Vạn kính Nguyên An mười bảy năm, mùa đông.
Tuyết lớn đầy trời, bốn phía đều bao trùm lên một tầng màu xám, chất lỏng đỏ tươi thấm vào mặt băng.
Thi thể yêu ma ngổn ngang lộn xộn nằm một chỗ, phương xa còn có người đang chém giết lẫn nhau, mặt đất theo linh lực va chạm sinh ra một chút rung động rất nhỏ.
Mãi đến khi sắc trời bắt đầu tối, tiếng chém giết dần dần ngưng lại.
"Hô hô..."
Minh Thù chống đỡ đầu gối thở một ngụm: "Một năm này yêu ma càng ngày càng khó giết, Tân Ngọc ca ca, huynh không sao chứ?"
"Đương nhiên không có việc gì." Thanh âm Tân Ngọc vô cùng khoẻ mạnh truyền đến.
Minh Thù đặt mông ngồi xuống: "Mệt chết ta."
Tân Ngọc chỉ huy mọi người dọn dẹp chiến trường một chút, sau đó mới đi qua: "Gần đây thực lực của muội giống như lại tăng lên."
"Tân Ngọc ca ca cũng không tệ." Minh Thù cười hì hì khen một tiếng, cuối cùng lại có chút nghiêm túc: "Tân Ngọc ca ca, chuyện trước đó ta cùng huynh nói, huynh có phát hiện gì không?"
"Hừm, ta cũng đã quan sát qua, chuyện này một hồi trở về cùng các đại nhân khác thảo luận một chút đi."
Minh Thù gật đầu.
Tân Ngọc kéo cô lên: "Đi về trước đi."
Hai người trở lại doanh trại tạm thời.
Gần đây yêu ma xuất hiện càng ngày càng nhiều, hơn nữa còn là kết đội xuất hiện, động một tí chính là đồ sát thôn xóm.
Nghe nói quận Lan Khê bên kia đã có yêu ma bắt đầu ra tay với tiểu trấn.
Hiện tại mặc dù chỉ có hai quận xuất hiện yêu ma, nhưng cứ tiếp tục như vậy, không chừng các quận cùng khác cùng tam châu sẽ xuất hiện yêu ma.
Số lượng của yêu ma không ít hơn nhân loại.
Thậm chí còn nhiều hơn, bởi vì bọn hắn dễ dàng thai nghén, trưởng thành cũng vô cùng dễ dàng.
"Yêu ma thật sự là càng ngày càng làm càn!"
"Bọn hắn đây chính là ngóc đầu trở lại, chúng ta vẫn phải chuẩn bị đánh lâu dài."
"Ta đã truyền tin cho Hoàng Thành bên kia, mấy quận khác cùng tam châu đều sẽ cẩn thận."
Lúc này mọi người ngồi cùng một chỗ thảo luận, Minh Thù cùng Tân Ngọc cũng ở đây.
"Các vị đại nhân." Thanh âm non nớt cắt đứt bọn hắn.
"Trưởng công chúa." Đám người dồn dập kêu một tiếng, an tĩnh lại.
Thời điểm vị trưởng công chúa này bắt đầu đến, bọn hắn cũng lo lắng cô sẽ cản trở.
Nhưng theo mấy cuộc chiến trôi qua, cô rất nhanh liền lĩnh ngộ được thực chiến cùng luyện tập khác biệt, càng nhanh thích ứng với chiến trường hơn so với những đệ tử tôn thất khác.
Bởi vậy bọn hắn đối với vị trưởng công chúa này là vô cùng tôn kính.
"Các vị đại nhân có cảm thấy có nhiều chỗ kỳ quái hay không?" Tiểu cô nương ngồi phía trước, hai tay khoanh thả trước người, đã có uy nghiêm của cường giả.
"Yêu ma gần đây công kích trở nên thường xuyên..." Có người nói.
"Đúng là như vậy, hơn nữa bọn hắn luôn luôn đại quy mô xuất hiện, cùng yêu ma lúc trước không giống nhau lắm."
Yêu ma nhiều năm trước dù sẽ kết đội nhưng bọn hắn chỉ là vì một mục đích, đạt được mục đích liền sẽ tản ra.
Bây giờ lại không giống, bọn hắn luôn luôn kết đội xuất hiện, tận lực cam đoan lực chiến đấu mạnh mẽ nhất.
