Quay trở lại cuộc trò chuyện giữa hai đứa bạn.
- Thật không thể tin nổi! Ôi chúa ơi!!!_ My nhìn nó mắt sáng quắc.
- Ôi mẹ ơi!! Con đang mơ phải không!! _ Nhung vỗ vai My.
- Không! Con à con rất tỉnh._ My nhìn Nhung nghiêm túc.
- Mày thử....tát tao...cái...xem My_ My nhìn Nhung định tung chưởng thì đã bị ăn ngay cái tát của con bạn. My khổ sở ôm mặt đau xót.
- Ôi là thật không phải mơ mày ạ! _ Nhung khẳng định.
- Tao đã nói rồi!_ My rút tay khỏi mặt, tát trả Nhung, rồi hai con quay ra nhìn nó mặt rất chi là gian.
- Cái gì vậy! Tao đã nói là không phải rồi mà!_ Nó vẫn biện hộ._ Ngồi xuống đây nghe tao giải thích! Không như chúng mày nghĩ đâu!_ Nó vỗ xuống ghế.
- Mày biết bọn tao đang nghĩ gì sao?_ My với Nhung đồng thanh.
- Chúng mày phải hiểu cho tao chứ! Sự thật tao không phải...
- Sự thật chính là giống như mọi người vừa thấy đó!_ nó chưa kịp nói xong thì hắn đã chen vào, hùng hổ tuyên bố.
Nghe hắn nói nó tức điên quay sang lườm vài phát, rồi tiếp tục giáng một chưởng tung trời vào bụng hắn. Hắn chỉ biết ôm bụng, mếu máo khóc không ra nước mắt. Còn bọn con gái trong lớp thì cắn áo cắn quần, cắn sách cắn vở nhìn nó bằng ánh mắt hình viên đạn như muốn chọc tiết nó ngay tại đây vậy. Chiến tranh sắp nổ ra thì bỗng tiếng chuông vào lớp vang lên, bọn họ sinh giải tán trở về chỗ.
Ngồi trong lớp cứ một lúc lại có mấy ánh mắt sắc bén đâm vào người nó. My và Nhung thì lúc lúc lại quay ra chỗ nó rồi cười khúc khích. Bỗng từ ngoài cửa David thảm nhiên bước vào làm Nhung giật nảy.
- Nè cậu là ma à đi mà không phát ra tiếng động, làm tôi muốn rớt tim ra ngoài luôn đây này_ Nhung thì thầm. Bởi lúc này cô giáo đang viết bảng nên cũng không chú ý lắm.
David ngồi xuống ghế mặc kệ lời nói của Nhung. Nhung điên lắm, lửa bốc đầy đầu.
- Cuối giờ ở lại dọn lớp cho tôi. Tôi sẽ nói tổ trưởng trừ điểm cậu vì vào giờ muộn._ Lời nói gió bay, David coi Nhung như con muỗi vo ve bên cạnh, không thèm để tâm.
Còn về phía nó, thì mồm luyến thắng, nhặng xị cả lên,Lúc cô quay xuống thì không sao - học sinh nghiêm túc nhưng lúc cô quay lên và những lúc cô không để ý thì thôi rồi mồm ơi, nó vận dụng tất cả các từ trong tiếng việt để nói hắn :
- Nè tên kia cậu bị điên à, tôi có ân oán gì với nhà cậu mà.....Căn hai bình x mũ ba._ đang hăng say thì cô bảo cả lớp nói to kết quả của bài tập,làm mất cả hứng.
- Cậu có biết là làm như vậy sẽ có ảnh hưởng cực kì to lớn với tôi không hả...abcxyz@#$%&?!?£€¢¥^°=×÷π׶∆√•℅©....._ Nó nói toàn cái giời ơi đất hỡi ở đẩu đâu, nhưng là nói thầm nên cô không biết.
- ......_ Hắn không thèm ngó ngàng tới nó.
- @#$%&£¢€¥^°=π÷×...._ chẳng hiểu nói gì luôn, có khi nó cũng không biết mình đang nói tiếng nước nào.
