Từ sau khi Lưu Phong đáp ứng hôn sự cùng Khuynh Thành, Lý Hương Quân dứt khoát rời Hoan Hỉ lâu, tiến vào Hầu tước phủ cùng Khuynh Thành ở chung.
Về phần Hắc quả phụ tự nhiên có người thay thế.
Không phải có câu nói: trượng mẫu nương nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt.
Lý Hương Quân gần đây nhìn Lưu Phong cũng rất thuận mắt, chẳng những trước sau vì hắn xuất mưu hoa sách, hơn nữa tại cuộc sống đối với hắn cũng quan tâm mọi thứ có thể.
Hôm nay thậm chí tự mình mang theo Khuynh Thành vào bếp, vì Lưu Phong làm thức ăn.
Lý Hương Quân nói, muốn nắm giữ trái tim nam nhân, trước hết cần nắm được cái dạ dày của họ.
Có người nói Lưu Phong đã tu thành nguyên anh kì, không ăn cũng không sao cả. Vậy là ngươi sai rồi, Lưu Phong mặc dù tu thành nguyên anh, nhưng là vẫn duy trì cuộc sống như trước đây, vẫn duy trì thói quen của người thường, tỷ như ăn cơm, đi ngủ, .
Đi gần tới phòng bếp, từ xa xa Lưu Phong đã ngửi thấy mùi thức ăn, trong lòng không khỏi một trận vui vẻ, không nghĩ Lý Hương Quân này cũng là một thục nữ biết nấu nướng.
Bước nhanh vào phòng bếp, Lưu Phong liếc mắt một cái thấy Lý Hương Quân bên hông đang buộc một cái tạp dề, tay đang không ngừng đảo thức ăn.
Một trận hương vị tại phòng bếp lan ra không trung làm cho nước miếng Lưu Phong chảy ròng ròng.
Nghe được tiếng bước chân, Lý Hương Quân xoay người lại, quay về phía Lưu Phong, con ngươi trong trắng xinh đẹp liếc hắn một cái nói: "Ngươi là đại nam nhân chạy đến phòng bếp làm cái gì?".
Lưu Phong cười hắc hắc trả lời: "A a, ta đến xem, . có hay không cần ta giúp đỡ ở nơi này".
Lý Hương Quân nghe vậy hơi kinh hãi, không nghĩ tới Lưu Phong là một nhân vật như vậy, cũng biết đến phòng bếp hỗ trợ, thật sự là nam nhân tốt.
"Coi như ngươi có tâm. Bất quá ngươi hãy đi ra ngoài chờ đi, chuyện nơi này để ta và Khuynh Thành xử lý". Lý Hương Quân vừa làm, vừa nói. Nhìn khuôn mặt tươi cười mang theo nét ửng đỏ, sự thật thì nàng vẫn là lần đầu vì nam nhân vào bế. , Còn nhớ rõ năm đó khi chưa gia nhập Thánh giáo, nàng từng nghe mẫu thân nói, nhất đạo biết nấu nướng chính là để giành được sự âu yếm của nam nhân. Tuy nhiên trước mắt là vì cái gì? Suy cho cùng cũng là vì con rể tương lai.
"Mỹ nhân tỷ tỷ, Khuynh Thành đâu? Nàng không phải lười biếng mà lưu lại một mình nàng ở nơi này chứ?"Lưu Phong thấy Khuynh Thành vắng mặt, trong lòng nổi lên chủ ý xấu xa.
Lý Hương Quân nghe vậy, trừng mắt liếc Lưu Phong một cái, sẵng giọng: "Ai nói Khuynh Thành lười biếng, nàng ta đang hái rau ở trong thái viên".
"oh, là vậy ah". Thái viên hầu tước phủ chính do Lưu Phong chỉ đạo kiến khởi. Con người có thói quen thích ăn rau. Ở thời đại này không có sản phẩm công nghiệp, không có chất độc hóa học, rau ở đây là đảm bảo rau xanh chuẩn.
"Để ta đến giúp nàng".
"Quên đi, ngươi vẫn còn đại sự phải làm hãy đi đi". Lý Hương Quân không hề nhận thấy Lưu Phong đang muốn làm cái gì.
"Mỹ nhân tỷ tỷ, vẻ mặt nàng chăm chú nấu cơm thật sự đẹp quá", Lưu Phong đứng ở một bên nhìn đồn bộ Lý Hương Quân tròn căng, đầy đặn, hạ ý thức nuốt nước miếng.
