Tân thủ lần đầu tiên tham gia trò chơi sẽ không xuất hiện tại đại sảnh khách sạn, lần thứ hai mới có thể đến đại sảnh khách sạn. Cho nên ngoại những người chơi đang đứng ở đây, cũng không rõ lúc bắt đầu tham gia trò chơi trong thành phố rốt cuộc sẽ có bao nhiêu người.
Minh Thù nhìn anh chàng kia chậm rãi đi tới phía cô, vừa vặn đứng ở đường vẽ biên giới.
"Cậu biết người kia sao?" Minh Thù chọc người Tiểu Sửu.
Tiểu Sửu nhìn theo ngón tay Minh Thù chỉ, lắc đầu: "Chưa thấy qua."
Vòng luân hồi này rốt cuộc có bao nhiêu người, bọn họ kỳ thực cũng không rõ lắm vì thời gian mọi người vào trò chơi khác nhau, hơn nữa có nhiệm vụ thời gian rất dài, một tháng không ra cũng là bình thường.
Sau đó mọi người lục tục đi qua, người kia có ưu thế cao to khiến hắn vẫn có vẻ như hạc giữa bầy gà.
"Đang tải thông tin thành phố..." Chữ số trên màn hình đổi thành một câu nói.
Lập tức phải tiến vào trò chơi.
Minh Thù thu tầm mắt lại: "Phân tán, mọi người hành sự tùy theo hoàn cảnh, tùy ý phát huy, có duyên sẽ gặp lại."
Đội viên Đế Quốc Mỹ Thực: "..." Nghiêm túc sao?
Minh Thù nghiêm túc gật đầu, nghiêm túc.
"..." Đây là đội trưởng giả cmn rồi! Còn là đội trưởng không?
-
Minh Thù đứng nhìn những người đi trên đường cái, đầu óc có chút mơ hồ, nơi này... sao lại bình thường như vậy?
Phụ nữ bế đứa trẻ, cảnh sát giao thông chỉ huy giao thông, cặp tình nhân cãi nhau, đội học sinh đi thành đoàn... mọi thứ đều có vẻ rất bình thường.
Khác thường duy nhất chính là chính là bầu trời tối tăm mù mịt.
Bên người Minh Thù không có một người quen, lúc này cô đứng trước một cột đèn xanh đèn đỏ như chuẩn bị băng qua đường.
Sao thành phố chẳng mấy chốc sẽ đến, mặc kệ thế giới này có tình huống gì, bây giờ quan trọng nhất là tìm một nơi dễ dàng nhận được sao thành phố nhất.
Minh Thù không biết nguyên chủ suy tính thế nào nhưng cô có thể tiến hành tổng hợp chỉnh lý lại từ những địa điểm nguyên chủ lựa chọn trước đây, tìm ra nơi tương tự.
Trống trải, cao... tốt nhất là sân thượng hoặc khu đất trống không người, xác suất sẽ lớn hơn nhiều.
Sao thành phố đến sau ba mươi phút, vị trí Minh Thù hơi sai lệch, sao thành phố rơi xuống sân thượng đối diện.
Minh Thù nhìn thử xem khoảng cách hai bên, quyết định trực tiếp nhảy qua.
Minh Thù lui về phía sau hai bước, chạy lấy đà, nhảy lên... An toàn rơi xuống đất, cô đã đi qua bên có sao thành phố rơi xuống.
Lúc khom lưng chuẩn bị nhặt, bên kia bất ngờ vươn ra một tay, hai cánh tay đồng thời chụp lên sao thành phố. Bầu không khí đột nhiên căng thẳng.
Minh Thù ngẩng đầu nhìn lại, tay từ chỗ rẽ bên kia vươn ra, chỉ lộ phân nửa, ngón tay thon dài ấn xuống sao thành phố, dường như đột nhiên xuất hiện một cánh tay.
Bầu không khí chỉ căng thẳng trong chốc lát. Minh Thù hành động trước, cô kéo sao thành phố về phía mình, chủ nhân của cánh tay kia cũng không dùng lực, theo sức kéo của cô di chuyển lên phía trước.