-......._ im lặng.
Điên rồi thực sự là nó điên lắm rồi, lửa trên đầu nó bùng cháy sáng chói, sao trên đời lại có loại người như vậy cơ chứ.
- NÀY CẬU CÓ NGHE TÔI NÓI KHÔNG VẬY_ Nó vặn loa to hết cỡ đứng lên đập bàn quát hắn. Lúc này hắn mới chịu quay ra, tạ ơn trời đất. Tôi đang nghe đây! Em có ý kiến gì về bài giảng của tôi_ giọng nói phát ra đâu đây, ồ là cô giáo. Bây giờ nó mới để ý là đang trong giờ học và mọi ánh mắt đang đổ dồn vào nó, kèm theo tiếng cười khúc khích.
- Dạ...dạ ...không có gì ạ!_ nó ngượng ngạo trả lời cô.
- Ra ngoài đứng cho tôi ! _ cô đập thước xuống bàn.
- Dạ em biết lỗi rồi! Em xin lỗi cô ạ! _ nó bước ra khỏi chỗ nhưng vẫn không quên lườm hắn một cái.
Nó đứng ngoài hành lang mà như đứng trong phòng nhảy không bằng, nó khua múa tay chân loạn xạ, thỉnh thoảng đập vài cái vào tường( tường ơi em đâu có lỗi) rồi ôm tay ôm chân rên rỉ. Miệng thì lẩm bẩm không ngừng chửi rủa hắn. Người ngoài nhìn vào còn tưởng con điên vừa ra viện.
Nó mệt quá ngồi sụp xuống, từ xa có hai nữ sinh đi tới nhìn nó rồi thì thầm to nhỏ, nào là: Con nhỏ kia là hồ li tinh quyến rũ hội trưởng / không biết lý lẽ..... Nó nghe được loáng thoáng vài từ thì liền bật dậy quát:
- Hai người kia nói ai vậy hả!_ Nghe vậy hai bạn học sinh tóc dựng đứng chạy mất dép.
Cuối cùng thì thời khắc nó mong chờ cũng tới. Tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc vang lên, cô bước ra nhìn bộ dạng thê thảm của nó.
- Hôm nay thế thôi, lần sau nhớ chú ý nghe giảng!
- Vâng thưa cô_ nó uể oải đáp.
Khi cô đi nó phi ngay vào lớp vác cặp chạy như bay đuổi theo hắn. Lúc này Minh và My vui vẻ rủ nhau đi ăn bỏ lại Nhung bánh bèo ở lại với tên David khốn nạn. Khi cả lớp về gần hết David vẫn ngồi ung dung đọc sách.
- Cậu ở lại quét lớp cho tôi!_ Nhung nói.
-....._ Im lặng
- Quét xong thì lau bảng, lau bảng xon tưới cây, tưới xong thì lau cửa, xong thì ...@#$%&-+*?!;©®£¢€^¥÷π√׶∆=°^¥€¢£℅&%$@!?!??...._ 4 phút trôi qua lớp vắng tanh còn lại mỗi Nhung và David. Lúc này David cất sách vào cặp, định về thì bị Nhung đập bốp phát vào lưng. David quay ra :
- Cậu....
- Tôi làm sao? _ Nhung vênh lên.
- Cậu là cái gì mà tôi phải nghe theo chứ !
- Tôi là LỚP TRƯỞNG _ Nhung nhấn mạnh.
- Lớp trưởng thì đã sao nào_ David nhìn Nhung khinh bỉ.
- Cậu....tôi sẽ cho cậu biết thế nào là sự lợi hại của tôi_ Ôi mẹ ơi Nhung lên cơn rồi, lúc này David chỉ còn nước chạy thoát thân.
- Đứng lại đó cho tôi_ Nhung vừa đuổi vừa quát. Hai cô cậu học trò đuổi nhau quanh sân trường một hình ảnh đáng nhớ.
Kệ hai bọn dở đó đi quay về nó nào. Nó chạy thục mạng đuổi theo hắn, cuối cùng thì ngôi nhà thân yêu cũng xuất hiện và rồi....
