"Đứa nhỏ này." Chu tổng đem thư mời đưa cho cô: "Tôi là người thích người trẻ tuổi có tài, các người lúc này nên liều mạng, giống như chúng tôi trước kia chính là quá bó tay bó chân..."
Chu tổng thở dài, phất tay đuổi người.
"Được rồi, mau đi đi."
Đó là cố sự a Chu tổng!
Minh Thù chóng mặt từ văn phòng đi ra.
Trong thư mời có địa chỉ trang web cùng một mật mã.
Trước đó nguyên chủ đã tìm kiếm về mạng lưới của cuộc thi đấu này, cần phải đưa ra tác phẩm trước, xác định không phải vàng thau lẫn lộn mới được thông qua báo danh, tương đương với người báo danh đã tham gia qua một lần vòng loại.
Nhưng lấy được thư mời này liền có thể trực tiếp tham gia tranh tài chính thức.
Loại thư mời này bình thường đều sẽ gửi cho các công ty châu báu lớn hoặc nhà thiết kế có danh tiếng, để bọn họ đề cử học viên của mình hoặc là người trẻ tuổi tương đối được coi trọng.
Danh sách trước đó chính là bị Tần Nghệ lấy mất.
Minh Thù đăng nhập địa chỉ trang web rồi nhập mã vào, sau khi điền tin tức của mình xong, trang web chuyển tới giao diện chủ đề.
Chủ đề là vĩnh hằng.
Thời gian hết hạn nộp bản thảo còn hai tháng.
-
Minh Thù sau đó bận bịu việc cuộc so tài, thời gian cùng Tông Ngộ gặp mặt càng ít.
Trên Wechat, Tri Hàn ngược lại thỉnh thoảng cùng cô tán gẫu, không phải nghe ngóng cô, chính là hỏi nơi ở của Tông Ngộ.
Minh Thù đương nhiên sẽ không nói cho hắn biết.
Mặc dù rất muốn chọc tức hắn, nhưng có đôi khi cũng phải cân nhắc một chút.
Nếu hắn thật sự tức giận, còn không phải mình tự đi dỗ?
Trẫm có thời gian như vậy, còn không bằng thêm hai cái đồ ăn vặt.
"Ngải Diệp, tối này cùng tôi tham gia một bữa tiệc."
Lúc Minh Thù sắp tan làm, Chu tổng đột nhiên xuất hiện.
"Tiệc?" Minh Thù con ngươi có chút tỏa sáng: "Có đồ ăn ngon sao?"
"Sao cô chỉ có biết ăn?"
"Dân lấy ăn làm đầu, không ăn sẽ chết đó Chu tổng."
"Bớt lắm mồm." Chu tổng hỏi: "Cô có lễ phục chưa?"
"Không cos." Trước kia loại hoạt động này đều là Tần Nghệ tham gia, nguyên chủ cũng chỉ có việc lái xe cho cô ta.
"Vừa vặn tôi cũng cần mua, cô đi cùng tôi đi."
Chu tổng cùng Minh Thù rời đi, người trong phòng làm việc lập tức tụ lại cùng một chỗ thảo luận.
"Ngải Diệp hiện tại thế nhưng là tâm phúc bên cạnh Chu tổng, cũng đều đưa cô ta tham gia dạ tiệc."
"Sách, hiện tại Chu tổng còn để cô ta làm nhà thiết kế, một trợ lý nho nhỏ cũng không biết có thể vẽ ra được thứ gì."
"Cũng không biết cô ta dùng thủ đoạn gì trèo nhanh như vậy."
"Tuổi trẻ bây giờ dụ dỗ người khác cũng là một bộ môn, những người như chúng ta vẫn là thành thật làm việc đi."
-
Dạ tiệc được tổ chức tại khách sạn, thời điểm Minh Thù cùng Chu tổng đến, bên ngoài đã có không ít phóng viên cùng fan hâm mộ vây quanh.
Chu tổng nói: "Dạ tiệc lần này, nghe nói đại sư thiết kế châu báu trứ danh Kaide tiên sinh cũng tới, cũng sẽ chia sẻ một vài thứ, tôi mang cô đến nhìn đại sư một chút."
