Hi Du Hoa Tùng

Chương 901: Sự tình ở Phong Thành

/969


"Ta cũng vậy—_!" Lưu Phong ôn nhu cười cười, lại lần nữa cúi xuống thân thể mềm mại của mĩ nhân. Thêm một vòng kích tình mới bắt đầu, trong phòng không ngừng vọng ra âm thanh dâm mỹ.

Làm xong hết việc chính sự lẫn chuyện riêng, hắn ôm Ân Quý Phi ngủ thẳng tới lúc chính ngọ. Lưu Phong rời giường triệu tập các quan viên chủ yếu của Phong Thành có thêm La Bá Đặc (Robert) cùng bàn bạc chính sự xem cách thức xây dựng Tây Dương học đường.

Dựa theo ý tứ của Lưu Phong, Tây Dương học đường tuyển học viên nhất định phải thông qua Nữ Nhân Hoa và Tổng đốc phủ Phong Thành liên hợp xét duyệt, để xác định họ có đủ tư cách nhập học không.

Việc thẩm tra tư cách này chính là muốn đảm bảo các học viên tuyệt đối trung thành đối với Lưu Phong, với Phong Thành để không phát sinh dị tâm. Chỉ có phù hợp với tiêu chí như trên mới có thể yên tâm cho bọn họ tiến hành nhập học.

Với điều đó, Phó Lưu Vân và Hoa Cô Tử cũng không có ý kiến khác, biểu thị tuyệt đối chấp hành.

Kế tiếp, bọn họ cùng nhau bàn bạc chi tiết tiến hành công việc. Trong lúc đó Lưu Phong có mang một ít kiến nghị của Ân Quý phi toàn bộ đều nói ra.

Cuộc họp vẫn duy trì liên tục cho đến đang lúc hoàng hôn mới phác thảo xong chi tiết tiến hành công việc.

Sau khi hội nghị giải tán Lưu Phong chỉ giữ lại La Bá Đặc, Ái Lệ Ti (Alice) cùng Ba Ba Lạp (Barbara). Có một số việc, hắn còn muốn xác định lại một chút.

"Vương gia Thân ái, lẽ nào ngài còn có gì đó không hài lòng đối với công việc của ta?" La Bá Đặc thấy Lưu Phong chỉ giữ mình ở lại, liền lo lắng cho bản thân có chỗ nào đắc tội với vị thần tài này.

"Không, không có gì—!"

Lưu Phong mỉm cười lắc đầu nói: "Công việc của ngươi ta rất thoả mãn, chẳng qua ta có một số việc muốn nói riêng với ngươi."

Lời này vừa nói ra, La Bá Đặc nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm không ít, nhìn Ái Lệ Ti và Ba Ba Lạp bên người Lưu Phong, mập mờ cười cười: "Vương gia Thân ái, nếu như ta là ngài bây giờ nên đi hưởng thụ mỹ nhân a."

"Ha ha—_!"

Lưu Phong ôm hai nữ nhân, nhìn La Bá Đặc cười cười: "Ta hiện tại chính là đang hưởng thụ. Bất quá ta là muốn cùng ngươi nói một chút chuyện về việc tiến cử nhân tài."

"La Bá Đặc, như thế nào ngươi nói đi. Ta biết đối với ngươi thì gia tộc vẫn có cảnh giác, cho nên ta rất lo lắng đối với việc đề cử nhân tài cho mình. Ta hy vọng lần sau ngươi mang theo người cùng tới Phong Thành. Đưa bọn họ tới nơi thông báo tuyển dụng nhân tài, ngươi và người trong tộc chỉ cần phụ trách dẫn tiến là được." Lưu Phong nói ra ý tứ của bản thân.

Kỳ thực cho tới nay hắn cũng đang lo lắng vấn đề này. Gia tộc Tam diệp Thảo có dã tâm và tính xâm lăng rất lớn, Lưu Phong nhất định phải nâng cao chuyện đề phòng. Nghìn vạn lần không để kỹ thuật bản thân có được bị một gia tộc Tây Dương nắm giữ. Hắn tình nguyện thu nạp những người Tây Dương có tài.

Đương nhiên. Để gia tộc bá đạo như bọn họ giới thiệu và dẫn tiến thì có vẻ khả năng thành công tựa không cao.

"Úc?"

La Bá Đặc tựa hồ có chút tức giận: "Vương gia Thân ái, ngài không thể như vậy. Ngài định hoài nghi một thân sĩ và người trong gia tộc cổ xưa được sao? Ngài làm như vậy sẽ khiến ta có cảm giác tức giận đó. Hơn nữa, gia tộc bên kia cũng sẽ rất tức giận."