- Thật không thể tin nổi! Ôi chúa ơi!!!_ My nhìn nó mắt sáng quắc.
- Ôi mẹ ơi!! Con đang mơ phải không!! _ Nhung vỗ vai My.
- Không! Con à con rất tỉnh._ My nhìn Nhung nghiêm túc.
- Mày thử....tát tao...cái...xem My_ My nhìn Nhung định tung chưởng thì đã bị ăn ngay cái tát của con bạn. My khổ sở ôm mặt đau xót.
- Ôi là thật không phải mơ mày ạ! _ Nhung khẳng định.
- Tao đã nói rồi!_ My rút tay khỏi mặt, tát trả Nhung, rồi hai con quay ra nhìn nó mặt rất chi là gian.
- Cái gì vậy! Tao đã nói là không phải rồi mà!_ Nó vẫn biện hộ._ Ngồi xuống đây nghe tao giải thích! Không như chúng mày nghĩ đâu!_ Nó vỗ xuống ghế.
- Mày biết bọn tao đang nghĩ gì sao?_ My với Nhung đồng thanh.
- Chúng mày phải hiểu cho tao chứ! Sự thật tao không phải...
- Sự thật chính là giống như mọi người vừa thấy đó!_ nó chưa kịp nói xong thì hắn đã chen vào, hùng hổ tuyên bố.
Nghe hắn nói nó tức điên quay sang lườm vài phát, rồi tiếp tục giáng một chưởng tung trời vào bụng hắn. Hắn chỉ biết ôm bụng, mếu máo khóc không ra nước mắt. Còn bọn con gái trong lớp thì cắn áo cắn quần, cắn sách cắn vở nhìn nó bằng ánh mắt hình viên đạn như muốn chọc tiết nó ngay tại đây vậy. Chiến tranh sắp nổ ra thì bỗng tiếng chuông vào lớp vang lên, bọn họ sinh giải tán trở về chỗ.
Ngồi trong lớp cứ một lúc lại có mấy ánh mắt sắc bén đâm vào người nó. My và Nhung thì lúc lúc lại quay ra chỗ nó rồi cười khúc khích. Bỗng từ ngoài cửa David thảm nhiên bước vào làm Nhung giật nảy.
- Nè cậu là ma à đi mà không phát ra tiếng động, làm tôi muốn rớt tim ra ngoài luôn đây này_ Nhung thì thầm. Bởi lúc này cô giáo đang viết bảng nên cũng không chú ý lắm.
David ngồi xuống ghế mặc kệ lời nói của Nhung. Nhung điên lắm, lửa bốc đầy đầu.
- Cuối giờ ở lại dọn lớp cho tôi. Tôi sẽ nói tổ trưởng trừ điểm cậu vì vào giờ muộn._ Lời nói gió bay, David coi Nhung như con muỗi vo ve bên cạnh, không thèm để tâm.
Còn về phía nó, thì mồm luyến thắng, nhặng xị cả lên,Lúc cô quay xuống thì không sao - học sinh nghiêm túc nhưng lúc cô quay lên và những lúc cô không để ý thì thôi rồi mồm ơi, nó vận dụng tất cả các từ trong tiếng việt để nói hắn :
- Nè tên kia cậu bị điên à, tôi có ân oán gì với nhà cậu mà.....Căn hai bình x mũ ba._ đang hăng say thì cô bảo cả lớp nói to kết quả của bài tập,làm mất cả hứng.
- Cậu có biết là làm như vậy sẽ có ảnh hưởng cực kì to lớn với tôi không hả...abcxyz@#$%&?!?£€¢¥^°=×÷π׶∆√•℅©....._ Nó nói toàn cái giời ơi đất hỡi ở đẩu đâu, nhưng là nói thầm nên cô không biết.
- ......_ Hắn không thèm ngó ngàng tới nó.
- @#$%&£¢€¥^°=π÷×...._ chẳng hiểu nói gì luôn, có khi nó cũng không biết mình đang nói tiếng nước nào.
-......._ im lặng.
