Quế Tẩu hơi kinh hãi, nói:
-Tiểu thư, lão gia và thiếu gia rốt cuộc là bị người nào giết chết, tại sao người vẫn không chịu nói cho chúng ta biết.
Ma giáo lúc đầu chỉ bao vây nơi ở của lão đại. Đối với sản nghiệp các nơi của Bạch gia cũng là không có chút nào làm càn, cho nên, ngoại trừ Bạch Vũ may mắn sống sót ở ngoài, những người còn lại trong Bạch gia không biết cừu nhân là Ma giáo. Bạch Vũ không muốn nói ra chân tướng sự việc, chủ yếu là nàng biết một khi nói ra chân tướng, Bạch gia có thể lâm vào khủng hoảng trong, sản nghiệp của Bạch gia cũng bởi vậy mà không thể gượng dậy nổi.
-Chuyện này trước hết ngươi không nên hỏi tới, thời cơ chín mùi, ta sẽ nói.
Nhớ tới cái chết của cha và huynh, những giọt lệ trong suốt chầm chậm lăn xuống từ đôi mắt xinh đẹp của Bạch Vũ.
Quế Tẩu thấy thế, gật đầu, nói:
-Kỳ thật tiểu thư không nói, ta cũng biết là chuyện gì xảy ra. Cừu gia thế lớn, tiểu thư vì lo lắng mọi người biết thân phận thật cừu gia khi đó lòng sinh khủng hoảng.
Bạch Vũ gật đầu, xem như đồng ý với phân tích của Quế Tẩu.
Lại nhìn thấy Lưu Phong, những bất an trong lòng Bạch Vũ rõ ràng nhẹ đi một chút. Không biết tại sao, chỉ cần vừa nhìn thấy Lưu Phong, tâm lý sợ hãi của nàng hết thảy cũng đều biến mất. Ngày thường thì Bạch Vũ ngoài miệng không buông tha hắn, nhưng trong thâm tâm nàng đối với Lưu Phong vẫn bội phục. Nói tân nội y kia đi, quả nhiên mặc vừa thoải mái lại đẹp mắt. Còn hơn tiết khố trước kia không biết bao nhiêu lần. Lại còn có Thiên thượng nhân gian. Như vậy mới là là nam nhân chân chính.
Lưu Phong thấy khóe mắt Bạch Vũ ngấn lệ, ân cần nói:
-Tiểu muội, xảy ra chuyện gì, mắt của ngươi như thế nào lại đỏ vậy?
Quế Tẩu liền nói trước:
-Không có gì, tiểu thư không cẩn thận bụi rơi vào mắt, là thế đấy.
"Ta khinh, ngươi là đồ Ô môi (les-he he) "Lưu Phong đối với vị Quế Tẩu này không có chút hảo cảm, hắn đang nói chuyện với Bạch Vũ lại chen ngang vào giống như sợ ta dành mất Bạch Vũ của ngươi vậy. Lưu Phong lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt chuyển hướng Bạch Vũ, hỏi:
-Chuyện gì, còn muốn gạt ta?
Bạch Vũ thoáng do dự một chút, đem chuyện nói với Quế Tẩu lúc trước nói cho Lưu Phong.
Lưu Phong có chút cau mày, nhẹ giọng nói:
-Người xấu trong thiên hạ đều giống nhau.
Trước kia hắn cứ nghĩ người dân thời cổ đại đơn giản hơn thời hiện đại, bây giờ xem ra cũng nham hiểm thâm độc như người hiện đại. Vì lợi ích mà có thể làm tất cả, bất kể người hiện đại, hay là cổ đại, đều xem trọng vật chất hơn tình nghĩa. Xem ra tại kiếp trước sử sách ghi chép lại lịch sử cũng vô cùng chân thật.
-Tiểu thư, ngươi như thế nào nói chuyện trọng yếu cho ngoại nhân?-Quế Tẩu oán giận nói.
