Một ngày sau, Dương Lỗi, Tô Anh, Khúc Kỳ cùng hoàng kim cự mãng, hoàng kim trư chậm rãi đi về hướng địa bàn Thị Huyết Lão cự thú.
Trước đó Dương Lỗi đặc biệt luyện chế một loại độc dược, còn có một bộ trận kỳ.
Độc dược được bôi lên trên phi đao cùng móng vuốt của cự mãng.
Vốn cự mãng khinh thường loại thủ đoạn thấp kém này, nhưng bị Dương Lỗi ép buộc, không thể không lui nhường để yên cho Dương Lỗi thoa chất độc lên chân trước của mình.
Mà bộ trận kỳ gọi là Vạn Trùng Thị Huyết trận.
Bởi vì Thị Huyết Lão là loại yêu thú huyết tu như quỷ hút máu, hơn nữa nó không sợ ánh mặt trời, không bị hạn chế, vô luận khi nào đều có thể phát huy ra chiến lực cực mạnh.
Nhưng đối với Thị Huyết Lão, quan trọng nhất chính là máu tươi, nếu bị giảm bớt thực lực sẽ giảm mạnh, ngược lại nếu nó hấp huyết của siêu cấp cường giả, như vậy thực lực sẽ tăng trưởng thật lớn, đây là một chuyện thật kinh khủng.
Dương Lỗi suy đoán sở dĩ cự thú trở nên cường đại như vậy, tám chín phần là vì chiếm được máu huyết của siêu cấp cường giả hoặc yêu thú cường đại, nhờ vậy mới đạt tới trình độ kim tiên.
Cho nên hắn nhắm vào nhược điểm của cự thú, luyện chế ra bộ trận kỳ, mà trận kỳ này tiêu hao một trăm hai chục triệu điểm của hắn, ngoại trừ một ít tài liệu trọng yếu nhất là Thị Huyết Trùng.
Tuy Thị Huyết Trùng không cường đại, lại có được tốc độ cực kỳ khủng khiếp, còn có thể xuyên qua phòng hộ tráo, thân hình cực nhỏ, một hai con không có hiệu quả nhưng nếu quá nhiều sẽ phi thường khủng bố.
Trong không gian này không có Thị Huyết Trùng, cho nên Dương Lỗi phải trao đổi với hệ thống.
Trên trăm vạn Thị Huyết Trùng luyện chế thành Vạn Trùng Thị Huyết đại trận, cực kỳ khủng bố, mặc dù là Khúc Kỳ thấy được trận pháp này cũng không rét mà run, một khi phòng hộ bị công phá, hậu quả có thể nghĩ.
Cũng chính vì trận pháp này, cách nhìn của Khúc Kỳ đối với Dương Lỗi chuyển biến cực lớn, đây là một tiểu tử khủng bố, thủ đoạn cùng thiên phú khủng bố, có trí tuệ không gì sánh kịp, nếu có một địch nhân như hắn ngẫm lại không rét mà run.
Cho nên đối với Dương Lỗi, cho dù không thể kết giao bằng hữu, nhưng tuyệt đối không thể trở thành kẻ địch.
…
Lại đi tới địa bàn Thị Huyết Lão, Dương Lỗi thật cảm khái, bởi vì hiện tại hắn đã cảm nhận được khí thế khủng bố của cự thú.
Mục tiêu của cự thú không phải là mọi người mà chỉ riêng hoàng kim cự mãng, nó không biết vì sao yêu thú kia đột ngột rời đi, mà bây giờ còn quay trở lại.
Nó không cho rằng hoàng kim cự mãng bị nó dọa chạy, trí lực của nó mạnh hơn cự mãng rất nhiều, thậm chí còn không kém một ít nhân loại giảo hoạt.
