Rất nhanh, Khuynh Quốc liền ngạc nhiên phát hiện. Dưới tác dụng của cổ lực lượng kia, bản thân vẫn không thể cảm giác được thánh linh hưng thịnh lên.
Theo linh lực không ngừng hấp thu, liên hệ giữa nàng cùng thánh linh vốn cắt đứt đã lâu cũng từ từ thiết lập lại. Theo tin tức từ thánh linh truyền đến, nó đối với cổ lực lượng này tựa hồ thập phần hưởng thụ.
Trương Mỹ nhân lúc đầu cũng có chút lo lắng. Nhưng lúc này thấy trên mặt Khuynh Quốc có chút tiếu ý, mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Ước chừng, một khắc thời gian, nữ tử kia thu công, buông Khuynh Quốc ra, xuất từ trong tay áo ra một cái bình sứ nói: "Đây là bổ linh đan, ngươi cầm lấy ăn vào, không đến một tháng, thánh linh trong cơ thể ngươi sẽ khôi phục đến thời điểm cường thịnh nhất."
Khuynh Quốc rất kinh ngạc, vội vàng tiếp cái bình sứ kia, cảm kích tạ ơn: "Đa tạ tiền bối đã thành toàn."
Nữ tử xoa xoa cái trán đầm đìa mồ hôi. Lập tức mỉm cười nói: "Không cần phải khách khí như vậy, tất cả đều là người một nhà. Ta bất quá cũng chỉ là nhắc tay một chút mà thôi."
"Người một nhà?"
Trương Mỹ Nhân nghe vậy, tâm hơi động, nói vậy nữ tử này có với Phong nhi thật sự có quan hệ? Nếu không trong lời nói, cũng không nói là người một nhà.
Trương Mỹ Nhân khẽ thở dài một tiếng, tên tiểu quỷ này diễm phúc cũng thật lớn, thật sự không biết nên nói gì cho phải.
"Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng biết ngươi đang hiểu lầm?" Nữ tử cười nói: "Tự giới thiệu một chút, ta gọi là Thu Sương, là a di của Phong nhi."
"Nhưng, Tần Thủy Dao, Thủy Mị Nhi, Nghê Thường, Đình Nhi các nàng điều gọi ta là tỷ tỷ, nếu các ngươi nguyện ý, cũng có thể gọi Thu Sương ta một tiếng tỷ tỷ." Nữ tử mỉm cười.
"Là di nương? Tỷ tỷ?" Trương Mỹ Nhân có chút khó hiểu. Làm sao có thể ngờ Lưu Phong còn có một di nương.
Khuynh Quốc cũng vẻ mặt mờ mịt, tựa hồ cũng không có nghe Lưu Phong nói qua. Nhưng mà nói đi cũng nói lại, nữ tử này cũng không có ác ý gì trong lời nói. Nếu không thế nào lại không tiếc hao phí lực lượng để thức tỉnh thánh linh trong người mình.
Nghĩ đến đây, Khuynh Quốc thoáng chút do dự, vốn định kêu một tiếng Thu Sương tỷ, nhưng nhìn qua Trương Mỹ Nhân liền đánh mất ý định này trong đầu. Nếu gọi như vậy, bối phận liền loạn lên.
Trương Mỹ Nhân suy nghĩ một chút. Cũng không biết có nên gọi như vậy hay không.
"Ha ha. Về bối phận, các ngươi không cần cố kỵ làm gì, đúng rồi, các ngươi còn không biết, Đình nha đầu cùng Nghê Thường các nàng đã muốn là tỷ muội tương xứng." Thu Sương cười hắc hắc: "Ta xem không bằng các ngươi cũng xem như tỷ muội đi. Dù sao các ngươi đều là nữ nhân trong nhà của Phong nhi."
Trương Mỹ Nhân nghe vậy. Sắc mặt nhất thời một trận đỏ ửng, chính mình dù sao cũng là sư tôn của Lưu Phong, lại bị ngoại nhân nói toạc ra quan hệ. Rốt cuộc cũng có chút ngượng ngùng.