Minh Thù giật khóe miệng giật một cái: "Chu tổng, tôi còn tưởng rằng chị muốn dẫn tôi đến chào hỏi đại sư, kết quả chị liền mang tôi đến nhìn một chút sao?"
Chu tổng gõ trán cô một cái: "Cô nghĩ gì thế? Có thể nhìn một chút cũng không tệ rồi, xuống xe."
Minh Thù đẩy cửa xe xuống dưới.
"A a a... Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt!!"
"Nguyệt Nguyệt nhìn tôi!"
"Nguyệt Nguyệt tôi yêu cô!"
Nơi xa có một đám fan cuồng kêu lên, ở giữa có một chiếc xe đang chậm rãi mở cửa.
"Ôn Nguyệt Nguyệt." Thấy Minh Thù nhìn về bên kia, Chu tổng giải thích: "Vừa mới tiến vào giới giải trí liền hot."
"Cô ta cũng họ Ôn?"
"Đúng vậy." Chu tổng gật đầu: "Thế nào?"
"Cùng họ với Ôn Quân." Minh Thù đóng cửa xe.
"Ôn Quân? Tổng giám đốc mới nhận chức của tập đoàn Thụy Kim?"
"Ừm, chính là hắn." Tiểu tinh nghịch của ta.
"Hẳn là trùng hợp đi, không nghe nói giữa bọn họ có quan hệ gì." Chu tổng cũng hơi nghi ngờ, bất quá rất nhanh liền bỏ qua: "Được rồi, những chuyện của giới giải trí không liên quan gì tới chúng ta."
"Ừm."
Minh Thù cùng Chu tổng đang chuẩn bị tiến vào bên trong.
Mấy vệ sĩ đột nhiên tiến lên, đem bọn họ ngăn ở hai bên: "Nhường một chút... Nhường một chút..."
Chu tổng không có biểu tình gì, tình huống như vậy đã gặp nhiều, không có gì tốt để so đo.
Minh Thù nhìn nữ nhân bị người ta vây quanh đi tới, dung mạo xinh đẹp không thôi, còn vô cùng có khí chất.
"Nơi này là nhà các người mở sao? Các người để tôi nhường tôi liền nhường?" Thanh âm yếu ớt đột nhiên từ bên cạnh Minh Thù vang lên.
Cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô gái đang đứng trước một cỗ xe, chống nạnh cùng một vệ sĩ lý luận.
Hôm nay khách sạn không có thảm đỏ, xe lại nhiều, rất nhiều người chỉ có thể ngừng ở bên ngoài, tự mình đi bộ vào.
Vị trí xe của cô gái này dừng lại có chút xảo trá, đoán chừng là chặn đường, thân là một nhân vật công cộng, tự nhiên không thể hạ giá đi đường vòng.
Cho nên vệ sĩ đi qua để cô ta dời đi.
Ai biết người ở bên trong liền nổi giận.
"Thật xin lỗi tiểu thư, chúng tôi..."
"Ai là tiểu thư? Ai là tiểu thư? Anh mới là tiểu thư!"
Cô gái trực tiếp cùng vệ sĩ tranh chấp.
Minh Thù cảm thấy cô gái kia có chút quen mắt.
Một hồi lâu mới nhớ tới, đây chính là cô gái trước kia mắng mình biến thái.
Bên này Ôn Nguyệt Nguyệt đã đến trước mặt, vệ sĩ có chút gấp.
"Ôn Nguyệt Nguyệt." Khương Tiểu Thải đóng cửa xe lại, nâng cằm lên, mặt mũi tràn đầy khinh thường: "Tôi còn tưởng là ai phô trương lớn như vậy."
Ôn Nguyệt Nguyệt thái độ ôn hòa lễ phép: "Khương tiểu thư."
"Cô nói vệ sĩ để tôi nhường đường?"
Ôn Nguyệt Nguyệt nhìn vệ sĩ kia, ôn nhu nhỏ nhẹ nói: "Chắc là hiểu lầm."
Minh Thù nghiêng đầu nói chuyện với Chu tổng: "Hôm nay không phải là chuyện của vòng thiết kế chúng ta sao, sao lại liên lụy đến giới giải trí rồi?"