"Đúng không? Ngươi rất sợ người của gia tộc ngươi tức giận sẽ khiến ngươi mất đi quyền thừa kế phải không?" Lưu Phong gian tà cười nói: "La Bá Đặc, Ngươi là người thông minh. Ngươi nên biết tính tình của ta, ta đã nói ra thì tuyệt đối sẽ không thu hồi lại. Hoặc là ngươi thu xếp theo lời ta nói, hoặc là chúng ta bỏ dở kế hoạch tiến cử nhân tài này. Hiện tại Phong Thành đang kiến tạo mậu dịch cửa biển, các quốc gia Tây Dương, Âu Châu đại lục phỏng chừng sẽ cử rất nhiều đoàn. Ta có thể có rất nhiều sự lựa chọn. Ngươi biết không?"

"Úc? Ngài không thể nói như vậy a." La Bá Đặc có phần tức giận: "Vương gia, dựa theo câu nói của đất nước ngài là qua cầu rút ván a. Ngài ngẫm lại xem, trong khoảng thời gian này, dưới sự trợ giúp của ta và gia tộc của ta, Phong Thành có biến hóa rất lớn. Ngay cả bến cảng của Phong Thành mà ngài nói cũng do gia tộc bọn ta giúp đỡ thiết kế kiến tạo. Còn có đội tàu chiến là chúng ta cũng giúp ngài liên hệ mua. Ngài thế nào lại như vậy?"

"La Bá Đặc tiên sinh thân ái, xin ngươi không nên kích động a. Ta cũng không có ý định qua cầu rút ván a, ta chỉ hy vọng ngươi có thể chú ý đến kiến nghị của ta. Phí dẫn tiến và giới thiệu ta sẽ trả nhiều bạc cho bọn ngươi." Lưu Phong nhàn nhạt nói.

La Bá Đặc hướng ánh mắt về phía Ba Ba Lạp và Ái Lệ Ti cầu cứu nói: "Úc, hai vị phu nhân, lẽ nào các nàng không thể giúp người đồng hương này sao?"

Ái Lệ Ti nhàn nhạt nói: "La Bá Đặc, rất xin lỗi, ta chỉ trung thành với nam nhân của mình."

"Ái Lệ Ti nói đúng, chúng ta chỉ trung thành với nam nhân của mình thôi." Ba Ba Lạp vừa cười vừa nói: "Chúng ta được tổ chức tình báo cho biết, người gia tộc ngươi đã cài một số gián điệp bên trong"

"Hừ—!"

Lưu Phong hầm hừ nói: "La Bá Đặc tiên sinh thân ái, ngươi bây giờ còn có thể nói điều gì?"

La Bá Đặc lắc đầu nói: "Vương gia, ngài hãy nghe ta nói, chuyện này ta cũng không biết. Nếu như thực sự có gián điệp, ta sẽ thu hồi lời nói trước đây. Ngài nói đúng. Thế nhưng ta hy vọng ngài hãy tin tưởng ta, ta La Bá Đặc là người trung thực trong việc làm ăn. Chuyện nội gián không phải do ta an bài, nếu có như lời ngài nói thì có lẽ ta nhất thời bị người khác lừa gạt < mông tại cổ lí >. '

"
La Bá Đặc, ngươi không cần lo lắng, ta tin tưởng lời ngươi vừa nói. ' Lưu Phong cười nhạt nói.

La Bá Đặc mỉm cười, trong lòng nhất thời như trút được gánh nặng, hắn vừa cười vừa nói: "Vương gia Thân ái, nghe được ngài nói như vậy, ta an tâm. Về chuyện gài gián điệp, ta sẽ mau chóng cùng gia tộc bên kia liên hệ. Đồng thời, sẽ dựa theo ý tứ của ngài cùng gia tộc hiệp thương, để cho bọn họ mau chóng an bài."

Ngừng một chút, La Bá Đặc lại áy náy nói: "Vương gia Thân ái, Hội đồng điều hành của gia tộc cũng không biết thực lực chân chính của ngài, cho nên mới sinh ra ý nghĩ ngu xuẩn đó. Ta hy vọng ngài không cần chú ý tới bọn vô tri đó. Ta nghĩ ta sẽ đem thế lực thực sự của ngài nói cho bọn họ biết. Để cho bọn họ hiểu được đối với ngài giở trò thì đó là chuyện không có khả năng."

"Ha ha—!''

