HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: BOSS PHẢN DIỆN ĐỘT KÍCH

Chương 496: Vương miện bóng đêm (23)

/1666


Lúc Minh Thù rời khỏi công ty thuận tiện mang theo chú chó máy, Quý Việt An nhìn thấy cũng làm thinh. Ai bảo người ta là bà chủ.

“Tiểu Ý.”

Hai người vừa mới ra khỏi cao ốc, nhị thiếu gia Thượng Quan liền xông tới trước mặt, thần sắc hắn vui vẻ bước mấy bước tới.

“Tiểu Ý, thật khéo.”

Minh Thù: “…” Không khéo.

Thượng Quan Kỳ quan sát kỹ càng Quý Việt An bên cạnh, khẽ vuốt cằm: “Chào anh.”

Quý Việt An cứng ngắc đáp lại.

Thượng Quan Kỳ cũng không nhìn thêm, ánh mắt lại chuyển đến người Minh Thù: “Tiểu Ý, em ăn cơm chưa? Anh mời em ăn, thế nào?”

Hắn không nhắc đến chuyện Minh Thù đổi số điện thoại trốn tránh hắn tựa như chuyện này chưa từng xảy ra vậy.

Quý Việt An nghe vậy như được đại xá: “Ôn tiểu thư, nếu cô đã có bạn rồi thì tôi đi trước đây.”

“Nhị thiếu, xin lỗi.” Minh Thù mỉm cười:

“Em chắc đã nói rõ rồi, điều kiện của nhị thiếu rất tốt, muốn kiểu con gái như thế nào cũng có, hà tất phải kiên trì với em.”

Đừng tưởng đồ ăn vặt có thể mê hoặc trẫm!

Trẫm rất kiên định!

Thượng Quan Kỳ tỏ vẻ khổ sở: “Tiểu Ý, chỉ là bữa cơm giữa bạn bè cũng không được sao?”

“Để tránh hiểu lầm không đáng có, em cảm thấy không được.”

Tên thần kinh kia sẽ đánh chết ngươi, trẫm cũng là vì sự an toàn của ngươi.

Minh Thù tránh hắn, kéo Quý Việt An rời đi.

Thượng Quan Kỳ không ngăn lại, đứng ở phía sau nhìn bóng lưng bọn họ rời đi.

Quý Việt An có chút mơ hồ phản ứng lại, nhịn không được đánh giá: “Ôn tiểu thư, cô cũng hơi quá rồi?”

“Quá ư?” Thượng Quan Kỳ chưa chắc đã thích cô, có lẽ là thích Ôn Ý trước đây.

“Cho dù cô không thích người ta cũng không có nghĩa là không thể làm bạn bè!” Quý Việt An cảm thấy có chút quá đáng. Nếu là hắn, nhất định là không nhẫn tâm như thế.

“Có một số việc cắt đứt sớm sẽ tốt hơn.”

Không đáp lại tình cảm được, cô không thể giả vờ.

“Nhưng người ta cũng không làm gì sai, chỉ là thích cô thôi, cô hà tất phải tuyệt tình như vậy.” Quý Việt An nói.

“Đúng vậy, tôi chính là kẻ máu lạnh thế đấy. Quý tiên sinh, phiền anh đi nhanh một chút, tôi sắp chết đói rồi.”

Quý Việt An: “…”

Quý Việt An đi được nửa đường, nhớ ra mình quên cầm một thứ, hắn quay trở lại lấy.

[Ký chủ, thời điểm tăng giá trị thù hận đến rồi.] Hài Hòa Hiệu đột nhiên văng ra một câu như vậy.

Minh Thù không để ý tới nó. Dù sao hiện tại cô rất đói, nào có sức đi tăng giá trị thù hận.

[Đầu bếp của cô sắp toi rồi.] Hài Hòa Hiệu đổi cách nói.

Minh Thù: “…”

Minh Thù trở lại công ty, lúc này người của cả tòa cao ốc cũng đã đi bớt, công ty của Quý Việt An ở lầu mười sáu. Minh Thù đi thang máy đến lầu mười tám, lại đi thang máy xuống.

Lầu mười sáu không chỉ có mình công ty Quý Việt An, còn có một công ty làm tài chính, Minh Thù đi vòng qua công ty tài chính.

Cô thấy Quý Việt An đang bị một người khóa lại, phòng làm việc hỗn độn, hai người khác đang đứng trước máy tính.

Minh Thù gọi vệ sĩ của mình lên. Vệ sĩ cao lớn thô kệch, khí thế kia cũng không phải người bình thường có thể so bì cho nên vệ sĩ đi từ thang máy ra, những kẻ đó trợn tròn mắt.

Minh Thù chỉnh lại quần áo, nghênh ngang đi ra ngoài: “Đừng làm chết.”

Vệ sĩ tuân lệnh, nhanh chóng tiến lên. Ba người kia nào phải đối thủ của hộ vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh, hai ba cái đã bị đánh quỳ rạp trên đất.

Quý Việt An ôm cánh tay bị bẻ trật khớp, sắc mặt cực kém nhìn Minh Thù: “Bọn họ đến cướp kính 3D (1).”

Chẳng những muốn thành phẩm, còn muốn tất cả tư liệu.

Quý Việt An không biết là kẻ nào muốn làm vậy. Theo lý thuyết, ngoại trừ ban tổ chức Cuộc thi Khoa học và Kỹ thuật, không ai biết tác phẩm dự thi của bọn họ là gì.

Hắn không biết nhưng Minh Thù biết.

“Ai bảo ngươi tới?”

Ba người không lên tiếng, cùng một tư thế “Tùy cô xử lý, tôi sẽ không nói với cô”.

Quý Việt An không có kinh nghiệm trong phương diện này, hắn nhìn về phía đại lão Minh Thù.

“Báo cảnh sát thôi.” Minh Thù ngồi trên bàn, hất cằm về phía đồng hồ:

“Quý tiên sinh, đã qua giờ cơm rồi.”

Trẫm đói quá đi!

“Ôn tiểu thư… giờ mà cô còn có tâm trạng ăn?” Quý Việt An nhìn Minh Thù rồi cười, hắn nén lại:

“Được rồi.”

Quý Việt An đến giờ vẫn chưa từng trải qua sự hắc ám trên thương trường, không ác với kẻ địch như vậy cho nên hắn chọn báo cảnh sát.

Cảnh sát đến đưa người đi, lấy khẩu cung cho Quý Việt An. Quý Việt An muốn biết là ai sai chúng tới, cảnh sát nói với hắn nếu có tin gì sẽ thông báo cho hắn.

Nhưng thường thì việc thế này sẽ không có tin tức.

Minh Thù vừa ăn vừa nói: “Anh muốn biết là ai làm?”

Quý Việt An đẩy đồ trước mặt ra, khẩn trương hỏi: “Cô biết?”

“Làm cho tôi thêm một phần bít tết rau thì là, tôi sẽ nói anh biết.”

Quý Việt An: “…”

Quý Việt An chấp nhận đứng dậy đi làm bít tết. Đợi Minh Thù ăn xong, cô chỉ cười híp mắt nói: “Lương Thần.”

“Hắn?” Quý Việt An chau mày: “Vì sao hắn luôn nhắm vào tôi?”

Sợi dây chuyền lần trước sau khi hắn điều tra, đó là lúc cụ Quý lúc còn trẻ tặng cho vợ cả, bà nội Quý là tiểu tam (2). Nếu bị bà nội Quý thấy, hắn sợ rằng nhà họ Quý sẽ không được yên ổn.

/1666

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status