Lúc này Hoa Diễm Hồng đi ra ngoài, thấy Yến Vũ liền cho là hắn muốn gây bất lợi đối với Dương Lỗi. Về tính cách của Yến Vũ thì nàng biết cực kì rõ ràng. Hẳn là lúc này Yến Vũ thấy Dương Lỗi đi ra từ chỗ ở của mình, khẳng định là muốn tìm hắn để gây phiền toái.
Mà Hoa Diễm Hồng biết, tu vi của Dương Lỗi chẳng qua là cấp bậc Võ Thần mà thôi. Còn Yến Vũ chính là đạt tới cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi. Mặc dù là Dương Lỗi có khả năng khiêu chiến vượt cấp, nhưng mà không có khả năng vượt cao hơn nhiều cấp bậc như vậy. Lo lắng Dương Lỗi bị thương, Hoa Diễm Hồng lập tức phẫn nộ quát:
- Yến Vũ, ngươi muốn làm gì? Nếu như ngươi dám gây bất lợi đối với Dương công tử, vậy liền đừng trách ta không khách khí .
Yến Vũ nghe vậy cười khổ không thôi. Chính mình mặc dù muốn thu thập Dương Lỗi, nhưng mà chính mình căn bản không làm được. Không chỉ có không có thu thập nổi đối phương, ngược lại bị đối phương thu thập một trận.
Nhìn Hoa Diễm Hồng bảo vệ Dương Lỗi như thế, trong lòng Yến Vũ lại càng cay đắng, ghen ghét không thôi. Chính mình theo đuổi nàng lâu như vậy, đó là muốn gì được nấy, nhưng lại không nghĩ rằng chính mình đúng là vẫn còn không hề được nàng để ý quan tâm đến.
- Ta... Khụ khụ... Ta không có làm gì, Diễm Hồng, ta... Ta đi trước.
Nói xong Yến Vũ khập khiễng, thất tha thất thểu đi ra bên ngoài .
Thấy Yến Vũ rời khỏi đây, Hoa Diễm Hồng vội vàng đi tới bên cạnh Dương Lỗi, nhìn hắn mà hỏi:
- Công tử, ngươi không sao chớ?
Dương Lỗi lắc đầu đáp:
- Ngươi nhìn ta xem giống như là người có chuyện gì sao? Chỉ bằng Yến Vũ hắn còn chưa đủ tư cách đối phó ta.
Hoa Diễm Hồng nghe vậy, vốn là có hơi không tin. Nhưng mà lại nghĩ đến vừa rồi dáng vẻ Yến Vũ bước đi khập khiễng, hơn nữa khóe miệng vẫn còn có vết máu, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
Xem ra chính mình thật đúng là nghĩ sai lầm rồi. Dương Lỗi cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mình. Nhưng vừa nghĩ lại, nàng cảm giác thế này mới phù hợp, dù sao hắn là Thánh Chủ trong lời tiên đoán .
- Công tử không có việc gì là tốt rồi. Ta xem sau này công tử có lẽ chuyển sang chỗ ở của Diễm Hồng đi.
Suy nghĩ một chút Diễm Hồng nhìn Dương Lỗi mà nói.
- Không cần, cô nương Diễm Hồng không cần lo lắng, ta không có yếu như vậy .
Dương Lỗi xua tay cự tuyệt. Nói giỡn, chính mình làm sao có thể chuyển sang chỗ nàng. Chính mình mặc dù hiện tại chẳng qua là cấp bậc Võ Thần, nhưng còn không đến nỗi yếu ớt như vậy mà cần phải có sự bảo vệ của người khác.
Mặc dù là gặp phải cường giả cảnh giới Tạo Hóa, chính mình cũng có thể thoát đi. Hơn nữa, chính mình là nam nhân, cần phải có sự tôn nghiêm của mình. Làm sao có thể để cho một nữ nhân bảo vệ, đây là chuyện dọa người cỡ nào .
- Vậy công tử nhất định cẩn thận, có việc liền đưa tin cho Diễm Hồng.
Đối với tâm lý nam nhân thì Hoa Diễm Hồng vẫn còn là có hơi hiểu được. Nên tự nhiên nàng biết rõ ràng tại sao Dương Lỗi lại cự tuyệt chính mình, cho nên cũng không có cưỡng ép hắn, mà là chỉ dặn lại .
.. .
Sau khi trở lại trong nhà của mình, hắn liền thấy được Tiêu Ly đang lạnh lùng nhìn mình trong sân nhà mình.
- Ngươi cũng ở chỗ này?
Dương Lỗi kinh ngạc, nàng này không có việc gì mà chạy đến chỗ mình làm cái gì, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng, vì vậy hắn hỏi
- Tiêu Ly ngươi tìm ta có chuyện gì không?