Thì ra là chó cậy thế chủ mà thôi, kiếp trước đọc các truyện cổ trang, Lưu Phong ghét nhất chính là loại cẩu nô tài này, chủ tử nói chuyện, ngươi dựa vào cái gì mà chen ngang. Trực giác cùng kinh nghiệm nói cho Lưu Phong vị phụ nhân này có vấn đề. Nô bộc mà lấn quyền chủ nhân, tại thời cổ đại này chắc chắn là vì trước đó đã có tiền lệ.
Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
-Ta nói vị đại tẩu này, ngươi không cần phải quản nhiều lắm, có phải hay không ngoại nhân, tiểu muội tự mình biết phán đoán, ngươi có phải là lão nhân gia đâu mà thao túng như vậy?
Quế Tẩu trừng mắt liếc Lưu Phong, nói:
-Bạch gia thương hội, chỉ có thể là người nhà Bạch gia đến tham dự, vị công tử này, mời ngươi rời đi.
Lưu Phong lạnh nhạt cười, nói:
-Chó vẫy đuôi chủ, nô bộc mà lấn lướt chủ nhân? Bạch gia Đại tiểu thư còn ở nơi này, đến lượt ngươi nói chuyện sao?
Quế Tẩu hướng ánh mắt về Bạch Vũ, nói:
-Tiểu thư, Bạch gia đã có quy củ không thể phá a! Người đâu, tiễn khách!
Quế Tẩu quát lạnh một tiếng, chung quanh nhất thời xuất hiện mấy nam nhân vây quanh Lưu Phong.
Bạch Vũ thấy thế, sắc mặt thay đổi, cách làm của Quế Tẩu quả thật có chút ẩu, quát một tiếng, nói:
-Tất cả lui ra cho ta!
Mấy nam nhân mặt lộ vẻ khó xử, hiển nhiên bọn họ đang suy nghĩ, nghe Quế Tẩu hay là nghe Bạch Vũ.
Bạch Vũ có chút cau mày, tựa hồ cảm thấy có chút khác thường, chỉ thấy nàng trừng mắt, phảng phất hung dữ như cọp cái nhìn Quế Tẩu quát:
-Quế Tẩu, ngươi có ý tứ gì, chẳng lẽ ta nói cũng không nghe sao? Lưu Phong là kết bái đại ca của ta, hôm nay là Bạch gia thương hội hắn tự nhiên có thể tham gia.
Quế Tẩu hơi kinh hãi, đôi mắt hiện lên kinh ngạc, nói:
-Tiểu thư, ngươi kết bái như vậy là chuyện lớn, chúng ta như thế nào cũng không biết?
Bạch Vũ sắc mặt biến đổi, cả giận nói:
-Quế Tẩu, cùng ai kết bái, đây là việc riêng của ta, chẳng lẽ ta làm chuyện gì cũng cần các ngươi phê chuẩn sao?
-Tiểu thư hiểu lầm-Quế Tẩu thấy Bạch Vũ tức giận, vội vàng nói-Tiểu thư bớt giận, tiểu thư có việc riêng chúng ta là hạ nhân vốn không nên xen vào. Nhưng là ta sợ tiểu thư tuổi còn nhỏ, bị người khác dụ hoặc.
Bạch Vũ hừ một tiếng, ánh mắt hướng tới Lưu Phong thầm nghĩ, nếu nói Lưu Phong mơ ước sản nghiệp Bạch gia của nàng, nàng tuyệt không tin. Người khác không biết chứ nàng biết, Thiên thượng nhân gian sau này sẽ còn phát triển xa, hiện tại lớn hơn sản nghiệp Bạch gia. Hơn nữa, tại nàng xem lại, Lưu Phong mặc dù không phải người tốt, nhưng cũng sẽ không làm ra chuyện cướp đoạt gia sản Bạch gia.
-Quế Tẩu, cám ơn ngươi đã nhắc nhở-Bạch Vũ trầm giọng nói-Mặc dù ta tuổi còn nhỏ, nhưng hoàn toàn có khả năng phân biệt thị phi. Có một số việc ngươi không cần quan tâm tới. Được rồi, chưởng quỹ các nơi và người trong gia tộc đến đông đủ chưa?
