Tiếng nói vang lên ấy đầy bí ẩn , một trận sương mù mờ ảo chạy lướt qua trong cái mờ ảo ấy , thấp thoáng bóng dáng gầy nhỏ trận sương tan dần để lộ ra một cô gái. Cô ta gầy và cao mái tóc màu hạt dẻ xoăn nhẹ , gương mặt trắng như sáp nến , cần cổ cao ngạo như thiên nga hai tay chắp sau lưng để lộ tính cách quen từ trên cao nhìn xuống trên môi cô ta nở nụ cười giả tạo , cô ta nhè nhẹ bước tới gần cô... Trâm có một sự xúc động, cô bị thu hút bị cô gái này mê hoặc, điều đó thật đáng sợ khi không biết cái gì đang ở phía trước, giọng nói ấy lại vang lên một lần nữa mang theo sự từ tốn cao quý - rất vui khi gặp em......tên tôi là Triệu Tử Du....
--------------------------------------
- Xin chào chị ....- Trâm lắp bắp ,Triệu Tử Du lại cười trấn an
-không cần sợ hãi chị chỉ buồn khi không có ai làm bạn thôi , đã làm em sợ hãi hả ?
Trâm khẽ thầm chị thử gặp một trận sương mù sau đó một người xa lạ xuất hiện xem! còn ghê hơn phim "ám ảnh kinh hoàng'
-đúng là đáng sợ nhỉ cho dù chị chưa xem bộ phim ấy .....
Trâm ha hốc, chị ấy đọc được người khác nói gì sao , Triệu Tử Du tiến gần Trâm thái độ vui vẻ khi thấy cô sợ hãi , Trâm cảm thấy một cỗ mắt lạnh cùng mùi gỗ mục ngòn ngọt trên người cô ấy thật dễ chịu
-em là học sinh mới à?? lớp nào thế ....
-dạ 10 b ạ - Trâm cẩn thận đáp , liền nghe thấy cô ấy đáp lại
- thảo nào.....
- có sao ạ .....
- không có gì không biết không có tội đâu ....- thấy gương mặt tò mò của Trâm cô gái khẽ cười - học sinh bị ' đánh dấu ' không được phép tới đây .....
Trâm nhíu mày thắc mắc
-bị 'đánh dấu' là sao ạ ?
gương mặt cô gái đầy huyền bí lui xa khỏi Trâm, quan sát cô như một món hàng , đánh giá cô như vậy thật khó chịu , Trâm không ghét cô gái mới quen này thậm chí có chút yêu thích vì rất gần gũi và bí ẩn điều đó khơi lên tính ham tò mò của Trâm , nhưng có gì đó thôi thúc cô: 'chạy đi..... chạy đi '
cô gái quan sát một hồi rồi nói
-không.......tệ rất tốt
Cái gì đây coi cô là thịt heo ngoài chợ à , gương mặt Trâm dần như muốn dật , Tử DU mới tiến gần khẽ nói như dụ dỗ
-em muốn nhìn thấy nét đẹp thực sự của ngôi trường này không ......
không cần Trâm chả lời , mắt cô dã bị che lại chìm trong bóng tối , gió thổi nhẹ không khí quanh cô yên bình kì lạ , lòng cô nóng chảy như bảo hiệu rằng có cái gì đó chờ cô rất thú vị
- nào hãy nhìn này ..................
ánh sáng lại tràn trong mắt cô Trâm nhập nhèm nhìn cô không thể tin vào thứ cô nhìn thấy
----------------------------------------------
Bóng đêm sương mù lạnh và ẩm ướt đó là thứ Trâm cảm nhận sâu sắc nhất , cô đứng ở trước của trường không biết thứ gì đó đã nhanh chóng đưa cô tới trước coi nơi đây, trước mắt cô , ngôi trường hiện ra với sự mờ ảo trong đêm đen sương mù phủ trắng, bức tường vốn luôn trắng hoàn hảo giờ loang lổ nét đứt và cũ kĩ rêu phong như bị bỏ hoang cả ngàn năm dây leo vốn dĩ xanh tươi nở hoa tím biếc , giờ khô quắt như thiếu nước phủ trên tường, hàng cây phong , phượng và bằng lăng nhô ra cành cây gầy guộc ốm yếu khô khốc, không khí heo hút ẩm mốc mùi hương mục nát lan tỏa chân thực tới từng mm ......................đây ......đây tuyệt đối lầ hiệu ứng mà ngay cả holywood cũng
không có nha (tg không đúng chủ đề tí nào )
-tôi biết là em không sợ mà ......- vì không sợ nên mới càng vui
chẳng biết từ khi nào Tử Du đứng cạnh cô hay cô ấy vốn luôn ở đấy ,cô ấy trong trạng thái như thể tự hào với hình tượng hiện của ngôi trường
--------------------------------------
- Xin chào chị ....- Trâm lắp bắp ,Triệu Tử Du lại cười trấn an
-không cần sợ hãi chị chỉ buồn khi không có ai làm bạn thôi , đã làm em sợ hãi hả ?
