Chạng vạng, tập đoàn Hoàn Vũ!
Giờ tan tầm qua đã lâu nhưng người ở trong phòng tổng giám đốc không hề có ý định tan ca.
Mọi người ngẩng đầu, nhìn xung quanh, thỉnh thoảng còn nhìn đồng hồ.
Hôm nay hiếm khi phải làm thêm giờ, người muốn hẹn hò, xem phim nhưng đúng lúc này Đại BOSS không đi khiến bọn họ không dám động đậy.
Lục Kiến Minh gõ cửa phòng làm việc: “Hoắc tổng, đến giờ tan tầm rồi!”
Hoắc Cảnh Thành chỉ thấp giọng ‘Ừ’ một tiếng.
Tối nay cô có việc, tất nhiên lúc này không có nhà. Buổi sáng lúc ra ngoài, anh lại quên lấy một bộ chìa khóa dự phòng.
Anh lại lười về biệt thự ở Kinh Sơn, không nói đến xa, vừa vắng vẻ làm anh ngại.
Vẫn là căn hộ nhỏ của cô thoải mái hơn.
Lục Kiến Minh thấy anh không có ý định tan ca, lại nói: “Hoắc tổng, nếu anh không về, mọi người cũng không dám đi đâu!”
“Kêu mọi người tan ca đi!” Hoắc Cảnh Thành lật giở tài liệu, nhớ tới cái gì đó, ngẩng đầu hỏi: “Trên di động cậu có app truyện hình trực tiếp không?”
Lục Kiến Minh thấy Đại BOSS mình thật kỳ lạ khi quan tâm đến mấy cái app đó, lắc đầu: “Không ạ!”
Bình thường cũng bận rộn, nào có thời gian quan tâm đến truyện hình trực tiếp chứ?
Hoắc Cảnh Thành đưa di động của anh cho cậu ta: “Cài cho tôi một app xem chương trình truyện hình trực tiếp!”
“App nào ạ?”
“Cậu tra xem app nào có truyền hình trực tiếp nghi thức cắt băng khánh thành của tập đoàn Hằng Đạt!”
“A!” Lục Kiến Minh tìm kiếm trên internet một chút, rất nhanh đã có kết quả, vừa cái app cho Đại BOSS, vừa hỏi: “Hoắc tổng có hưng thú với chương trình này sao?”
Bây giờ truyền hình trực tiếp là một khối thịt béo, có không ít công ty muốn lấn sân sang mảng này. Nhưng Hoàn Vũ vẫn chưa có nghiên cứu gì về phương diện này.
Quả nhiên, chỉ nghe Đại BOSS nói: “Không có kế hoạch!”
Lục Kiến Minh nhìn anh một cái, chờ app được tải xuống, rảnh rỗi hỏi: “Chẳng lẽ Đại BOSS muốn ký hợp động với MC nào sao?”
Hoặc hứng thú với 女主播.
Bây giờ女主播 quả thật không thể khinh thường.
Hoắc Cảnh Thành liếc mắt nhìn cậu ta một cái: “Cậu thật lắm chuyện, tải xong chưa?”
“A, rồi ạ!” Lục Kiến Minh không hỏi thêm nữa, trả di động qua.
Hoắc Cảnh Thành tự search ‘tập đoàn Hằng Đạt’ đã có chương trình trực tiếp phát ra. Bây giờ vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị. Ống kinh quét qua hậu trường lung tung.
“Được rồi, cậu không còn chuyện gì ở đây nữa thì tan ca đi!” Hoắc Cảnh Thành xua tay, kêu cậu ta đi. Chỉ để di động sang bên, không nhìn chỉ nghe tiếng động.
Lục Kiến Minh cũng không ở lại lâu, nhanh chóng ra ngoài.
Hoắc Cảnh Thành tập trung làm việc, thời gian cũng cực kỳ yên tiếp.
Trong chương trình truyền hình trực tiếp, MC đang giới thiệu các minh tinh chào hỏi với khán giả. Ánh mắt Hoắc Cảnh Thành vẫn nhìn màn hình máy tính, mắt nhìn thẳng.
“A, đây là ai vậy ạ? Cảnh Phạm!”
Cho đến khi MC nói một câu, ánh mắt anh mới dời đi. Cô ta khen ngợi: “Oa, hôm nay cô mặc rất đẹp! Cực kỳ quyến rũ!”
Hoắc Cảnh Thành cầm di động nhìn một cái, ánh mắt trầm xuống. Váy đầm dài đính đá màu lam, cổ chữ V, để lộ hình xăm con bướm như ẩn như hiện ở phần bụng.
“Nào, nhìn vào ống kính, nói lời chào với khán giả đi ạ!” MC hướng dẫn cô. Cô mỉm cười, vẫy tay: “Xin chào mọi người, tôi là Cảnh Phạm!”
“Oa! Thật là đẹp! Nữ thần, nữ thần!”
“Lễ phục thật đẹp! Người cùng đẹp nữa!”
“Trước kia không phát hiện hóa ra dáng của Cảnh Phạm lại đẹp như vậy! Ngực ít nhất cũng phải cup C!”
“Đây là vợ tôi, không ai được giành!”
“Đẹp! Đẹp quá!”
Trên màn hình người xem trực tiếp nhanh chóng comment. Lúc đầu Hoắc Cảnh Thành còn cảm thấy thoải mái, sau đó, anh tức giận chỉ muốn vứt điện thoại đi.
