- Tôi không cần cậu bảo vệ.
Y Tiểu Âm trả lời, điều này cũng không phải có điều gì bất ngờ, nàng không muốn được Hạ Thiên bảo vệ, càng không muốn được hắn bảo vệ ở sát bên cạnh mình.
- Đúng vậy, tiểu thư không cần bảo vệ, tôi sẽ bảo vệ tiểu thư.
A Cửu cũng dùng ánh mắt tràn đầy bất mãn nhìn Hạ Thiên, tên khốn này muốn bảo vệ bên cạnh tiểu thư sao? Nếu bảo vệ như vậy thì tiểu thư nhất định sẽ bị biển thủ.
- Cô bảo vệ mình còn chưa xong, còn muốn bảo vệ vợ tôi sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn A Cửu.
- Với loại người như anh mà dám không biết xấu hổ nói muốn bảo vệ tiểu thư sao?
A Cửu cũng không yếu thế.
- A Cửu, đừng cãi nhau nữa.
Y Tiểu Âm thản nhiên nói, nàng nhìn Hạ Thiên:
- Tóm lại là tôi không cần cậu bảo vệ, nếu như vậy thì cậu có thể đi, không cần phải xuất hiện trong tầm mắt của tôi.
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Y Tiểu Âm, hắn rất muốn cho vợ Y Y này một trận, nhưng khi nhìn người vợ non nớt xinh đẹp này vài lần thì hắn lại không nỡ đánh, vì vậy một lúc lâu sau hắn mới bực bội nói:
- Được rồi, vợ Y Y, tôi sẽ không bảo vệ chị, nhưng bây giờ chị không an toàn, tôi sẽ cho vợ Mị Nhi đi bảo vệ sát bên cạnh chị, như vậy không có vấn đề gì chứ?
- Không có vấn đề.
Y Tiểu Âm cũng kiên quyết đồng ý, nàng cũng không nhất định không muốn kẻ khác bảo vệ, chẳng qua chỉ không muốn Hạ Thiên bảo vệ mình mà thôi, nếu đổi lại là một người khác thì nàng sẽ thật sự không có ý kiến gì.
- Vợ Y Y, chị nói không có vấn đề, như vậy cũng không được đổi ý đấy nhé?
Hạ Thiên vội vàng nói.
- Sự việc này quá tốt, có gì mà đổi ý?
Y Tiểu Âm tức giận nói.
Hạ Thiên cười hì hì, sau đó hắn hô lên với vợ Mị Nhi cách đó không xa:
- Vợ Mị Nhi, chị đến đây.
- Có chuyện gì sao?
Bóng đen lóe lên, Mị Nhi xuất hiện bên cạnh Hạ Thiên.
- Vợ Mị Nhi, một thời gian sau chị sẽ tạm thời bảo vệ bên cạnh vợ Y Y được không?
Hạ Thiên bắt đầu trưng cầu ý kiến của Mị Nhi.
Mị Nhi đưa mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng gật đầu:
- Cậu muốn như vậy thì cứ làm, tôi không có vấn đề.
Mị Nhi nói không có vấn đề nhưng lại đang chửi mắng Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt này lại để cho mình bảo vệ Y Tiểu Âm, chẳng lẽ Y Tiểu Âm này quan trọng hơn mình?
- Mị Nhi tiểu thư, như vậy thì làm phiền chị rồi.
Y Tiểu Âm lại khách khí bắt chuyện với Mị Nhi.
- Này, nếu đã có người bảo vệ cho tiểu thư, anh có thể đi được chưa?
A Cửu trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng bắt đầu đuổi người.
- Đi sao?
Hạ Thiên tỏ ra kinh ngạc:
- Sao tôi phải đi?
- Anh...
A Cửu chợt bị chọc tức, nào có người vô sỉ như vậy?
Y Tiểu Âm có hơi nhíu mày, nàng nhìn Hạ Thiên, trong giọng nói có chút mất vui:
- Nếu đã có Mị Nhi tiểu thư bảo vệ tôi, cậu cũng không cần phải ở đây làm gì cho mệt.