"Dạ tiệc lần này đều mời hết các công ty châu báu, xem như là một dạ tiệc tương đối lớn trong vòng, Ôn Nguyệt Nguyệt là người phát ngôn của một công ty châu báu, trừ cô ta ra còn có rất nhiều nghệ sĩ cũng tới."
Người của công ty bọn họ cũng tới, chức vụ như Chu tổng tự nhiên không có tư cách cùng cao tầng đi chung, chỉ có thể tự mình tới.
Lúc Minh Thù nói chuyện cùng Chu tổng, bên kia Khương Tiểu Thải đã nhanh cùng Ôn Nguyệt Nguyệt cãi vã.
Đương nhiên chỉ có một bên ồn ào.
Ôn Nguyệt Nguyệt vẫn luôn biểu hiện rất có lễ phép, nhìn qua chính là Khương Tiểu Thải cố tình gây sự.
Bất quá Khương Tiểu Thải không phải người trong giới giải trí, cô ta điêu ngoa tùy hứng cũng không phải ngày một ngày hai cho nên hoàn toàn không quan tâm hình tượng của mình.
Khương Tiểu Thải một mực cản trở Ôn Nguyệt Nguyệt.
"Oa!"
"Thật là đẹp trai!"
"Tổng giám đốc tập đoàn Thụy Kim a!!"
"Trời ạ!! Thật sự là anh ấy, nghe nói vừa tiếp nhận tập đoàn liền hoàn thành một vụ làm ăn lớn."
"Tuổi trẻ tài cao, dáng dấp đẹp trai, còn chưa có bạn gái, kim cương Vương lão ngũ a!"
Nam nhân âu phục giày da được vệ sĩ vây quanh đi tới, có lẽ khí tức trên người hắn quá cường đại, tất cả mọi người đều chủ động tránh ra.
Ôn Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn lại.
Nam nhân mắt nhìn thẳng đi lên, thời điểm đi ngang qua Ôn Nguyệt Nguyệt cũng không có bất kỳ biểu lộ gì.
Ngược lại là đi đến bên cạnh Khương Tiểu Thải, hắn có chút dừng lại: "Khương Tiểu Thải, ba cô không dạy cho cô quy củ?"
Sắc mặt Khương Tiểu Thải lập tức xám xanh.
Chu tổng thở dài, phất tay đuổi người.
"Được rồi, mau đi đi."
Đó là cố sự a Chu tổng!
Minh Thù chóng mặt từ văn phòng đi ra.
Trong thư mời có địa chỉ trang web cùng một mật mã.
Trước đó nguyên chủ đã tìm kiếm về mạng lưới của cuộc thi đấu này, cần phải đưa ra tác phẩm trước, xác định không phải vàng thau lẫn lộn mới được thông qua báo danh, tương đương với người báo danh đã tham gia qua một lần vòng loại.
Nhưng lấy được thư mời này liền có thể trực tiếp tham gia tranh tài chính thức.
Loại thư mời này bình thường đều sẽ gửi cho các công ty châu báu lớn hoặc nhà thiết kế có danh tiếng, để bọn họ đề cử học viên của mình hoặc là người trẻ tuổi tương đối được coi trọng.
Danh sách trước đó chính là bị Tần Nghệ lấy mất.
Minh Thù đăng nhập địa chỉ trang web rồi nhập mã vào, sau khi điền tin tức của mình xong, trang web chuyển tới giao diện chủ đề.
Chủ đề là vĩnh hằng.
Thời gian hết hạn nộp bản thảo còn hai tháng.
-
Minh Thù sau đó bận bịu việc cuộc so tài, thời gian cùng Tông Ngộ gặp mặt càng ít.
Trên Wechat, Tri Hàn ngược lại thỉnh thoảng cùng cô tán gẫu, không phải nghe ngóng cô, chính là hỏi nơi ở của Tông Ngộ.
Minh Thù đương nhiên sẽ không nói cho hắn biết.
Mặc dù rất muốn chọc tức hắn, nhưng có đôi khi cũng phải cân nhắc một chút.
Nếu hắn thật sự tức giận, còn không phải mình tự đi dỗ?
Trẫm có thời gian như vậy, còn không bằng thêm hai cái đồ ăn vặt.