"Ha Ha. Thẹn thùng, Tiểu cô nương thật có ý tứ." Thu Sương nhìn Trương Mỹ Nhân vẻ mặt đỏ ửng, nhãn tình bỡn cợt hướng về phía nàng phát ra, sau đó nói: "Nếu ta không nhìn lầm. Ngươi đã từng cùng Phong nhi thượng sàng?Đã như vậy, còn thẹn thùng cái gì?".
Lời này vừa nói ra, Trương Mỹ Nhân càng không khỏi thêm thẹn thùng. Vội vàng cúi đầu, hận không thể tìm được địa phương nào mà trốn đi.
Khuynh Quốc cũng âm thầm dở khóc dở cười, Vị di nương. không tỷ tỷ này cũng quá cường hãn. Nhất là khi trực tiếp nói chuyện, không cần lấy một điểm ẩn dụ. Như thế nào lại có thể nói là thượng sàng.
"Khuynh Quốc muội muội. Ngươi cùng Phong nhi cũng nên thượng sàng đi. . Ha ha, các ngươi cũng không sai. Ta hy vọng các ngươi nhanh sinh cho ta vài đứa tôn tử (cháu trai) mập mạp." Thu Sương có chút khát khao nói: "Ta thích nhất mang theo tiểu hài tử. Chờ các ngươi sinh hạ một lũ tiểu hài tử, Ta sẽ phụ trách chăm sóc bọn chúng, hơn nữa còn truyền cho bọn chúng bản lĩnh thông thiên, sau đó, lại cho bọn chúng đi tìm tướng công, thê tử, lại sinh cho ta thật nhiều cháu chắt, ta lại mang bọn chúng đi, sau đó."
Khuynh Quốc nhìn Thu Sương mặt tươi như hoa. Đột nhiên nghĩ tới Lưu Phong từng nói qua một câu, thân sinh dũng mãnh cũng không cần giải thích.
Vị Thu Sương tỷ tỷ này cũng thật sự là cực phẩm, tuyệt đối nhanh nhẹn dũng mãnh.
Nếu như theo cách nàng nói. Phỏng chừng không bao lâu, toàn bộ thế giới đều là con cháu của Lưu Phong.
"Ha ha, thẹn thùng, tiểu nha đầu các ngươi, thật sự chuyện gì cũng đã làm rồi, bây giờ còn thẹn thùng. Ta nói, các ngươi nhanh nhanh sinh cho ta vài đứa cháu đi."
Khuynh Quốc do dự một chút, nói: "Thu Sương tỷ, người tu chân không thể sinh con.".
"Nga?" Thu Sương run một cái, vỗ vỗ ót, nói: "Đều tại trí nhớ ta không tốt, dựa vào tu vi các ngươi, tự nhiên là không thể sinh con được. Nhưng mà đừng lo, ta tự có biện pháp."
Nói tới đây. Nàng đột nhiên lại lắc đầu: "Không tốt. Lần này lại quên mất không trộm lấy một ít Thần Long huyết.".
"Thần Long huyết?"
Trương Mỹ Nhân cùng Khuynh Quốc hơi kinh hãi, không nghĩ tới trên đời này lại có thứ Thần Long gì.
"Quên đi. Chuyện sinh mấy đứa nhỏ cũng không cần gấp, chờ lần sau có cơ hội trở về ta sẽ đem." Tiên Linh Môn cũng không phải là nơi tùy tiện ra vào, Thu Sương lần này xuống núi, cũng phải chờ đợi rất lâu mới có cơ hội. Huống hồ thời điểm lúc nàng xuống núi, trong người còn mang theo rất nhiều bảo vật, phỏng chừng Tiên Linh Môn cũng đã biết được. Cho nên thời gian ngắn như vậy, nàng cũng không dám trở về. Tuy thân phận của nàng ở Tiên Linh Môn có chút đặc thù, Thiên Linh Môn chưa chắc đã làm điều gì quá đáng với nàng. Nhưng muốn xuống núi lần nữa thì chắc sẽ khó khăn hơn nhiều.