Lý Hương Quân nghe vậy, trong mắt lộ ra một tia ngượng ngùng, lập tức cười nói: "Tiểu tử, ngươi đem chuyện ma quỷ ấy lừa gạt được tiểu nha đầu Khuynh Thành thì không có gì sai, đối với ta lại vô dụng".
Lưu Phong nghiêm trang nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng xem, ta đích thật là chân tâm, thiên địa chứng giám. Có vị triết gia nói, nam nhân chăm chú một chuyện trông sẽ rất tuấn tú (D: thật không vậy ta, sao ta chăm chú làm việc mà không ai khen ta tuấn tú nhỉ???), nhưng ta không thể không nói, nữ tử chăm chú làm việc nhìn cũng rất đẹp. Nhất là mỹ nhân tỷ tỷ, vốn có vẻ đẹo trời sanh, càng xinh đẹp cùng cực".
Lý Hương Quân ném một cái liếc mắt về phía Lưu Phong, thấp giọng nói: "Chỉ biết nói lời đường mật, trên đời này sẽ không biết có bao nhiêu nữ tử bị ngươi lừa gạt đây". Đàn bà đúng giống nhau, biểu hiển của Lý Hương Quân cũng là rất tốt, biết rõ Lưu Phong mồm miệng trơn chu, nhưng là nghe thấy những lời nói này, nàng cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Lưu Phong biết rõ tâm tư Lý Hương Quân, âm thầm bật cười, chân lý chính là chân lý, vĩnh viễn không sai lầm, không có đàn bà nào không thích nam nhân khoa tán dung mạo của mình.
Lưu Phong a a cười nói: "Ta thật ra không để ý đến những nữ tử khác, chỉ cần mỹ nhân tỷ tỷ đối với ta vài phần tình cảm là ta cảm thấy vừa lòng rồi".
Lý Hương Quân hừ một tiếng nhíu mày: "Đừng quên ta rất nhanh sẽ trở thành trượng mẫu của ngươi, chớ có tà tâm".
Lưu Phong nghe vậy, không cho là đúng: "Thì sao? dù sao Khuynh Quốc Khuynh Thành cũng không phải con ruột nàng, nàng chỉ là sư tôn mà thôi".
"Mỹ nhân tỷ tỷ, ngày đó ta buông tha cho tay nàng, hiện tại nghĩ lại cũng có chút hối hận, bây giờ nàng có thể hay không giúp ta."Không khí phòng bếp rất tốt, Lưu Phong hiểu được tại đây rất kích thích. Kiếp trước, tiểu quỷ tử và phiến lão chỉnh cũng tại phòng bếp, Lưu Phong cũng muốn thử cảm giác tại phòng bếp như thế nào. Chỉ là hồi đó là ở nhà bếp hiện đại, còn bây giờ là ở nhà bếp của xã hội phong kiến. Bất quá cũng không quan hệ, nói cho cùng, nhà bếp có tồi tàn cũng lại có hương vị riêng. Hơn nữa, thục nữ tỷ tỷ này còn hơn nữ AV chẳng biết bao nhiêu lần.
Lý Hương Quân nghe vậy, nhất thời có chút thẹn thùng. Tình thế ngày đó bức bách mới có lá gan lớn như vậy, giờ nghĩ lại, tiếng tim đập cùng tiếng trống ngực đều có chút nhanh hơn.
"Mỹ nhân tỷ tỷ nàng có nghe ta nói không vậy?" Lưu Phong lên tiếng hỏi.
Lý Hương Quân quay đầu lại, khe khẽ liếc Lưu Phong một cái, sắc mặt đỏ lên, vội vàng quay đi, tiếp tục nấu nướng nhưng trong lòng như thế nào cũng không bình tĩnh lại được.
Lần trước đưa tay cầm tiểu huynh đệ của Lưu Phong, nàng vẫn là lần đầu tiếp xúc cái đó của nam nhân, khi đó cũng không biết chuyện gì xảy ra, thật sự đã nghĩ giúp hắn hảo hảo vuốt ve một trận. Chỉ là bây giờ vô luận thế nào cũng không làm được.