Lưu Phong cười lớn vài tiếng, nói: "
Tốt, La Bá Đặc, ngươi là một người thông minh. Ta nghĩ, nếu như có cơ hội ta nên đi thăm Tổng bộ Gia tộc các ngươi, ta sẽ nói tốt cho ngươi vài lời với bọn họ. Bởi vì ta thấy phẩm chất của ngươi rất tốt thích hợp cho vị trí người thừa kế."

"
Úc? Vương gia Thân ái, ngài biết không? Ta đây hôm nay mới được nghe một lời nói êm tai từ ngài. Nếu như ngài thực sự hạ cố tới Tam Diệp Thảo gia tộc, ta nghĩ ta sẽ trở thành một người thích hợp cho chức vị kế thừa gia tộc." Đối với thực lực cá nhân và thế lực của Lưu Phong, La Bá Đặc không có bất kì hoài nghi gì. Hắn thậm chí còn đang suy nghĩ, coi như là tất cả tinh anh trong gia tộc tập hợp lại cũng không phải là đối thủ của Lưu Phong. Lần trước trở lại, hắn đã từng ra sức bẩm báo thế lực của Lưu Phong cho gia tộc. Hy vọng gia tộc có thể coi trọng hắn. Lúc đó gia tộc cũng đã đồng ý, hi vọng Hội đồng điều hành của gia tộc không coi lời của hắn như chuyện của trẻ con. Thế nhưng La Bá Đặc ngàn vạn lần không ngờ chính là, gia tộc dám sắp xếp gián điệp bên trong. Hơn nữa, còn bị tổ chức tình báo của người ta phát hiện. Thiếu chút nữa để hắn mất đi sự tín nhiệm của Lưu Phong.

"
Thật là đáng chết. Lần này trở lại, ta nhất định phải hảo hảo cảnh cáo bọn họ, không được tái phạm nữa."La Bá Đặc trong lòng thầm nghĩ.

"
La Bá Đặc nếu ngươi thực sự có thể thuyết phục người gia tộc ngươi làm theo ý của ta. Ta nghĩ chỉ cần tại Phong Thành sản xuất thành công đạn dược của súng liên thanh, ta nhất định ưu tiên cho Tam Diệp Thảo gia tộc bán ra" Vừa uy hiếp, Lưu Phong lại cấp cho La Bá Đặc một chiếc bánh ngọt.

La Bá Đặc nghe vậy, hưng phấn thiếu chút nữa đứng bật dậy, hắn vội vàng nói: "
Vương gia, lời của ngài ta đều nhớ kĩ. Hy vọng ngài hết lòng tuân thủ lời hứa." La Bá Đặc rất rõ giá trị của súng liên thanh. Hắn đã chứng kiến uy lực của nó. Nguyên là Lưu Phong gần như giao kĩ thuật sản xuất cho hắn, không dè nửa chừng lại thu hồi. Giá trị của súng liên thanh hắn là người rõ ràng nhất. Hắn hiểu nếu như có một lực lượng quân đội được trang bị súng liên thanh thì sức chiến đấu tuyệt đối sẽ nâng cao rất nhiều.

La Bá Đặc phát thệ, tương lai nhất định phải xây dựng cho mình một đội quân bảo vệ sử dụng súng liên thanh.

"
La Bá Đặc tiên sinh, bản vương nói tự nhiên là chắc chắn, bất quá tương lai cho các ngươi được bao nhiêu, còn phải xem biểu hiện ngươi và người gia tộc ngươi như thế nào. Nhân tài, ta cần rất nhiều nhân tài. Nhà hóa học, vật lý học gia, kĩ sư, công nhân kỹ thuật. Ta cần nhiều người tài." Lưu Phong nhấn mạnh một lần nữa.

La Bá Đặc vội vàng nói: "
Vương gia, ngài cứ yên tâm đi, các đại học viện của Âu Châu đại lục sở hữu rất nhiều nhân tài. Việc này không nên chậm trễ, hiện tại ta phải đi làm ngay."

"
Chờ một chút—_!"

La Bá Đặc đang hưng phấn chuẩn bị rời đi thì bị Lưu Phong gọi lại căn dặn thêm: "
Ngoại trừ các loại nhân tài trên, ta còn hy vọng có khả năng chiêu mộ một ít học giả có tư chất cao từ các học viện quân sự chính quy. Lương bổng không là vấn đề, then chốt chính là tinh anh. Ngươi hiểu chưa?"

La Bá Đặc do dự một chút rồi nói: "
Vương gia, sĩ quan chỉ huy của học viện quân sự e là rất khó chiêu mộ. Ngài nên biết, học viện quân sự đều nằm dưới sự khống chế trực tiếp của các quốc gia."

