Chương 121 Tớ Thất Tình rồi
Tôi hoàn toàn không nhớ rõ, mình làm thế nào đi lên lầu.
Tôi loạng chà loạng choạng đến mấy lần, khiến người tài xế kia sợ hãi, cuối cùng phải khó khăn lắm mới vào trong nhà.
Tôi chẳng thay quần áo đã năm xuống ngủ. Ngày hôm sau, tôi bị tiếng chuông cửa đánh thức. Khi tôi tỉnh lại mới phát hiện cả cái gối đều ẩm ướt, đầu cũng cực kỳ đau nhức.
Tôi lò dò đi mở cửa, thấy Tiết Phong đang đứng ở bên ngoài, trong tay anh xách theo một cái cặp lồng cơm.
“Õi, Tố Tổ, em không sao chứ?” Có lẽ sắc mặt tôi rất kém, Tiết Phong vừa thấy tôi đã giật mình, vội vàng dìu tôi đi vào.
Tôi ngồi xuống ghế số pha, ôm đầu hỏi: “Sao anh lại tới đây?”
“Tiết Xán bảo tôi tới” Tiết Phong lấy cặp lồng cơm ra: “Anh ta nói hôm qua em say mèm, bảo tôi tới thăm em một chút, tiện thể báo cho em vài điều về công việc”
Tôi gượng cười trong lòng.
Hắn không tự tới mà lại bảo Tiết Phong tới thăm tôi.
Đây là chuyện gì chứ.
“Chuyện ở công ty.” Tôi vừa mở miệng, Tiết
Phong đã ngắt lời tôi. “Công ty không cần em lo lắng, Tiết Xán đã cho em nghỉ một tháng”
“Cái gì?” Tôi suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Một tháng?”
Tôi mới thực tập tổng cộng sáu tháng, thoáng cái đã nghỉ một tháng, rốt cuộc là thế nào?
“Em đừng kích động mà” Tiết Phong nói: “Không phải trước đó Tiết Xán đã nói với em, việc để em làm trợ lý cho Farley đã sắp xếp xong rồi sao. Vì tháng này Farley xin nghỉ bệnh, nên em không cần tới công ty, cứ ở nhà tìm hiểu một chút về tài liệu của anh ta là được”
Tôi ngạc nhiên.
Nếu Farley nghỉ ốm, Tiết Xán hoàn toàn có thể tiếp tục giữ tôi lại làm thư ký cho hắn.
Nhưng rõ ràng là hắn không muốn.
Dọn đi hay cho tôi nghỉ cũng không thành vấn đề, hån đang muốn giảm bớt sự tiếp xúc giữa hai người chúng tôi.
Tôi cảm thấy đau nhới trong lòng.
Nhận thấy sự thay đổi sắc mặt của tôi, Tiết Phong thở dài, cuối cùng cũng hói: “Tổ Tő, em và Tiết Xán làm sao vậy?” Tôi cười khổ một tiếng rồi kể cho Tiết Phong ca chuyện tối hôm qua,
Thật lòng mà nói, tôi thật sự muốn tìm người để tâm sự, nhưng người biết thân phận của Tiết Xán cực kỳ ít, tôi thực sự không biết phải nói với ai,
Có lẽ Tiết Phong thật sự là đối tượng trút bầu tâm sự tốt nhất.
Tiết Phong thở dài.
“Thật ngại quá” Anh ta nói: “Suy cho cùng vẫn là tại mẹ tôi nhiều chuyện, nếu không phải tại bà ấy nói thắng ra suy nghĩ của em, hai người cũng sẽ không loạn lên như thế này”.
“Di Hạ cũng chỉ có ý tốt thôi” Tôi nói: “Nhưng còn anh, anh không sao chứ?”
Tôi vẫn hơi lo lắng khi nhớ tới đáng vẻ khóc lóc nức nở của Tiết Phong ở bệnh viện hôm đó, nhưng anh ta hiện tại dường như đã khôi phục lại nụ cười của chàng trai sáng chói.
“Tôi? Đương nhiên là không sao rồi” Tiết Phong cười cười:
“Vốn đĩ tôi cũng không biết linh hồn bà ấy vẫn còn, có thể nói một hai câu với bà ấy, thật ra đã là niềm vui bất ngờ rồi
Tôi gật gật đầu: “Anh có thể nghĩ như vậy là tốt rồi”
Tiết Phong nhướn mày, chuyển chủ đề về lại phía tôi: “Nhưng còn em thì sao, bây giờ em có oán trách Tiết Xản không?” Tôi sửng sốt.
“Không trách” Tôi lắc đầu: “Hắn cũng hy vọng giải quyết dứt khoát, không muốn để tôi ảo tưởng vô nghĩa. Vậy nên mới dứt khoát giải trừ đám cưới ma, kết thúc mọi chuyện”
Tiết Phong nhíu mày, đáp: “An Tố, thật ra tôi cảm thấy Tiết Xán ly hôn với em là bởi vì hẳn quan tâm tới em”
Tôi ngạc nhiên.
Tiết Phong tiếp tục nói: “Chẳng lẽ em không nhận ra, Tiết Xán thật sự rất quan tâm tới em sao? Đúng là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, tôi thật sự cảm thấy trên thế giới này, gần như có thể nói anh ta chỉ đối xử tốt với một mình em”
Tôi ngắn người, cười châm biếm: Thì sao nào? Trước đây hán rất tốt với tôi, chỉ bởi vì tôi là vợ của hận”
“Không phái chỉ đơn giản như vậy Tiết Phong lắc đầu: “Nếu như là lúc hai người mới quen, cho dù anh ta biết em thích minh, e rằng anh ta vẫn ích kỹ giữ em lại bên cạnh. Nhưng bây giờ, anh ta trả tự do cho em, là bởi vì quan tâm tới em
Đây lòng tôi chua xót,
Nhưng lý lẽ Tiết Phong nói, thực ra tôi đều hiểu,
Giống như lúc ở đáo M hán đã nói, hán hy vọng tôi được hạnh phúc.
