Chương 40.
“Có chuyện gì với em vậy, Lộ Lộ?” Sau lưng vang lên giọng nói lo lắng của Trương Thiên Hùng, còn có giọng nói yếu ớt của nữ quỷ.
“Đừng lo cho em… Đi… Đi bắt người phụ nữ kia…
Tôi quay đầu và thấy Trương Thiên Hùng đang chạy về phía tôi.
Tôi kinh hoàng và nhanh chóng tăng tốc.
Nhưng tôi nào chạy lại Trương Thiên Hùng, chẳng mấy chốc tôi đã bị bắt lại.
Đã không thể trốn thoát, tôi đành phải gầm lên với Trương Thiên Hùng.
“Tôi nói cho anh biết, Trương Thiên Hùng, máu của tôi là khắc tinh của ma quỷ, nếu anh còn để ả nữ quỷ đó nhập vào người tôi, tôi sẽ cắn mình chảy máu, tới lúc đó Lộ Lộ của anh bị hồn bay phách tán thì đừng có trách tôi” Khi thấy bộ dạng yếu ớt của nữ quỷ, Trương Thiên Hùng không thể không tin tôi.
Anh ta lập tức giận dữ và bóp lấy cổ tôi.
“Cô tưởng như vậy là tôi sẽ từ bỏ ư? Được rồi, tôi không để Lộ Lộ nhập vào người cô ngay, đợi vị đại nhân đó tới, tôi sẽ hỏi ngài ấy nên làm thế nào!” Anh ta nói rồi lấy dây thừng trói tôi lại.
Tôi liêu mạng chống cự làm Trương Thiên Hùng tức giận, anh ta giơ tay định tát tôi một cái.
Ngay lúc bàn tay to ấy sắp đánh vào mặt tôi, tôi nhanh chóng nhắm mắt lại.
Nhưng cơn đau trong tưởng tượng cũng không tới, tôi mở mắt ra và thấy Trương Thiên Hùng đang hoảng sợ nhìn đằng sau tôi.
Một luồng gió lạnh bỗng thổi tới, giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau tôi.
“Muốn dùng cơ thể của thê tử ta, ngươi đã xin phép ta chưa?” Nỗi lo lắng trong tôi lập tức tan biến…
Là Tiết Xán! “Ail Rốt cuộc mày là ai, mày… ái” Trương Thiên Hùng hốt hoảng nói, nhưng mới nói một nửa, cả người đột nhiên bay lên và đập mạnh xuống đất như một con rối gỗ bị gãy.
“Thiên Hùng!” Nữ quỷ sốt ruột bay qua.
Tôi còn chưa kịp phấn khích vì được cứu thì đã bị một người mạnh tay siết cảm nâng lên.
Vừa ngẩng đầu, tôi đã nghênh đón khuôn mặt anh tuấn của Tiết Xán, trong mắt anh ta đầy giận dữ.
“An Tố, ta mới rời khỏi mấy ngày mà nàng đã đi gặp người đàn ông khác ư?” Anh ta nghiến răng nghiến lợi: “Vả lại ai cho phép nàng ăn mặc như vậy!” Theo ánh mắt tức giận của Tiết Xán, tôi nhìn xuống cổ áo trễ của mình.
Xong rồi! Tôi quên mất thứ này…
“Tối.
Tôi vừa định giải thích, Tiết Xán đã hất cằm tôi ra và giơ tay lên.
“Xoẹt” một tiếng, Trương Thiên Hùng vốn đang nắm dưới đất ở xa xa đột nhiên bay lên và rơi vào tay Tiết Xán.
Tiết Xán bóp cổ Trương Thiên Hùng, đôi mắt lạnh băng tràn đầy sát khí.
Nữ quỷ ở bên cạnh rất sợ hãi và vội vã chạy tới.
Nhưng quỷ khí của cô ta quá yếu, vừa đến gần Tiết Xán đã vùng vây vì đau đớn.
“Đã dám động vào người phụ nữ của ta thì là đã có chuẩn bị đi chết” Tiết Xán lạnh mặt nhìn Trương Thiên Hùng, anh ta siết chặt tay, khuôn mặt của Trương Thiên Hùng lập tức trở nên tím tái.
“Tiết Xán, đừng giết anh tai” Tôi có thể trơ mắt nhìn Tiết Xán giết chết quỷ hồn hoặc yêu quái, nhưng khi đối mặt với một người sống, tôi không thể làm được.
Chưa kể, nếu Trương Thiên Hùng chết khi ở cùng tôi, cha mẹ nuôi và cha mẹ của Trương Thiên Hùng biết được, tôi phải giải thích thế nào? “An Tố, nàng còn cầu xin giúp nam nhân này hả?” Tiết Xán tái mặt, ánh mắt của anh ta như sắp phun ra lửa.
Tôi thấy sắc mặt của Trương Thiên Hùng, người đang bị anh ta bóp cổ, càng ngày càng tím tái.
Chết tiệt.
Tôi suýt quên mất tính chiếm hữu của cái tên Tiết Xán này mạnh cỡ nào.