- Vợ Y Y, chị nói không sai, chị thật sự không cần tôi bảo vệ.
Hạ Thiên gật đầu chăm chú:
- Nhưng vợ Y Y, tôi ở đây cũng không phải bảo vệ chị.
- Vậy cậu muốn gì?
Y Tiểu Âm có chút căm tức, người này muốn làm gì.
- Tôi bảo vệ cho vợ Mị Nhi.
Hạ Thiên trả lời rất chân thành.
- Cậu...
Y Tiểu Âm cũng bị chọc tức:
- Cậu đùa giỡn với tôi sao?
- Không.
Hạ Thiên tỏ ra vô tội:
- Vợ Y Y, nếu chị không tin thì cứ hỏi vợ Mị Nhi, tôi đến thủ đô là vì bảo vệ cho chị ấy.
- Cậu ấy thật sự đến đây để bảo vệ tôi.
Mị Nhi dùng giọng ôn hòa nói.
Lần này thì Y Tiểu Âm không còn gì để nói.
- Vô lại không biết xấu hổ.
A Cửu lại tức giận mắng một câu, người này rõ ràng dùng phương án mặt dày mày dạn để ở lại bên cạnh tiểu thư nhà mình.
Hạ Thiên cũng không quan tâm đến A Cửu, hắn cười hì hì với Mị Nhi:
- Vợ Mị Nhi, cũng là chị ngoan nhất, để tôi ôm một cái nào.
Mị Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng cũng không quan tâm đến hắn.
Nhưng Mị Nhi không quan tâm thì không có nghĩa là Hạ Thiên không quan tâm, vì vậy mà hắn nhào đến ôm nàng, gỡ kính râm xuống. Thời gian qua Mị Nhi đeo kính râm cả ngày, giống như không muốn cho người ta thấy gương mặt xinh đẹp của mình.
Đây là lần đầu tiên Y Tiểu Âm được thấy dáng điệu thật sự của Y Tiểu Âm, nàng cũng nghe đồn Mị Nhi rất đẹp nhưng bây giờ nhìn qua thì mới biết, rất đẹp cũng không đủ để miêu tả về Mị Nhi, rõ ràng dung mạo của đối phương đã vượt xa sự tưởng tượng của nàng.
A Cửu cũng hơi ngây người, điều này...Mị Nhi kia dáng người tốt hơn cả tiểu thư, gương mặt sao lại có vẻ hấp dẫn hơn cả tiểu thư như vậy?
Không đúng, phải là tiểu thư hấp dẫn hơn.
A Cửu tự nói với mình như vậy, nàng không thể phản bội tiểu thư, vì vậy mà tiểu thư nhà nàng là xinh đẹp nhất.
Y Tiểu Âm tất nhiên không biết những suy nghĩ rối loạn của A Cửu, trong lòng nàng có ý nghĩ cổ quái, tên khốn Hạ Thiên kia đang khoe vợ trước mặt nàng sao?
Đối với đàn ông thì có được một người phụ nữ như Mị Nhi thật sự là đáng khoe khoang, nhưng tên khốn kia đã có quá nhiều phụ nữ, còn làm chuyện ngây thơ vậy sao?
Khi trong đầu Y Tiểu Âm có ý nghĩ như vậy thì điện thoại vang lên, nàng lấy điện thoại ra xem, vẻ mặt có hơi biến đổi, chuẩn bị rời đi.
- Vợ Y Y, dù chị đến đâu nghe điện thoại thì tôi cũng có thể nghe được.
Hạ Thiên nhắc nhở Y Tiểu Âm một câu.
Y Tiểu Âm dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên, cuối cùng nàng vẫn đứng yên nghe điện thoại.
Chưa đến một phút sau thì Y Tiểu Âm đã cúp điện thoại, sau đó nàng nhìn A Cửu, giọng điệu bình tĩnh mà mơ hồ mang theo chút kích động:
- A Cửu, bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là là môn chủ của Âm Y môn.
...
