Chương 851: Biến hóa đáng sợ
Tiếng kêu phát ra từ trong miệng Tiết Chỉ, tôi còn chưa kịp phản ứng gì, Tiết Xán đã một tay bịt miệng Tiết Chỉ, kéo lại về trong lồng ngực mình.
“Con gào cái gì, mẹ con vừa rồi dùng hết khí lực, hiện tại cần nghỉ ngơi.” Nói xong Tiết Xán đem Tiết Chỉ đút cho Hạ Lẫm, dắt tay tôi hướng về phía phòng chúng tôi.
Không đúng, nhất định có cái gì không đúng, vừa rồi Tiết Chỉ nhìn thấy tôi ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi kinh hoảng, đây tuyệt đối không phải biểu cảm quen thuộc hàng ngày nó dành cho tôi.
Thằng bé rõ ràng bị cái gì hù dọa.
Chả lẽ là bị tôi hù dọa?
Tôi bị Tiết Xán bảo hộ thật chặt trong ngực, căn bản không có cơ hội đi xác minh cái gì.
Tiết Xán đưa tôi trở về phòng, động tác rất nhẹ nhàng đặt tôi xuống giường, anh cũng nằm xuống, vòng tay ôm tôi.
“Đều mệt mỏi rồi, đi ngủ thôi.”
Tiết Xán kỳ thật là mệt mỏi, từ trước đến giờ anh vốn không cần nghỉ ngơi, nhưng hôm nay vừa nằm xuống giường một lúc đã liền phát ra tiếng hít thở đều đều.
Tôi nhẹ nhàng bò xuống khỏi giường chạy vào nhà vệ sinh.
Hiện tại tôi có thể khẳng định chắc chắn trên mặt mình có cái gì.
“A..”
Nhìn thấy hình ảnh trong gương tôi thét lên một tiếng, so với biểu lộ của Tiết Chỉ vừa rồi, còn thê thảm kinh hoàng hơn..cùng tuyệt vọng.
Trong gương không phải là khuôn mặt của thiếu nữ xinh đẹp, gò má đẫy đà, làn da trắng bóng mà nhìn giống như một bà lão, mái tóc lúc đầu đen nhánh giờ đã biến thành hoa râm, khóe mắt cũng lộ ra nếp nhăn rõ ràng.
Thảo nào bọn họ nhìn thấy tôi đều lộ ra vẻ kinh ngạc, đây không phải là trang điểm, mà là tôi thật đã già đi mấy chục tuổi!
Nhất định là có điều gì đó sai sai, tôi lật đật chạy ra ngoài, hướng phía phòng Hạ Lẫm.
“Chị đã biết rồi?” Thấy tôi mở cửa xông vào, Hạ Lẫm ngồi ở chỗ đó chỉ nhìn tôi một chút rồi lại quay sang nhìn chăm chú quyển sách trên tay, dưới chân cậu ấy, rải rác toàn sách là sách.
Hạ Lẫm vốn tính cẩn thận gọn gàng, một màn này chỉ có thể cho thấy cậu ấy hẳn đang rất nôn nóng.
Tôi tiến đến ngồi cạnh Hạ Lẫm, ánh mắt tràn ngập hy vọng hỏi: “Đây chỉ là tạm thời thôi đúng không? Em nhìn những sách này làm gì, kiểm tra lại cho chị đã.”
Nói rồi tôi đưa tay cho Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm đặt sách xuống, vận dụng linh khí dò xét thân thể tôi một hồi.
“Em trở về đã tìm đọc tư liệu, vừa rồi lúc chị đối phó với ác linh, linh khí dành dụm bộc phát ra đã vượt quá giới hạn, cho nên mới xuất hiện tình huống này.”
Hạ Lẫm lông mày càng nhíu chặt, nói với tôi xong lại trực tiếp ngồi xổm trên mặt đất tìm sách tra cứu.
Tiểu tử này ta vô cùng hiểu rõ, hắn căn bản không bao giờ nói cái gì không có cơ sở.
Đại khái nửa giờ sau, trong lúc tôi đang lo lắng Tiết Xán tỉnh lại sẽ không thấy tôi đâu, thì Hạ Lẫm đã mở miệng nói cho tôi cụ thể vấn đề.
Cùng giống như tôi đoán, bởi vì tôi lúc đầu là thân thể như người chết sống lại, bản thân vốn sẽ không già yếu, chỉ cần thông qua quỷ khí sẽ duy trì được tình trạng. Nhưng hết lần này tới lần khác, vừa rồi vì đối phó với ác linh, tôi đã vận dụng năng lực vượt quá khả năng của cơ thể, mà lại phát ra càng nhiều năng lượng, lập tức đem đổi thành năng lượng của mấy chục năm trong thân thể tôi bộc phát ra hết, cho nên mới biến thành trạng thái già yếu như vậy.
“Không chỉ có như thế, nếu em đoán không nhầm, thân thể của chị sẽ tiếp tục già yếu, với tốc độ này..” Hạ Lẫm nhìn thật sâu tôi một chút, về sau dùng một ngữ khí lo lắng cùng bi thương nói: “Nếu theo tốc độ này, chị không chừng chỉ cầm cự được hai năm liền sẽ chết.”