Lý Hương Quân kì thật từng có một đoạn tình cảm, chỉ là đoạn tình cảm nọ chỉ đem lại cho nàng thù hận cùng sự thất vọng đối với nam nhân. Đoạn tình cảm nọ chỉ là tinh thần tiếp xúc, hai người cũng không có vượt quá giới hạn. Đương nhiên, đối với thời đại này, Lý Hương Quân rất nghiêm chỉnh. Chỉ là lúc trước phát sinh đoạn tình cảm nọ trong khi nàng đang tu luyện bí pháp ma giáo hạng nhất, không thể phá thân mà thôi. Sau khi đoạn tình cảm đó vỡ tan, Lý Hương Quân đối với nam nhân thù hận sâu nặng. Cho nên tới tận bây giờ, nàng vẫn còn là xử nữ.
Nhìn Lý Hương Quân thành thục tính cảm trước mặt cái eo mảnh khảnh nọ, nhìn đồn bộ căng tròn kia, nghĩ đến tình cảnh trong phim av ở kiếp trước. Bất giác, một cỗ nhiệt lưu từ tiểu phúc Lưu Phong dâng lên, hắn thật muốn đè mỹ nhân tỷ tỷ trên mặt đất, hảo hảo đùa bỡn một phen.
Lý Hương Quân trong lòng cũng là bối rối không thôi, nàng cảm giác được Lưu Phong đang ở đằng sau nhìn nàng nhưng nàng cũng không dám quay đầu lại, vội vàng mang nấu nướng, nhằm che dấu đi nội tâm đang rung động của mình.
Càng nhìn lại càng muốn, sinh lý biến hóa mạnh mẽ. Giờ phút này, bổng bổng của Lưu Phong đã chậm rãi đứng lên, thậm chí có cảm giác mồm miệng khô khốc.
Ngơ ngác nhìn chằm chằm thân ảnh phong du của Lý Hương Quân, Lưu Phong bắt đầu nảy sinh dâm ý, giống như trong phim av, vị trí nam nữ bị nàng thay đổi.
Dần dần, huyết mạch Lưu Phong bắt đầu bành trướng, giờ phút này, hắn không che dấu dục vọng trong lòng mình con mắt dán chặt vào thân thể mê người của Lý Hương Quân.
"Mỹ nhân tỷ tỷ!"
Nghe được ngữ khí Lưu Phong mang theo chiến âm, Lý Hương Quân tựa hồ nghĩ tới cái gì, mặt cười nổi lên một mảng đỏ ửng, nàng âm thầm tự đặt câu hỏi: "Ta thật sự có tính cảm vũ mị vậy sao?".
Trong khi tư tưởng nàng còn đang ở trên mây, Lưu Phong đã tiến tới, hai tay lớn mật khoát trên vai nàng: "Mỹ nhân tỷ tỷ, người thật sự đẹp quá!".
Lý Hương Quân đứng bất động, mặt đỏ ửng, cả cổ cũng hồng lên, tim đập loạn, bộ ngực bạo mãn phập phồng không ngớt, không biết tại sao, mỗi khi Lưu Phong ăn đậu hủ của nàng, nàng cũng không quá khẩn trương, nhưng là hôm nay. trong lòng bối rối không thôi.
"Ta già rồi, đâu còn gì đẹp nữa."Lý Hương Quân vẫn như trước không quay đầu lại buồn bã nói.
"Mỹ nhân tỷ tỷ người lại tới". Lưu Phong thuận thế ôm lấy eo nàng, ôn nhu nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng xem bộ ngực nàng bão mãn cỡ nào, ngay cả nữ tữ trẻ tuổi cũng không thể so sánh với nàng, còn có mông nàng nữa, thật co dãn a."Vừa nói, Lưu Phong vừa đưa tay sờ thử vài cái, quả thật cảm giác không sai.
Lý Hương Quân thân thể khẽ run lên, trong lòng bối rối như trước không biết nên làm cái gì bây giờ?
Lưu Phong ôm sát nàng, hướng đến lỗ tai nàng cười nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, kỳ thật tại phòng bếp này rất kích thích, không bằng nàng giúp ta đi. đừng quên ngày đó nàng đều đã đáp ứng ta"
Lý Hương Quân lập tức hai gò má ửng đỏ, sẵng giọng: "Đúng là ngày đó như vậy, nhưng tại phòng bếp, ngươi để ta giúp ngươi, . hoang đường".
Lưu Phong hắc hắc cười nói: "Chính là tại phòng bếp này mới có vẻ kích thích mà. Đây không có việc gì, Khuynh Thành còn không có quay lại, bốn phía cũng không có người nào". Đang khi nói chuyện, hai bàn tay to của Lưu Phong đã án tại bộ ngực bạo mãn của nàng.
Lý Hương Quân bị Lưu Phong làm cho ý loạn tình mê, thấp giọng nói: "Không nên làm loạn, ta còn muốn giúp ngươi nấu nướng mà."