- Có đúng là ngươi lại đi tìm Hoa Diễm Hồng ? Cẩn thận chết ở trên bụng nữ nhân .
Tiêu Ly lạnh lùng nói.
- Khụ khụ.. .
Dương Lỗi dù như thế nào cũng không nghĩ rằng Tiêu Ly lại sẽ nói ra những lời như vậy, điều này quá nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Chẳng lẽ nàng có ý định đối với chính mình ? Hình như mị lực của mình hẳn là không có lớn như vậy đi. Thời gian chính mình cùng nàng ở chung cũng không có được bao nhiêu, tổng cộng vào thậm chí cũng không nói qua mười câu .
- Cái...này... Đúng vậy, nhưng mà ngươi không nên lo lắng. Chính mình trong lòng đều biết, cám ơn sự quan tâm của ngươi.
- Ai quan tâm ngươi, không nên tự mình đa tình. Chẳng qua là ta nể tình Tiêu Tiêu còn có Cổ Tĩnh muội muội, nếu không ta cũng không để ý tới ngươi.
Tiêu Ly đáp
- Hơn nữa, ngươi không nên liên quan quá nhiều với người của Bách Hoa Các, bọn họ đều không phải nữ nhân tốt.
Dương Lỗi cười thầm, lời này rất rõ ràng. Đối với chính mình thì nàng có ý tứ. Nữ nhân a, chính là khẩu thị tâm phi. Bất quá Dương Lỗi cũng rất đắc ý, không nghĩ tới mị lực của mình lại lớn như vậy.
Chính mình vừa mới gặp mặt Tiêu Ly mấy lần, không nghĩ tới nàng lại bắt đầu quan tâm chính mình. Băng sơn này, chẳng lẽ sắp sửa tan chảy hay sao? Là điềm báo tốt a. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì việc hoàn toàn làm tan chảy quả băng sơn này cũng không phải là chuyện không có khả năng .
- Yên tâm, chuyện ta và Bách Hoa Các sau này sẽ nói cho ngươi, nhưng không phải hiện tại.
Dương Lỗi đáp.
- Ai thích nghe gì, đến lúc đó coi như ngươi bị những yêu nữ này của Bách Hoa Các hại chết thì cũng không liên quan chuyện của ta. Dù sao ta đã cảnh cáo ngươi .
Giọng điệu của Tiêu Ly cũng vẫn là đúng kiểu lạnh lùng
- Hơn nữa, sau vài ngày nữa chúng ta sẽ đi Vô Tận Chi Hải, chỗ này một đống nguy cơ trùng trùng, cho nên ngươi tốt nhất là cố gắng tu luyện, điều chỉnh trạng thái của bản thân mình đến trạng thái tốt nhất. Ta quả thật không muốn đến lúc đó bị ngươi cản trở.
- Ta đã biết, những ngày này ta sẽ tu luyện thật tốt, ngươi có khả năng giám sát ta.
Dương Lỗi cười cười đáp.
- Được rồi, ta đi.
Nói xong Tiêu Ly đứng lên, liền muốn rời khỏi chỗ này. Nhưng mới đi hai bộ thì ngừng lại, ném cho Dương Lỗi một tờ giấy bằng da dê và một quyển sách hơi mỏng rồi nói
- Đây là bản đồ Vô Tận Chi Hải, mặc dù không hoàn toàn, nhưng cũng có thể tham khảo một phen. Một mình ngươi nhìn thật kĩ đi, mặt khác còn có một chút chuyện Vô Tận Chi Hải ghi chép bên trong quyển sách này .
Nói xong nàng cũng không chờ Dương Lỗi nói chuyện, Tiêu Ly liền rời khỏi sân nhỏ.
Nhìn nàng rời đi, Dương Lỗi liền cầm lên tấm bản đồ này, còn có quyển sách này. Hắn cẩn thận lật xem một lượt, bản đồ này và cái mà chính mình nhìn thấy tại chỗ Hoa Diễm Hồng thì có vẻ không lớn lắm, không có cặn kẽ như vậy, không có toàn diện như vậy.
Nó có vẻ cực kì thô ráp, rất nhiều địa phương cũng không có biểu thị đánh dấu ra. Chỉ có một số khu vực nguy hiểm chủ yếu thì lại cũng đánh dấu hiệu .
Mà quyển sách kia, chẳng qua cũng chỉ là sơ lược ghi chép một ít chuyện Vô Tận Chi Hải, có ma thú gì, có khu vực nguy hiểm nào, phải dự phòng nguy hiểm như thế nào .Trước khi tiến vào Vô Tận Chi Hải cần phải làm chuẩn bị, tất cả điều này cũng có ghi chép. Có điều ghi chép đối với những khu vực nguy hiểm này cũng là cực kì thiếu.