Quế Tẩu nói:
-Chưởng quỹ các nơi và người trong gia tộc đã đến ba ngày trước, toàn bộ đến đông đủ, bọn họ bây giờ đều đang ở phía sau đợi tiểu thư phân phó.
Bạch Vũ lạnh nhạt nói:
-Báo với bọn họ, thương hội dời lại ngày mai cử hành, địa điểm họp tại"Thiên hương lâu"
-Tiểu thư, chưởng quỹ các nơi và tông thân đã chờ mấy ngày, nếu dời lại, có phần không hay. -Quế Tẩu hơi khó khăn nói.
Bạch Vũ nhíu mày nói:
-Ta là tộc trưởng gia tộc, nên làm cái gì bây giờ là do ta định đọat. Nói cho bọn họ đợi thêm một ngày, nếu có người nào không muốn họp, có thể tùy ý rời đi.
-Nhìn cái gì vậy, còn không nhanh lên chấp hành lệnh của gia chủ Bạch gia-Lưu Phong bộ dáng hung thần ác sát, hướng Quế Tẩu nói.
Quế Tẩu khóe miệng lộ ra một tia phẫn nộ, nhưng lại không thoát khỏi tầm mắt của Lưu Phong.
-Tiểu thư, ta đi thông báo-Quế Tẩu trừng mắt liếc Lưu Phong, xoay người bỏ đi.
-Đại ca, ngươi theo ta đi, ta có việc muốn cùng ngươi thương nghị?-Bạch Vũ thản nhiên nói một câu, liền đi vào phòng riêng.
Lưu Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ, cô nam quả nữ, sống chung một chỗ, thật sự là cơ hội tốt để thiết ngọc thâu hương.
Đóng cửa phòng, Bạch Vũ nói:
-Đại ca, xem ra lần này đích thực phiền toái hơn so với ta tưởng tượng. Không nghĩ tới Quế Tẩu từ nhỏ đối đãi giống như thân khuê nữ cũng phản bội lại ta?
Lưu Phong hơi có chút kinh hãi"Tiểu nha đầu không đơn giản a", vốn hắn còn muốn nhắc nhở Bạch Vũ một chút, không nghĩ tới nàng tự mình cũng nhìn ra đầu mối.
Thấy Lưu Phong không nói chuyện, Bạch Vũ tiếp tục hỏi:
-Đại ca, chẳng lẽ trên đời này thật sự không có cảm tình chân thật sao? Người và người thật sự chỉ có thể vì ích lợi mà duy trì sao? Tại sao vì chút kim tiền, ngay cả tình thân cũng bỏ?
Đối mặt những câu hỏi liên tục của Bạch Vũ, Lưu Phong cũng không biết phải trả lời như thế nào. Chuyện như vậy, từ cổ chí kim đều thường thấy, về phần tại sao lại như vậy, hắn cũng không cách nào đáp án.
Cảm nhận được Tiểu nha đầu trong lòng bi thương, Lưu Phong đi lên phía trước, cầm đôi tay nhỏ bé của Bạch Vũ, thương cảm nói:
-Tiểu muội, đừng nghĩ vậy. Ai biết trên đời này lại không có chân tình tồn tại. Người khác như thế nào đối với ngươi, ta bất kể không biết. Nhưng là ta Lưu Phong, đại ca kết nghĩa của ngươi, tuyệt đối sẽ không phụ ngươi.
Có lẽ cảm nhận được lời Lưu Phong là chân tình, Bạch Vũ cũng không có rút tay khỏi tay Lưu Phong, ngược lại sâu kín nói:
-Ngươi đáp ứng ta làm gia đinh ba năm, 3 năm sau, ngươi còn có thể chăm sóc ta sao?
Lưu Phong lớn mật ôm lấy Bạch Vũ, nói:
-Tiểu muội yên tâm, ta từng đáp ứng ca ca ngươi, ta sẽ chiếu cố ngươi, chỉ cần ngươi muốn, ta sẽ chiếu cố ngươi cả đời. -Vừa dứt lời, hai tay Lưu Phong vuốt nhẹ sau lưng Bạch Vũ xuống tới mông của nàng.