“Tiết Xán, nếu anh giết anh ta, cảnh sát… là người tương tương với quan phủ ở thời đại của anh, chắc chắn sẽ nghi ngờ tôi!” Tôi nói rất thành thật, Tiết Xán cũng chịu thả lỏng tay.
Rầm, anh ta ném Trương Thiên Hùng xuống đất.
Tiết Xán gỡ lá bùa dính trên lưng tôi và nhìn nó, sau đó cười khẩy.
“Giỏi lắm, lại là người của nhà họ Ninh” Tôi ngẩn ra.
Là bùa chú này được người nhà họ Ninh vẽ ư? Nói cách khác, “vị đại nhân” hướng dẫn và giúp đỡ Trương Thiên Hùng tìm ra tôi trong lời anh ta là người của nhà họ Ninh? Lúc này, Tiết Xán ném lá bùa vào người Trương Thiên Hùng và lạnh lùng lên tiếng: “Nói, ai đã đưa nó cho ngươi?” Bây giờ Trương Thiên Hùng đã sợ mất mật.
“Tôi… tôi không biết… Vị đại nhân cho tôi lá bùa này chỉ báo mộng cho tôi, rồi đặt lá bùa bên cạnh giường tôi… Trong, trong mơ tôi cũng không thấy rõ mặt mũi của ngài ấy…” Dáng vẻ sợ đến mức hồn bay phách lạc của Trương Thiên Hùng trông không giống nói dối.
Tôi cúi đầu suy tư.
“Tiết Xán” Tôi không thể không mở miệng: “Trương Thiên Hùng nói tôi có thể chất đặc thù nên nữ quỷ mới nhập vào người được, đây là sự thật hả?” Tôi cũng không hi vọng mình thực sự có thể chất đặc thù này, nếu thế thì sẽ có không biết bao nhiêu ma quỷ dán mắt vào tôi.
Tiết Xán khinh thường: “An Tố, nàng tin lời lừa gạt của người nhà họ Ninh với Trương Thiên Hùng sao? Lẽ nào nàng quên họ đã lợi dụng nữ quỷ ở nhà họ Tiết thế nào à?” Tôi ngây người.
“Ý của anh là, quỷ hồn nhập vào người tôi cũng không thể duy trì quá lâu ư? “Đương nhiên. Giữa thân xác và linh hồn có độ phù hợp, mỗi linh hồn chỉ có thể thích ứng với thân xác của chính mình, trừ khi là loại chưa ra đời giống tiểu quỷ ở nhà họ Tiết, nó có thể được mang thai để tái tạo thân xác phù hợp khác. Những quỷ hồn khác cũng không nhập vào thân xác con người lâu được.” Giờ tôi mới hiểu.
Xem ra là người nhà họ Ninh cố ý lừa Trương Thiên Hùng, muốn lợi dụng anh ta để bắt tôi.
Nữ quỷ và Trương Thiên Hùng nghe thấy lời của Tiết Xán thì lập tức lộ vẻ tuyệt vọng.
Tiết Xán không thèm để ý đến họ mà bế tôi lên và đi ra khỏi nghĩa địa.
Nhưng không ngờ Trương Thiên Hùng đột nhiên lê lết đuổi theo.
“Đợi, đợi một chút, đại nhân!” Tôi choáng váng.
Cái gã Trương Thiên Hùng này khó lắm mới giữ được mạng, thế mà còn dám trêu chọc Tiết Xán ư? Tiết Xán bực tức dừng chân, Trương Thiên Hùng quỳ rạp trước mặt anh ta và liên tục cúi lạy.
“Đại nhân… Tôi và Lộ Lộ yêu nhau thật lòng… Ngài nói cô An là vợ ngài thì chắc ngài biết cách kết hôn của người và quỷ, xin ngài… xin ngài hãy giúp tôi…” Linh hồn của Lý Lộ Lộ cũng quỳ xuống bên cạnh Trương Thiên Hùng và không ngừng dập đầu.
Nếu không phải vì hai người này từng muốn hại tôi, có lẽ cảnh tượng này sẽ trông xúc động hơn.
Tiết Xán chỉ cười khẩy trước sự cầu xin của họ.
“Người quỷ khác biệt, ngươi tưởng làm đám cưới ma dễ dàng vậy sao?” Trương Thiên Hùng ngẩn người và buột miệng thốt lên: “Nhưng mà… ngài và cô An, rõ ràng…
“Tiểu quỷ của ngươi cũng dám so sánh với ta hả?” Trên người Tiết Xán tỏa ra khí lạnh khiến Lý Lộ Lộ và Trương Thiên Hùng im miệng.
Tiết Xán không để ý tới họ nữa mà ôm tôi rời đi.
Sau khi đi xa trăm mét, tôi không nhịn được nữa mà hỏi: “Tiết Xán, thực ra là anh có cách giúp họ làm đám cưới ma đúng không?” Tiết Xán liếc nhìn tôi.
“ử” “Vậy sao anh…” “Hai người họ làm hại nàng, ta không giết họ đã tốt lắm rồi, nàng còn muốn giúp họ?” “Họ chỉ vì quá yêu nhau nên mới làm vậy” Tiết Xán cười khinh bỉ.
“Quá yêu nhau cái gì, chỉ là thứ lừa gạt con gái mà thôi”
/1101
|