"A a món ngon phải ăn, cả nàng ta cũng muốn ăn". Cảm giác được Lý Hương Quân không có phản kháng, lá gan Lưu Phong cũng lớn lên, bèn đứng dậy ôm nàng vào trong lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, một tay ôm eo, một tay xoa bóp phong nhũ đàn hồi của nàng.
Lý Hương Quân nhất thời bị Lưu Phong làm cho thở gấp không thôi, cùa khẩn trương, vừa kích thích.
Lưu Phong phát hiện thân thể Lý Hương Quân mẫn cảm dị thường, chỉ qua một lúc đã thấy thân thể nóng như lửa đốt, vội đứng lên: "Mỹ nhân tỷ tỷ, mau giúp ta một chút". Lưu Phong cung không hi vọng hai người thật sự làm chuyện kia, chỉ có sự sờ soạng lẫn nhau cũng đã rất tốt rồi. Nóng lòng sẽ không ăn được miếng đậu hủ này, chuyện này phải từ từ.
"Có thấy kích thích không?"Lưu Phong cắn cắn lỗ tai Lý Hương Quân hỏi.
Lý Hương Quân run giọng nói: "Đại sắc lang."
Lưu Phong cười hắc hắc, cũng không đáp lại, cái miệng rời khởi đôi môi nọ, chậm rãi hướng tới cái cổ của nàng.
"A."
Lý Hương Quân nhất thời như có dòng điện truyền qua, nhịn không được rên rỉ một tiếng.
Một tiếng rên rỉ này với Lưu Phong mà nói chính là liều thuốc kích thích tốt nhất.
Bất tri bất giác, bàn tay nhỏ bé của Lý Hương Quân cũng án ở nơi bổng bổng nóng bỏng của Lưu Phong, nhẹ nhàng sáo lộng. Đây là lần thứ hai nàng vuốt ve tiểu huynh đệ của nam nhân, trong lòng sự kích động còn tăng mạnh hơn lần đầu tiên nhiều lần. Nàng thậm chí ảo tưởng nếu có thể để bổng bổng ở trong miệng thì tốt biết bao,
"Mỹ nhân tỷ tỷ, hay là để ta cởi quần ra, như vậy nàng đứng lên sẽ càng thêm kich thích a."Còn cách một lớp vải, mọi chuyện không thể kết thúc.
Lý Hương Quân cũng chậm rãi đứng lên, miệng phát ra tiếng run run: "Tiểu oan gia. ta nghe ngươi."
Lưu Phong cười hắc hắc, chính đang muốn cởi bỏ quần, nhưng lại không nghĩ ngoài cửa truyền đến một tiếng quát nộ: "Phong nhi, các ngươi làm cái gì vậy?".
Lưu Phong cùng Lý Hương Quân chấn động, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở cửa phòng bếp, tam sư tôn Nghê Thường đang đứng ở nơi này, trợn mắt há mồm nhìn Lưu Phong, Lý Hương Quân hai người.
"Tam sư tôn người đến đây lúc nào vậy?". Lưu Phong sắc mặt có chút xấu hổ, bất quá phản ứng rất nhanh: "A a đây là sư tôn của Khuynh Thành, nàng đang làm bếp, ta đến xem có giúp được gì hay không?".
Lý Hương Quân biết được người này là tam sư tôn của Lưu Phong, trong lòng nhất thời cực thẹn, vội vàng sửa sang lại quần áo, tức giận nói với Lưu Phong một câu: "Đều tại tiểu oan gia làm hại ta". Nói xong những lời này, xoay người lại tiếp tục công việc.
"Ta vừa mới tới". Nghê Thường tùy ý đáp một câu, bất quá trong con ngươi lại lộ ra sắc mặt giận dữ.
Lưu Phong có chút thở phào nhẹ nhõm, vừa tới là tốt rồi.
Sự thật hắn cũng không biết Nghê Thường đã tới từ rất lâu.
Có bao lâu thời gian ở đây?
Tổng thị, cả quá trình hắn cùng Lý Hương Quân, Nghê Thường đều đã thấy hết. Vốn Nghê Thường không muốn hiện thân, chỉ là không muốn chứng kiến Lưu Phong cởi quần.
Bởi vậy Nghê Thường mới nhịn không được hiện thân cắt đứt chuyện tốt của hai người. Ban ngày làm chuyện đó? Đây chính là đệ tử của nàng sao?