Mà hiện tại hoàng kim cự mãng quay lại, làm cho Thị Huyết Lão cự thú thật phẫn nộ, đồng thời lại có cảnh giác, lần này yêu thú kia quay lại khẳng định sẽ không dễ dàng đối phó, hẳn là có chuẩn bị mà đến.
Nhưng cự thú cảm thấy được lần này mặc dù là có nguy hiểm nhưng cũng đáng để mạo hiểm, bởi vì hoàng kim cự mãng thập phần cường đại, hơn nữa máu huyết của nó phi thường mê người, trước đó chiến đấu với nó máu của nó chảy ra làm Thị Huyết Lão cự thú đã phát hiện máu của cự mãng kia là dòng máu cao quý, là long huyết, nếu nó cắn nuốt hoàng kim cự mãng, như vậy nó có thể đột phá trình tự hiện tại, tiến vào cảnh giới càng cao hơn, cho nên lần này dù thế nào nó cũng không thể bỏ qua cơ hội.
- Ngang…
Hoàng kim cự mãng kêu to một tiếng, thân hình bay lên trời vọt thẳng tới chỗ Thị Huyết Lão.
Trước đó nó chật vật rời đi, đây là nỗi sỉ nhục trong lòng nó, tuy rằng bởi nguyên nhân lão đại hoàng kim trư cầu cứu, nhưng lần này nó đến vì rửa nhục, nhất định phải đánh bại, giết chết đầu Thị Huyết Lão kia, như vậy mới có thể rửa sạch nỗi sỉ nhục, lấy lại tôn nghiêm cho Long tộc như mình.
- Hống hống…
Thị Huyết Lão cũng không cam tâm yếu thế, rống to hai tiếng sau đó vọt thẳng tới chỗ hoàng kim cự mãng.
Không chút kỹ xảo, hai cự thú nháy mắt va chạm vào nhau, thân hình thật lớn của cự mãng cuốn lấy thân thể Thị Huyết Lão, nhưng cự thú thật cường đại, trí lực cực cao, làm sao cho nó quấn lấy mình, móng vuốt vỗ lên lưng cự mãng khiến cự mãng bị đau, vung mạnh đuôi hung hăng giã lên thân thể Thị Huyết Lão.
Thanh âm va chạm, bành bạch rung chuyển.
Cuộc chiến giữa yêu thú không hề có chút kỹ năng, chỉ dựa vào thân thể cường đại không ngừng va chạm cắn xé.
Lúc này cuộc chiến giữa hai yêu thú đã vô cùng gay cấn kịch liệt, mà Dương Lỗi cũng không đứng yên quan sát cuộc chiến, hắn đang không ngừng bố trận, một khi thời cơ đã đến sẽ phát động trận kỳ đem Thị Huyết Lão cự thú giết chết tại chỗ.
Thô bạo, dã man, đây là cảm giác hai yêu thú gây ra cho người khác khi chứng kiến bọn chúng chiến đấu.
Nhưng ba người Dương Lỗi cũng không dám đứng quá gần, trình tự chiến đấu như vậy không phải chuyện đùa giỡn, khí kình lan đến cực kỳ khủng bố.
- Thật là lợi hại.
Tô Anh kinh hô.
- Đương nhiên, đây là cuộc chiến cấp bậc kim tiên, chúng ta kém xa.
Dương Lỗi mỉm cười nói:
- Nhưng ta tin tưởng không qua bao lâu nữa, chúng ta có thể đạt tới tình trạng như vậy, đến lúc đó muốn đối phó hai yêu thú này sẽ dễ dàng.
- Cuộc chiến như vậy không hề có chút kỹ xảo, đối với tu luyện giả nhân loại mà nói ở trình độ ngang cấp muốn thu thập chúng thật dễ dàng.
Khúc Kỳ cũng nói.
Lời này Dương Lỗi tin tưởng, ở cùng một cấp bậc nhân loại đều có vũ khí cường đại, so sánh với yêu thú chiếm cứ ưu thế thật lớn.