Vốn Tiểu nha đầu đã bị ôn tình bao phủ, đột nhiên cảm nhận được từ mông truyền đến cảm giác khác thường, nhất thời duyên dáng gọi to một tiếng, đẩy Lưu Phong ra, cả giận nói:
-Đại sắc lang, đại sắc lang!
Lưu Phong mặt dày mày dạn, vô sỉ cười cười:
-Tiểu muội, đừng hiểu lầm a, ta thật tình không tự kìm hãm được, hoàn toàn vì ca ca quan tâm tới muội muội, ngươi cũng không nên tưởng tượng lung tung a.
"Đại sắc lang, người chính là ca ca lại phi lễ cái mông muội muội, rõ ràng chính là đại sắc lang". Bạch Vũ liếc mắt nhìn Lưu Phong, nhưng cũng không có tức giận hắn, Bạch gia thương hội nguy cơ cũng chỉ có Lưu Phong có thể hóa giải, lúc này đắc tội Lưu Phong hiển nhiên không có ích lợi gì.
-Tiểu muội, ngươi trên người có phải mặc tân thức nội y bên trong?-Lưu Phong đột nhiên mỉm cười hỏi.
Bạch Vũ sắc mặt ửng đỏ, không tức giận nói:
-Đại ca, ngươi có thể nghiêm chỉnh một chút hay không, chúng ta bây giờ gặp phải những phiền toái rất lớn. Ngươi còn có tâm tình về chuyện này?
Lưu Phong chỉnh sắc nghiêm nghị, ánh mắt trong suốt:
-Tiểu muội, ngươi nói gì vậy, đây chẳng phải là chuyện quan trọng sao? Ngươi đã quên lần trước ta đề nghị đối với ngươi, thân thể đương phát triển, nhất định phải mặc tân thức nội y, nếu không ảnh hưởng nghiêm trọng đến thân thể của ngươi khi phát dục. Ta hôm nay chỉ là hỏi một chút, ngươi có hay không tiếp nhận đề nghị của ta. Bây giờ xem ra, ngươi đã mặc, ta cũng an tâm.
Bạch Vũ sắc mặt khẽ biến, cả giận nói:
-Đại sắc lang, ngươi như thế nào biết được?
Lời vừa ra khỏi miệng, Bạch Vũ mới ý thức được tự mình có chút nói lỡ, như vậy vừa hỏi, không phải tự nói cho đại sắc lang, chính mình đang mặc nội y của hắn làm ra.
"Như thế nào biết được"? Lưu Phong trong lòng cười thầm, đơn giản vừa rồi sờ soạng cái mông Bạch Vũ, đã sớm mò tới tam giác nội khố kia viền quần nổi bật lên. Đương nhiên, lời này cũng không dám nói rõ cho Bạch Vũ. Nếu không, sẽ đưa tới một trận oanh tạc nói về đại sắc lang.
-Ta như thế nào biết được?-Lưu Phong đưa ánh mắt dừng lại trên bộ ngực Bạch Vũ, cười nói-Mấy ngày nay, ta phát hiện thân thể của ngươi có chút biến hóa lớn. Vấn đề này đủ để nói rõ, ngươi đã mặc tân thức nội y.
Quan sát? Bạch Vũ nao nao, thầm nghĩ, đại sắc lang này chẳng lẽ mỗi ngày cũng đều xem mình thay áo. Xem ra sau này phải cẩn thận một chút. Bất quá đại sắc lang nói không sai, tân thức nội y quả nhiên không sai, phía trên của nàng cùng phía dưới trong khoảng thời gian này quả thật lớn hơn rất nhiều.
Lưu Phong vốn còn muốn tiếp tục trêu chọc Bạch Vũ, đã lại nghe có người gõ cửa:
-Tiểu thư, ngươi ở bên trong sao? Ta là Đỗ Tam, ta có chuyện trọng yếu muốn cùng ngươi nói chuyện?