Tin tức Nhạc lão gia chết đi được truyền khắp giới thượng tầng ở thủ đô, chỉ cần phán đoán theo lẽ thường thì Nhạc lão gia hơn chín mươi tuổi chết đi cũng không có gì là lạ.
Nhưng thực tế đám người biết chuyện lại đều hiểu rõ, Nhạc lão gia chết đi cũng không đơn giản như vậy.
Gần đây Lục Tiểu Oánh lấy danh hiệu Nhạc phu nhân để tiếp xúc với các nhân vật nổi tiếng ở thủ đô, mà Nhạc lão gia cũng lên tiếng giúp đỡ cho Lục Tiểu Oánh, một vài người linh thông tin tức đã biết Lục Tiểu Oánh đang đấu tranh gay gắt với Y Tiểu Âm. Bọn họ không hiểu nguyên nhân để hai bên tranh đấu, nhưng Lục Tiểu Oánh công bố với bên ngoài mình là đồng môn của Y Tiểu Âm, các nàng đang tranh giành nhau danh hiệu đệ nhất thần y ở thủ đô.
Bây giờ chuỗi bệnh viện Y Nhân Các của Y Tiểu Âm cũng có danh tiếng không nhỏ, ở thủ đô có rất nhiều người biết, thậm chí cũng có nhiều người biết chuyện Giang Đại Lực gây phiền cho Y Tiểu Âm. Thật ra cũng có rất nhiều người đứng về phía Y Tiểu Âm, dù sao Lục Tiểu Oánh cũng xuất hiện không lâu, còn Nhạc lão gia dù sao cũng đã già, sống cũng không được vài năm, tuy trước kia có nhiều lực ảnh hưởng nhưng bây giờ còn mấy ai quan tâm?
Chỉ là lúc đó có nhiều người nghe nói Lục Tiểu Oánh có thể giúp kéo dài tuổi thọ, đồng thời còn tận mắt thấy Nhạc lão gia khỏe mạnh trở lại, bọn họ bắt đầu có chút dao động. Những khi có bệnh nan y thì bọn họ cần Y Tiểu Âm, còn khi hết bệnh thì tất nhiên bọn họ cần sự trường thọ.
Tất nhiên dao động thì dao động nhưng những người này cũng không dám lập tức nhào về phía Lục Tiểu Oánh, vì vậy điều bọn họ cần làm vào lúc này chính là đứng từ xa quan sát, vì bọn họ đều cố kỵ một thân phận của Y Tiểu Âm, đó chính là nữ nhân của Hạ Thiên.
Nếu như nói bây giờ ở thủ đô không ai thèm quan tâm Hạ Thiên thì rõ ràng không phải kẻ ngu cũng là thằng điên, chưa đến nửa năm thì Hạ Thiên đã hủy diệt vài gia tộc ở thủ đô, mỗi tên coi Hạ Thiên không ra gì để có một kết cục dùng hai từ bi thảm để miêu tả.
Vì vậy dù một số người thật sự động tâm vì cái gọi là kéo dài tuổi thọ của Lục Tiểu Oánh, nhưng bọn họ vẫn chưa dám ruồng bỏ Y Tiểu Âm.
Lúc này các thế lực khắp thủ đô đều có sự ăn ý, trước khi Lục Tiểu Oánh và Y Tiểu Âm chưa đấu tranh phân thắng bại thì bọn họ tuyệt đối không ngã bài, chỉ là lặng lẽ theo dõi kỳ biến.
Khi mọi người nhận được tin Hạ Thiên về thủ đô thì đều chờ đợi, cùng chờ phản ứng của hắn. Khi bọn họ biết được tin Nhạc lão gia đột nhiên qua đời thì ai cũng xem là may mắn vì thái độ bàng quan trước đó của mình.
Dù không có chứng cứ nhưng ai cũng cảm thấy Nhạc lão gia chết đi tuyệt đối là do Hạ Thiên làm, mà bọn họ biết không riêng gì Nhạc lão gia chết đi, Lục Tiểu Oánh cũng chết, nói cách khác thì Y Tiểu Âm và Lục Tiểu Oánh tranh đấu với nhau, Y Tiểu Âm đã thắng.