Kỳ thật. Nàng cũng không biết, ngoài Tiên Linh Môn, còn có một nơi vẫn còn lưu lại một chút Thần Long Huyết.
"Đây là cho các ngươi, cầm lấy." Thu Sương lần này đến là vì chính sự, vì vậy còn phải đi tìm Lưu Phong. Thời gian cũng không còn nhiều.
"Đây chính là Cửu Thiên Tinh thần quyết cùng Cửu chuyển Linh Nguyên đan, mỗi người một phần." Thu Sương không giải thích nhiều mà liền đem pháp quyết cùng đan dược để lại.
Sau đó, nàng nghiêm túc nói: "Vì hài tử Phong nhi kia, trước khi diển ra Tu Chân Đại Hội, tu vi của các ngươi phải đạt đến Thiên Nhân sơ kỳ."
Trương Mỹ nhân cùng Khuynh Quốc hơi biến sắc. Giật mình hỏi: "Điều này sao có thể?"
"Không có gì là không thể, đây là tiên đan, pháp quyết là Tiên Quyết, trừ phi các ngươi tư chất quá kém cỏi, nếu không tuyệt đối không có vấn đề gì. Kế tiếp. Ta chỉ có thể ở lại nơi này 3 ngày, hướng dẫn các ngươi tu luyện, sau ba ngày, ta sẽ đi Phúc Thành tìm Phong nhi, quá trình tu luyện còn lại chỉ dựa vào các ngươi thôi." Thu Sương dặn dò.
Trương Mỹ Nhân cùng Nghê Thường bước chân vào con đường tu luyện, tu thành nguyên anh, tương đương với việc bước vào đại môn của giới tu chân, với sự trợ giúp của Thu Sương cùng Pháp Quyết, Linh Dược phụ trợ, vấn đề không lớn.
Khuynh Quốc tuy tu vi còn kém một chút, nhưng trong người còn có thánh linh, có đồ vật này, cũng không có gì phải lo lắng.
Khuynh Quốc có chút lo lắng hỏi: "Thu Sương tỷ, Lưu Phong sẽ không có việc gì chứ?"
Thu Sương gật gật đầu nói: "Quả thật có chút phiền phức. Nhưng giờ vẫn khó nói trước, mặc kệ như thế nào, phòng ngừa chu đáo vẫn tốt hơn, các ngươi tăng thêm chút thực lực, an toàn của Phong nhi cũng bảo đảm hơn một chút. Sự thể như thế nào, ta không có thời gian giải thích, một thời gian nữa, tin rằng Tần Thủy Dao sẽ đưa tin nói cho các ngươi rõ ngọn nguồn.".
"Tốt lắm, việc này không nên chậm trễ. Chúng ta bắt đầu tu luyện thôi.".
Cứ như vậy, Khuynh Quốc cùng Trương Mỹ Nhân trong lúc hồ đồ đã bị Thu Sương lôi kéo vào tu luyện.
. .
Lưu Phong cùng đám thuộc hạ đã quét sạch toàn bộ dư nghiệt của Ngô Chí Vinh tại Phúc Thành, đưa Phúc Thành đi vào nề nếp.
Trong lúc tích cực chuẩn bị công chiếm thành trì, Lưu Phong đã tích cực thu thập tài liệu về Thiên Chiếu và thần xã, chuẩn bị cùng Phỉ Nhi công chúa thực hiện hiệp nghị.
Mấy ngày này, Phỉ Nhi Công chúa cùng quỷ đòi mạng giống nhau, cơ hồ là một ngày thúc giục ba lượt.
"Chủ nhân, ngày mai được không?" Phỉ Nhi công chúa vì muốn Lưu Phong động lòng, cố ý thay một bộ phục trang thật xinh đẹp, hướng Lưu Phong
"Hừ, ngày mai không được, còn phải xem biểu hiện của ngươi ngày hôm nay." Lưu Phong cười hắc hắc, đi ngang qua, thuận tay phát vào đồn bộ nữ nhân này một cái, nói: "Đồ quấy nhiễu này. Nếu ngươi làm cho ta thích, có lẽ ta sẽ xem xét xuất phát sớm một chút."