-Tiểu thư, lão gia và thiếu gia rốt cuộc là bị người nào giết chết, tại sao người vẫn không chịu nói cho chúng ta biết.
Ma giáo lúc đầu chỉ bao vây nơi ở của lão đại. Đối với sản nghiệp các nơi của Bạch gia cũng là không có chút nào làm càn, cho nên, ngoại trừ Bạch Vũ may mắn sống sót ở ngoài, những người còn lại trong Bạch gia không biết cừu nhân là Ma giáo. Bạch Vũ không muốn nói ra chân tướng sự việc, chủ yếu là nàng biết một khi nói ra chân tướng, Bạch gia có thể lâm vào khủng hoảng trong, sản nghiệp của Bạch gia cũng bởi vậy mà không thể gượng dậy nổi.
-Chuyện này trước hết ngươi không nên hỏi tới, thời cơ chín mùi, ta sẽ nói.
Nhớ tới cái chết của cha và huynh, những giọt lệ trong suốt chầm chậm lăn xuống từ đôi mắt xinh đẹp của Bạch Vũ.
Quế Tẩu thấy thế, gật đầu, nói:
-Kỳ thật tiểu thư không nói, ta cũng biết là chuyện gì xảy ra. Cừu gia thế lớn, tiểu thư vì lo lắng mọi người biết thân phận thật cừu gia khi đó lòng sinh khủng hoảng.
Bạch Vũ gật đầu, xem như đồng ý với phân tích của Quế Tẩu.
Lại nhìn thấy Lưu Phong, những bất an trong lòng Bạch Vũ rõ ràng nhẹ đi một chút. Không biết tại sao, chỉ cần vừa nhìn thấy Lưu Phong, tâm lý sợ hãi của nàng hết thảy cũng đều biến mất. Ngày thường thì Bạch Vũ ngoài miệng không buông tha hắn, nhưng trong thâm tâm nàng đối với Lưu Phong vẫn bội phục. Nói tân nội y kia đi, quả nhiên mặc vừa thoải mái lại đẹp mắt. Còn hơn tiết khố trước kia không biết bao nhiêu lần. Lại còn có Thiên thượng nhân gian. Như vậy mới là là nam nhân chân chính.
Lưu Phong thấy khóe mắt Bạch Vũ ngấn lệ, ân cần nói:
-Tiểu muội, xảy ra chuyện gì, mắt của ngươi như thế nào lại đỏ vậy?
Quế Tẩu liền nói trước:
-Không có gì, tiểu thư không cẩn thận bụi rơi vào mắt, là thế đấy.
"Ta khinh, ngươi là đồ Ô môi (les-he he) "Lưu Phong đối với vị Quế Tẩu này không có chút hảo cảm, hắn đang nói chuyện với Bạch Vũ lại chen ngang vào giống như sợ ta dành mất Bạch Vũ của ngươi vậy. Lưu Phong lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt chuyển hướng Bạch Vũ, hỏi:
-Chuyện gì, còn muốn gạt ta?
Bạch Vũ thoáng do dự một chút, đem chuyện nói với Quế Tẩu lúc trước nói cho Lưu Phong.
Lưu Phong có chút cau mày, nhẹ giọng nói:
-Người xấu trong thiên hạ đều giống nhau.
Trước kia hắn cứ nghĩ người dân thời cổ đại đơn giản hơn thời hiện đại, bây giờ xem ra cũng nham hiểm thâm độc như người hiện đại. Vì lợi ích mà có thể làm tất cả, bất kể người hiện đại, hay là cổ đại, đều xem trọng vật chất hơn tình nghĩa. Xem ra tại kiếp trước sử sách ghi chép lại lịch sử cũng vô cùng chân thật.
-Tiểu thư, ngươi như thế nào nói chuyện trọng yếu cho ngoại nhân?-Quế Tẩu oán giận nói.