Đương nhiên điều này cũng không phải hoàn toàn, có yêu thú vô cùng cường đại, có bổn mạng tuyệt kỹ của chính mình, kỹ năng phi thường cường hãn, bình thường rất ít sử dụng, trừ phi tính mạng bị uy hiếp mới có thể thi triển đi ra.
Mà Dương Lỗi biết rõ hai yêu thú trước mắt đều có thiên phú kỹ năng, kỳ thật chính là thiên phú thần thông.
Không ngừng va chạm, hai yêu thú đều bị thương tổn, lúc này còn đang giằng co, ánh mắt trừng trừng, tràn đầy sát khí, chiến ý dạt dào.
- Tiếp tục như vậy không biết phải đợi đến khi nào mới đánh xong đây.
Đối với Tô Anh mà nói cuộc chiến như vậy vẫn rất có đặc sắc, nhưng xem hồi lâu lại cảm thấy buồn tẻ, nhỏ giọng nói thầm.
- Sư tỷ, hay là ngươi nghỉ ngơi chốc lát.
Dương Lỗi nói.
- Thôi đi, nói không chừng sắp đánh xong đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội chúng ta chẳng phải thật phiền toái, cho nên vẫn cứ chờ xem.
Tô Anh lại lắc đầu nói.
- Ngao ô…ngao ô…
Đột nhiên Thị Huyết Lão thét dài, Dương Lỗi nghe tiếng thét liền cảm thấy không ổn, phiền toái, rõ ràng cự thú đang gọi về đồng bọn.
- Không tốt, chúng ta cần tốc chiến tốc thắng.
Dương Lỗi không dám xác định đồng bọn của cự thú cũng khủng bố như nó hay không, nếu thật sự là như thế thì sự tình không xong, một đầu cự thú đã làm mọi người đau đầu không thôi, nếu lại đến thêm một đầu còn không phải sẽ xong đời, cho nên tuyệt đối không để chuyện như vậy phát sinh, vì vậy nhất định phải giải quyết đầu cự thú này trước khi đồng bọn của nó chạy đến.
Trước đó Dương Lỗi đặc biệt luyện chế một loại độc dược, còn có một bộ trận kỳ.
Độc dược được bôi lên trên phi đao cùng móng vuốt của cự mãng.
Vốn cự mãng khinh thường loại thủ đoạn thấp kém này, nhưng bị Dương Lỗi ép buộc, không thể không lui nhường để yên cho Dương Lỗi thoa chất độc lên chân trước của mình.
Mà bộ trận kỳ gọi là Vạn Trùng Thị Huyết trận.
Bởi vì Thị Huyết Lão là loại yêu thú huyết tu như quỷ hút máu, hơn nữa nó không sợ ánh mặt trời, không bị hạn chế, vô luận khi nào đều có thể phát huy ra chiến lực cực mạnh.
Nhưng đối với Thị Huyết Lão, quan trọng nhất chính là máu tươi, nếu bị giảm bớt thực lực sẽ giảm mạnh, ngược lại nếu nó hấp huyết của siêu cấp cường giả, như vậy thực lực sẽ tăng trưởng thật lớn, đây là một chuyện thật kinh khủng.
Dương Lỗi suy đoán sở dĩ cự thú trở nên cường đại như vậy, tám chín phần là vì chiếm được máu huyết của siêu cấp cường giả hoặc yêu thú cường đại, nhờ vậy mới đạt tới trình độ kim tiên.
Cho nên hắn nhắm vào nhược điểm của cự thú, luyện chế ra bộ trận kỳ, mà trận kỳ này tiêu hao một trăm hai chục triệu điểm của hắn, ngoại trừ một ít tài liệu trọng yếu nhất là Thị Huyết Trùng.
Tuy Thị Huyết Trùng không cường đại, lại có được tốc độ cực kỳ khủng khiếp, còn có thể xuyên qua phòng hộ tráo, thân hình cực nhỏ, một hai con không có hiệu quả nhưng nếu quá nhiều sẽ phi thường khủng bố.
