Tinh hệ tháng 5 năm 4727.
Lúc tinh vực Sao Chổi và tinh vực Hoa Hạ đánh nhau như nước sôi lửa bỏng.
Tinh vực Sao Chổi đột nhiên gửi đi một phần văn kiện đến phạm vi các tinh vực lớn, phía dưới cùng có kèm một bức ảnh.
Nội dung văn kiện dịch ra đại khái có ý là… hoặc là về sau nghe theo tinh vực Sao Chổi, hoặc là chôn vùi ở trong vũ trụ trở thành lịch sử.
Đọc đến đây, đại đa số tinh vực đều cười nhạt.
Tinh vực Sao Chổi chưa lợi hại đến mức khiến cho nhiều người bọn họ khuất phục như vậy.
Thế nhưng kéo đến phía dưới cùng, chứng kiến hình ảnh kia, bọn họ bắt đầu kinh hồn bạt vía đứng lên.
Tinh vực Sao Chổi lúc mới vừa đánh với tinh vực Hoa Hạ, bọn họ chợt nghe nói tinh vực Sao Chổi sử dụng vũ khí phi pháp.
Nhưng bọn hắn không ngờ lại sử dụng loại vũ khí dùng trong đại chiến thứ sáu kia...
Cái này chính là muốn lên trời mà!
Để chứng tỏ bọn họ thực sự có loại vũ khí này, Quyển Mao chọn một ngôi sao bỏ hoang tiến hành phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình.
Ngôi sao bỏ hoang tan tành trăm mảnh, biến mất trong vũ trụ, điều này làm cho các tinh vực sởn gai óc.
Điều kiện Minh Thù cũng không phải khắc khe, chỉ cần bọn họ đồng ý về sau vị trí chủ đạo thuộc về tinh vực Sao Chổi.
Chính sự các chòm sao lớn sẽ do bọn họ phụ trách, hàng năm nộp lên trên lượng đồ ăn vặt nhất định... à không phải, thuế tinh hệ là được.
Tinh hệ mấy ngàn năm nay vẫn là làm theo ý mình, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua tình huống một tinh vực dẫn đầu.
Tuy là cảm thấy cách làm Minh Thù rất đáng hổ thẹn, thế nhưng khuất phục dưới vũ khí, các tinh vực thực lực không được tốt lắm lần lượt đồng ý.
Vốn ban đầu đối với thành tinh vực Sao Chổi sở hữu khoa học kỹ thuật cũng không nên đắc tội, bây giờ còn có thêm loại vũ khí phi pháp này, bọn họ làm sao đắc tội?
Có thể thấy tinh vực thực lực mạnh vẫn cảm thấy uất ức, cuối cùng đám người này thương lượng, liên hợp lại công đánh tinh vực Sao Chổi.
Lạc Yến đưa ra kết minh thỏa đáng, lần này kết minh thuận lợi rất nhiều.
Quân đội sắp xếp lại đội hình, cả đội ngũ nhiều gấp mấy mươi lần so với tinh vực Sao Chổi.
Như vậy bọn họ đều còn đánh không thắng, vậy thì thật không cần đánh làm gì nữa.
-
Đánh một hồi đám người kia cảm thấy có điểm không đúng, chiến hạm đối diện dường như ít đi một chút.
Không rõ ràng lắm, thế nhưng mỗi ngày đều có người đánh bại những chiến hạm đó bén nhạy phát hiện.
Rơi hủy?
Không có khả năng, chiến hạm đối diện rơi hủy bọn họ đều ghi lại qua.
“Những chiến hạm kia đi đâu?” Có người hét.
“Lúc đánh loạn như vậy, cũng không chú ý...”
Mọi người nhìn nhau, tìm không được những chiến hạm mất tích, bọn họ chỉ có thể cẩn thận bốn phía để tránh khỏi bị đánh lén.
Thế nhưng một tháng trôi qua, trên chiến trường cũng không phát hiện bất thường.
Mãi đến một ngày nào đó.
Minh Thù đột nhiên liên hệ mọi người, mặc dù không biết Minh Thù muốn làm cái gì, nhưng toàn bộ tin tức mọi người đều nhìn được ở phòng họp.
Bọn họ quan sát qua bốn phía, không có bất cứ người nào của tinh vực Hoa Hạ.