Thì ra là chó cậy thế chủ mà thôi, kiếp trước đọc các truyện cổ trang, Lưu Phong ghét nhất chính là loại cẩu nô tài này, chủ tử nói chuyện, ngươi dựa vào cái gì mà chen ngang. Trực giác cùng kinh nghiệm nói cho Lưu Phong vị phụ nhân này có vấn đề. Nô bộc mà lấn quyền chủ nhân, tại thời cổ đại này chắc chắn là vì trước đó đã có tiền lệ.
Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
-Ta nói vị đại tẩu này, ngươi không cần phải quản nhiều lắm, có phải hay không ngoại nhân, tiểu muội tự mình biết phán đoán, ngươi có phải là lão nhân gia đâu mà thao túng như vậy?
Quế Tẩu trừng mắt liếc Lưu Phong, nói:
-Bạch gia thương hội, chỉ có thể là người nhà Bạch gia đến tham dự, vị công tử này, mời ngươi rời đi.
Lưu Phong lạnh nhạt cười, nói:
-Chó vẫy đuôi chủ, nô bộc mà lấn lướt chủ nhân? Bạch gia Đại tiểu thư còn ở nơi này, đến lượt ngươi nói chuyện sao?
Quế Tẩu hướng ánh mắt về Bạch Vũ, nói:
-Tiểu thư, Bạch gia đã có quy củ không thể phá a! Người đâu, tiễn khách!
Quế Tẩu quát lạnh một tiếng, chung quanh nhất thời xuất hiện mấy nam nhân vây quanh Lưu Phong.
Bạch Vũ thấy thế, sắc mặt thay đổi, cách làm của Quế Tẩu quả thật có chút ẩu, quát một tiếng, nói:
-Tất cả lui ra cho ta!
Mấy nam nhân mặt lộ vẻ khó xử, hiển nhiên bọn họ đang suy nghĩ, nghe Quế Tẩu hay là nghe Bạch Vũ.
Bạch Vũ có chút cau mày, tựa hồ cảm thấy có chút khác thường, chỉ thấy nàng trừng mắt, phảng phất hung dữ như cọp cái nhìn Quế Tẩu quát:
-Quế Tẩu, ngươi có ý tứ gì, chẳng lẽ ta nói cũng không nghe sao? Lưu Phong là kết bái đại ca của ta, hôm nay là Bạch gia thương hội hắn tự nhiên có thể tham gia.
Quế Tẩu hơi kinh hãi, đôi mắt hiện lên kinh ngạc, nói:
-Tiểu thư, ngươi kết bái như vậy là chuyện lớn, chúng ta như thế nào cũng không biết?
Bạch Vũ sắc mặt biến đổi, cả giận nói:
-Quế Tẩu, cùng ai kết bái, đây là việc riêng của ta, chẳng lẽ ta làm chuyện gì cũng cần các ngươi phê chuẩn sao?
-Tiểu thư hiểu lầm-Quế Tẩu thấy Bạch Vũ tức giận, vội vàng nói-Tiểu thư bớt giận, tiểu thư có việc riêng chúng ta là hạ nhân vốn không nên xen vào. Nhưng là ta sợ tiểu thư tuổi còn nhỏ, bị người khác dụ hoặc.
Bạch Vũ hừ một tiếng, ánh mắt hướng tới Lưu Phong thầm nghĩ, nếu nói Lưu Phong mơ ước sản nghiệp Bạch gia của nàng, nàng tuyệt không tin. Người khác không biết chứ nàng biết, Thiên thượng nhân gian sau này sẽ còn phát triển xa, hiện tại lớn hơn sản nghiệp Bạch gia. Hơn nữa, tại nàng xem lại, Lưu Phong mặc dù không phải người tốt, nhưng cũng sẽ không làm ra chuyện cướp đoạt gia sản Bạch gia.
-Quế Tẩu, cám ơn ngươi đã nhắc nhở-Bạch Vũ trầm giọng nói-Mặc dù ta tuổi còn nhỏ, nhưng hoàn toàn có khả năng phân biệt thị phi. Có một số việc ngươi không cần quan tâm tới. Được rồi, chưởng quỹ các nơi và người trong gia tộc đến đông đủ chưa?