Trâm khẽ thầm chị thử gặp một trận sương mù sau đó một người xa lạ xuất hiện xem! còn ghê hơn phim "ám ảnh kinh hoàng'
-đúng là đáng sợ nhỉ cho dù chị chưa xem bộ phim ấy .....
Trâm ha hốc, chị ấy đọc được người khác nói gì sao , Triệu Tử Du tiến gần Trâm thái độ vui vẻ khi thấy cô sợ hãi , Trâm cảm thấy một cỗ mắt lạnh cùng mùi gỗ mục ngòn ngọt trên người cô ấy thật dễ chịu
-em là học sinh mới à?? lớp nào thế ....
-dạ 10 b ạ - Trâm cẩn thận đáp , liền nghe thấy cô ấy đáp lại
- thảo nào.....
- có sao ạ .....
- không có gì không biết không có tội đâu ....- thấy gương mặt tò mò của Trâm cô gái khẽ cười - học sinh bị ' đánh dấu ' không được phép tới đây .....
Trâm nhíu mày thắc mắc
-bị 'đánh dấu' là sao ạ ?
gương mặt cô gái đầy huyền bí lui xa khỏi Trâm, quan sát cô như một món hàng , đánh giá cô như vậy thật khó chịu , Trâm không ghét cô gái mới quen này thậm chí có chút yêu thích vì rất gần gũi và bí ẩn điều đó khơi lên tính ham tò mò của Trâm , nhưng có gì đó thôi thúc cô: 'chạy đi..... chạy đi '
cô gái quan sát một hồi rồi nói
-không.......tệ rất tốt
Cái gì đây coi cô là thịt heo ngoài chợ à , gương mặt Trâm dần như muốn dật , Tử DU mới tiến gần khẽ nói như dụ dỗ
-em muốn nhìn thấy nét đẹp thực sự của ngôi trường này không ......
không cần Trâm chả lời , mắt cô dã bị che lại chìm trong bóng tối , gió thổi nhẹ không khí quanh cô yên bình kì lạ , lòng cô nóng chảy như bảo hiệu rằng có cái gì đó chờ cô rất thú vị
- nào hãy nhìn này ..................
ánh sáng lại tràn trong mắt cô Trâm nhập nhèm nhìn cô không thể tin vào thứ cô nhìn thấy
----------------------------------------------
Bóng đêm sương mù lạnh và ẩm ướt đó là thứ Trâm cảm nhận sâu sắc nhất , cô đứng ở trước của trường không biết thứ gì đó đã nhanh chóng đưa cô tới trước coi nơi đây, trước mắt cô , ngôi trường hiện ra với sự mờ ảo trong đêm đen sương mù phủ trắng, bức tường vốn luôn trắng hoàn hảo giờ loang lổ nét đứt và cũ kĩ rêu phong như bị bỏ hoang cả ngàn năm dây leo vốn dĩ xanh tươi nở hoa tím biếc , giờ khô quắt như thiếu nước phủ trên tường, hàng cây phong , phượng và bằng lăng nhô ra cành cây gầy guộc ốm yếu khô khốc, không khí heo hút ẩm mốc mùi hương mục nát lan tỏa chân thực tới từng mm ......................đây ......đây tuyệt đối lầ hiệu ứng mà ngay cả holywood cũng
không có nha (tg không đúng chủ đề tí nào )
-tôi biết là em không sợ mà ......- vì không sợ nên mới càng vui
chẳng biết từ khi nào Tử Du đứng cạnh cô hay cô ấy vốn luôn ở đấy ,cô ấy trong trạng thái như thể tự hào với hình tượng hiện của ngôi trường
/22
|