Quyển Mao làm phát ngôn viên, tao nhã lễ độ chào hỏi.
“Các ngươi làm gì vậy?”
“Chớ khẩn trương, ngày hôm nay mời mọi người đến, chỉ là muốn mọi người xem một đoạn phim chúng tôi đã cất công chuẩn bị.” Quyển Mao nói chậm rãi, nhưng vào lúc này nghe tới, liền có chút quấy rầy: “Hy vọng các vị thích.”
Đoạn phim?
Lúc này xem phim gì?
Minh Thù ngồi bên cạnh Quyển Mao, cắn một viên dinh dưỡng, khóe miệng mỉm cười: “Nói nhảm nhiều vậy, bắt đầu đi. Đánh xong nhanh một chút, tôi muốn ăn thịt rồi.”
Quyển Mao khóe miệng co lại, hắn đưa tay lên, vị trí giữa xuất hiện vô số màn hình.
Từng hình ảnh đều chiếu về từng tinh cầu.
Ngoại hình mỗi tinh cầu không giống nhau.
Người ở chỗ này thấy tinh chủ xuất hiện, có chút ngồi không yên: “Các người muốn làm gì?”
“Vị tướng quân này xin bình tĩnh, mời tỉ mỉ xem văn kiện tôi phát tặng cho ông. Ký tên, chúng ta giải tán, không ký tên, như vậy tinh chủ sẽ nói tạm biệt với ông, thật lòng xin lỗi, mọi người chỉ có thời gian mười phút quyết định.”
Quyển Mao nói xong, trước mặt mọi người đều xuất hiện một phần văn kiện.
Nội dung với phần trước đây nhận được giống nhau như đúc.
Phía sau đính kèm một phần văn kiện ký tên, về sau toàn bộ tinh vực thuộc về tinh vực Sao Chổi quản lý.
“Ảo tưởng!” Có người nổi giận: “Ai biết các ngươi giở trò gì, mọi người chớ bị bọn họ lừa!”
Vô số màn hình xuất hiện đếm ngược thời gian.
Minh Thù từ tốn nói: “Thông tin cũng không che đậy, liên hệ tinh chủ các người để cho bọn họ xem thử, chiến hạm sẽ giải trừ cài đặt ẩn thân sau một phút.”
Minh Thù nói xong bình tĩnh tùy ý, có người phản ứng kịp trước, liên lạc với tinh chủ.
Để cho bọn họ quan sát bầu trời tinh chủ.
Người bên kia hiển nhiên đã mông lung với chuyện đột nhiên xuất hiện chiến hạm, hỏi xem bọn họ có công kích hay không.
Nhưng mà khi bọn họ nhìn lần nữa, chiến hạm đã mất tung tích, tìm không được vết tích nào.
“Mọi người...”
Những chiến hạm biến mất đó, đã về tinh chủ bọn họ rồi?
Minh Thù chớp mắt, hỏi với vẻ vô tội: “Sao vậy?”
“Vô sỉ!”
“Đê tiện!”
Minh Thù mặt mày rạng rỡ: “Người muốn thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, dùng được là tốt rồi.”
Hay cho một câu thành đại sự không câu nệ tiểu tiết.
Cô ta đây là không câu nệ tiểu tiết sao?
Có biết xấu hổ hay không!
“Còn năm phút đồng hồ.” Quyển Mao nhắc nhở: “Có bốn phút để xin chỉ thị từ các vực chủ của mỗi người, một phút đồng hồ ký tên.”
Không khí của phòng họp khá là quái dị.
Mọi người trừng mắt nhìn lên trước mặt văn kiện, thời gian lại qua một phút đồng hồ.
Ở trên tinh chủ là ai?
Vực chủ, các loại chức vị quan trọng, tinh vực là gia tộc có tiền có thế, thân thuộc cùng với bọn họ.
Nếu như tinh chủ biến mất...
Rốt cục có người bắt đầu liên hệ tinh chủ bên kia, dùng lời nói đơn giản nhất thuật lại một lần chờ bên kia trả lời.
Đột nhiên nghe một tin tức như vậy, mỗi vực chủ của tinh vực lớn nhỏ đều có chút không bình tĩnh nổi.
Lúc này đỉnh đầu bọn họ có một con thuyền chở vũ khí có thể nổ banh cả tinh cầu...
Bọn họ chỉ còn lại có hai phút...