Minh Thù dùng thêm lực, cánh tay kia thả lỏng ra. Sao thành phố bị Minh Thù lấy được, cô nhanh chóng lui về phía sau, nhìn về phía kia.
Cánh tay kia chậm chạp thu về, biến mất...
Ngay cả hơi thở cũng biến mất.
Minh Thù nhìn sao thành phố trong tay mình biến mất, lúc này mới đi về phía bên kia. Đi tới chỗ rẽ, vừa nhìn thì thấy một nam nhân dựa vào tường, hắn cầm trong tay một khẩu súng màu bạc quay tròn theo ngón tay của hắn, trong không khí lưu lại tàn ảnh.
Ngay lúc Minh Thù tới, người kia cầm súng, nòng súng nhẹ nhàng nhắm ngay trán Minh Thù.
Hắn nghiêng đầu nhìn Minh Thù, tóc đen theo động tác của hắn xõa xuống lay động trong không khí. Đáy mắt hắn tràn đầy khinh miệt.
"Quay người, đi."
Nam nhân đọc nhấn rõ ràng từng chữ, không chứa bất kỳ tình cảm gì.
Ngươi bắt trẫm đi, trẫm phải đi sao? Mặt mũi của trẫm không cần duy trì sao?
Minh Thù hoài nghi quan sát hai mắt hắn, giơ tay lên định đoạt súng. Người kia phản ứng rất nhanh, bắt lấy cổ tay Minh Thù, tay kia nhanh chóng đè lên bả vai cô, đẩy cô ép lên tường phía trước.
Minh Thù đạp vào tường, mượn lực nhảy lui về phía sau, thoát khỏi kiềm chế của người kia. Cô vòng đến phía sau người kia, đưa tay chụp về phía cổ hắn.
Người kia tất nhiên đâu để Minh Thù thực hiện được, nhanh chóng khom lưng tránh khỏi công kích của Minh Thù, xoay người cực nhanh cùng Minh Thù đánh hai chiêu, lui đến sát biên giới sân thượng.
Bầu trời bắt đầu xuất hiện màu xanh thẳm, ánh nắng mông lung hạ xuống chiếu vào trên thân người đàn ông đó, dường như dát lên một lớp ánh sáng vàng.
"Sắp tới lúc rồi, cậu chưa lấy được sao thành phố." Minh Thù cũng không đi qua, có chút hả hê cười nói.
Người kia khẽ nhíu mày, đạp vào biên giới sân thượng, nhảy xuống phía dưới biến mất trước mặt Minh Thù.
Cái thế giới thần kinh nhảy lầu rất tùy tiện...
Minh Thù đi tới sát biên giới tầng thượng, mắt liếc nhìn xuống dưới. Phía dưới là phố phường nhộn nhịp người tới người lui, cũng không thấy được hình bóng người kia.
Trong không khí có ánh sáng trong suốt rơi xuống phía dưới, đám người phía dưới dừng lại.
"Rào rào..."
Bầu trời màu xám tro tan đi hoàn toàn, dưới ánh mặt trời, trò chơi bắt đầu…
Bên dưới vừa rồi còn là một đám người thật tốt, đột nhiên bắt đầu điên cuồng cắn xé người bên cạnh, máu tươi chớp mắt nhuộm đỏ cả con đường.
ID người chơi: 13
Cấp người chơi: Bốn sao (có thể tăng cấp)
Trang bị của người chơi: Vạn độc ngân châm, phong liệt, áo choàng ẩn thân, Ma đậu... không gian xoay tròn.
Thành phố trước mặt người chơi: Thành phố quái vật (ba sao)
Quy tắc trò chơi lần này: Người chơi đánh chết quái vật, trong cơ thể quái vật có thể được sao thành phố, đầu tiên kiếm đủ mười viên sao thành phố, hai trăm người chơi đứng đầu sẽ thắng. Sao thành phố có thể cướp đoạt.
Sao thành phố của người chơi: 0
Minh Thù: "..."
Cái quy tắc trò chơi này nhất định chính là đang khích lệ người chơi giết chóc lẫn nhau.