Mà Hoa Diễm Hồng biết, tu vi của Dương Lỗi chẳng qua là cấp bậc Võ Thần mà thôi. Còn Yến Vũ chính là đạt tới cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi. Mặc dù là Dương Lỗi có khả năng khiêu chiến vượt cấp, nhưng mà không có khả năng vượt cao hơn nhiều cấp bậc như vậy. Lo lắng Dương Lỗi bị thương, Hoa Diễm Hồng lập tức phẫn nộ quát:
- Yến Vũ, ngươi muốn làm gì? Nếu như ngươi dám gây bất lợi đối với Dương công tử, vậy liền đừng trách ta không khách khí .
Yến Vũ nghe vậy cười khổ không thôi. Chính mình mặc dù muốn thu thập Dương Lỗi, nhưng mà chính mình căn bản không làm được. Không chỉ có không có thu thập nổi đối phương, ngược lại bị đối phương thu thập một trận.
Nhìn Hoa Diễm Hồng bảo vệ Dương Lỗi như thế, trong lòng Yến Vũ lại càng cay đắng, ghen ghét không thôi. Chính mình theo đuổi nàng lâu như vậy, đó là muốn gì được nấy, nhưng lại không nghĩ rằng chính mình đúng là vẫn còn không hề được nàng để ý quan tâm đến.
- Ta... Khụ khụ... Ta không có làm gì, Diễm Hồng, ta... Ta đi trước.
Nói xong Yến Vũ khập khiễng, thất tha thất thểu đi ra bên ngoài .
Thấy Yến Vũ rời khỏi đây, Hoa Diễm Hồng vội vàng đi tới bên cạnh Dương Lỗi, nhìn hắn mà hỏi:
- Công tử, ngươi không sao chớ?
Dương Lỗi lắc đầu đáp:
- Ngươi nhìn ta xem giống như là người có chuyện gì sao? Chỉ bằng Yến Vũ hắn còn chưa đủ tư cách đối phó ta.
Hoa Diễm Hồng nghe vậy, vốn là có hơi không tin. Nhưng mà lại nghĩ đến vừa rồi dáng vẻ Yến Vũ bước đi khập khiễng, hơn nữa khóe miệng vẫn còn có vết máu, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
Xem ra chính mình thật đúng là nghĩ sai lầm rồi. Dương Lỗi cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mình. Nhưng vừa nghĩ lại, nàng cảm giác thế này mới phù hợp, dù sao hắn là Thánh Chủ trong lời tiên đoán .
- Công tử không có việc gì là tốt rồi. Ta xem sau này công tử có lẽ chuyển sang chỗ ở của Diễm Hồng đi.
Suy nghĩ một chút Diễm Hồng nhìn Dương Lỗi mà nói.
- Không cần, cô nương Diễm Hồng không cần lo lắng, ta không có yếu như vậy .
Dương Lỗi xua tay cự tuyệt. Nói giỡn, chính mình làm sao có thể chuyển sang chỗ nàng. Chính mình mặc dù hiện tại chẳng qua là cấp bậc Võ Thần, nhưng còn không đến nỗi yếu ớt như vậy mà cần phải có sự bảo vệ của người khác.
Mặc dù là gặp phải cường giả cảnh giới Tạo Hóa, chính mình cũng có thể thoát đi. Hơn nữa, chính mình là nam nhân, cần phải có sự tôn nghiêm của mình. Làm sao có thể để cho một nữ nhân bảo vệ, đây là chuyện dọa người cỡ nào .
- Vậy công tử nhất định cẩn thận, có việc liền đưa tin cho Diễm Hồng.
Đối với tâm lý nam nhân thì Hoa Diễm Hồng vẫn còn là có hơi hiểu được. Nên tự nhiên nàng biết rõ ràng tại sao Dương Lỗi lại cự tuyệt chính mình, cho nên cũng không có cưỡng ép hắn, mà là chỉ dặn lại .
.. .
Sau khi trở lại trong nhà của mình, hắn liền thấy được Tiêu Ly đang lạnh lùng nhìn mình trong sân nhà mình.
- Ngươi cũng ở chỗ này?
Dương Lỗi kinh ngạc, nàng này không có việc gì mà chạy đến chỗ mình làm cái gì, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng, vì vậy hắn hỏi
- Tiêu Ly ngươi tìm ta có chuyện gì không?
- Có đúng là ngươi lại đi tìm Hoa Diễm Hồng ? Cẩn thận chết ở trên bụng nữ nhân .