Quế Tẩu nói:
-Chưởng quỹ các nơi và người trong gia tộc đã đến ba ngày trước, toàn bộ đến đông đủ, bọn họ bây giờ đều đang ở phía sau đợi tiểu thư phân phó.
Bạch Vũ lạnh nhạt nói:
-Báo với bọn họ, thương hội dời lại ngày mai cử hành, địa điểm họp tại"Thiên hương lâu"
-Tiểu thư, chưởng quỹ các nơi và tông thân đã chờ mấy ngày, nếu dời lại, có phần không hay. -Quế Tẩu hơi khó khăn nói.
Bạch Vũ nhíu mày nói:
-Ta là tộc trưởng gia tộc, nên làm cái gì bây giờ là do ta định đọat. Nói cho bọn họ đợi thêm một ngày, nếu có người nào không muốn họp, có thể tùy ý rời đi.
-Nhìn cái gì vậy, còn không nhanh lên chấp hành lệnh của gia chủ Bạch gia-Lưu Phong bộ dáng hung thần ác sát, hướng Quế Tẩu nói.
Quế Tẩu khóe miệng lộ ra một tia phẫn nộ, nhưng lại không thoát khỏi tầm mắt của Lưu Phong.
-Tiểu thư, ta đi thông báo-Quế Tẩu trừng mắt liếc Lưu Phong, xoay người bỏ đi.
-Đại ca, ngươi theo ta đi, ta có việc muốn cùng ngươi thương nghị?-Bạch Vũ thản nhiên nói một câu, liền đi vào phòng riêng.
Lưu Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ, cô nam quả nữ, sống chung một chỗ, thật sự là cơ hội tốt để thiết ngọc thâu hương.
Đóng cửa phòng, Bạch Vũ nói:
-Đại ca, xem ra lần này đích thực phiền toái hơn so với ta tưởng tượng. Không nghĩ tới Quế Tẩu từ nhỏ đối đãi giống như thân khuê nữ cũng phản bội lại ta?
Lưu Phong hơi có chút kinh hãi"Tiểu nha đầu không đơn giản a", vốn hắn còn muốn nhắc nhở Bạch Vũ một chút, không nghĩ tới nàng tự mình cũng nhìn ra đầu mối.
Thấy Lưu Phong không nói chuyện, Bạch Vũ tiếp tục hỏi:
-Đại ca, chẳng lẽ trên đời này thật sự không có cảm tình chân thật sao? Người và người thật sự chỉ có thể vì ích lợi mà duy trì sao? Tại sao vì chút kim tiền, ngay cả tình thân cũng bỏ?
Đối mặt những câu hỏi liên tục của Bạch Vũ, Lưu Phong cũng không biết phải trả lời như thế nào. Chuyện như vậy, từ cổ chí kim đều thường thấy, về phần tại sao lại như vậy, hắn cũng không cách nào đáp án.
Cảm nhận được Tiểu nha đầu trong lòng bi thương, Lưu Phong đi lên phía trước, cầm đôi tay nhỏ bé của Bạch Vũ, thương cảm nói:
-Tiểu muội, đừng nghĩ vậy. Ai biết trên đời này lại không có chân tình tồn tại. Người khác như thế nào đối với ngươi, ta bất kể không biết. Nhưng là ta Lưu Phong, đại ca kết nghĩa của ngươi, tuyệt đối sẽ không phụ ngươi.
Có lẽ cảm nhận được lời Lưu Phong là chân tình, Bạch Vũ cũng không có rút tay khỏi tay Lưu Phong, ngược lại sâu kín nói:
-Ngươi đáp ứng ta làm gia đinh ba năm, 3 năm sau, ngươi còn có thể chăm sóc ta sao?
Lưu Phong lớn mật ôm lấy Bạch Vũ, nói:
-Tiểu muội yên tâm, ta từng đáp ứng ca ca ngươi, ta sẽ chiếu cố ngươi, chỉ cần ngươi muốn, ta sẽ chiếu cố ngươi cả đời. -Vừa dứt lời, hai tay Lưu Phong vuốt nhẹ sau lưng Bạch Vũ xuống tới mông của nàng.