Tiết Phong thở dài: “Tố Tố, làm gì có ai chưa từng thất tình?
Chi bằng em tận dụng cơ hội này, đi du lịch đâu đó, đổi mới tâm trạng
Ừ nhỉ.
Đây đầu phải lần đầu tiên tôi thất tinh, huống chi đối phương còn là một con quỷ. Vốn là một mối tình không nên nảy sinh, bây giờ kim cương bên bờ vực thầm, chưa chắc đã không phải chuyện tốt.
Nghĩ vậy, tôi mim cười, gật gật đầu,
Tiết Phong còn phải làm việc nên đi ngay.
Sau khi Tiết Phong đi, tôi liên nhận được điện thoại của Phương Tinh.
“An Tố!” Điện thoại vừa được kết nối, Phương Tinh đã lớn tiếng nói: “Con nhóc nhà cậu, mau nói tớ nghe sự thực đi, từ bao giờ cậu lại câu được chủ tịch tập đoàn Tiết Thị vậy hả?”
Tôi đau đầu day day huyệt thái dương, đáp: “Nói ra dài dòng lâm.”
“Vậy cùng nhau ăn cơm trưa đi! Dù sao hôm nay tớ cũng rảnh rồi, có thời gian nghe cậu kế vẫn tát!”
Tôi liếc mắt nhìn đống thức ăn Tiết Phong mang tới trên bàn trà, thuận miệng nói: “Được, hôm nay tớ nghi, tớ tới tìm cậu nhé, cơm tớ mang.”
Nửa tiếng sau, tôi đã tới công ty của Phương Tình.
Hai người chúng tôi lấy đồ ăn Tiết Phong mang tới ra và ngồi trong phòng nghỉ của nhân viên, Phương Tình nhìn chằm chăm vào đó, nước miếng chảy ròng ròng khoảng đũa một nhát, ăn xong vài miếng mới nhớ ra cái gì liên hỏi: “Cậu và chủ tịch Tiết là sao?”
Tôi lược bớt quan hệ đám cưới ma giữa tôi và Tiết Xán, chỉ nói tôi đi thực tập ở Tiết Xán. t công ty bị thu mua, tới làm trợ lý cho
“Trợ lý?” Vẻ mặt Phương Tình khỏ tin: “Vừa gọi một cuộc điện thoại là tới đón cậu ngay, tớ không tin quan hệ giữa hai người chi là cấp trên và trợ lý đâu.”
Tôi cười cay đắng, không đáp lời.
Phương Tinh tuy rất cấu thả, nhưng dù gì cũng quen biết tôi đã lâu, cô ấy nhận thấy tâm trạng tôi không ổn liên lập tức chuyển sang chuyện khác: “Đúng rồi, sao hôm nay cậu lại nghỉ?”
Tôi nói qua loa một lượt về công việc được sắp xếp gần đây và ngày nghỉ của mình.
“Cái gì? Cậu được làm trợ lý cho Farley? Con được nghỉ một tháng?” Về mặt Phương Tình không thể tin nổi: “Sướng vậy mà cậu còn ở đây hạm hực không vui cái gì?”
Khóe miệng tôi giật giật.
Phương Tinh thấy ánh mát tôi tối sầm, cuối cùng cũng không nhịn nổi, cẩn thận hỏi: “Tổ Tố, rốt cuộc cậu làm sao vậy? Tối hôm qua cũng thế, lần đầu tiên tớ thấy cậu uống nhiều rượu như vậy.”
Có lẽ là khát khao tâm sự trong lòng quá mạnh mẽ, cuối cùng tôi cũng không kìm nén được mà nói ra chuyện giữa tôi và Tiết Xán.
Đương nhiên, tôi chỉ nói là tôi thích hắn, hắn không thích tôi, không nói chuyện đám cưới ma và Tiết Xăn là quỷ hồn.
Phương Tình nghe xong liên trợn mắt há hốc mồm.
“Tở biết mà, tớ đã nói hai người chắc chắn có vấn đề.” Phương Tinh căm gian: “Nhưng chủ tịch Tiết này cũng thật kỳ quái, hôm qua tớ thấy hắn cũng quan tâm tới cậu lâm, nhưng lại không thích cậu? Vậy hắn ta có ý gì chứ? Chơi trò mập mờ hả.”
Tôi gượng cười.
Qua thật là người bình thường không thể lý giải nối quan hệ giữa tôi và Tiết Xán.
Phương Tình thấy tôi không vui như vậy thì mau chóng an ủi tôi: “Không sao cả Tố Tổ, không phải chi là đàn ông sao. Dù sao tháng này cậu cũng được nghi, chi bằng nằm bắt cơ hội này, làm chuyện gì có ý nghĩa đi.”
“Việc gì có ý nghĩa đây?” Tôi iu xiu nói: “Ngủ nướng sao?”
“Thật không có triển vọng!” Phương Tinh mắng tôi một câu, rồi đột nhiên nhớ tới gì đó: “Tớ nghe cô tở nói, nam thần Tạ Phong Tiêu của cậu gần đây đang tìm trợ lý ngắn hạn, hình như là hai tuần, cậu có muốn đi thử không?”
/1101
|