Mỗi người đều không cảm thấy bất ngờ với kết quả này nhưng lại có chút thất vọng, vì thật ra có nhiều người hy vọng Hạ Thiên sẽ bại một lần, nhưng đáng tiếc là mỗi lần như vậy Hạ Thiên đều thắng.
Trong lòng mỗi người đều bùng lên ý lạnh, vì bọn họ dù là ai cũng không ngờ Hạ Thiên lại chọn phương thức đơn giản như vậy để ra tay, rõ ràng quá gọn, không dùng mánh khóe gì mà trực tiếp xử lý Nhạc lão gia mà Lục Tiểu Oánh. Ai cũng tin nếu mình đắc tội với Hạ Thiên, sợ rằng sẽ bị hắn xử lý một cách dứt khoát và đơn giản như thế.
Nhạc lão gia chết đi làm cho đám người thủ đô lại một lần nữa thấy được tình huống Hạ Thiên xử lý kẻ khác không chớp mắt, Lục Tiểu Oánh chết đi lại làm cho vị môn chủ Âm Y môn chưa từng xuất hiện chợt quyết đoán giao vị trí của mình cho Y Tiểu Âm.
Không quan tâm Y Tiểu Âm có thừa nhận hay không, nàng không thể không thừa nhận một vấn đề, đó là nàng có được vị trí môn chủ nhờ vào thực lực của chính mình. Tuy bây giờ Hạ Thiên giúp nàng có được nó, nhưng nàng tin dù không có hắn thì vài ba năm sau nàng cũng sẽ đạt được vị trí mình mơ ước.
- Hạ Thiên, ngươi đến rất đúng lúc.
Lúc này Tống Vệ Dân ở phân cục công an quận Đông đã nhận được tin tức Hạ Thiên đến thủ đô, trong mắt hắn có chút hưng phấn, trên màn hình máy tính của hắn có một tấm ảnh, đây không còn là Phó Bình Quang, là một người đàn ông cao gầy có một vết sẹo nơi chân mày, là Quan Kiếm Hùng.
Y Tiểu Âm trả lời, điều này cũng không phải có điều gì bất ngờ, nàng không muốn được Hạ Thiên bảo vệ, càng không muốn được hắn bảo vệ ở sát bên cạnh mình.
- Đúng vậy, tiểu thư không cần bảo vệ, tôi sẽ bảo vệ tiểu thư.
A Cửu cũng dùng ánh mắt tràn đầy bất mãn nhìn Hạ Thiên, tên khốn này muốn bảo vệ bên cạnh tiểu thư sao? Nếu bảo vệ như vậy thì tiểu thư nhất định sẽ bị biển thủ.
- Cô bảo vệ mình còn chưa xong, còn muốn bảo vệ vợ tôi sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn A Cửu.
- Với loại người như anh mà dám không biết xấu hổ nói muốn bảo vệ tiểu thư sao?
A Cửu cũng không yếu thế.
- A Cửu, đừng cãi nhau nữa.
Y Tiểu Âm thản nhiên nói, nàng nhìn Hạ Thiên:
- Tóm lại là tôi không cần cậu bảo vệ, nếu như vậy thì cậu có thể đi, không cần phải xuất hiện trong tầm mắt của tôi.
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Y Tiểu Âm, hắn rất muốn cho vợ Y Y này một trận, nhưng khi nhìn người vợ non nớt xinh đẹp này vài lần thì hắn lại không nỡ đánh, vì vậy một lúc lâu sau hắn mới bực bội nói:
- Được rồi, vợ Y Y, tôi sẽ không bảo vệ chị, nhưng bây giờ chị không an toàn, tôi sẽ cho vợ Mị Nhi đi bảo vệ sát bên cạnh chị, như vậy không có vấn đề gì chứ?
- Không có vấn đề.
Y Tiểu Âm cũng kiên quyết đồng ý, nàng cũng không nhất định không muốn kẻ khác bảo vệ, chẳng qua chỉ không muốn Hạ Thiên bảo vệ mình mà thôi, nếu đổi lại là một người khác thì nàng sẽ thật sự không có ý kiến gì.