"Ngươi theo ta lại đây!". Nghê Thường hừ khẽ một tiếng, xoay người rời đi.
Về phần Hắc quả phụ tự nhiên có người thay thế.
Không phải có câu nói: trượng mẫu nương nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt.
Lý Hương Quân gần đây nhìn Lưu Phong cũng rất thuận mắt, chẳng những trước sau vì hắn xuất mưu hoa sách, hơn nữa tại cuộc sống đối với hắn cũng quan tâm mọi thứ có thể.
Hôm nay thậm chí tự mình mang theo Khuynh Thành vào bếp, vì Lưu Phong làm thức ăn.
Lý Hương Quân nói, muốn nắm giữ trái tim nam nhân, trước hết cần nắm được cái dạ dày của họ.
Có người nói Lưu Phong đã tu thành nguyên anh kì, không ăn cũng không sao cả. Vậy là ngươi sai rồi, Lưu Phong mặc dù tu thành nguyên anh, nhưng là vẫn duy trì cuộc sống như trước đây, vẫn duy trì thói quen của người thường, tỷ như ăn cơm, đi ngủ, .
Đi gần tới phòng bếp, từ xa xa Lưu Phong đã ngửi thấy mùi thức ăn, trong lòng không khỏi một trận vui vẻ, không nghĩ Lý Hương Quân này cũng là một thục nữ biết nấu nướng.
Bước nhanh vào phòng bếp, Lưu Phong liếc mắt một cái thấy Lý Hương Quân bên hông đang buộc một cái tạp dề, tay đang không ngừng đảo thức ăn.
Một trận hương vị tại phòng bếp lan ra không trung làm cho nước miếng Lưu Phong chảy ròng ròng.
Nghe được tiếng bước chân, Lý Hương Quân xoay người lại, quay về phía Lưu Phong, con ngươi trong trắng xinh đẹp liếc hắn một cái nói: "Ngươi là đại nam nhân chạy đến phòng bếp làm cái gì?".
Lưu Phong cười hắc hắc trả lời: "A a, ta đến xem, . có hay không cần ta giúp đỡ ở nơi này".
Lý Hương Quân nghe vậy hơi kinh hãi, không nghĩ tới Lưu Phong là một nhân vật như vậy, cũng biết đến phòng bếp hỗ trợ, thật sự là nam nhân tốt.
"Coi như ngươi có tâm. Bất quá ngươi hãy đi ra ngoài chờ đi, chuyện nơi này để ta và Khuynh Thành xử lý". Lý Hương Quân vừa làm, vừa nói. Nhìn khuôn mặt tươi cười mang theo nét ửng đỏ, sự thật thì nàng vẫn là lần đầu vì nam nhân vào bế. , Còn nhớ rõ năm đó khi chưa gia nhập Thánh giáo, nàng từng nghe mẫu thân nói, nhất đạo biết nấu nướng chính là để giành được sự âu yếm của nam nhân. Tuy nhiên trước mắt là vì cái gì? Suy cho cùng cũng là vì con rể tương lai.
"Mỹ nhân tỷ tỷ, Khuynh Thành đâu? Nàng không phải lười biếng mà lưu lại một mình nàng ở nơi này chứ?"Lưu Phong thấy Khuynh Thành vắng mặt, trong lòng nổi lên chủ ý xấu xa.
Lý Hương Quân nghe vậy, trừng mắt liếc Lưu Phong một cái, sẵng giọng: "Ai nói Khuynh Thành lười biếng, nàng ta đang hái rau ở trong thái viên".
"oh, là vậy ah". Thái viên hầu tước phủ chính do Lưu Phong chỉ đạo kiến khởi. Con người có thói quen thích ăn rau. Ở thời đại này không có sản phẩm công nghiệp, không có chất độc hóa học, rau ở đây là đảm bảo rau xanh chuẩn.
"Để ta đến giúp nàng".
"Quên đi, ngươi vẫn còn đại sự phải làm hãy đi đi". Lý Hương Quân không hề nhận thấy Lưu Phong đang muốn làm cái gì.
"Mỹ nhân tỷ tỷ, vẻ mặt nàng chăm chú nấu cơm thật sự đẹp quá", Lưu Phong đứng ở một bên nhìn đồn bộ Lý Hương Quân tròn căng, đầy đặn, hạ ý thức nuốt nước miếng.
