Chương 183
Tôi giật mình.
Tôi không hiểu sự mê hoặc của trường sinh bất lão, nhưng tôi biết, từ xưa tới nay, có rất nhiều người, đặc biệt là những người quyền cao chức trọng, đều có sự cố chấp lạ lùng với việc trường sinh bất lão. Tôi từng nghe Tiết Xán nói, một người sau khi chết muốn biến thành quỷ hồn sẽ rất đơn giản, chỉ cần dùng vài vị thuốc và pháp thuật, sẽ có thể đạt được.
Nhưng, đối với người mà nói, cho dù sau khi chết có thể biến thành quỷ hồn, chung quy lại vẫn là chết, vẫn hoàn toàn khác biệt với trường sinh bất lão. Nhưng nếu sau đó có thể biến thành cương thi, mọi thứ sẽ khác.
Trở thành cương thi, có cơ thể, có thể đi lại trên thế gian, có thể trải nghiệm tất cả những gì con người có thể trải nghiệm, còn có thể trường sinh bất tử. Bởi vậy đối với rất nhiều người sợ chết mà nói, có thể trở thành cương thi, e là còn tốt hơn so với việc sống.
Nhưng mà cũng không dễ mà biến thành cương thi được. Đầu tiên, bạn phải chết rồi biến thành quý hồn, điều ấy rất dễ dàng. Thứ hai, bạn cần nhập vào cơ thể của chủng mình. Điều này cũng không phải chuyện quả khó khăn, với những quỷ hồn tu hành tốt như Tiết Xán, có thể trực tiếp nhập vào. Quý hồn tu hành không tốt, cũng có thể nhập xác nhờ thuật hồi hồn.
Điều khó khăn nhất, thực ra là làm thế nào mới có thể bảo quản thi thể. Sau khi chết, cơ thể sẽ bị thối rữa. Chỉ có loại quỷ khí mạnh mẽ như Tiết Xán mới có thể bảo quán được cơ thể, không để mục nát cũng không bị hư tổn..
Nhưng dù là loại quý có quý khí mạnh mẽ như Tiết Xán, một khi không đủ quỷ khí, xác chết sẽ bắt đầu thối rữa nhanh chóng, như ngày hôm kia vậy. Chứ đừng nói tới loại quỷ quái tầm thường.
Bây giờ tôi đã hơi hiểu một chút, liên hỏi hắn: “Vậy nên, việc máu của em có thể hồi phục lại xác chết là rất hiếm gặp sao?”
“Đâu chỉ là hiểm gặp.” Tiết Xin liếc xuống nhìn tôi: “Thật sự có thể nói là có một không hai. Nếu để người ta biết máu của em có tác dụng này, không biết sẽ có bao nhiêu con người và ma quỷ muốn có được em.”
Tôi sợ đến nối da gà.
“Không chỉ như vậy, điều mà anh quan tâm hơn là…” Con ngươi đen của Tiết Rắn đột nhiên lỏe lên một ánh sáng khác thường, hắn nói tiếp: “Khi đó em cho anh hút máu, phải hút rất nhiều, thân xác của anh mới bắt đầu khôi phục phải không?”
“Hình như vậy.”
“Vậy nên tôi nghi ngờ, tác dụng và lượng máu của em có liên quan tới nhau.” Tiết Xán đáp: “Em cho anh hút từng đó máu là đã có thể giúp anh khôi phục lại cơ thế đã thổi rữa. Vậy nếu như, có người uống cạn máu của em thì sao? Vậy chẳng phải là, ngay cả xác chết đã hóa thành tro cũng có thể hồi phục được sao?
Tôi như bị sét đánh, sắc mặt trở nên tái nhợt trong phút chốc. Những lời Quỷ Y từng nói với tôi ngày trước liền vang lên bên tai…
Không ai biết được, uống cạn máu của cô sẽ xảy ra chuyện thần kỳ gì. Chẳng lẽ. đây chính là chuyện thần kỳ như lời gã nói?
Đầu óc tôi hơi choáng váng, run sợ một lúc mới hé miệng nói: “Tiết Xán… Vậy, vậy người nhà họ Ninh tìm em, chẳng lẽ là vì…”
“Không sai, anh nghi ngờ, bọn họ nhằm vào điều này.” Tiết Xán thấp giọng nói: “Ninh gia đã thực hiện một loại pháp thuật rất giống thuật hồi hồn, mặc dù có chút thay đổi, nhưng chắc chắn cũng là vì muốn hồi sinh một người nào đó. Vậy nên điều anh nghi ngờ là quý hồn mà bọn họ muốn hồi sinh đã mất đi cơ thể.”
Tôi sắp xếp lại những suy nghĩ của mình, liền hiểu được: “Ý của anh là, vì quỷ hồn kia không còn thân xác, nên bọn họ mới cần máu của em để đưa cho kẻ đó, muốn đắp nặn lại thân thế lần nữa?”
“Không sai.” Tiết Xán liếc nhìn tôi tỏ ý khen ngợi: “Thuật hồi hồn đã cải biển của bọn họ hån là có tác dụng này kèm theo.”