Vốn Tiểu nha đầu đã bị ôn tình bao phủ, đột nhiên cảm nhận được từ mông truyền đến cảm giác khác thường, nhất thời duyên dáng gọi to một tiếng, đẩy Lưu Phong ra, cả giận nói:
-Đại sắc lang, đại sắc lang!
Lưu Phong mặt dày mày dạn, vô sỉ cười cười:
-Tiểu muội, đừng hiểu lầm a, ta thật tình không tự kìm hãm được, hoàn toàn vì ca ca quan tâm tới muội muội, ngươi cũng không nên tưởng tượng lung tung a.
"Đại sắc lang, người chính là ca ca lại phi lễ cái mông muội muội, rõ ràng chính là đại sắc lang". Bạch Vũ liếc mắt nhìn Lưu Phong, nhưng cũng không có tức giận hắn, Bạch gia thương hội nguy cơ cũng chỉ có Lưu Phong có thể hóa giải, lúc này đắc tội Lưu Phong hiển nhiên không có ích lợi gì.
-Tiểu muội, ngươi trên người có phải mặc tân thức nội y bên trong?-Lưu Phong đột nhiên mỉm cười hỏi.
Bạch Vũ sắc mặt ửng đỏ, không tức giận nói:
-Đại ca, ngươi có thể nghiêm chỉnh một chút hay không, chúng ta bây giờ gặp phải những phiền toái rất lớn. Ngươi còn có tâm tình về chuyện này?
Lưu Phong chỉnh sắc nghiêm nghị, ánh mắt trong suốt:
-Tiểu muội, ngươi nói gì vậy, đây chẳng phải là chuyện quan trọng sao? Ngươi đã quên lần trước ta đề nghị đối với ngươi, thân thể đương phát triển, nhất định phải mặc tân thức nội y, nếu không ảnh hưởng nghiêm trọng đến thân thể của ngươi khi phát dục. Ta hôm nay chỉ là hỏi một chút, ngươi có hay không tiếp nhận đề nghị của ta. Bây giờ xem ra, ngươi đã mặc, ta cũng an tâm.
Bạch Vũ sắc mặt khẽ biến, cả giận nói:
-Đại sắc lang, ngươi như thế nào biết được?
Lời vừa ra khỏi miệng, Bạch Vũ mới ý thức được tự mình có chút nói lỡ, như vậy vừa hỏi, không phải tự nói cho đại sắc lang, chính mình đang mặc nội y của hắn làm ra.
"Như thế nào biết được"? Lưu Phong trong lòng cười thầm, đơn giản vừa rồi sờ soạng cái mông Bạch Vũ, đã sớm mò tới tam giác nội khố kia viền quần nổi bật lên. Đương nhiên, lời này cũng không dám nói rõ cho Bạch Vũ. Nếu không, sẽ đưa tới một trận oanh tạc nói về đại sắc lang.
-Ta như thế nào biết được?-Lưu Phong đưa ánh mắt dừng lại trên bộ ngực Bạch Vũ, cười nói-Mấy ngày nay, ta phát hiện thân thể của ngươi có chút biến hóa lớn. Vấn đề này đủ để nói rõ, ngươi đã mặc tân thức nội y.
Quan sát? Bạch Vũ nao nao, thầm nghĩ, đại sắc lang này chẳng lẽ mỗi ngày cũng đều xem mình thay áo. Xem ra sau này phải cẩn thận một chút. Bất quá đại sắc lang nói không sai, tân thức nội y quả nhiên không sai, phía trên của nàng cùng phía dưới trong khoảng thời gian này quả thật lớn hơn rất nhiều.
Lưu Phong vốn còn muốn tiếp tục trêu chọc Bạch Vũ, đã lại nghe có người gõ cửa:
-Tiểu thư, ngươi ở bên trong sao? Ta là Đỗ Tam, ta có chuyện trọng yếu muốn cùng ngươi nói chuyện?
/969
|