Lý Hương Quân nghe vậy, trong mắt lộ ra một tia ngượng ngùng, lập tức cười nói: "Tiểu tử, ngươi đem chuyện ma quỷ ấy lừa gạt được tiểu nha đầu Khuynh Thành thì không có gì sai, đối với ta lại vô dụng".
Lưu Phong nghiêm trang nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng xem, ta đích thật là chân tâm, thiên địa chứng giám. Có vị triết gia nói, nam nhân chăm chú một chuyện trông sẽ rất tuấn tú (D: thật không vậy ta, sao ta chăm chú làm việc mà không ai khen ta tuấn tú nhỉ???), nhưng ta không thể không nói, nữ tử chăm chú làm việc nhìn cũng rất đẹp. Nhất là mỹ nhân tỷ tỷ, vốn có vẻ đẹo trời sanh, càng xinh đẹp cùng cực".
Lý Hương Quân ném một cái liếc mắt về phía Lưu Phong, thấp giọng nói: "Chỉ biết nói lời đường mật, trên đời này sẽ không biết có bao nhiêu nữ tử bị ngươi lừa gạt đây". Đàn bà đúng giống nhau, biểu hiển của Lý Hương Quân cũng là rất tốt, biết rõ Lưu Phong mồm miệng trơn chu, nhưng là nghe thấy những lời nói này, nàng cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Lưu Phong biết rõ tâm tư Lý Hương Quân, âm thầm bật cười, chân lý chính là chân lý, vĩnh viễn không sai lầm, không có đàn bà nào không thích nam nhân khoa tán dung mạo của mình.
Lưu Phong a a cười nói: "Ta thật ra không để ý đến những nữ tử khác, chỉ cần mỹ nhân tỷ tỷ đối với ta vài phần tình cảm là ta cảm thấy vừa lòng rồi".
Lý Hương Quân hừ một tiếng nhíu mày: "Đừng quên ta rất nhanh sẽ trở thành trượng mẫu của ngươi, chớ có tà tâm".
Lưu Phong nghe vậy, không cho là đúng: "Thì sao? dù sao Khuynh Quốc Khuynh Thành cũng không phải con ruột nàng, nàng chỉ là sư tôn mà thôi".
"Mỹ nhân tỷ tỷ, ngày đó ta buông tha cho tay nàng, hiện tại nghĩ lại cũng có chút hối hận, bây giờ nàng có thể hay không giúp ta."Không khí phòng bếp rất tốt, Lưu Phong hiểu được tại đây rất kích thích. Kiếp trước, tiểu quỷ tử và phiến lão chỉnh cũng tại phòng bếp, Lưu Phong cũng muốn thử cảm giác tại phòng bếp như thế nào. Chỉ là hồi đó là ở nhà bếp hiện đại, còn bây giờ là ở nhà bếp của xã hội phong kiến. Bất quá cũng không quan hệ, nói cho cùng, nhà bếp có tồi tàn cũng lại có hương vị riêng. Hơn nữa, thục nữ tỷ tỷ này còn hơn nữ AV chẳng biết bao nhiêu lần.
Lý Hương Quân nghe vậy, nhất thời có chút thẹn thùng. Tình thế ngày đó bức bách mới có lá gan lớn như vậy, giờ nghĩ lại, tiếng tim đập cùng tiếng trống ngực đều có chút nhanh hơn.
"Mỹ nhân tỷ tỷ nàng có nghe ta nói không vậy?" Lưu Phong lên tiếng hỏi.
Lý Hương Quân quay đầu lại, khe khẽ liếc Lưu Phong một cái, sắc mặt đỏ lên, vội vàng quay đi, tiếp tục nấu nướng nhưng trong lòng như thế nào cũng không bình tĩnh lại được.
Lần trước đưa tay cầm tiểu huynh đệ của Lưu Phong, nàng vẫn là lần đầu tiếp xúc cái đó của nam nhân, khi đó cũng không biết chuyện gì xảy ra, thật sự đã nghĩ giúp hắn hảo hảo vuốt ve một trận. Chỉ là bây giờ vô luận thế nào cũng không làm được.
Lý Hương Quân kì thật từng có một đoạn tình cảm, chỉ là đoạn tình cảm nọ chỉ đem lại cho nàng thù hận cùng sự thất vọng đối với nam nhân. Đoạn tình cảm nọ chỉ là tinh thần tiếp xúc, hai người cũng không có vượt quá giới hạn. Đương nhiên, đối với thời đại này, Lý Hương Quân rất nghiêm chỉnh. Chỉ là lúc trước phát sinh đoạn tình cảm nọ trong khi nàng đang tu luyện bí pháp ma giáo hạng nhất, không thể phá thân mà thôi. Sau khi đoạn tình cảm đó vỡ tan, Lý Hương Quân đối với nam nhân thù hận sâu nặng. Cho nên tới tận bây giờ, nàng vẫn còn là xử nữ.