Sắc mặt tôi càng tái nhợt. Tuy tôi biết người nhà họ Ninh không có ý tốt, nhưng hôm nay biết được mục đích của bọn họ, tôi vẫn thấy sợ tới nổi da gà,
Tôi đột nhiên nhớ tới những lời mà Nguyệt Nguyệt nói với tôi lúc ở khu nhà cũ của họ Ninh. Khi đó, cô ta cũng đã nói, máu của tôi có tác dụng khôi phục lại thế xác.Chẳng qua là lúc ấy chúng tôi đã vạch trần được thân phận thật sự của Nguyệt Nguyệt, nên tôi cũng không tin những lời cô ta nói nữa.
Nhưng hôm nay nghĩ lại, mặc dù cô ta đã lừa tôi về chuyện của Tiết Rắn, nhưng những chuyện khác, có thể đều là nói thật. Trước đó tôi đã từng đọc được trong một cuốn sách, rằng nếu bạn muốn nâng cao độ tin cậy cho một lời nói dối, cách đơn giản nhất là nói sự thật, sau đó chỉ nói dối ở điểm mấu chốt nhất.
Rất rõ ràng, Nguyệt Nguyệt lúc trước đã dùng chính biện pháp này.
Những lời cô ta nói với tôi đều là thật, chỉ lửa tôi chuyện Tiết Xán muốn lấy máu của tôi.
“Tiết Xán…” Tôi cất tiếng, cố gắng khiến giọng nói của mình không quá run rẩy: “Anh nói xem… Bọn họ tốn nhiều công sức như vậy, rốt cuộc là muốn hồi sinh người nào… Người mà họ muốn hồi sinh nhất chắc chán là trưởng họ Ninh Trác, nhưng rõ ràng anh đã nói, anh ta không thể nào sống lại được?”
Nay, mục đích của nhà họ Ninh đã dần dần hé lộ, nhưng còn một câu hỏi quan trọng nhất, vẫn chưa có đáp án.
Đó chính là, bọn họ rốt cuộc muốn hồi sinh ai?
“Trước đây anh đã nói như vậy, là vì chính tay anh đã hủy thân thể của Ninh Trác khi anh ta chết, hơn nữa còn khiến cho hồn bay phách tăn” Tiết Xán đáp: “Nhưng hôm nay… nếu máu của em có thể phục hồi lại thân xác của anh ta, e là tất cả mọi chuyện cũng không phải hoàn toàn không có khá năng.”
Mí mắt tôi mở to: “Nhưng không phải anh ta đã hồn bay phách tản rồi sao? Người đã bị hồn bay phách tán sao có thể sống lại được?”
“Nói vậy quả thực là không có khả năng.” Gương mặt Tiết Xán hơi trầm xuống: “Nhưng trên thế giới có một vật, có thể ngưng tụ lại các linh hồn đã vỡ vụn.”
Tôi thay đổi sắc mặt: “Là cái gì?”
“Chẳng bao lâu nữa em sẽ biết thôi.” Tiết Xán nói qua loa, rồi hắn đột nhiên nhướn mày lên, đối giọng: “Nương tử, tính ra thì, đây chính là lần đầu tiên chúng ta tắm chung, đừng nói những chuyện nhà họ Ninh nữa, tâm sự chuyện chúng mình thôi.”
Trong lòng tôi run lên một cái.
“Cái gì mà lần đầu tầm chung. Ở Nhật Bán chúng ta đã cùng nhau tám ở suối nước nóng.” Tôi cảnh giác lùi lại phía sau: “Anh muốn nói chuyện gì chứ?”
“Suối nước nóng là suối nước nóng, tắm chung là tầm chung” Tiết Xán ở trong làn nước, chầm chậm tới gần tôi, khẽ thì thầm: “Còn về phần muốn nói chuyện gì, đương nhiên là chuyện nam nữ rồi.”
Trong lòng tôi thầm nhủ không ổn rồi, nhưng vừa nghĩ tới chuyện phải né tránh thế nào thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông ngoài cửa.
Ding dong
Gương mặt Tiết Xán bỗng nhiên tối sầm,
“Đáng chết.” Phần khẽ mảng: “Đang yên đang lành tới sớm thế làm gì.”
“Ai vậy?” Tôi nhịn không được hỏi,
“Tiết Phong và Thừa Ảnh.” Tiết Xán đứng dậy từ trong bồn tắm: “Anh có chuyện muốn hỏi Thừa Ánh.”
Tiết Xán không biết xấu hổ mà đứng phát dậy rời khỏi bồn tắm, tôi xấu hổ vội vàng che mất lại, nhân lúc hàn xoay người, vội vàng đứng dậy quấn khăn tắm thật kỹ.
Sau khi tôi và Tiết Xán sửa soạn xong xuôi, liền bước ra ngoài mở cửa, quả nhiên là Tiết Phong và đại sư Thừa Ảnh.
Tiết Phong nhìn chúng tôi với vẻ mặt dâm đãng, miệng sáp ngoác tới tận mang tai.
“Ôi, hai người này, vừa rồi đang làm gi thế mà lâu như vậy mới ra mở cửa?” Anh ta nhảy mắt: “Chẳng lẽ chúng tôi đã phá hỏng chuyện tốt của hai người?”
Tôi thật hận không thể dùng kim khâu cái miệng bẩn thỉu của tên Tiết Phong này lại! “Là hỏng chuyện tốt của tôi.” Tiết Xám thần nhiên lên tiếng
Tôi xấu hổ hận không thể tìm cái chỗ chui xuống ngay lập tức!
Xin hỏi da mặt dày có phải là gene di truyền của nhà họ Tiết không vậy!
/1101
|