Sáng sớm đi học, trong lúc các bạn lục tục vào lớp ăn sáng, Viễn Hinh ngồi một góc buồn xo. Tuy tối hôm qua được ba Vĩnh Phong giải vây, đưa sang nhà ông bà nội ăn ngon, thế nhưng Viễn Hinh vẫn không thoát được hình phạt của mẹ Hiểu Đồng.
– Mẹ phạt con không được xem tivi một tuần – Đó lời mẹ Hiểu Đồng đã nói khi cả ba từ nhà nội trở về.
Mặc dù cậu nhóc đã quay sang nhìn ba Vĩnh Phong bằng ánh mắt đầy đáng thương, nhưng ba Vĩnh Phong vẫn không giúp Viễn Hinh mà còn nghiêm mặt bảo:
– Dù sao con cũng phạm lỗi, mẹ phạt con là đúng rồi. Từ bây giờ không được như thế nữa biết không?
Viễn Hinh chỉ biết tiêu ngỉu về phòng ngủ mà thôi. Cậu nhóc về phòng cảm thấy ấm ức vô cùng, bởi vì cậu nhóc đang xem dỡ tập phim siêu nhân, siêu nhân đang chuẩn bị chiến đấu, Viễn Hinh háo hức muốn xem bọn độc ác bi trừng phạt, thế mà lại bị cấm xem tivi. Mà không chỉ một ngày, là một tuần liền, nghỉ đến 1 tuần không được xem tivi, Viễn Hinh cảm thấy khóc thở vô cùng.
Sáng nay lại chẳng được phép mang theo bi – mầm mống gây ra bi kịch của mọi chuyện khiến Viễn Hinh cảm thấy buồn chán vô cùng. Mấy món đồ chơi trong lớp tẻ nhạt vô cùng, Viễn Hinh chơi đến chán rồi, chẳng buồn chơi thêm lần nữa.
Nhưng mà ngồi không cũng chán, Viễn Hinh đành ngồi chơi xếp hình một mình.
– Cho mình chơi chung với, mình cũng thích xếp hình. Mình biết xếp hình ngôi nhà đó – Viễn Hinh đang chơi thì nghe giọng Heo Mập vang lên sau lưng.
Viễn Hinh quay người nhìn Heo Mập một cái rồi nhanh chóng xoay lưng ích kỷ ngang tàng nói:
– Hông. Đi chỗ khác chơi đi.
– Cô bảo mình có thể chơi mà, cô bảo đồ chơi ở lớp là đồ chơi chung , ai cũng có quyền chơi. Chơi một mình là xấu lắm đó .
Viễn Hinh định nói không cho lần nữa, nhưng trong đầu cậu nhóc chợt nảy ra ý nghĩ tinh quái. Viễn Hinh lập tức đứng lên nặng ra một nụ cười tươi rói nói:
– Vậy bạn chơi đi, mình nhường cho bạn.
– Mình cùng chơi đi – Heo Mập lên tiếng đề nghị.
– Mình chán rồi, mình muốn chơi trò khác – Viễn Hinh vừa trả lời xong thì đến lấy banh mà chơi một mình.
Cậu nhóc thấy Heo Mập ngồi xuống bắt đầu xếp hình. Viễn Hinh cứ chơi đập bóng, lát sau các bạn cũng ăn xong, con trai thì chơi thảy banh chung với Viễn Hinh, con gái thì chơi xếp hình với Heo Mập, cô giáo để cho bọn trẻ con chơi trong lúc cô giáo dọn dẹp bàn ăn.
Viễn Hinh vừa chơi, vừa nhìn theo bọn con gái xếp hình, nhìn thấy Heo Mập xếp tròn vẹn căn nhà rồi, cậu nhóc bèn thảy trái banh vào trúng ngay căn nhà gỗ vừa được xếp xong. Chỉ một trái banh cũng đủ phá tan tành những cố gẵng nãy giờ của Heo Mập.