Lỡ như bọn họ bị lừa gạt thì sao?
Nhưng lỡ như là thật thì sao?
Đếm ngược thời gian 10...
9...
8...
...
Đếm ngược thời gian về không.
“Ầm ầm...”
Trong màn ảnh đột nhiên truyền lên tiếng động, dường như là bị năng lượng đó lan đến, ngay cả màn hình đều rung lên.
Thật sự... nổ sao?
Các vị vực chủ còn đang do dự, lập tức ký tên.
Mọi người ở đây sắc mặt tái xanh ký tên, đem văn kiện chuyển lại tinh chủ, vực chủ sau khi ký tên cũng chuyển trở về bên này Minh Thù.
“Sớm như vậy không phải tốt hơn sao.” Minh Thù đứng dậy: “Sáng sớm ngày mai, hy vọng các vị không còn ở nơi này nữa.”
“Chiến hạm của cô lúc nào rời đi!” Có người hỏi.
“Chuyện này hả... xem xem có phải các người thực sự phối hợp hay không.” Minh Thù nghiêng đầu: “Tôi phải phòng ngừa đúng không.”
Quyển Mao theo Minh Thù rời đi.
Chờ hai người đi rồi, phòng họp cũng đã lâu không có tiếng động.
“Vừa rồi nổ là tinh vực nào?” Không biết là người nào hỏi một câu.
Không ai trả lời.
Mọi người nhìn về phía màn hình hiển thị vẫn như cũ, tự nhận vừa rồi là tinh chủ nhà mình.
Trừ những thứ này ra, lại thêm nhiều thứ khác.
“Cái này... hình như là ngôi sao bỏ hoang.” Có người chần chờ nói một tiếng, một lát sau giận dữ: “Cô ta giở trò với chúng ta!”
Bọn họ từ lúc đến, đối phương đã không nói gì mà đi thẳng vào chủ đề, căn bản không cho bọn hắn cơ hội quan sát kỹ để suy tính.
Thế nhưng chiến hạm đúng là ở trên bầu trời tinh chủ bọn họ, nếu như bọn họ không ký tên có thể thực sự sẽ cho nổ tinh chủ bọn họ.
Lúc tinh vực Sao Chổi và tinh vực Hoa Hạ đánh nhau như nước sôi lửa bỏng.
Tinh vực Sao Chổi đột nhiên gửi đi một phần văn kiện đến phạm vi các tinh vực lớn, phía dưới cùng có kèm một bức ảnh.
Nội dung văn kiện dịch ra đại khái có ý là… hoặc là về sau nghe theo tinh vực Sao Chổi, hoặc là chôn vùi ở trong vũ trụ trở thành lịch sử.
Đọc đến đây, đại đa số tinh vực đều cười nhạt.
Tinh vực Sao Chổi chưa lợi hại đến mức khiến cho nhiều người bọn họ khuất phục như vậy.
Thế nhưng kéo đến phía dưới cùng, chứng kiến hình ảnh kia, bọn họ bắt đầu kinh hồn bạt vía đứng lên.
Tinh vực Sao Chổi lúc mới vừa đánh với tinh vực Hoa Hạ, bọn họ chợt nghe nói tinh vực Sao Chổi sử dụng vũ khí phi pháp.
Nhưng bọn hắn không ngờ lại sử dụng loại vũ khí dùng trong đại chiến thứ sáu kia...
Cái này chính là muốn lên trời mà!
Để chứng tỏ bọn họ thực sự có loại vũ khí này, Quyển Mao chọn một ngôi sao bỏ hoang tiến hành phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình.
Ngôi sao bỏ hoang tan tành trăm mảnh, biến mất trong vũ trụ, điều này làm cho các tinh vực sởn gai óc.
Điều kiện Minh Thù cũng không phải khắc khe, chỉ cần bọn họ đồng ý về sau vị trí chủ đạo thuộc về tinh vực Sao Chổi.
Chính sự các chòm sao lớn sẽ do bọn họ phụ trách, hàng năm nộp lên trên lượng đồ ăn vặt nhất định... à không phải, thuế tinh hệ là được.
Tinh hệ mấy ngàn năm nay vẫn là làm theo ý mình, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua tình huống một tinh vực dẫn đầu.