- Vợ Y Y, chị nói không có vấn đề, như vậy cũng không được đổi ý đấy nhé?
Hạ Thiên vội vàng nói.
- Sự việc này quá tốt, có gì mà đổi ý?
Y Tiểu Âm tức giận nói.
Hạ Thiên cười hì hì, sau đó hắn hô lên với vợ Mị Nhi cách đó không xa:
- Vợ Mị Nhi, chị đến đây.
- Có chuyện gì sao?
Bóng đen lóe lên, Mị Nhi xuất hiện bên cạnh Hạ Thiên.
- Vợ Mị Nhi, một thời gian sau chị sẽ tạm thời bảo vệ bên cạnh vợ Y Y được không?
Hạ Thiên bắt đầu trưng cầu ý kiến của Mị Nhi.
Mị Nhi đưa mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng gật đầu:
- Cậu muốn như vậy thì cứ làm, tôi không có vấn đề.
Mị Nhi nói không có vấn đề nhưng lại đang chửi mắng Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt này lại để cho mình bảo vệ Y Tiểu Âm, chẳng lẽ Y Tiểu Âm này quan trọng hơn mình?
- Mị Nhi tiểu thư, như vậy thì làm phiền chị rồi.
Y Tiểu Âm lại khách khí bắt chuyện với Mị Nhi.
- Này, nếu đã có người bảo vệ cho tiểu thư, anh có thể đi được chưa?
A Cửu trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng bắt đầu đuổi người.
- Đi sao?
Hạ Thiên tỏ ra kinh ngạc:
- Sao tôi phải đi?
- Anh...
A Cửu chợt bị chọc tức, nào có người vô sỉ như vậy?
Y Tiểu Âm có hơi nhíu mày, nàng nhìn Hạ Thiên, trong giọng nói có chút mất vui:
- Nếu đã có Mị Nhi tiểu thư bảo vệ tôi, cậu cũng không cần phải ở đây làm gì cho mệt.
- Vợ Y Y, chị nói không sai, chị thật sự không cần tôi bảo vệ.
Hạ Thiên gật đầu chăm chú:
- Nhưng vợ Y Y, tôi ở đây cũng không phải bảo vệ chị.
- Vậy cậu muốn gì?
Y Tiểu Âm có chút căm tức, người này muốn làm gì.
- Tôi bảo vệ cho vợ Mị Nhi.
Hạ Thiên trả lời rất chân thành.
- Cậu...
Y Tiểu Âm cũng bị chọc tức:
- Cậu đùa giỡn với tôi sao?
- Không.
Hạ Thiên tỏ ra vô tội:
- Vợ Y Y, nếu chị không tin thì cứ hỏi vợ Mị Nhi, tôi đến thủ đô là vì bảo vệ cho chị ấy.
- Cậu ấy thật sự đến đây để bảo vệ tôi.
Mị Nhi dùng giọng ôn hòa nói.
Lần này thì Y Tiểu Âm không còn gì để nói.
- Vô lại không biết xấu hổ.
A Cửu lại tức giận mắng một câu, người này rõ ràng dùng phương án mặt dày mày dạn để ở lại bên cạnh tiểu thư nhà mình.
Hạ Thiên cũng không quan tâm đến A Cửu, hắn cười hì hì với Mị Nhi:
- Vợ Mị Nhi, cũng là chị ngoan nhất, để tôi ôm một cái nào.
Mị Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng cũng không quan tâm đến hắn.
Nhưng Mị Nhi không quan tâm thì không có nghĩa là Hạ Thiên không quan tâm, vì vậy mà hắn nhào đến ôm nàng, gỡ kính râm xuống. Thời gian qua Mị Nhi đeo kính râm cả ngày, giống như không muốn cho người ta thấy gương mặt xinh đẹp của mình.