Điên rồi thực sự là nó điên lắm rồi, lửa trên đầu nó bùng cháy sáng chói, sao trên đời lại có loại người như vậy cơ chứ.
- NÀY CẬU CÓ NGHE TÔI NÓI KHÔNG VẬY_ Nó vặn loa to hết cỡ đứng lên đập bàn quát hắn. Lúc này hắn mới chịu quay ra, tạ ơn trời đất. Tôi đang nghe đây! Em có ý kiến gì về bài giảng của tôi_ giọng nói phát ra đâu đây, ồ là cô giáo. Bây giờ nó mới để ý là đang trong giờ học và mọi ánh mắt đang đổ dồn vào nó, kèm theo tiếng cười khúc khích.
- Dạ...dạ ...không có gì ạ!_ nó ngượng ngạo trả lời cô.
- Ra ngoài đứng cho tôi ! _ cô đập thước xuống bàn.
- Dạ em biết lỗi rồi! Em xin lỗi cô ạ! _ nó bước ra khỏi chỗ nhưng vẫn không quên lườm hắn một cái.
Nó đứng ngoài hành lang mà như đứng trong phòng nhảy không bằng, nó khua múa tay chân loạn xạ, thỉnh thoảng đập vài cái vào tường( tường ơi em đâu có lỗi) rồi ôm tay ôm chân rên rỉ. Miệng thì lẩm bẩm không ngừng chửi rủa hắn. Người ngoài nhìn vào còn tưởng con điên vừa ra viện.
Nó mệt quá ngồi sụp xuống, từ xa có hai nữ sinh đi tới nhìn nó rồi thì thầm to nhỏ, nào là: Con nhỏ kia là hồ li tinh quyến rũ hội trưởng / không biết lý lẽ..... Nó nghe được loáng thoáng vài từ thì liền bật dậy quát:
- Hai người kia nói ai vậy hả!_ Nghe vậy hai bạn học sinh tóc dựng đứng chạy mất dép.
Cuối cùng thì thời khắc nó mong chờ cũng tới. Tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc vang lên, cô bước ra nhìn bộ dạng thê thảm của nó.
- Hôm nay thế thôi, lần sau nhớ chú ý nghe giảng!
- Vâng thưa cô_ nó uể oải đáp.
Khi cô đi nó phi ngay vào lớp vác cặp chạy như bay đuổi theo hắn. Lúc này Minh và My vui vẻ rủ nhau đi ăn bỏ lại Nhung bánh bèo ở lại với tên David khốn nạn. Khi cả lớp về gần hết David vẫn ngồi ung dung đọc sách.
- Cậu ở lại quét lớp cho tôi!_ Nhung nói.
-....._ Im lặng
- Quét xong thì lau bảng, lau bảng xon tưới cây, tưới xong thì lau cửa, xong thì ...@#$%&-+*?!;©®£¢€^¥÷π√׶∆=°^¥€¢£℅&%$@!?!??...._ 4 phút trôi qua lớp vắng tanh còn lại mỗi Nhung và David. Lúc này David cất sách vào cặp, định về thì bị Nhung đập bốp phát vào lưng. David quay ra :
- Cậu....
- Tôi làm sao? _ Nhung vênh lên.
- Cậu là cái gì mà tôi phải nghe theo chứ !
- Tôi là LỚP TRƯỞNG _ Nhung nhấn mạnh.
- Lớp trưởng thì đã sao nào_ David nhìn Nhung khinh bỉ.
- Cậu....tôi sẽ cho cậu biết thế nào là sự lợi hại của tôi_ Ôi mẹ ơi Nhung lên cơn rồi, lúc này David chỉ còn nước chạy thoát thân.
- Đứng lại đó cho tôi_ Nhung vừa đuổi vừa quát. Hai cô cậu học trò đuổi nhau quanh sân trường một hình ảnh đáng nhớ.
Kệ hai bọn dở đó đi quay về nó nào. Nó chạy thục mạng đuổi theo hắn, cuối cùng thì ngôi nhà thân yêu cũng xuất hiện và rồi....
/19
|