Đám người mồm năm miệng mười nói, lại thấy Minh Thù cũng không lên tiếng, tựa hồ nói đến không đúng.
"Công chúa điện hạ, ngài phát hiện cái gì sao?"
Minh Thù nói: "Các ngươi không phát hiện bọn hắn đồ sát không ít thôn xóm, nhưng thân thể nhìn qua vẫn gầy yếu sao?"
Lúc đầu cùng yêu ma chiến đấu, cô chỉ có thể nghĩ đến giết thế nào mới chết, tăng thực lực lên.
Nhưng gần đây cô quan sát liền cảm thấy không đúng lắm.
Đám người suy nghĩ kỹ một chút, hìmh như thật sự là như thế.
"Nhưng lực lượng của yêu ma đúng là mạnh lên..." Bọn hắn không chú ý tới điểm này, cũng chính bởi vì như vậy.
"Ta cũng nghĩ không thông, chính là cảm thấy kỳ quái." Minh Thù biểu thị mình nghĩ mãi mà không rõ: "Cho nên nói cho các vị đại nhân thảo luận một chút."
Phía dưới một trận xì xào bàn tán.
Nhưng mọi người cũng không đạt được kết luận gì.
Nếu như các yêu ma không ăn thịt người để bổ sung lực lượng, vậy bọn hắn làm như thế nào để trở nên cường đại?
Mọi người thảo luận không ra, cuối cùng quyết định thời điểm lần sau chiến đấu quan sát thật tốt một chút.
Mấy ngày sau đó phát sinh nhiều lần chiến đấu, bất quá yêu ma giảo hoạt, lại luôn luôn đánh một trận liền chuyển sang nơi khác.
Bọn họ ở ngoài sáng, yêu ma ở trong tối, khó lòng phòng bị.
"Lại có một thôn bị diệt rồi!"
"Cái gì?"
"Ngay tại nơi cách chúng ta không xa."
"Đáng chết!"
Minh Thù đi theo đại đội ngũ tiến vào thôn xóm, vẫn là tràng cảnh thảm hại không người, so sánh cùng mấy năm trước, Minh Thù đã có thể thong dong đối mặt.
Cô đi vào thôn, mặt đất lưu lại một vài cánh tay đứt rời, dường như là yêu ma ăn còn thừa.
"Công chúa, không có người sống."
Thôn xóm bị giết sạch, không một ai sống sót, thậm chí không tìm thấy một bộ thi thể hoàn chỉnh.
Minh Thù ngồi xổm trên mặt đất nhìn cánh tay bị điwts, thật lâu nói: "Các ngươi có nhìn thấy nội tạng không?"
Người đối diện nghĩ ngợi một hồi: "Không có, chỉ có một vài tứ chi bị đứt."
"Nếu như là ăn, làm sao lại chỉ để tứ chi bị đứt?" Minh Thù nói.
"..."
Đám người cẩn thận hồi tưởng, thôn xóm bị giết trước kia hình như hiện trường chỉ có vết máu cùng tứ chi bị đứt, không nhìn thấy qua nội tạng.
Cái này...
Liên hợp cùng chuyện trước đó Minh Thù nói, có người kinh ngạc: "Người trong thôn chẳng lẽ là bị bắt đi rồi?"
Sợ bọn họ phát hiện mục đích thật sự, cho nên lưu lại tứ chi bị đứt để bọn họ cho là người đều bị ăn sạch.
Đám người bị ý nghĩ này làm cho giật mình.
Không ít người sau sống lưng phát lạnh.
Nếu như là như vậy, những người kia bị bắt đi đâu? Yêu ma đến cùng muốn làm gì?
Có người lập tức liên hệ quận Lan Khê bên kia, đạt được đáp án giông nhau, thôn dân bị giết chỉ còn lại tứ chi bị đứt, không nhìn thấy nội tạng.
Chuyện này lập tức báo lên tới Hoàng Thành.
Mà người phụ trách chủ yếu đều truyền tống về Hoàng Thành, cùng quốc chủ gặp mặt thương nghị.
Minh Thù cũng theo người trở về Hoàng Thành, chuyện quá khẩn cấp, quốc chủ chỉ cùng Minh Thù nói hai câu nói liền bắt đầu thương nghị chính sự.
