lần này tiến nhập vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, như vậy nhất thiết phải đến Thiếu Lâm tự, trong Thiếu Lâm có rất nhiều võ học kinh điển, trong đó có Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Dương Lỗi tha thiết ước mơ, ngược lại Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh gì đó, lại không cũng không được chờ mong như Kim Cương Bất Hoại Thần Công, tuy rằng Dịch Cân Kinh Tẩy Tủy Kinh thanh danh so với Kim Cương Bất Hoại Thần Công hiển hách hơn nhiều, nhưng bởi vì Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh mình có thể hối đoái từ hệ thống, mà Kim Cương Bất Hoại Thần Công lại không có, hơn nữa Kim Cương Bất Hoại Thần Công là thứ Dương Lỗi cần có nhất, cũng là thứ thích hợp tu luyện nhất .
Đương nhiên Dương Lỗi cũng thập phần ngoài ý muốn và tò mò, Kim Cương Bất Hoại Thần Công, còn có Dịch Cân Kinh Tẩy Tủy Kinh, v... v thậm chí còn Cửu Âm Chân Kinh, Cửu Dương Thần Công, những võ học kinh điển này điểm tích lũy hối đoái trong hệ thống đều là thượng thừa, nhưng vì sao người trong thế giới này tu vị lại yếu như vậy chứ?
Đương nhiên Dương Lỗi tinh tường linh khí ở đây so với Sùng Vũ đại lục quả thật kém quá nhiều, hơn nữa ở đây tựa hồ còn bị pháp tắc nào đó áp chế, nhưng không phải là như vậy ah.
Đã không nghĩ ra, vậy thì cũng không nghĩ nữa, có lẽ cái này cũng là vì pháp tắc áp chế a.
- Dương đại ca, ngươi đây là ảo thuật sao?
Hoàng Dung nói.
Dương Lỗi nghe vậy không khỏi trên trán nổi hắc tuyến.
- Cái gì ảo thuật, đây là thật đấy, không tin lời thì ngươi thử một lần sẽ biết.
Dương Lỗi trợn trắng mắt nói.
Hoàng Dung nghe xong, cầm một tấm phù triện, bóp nát.
Quả nhiên cũng giống như Dương Lỗi, phía trước cũng là vô số băng trùy, bất quá uy lực tựa hồ nhỏ hơn nhiều.
- Thật sự, Dương đại ca, vậy ngươi chẳng lẽ là tiên nhân?
Bản lĩnh như vậy khiến Hoàng Dung cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Ta không phải tiên nhân, đây chẳng qua chỉ là phù triện thôi, chỉ cần trở thành phù sư liền có thể chế tác được, bất quá muốn trở thành phù sư cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Dương Lỗi giải thích nói.
- Ah, vậy Dương đại ca, ngươi có thể cho ta thêm mấy tấm phù triện không?
Hoàng Dung lại nói.
Dương Lỗi nói:
- Ở đây vẫn còn một ít, toàn bộ đều cho ngươi đấy.
Dương Lỗi mang những băng trùy phù chế tạo gần đây toàn bộ đều cho Hoàng Dung, một cái có bảy tám tấm, bởi vì nguyên nhân thời gian nên Dương Lỗi cũng không chế tạo ra bao nhiêu, hơn nữa những phù triện này đối với Dương Lỗi mà nói cũng không có tác dụng quá lớn, cho nên chỉ tiện tay chế tác ra thôi.
- Cảm ơn, Dương đại ca.
Hoàng Dung tiếp nhận phù triện, vui mừng không thôi.
- Cần gì phải cám ơn chứ, chúng ta bây giờ đi vào Triệu vương phủ đi, ta xem ai dám ngăn cản ta.
Dương Lỗi tiến về phía trước
- Ân, nếu ai dám ngăn trở chúng ta thì cứ dùng phù triện này đánh hắn.
Hoàng Dung sau khi cất kỹ phù triện liền đi theo Dương Lỗi.
Hai người rất nhanh đã đi tới trước cửa Triệu vương phủ.
Hộ vệ Vương phủ nhìn thấy hai người, vươn tay ra ngăn lại, quát:
- Các ngươi là người nào?
- Các ngươi tránh ra cho ta, ta đi vào Triệu vương phủ có việc.
Dương Lỗi khinh thường nói nhiều với đám tiểu lâu la Triệu vương phủ này, cũng lười được giải thích, một cước liền đáp ngã hai hộ vệ xuống đất.
Thấy Dương Lỗi khí phách uy vũ như thế, trong mắt Hoàng Dung không khỏi lóe ra hào quang khác thường.
- Có ai không, có người đến Triệu vương phủ nháo sự.
Hộ vệ kia thẹn quá hoá giận, nhưng cũng biết mình đánh không lại người trước mắt nên vội la lớn.
- Im lặng.
Dương Lỗi lại đá một cước, hộ vệ kia lập tức bị đánh bất tỉnh, đối với những tiểu lâu la này, chút điểm kinh nghiệm kia Dương Lỗi căn bản không để vào mắt, cho nên cũng không giết hắn, chỉ đá ngất đi thôi.