Giờ tan tầm qua đã lâu nhưng người ở trong phòng tổng giám đốc không hề có ý định tan ca.
Mọi người ngẩng đầu, nhìn xung quanh, thỉnh thoảng còn nhìn đồng hồ.
Hôm nay hiếm khi phải làm thêm giờ, người muốn hẹn hò, xem phim nhưng đúng lúc này Đại BOSS không đi khiến bọn họ không dám động đậy.
Lục Kiến Minh gõ cửa phòng làm việc: “Hoắc tổng, đến giờ tan tầm rồi!”
Hoắc Cảnh Thành chỉ thấp giọng ‘Ừ’ một tiếng.
Tối nay cô có việc, tất nhiên lúc này không có nhà. Buổi sáng lúc ra ngoài, anh lại quên lấy một bộ chìa khóa dự phòng.
Anh lại lười về biệt thự ở Kinh Sơn, không nói đến xa, vừa vắng vẻ làm anh ngại.
Vẫn là căn hộ nhỏ của cô thoải mái hơn.
Lục Kiến Minh thấy anh không có ý định tan ca, lại nói: “Hoắc tổng, nếu anh không về, mọi người cũng không dám đi đâu!”
“Kêu mọi người tan ca đi!” Hoắc Cảnh Thành lật giở tài liệu, nhớ tới cái gì đó, ngẩng đầu hỏi: “Trên di động cậu có app truyện hình trực tiếp không?”
Lục Kiến Minh thấy Đại BOSS mình thật kỳ lạ khi quan tâm đến mấy cái app đó, lắc đầu: “Không ạ!”
Bình thường cũng bận rộn, nào có thời gian quan tâm đến truyện hình trực tiếp chứ?
Hoắc Cảnh Thành đưa di động của anh cho cậu ta: “Cài cho tôi một app xem chương trình truyện hình trực tiếp!”
“App nào ạ?”
“Cậu tra xem app nào có truyền hình trực tiếp nghi thức cắt băng khánh thành của tập đoàn Hằng Đạt!”
“A!” Lục Kiến Minh tìm kiếm trên internet một chút, rất nhanh đã có kết quả, vừa cái app cho Đại BOSS, vừa hỏi: “Hoắc tổng có hưng thú với chương trình này sao?”
Bây giờ truyền hình trực tiếp là một khối thịt béo, có không ít công ty muốn lấn sân sang mảng này. Nhưng Hoàn Vũ vẫn chưa có nghiên cứu gì về phương diện này.
Quả nhiên, chỉ nghe Đại BOSS nói: “Không có kế hoạch!”
Lục Kiến Minh nhìn anh một cái, chờ app được tải xuống, rảnh rỗi hỏi: “Chẳng lẽ Đại BOSS muốn ký hợp động với MC nào sao?”
Hoặc hứng thú với 女主播.
Bây giờ女主播 quả thật không thể khinh thường.
Hoắc Cảnh Thành liếc mắt nhìn cậu ta một cái: “Cậu thật lắm chuyện, tải xong chưa?”
“A, rồi ạ!” Lục Kiến Minh không hỏi thêm nữa, trả di động qua.
Hoắc Cảnh Thành tự search ‘tập đoàn Hằng Đạt’ đã có chương trình trực tiếp phát ra. Bây giờ vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị. Ống kinh quét qua hậu trường lung tung.
“Được rồi, cậu không còn chuyện gì ở đây nữa thì tan ca đi!” Hoắc Cảnh Thành xua tay, kêu cậu ta đi. Chỉ để di động sang bên, không nhìn chỉ nghe tiếng động.
Lục Kiến Minh cũng không ở lại lâu, nhanh chóng ra ngoài.
Hoắc Cảnh Thành tập trung làm việc, thời gian cũng cực kỳ yên tiếp.
Trong chương trình truyền hình trực tiếp, MC đang giới thiệu các minh tinh chào hỏi với khán giả. Ánh mắt Hoắc Cảnh Thành vẫn nhìn màn hình máy tính, mắt nhìn thẳng.
“A, đây là ai vậy ạ? Cảnh Phạm!”
Cho đến khi MC nói một câu, ánh mắt anh mới dời đi. Cô ta khen ngợi: “Oa, hôm nay cô mặc rất đẹp! Cực kỳ quyến rũ!”
Hoắc Cảnh Thành cầm di động nhìn một cái, ánh mắt trầm xuống. Váy đầm dài đính đá màu lam, cổ chữ V, để lộ hình xăm con bướm như ẩn như hiện ở phần bụng.
“Nào, nhìn vào ống kính, nói lời chào với khán giả đi ạ!” MC hướng dẫn cô. Cô mỉm cười, vẫy tay: “Xin chào mọi người, tôi là Cảnh Phạm!”
“Oa! Thật là đẹp! Nữ thần, nữ thần!”
“Lễ phục thật đẹp! Người cùng đẹp nữa!”
“Trước kia không phát hiện hóa ra dáng của Cảnh Phạm lại đẹp như vậy! Ngực ít nhất cũng phải cup C!”
“Đây là vợ tôi, không ai được giành!”
“Đẹp! Đẹp quá!”
Trên màn hình người xem trực tiếp nhanh chóng comment. Lúc đầu Hoắc Cảnh Thành còn cảm thấy thoải mái, sau đó, anh tức giận chỉ muốn vứt điện thoại đi.
/417
|