Hai năm?
Hai năm!
Trách không được Ninh Uyển Uyển thì ra dù đang chạy bán sống bán chết vẫn cố quay đầu lại nói với tôi câu đó, “Ngươi xong”, cô ta đã biết được tôi sẽ xong đời.
Cô ta kỳ thật ngay từ đầu cùng phải là muốn để ác linh thiêu chết Tiết Xán, cô ta là muốn bức tôi biến thành bộ dạng này.
Tiết Xán yêu chính là nội tâm con người tôi, anh chắc chắn sẽ không quan tâm tôi biến thành hình dạng gì, thế nhưng là…
“Có phải bởi vì chị cùng Tiết Xán mệnh cách tương khắc không?” Tôi hỏi Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm gật gật đầu: “Cũng có thể bởi vì nguyên nhân đó, dù sao chúng ta vẫn còn có hai năm, trong hai năm này chúng ta nhất định sẽ tìm ra phương pháp giải quyết tình trạng này của chị.”
“Chị tin tưởng vào năng lực của em, nhưng có điều này em phải đáp ứng chị.” Tôi đem Hạ Lẫm kéo đến trước mặt, nhìn thẳng vào mắt cậu ấy.
“Chuyện này trước hết em đừng nói cho Tiết Xán, chị sợ anh ấy lo lắng, cứ chờ anh ấy cùng Ninh Trác trao đổi xong mệnh cách đã.”
“Đến lúc nào rồi chị còn quan tâm đến anh ta như vậy.” Kỳ thật từ trước đến giờ Hạ Lẫm vẫn duy trì sự xa lánh với Tiết Xán, nghe tôi nói vậy bất mãn mà vặn lại.
Tôi biết nếu không cố thuyết phục Hạ Lẫm, Tiết Xán mà biết chuyện thì không biết là sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.
Nhưng mà tôi đối với Hạ Lẫm là có tuyệt chiêu, chỉ cần tôi bày ra bộ mặt âu sầu thiểu não, cậu ấy hết thảy mọi việc đều sẽ chiều theo ý tôi.
Kết quả..
“Chị như thế này nếp nhăn hình như càng nhiều hơn.”
“Chỗ nào? Chỗ nào vậy? Em làm sao trong phòng lại không có lấy một cái gương vậy..Tiểu tử thối, đến lúc nào rồi còn trêu đùa chị?”
Chỉ có ở trước mặt tôi, Hạ Lẫm mới có thể lộ ra cái tính khí trẻ con của cậu ấy, khóe miệng rõ ràng cười cười.
Cười đùa xong vấn đề tiếp theo chúng tôi cần xử lý chính là, làm sao có thể để tôi cứ ở bộ dạng này mà đi ra ngoài gặp mọi người, đừng nói không thèm để ý, tôi chính là rất khó chịu khi nghĩ đến biểu lộ của Tiết Chỉ lúc đó khi nhìn thấy tôi.
Tuyệt đối không thể để nguyên cái bộ dạng này, cho dù có phải dùng phương pháp giống như Ninh Uyển Uyển, tôi cũng bắt buộc phải dùng để tạm thời khôi phục lại nguyên dạng.
“Chị đừng nhìn em, đối với lĩnh vực này em chính là không am hiểu nhất.” Nhìn thấy ánh mắt cứu trợ của tôi, Hạ Lẫm bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ không thể giúp gì được.
Hừm, làm sao tôi lại luôn lúc nào cũng đặt niềm tin vào tên tiểu tử này như thế chứ.
“Ta có thể giúp nàng.” Ninh Trác đột nhiên đẩy cửa bước vào, lập tức biểu thị là đã đứng ở ngoài nghe hết chuyện chúng tôi vừa nói.
Nhìn thấy tôi như vậy, Ninh Trác trên mặt thể hiện áy náy. Anh đi đến trước mặt tôi nói: “An Tố, ta thật không nghĩ tới sự tình lại biến thành như thế này, Ninh Uyển Uyển muội ấy..”
“Có thể không nhắc tới cô ta được không?” Tôi ngắt lời Ninh Trác, không phải là giận cá chém thớt, mà chỉ là nghe đến cái tên Ninh Uyển Uyển này tôi đều như một phản xạ cảm thấy buồn nôn muốn ói, trên dưới toàn thân đều thấy không thoải mái.
Ninh Trác nhìn tôi một chút rồi nói: “Vậy ta hiện giờ sẽ giúp nàng khôi phục lại diện mạo, nhưng cái này chỉ là tạm thời che mắt, không thể chân chính làm chậm lại sự già yếu.”
“Tôi biết, biện pháp Hạ Lẫm sẽ đi tìm, anh chỉ cần tạm thời khôi phục dung mạo tôi là được.” Chí ít là không hù dọa đến con trai, cũng là không để cho Tiết Xán bị phân tâm, hiện tại đang là thời điểm then chốt liên quan đến anh.
Ninh Trác nhìn chằm chằm tôi, nửa phút về sau mới đưa tay bao trùm lên toàn bộ khuôn mặt tôi, quỷ khí phân tán ra cứ như thế nhu hòa bao trùm trên mặt tôi, truyền đến cảm giác ngứa ngáy da mặt.
/1101
|