Viễn Hinh thấy gương mặt bầu bĩnh của Heo Mập mếu máo, sau đó nức nở khóc. Cậu nhóc thấy hả hê lắm, cho đáng đời, ai biểu vì Heo Mập khiến cậu nhóc không được xem tivi làm chi. (muốn đánh nó ghê bà con ơi)
– Chuyện gì vậy các em.
Cô nhìn Heo Mập đang khóc, thì hỏi :
– Các con ai chọc bạn khóc vậy hả?
– Mấy bạn thảy banh làm hư nhà mới xây của tụi xcon đó cô – Một bạn gái cũng mếu máo chỉ tội.
– Không phải con – Mấy đứa con trai vội vã lắc đầu bảo.
– Vậy thì ai? – Cô nghiêm giọng hỏi.
Mấy đứa con trai đều đồng loạt chỉ tay vào Viễn Hinh, cậu nhóc xanh mặt, ấp úng nói:
– Con lỡ tay.
– Được rồi, con mau xin lỗi bạn đi.
Viễn Hinh xụ mặt, bước đến miễn cưỡng nói :” Xin lỗi”
Giờ ra chơi, trong khi các bạn chạy nhảy vui vẻ, Viễn Hinh buồn bực ngồi chơi xếp hình một mình. Đột nhiên một số vật từ đâu bay đến , quăng trúng đầu của viễn Hinh, còn làm đổ luôn mấy hình cậu nhóc vất vả xếp.
Viễn Hinh tức giận quay lại nhìn xem thủ phạm, thì mới biết hóa ra là Heo Mập, con nhóc này nãy giờ lăn xăn đi phụ giúp cô, cái kiểu nịnh nọt cô giáo thấy mà ghét. Ở nhà Viễn Hinh thường thấy người này tới người kia đến nhà nịnh nọt ba cậu nhóc khá nhiều rồi.
Viễn Hinh lập tức chộp lấy thời cơ, phải trả thù vụ lúc nãy mới được, cậu nhóc liền khóc ré lên, khiến cô giáo hốt hoảng chạy đến.
– Sao vậy Viễn Hinh.
– Cô ơi, bạn ấy làm văng đồ trúng đầu con, con đau quá cô ơi, còn làm hình xếp của con bị đỗ. Con xếp nãy giờ. Huhu…
– Con bị té…- Heo Mập cũng mếu máo đứng dậy nhìn cô hối lỗi.
Viễn Hinh đang chờ cô giáo bắt Heo Mập xin lỗi mình, nào ngờ:
– Viễn Hinh, con trai phải mạnh mẽ lên, bạn không cố ý làm trúng con đâu. Con bỏ qua cho bạn đi. Đừng chơi xếp hình nữa, đi chơi với các bạn đi.
Viễn Hinh há hốc miệng vì bất ngờ, không ngờ cô giáo lại nói như thế. Từ trước đến giờ, cô giáo vốn rất thương cậu nhóc mà, sao giờ đây dường như quay 360 độ chuyển hết tình yêu thương qua cho nhỏ Heo Mập này vậy chứ.
Viễn Hinh hậm hực bỏ đi.
Nhưng đến giờ ra về, Viễn Hinh cuối cùng cũng biết được nguyên nhân vì sao cô giáo vốn rất thương cậu nhóc giờ chuyển sang thương nhỏ Heo Mập hơn.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nhỏ Heo Mập chẳng những có ba đẹp trai, mà còn có chú đẹp trai nữa. Đặc biệt, chú đẹp trai của nhỏ Heo Mập không có đeo nhẫn ở ngón áp út. Cho nên Viễn Hinh khẳng định là chú ấy chưa có vợ. Càng khẳng định hơn nữa khi thấy ánh mắt phát sáng của cô giáo khi nhìn chú ấy. Mà không phải một cô, mà tới tận ba cô. Ba cô giáo của Viễn Hinh đều vẫn còn độc thân mà.