Mà nhiệm vụ của trẫm... là phải phá hỏng nhiệm vụ này.
Làm sao phá hỏng? Chẳng lẽ muốn trẫm thống lĩnh quái vật sao?
Không có đồ ăn vặt, không suy nghĩ được.
Minh Thù quyết định đi tìm điểm an toàn trước.
-
Minh Thù xuống lầu, đường phố mới vừa rồi còn náo nhiệt, lúc này chỉ còn lại thi thể đầy đất cùng vết máu.
Minh Thù cố chịu đựng buồn nôn, đi về một hướng.
Lúc cô đi qua một cửa hàng, một bóng đen từ bên trong lao tới, vẫn là hình người nhưng trên đầu hắn mọc một cặp sừng, lưng có hai cánh, bộ mặt cũng đang biến hóa, trên da hiện lên vô số khối u.
Giống như từ con người lột xác thành quái vật.
Tướng mạo này là muốn hù chết trẫm, kế thừa đồ ăn vặt của trẫm sao?
Trong miệng quái vật có vết máu chảy xuống, nó tham lam gào thét lao về phía Minh Thù.
Minh Thù đã vứt bỏ hết những vũ khí xung quanh dính máu, lại không nghĩ mình đụng phải quái vật đột biến, trực tiếp lấy thú nhỏ ra đập tới phía quái vật.
Thú nhỏ đang ngủ say đột nhiên bị lôi ra ngoài, lông toàn thân nó bung ra trong không khí như một con nhím phấp phới trong gió.
Thú nhỏ gầm thét đập lên người quái vật. Quái vật bị hất bay đập vào chiếc xe trên đường phố, trần xe lập tức bị lõm vào.
Thú nhỏ từ trên người quái vật nhảy xuống, trên người nó cũng không dính vào thứ gì, nhanh như chớp vọt trở về trên người Minh Thù.
Buồn nôn chết ta rồi! Con sen, ngươi không để cho ta ăn thì thôi, ngươi còn khiến ta buồn nôn, ngươi nghĩ gì vậy!
"Quả thực rất buồn nôn, đi mau, đi mau."
Minh Thù tán thành lời nói của thú nhỏ, ôm chặt thú nhỏ chạy tới bên cạnh.
Minh Thù nhìn anh chàng kia chậm rãi đi tới phía cô, vừa vặn đứng ở đường vẽ biên giới.
"Cậu biết người kia sao?" Minh Thù chọc người Tiểu Sửu.
Tiểu Sửu nhìn theo ngón tay Minh Thù chỉ, lắc đầu: "Chưa thấy qua."
Vòng luân hồi này rốt cuộc có bao nhiêu người, bọn họ kỳ thực cũng không rõ lắm vì thời gian mọi người vào trò chơi khác nhau, hơn nữa có nhiệm vụ thời gian rất dài, một tháng không ra cũng là bình thường.
Sau đó mọi người lục tục đi qua, người kia có ưu thế cao to khiến hắn vẫn có vẻ như hạc giữa bầy gà.
"Đang tải thông tin thành phố..." Chữ số trên màn hình đổi thành một câu nói.
Lập tức phải tiến vào trò chơi.
Minh Thù thu tầm mắt lại: "Phân tán, mọi người hành sự tùy theo hoàn cảnh, tùy ý phát huy, có duyên sẽ gặp lại."
Đội viên Đế Quốc Mỹ Thực: "..." Nghiêm túc sao?
Minh Thù nghiêm túc gật đầu, nghiêm túc.
"..." Đây là đội trưởng giả cmn rồi! Còn là đội trưởng không?
-
Minh Thù đứng nhìn những người đi trên đường cái, đầu óc có chút mơ hồ, nơi này... sao lại bình thường như vậy?
Phụ nữ bế đứa trẻ, cảnh sát giao thông chỉ huy giao thông, cặp tình nhân cãi nhau, đội học sinh đi thành đoàn... mọi thứ đều có vẻ rất bình thường.
Khác thường duy nhất chính là chính là bầu trời tối tăm mù mịt.