Tuy là cảm thấy cách làm Minh Thù rất đáng hổ thẹn, thế nhưng khuất phục dưới vũ khí, các tinh vực thực lực không được tốt lắm lần lượt đồng ý.
Vốn ban đầu đối với thành tinh vực Sao Chổi sở hữu khoa học kỹ thuật cũng không nên đắc tội, bây giờ còn có thêm loại vũ khí phi pháp này, bọn họ làm sao đắc tội?
Có thể thấy tinh vực thực lực mạnh vẫn cảm thấy uất ức, cuối cùng đám người này thương lượng, liên hợp lại công đánh tinh vực Sao Chổi.
Lạc Yến đưa ra kết minh thỏa đáng, lần này kết minh thuận lợi rất nhiều.
Quân đội sắp xếp lại đội hình, cả đội ngũ nhiều gấp mấy mươi lần so với tinh vực Sao Chổi.
Như vậy bọn họ đều còn đánh không thắng, vậy thì thật không cần đánh làm gì nữa.
-
Đánh một hồi đám người kia cảm thấy có điểm không đúng, chiến hạm đối diện dường như ít đi một chút.
Không rõ ràng lắm, thế nhưng mỗi ngày đều có người đánh bại những chiến hạm đó bén nhạy phát hiện.
Rơi hủy?
Không có khả năng, chiến hạm đối diện rơi hủy bọn họ đều ghi lại qua.
“Những chiến hạm kia đi đâu?” Có người hét.
“Lúc đánh loạn như vậy, cũng không chú ý...”
Mọi người nhìn nhau, tìm không được những chiến hạm mất tích, bọn họ chỉ có thể cẩn thận bốn phía để tránh khỏi bị đánh lén.
Thế nhưng một tháng trôi qua, trên chiến trường cũng không phát hiện bất thường.
Mãi đến một ngày nào đó.
Minh Thù đột nhiên liên hệ mọi người, mặc dù không biết Minh Thù muốn làm cái gì, nhưng toàn bộ tin tức mọi người đều nhìn được ở phòng họp.
Bọn họ quan sát qua bốn phía, không có bất cứ người nào của tinh vực Hoa Hạ.
Quyển Mao làm phát ngôn viên, tao nhã lễ độ chào hỏi.
“Các ngươi làm gì vậy?”
“Chớ khẩn trương, ngày hôm nay mời mọi người đến, chỉ là muốn mọi người xem một đoạn phim chúng tôi đã cất công chuẩn bị.” Quyển Mao nói chậm rãi, nhưng vào lúc này nghe tới, liền có chút quấy rầy: “Hy vọng các vị thích.”
Đoạn phim?
Lúc này xem phim gì?
Minh Thù ngồi bên cạnh Quyển Mao, cắn một viên dinh dưỡng, khóe miệng mỉm cười: “Nói nhảm nhiều vậy, bắt đầu đi. Đánh xong nhanh một chút, tôi muốn ăn thịt rồi.”
Quyển Mao khóe miệng co lại, hắn đưa tay lên, vị trí giữa xuất hiện vô số màn hình.
Từng hình ảnh đều chiếu về từng tinh cầu.
Ngoại hình mỗi tinh cầu không giống nhau.
Người ở chỗ này thấy tinh chủ xuất hiện, có chút ngồi không yên: “Các người muốn làm gì?”
“Vị tướng quân này xin bình tĩnh, mời tỉ mỉ xem văn kiện tôi phát tặng cho ông. Ký tên, chúng ta giải tán, không ký tên, như vậy tinh chủ sẽ nói tạm biệt với ông, thật lòng xin lỗi, mọi người chỉ có thời gian mười phút quyết định.”
Quyển Mao nói xong, trước mặt mọi người đều xuất hiện một phần văn kiện.
Nội dung với phần trước đây nhận được giống nhau như đúc.
Phía sau đính kèm một phần văn kiện ký tên, về sau toàn bộ tinh vực thuộc về tinh vực Sao Chổi quản lý.
“Ảo tưởng!” Có người nổi giận: “Ai biết các ngươi giở trò gì, mọi người chớ bị bọn họ lừa!”
Vô số màn hình xuất hiện đếm ngược thời gian.
Minh Thù từ tốn nói: “Thông tin cũng không che đậy, liên hệ tinh chủ các người để cho bọn họ xem thử, chiến hạm sẽ giải trừ cài đặt ẩn thân sau một phút.”