Hèn chi mà mấy cô của cậu nhóc đều thương nhỏ Heo Mập như thế.
Aaaaaaaaaaaa….Cậu nhóc muốn chuyển trường.
– Mẹ phạt con không được xem tivi một tuần – Đó lời mẹ Hiểu Đồng đã nói khi cả ba từ nhà nội trở về.
Mặc dù cậu nhóc đã quay sang nhìn ba Vĩnh Phong bằng ánh mắt đầy đáng thương, nhưng ba Vĩnh Phong vẫn không giúp Viễn Hinh mà còn nghiêm mặt bảo:
– Dù sao con cũng phạm lỗi, mẹ phạt con là đúng rồi. Từ bây giờ không được như thế nữa biết không?
Viễn Hinh chỉ biết tiêu ngỉu về phòng ngủ mà thôi. Cậu nhóc về phòng cảm thấy ấm ức vô cùng, bởi vì cậu nhóc đang xem dỡ tập phim siêu nhân, siêu nhân đang chuẩn bị chiến đấu, Viễn Hinh háo hức muốn xem bọn độc ác bi trừng phạt, thế mà lại bị cấm xem tivi. Mà không chỉ một ngày, là một tuần liền, nghỉ đến 1 tuần không được xem tivi, Viễn Hinh cảm thấy khóc thở vô cùng.
Sáng nay lại chẳng được phép mang theo bi – mầm mống gây ra bi kịch của mọi chuyện khiến Viễn Hinh cảm thấy buồn chán vô cùng. Mấy món đồ chơi trong lớp tẻ nhạt vô cùng, Viễn Hinh chơi đến chán rồi, chẳng buồn chơi thêm lần nữa.
Nhưng mà ngồi không cũng chán, Viễn Hinh đành ngồi chơi xếp hình một mình.
– Cho mình chơi chung với, mình cũng thích xếp hình. Mình biết xếp hình ngôi nhà đó – Viễn Hinh đang chơi thì nghe giọng Heo Mập vang lên sau lưng.
Viễn Hinh quay người nhìn Heo Mập một cái rồi nhanh chóng xoay lưng ích kỷ ngang tàng nói:
– Hông. Đi chỗ khác chơi đi.
– Cô bảo mình có thể chơi mà, cô bảo đồ chơi ở lớp là đồ chơi chung , ai cũng có quyền chơi. Chơi một mình là xấu lắm đó .
Viễn Hinh định nói không cho lần nữa, nhưng trong đầu cậu nhóc chợt nảy ra ý nghĩ tinh quái. Viễn Hinh lập tức đứng lên nặng ra một nụ cười tươi rói nói:
– Vậy bạn chơi đi, mình nhường cho bạn.
– Mình cùng chơi đi – Heo Mập lên tiếng đề nghị.
– Mình chán rồi, mình muốn chơi trò khác – Viễn Hinh vừa trả lời xong thì đến lấy banh mà chơi một mình.
Cậu nhóc thấy Heo Mập ngồi xuống bắt đầu xếp hình. Viễn Hinh cứ chơi đập bóng, lát sau các bạn cũng ăn xong, con trai thì chơi thảy banh chung với Viễn Hinh, con gái thì chơi xếp hình với Heo Mập, cô giáo để cho bọn trẻ con chơi trong lúc cô giáo dọn dẹp bàn ăn.
Viễn Hinh vừa chơi, vừa nhìn theo bọn con gái xếp hình, nhìn thấy Heo Mập xếp tròn vẹn căn nhà rồi, cậu nhóc bèn thảy trái banh vào trúng ngay căn nhà gỗ vừa được xếp xong. Chỉ một trái banh cũng đủ phá tan tành những cố gẵng nãy giờ của Heo Mập.
Viễn Hinh thấy gương mặt bầu bĩnh của Heo Mập mếu máo, sau đó nức nở khóc. Cậu nhóc thấy hả hê lắm, cho đáng đời, ai biểu vì Heo Mập khiến cậu nhóc không được xem tivi làm chi. (muốn đánh nó ghê bà con ơi)
– Chuyện gì vậy các em.