Nhìn Lý Hương Quân thành thục tính cảm trước mặt cái eo mảnh khảnh nọ, nhìn đồn bộ căng tròn kia, nghĩ đến tình cảnh trong phim av ở kiếp trước. Bất giác, một cỗ nhiệt lưu từ tiểu phúc Lưu Phong dâng lên, hắn thật muốn đè mỹ nhân tỷ tỷ trên mặt đất, hảo hảo đùa bỡn một phen.
Lý Hương Quân trong lòng cũng là bối rối không thôi, nàng cảm giác được Lưu Phong đang ở đằng sau nhìn nàng nhưng nàng cũng không dám quay đầu lại, vội vàng mang nấu nướng, nhằm che dấu đi nội tâm đang rung động của mình.
Càng nhìn lại càng muốn, sinh lý biến hóa mạnh mẽ. Giờ phút này, bổng bổng của Lưu Phong đã chậm rãi đứng lên, thậm chí có cảm giác mồm miệng khô khốc.
Ngơ ngác nhìn chằm chằm thân ảnh phong du của Lý Hương Quân, Lưu Phong bắt đầu nảy sinh dâm ý, giống như trong phim av, vị trí nam nữ bị nàng thay đổi.
Dần dần, huyết mạch Lưu Phong bắt đầu bành trướng, giờ phút này, hắn không che dấu dục vọng trong lòng mình con mắt dán chặt vào thân thể mê người của Lý Hương Quân.
"Mỹ nhân tỷ tỷ!"
Nghe được ngữ khí Lưu Phong mang theo chiến âm, Lý Hương Quân tựa hồ nghĩ tới cái gì, mặt cười nổi lên một mảng đỏ ửng, nàng âm thầm tự đặt câu hỏi: "Ta thật sự có tính cảm vũ mị vậy sao?".
Trong khi tư tưởng nàng còn đang ở trên mây, Lưu Phong đã tiến tới, hai tay lớn mật khoát trên vai nàng: "Mỹ nhân tỷ tỷ, người thật sự đẹp quá!".
Lý Hương Quân đứng bất động, mặt đỏ ửng, cả cổ cũng hồng lên, tim đập loạn, bộ ngực bạo mãn phập phồng không ngớt, không biết tại sao, mỗi khi Lưu Phong ăn đậu hủ của nàng, nàng cũng không quá khẩn trương, nhưng là hôm nay. trong lòng bối rối không thôi.
"Ta già rồi, đâu còn gì đẹp nữa."Lý Hương Quân vẫn như trước không quay đầu lại buồn bã nói.
"Mỹ nhân tỷ tỷ người lại tới". Lưu Phong thuận thế ôm lấy eo nàng, ôn nhu nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng xem bộ ngực nàng bão mãn cỡ nào, ngay cả nữ tữ trẻ tuổi cũng không thể so sánh với nàng, còn có mông nàng nữa, thật co dãn a."Vừa nói, Lưu Phong vừa đưa tay sờ thử vài cái, quả thật cảm giác không sai.
Lý Hương Quân thân thể khẽ run lên, trong lòng bối rối như trước không biết nên làm cái gì bây giờ?
Lưu Phong ôm sát nàng, hướng đến lỗ tai nàng cười nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, kỳ thật tại phòng bếp này rất kích thích, không bằng nàng giúp ta đi. đừng quên ngày đó nàng đều đã đáp ứng ta"
Lý Hương Quân lập tức hai gò má ửng đỏ, sẵng giọng: "Đúng là ngày đó như vậy, nhưng tại phòng bếp, ngươi để ta giúp ngươi, . hoang đường".
Lưu Phong hắc hắc cười nói: "Chính là tại phòng bếp này mới có vẻ kích thích mà. Đây không có việc gì, Khuynh Thành còn không có quay lại, bốn phía cũng không có người nào". Đang khi nói chuyện, hai bàn tay to của Lưu Phong đã án tại bộ ngực bạo mãn của nàng.
Lý Hương Quân bị Lưu Phong làm cho ý loạn tình mê, thấp giọng nói: "Không nên làm loạn, ta còn muốn giúp ngươi nấu nướng mà."