Trong không gian này không có Thị Huyết Trùng, cho nên Dương Lỗi phải trao đổi với hệ thống.
Trên trăm vạn Thị Huyết Trùng luyện chế thành Vạn Trùng Thị Huyết đại trận, cực kỳ khủng bố, mặc dù là Khúc Kỳ thấy được trận pháp này cũng không rét mà run, một khi phòng hộ bị công phá, hậu quả có thể nghĩ.
Cũng chính vì trận pháp này, cách nhìn của Khúc Kỳ đối với Dương Lỗi chuyển biến cực lớn, đây là một tiểu tử khủng bố, thủ đoạn cùng thiên phú khủng bố, có trí tuệ không gì sánh kịp, nếu có một địch nhân như hắn ngẫm lại không rét mà run.
Cho nên đối với Dương Lỗi, cho dù không thể kết giao bằng hữu, nhưng tuyệt đối không thể trở thành kẻ địch.
…
Lại đi tới địa bàn Thị Huyết Lão, Dương Lỗi thật cảm khái, bởi vì hiện tại hắn đã cảm nhận được khí thế khủng bố của cự thú.
Mục tiêu của cự thú không phải là mọi người mà chỉ riêng hoàng kim cự mãng, nó không biết vì sao yêu thú kia đột ngột rời đi, mà bây giờ còn quay trở lại.
Nó không cho rằng hoàng kim cự mãng bị nó dọa chạy, trí lực của nó mạnh hơn cự mãng rất nhiều, thậm chí còn không kém một ít nhân loại giảo hoạt.
Mà hiện tại hoàng kim cự mãng quay lại, làm cho Thị Huyết Lão cự thú thật phẫn nộ, đồng thời lại có cảnh giác, lần này yêu thú kia quay lại khẳng định sẽ không dễ dàng đối phó, hẳn là có chuẩn bị mà đến.
Nhưng cự thú cảm thấy được lần này mặc dù là có nguy hiểm nhưng cũng đáng để mạo hiểm, bởi vì hoàng kim cự mãng thập phần cường đại, hơn nữa máu huyết của nó phi thường mê người, trước đó chiến đấu với nó máu của nó chảy ra làm Thị Huyết Lão cự thú đã phát hiện máu của cự mãng kia là dòng máu cao quý, là long huyết, nếu nó cắn nuốt hoàng kim cự mãng, như vậy nó có thể đột phá trình tự hiện tại, tiến vào cảnh giới càng cao hơn, cho nên lần này dù thế nào nó cũng không thể bỏ qua cơ hội.
- Ngang…
Hoàng kim cự mãng kêu to một tiếng, thân hình bay lên trời vọt thẳng tới chỗ Thị Huyết Lão.
Trước đó nó chật vật rời đi, đây là nỗi sỉ nhục trong lòng nó, tuy rằng bởi nguyên nhân lão đại hoàng kim trư cầu cứu, nhưng lần này nó đến vì rửa nhục, nhất định phải đánh bại, giết chết đầu Thị Huyết Lão kia, như vậy mới có thể rửa sạch nỗi sỉ nhục, lấy lại tôn nghiêm cho Long tộc như mình.
- Hống hống…
Thị Huyết Lão cũng không cam tâm yếu thế, rống to hai tiếng sau đó vọt thẳng tới chỗ hoàng kim cự mãng.
Không chút kỹ xảo, hai cự thú nháy mắt va chạm vào nhau, thân hình thật lớn của cự mãng cuốn lấy thân thể Thị Huyết Lão, nhưng cự thú thật cường đại, trí lực cực cao, làm sao cho nó quấn lấy mình, móng vuốt vỗ lên lưng cự mãng khiến cự mãng bị đau, vung mạnh đuôi hung hăng giã lên thân thể Thị Huyết Lão.