Cô nhìn Heo Mập đang khóc, thì hỏi :
– Các con ai chọc bạn khóc vậy hả?
– Mấy bạn thảy banh làm hư nhà mới xây của tụi xcon đó cô – Một bạn gái cũng mếu máo chỉ tội.
– Không phải con – Mấy đứa con trai vội vã lắc đầu bảo.
– Vậy thì ai? – Cô nghiêm giọng hỏi.
Mấy đứa con trai đều đồng loạt chỉ tay vào Viễn Hinh, cậu nhóc xanh mặt, ấp úng nói:
– Con lỡ tay.
– Được rồi, con mau xin lỗi bạn đi.
Viễn Hinh xụ mặt, bước đến miễn cưỡng nói :” Xin lỗi”
Giờ ra chơi, trong khi các bạn chạy nhảy vui vẻ, Viễn Hinh buồn bực ngồi chơi xếp hình một mình. Đột nhiên một số vật từ đâu bay đến , quăng trúng đầu của viễn Hinh, còn làm đổ luôn mấy hình cậu nhóc vất vả xếp.
Viễn Hinh tức giận quay lại nhìn xem thủ phạm, thì mới biết hóa ra là Heo Mập, con nhóc này nãy giờ lăn xăn đi phụ giúp cô, cái kiểu nịnh nọt cô giáo thấy mà ghét. Ở nhà Viễn Hinh thường thấy người này tới người kia đến nhà nịnh nọt ba cậu nhóc khá nhiều rồi.
Viễn Hinh lập tức chộp lấy thời cơ, phải trả thù vụ lúc nãy mới được, cậu nhóc liền khóc ré lên, khiến cô giáo hốt hoảng chạy đến.
– Sao vậy Viễn Hinh.
– Cô ơi, bạn ấy làm văng đồ trúng đầu con, con đau quá cô ơi, còn làm hình xếp của con bị đỗ. Con xếp nãy giờ. Huhu…
– Con bị té…- Heo Mập cũng mếu máo đứng dậy nhìn cô hối lỗi.
Viễn Hinh đang chờ cô giáo bắt Heo Mập xin lỗi mình, nào ngờ:
– Viễn Hinh, con trai phải mạnh mẽ lên, bạn không cố ý làm trúng con đâu. Con bỏ qua cho bạn đi. Đừng chơi xếp hình nữa, đi chơi với các bạn đi.
Viễn Hinh há hốc miệng vì bất ngờ, không ngờ cô giáo lại nói như thế. Từ trước đến giờ, cô giáo vốn rất thương cậu nhóc mà, sao giờ đây dường như quay 360 độ chuyển hết tình yêu thương qua cho nhỏ Heo Mập này vậy chứ.
Viễn Hinh hậm hực bỏ đi.
Nhưng đến giờ ra về, Viễn Hinh cuối cùng cũng biết được nguyên nhân vì sao cô giáo vốn rất thương cậu nhóc giờ chuyển sang thương nhỏ Heo Mập hơn.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nhỏ Heo Mập chẳng những có ba đẹp trai, mà còn có chú đẹp trai nữa. Đặc biệt, chú đẹp trai của nhỏ Heo Mập không có đeo nhẫn ở ngón áp út. Cho nên Viễn Hinh khẳng định là chú ấy chưa có vợ. Càng khẳng định hơn nữa khi thấy ánh mắt phát sáng của cô giáo khi nhìn chú ấy. Mà không phải một cô, mà tới tận ba cô. Ba cô giáo của Viễn Hinh đều vẫn còn độc thân mà.
Hèn chi mà mấy cô của cậu nhóc đều thương nhỏ Heo Mập như thế.
Aaaaaaaaaaaa….Cậu nhóc muốn chuyển trường.
/54
|