"Nếu như yêu ma muốn che giấu cái gì, vậy chuyện này nhất định rất bất lợi đối với chúng ta."
"Nếu như những người kia thật sự bị bắt đi, cũng không phải bị bọn hắn ăn, vậy bị dùng để làm cái gì?"
"Lần này yêu ma vốn là cổ quái, vài yêu ma bị bắt lại không phải tự sát thì chính là nói một vài manh mối vô dụng."
Đám người ngươi một lời ta một câu thảo luận đến kịch liệt.
Các bên đem ý kiến của mình nói hết ra.
Nhưng vào lúc này, Lăng đại nhân vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên nhìn về phía Minh Thù ngồi bên cạnh quốc chủ: "Công chúa, ý của ngài thế nào?"
Chuyện này nghe nói là cô nói ra.
Vị trưởng công chúa này thật là không tầm thường.
Minh Thù nhìn về phía quốc chủ, quốc chủ sờ sờ đầu cô: "Có suy nghĩ gì cứ việc nói."
Minh Thù lại nhìn Tân Ngọc, Tân Ngọc cho cô một ánh mắt khích lệ.
Minh Thù hít sâu một hơi, dùng thanh âm non nớt nói: "Yêu ma tập kích chúng ta mặc dù không gầy yếu như lúc đầu xuất hiện, nhưng quan sát một chút vẫn là rất gầy yếu, chứng minh bọn hắn cũng không ăn uống gì."
"Nếu như không ăn uống, cần gì phải bắt nhân loại đi?"
"Bọn hắn bắt nhân loại đi, cũng không nghĩ rằng chúng ta nhìn ra, những nhân loại kia..."
Minh Thù dừng một chút, đột nhiên đổi chuyện: "Ta nghe nói, yêu ma trước kia cùng hiện tại có chỗ khác biệt, bọn hắn dù sẽ kết đội tác chiến nhưng cũng không hỗn loạn, có thể hiện tại bọn hắn có tổ chức."
Đám người thì thầm với nhau, tán đồng chuyện Minh Thù nói.
Minh Thù nhìn xuống dưới, nói ra phỏng đoán của bản thân: "Ta cảm thấy... Bọn hắn đang nuôi thứ gì."
Tuyết lớn đầy trời, bốn phía đều bao trùm lên một tầng màu xám, chất lỏng đỏ tươi thấm vào mặt băng.
Thi thể yêu ma ngổn ngang lộn xộn nằm một chỗ, phương xa còn có người đang chém giết lẫn nhau, mặt đất theo linh lực va chạm sinh ra một chút rung động rất nhỏ.
Mãi đến khi sắc trời bắt đầu tối, tiếng chém giết dần dần ngưng lại.
"Hô hô..."
Minh Thù chống đỡ đầu gối thở một ngụm: "Một năm này yêu ma càng ngày càng khó giết, Tân Ngọc ca ca, huynh không sao chứ?"
"Đương nhiên không có việc gì." Thanh âm Tân Ngọc vô cùng khoẻ mạnh truyền đến.
Minh Thù đặt mông ngồi xuống: "Mệt chết ta."
Tân Ngọc chỉ huy mọi người dọn dẹp chiến trường một chút, sau đó mới đi qua: "Gần đây thực lực của muội giống như lại tăng lên."
"Tân Ngọc ca ca cũng không tệ." Minh Thù cười hì hì khen một tiếng, cuối cùng lại có chút nghiêm túc: "Tân Ngọc ca ca, chuyện trước đó ta cùng huynh nói, huynh có phát hiện gì không?"
"Hừm, ta cũng đã quan sát qua, chuyện này một hồi trở về cùng các đại nhân khác thảo luận một chút đi."
Minh Thù gật đầu.
Tân Ngọc kéo cô lên: "Đi về trước đi."
Hai người trở lại doanh trại tạm thời.
Gần đây yêu ma xuất hiện càng ngày càng nhiều, hơn nữa còn là kết đội xuất hiện, động một tí chính là đồ sát thôn xóm.
Nghe nói quận Lan Khê bên kia đã có yêu ma bắt đầu ra tay với tiểu trấn.
Hiện tại mặc dù chỉ có hai quận xuất hiện yêu ma, nhưng cứ tiếp tục như vậy, không chừng các quận cùng khác cùng tam châu sẽ xuất hiện yêu ma.