Minh Thù nói xong bình tĩnh tùy ý, có người phản ứng kịp trước, liên lạc với tinh chủ.
Để cho bọn họ quan sát bầu trời tinh chủ.
Người bên kia hiển nhiên đã mông lung với chuyện đột nhiên xuất hiện chiến hạm, hỏi xem bọn họ có công kích hay không.
Nhưng mà khi bọn họ nhìn lần nữa, chiến hạm đã mất tung tích, tìm không được vết tích nào.
“Mọi người...”
Những chiến hạm biến mất đó, đã về tinh chủ bọn họ rồi?
Minh Thù chớp mắt, hỏi với vẻ vô tội: “Sao vậy?”
“Vô sỉ!”
“Đê tiện!”
Minh Thù mặt mày rạng rỡ: “Người muốn thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, dùng được là tốt rồi.”
Hay cho một câu thành đại sự không câu nệ tiểu tiết.
Cô ta đây là không câu nệ tiểu tiết sao?
Có biết xấu hổ hay không!
“Còn năm phút đồng hồ.” Quyển Mao nhắc nhở: “Có bốn phút để xin chỉ thị từ các vực chủ của mỗi người, một phút đồng hồ ký tên.”
Không khí của phòng họp khá là quái dị.
Mọi người trừng mắt nhìn lên trước mặt văn kiện, thời gian lại qua một phút đồng hồ.
Ở trên tinh chủ là ai?
Vực chủ, các loại chức vị quan trọng, tinh vực là gia tộc có tiền có thế, thân thuộc cùng với bọn họ.
Nếu như tinh chủ biến mất...
Rốt cục có người bắt đầu liên hệ tinh chủ bên kia, dùng lời nói đơn giản nhất thuật lại một lần chờ bên kia trả lời.
Đột nhiên nghe một tin tức như vậy, mỗi vực chủ của tinh vực lớn nhỏ đều có chút không bình tĩnh nổi.
Lúc này đỉnh đầu bọn họ có một con thuyền chở vũ khí có thể nổ banh cả tinh cầu...
Bọn họ chỉ còn lại có hai phút...
Lỡ như bọn họ bị lừa gạt thì sao?
Nhưng lỡ như là thật thì sao?
Đếm ngược thời gian 10...
9...
8...
...
Đếm ngược thời gian về không.
“Ầm ầm...”
Trong màn ảnh đột nhiên truyền lên tiếng động, dường như là bị năng lượng đó lan đến, ngay cả màn hình đều rung lên.
Thật sự... nổ sao?
Các vị vực chủ còn đang do dự, lập tức ký tên.
Mọi người ở đây sắc mặt tái xanh ký tên, đem văn kiện chuyển lại tinh chủ, vực chủ sau khi ký tên cũng chuyển trở về bên này Minh Thù.
“Sớm như vậy không phải tốt hơn sao.” Minh Thù đứng dậy: “Sáng sớm ngày mai, hy vọng các vị không còn ở nơi này nữa.”
“Chiến hạm của cô lúc nào rời đi!” Có người hỏi.
“Chuyện này hả... xem xem có phải các người thực sự phối hợp hay không.” Minh Thù nghiêng đầu: “Tôi phải phòng ngừa đúng không.”
Quyển Mao theo Minh Thù rời đi.
Chờ hai người đi rồi, phòng họp cũng đã lâu không có tiếng động.
“Vừa rồi nổ là tinh vực nào?” Không biết là người nào hỏi một câu.
Không ai trả lời.
Mọi người nhìn về phía màn hình hiển thị vẫn như cũ, tự nhận vừa rồi là tinh chủ nhà mình.
Trừ những thứ này ra, lại thêm nhiều thứ khác.
“Cái này... hình như là ngôi sao bỏ hoang.” Có người chần chờ nói một tiếng, một lát sau giận dữ: “Cô ta giở trò với chúng ta!”
Bọn họ từ lúc đến, đối phương đã không nói gì mà đi thẳng vào chủ đề, căn bản không cho bọn hắn cơ hội quan sát kỹ để suy tính.
Thế nhưng chiến hạm đúng là ở trên bầu trời tinh chủ bọn họ, nếu như bọn họ không ký tên có thể thực sự sẽ cho nổ tinh chủ bọn họ.
/1666
|