Mà lúc này những hộ vệ khác của Triệu vương phủ nghe được tiếng la, lập tức liền vây quanh lấy Dương Lỗi và Hoàng Dung, đối mặt tình huống này Hoàng Dung vậy mà không chút lo lắng, ngược lại còn lộ ra chút hưng phấn.
Vốn muốn sử dụng phù triện, bất quá Dương Lỗi ngăn lại nàng nói:
- Không cần, những người này còn chưa đủ cho đại ca ta hắt xì hơi nữa.
- Người nào dám can đảm xâm nhập Triệu vương phủ ta, chán sống sao?
Lúc này một công tử trẻ mặc hoa phục đi ra, vóc người hắn cực kỳ tuấn tú, ăn mặc vừa nhìn đã biết rõ lai lịch không nhỏ, Dương Lỗi đoán chừng tên này chính là một nhân vật cực kỳ bi kịch trong Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, Dương Khang rồi, đương nhiên hiện giờ có lẽ nên gọi là Hoàn Nhan Khang.
- Một cái Triệu vương phủ nho nhỏ có là gì chứ?
Dương Lỗi nghe vậy cuồng ngạo nói:
- Mặc dù là hoàng cung ta cũng tới đi tự nhiên, chúng ta bây giờ liền đi, cho ngươi biết một chút về sự lợi hại của Dương đại ca ngươi.
Hoàng Dung với tư cách là con gái Đông Tà Hoàng Dược Sư, tự nhiên cũng nhiễm lên tính cách của hắn, bình thường cũng không sợ trời không sợ đất, thấy Dương Lỗi nói như vậy liền thập phần hưng phấn.
- Tốt, tốt, bất quá Dương đại ca ngươi cũng không nên khoác lác, bằng không thì đến lúc đó chúng ta thảm rồi!
- Không cần lo lắng, ta sẽ bảo hộ ngươi, dù ai cũng không cách nào tổn thương được ngươi chút nào, hai miếng phù triện này ngươi cầm đi, nếu có người muốn công kích ngươi thì ngươi cứ bóp nát, đánh tới đối phương.
Dương Lỗi lấy ra hai quả băng trùy phù, băng trùy phù này xem như là phù triện tương đối thấp cấp, đối phó hộ vệ một chút là điều rất dễ dàng, những phù triện này chính là do Dương Lỗi trong mấy ngày này tiện tay chế tác ra, khi tiến vào nội dung cốt truyện không thể mang theo phù triện, bất quá vẫn có thể chế tác, đúng như mình đã phỏng đoán.
- Dương đại ca, ngươi không phải là đạo sĩ a? Phù triện có thể có dùng sao?
Đối với hai miếng phù triện Dương Lỗi xuất ra Hoàng Dung ôm thái độ rất hoài nghi, bán tín bán nghi nhìn hắn.
Dương Lỗi ha ha cười cười, lần nữa lấy ra một quả băng trùy phù, tiện tay bóp nát, chỉ thấy băng trùy phù kia liền hóa thành vài khúc băng trùy, bá bá oanh kích tới trước, lập tức đánh cho mấy gốc đại thụ ở phía trước đến thất linh bát lạc.
Hoàng Dung trừng lớn ánh mắt của mình, chuyện như vậy thật sự là ngoài ý liệu.
Dương Lỗi sớm đã thi triển {Giám Định Thuật}với Hoàng Dung, phát hiện tu vị Hoàng Dung chỉ là Võ Hoàng tam giai thôi, trong thế giới này chính là nhị lưu cao thủ, như vậy cũng có nghĩa là cao thủ nhất lưu đoán chừng chính là Vũ Đế, mà siêu cao thủ nhất lưu lại tựa như Võ Thánh vậy, trên thế giới này, đáng được xưng là siêu cao thủ nhất lưu đoán chừng cũng chỉ có nhân vật như ngũ tuyệt, mà tu vi của mình sau khi đi vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới tuy rằng bị chế trụ, cũng không cách nào sử dụng Phong Đao Thất Sát, bất quá dựa vào thân thể Thiết Bố Sam Đại viên mãn của mình đủ có thể đối phó bọn hắn rồi.
Dương Lỗi lần này tiến nhập vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, như vậy nhất thiết phải đến Thiếu Lâm tự, trong Thiếu Lâm có rất nhiều võ học kinh điển, trong đó có Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Dương Lỗi tha thiết ước mơ, ngược lại Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh gì đó, lại không cũng không được chờ mong như Kim Cương Bất Hoại Thần Công, tuy rằng Dịch Cân Kinh Tẩy Tủy Kinh thanh danh so với Kim Cương Bất Hoại Thần Công hiển hách hơn nhiều, nhưng bởi vì Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh mình có thể hối đoái từ hệ thống, mà Kim Cương Bất Hoại Thần Công lại không có, hơn nữa Kim Cương Bất Hoại Thần Công là thứ Dương Lỗi cần có nhất, cũng là thứ thích hợp tu luyện nhất .