Bên người Minh Thù không có một người quen, lúc này cô đứng trước một cột đèn xanh đèn đỏ như chuẩn bị băng qua đường.
Sao thành phố chẳng mấy chốc sẽ đến, mặc kệ thế giới này có tình huống gì, bây giờ quan trọng nhất là tìm một nơi dễ dàng nhận được sao thành phố nhất.
Minh Thù không biết nguyên chủ suy tính thế nào nhưng cô có thể tiến hành tổng hợp chỉnh lý lại từ những địa điểm nguyên chủ lựa chọn trước đây, tìm ra nơi tương tự.
Trống trải, cao... tốt nhất là sân thượng hoặc khu đất trống không người, xác suất sẽ lớn hơn nhiều.
Sao thành phố đến sau ba mươi phút, vị trí Minh Thù hơi sai lệch, sao thành phố rơi xuống sân thượng đối diện.
Minh Thù nhìn thử xem khoảng cách hai bên, quyết định trực tiếp nhảy qua.
Minh Thù lui về phía sau hai bước, chạy lấy đà, nhảy lên... An toàn rơi xuống đất, cô đã đi qua bên có sao thành phố rơi xuống.
Lúc khom lưng chuẩn bị nhặt, bên kia bất ngờ vươn ra một tay, hai cánh tay đồng thời chụp lên sao thành phố. Bầu không khí đột nhiên căng thẳng.
Minh Thù ngẩng đầu nhìn lại, tay từ chỗ rẽ bên kia vươn ra, chỉ lộ phân nửa, ngón tay thon dài ấn xuống sao thành phố, dường như đột nhiên xuất hiện một cánh tay.
Bầu không khí chỉ căng thẳng trong chốc lát. Minh Thù hành động trước, cô kéo sao thành phố về phía mình, chủ nhân của cánh tay kia cũng không dùng lực, theo sức kéo của cô di chuyển lên phía trước.
Minh Thù dùng thêm lực, cánh tay kia thả lỏng ra. Sao thành phố bị Minh Thù lấy được, cô nhanh chóng lui về phía sau, nhìn về phía kia.
Cánh tay kia chậm chạp thu về, biến mất...
Ngay cả hơi thở cũng biến mất.
Minh Thù nhìn sao thành phố trong tay mình biến mất, lúc này mới đi về phía bên kia. Đi tới chỗ rẽ, vừa nhìn thì thấy một nam nhân dựa vào tường, hắn cầm trong tay một khẩu súng màu bạc quay tròn theo ngón tay của hắn, trong không khí lưu lại tàn ảnh.
Ngay lúc Minh Thù tới, người kia cầm súng, nòng súng nhẹ nhàng nhắm ngay trán Minh Thù.
Hắn nghiêng đầu nhìn Minh Thù, tóc đen theo động tác của hắn xõa xuống lay động trong không khí. Đáy mắt hắn tràn đầy khinh miệt.
"Quay người, đi."
Nam nhân đọc nhấn rõ ràng từng chữ, không chứa bất kỳ tình cảm gì.
Ngươi bắt trẫm đi, trẫm phải đi sao? Mặt mũi của trẫm không cần duy trì sao?
Minh Thù hoài nghi quan sát hai mắt hắn, giơ tay lên định đoạt súng. Người kia phản ứng rất nhanh, bắt lấy cổ tay Minh Thù, tay kia nhanh chóng đè lên bả vai cô, đẩy cô ép lên tường phía trước.
Minh Thù đạp vào tường, mượn lực nhảy lui về phía sau, thoát khỏi kiềm chế của người kia. Cô vòng đến phía sau người kia, đưa tay chụp về phía cổ hắn.
Người kia tất nhiên đâu để Minh Thù thực hiện được, nhanh chóng khom lưng tránh khỏi công kích của Minh Thù, xoay người cực nhanh cùng Minh Thù đánh hai chiêu, lui đến sát biên giới sân thượng.
Bầu trời bắt đầu xuất hiện màu xanh thẳm, ánh nắng mông lung hạ xuống chiếu vào trên thân người đàn ông đó, dường như dát lên một lớp ánh sáng vàng.