"Chủ nhân yên tâm. Nô gia nhất định sẽ hầu hạ người thật tốt." Nói xong Phỉ Nhi công chúa liền bỏ đi phục trang trên người, chỉ còn lại nội y nơi hạ thân.
Tiện nhân, Cao Lệ bổng tử quả là ti tiện.
Lưu Phong ám muội cười cười, chỉ vào hạ thân mình, Phỉ Nhi công chúa hiểu ý, vội vàng giải khai khố tử Lưu Phong, dúi đầu vào giữa hai chân hắn.
"Ha ha, tốt lắm, "Lưu Phong điểm vào trán Phỉ Nhi công chúa một cái, ý bảo nàng đứng dậy.
Phỉ Nhi bập môi, tự hồ có phần luyết tiếc, đỏ mặt ngẩng đầu nhìn Lưu Phong nói: "Chủ nhân, người không thoải mái sao?"
"Ha ha. Tốt lắm!" Nói xong, bàn tay to của Lưu Phong đã từ eo Phỉ Nhi tiếng vào, thô bạo đem nội y còn lại trên người Phỉ Nhi kéo xuống, Phỉ Nhi ngoan ngoãn nhấc một chân lên, đem nội khố cởi ra, rất nhanh, một cơ thể xích lõa đã đứng trước mặt Lưu Phong.
Nói thật, Lưu Phong không có sở thích đối với nội y, nếu so sánh, hắn thích thân thể trần trụi hơn.
« Chủ nhân, yêu ta đi. . » Phỉ Nhi biết Lưu Phong thích nữ nhân trên giường hắn biến thành dâm phụ, lập tức đứng lên chủ động câu dẫn.
Lưu Phong phát ra một nụ cười dâm đãng, nâng hai má nữ nhân trước mặt, bắt đầu hôn lên đôi môi của nàng.
Rất nhanh. Trong phòng truyền đến tiếng hôn cuồng nhiệt, cùng Phỉ Nhi dồn dập thở dốc.
Theo linh lực không ngừng hấp thu, liên hệ giữa nàng cùng thánh linh vốn cắt đứt đã lâu cũng từ từ thiết lập lại. Theo tin tức từ thánh linh truyền đến, nó đối với cổ lực lượng này tựa hồ thập phần hưởng thụ.
Trương Mỹ nhân lúc đầu cũng có chút lo lắng. Nhưng lúc này thấy trên mặt Khuynh Quốc có chút tiếu ý, mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Ước chừng, một khắc thời gian, nữ tử kia thu công, buông Khuynh Quốc ra, xuất từ trong tay áo ra một cái bình sứ nói: "Đây là bổ linh đan, ngươi cầm lấy ăn vào, không đến một tháng, thánh linh trong cơ thể ngươi sẽ khôi phục đến thời điểm cường thịnh nhất."
Khuynh Quốc rất kinh ngạc, vội vàng tiếp cái bình sứ kia, cảm kích tạ ơn: "Đa tạ tiền bối đã thành toàn."
Nữ tử xoa xoa cái trán đầm đìa mồ hôi. Lập tức mỉm cười nói: "Không cần phải khách khí như vậy, tất cả đều là người một nhà. Ta bất quá cũng chỉ là nhắc tay một chút mà thôi."
"Người một nhà?"
Trương Mỹ Nhân nghe vậy, tâm hơi động, nói vậy nữ tử này có với Phong nhi thật sự có quan hệ? Nếu không trong lời nói, cũng không nói là người một nhà.
Trương Mỹ Nhân khẽ thở dài một tiếng, tên tiểu quỷ này diễm phúc cũng thật lớn, thật sự không biết nên nói gì cho phải.
"Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng biết ngươi đang hiểu lầm?" Nữ tử cười nói: "Tự giới thiệu một chút, ta gọi là Thu Sương, là a di của Phong nhi."