Đương nhiên Dương Lỗi cũng thập phần ngoài ý muốn và tò mò, Kim Cương Bất Hoại Thần Công, còn có Dịch Cân Kinh Tẩy Tủy Kinh, v... v thậm chí còn Cửu Âm Chân Kinh, Cửu Dương Thần Công, những võ học kinh điển này điểm tích lũy hối đoái trong hệ thống đều là thượng thừa, nhưng vì sao người trong thế giới này tu vị lại yếu như vậy chứ?
Đương nhiên Dương Lỗi tinh tường linh khí ở đây so với Sùng Vũ đại lục quả thật kém quá nhiều, hơn nữa ở đây tựa hồ còn bị pháp tắc nào đó áp chế, nhưng không phải là như vậy ah.
Đã không nghĩ ra, vậy thì cũng không nghĩ nữa, có lẽ cái này cũng là vì pháp tắc áp chế a.
- Dương đại ca, ngươi đây là ảo thuật sao?
Hoàng Dung nói.
Dương Lỗi nghe vậy không khỏi trên trán nổi hắc tuyến.
- Cái gì ảo thuật, đây là thật đấy, không tin lời thì ngươi thử một lần sẽ biết.
Dương Lỗi trợn trắng mắt nói.
Hoàng Dung nghe xong, cầm một tấm phù triện, bóp nát.
Quả nhiên cũng giống như Dương Lỗi, phía trước cũng là vô số băng trùy, bất quá uy lực tựa hồ nhỏ hơn nhiều.
- Thật sự, Dương đại ca, vậy ngươi chẳng lẽ là tiên nhân?
Bản lĩnh như vậy khiến Hoàng Dung cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Ta không phải tiên nhân, đây chẳng qua chỉ là phù triện thôi, chỉ cần trở thành phù sư liền có thể chế tác được, bất quá muốn trở thành phù sư cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Dương Lỗi giải thích nói.
- Ah, vậy Dương đại ca, ngươi có thể cho ta thêm mấy tấm phù triện không?
Hoàng Dung lại nói.
Dương Lỗi nói:
- Ở đây vẫn còn một ít, toàn bộ đều cho ngươi đấy.
Dương Lỗi mang những băng trùy phù chế tạo gần đây toàn bộ đều cho Hoàng Dung, một cái có bảy tám tấm, bởi vì nguyên nhân thời gian nên Dương Lỗi cũng không chế tạo ra bao nhiêu, hơn nữa những phù triện này đối với Dương Lỗi mà nói cũng không có tác dụng quá lớn, cho nên chỉ tiện tay chế tác ra thôi.
- Cảm ơn, Dương đại ca.
Hoàng Dung tiếp nhận phù triện, vui mừng không thôi.
- Cần gì phải cám ơn chứ, chúng ta bây giờ đi vào Triệu vương phủ đi, ta xem ai dám ngăn cản ta.
Dương Lỗi tiến về phía trước
- Ân, nếu ai dám ngăn trở chúng ta thì cứ dùng phù triện này đánh hắn.
Hoàng Dung sau khi cất kỹ phù triện liền đi theo Dương Lỗi.
Hai người rất nhanh đã đi tới trước cửa Triệu vương phủ.
Hộ vệ Vương phủ nhìn thấy hai người, vươn tay ra ngăn lại, quát:
- Các ngươi là người nào?
- Các ngươi tránh ra cho ta, ta đi vào Triệu vương phủ có việc.
Dương Lỗi khinh thường nói nhiều với đám tiểu lâu la Triệu vương phủ này, cũng lười được giải thích, một cước liền đáp ngã hai hộ vệ xuống đất.
Thấy Dương Lỗi khí phách uy vũ như thế, trong mắt Hoàng Dung không khỏi lóe ra hào quang khác thường.
- Có ai không, có người đến Triệu vương phủ nháo sự.
Hộ vệ kia thẹn quá hoá giận, nhưng cũng biết mình đánh không lại người trước mắt nên vội la lớn.
- Im lặng.
Dương Lỗi lại đá một cước, hộ vệ kia lập tức bị đánh bất tỉnh, đối với những tiểu lâu la này, chút điểm kinh nghiệm kia Dương Lỗi căn bản không để vào mắt, cho nên cũng không giết hắn, chỉ đá ngất đi thôi.
Mà lúc này những hộ vệ khác của Triệu vương phủ nghe được tiếng la, lập tức liền vây quanh lấy Dương Lỗi và Hoàng Dung, đối mặt tình huống này Hoàng Dung vậy mà không chút lo lắng, ngược lại còn lộ ra chút hưng phấn.
Vốn muốn sử dụng phù triện, bất quá Dương Lỗi ngăn lại nàng nói:
- Không cần, những người này còn chưa đủ cho đại ca ta hắt xì hơi nữa.
- Người nào dám can đảm xâm nhập Triệu vương phủ ta, chán sống sao?
Lúc này một công tử trẻ mặc hoa phục đi ra, vóc người hắn cực kỳ tuấn tú, ăn mặc vừa nhìn đã biết rõ lai lịch không nhỏ, Dương Lỗi đoán chừng tên này chính là một nhân vật cực kỳ bi kịch trong Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, Dương Khang rồi, đương nhiên hiện giờ có lẽ nên gọi là Hoàn Nhan Khang.
/1190
|