Đây là lần đầu tiên Y Tiểu Âm được thấy dáng điệu thật sự của Y Tiểu Âm, nàng cũng nghe đồn Mị Nhi rất đẹp nhưng bây giờ nhìn qua thì mới biết, rất đẹp cũng không đủ để miêu tả về Mị Nhi, rõ ràng dung mạo của đối phương đã vượt xa sự tưởng tượng của nàng.
A Cửu cũng hơi ngây người, điều này...Mị Nhi kia dáng người tốt hơn cả tiểu thư, gương mặt sao lại có vẻ hấp dẫn hơn cả tiểu thư như vậy?
Không đúng, phải là tiểu thư hấp dẫn hơn.
A Cửu tự nói với mình như vậy, nàng không thể phản bội tiểu thư, vì vậy mà tiểu thư nhà nàng là xinh đẹp nhất.
Y Tiểu Âm tất nhiên không biết những suy nghĩ rối loạn của A Cửu, trong lòng nàng có ý nghĩ cổ quái, tên khốn Hạ Thiên kia đang khoe vợ trước mặt nàng sao?
Đối với đàn ông thì có được một người phụ nữ như Mị Nhi thật sự là đáng khoe khoang, nhưng tên khốn kia đã có quá nhiều phụ nữ, còn làm chuyện ngây thơ vậy sao?
Khi trong đầu Y Tiểu Âm có ý nghĩ như vậy thì điện thoại vang lên, nàng lấy điện thoại ra xem, vẻ mặt có hơi biến đổi, chuẩn bị rời đi.
- Vợ Y Y, dù chị đến đâu nghe điện thoại thì tôi cũng có thể nghe được.
Hạ Thiên nhắc nhở Y Tiểu Âm một câu.
Y Tiểu Âm dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên, cuối cùng nàng vẫn đứng yên nghe điện thoại.
Chưa đến một phút sau thì Y Tiểu Âm đã cúp điện thoại, sau đó nàng nhìn A Cửu, giọng điệu bình tĩnh mà mơ hồ mang theo chút kích động:
- A Cửu, bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là là môn chủ của Âm Y môn.
...
Tin tức Nhạc lão gia chết đi được truyền khắp giới thượng tầng ở thủ đô, chỉ cần phán đoán theo lẽ thường thì Nhạc lão gia hơn chín mươi tuổi chết đi cũng không có gì là lạ.
Nhưng thực tế đám người biết chuyện lại đều hiểu rõ, Nhạc lão gia chết đi cũng không đơn giản như vậy.
Gần đây Lục Tiểu Oánh lấy danh hiệu Nhạc phu nhân để tiếp xúc với các nhân vật nổi tiếng ở thủ đô, mà Nhạc lão gia cũng lên tiếng giúp đỡ cho Lục Tiểu Oánh, một vài người linh thông tin tức đã biết Lục Tiểu Oánh đang đấu tranh gay gắt với Y Tiểu Âm. Bọn họ không hiểu nguyên nhân để hai bên tranh đấu, nhưng Lục Tiểu Oánh công bố với bên ngoài mình là đồng môn của Y Tiểu Âm, các nàng đang tranh giành nhau danh hiệu đệ nhất thần y ở thủ đô.
Bây giờ chuỗi bệnh viện Y Nhân Các của Y Tiểu Âm cũng có danh tiếng không nhỏ, ở thủ đô có rất nhiều người biết, thậm chí cũng có nhiều người biết chuyện Giang Đại Lực gây phiền cho Y Tiểu Âm. Thật ra cũng có rất nhiều người đứng về phía Y Tiểu Âm, dù sao Lục Tiểu Oánh cũng xuất hiện không lâu, còn Nhạc lão gia dù sao cũng đã già, sống cũng không được vài năm, tuy trước kia có nhiều lực ảnh hưởng nhưng bây giờ còn mấy ai quan tâm?
Chỉ là lúc đó có nhiều người nghe nói Lục Tiểu Oánh có thể giúp kéo dài tuổi thọ, đồng thời còn tận mắt thấy Nhạc lão gia khỏe mạnh trở lại, bọn họ bắt đầu có chút dao động. Những khi có bệnh nan y thì bọn họ cần Y Tiểu Âm, còn khi hết bệnh thì tất nhiên bọn họ cần sự trường thọ.