Số lượng của yêu ma không ít hơn nhân loại.
Thậm chí còn nhiều hơn, bởi vì bọn hắn dễ dàng thai nghén, trưởng thành cũng vô cùng dễ dàng.
"Yêu ma thật sự là càng ngày càng làm càn!"
"Bọn hắn đây chính là ngóc đầu trở lại, chúng ta vẫn phải chuẩn bị đánh lâu dài."
"Ta đã truyền tin cho Hoàng Thành bên kia, mấy quận khác cùng tam châu đều sẽ cẩn thận."
Lúc này mọi người ngồi cùng một chỗ thảo luận, Minh Thù cùng Tân Ngọc cũng ở đây.
"Các vị đại nhân." Thanh âm non nớt cắt đứt bọn hắn.
"Trưởng công chúa." Đám người dồn dập kêu một tiếng, an tĩnh lại.
Thời điểm vị trưởng công chúa này bắt đầu đến, bọn hắn cũng lo lắng cô sẽ cản trở.
Nhưng theo mấy cuộc chiến trôi qua, cô rất nhanh liền lĩnh ngộ được thực chiến cùng luyện tập khác biệt, càng nhanh thích ứng với chiến trường hơn so với những đệ tử tôn thất khác.
Bởi vậy bọn hắn đối với vị trưởng công chúa này là vô cùng tôn kính.
"Các vị đại nhân có cảm thấy có nhiều chỗ kỳ quái hay không?" Tiểu cô nương ngồi phía trước, hai tay khoanh thả trước người, đã có uy nghiêm của cường giả.
"Yêu ma gần đây công kích trở nên thường xuyên..." Có người nói.
"Đúng là như vậy, hơn nữa bọn hắn luôn luôn đại quy mô xuất hiện, cùng yêu ma lúc trước không giống nhau lắm."
Yêu ma nhiều năm trước dù sẽ kết đội nhưng bọn hắn chỉ là vì một mục đích, đạt được mục đích liền sẽ tản ra.
Bây giờ lại không giống, bọn hắn luôn luôn kết đội xuất hiện, tận lực cam đoan lực chiến đấu mạnh mẽ nhất.
Đám người mồm năm miệng mười nói, lại thấy Minh Thù cũng không lên tiếng, tựa hồ nói đến không đúng.
"Công chúa điện hạ, ngài phát hiện cái gì sao?"
Minh Thù nói: "Các ngươi không phát hiện bọn hắn đồ sát không ít thôn xóm, nhưng thân thể nhìn qua vẫn gầy yếu sao?"
Lúc đầu cùng yêu ma chiến đấu, cô chỉ có thể nghĩ đến giết thế nào mới chết, tăng thực lực lên.
Nhưng gần đây cô quan sát liền cảm thấy không đúng lắm.
Đám người suy nghĩ kỹ một chút, hìmh như thật sự là như thế.
"Nhưng lực lượng của yêu ma đúng là mạnh lên..." Bọn hắn không chú ý tới điểm này, cũng chính bởi vì như vậy.
"Ta cũng nghĩ không thông, chính là cảm thấy kỳ quái." Minh Thù biểu thị mình nghĩ mãi mà không rõ: "Cho nên nói cho các vị đại nhân thảo luận một chút."
Phía dưới một trận xì xào bàn tán.
Nhưng mọi người cũng không đạt được kết luận gì.
Nếu như các yêu ma không ăn thịt người để bổ sung lực lượng, vậy bọn hắn làm như thế nào để trở nên cường đại?
Mọi người thảo luận không ra, cuối cùng quyết định thời điểm lần sau chiến đấu quan sát thật tốt một chút.
Mấy ngày sau đó phát sinh nhiều lần chiến đấu, bất quá yêu ma giảo hoạt, lại luôn luôn đánh một trận liền chuyển sang nơi khác.
Bọn họ ở ngoài sáng, yêu ma ở trong tối, khó lòng phòng bị.
"Lại có một thôn bị diệt rồi!"
"Cái gì?"
"Ngay tại nơi cách chúng ta không xa."
"Đáng chết!"
Minh Thù đi theo đại đội ngũ tiến vào thôn xóm, vẫn là tràng cảnh thảm hại không người, so sánh cùng mấy năm trước, Minh Thù đã có thể thong dong đối mặt.