Thanh âm va chạm, bành bạch rung chuyển.
Cuộc chiến giữa yêu thú không hề có chút kỹ năng, chỉ dựa vào thân thể cường đại không ngừng va chạm cắn xé.
Lúc này cuộc chiến giữa hai yêu thú đã vô cùng gay cấn kịch liệt, mà Dương Lỗi cũng không đứng yên quan sát cuộc chiến, hắn đang không ngừng bố trận, một khi thời cơ đã đến sẽ phát động trận kỳ đem Thị Huyết Lão cự thú giết chết tại chỗ.
Thô bạo, dã man, đây là cảm giác hai yêu thú gây ra cho người khác khi chứng kiến bọn chúng chiến đấu.
Nhưng ba người Dương Lỗi cũng không dám đứng quá gần, trình tự chiến đấu như vậy không phải chuyện đùa giỡn, khí kình lan đến cực kỳ khủng bố.
- Thật là lợi hại.
Tô Anh kinh hô.
- Đương nhiên, đây là cuộc chiến cấp bậc kim tiên, chúng ta kém xa.
Dương Lỗi mỉm cười nói:
- Nhưng ta tin tưởng không qua bao lâu nữa, chúng ta có thể đạt tới tình trạng như vậy, đến lúc đó muốn đối phó hai yêu thú này sẽ dễ dàng.
- Cuộc chiến như vậy không hề có chút kỹ xảo, đối với tu luyện giả nhân loại mà nói ở trình độ ngang cấp muốn thu thập chúng thật dễ dàng.
Khúc Kỳ cũng nói.
Lời này Dương Lỗi tin tưởng, ở cùng một cấp bậc nhân loại đều có vũ khí cường đại, so sánh với yêu thú chiếm cứ ưu thế thật lớn.
Đương nhiên điều này cũng không phải hoàn toàn, có yêu thú vô cùng cường đại, có bổn mạng tuyệt kỹ của chính mình, kỹ năng phi thường cường hãn, bình thường rất ít sử dụng, trừ phi tính mạng bị uy hiếp mới có thể thi triển đi ra.
Mà Dương Lỗi biết rõ hai yêu thú trước mắt đều có thiên phú kỹ năng, kỳ thật chính là thiên phú thần thông.
Không ngừng va chạm, hai yêu thú đều bị thương tổn, lúc này còn đang giằng co, ánh mắt trừng trừng, tràn đầy sát khí, chiến ý dạt dào.
- Tiếp tục như vậy không biết phải đợi đến khi nào mới đánh xong đây.
Đối với Tô Anh mà nói cuộc chiến như vậy vẫn rất có đặc sắc, nhưng xem hồi lâu lại cảm thấy buồn tẻ, nhỏ giọng nói thầm.
- Sư tỷ, hay là ngươi nghỉ ngơi chốc lát.
Dương Lỗi nói.
- Thôi đi, nói không chừng sắp đánh xong đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội chúng ta chẳng phải thật phiền toái, cho nên vẫn cứ chờ xem.
Tô Anh lại lắc đầu nói.
- Ngao ô…ngao ô…
Đột nhiên Thị Huyết Lão thét dài, Dương Lỗi nghe tiếng thét liền cảm thấy không ổn, phiền toái, rõ ràng cự thú đang gọi về đồng bọn.
- Không tốt, chúng ta cần tốc chiến tốc thắng.
Dương Lỗi không dám xác định đồng bọn của cự thú cũng khủng bố như nó hay không, nếu thật sự là như thế thì sự tình không xong, một đầu cự thú đã làm mọi người đau đầu không thôi, nếu lại đến thêm một đầu còn không phải sẽ xong đời, cho nên tuyệt đối không để chuyện như vậy phát sinh, vì vậy nhất định phải giải quyết đầu cự thú này trước khi đồng bọn của nó chạy đến.
/1190
|