Hỉ Doanh Môn

Chương 15 - Chương 15

/607


Kiều Đào vẫn cười, chỉ là trong mắt nhiều hơn mấy phần rét lạnh thấu xương: Nếu nãi nãi nhất định không chịu cho, nô tỳ không thể làm gì khác hơn là đi tháo dỡ gia cụ tới đốt. Nãi nãi, có câu nói, làm người phải giữ lại một đường lui, để ngày sau còn gặp mặt, tiểu thư của chúng ta ở nhà người nhiều năm như vậy, thế nào cũng coi là có duyên, người cần gì phải đuổi tận giết tuyệt? Ta còn nhớ có câu tục ngữ, ninh khi lão đầu tử, bất khi tị thế nhi (*). Hôm nay Tam Tiểu Thư nhà ta không thuận ý, nhưng sau này ai biết vận mệnh của nàng ra sao? Không nói đâu xa, chỉ nói bào huynh (anh ruột) của Tam Tiểu Thư, Đại công tử chúng ta, năm nay mười bốn tuổi, cũng đã thi đậu tú tài, đức hạnh xuất chúng, hắn coi trọng nhất máu mủ tình thân, đối với Tam Tiểu Thư chúng ta cũng có nhiều quan tâm.

(*) Thà rằng ức hiếp một người lớn, không cần ức hiếp một đứa con nít, cho rằng người lớn hiểu biết nhiều, thời gian sống còn lại cũng không nhiều, đối với ức hiếp có thể chịu đựng hoặc thờ ơ, mà con nít thì ngược lại, đứa trẻ bị ức hiếp sau khi trưởng thành sẽ quay lại gây bất lợi.

Uông thị vẫn ngồi bất động, chỉ đưa đẩy mùa đông năm nay gió tuyết quá lớn, khí hậu rét lạnh, than đắt lương thực đắt, trong nhà không có than không có tiền, muốn than không có, muốn mạng thì có một. Ngược lại Ngô Hiền Thanh sợ vợ kia, đã từng đọc sách, biết chút văn chương nghe trong lời nói của Kiều Đào có chút uy hiếp cùng dụ dỗ, vừa giật dây nhi tử Kim Trụ đi lấy than, vừa nhìn Kiều Đào cười làm lành: Bà nương ngu xuẩn này bị dầu heo mê muội, không biết mình đang nói cái gì, cô nương không nên cùng bà ấy so đo.

Uông thị không buông tha, đen mặt, nhìn chằm chằm Ngô Hiền Thanh, thò móng vuốt ra, dường như muốn ăn thịt người. Ngô Hiền Thanh chặn ngang níu lấy cánh tay Uông thị, nhìn bà ta nháy nháy mắt, lớn tiếng kêu Phương nhi: Phương nhi, mau ra đây giúp Kiều Đào tỷ tỷ con lấy than!

Phương nhi nghe tiếng, chạy ra thật nhanh, kéo Kiều Đào đi ra ngoài: Kiều Đào tỷ tỷ, tỷ đi theo ta.

Kiều Đào nhìn Ngô Hiền Thanh phúc thân, cười nói: Sau này nô tỳ nhất định sẽ chuyển đạt với công tử nhà ta về ân tình chiếu cố của Ngô lão gia và nãi nãi đối với Tam Tiểu Thư.

Ngô Hiền Thanh ha ha cười không ngừng, lộ ra vẻ rất thật thà.

Thấy Kiều Đào đi theo Phương nhi đi rồi, Uông thị cũng không kiêng dè Diễm Nhi vẫn còn ở trước mặt, đứng dậy nhéo lỗ tai của Ngô Hiền Thanh: Ông bị tiểu yêu tinh này mê hoặc, không biết phương hướng rồi hay sao?

Ngô Hiền Thanh uốn thắt lưng một cái, linh hoạt né tránh đi, nói: Đừng vội hồ đồ! Nàng nói cũng không sai, hôm nay tình thế không rõ, bà muốn làm loạn một trận, cũng không chừa cho mình chút đường lui! Quên hôm đó thê thảm như thế nào à? Còn muốn bị một lần nữa sao?

Uông thị lý sự: Ông. . . . . .

Ngô Hiền Thanh thay đổi chiêu thức khuôn mặt tươi cười, nắm khuỷu tay Uông thị, dịu dàng an ủi: Nương xấp nhỏ, bà nghe ta nói tỉ mỉ. Trước hết bà cứ cho nàng mấy ngày, nhịn tức mấy ngày, coi như muốn trút giận cũng phải chờ tình hình bên kia ổn định rồi đã. Không nên nghe theo một mình Nhị di nương, kết cục tình hình trong phủ ra sao, chúng ta ai cũng không biết phải không? Không nên chịu khổ chín năm, cuối cùng xôi hỏng bỏng không.

Uông thị liếc mắt nhìn nói: Vậy ông nói phải làm sao? Nha đầu này quả thật là sao chổi! Khi đó ta nói chết sống không nên đâu, ông cứ muốn tiếp lấy.

Ngô Hiền Thanh nhỏ giọng nói: Không phải đã nói mấy ngày này sẽ phái một ma ma tới sao? Cứ cho là người không đến, cũng phải chờ qua năm. Nghe nói Nhị tiểu thư Thái gia mùng mười tháng hai phải xuất giá, đến lúc đó, nếuThái gia phái người tới đón nàng trở về chơi, vậy chúng ta có thể sẽ không giống như trước đây. Nếu sau lần này Thái gia không còn cho người

/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status