Cô đi vào thôn, mặt đất lưu lại một vài cánh tay đứt rời, dường như là yêu ma ăn còn thừa.
"Công chúa, không có người sống."
Thôn xóm bị giết sạch, không một ai sống sót, thậm chí không tìm thấy một bộ thi thể hoàn chỉnh.
Minh Thù ngồi xổm trên mặt đất nhìn cánh tay bị điwts, thật lâu nói: "Các ngươi có nhìn thấy nội tạng không?"
Người đối diện nghĩ ngợi một hồi: "Không có, chỉ có một vài tứ chi bị đứt."
"Nếu như là ăn, làm sao lại chỉ để tứ chi bị đứt?" Minh Thù nói.
"..."
Đám người cẩn thận hồi tưởng, thôn xóm bị giết trước kia hình như hiện trường chỉ có vết máu cùng tứ chi bị đứt, không nhìn thấy qua nội tạng.
Cái này...
Liên hợp cùng chuyện trước đó Minh Thù nói, có người kinh ngạc: "Người trong thôn chẳng lẽ là bị bắt đi rồi?"
Sợ bọn họ phát hiện mục đích thật sự, cho nên lưu lại tứ chi bị đứt để bọn họ cho là người đều bị ăn sạch.
Đám người bị ý nghĩ này làm cho giật mình.
Không ít người sau sống lưng phát lạnh.
Nếu như là như vậy, những người kia bị bắt đi đâu? Yêu ma đến cùng muốn làm gì?
Có người lập tức liên hệ quận Lan Khê bên kia, đạt được đáp án giông nhau, thôn dân bị giết chỉ còn lại tứ chi bị đứt, không nhìn thấy nội tạng.
Chuyện này lập tức báo lên tới Hoàng Thành.
Mà người phụ trách chủ yếu đều truyền tống về Hoàng Thành, cùng quốc chủ gặp mặt thương nghị.
Minh Thù cũng theo người trở về Hoàng Thành, chuyện quá khẩn cấp, quốc chủ chỉ cùng Minh Thù nói hai câu nói liền bắt đầu thương nghị chính sự.
"Nếu như yêu ma muốn che giấu cái gì, vậy chuyện này nhất định rất bất lợi đối với chúng ta."
"Nếu như những người kia thật sự bị bắt đi, cũng không phải bị bọn hắn ăn, vậy bị dùng để làm cái gì?"
"Lần này yêu ma vốn là cổ quái, vài yêu ma bị bắt lại không phải tự sát thì chính là nói một vài manh mối vô dụng."
Đám người ngươi một lời ta một câu thảo luận đến kịch liệt.
Các bên đem ý kiến của mình nói hết ra.
Nhưng vào lúc này, Lăng đại nhân vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên nhìn về phía Minh Thù ngồi bên cạnh quốc chủ: "Công chúa, ý của ngài thế nào?"
Chuyện này nghe nói là cô nói ra.
Vị trưởng công chúa này thật là không tầm thường.
Minh Thù nhìn về phía quốc chủ, quốc chủ sờ sờ đầu cô: "Có suy nghĩ gì cứ việc nói."
Minh Thù lại nhìn Tân Ngọc, Tân Ngọc cho cô một ánh mắt khích lệ.
Minh Thù hít sâu một hơi, dùng thanh âm non nớt nói: "Yêu ma tập kích chúng ta mặc dù không gầy yếu như lúc đầu xuất hiện, nhưng quan sát một chút vẫn là rất gầy yếu, chứng minh bọn hắn cũng không ăn uống gì."
"Nếu như không ăn uống, cần gì phải bắt nhân loại đi?"
"Bọn hắn bắt nhân loại đi, cũng không nghĩ rằng chúng ta nhìn ra, những nhân loại kia..."
Minh Thù dừng một chút, đột nhiên đổi chuyện: "Ta nghe nói, yêu ma trước kia cùng hiện tại có chỗ khác biệt, bọn hắn dù sẽ kết đội tác chiến nhưng cũng không hỗn loạn, có thể hiện tại bọn hắn có tổ chức."
Đám người thì thầm với nhau, tán đồng chuyện Minh Thù nói.
Minh Thù nhìn xuống dưới, nói ra phỏng đoán của bản thân: "Ta cảm thấy... Bọn hắn đang nuôi thứ gì."
/1666
|