Tiêu Ly lạnh lùng nói.
- Khụ khụ.. .
Dương Lỗi dù như thế nào cũng không nghĩ rằng Tiêu Ly lại sẽ nói ra những lời như vậy, điều này quá nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Chẳng lẽ nàng có ý định đối với chính mình ? Hình như mị lực của mình hẳn là không có lớn như vậy đi. Thời gian chính mình cùng nàng ở chung cũng không có được bao nhiêu, tổng cộng vào thậm chí cũng không nói qua mười câu .
- Cái...này... Đúng vậy, nhưng mà ngươi không nên lo lắng. Chính mình trong lòng đều biết, cám ơn sự quan tâm của ngươi.
- Ai quan tâm ngươi, không nên tự mình đa tình. Chẳng qua là ta nể tình Tiêu Tiêu còn có Cổ Tĩnh muội muội, nếu không ta cũng không để ý tới ngươi.
Tiêu Ly đáp
- Hơn nữa, ngươi không nên liên quan quá nhiều với người của Bách Hoa Các, bọn họ đều không phải nữ nhân tốt.
Dương Lỗi cười thầm, lời này rất rõ ràng. Đối với chính mình thì nàng có ý tứ. Nữ nhân a, chính là khẩu thị tâm phi. Bất quá Dương Lỗi cũng rất đắc ý, không nghĩ tới mị lực của mình lại lớn như vậy.
Chính mình vừa mới gặp mặt Tiêu Ly mấy lần, không nghĩ tới nàng lại bắt đầu quan tâm chính mình. Băng sơn này, chẳng lẽ sắp sửa tan chảy hay sao? Là điềm báo tốt a. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì việc hoàn toàn làm tan chảy quả băng sơn này cũng không phải là chuyện không có khả năng .
- Yên tâm, chuyện ta và Bách Hoa Các sau này sẽ nói cho ngươi, nhưng không phải hiện tại.
Dương Lỗi đáp.
- Ai thích nghe gì, đến lúc đó coi như ngươi bị những yêu nữ này của Bách Hoa Các hại chết thì cũng không liên quan chuyện của ta. Dù sao ta đã cảnh cáo ngươi .
Giọng điệu của Tiêu Ly cũng vẫn là đúng kiểu lạnh lùng
- Hơn nữa, sau vài ngày nữa chúng ta sẽ đi Vô Tận Chi Hải, chỗ này một đống nguy cơ trùng trùng, cho nên ngươi tốt nhất là cố gắng tu luyện, điều chỉnh trạng thái của bản thân mình đến trạng thái tốt nhất. Ta quả thật không muốn đến lúc đó bị ngươi cản trở.
- Ta đã biết, những ngày này ta sẽ tu luyện thật tốt, ngươi có khả năng giám sát ta.
Dương Lỗi cười cười đáp.
- Được rồi, ta đi.
Nói xong Tiêu Ly đứng lên, liền muốn rời khỏi chỗ này. Nhưng mới đi hai bộ thì ngừng lại, ném cho Dương Lỗi một tờ giấy bằng da dê và một quyển sách hơi mỏng rồi nói
- Đây là bản đồ Vô Tận Chi Hải, mặc dù không hoàn toàn, nhưng cũng có thể tham khảo một phen. Một mình ngươi nhìn thật kĩ đi, mặt khác còn có một chút chuyện Vô Tận Chi Hải ghi chép bên trong quyển sách này .
Nói xong nàng cũng không chờ Dương Lỗi nói chuyện, Tiêu Ly liền rời khỏi sân nhỏ.
Nhìn nàng rời đi, Dương Lỗi liền cầm lên tấm bản đồ này, còn có quyển sách này. Hắn cẩn thận lật xem một lượt, bản đồ này và cái mà chính mình nhìn thấy tại chỗ Hoa Diễm Hồng thì có vẻ không lớn lắm, không có cặn kẽ như vậy, không có toàn diện như vậy.
Nó có vẻ cực kì thô ráp, rất nhiều địa phương cũng không có biểu thị đánh dấu ra. Chỉ có một số khu vực nguy hiểm chủ yếu thì lại cũng đánh dấu hiệu .
Mà quyển sách kia, chẳng qua cũng chỉ là sơ lược ghi chép một ít chuyện Vô Tận Chi Hải, có ma thú gì, có khu vực nguy hiểm nào, phải dự phòng nguy hiểm như thế nào .Trước khi tiến vào Vô Tận Chi Hải cần phải làm chuẩn bị, tất cả điều này cũng có ghi chép. Có điều ghi chép đối với những khu vực nguy hiểm này cũng là cực kì thiếu.
/1190
|