"Nhưng, Tần Thủy Dao, Thủy Mị Nhi, Nghê Thường, Đình Nhi các nàng điều gọi ta là tỷ tỷ, nếu các ngươi nguyện ý, cũng có thể gọi Thu Sương ta một tiếng tỷ tỷ." Nữ tử mỉm cười.
"Là di nương? Tỷ tỷ?" Trương Mỹ Nhân có chút khó hiểu. Làm sao có thể ngờ Lưu Phong còn có một di nương.
Khuynh Quốc cũng vẻ mặt mờ mịt, tựa hồ cũng không có nghe Lưu Phong nói qua. Nhưng mà nói đi cũng nói lại, nữ tử này cũng không có ác ý gì trong lời nói. Nếu không thế nào lại không tiếc hao phí lực lượng để thức tỉnh thánh linh trong người mình.
Nghĩ đến đây, Khuynh Quốc thoáng chút do dự, vốn định kêu một tiếng Thu Sương tỷ, nhưng nhìn qua Trương Mỹ Nhân liền đánh mất ý định này trong đầu. Nếu gọi như vậy, bối phận liền loạn lên.
Trương Mỹ Nhân suy nghĩ một chút. Cũng không biết có nên gọi như vậy hay không.
"Ha ha. Về bối phận, các ngươi không cần cố kỵ làm gì, đúng rồi, các ngươi còn không biết, Đình nha đầu cùng Nghê Thường các nàng đã muốn là tỷ muội tương xứng." Thu Sương cười hắc hắc: "Ta xem không bằng các ngươi cũng xem như tỷ muội đi. Dù sao các ngươi đều là nữ nhân trong nhà của Phong nhi."
Trương Mỹ Nhân nghe vậy. Sắc mặt nhất thời một trận đỏ ửng, chính mình dù sao cũng là sư tôn của Lưu Phong, lại bị ngoại nhân nói toạc ra quan hệ. Rốt cuộc cũng có chút ngượng ngùng.
"Ha Ha. Thẹn thùng, Tiểu cô nương thật có ý tứ." Thu Sương nhìn Trương Mỹ Nhân vẻ mặt đỏ ửng, nhãn tình bỡn cợt hướng về phía nàng phát ra, sau đó nói: "Nếu ta không nhìn lầm. Ngươi đã từng cùng Phong nhi thượng sàng?Đã như vậy, còn thẹn thùng cái gì?".
Lời này vừa nói ra, Trương Mỹ Nhân càng không khỏi thêm thẹn thùng. Vội vàng cúi đầu, hận không thể tìm được địa phương nào mà trốn đi.
Khuynh Quốc cũng âm thầm dở khóc dở cười, Vị di nương. không tỷ tỷ này cũng quá cường hãn. Nhất là khi trực tiếp nói chuyện, không cần lấy một điểm ẩn dụ. Như thế nào lại có thể nói là thượng sàng.
"Khuynh Quốc muội muội. Ngươi cùng Phong nhi cũng nên thượng sàng đi. . Ha ha, các ngươi cũng không sai. Ta hy vọng các ngươi nhanh sinh cho ta vài đứa tôn tử (cháu trai) mập mạp." Thu Sương có chút khát khao nói: "Ta thích nhất mang theo tiểu hài tử. Chờ các ngươi sinh hạ một lũ tiểu hài tử, Ta sẽ phụ trách chăm sóc bọn chúng, hơn nữa còn truyền cho bọn chúng bản lĩnh thông thiên, sau đó, lại cho bọn chúng đi tìm tướng công, thê tử, lại sinh cho ta thật nhiều cháu chắt, ta lại mang bọn chúng đi, sau đó."
Khuynh Quốc nhìn Thu Sương mặt tươi như hoa. Đột nhiên nghĩ tới Lưu Phong từng nói qua một câu, thân sinh dũng mãnh cũng không cần giải thích.
Vị Thu Sương tỷ tỷ này cũng thật sự là cực phẩm, tuyệt đối nhanh nhẹn dũng mãnh.