"Ngải Diệp, tối này cùng tôi tham gia một bữa tiệc."
Lúc Minh Thù sắp tan làm, Chu tổng đột nhiên xuất hiện.
"Tiệc?" Minh Thù con ngươi có chút tỏa sáng: "Có đồ ăn ngon sao?"
"Sao cô chỉ có biết ăn?"
"Dân lấy ăn làm đầu, không ăn sẽ chết đó Chu tổng."
"Bớt lắm mồm." Chu tổng hỏi: "Cô có lễ phục chưa?"
"Không cos." Trước kia loại hoạt động này đều là Tần Nghệ tham gia, nguyên chủ cũng chỉ có việc lái xe cho cô ta.
"Vừa vặn tôi cũng cần mua, cô đi cùng tôi đi."
Chu tổng cùng Minh Thù rời đi, người trong phòng làm việc lập tức tụ lại cùng một chỗ thảo luận.
"Ngải Diệp hiện tại thế nhưng là tâm phúc bên cạnh Chu tổng, cũng đều đưa cô ta tham gia dạ tiệc."
"Sách, hiện tại Chu tổng còn để cô ta làm nhà thiết kế, một trợ lý nho nhỏ cũng không biết có thể vẽ ra được thứ gì."
"Cũng không biết cô ta dùng thủ đoạn gì trèo nhanh như vậy."
"Tuổi trẻ bây giờ dụ dỗ người khác cũng là một bộ môn, những người như chúng ta vẫn là thành thật làm việc đi."
-
Dạ tiệc được tổ chức tại khách sạn, thời điểm Minh Thù cùng Chu tổng đến, bên ngoài đã có không ít phóng viên cùng fan hâm mộ vây quanh.
Chu tổng nói: "Dạ tiệc lần này, nghe nói đại sư thiết kế châu báu trứ danh Kaide tiên sinh cũng tới, cũng sẽ chia sẻ một vài thứ, tôi mang cô đến nhìn đại sư một chút."
Minh Thù giật khóe miệng giật một cái: "Chu tổng, tôi còn tưởng rằng chị muốn dẫn tôi đến chào hỏi đại sư, kết quả chị liền mang tôi đến nhìn một chút sao?"
Chu tổng gõ trán cô một cái: "Cô nghĩ gì thế? Có thể nhìn một chút cũng không tệ rồi, xuống xe."
Minh Thù đẩy cửa xe xuống dưới.
"A a a... Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt!!"
"Nguyệt Nguyệt nhìn tôi!"
"Nguyệt Nguyệt tôi yêu cô!"
Nơi xa có một đám fan cuồng kêu lên, ở giữa có một chiếc xe đang chậm rãi mở cửa.
"Ôn Nguyệt Nguyệt." Thấy Minh Thù nhìn về bên kia, Chu tổng giải thích: "Vừa mới tiến vào giới giải trí liền hot."
"Cô ta cũng họ Ôn?"
"Đúng vậy." Chu tổng gật đầu: "Thế nào?"
"Cùng họ với Ôn Quân." Minh Thù đóng cửa xe.
"Ôn Quân? Tổng giám đốc mới nhận chức của tập đoàn Thụy Kim?"
"Ừm, chính là hắn." Tiểu tinh nghịch của ta.
"Hẳn là trùng hợp đi, không nghe nói giữa bọn họ có quan hệ gì." Chu tổng cũng hơi nghi ngờ, bất quá rất nhanh liền bỏ qua: "Được rồi, những chuyện của giới giải trí không liên quan gì tới chúng ta."
"Ừm."
Minh Thù cùng Chu tổng đang chuẩn bị tiến vào bên trong.
Mấy vệ sĩ đột nhiên tiến lên, đem bọn họ ngăn ở hai bên: "Nhường một chút... Nhường một chút..."
Chu tổng không có biểu tình gì, tình huống như vậy đã gặp nhiều, không có gì tốt để so đo.
Minh Thù nhìn nữ nhân bị người ta vây quanh đi tới, dung mạo xinh đẹp không thôi, còn vô cùng có khí chất.
"Nơi này là nhà các người mở sao? Các người để tôi nhường tôi liền nhường?" Thanh âm yếu ớt đột nhiên từ bên cạnh Minh Thù vang lên.
Cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô gái đang đứng trước một cỗ xe, chống nạnh cùng một vệ sĩ lý luận.
Hôm nay khách sạn không có thảm đỏ, xe lại nhiều, rất nhiều người chỉ có thể ngừng ở bên ngoài, tự mình đi bộ vào.
Vị trí xe của cô gái này dừng lại có chút xảo trá, đoán chừng là chặn đường, thân là một nhân vật công cộng, tự nhiên không thể hạ giá đi đường vòng.
Cho nên vệ sĩ đi qua để cô ta dời đi.
Ai biết người ở bên trong liền nổi giận.
"Thật xin lỗi tiểu thư, chúng tôi..."
"Ai là tiểu thư? Ai là tiểu thư? Anh mới là tiểu thư!"
Cô gái trực tiếp cùng vệ sĩ tranh chấp.
Minh Thù cảm thấy cô gái kia có chút quen mắt.
Một hồi lâu mới nhớ tới, đây chính là cô gái trước kia mắng mình biến thái.
Bên này Ôn Nguyệt Nguyệt đã đến trước mặt, vệ sĩ có chút gấp.
"Ôn Nguyệt Nguyệt." Khương Tiểu Thải đóng cửa xe lại, nâng cằm lên, mặt mũi tràn đầy khinh thường: "Tôi còn tưởng là ai phô trương lớn như vậy."
Ôn Nguyệt Nguyệt thái độ ôn hòa lễ phép: "Khương tiểu thư."
"Cô nói vệ sĩ để tôi nhường đường?"
Ôn Nguyệt Nguyệt nhìn vệ sĩ kia, ôn nhu nhỏ nhẹ nói: "Chắc là hiểu lầm."
Minh Thù nghiêng đầu nói chuyện với Chu tổng: "Hôm nay không phải là chuyện của vòng thiết kế chúng ta sao, sao lại liên lụy đến giới giải trí rồi?"
"Dạ tiệc lần này đều mời hết các công ty châu báu, xem như là một dạ tiệc tương đối lớn trong vòng, Ôn Nguyệt Nguyệt là người phát ngôn của một công ty châu báu, trừ cô ta ra còn có rất nhiều nghệ sĩ cũng tới."
Người của công ty bọn họ cũng tới, chức vụ như Chu tổng tự nhiên không có tư cách cùng cao tầng đi chung, chỉ có thể tự mình tới.
Lúc Minh Thù nói chuyện cùng Chu tổng, bên kia Khương Tiểu Thải đã nhanh cùng Ôn Nguyệt Nguyệt cãi vã.
Đương nhiên chỉ có một bên ồn ào.
Ôn Nguyệt Nguyệt vẫn luôn biểu hiện rất có lễ phép, nhìn qua chính là Khương Tiểu Thải cố tình gây sự.
Bất quá Khương Tiểu Thải không phải người trong giới giải trí, cô ta điêu ngoa tùy hứng cũng không phải ngày một ngày hai cho nên hoàn toàn không quan tâm hình tượng của mình.
Khương Tiểu Thải một mực cản trở Ôn Nguyệt Nguyệt.
"Oa!"
"Thật là đẹp trai!"
"Tổng giám đốc tập đoàn Thụy Kim a!!"
"Trời ạ!! Thật sự là anh ấy, nghe nói vừa tiếp nhận tập đoàn liền hoàn thành một vụ làm ăn lớn."
"Tuổi trẻ tài cao, dáng dấp đẹp trai, còn chưa có bạn gái, kim cương Vương lão ngũ a!"
Nam nhân âu phục giày da được vệ sĩ vây quanh đi tới, có lẽ khí tức trên người hắn quá cường đại, tất cả mọi người đều chủ động tránh ra.
Ôn Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn lại.
Nam nhân mắt nhìn thẳng đi lên, thời điểm đi ngang qua Ôn Nguyệt Nguyệt cũng không có bất kỳ biểu lộ gì.
Ngược lại là đi đến bên cạnh Khương Tiểu Thải, hắn có chút dừng lại: "Khương Tiểu Thải, ba cô không dạy cho cô quy củ?"
Sắc mặt Khương Tiểu Thải lập tức xám xanh.
/1666
|