"
Ta mặc kệ việc này." Lưu Phong bá đạo nói: "Ta chỉ quan tâm tới kết quả"

Ái Lệ Ti đột nhiên cười nói: "
La Bá Đặc, ngươi tưởng có thể lừa dối được Vương gia sao? Theo ta được biết gia tộc Tam DiệpThảo có ảnh hưởng rất lớn, việc tuyển dụng trong học viện quân sự tựa hồ cũng không phải cái việc gì quá khó."

"
Đúng vậy, Ái Lệ Ti nói rất đúng." Ba Ba Lạp ở một bên nói: "La Bá Đặc, ngươi rất không thành thực, Tam Diệp Thảo gia tộc thậm chí có thể khống chế một ít chính phủ của các tiểu quốc. Các ngươi đã có vốn liếng sẵn rồi"

Lời này vừa nói ra, La Bá Đặc khóc cười không xong, cắn răng nói: "
Vương gia Thân ái, ta nghĩ ta sẽ có biện pháp. Tận lực hoàn thành lời của ngài căn dặn"

Lưu Phong nhàn nhạt cười cười: "
Ái Lệ Ti và Ba Ba Lạp nói ngươi cũng nghe rõ. La Bá Đặc tiên sinh, ta nhất định phải nhắc nhở ngươi, nhân tài của học viện quân sự rất rất trọng yếu. Hơn nữa phải là những người ưu tú nhất."

La Bá Đặc thở dài nói: "
Quên đi, tất cả đều theo ý ngài a. Ai bảo ngài có hai hảo phu nhân a."
.
Hai ngày sau tổng cộng có hơn ba mươi người Tây Dương tới vùng Phong Thành thì học đường chính thức khai giảng. Trong khi đó cũng đã sớm xác định học viên trong nước rồi. Liễu Thanh Nghi và Ân Tố Tố làm phụ trách bộ giáo dục của Phong Thành rất bận rộn, liên tục bôn ba qua lại thị sát mỗi tình huống phát sinh của học đường. Cũng may các nàng hiện tại đều là người tu chân. Nếu như là trước đây, sợ là các nàng đã sớm mệt chết.

Theo như tình huống hiện tại, Tây Dương học đường theo kế hoạch từng bước lên chính quy, giáo sư và học sinh đều phải trải qua sự thẩm tra lòng trung thành nghiêm ngặt.

Căn cứ theo kế hoạch dạy học, trong vòng nửa năm tới sẽ có một nhóm học viên tốt nghiệp chia về các cương vị công tác.

Có người cho rằng thời gian như vậy dường như hơi ngắn. Thế nhưng đối với học viên của Tây Dương học đường mà nói, nửa năm thời gian tịnh không quá ngắn. Bởi vì bọn họ được học chương trình rất chuyên nghiệp, hơn nữa giờ dạy học mỗi ngày đều hơn bảy canh giờ. Trong tình huống như vậy, hơn nửa năm thời gian để nắm giữ nhập môn kỹ thuật vậy là đủ rồi. Sau khi lên cương vị công tác, bọn họ vừa làm vừa tìm hiểu sâu thêm về khoa học kỹ thuật.

Tương lai không xa nhóm học viên đầu tiên sẽ trở thành lực lượng nòng cốt của Phong Thành.

Kế hoạch của Lưu Phong là, tranh thủ hai đến ba năm này sẽ kéo các giáo sư người Tây Dương về phía mình. Đối với người nước ngoài Lưu Phong cũng là cực kỳ hoan nghênh. Đương nhiên, tiền đề phải là bọn họ tuyệt đối trung thành.
.
Mắt thấy Tây Dương học đường đã đi vào chính quy, trong lòng Lưu Phong coi như đã trút được một tảng đá nặng. Hắn quyết định trước khi rời Phong Thành, sẽ đến Hữu Long Vệ quân giục tiền nợ. Thuận tiện cấp cho Tư Mã Hạo Kiệt thêm chút phiền toái. Nếu như có thể thì hắn sẽ kích động Hữu Long Vệ quân mưu phản. Lão Hòang đế ở xa, đến khi lão biết, trời biết thì cũng đã muộn rồi.

Từ lần bị Lưu Phong bắt chẹt tiền, Hữu Long Vệ quân mắc nợ nên lúc nào cũng rầu rĩ. Đừng nói là một trăm vạn lượng bạc, chỉ cần mấy vạn lạng lợi tức hàng tháng thì Tư Mã Hạo Kiệt cũng không cách nào xoay sở.

/969

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status