Nếu như theo cách nàng nói. Phỏng chừng không bao lâu, toàn bộ thế giới đều là con cháu của Lưu Phong.
"Ha ha, thẹn thùng, tiểu nha đầu các ngươi, thật sự chuyện gì cũng đã làm rồi, bây giờ còn thẹn thùng. Ta nói, các ngươi nhanh nhanh sinh cho ta vài đứa cháu đi."
Khuynh Quốc do dự một chút, nói: "Thu Sương tỷ, người tu chân không thể sinh con.".
"Nga?" Thu Sương run một cái, vỗ vỗ ót, nói: "Đều tại trí nhớ ta không tốt, dựa vào tu vi các ngươi, tự nhiên là không thể sinh con được. Nhưng mà đừng lo, ta tự có biện pháp."
Nói tới đây. Nàng đột nhiên lại lắc đầu: "Không tốt. Lần này lại quên mất không trộm lấy một ít Thần Long huyết.".
"Thần Long huyết?"
Trương Mỹ Nhân cùng Khuynh Quốc hơi kinh hãi, không nghĩ tới trên đời này lại có thứ Thần Long gì.
"Quên đi. Chuyện sinh mấy đứa nhỏ cũng không cần gấp, chờ lần sau có cơ hội trở về ta sẽ đem." Tiên Linh Môn cũng không phải là nơi tùy tiện ra vào, Thu Sương lần này xuống núi, cũng phải chờ đợi rất lâu mới có cơ hội. Huống hồ thời điểm lúc nàng xuống núi, trong người còn mang theo rất nhiều bảo vật, phỏng chừng Tiên Linh Môn cũng đã biết được. Cho nên thời gian ngắn như vậy, nàng cũng không dám trở về. Tuy thân phận của nàng ở Tiên Linh Môn có chút đặc thù, Thiên Linh Môn chưa chắc đã làm điều gì quá đáng với nàng. Nhưng muốn xuống núi lần nữa thì chắc sẽ khó khăn hơn nhiều.
Kỳ thật. Nàng cũng không biết, ngoài Tiên Linh Môn, còn có một nơi vẫn còn lưu lại một chút Thần Long Huyết.
"Đây là cho các ngươi, cầm lấy." Thu Sương lần này đến là vì chính sự, vì vậy còn phải đi tìm Lưu Phong. Thời gian cũng không còn nhiều.
"Đây chính là Cửu Thiên Tinh thần quyết cùng Cửu chuyển Linh Nguyên đan, mỗi người một phần." Thu Sương không giải thích nhiều mà liền đem pháp quyết cùng đan dược để lại.
Sau đó, nàng nghiêm túc nói: "Vì hài tử Phong nhi kia, trước khi diển ra Tu Chân Đại Hội, tu vi của các ngươi phải đạt đến Thiên Nhân sơ kỳ."
Trương Mỹ nhân cùng Khuynh Quốc hơi biến sắc. Giật mình hỏi: "Điều này sao có thể?"
"Không có gì là không thể, đây là tiên đan, pháp quyết là Tiên Quyết, trừ phi các ngươi tư chất quá kém cỏi, nếu không tuyệt đối không có vấn đề gì. Kế tiếp. Ta chỉ có thể ở lại nơi này 3 ngày, hướng dẫn các ngươi tu luyện, sau ba ngày, ta sẽ đi Phúc Thành tìm Phong nhi, quá trình tu luyện còn lại chỉ dựa vào các ngươi thôi." Thu Sương dặn dò.
Trương Mỹ Nhân cùng Nghê Thường bước chân vào con đường tu luyện, tu thành nguyên anh, tương đương với việc bước vào đại môn của giới tu chân, với sự trợ giúp của Thu Sương cùng Pháp Quyết, Linh Dược phụ trợ, vấn đề không lớn.
Khuynh Quốc tuy tu vi còn kém một chút, nhưng trong người còn có thánh linh, có đồ vật này, cũng không có gì phải lo lắng.
Khuynh Quốc có chút lo lắng hỏi: "Thu Sương tỷ, Lưu Phong sẽ không có việc gì chứ?"