"Sắp tới lúc rồi, cậu chưa lấy được sao thành phố." Minh Thù cũng không đi qua, có chút hả hê cười nói.
Người kia khẽ nhíu mày, đạp vào biên giới sân thượng, nhảy xuống phía dưới biến mất trước mặt Minh Thù.
Cái thế giới thần kinh nhảy lầu rất tùy tiện...
Minh Thù đi tới sát biên giới tầng thượng, mắt liếc nhìn xuống dưới. Phía dưới là phố phường nhộn nhịp người tới người lui, cũng không thấy được hình bóng người kia.
Trong không khí có ánh sáng trong suốt rơi xuống phía dưới, đám người phía dưới dừng lại.
"Rào rào..."
Bầu trời màu xám tro tan đi hoàn toàn, dưới ánh mặt trời, trò chơi bắt đầu…
Bên dưới vừa rồi còn là một đám người thật tốt, đột nhiên bắt đầu điên cuồng cắn xé người bên cạnh, máu tươi chớp mắt nhuộm đỏ cả con đường.
ID người chơi: 13
Cấp người chơi: Bốn sao (có thể tăng cấp)
Trang bị của người chơi: Vạn độc ngân châm, phong liệt, áo choàng ẩn thân, Ma đậu... không gian xoay tròn.
Thành phố trước mặt người chơi: Thành phố quái vật (ba sao)
Quy tắc trò chơi lần này: Người chơi đánh chết quái vật, trong cơ thể quái vật có thể được sao thành phố, đầu tiên kiếm đủ mười viên sao thành phố, hai trăm người chơi đứng đầu sẽ thắng. Sao thành phố có thể cướp đoạt.
Sao thành phố của người chơi: 0
Minh Thù: "..."
Cái quy tắc trò chơi này nhất định chính là đang khích lệ người chơi giết chóc lẫn nhau.
Mà nhiệm vụ của trẫm... là phải phá hỏng nhiệm vụ này.
Làm sao phá hỏng? Chẳng lẽ muốn trẫm thống lĩnh quái vật sao?
Không có đồ ăn vặt, không suy nghĩ được.
Minh Thù quyết định đi tìm điểm an toàn trước.
-
Minh Thù xuống lầu, đường phố mới vừa rồi còn náo nhiệt, lúc này chỉ còn lại thi thể đầy đất cùng vết máu.
Minh Thù cố chịu đựng buồn nôn, đi về một hướng.
Lúc cô đi qua một cửa hàng, một bóng đen từ bên trong lao tới, vẫn là hình người nhưng trên đầu hắn mọc một cặp sừng, lưng có hai cánh, bộ mặt cũng đang biến hóa, trên da hiện lên vô số khối u.
Giống như từ con người lột xác thành quái vật.
Tướng mạo này là muốn hù chết trẫm, kế thừa đồ ăn vặt của trẫm sao?
Trong miệng quái vật có vết máu chảy xuống, nó tham lam gào thét lao về phía Minh Thù.
Minh Thù đã vứt bỏ hết những vũ khí xung quanh dính máu, lại không nghĩ mình đụng phải quái vật đột biến, trực tiếp lấy thú nhỏ ra đập tới phía quái vật.
Thú nhỏ đang ngủ say đột nhiên bị lôi ra ngoài, lông toàn thân nó bung ra trong không khí như một con nhím phấp phới trong gió.
Thú nhỏ gầm thét đập lên người quái vật. Quái vật bị hất bay đập vào chiếc xe trên đường phố, trần xe lập tức bị lõm vào.
Thú nhỏ từ trên người quái vật nhảy xuống, trên người nó cũng không dính vào thứ gì, nhanh như chớp vọt trở về trên người Minh Thù.
Buồn nôn chết ta rồi! Con sen, ngươi không để cho ta ăn thì thôi, ngươi còn khiến ta buồn nôn, ngươi nghĩ gì vậy!
"Quả thực rất buồn nôn, đi mau, đi mau."
Minh Thù tán thành lời nói của thú nhỏ, ôm chặt thú nhỏ chạy tới bên cạnh.
/1666
|