"A a món ngon phải ăn, cả nàng ta cũng muốn ăn". Cảm giác được Lý Hương Quân không có phản kháng, lá gan Lưu Phong cũng lớn lên, bèn đứng dậy ôm nàng vào trong lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, một tay ôm eo, một tay xoa bóp phong nhũ đàn hồi của nàng.
Lý Hương Quân nhất thời bị Lưu Phong làm cho thở gấp không thôi, cùa khẩn trương, vừa kích thích.
Lưu Phong phát hiện thân thể Lý Hương Quân mẫn cảm dị thường, chỉ qua một lúc đã thấy thân thể nóng như lửa đốt, vội đứng lên: "Mỹ nhân tỷ tỷ, mau giúp ta một chút". Lưu Phong cung không hi vọng hai người thật sự làm chuyện kia, chỉ có sự sờ soạng lẫn nhau cũng đã rất tốt rồi. Nóng lòng sẽ không ăn được miếng đậu hủ này, chuyện này phải từ từ.
"Có thấy kích thích không?"Lưu Phong cắn cắn lỗ tai Lý Hương Quân hỏi.
Lý Hương Quân run giọng nói: "Đại sắc lang."
Lưu Phong cười hắc hắc, cũng không đáp lại, cái miệng rời khởi đôi môi nọ, chậm rãi hướng tới cái cổ của nàng.
"A."
Lý Hương Quân nhất thời như có dòng điện truyền qua, nhịn không được rên rỉ một tiếng.
Một tiếng rên rỉ này với Lưu Phong mà nói chính là liều thuốc kích thích tốt nhất.
Bất tri bất giác, bàn tay nhỏ bé của Lý Hương Quân cũng án ở nơi bổng bổng nóng bỏng của Lưu Phong, nhẹ nhàng sáo lộng. Đây là lần thứ hai nàng vuốt ve tiểu huynh đệ của nam nhân, trong lòng sự kích động còn tăng mạnh hơn lần đầu tiên nhiều lần. Nàng thậm chí ảo tưởng nếu có thể để bổng bổng ở trong miệng thì tốt biết bao,
"Mỹ nhân tỷ tỷ, hay là để ta cởi quần ra, như vậy nàng đứng lên sẽ càng thêm kich thích a."Còn cách một lớp vải, mọi chuyện không thể kết thúc.
Lý Hương Quân cũng chậm rãi đứng lên, miệng phát ra tiếng run run: "Tiểu oan gia. ta nghe ngươi."
Lưu Phong cười hắc hắc, chính đang muốn cởi bỏ quần, nhưng lại không nghĩ ngoài cửa truyền đến một tiếng quát nộ: "Phong nhi, các ngươi làm cái gì vậy?".
Lưu Phong cùng Lý Hương Quân chấn động, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở cửa phòng bếp, tam sư tôn Nghê Thường đang đứng ở nơi này, trợn mắt há mồm nhìn Lưu Phong, Lý Hương Quân hai người.
"Tam sư tôn người đến đây lúc nào vậy?". Lưu Phong sắc mặt có chút xấu hổ, bất quá phản ứng rất nhanh: "A a đây là sư tôn của Khuynh Thành, nàng đang làm bếp, ta đến xem có giúp được gì hay không?".
Lý Hương Quân biết được người này là tam sư tôn của Lưu Phong, trong lòng nhất thời cực thẹn, vội vàng sửa sang lại quần áo, tức giận nói với Lưu Phong một câu: "Đều tại tiểu oan gia làm hại ta". Nói xong những lời này, xoay người lại tiếp tục công việc.
"Ta vừa mới tới". Nghê Thường tùy ý đáp một câu, bất quá trong con ngươi lại lộ ra sắc mặt giận dữ.
Lưu Phong có chút thở phào nhẹ nhõm, vừa tới là tốt rồi.
Sự thật hắn cũng không biết Nghê Thường đã tới từ rất lâu.
Có bao lâu thời gian ở đây?
Tổng thị, cả quá trình hắn cùng Lý Hương Quân, Nghê Thường đều đã thấy hết. Vốn Nghê Thường không muốn hiện thân, chỉ là không muốn chứng kiến Lưu Phong cởi quần.
Bởi vậy Nghê Thường mới nhịn không được hiện thân cắt đứt chuyện tốt của hai người. Ban ngày làm chuyện đó? Đây chính là đệ tử của nàng sao?
"Ngươi theo ta lại đây!". Nghê Thường hừ khẽ một tiếng, xoay người rời đi.
/969
|