Thu Sương gật gật đầu nói: "Quả thật có chút phiền phức. Nhưng giờ vẫn khó nói trước, mặc kệ như thế nào, phòng ngừa chu đáo vẫn tốt hơn, các ngươi tăng thêm chút thực lực, an toàn của Phong nhi cũng bảo đảm hơn một chút. Sự thể như thế nào, ta không có thời gian giải thích, một thời gian nữa, tin rằng Tần Thủy Dao sẽ đưa tin nói cho các ngươi rõ ngọn nguồn.".
"Tốt lắm, việc này không nên chậm trễ. Chúng ta bắt đầu tu luyện thôi.".
Cứ như vậy, Khuynh Quốc cùng Trương Mỹ Nhân trong lúc hồ đồ đã bị Thu Sương lôi kéo vào tu luyện.
. .
Lưu Phong cùng đám thuộc hạ đã quét sạch toàn bộ dư nghiệt của Ngô Chí Vinh tại Phúc Thành, đưa Phúc Thành đi vào nề nếp.
Trong lúc tích cực chuẩn bị công chiếm thành trì, Lưu Phong đã tích cực thu thập tài liệu về Thiên Chiếu và thần xã, chuẩn bị cùng Phỉ Nhi công chúa thực hiện hiệp nghị.
Mấy ngày này, Phỉ Nhi Công chúa cùng quỷ đòi mạng giống nhau, cơ hồ là một ngày thúc giục ba lượt.
"Chủ nhân, ngày mai được không?" Phỉ Nhi công chúa vì muốn Lưu Phong động lòng, cố ý thay một bộ phục trang thật xinh đẹp, hướng Lưu Phong
"Hừ, ngày mai không được, còn phải xem biểu hiện của ngươi ngày hôm nay." Lưu Phong cười hắc hắc, đi ngang qua, thuận tay phát vào đồn bộ nữ nhân này một cái, nói: "Đồ quấy nhiễu này. Nếu ngươi làm cho ta thích, có lẽ ta sẽ xem xét xuất phát sớm một chút."
"Chủ nhân yên tâm. Nô gia nhất định sẽ hầu hạ người thật tốt." Nói xong Phỉ Nhi công chúa liền bỏ đi phục trang trên người, chỉ còn lại nội y nơi hạ thân.
Tiện nhân, Cao Lệ bổng tử quả là ti tiện.
Lưu Phong ám muội cười cười, chỉ vào hạ thân mình, Phỉ Nhi công chúa hiểu ý, vội vàng giải khai khố tử Lưu Phong, dúi đầu vào giữa hai chân hắn.
"Ha ha, tốt lắm, "Lưu Phong điểm vào trán Phỉ Nhi công chúa một cái, ý bảo nàng đứng dậy.
Phỉ Nhi bập môi, tự hồ có phần luyết tiếc, đỏ mặt ngẩng đầu nhìn Lưu Phong nói: "Chủ nhân, người không thoải mái sao?"
"Ha ha. Tốt lắm!" Nói xong, bàn tay to của Lưu Phong đã từ eo Phỉ Nhi tiếng vào, thô bạo đem nội y còn lại trên người Phỉ Nhi kéo xuống, Phỉ Nhi ngoan ngoãn nhấc một chân lên, đem nội khố cởi ra, rất nhanh, một cơ thể xích lõa đã đứng trước mặt Lưu Phong.
Nói thật, Lưu Phong không có sở thích đối với nội y, nếu so sánh, hắn thích thân thể trần trụi hơn.
« Chủ nhân, yêu ta đi. . » Phỉ Nhi biết Lưu Phong thích nữ nhân trên giường hắn biến thành dâm phụ, lập tức đứng lên chủ động câu dẫn.
Lưu Phong phát ra một nụ cười dâm đãng, nâng hai má nữ nhân trước mặt, bắt đầu hôn lên đôi môi của nàng.
Rất nhanh. Trong phòng truyền đến tiếng hôn cuồng nhiệt, cùng Phỉ Nhi dồn dập thở dốc.
/969
|