Tất nhiên dao động thì dao động nhưng những người này cũng không dám lập tức nhào về phía Lục Tiểu Oánh, vì vậy điều bọn họ cần làm vào lúc này chính là đứng từ xa quan sát, vì bọn họ đều cố kỵ một thân phận của Y Tiểu Âm, đó chính là nữ nhân của Hạ Thiên.
Nếu như nói bây giờ ở thủ đô không ai thèm quan tâm Hạ Thiên thì rõ ràng không phải kẻ ngu cũng là thằng điên, chưa đến nửa năm thì Hạ Thiên đã hủy diệt vài gia tộc ở thủ đô, mỗi tên coi Hạ Thiên không ra gì để có một kết cục dùng hai từ bi thảm để miêu tả.
Vì vậy dù một số người thật sự động tâm vì cái gọi là kéo dài tuổi thọ của Lục Tiểu Oánh, nhưng bọn họ vẫn chưa dám ruồng bỏ Y Tiểu Âm.
Lúc này các thế lực khắp thủ đô đều có sự ăn ý, trước khi Lục Tiểu Oánh và Y Tiểu Âm chưa đấu tranh phân thắng bại thì bọn họ tuyệt đối không ngã bài, chỉ là lặng lẽ theo dõi kỳ biến.
Khi mọi người nhận được tin Hạ Thiên về thủ đô thì đều chờ đợi, cùng chờ phản ứng của hắn. Khi bọn họ biết được tin Nhạc lão gia đột nhiên qua đời thì ai cũng xem là may mắn vì thái độ bàng quan trước đó của mình.
Dù không có chứng cứ nhưng ai cũng cảm thấy Nhạc lão gia chết đi tuyệt đối là do Hạ Thiên làm, mà bọn họ biết không riêng gì Nhạc lão gia chết đi, Lục Tiểu Oánh cũng chết, nói cách khác thì Y Tiểu Âm và Lục Tiểu Oánh tranh đấu với nhau, Y Tiểu Âm đã thắng.
Mỗi người đều không cảm thấy bất ngờ với kết quả này nhưng lại có chút thất vọng, vì thật ra có nhiều người hy vọng Hạ Thiên sẽ bại một lần, nhưng đáng tiếc là mỗi lần như vậy Hạ Thiên đều thắng.
Trong lòng mỗi người đều bùng lên ý lạnh, vì bọn họ dù là ai cũng không ngờ Hạ Thiên lại chọn phương thức đơn giản như vậy để ra tay, rõ ràng quá gọn, không dùng mánh khóe gì mà trực tiếp xử lý Nhạc lão gia mà Lục Tiểu Oánh. Ai cũng tin nếu mình đắc tội với Hạ Thiên, sợ rằng sẽ bị hắn xử lý một cách dứt khoát và đơn giản như thế.
Nhạc lão gia chết đi làm cho đám người thủ đô lại một lần nữa thấy được tình huống Hạ Thiên xử lý kẻ khác không chớp mắt, Lục Tiểu Oánh chết đi lại làm cho vị môn chủ Âm Y môn chưa từng xuất hiện chợt quyết đoán giao vị trí của mình cho Y Tiểu Âm.
Không quan tâm Y Tiểu Âm có thừa nhận hay không, nàng không thể không thừa nhận một vấn đề, đó là nàng có được vị trí môn chủ nhờ vào thực lực của chính mình. Tuy bây giờ Hạ Thiên giúp nàng có được nó, nhưng nàng tin dù không có hắn thì vài ba năm sau nàng cũng sẽ đạt được vị trí mình mơ ước.
- Hạ Thiên, ngươi đến rất đúng lúc.
Lúc này Tống Vệ Dân ở phân cục công an quận Đông đã nhận được tin tức Hạ Thiên đến thủ đô, trong mắt hắn có chút hưng phấn, trên màn hình máy tính của hắn có một tấm ảnh, đây không còn là Phó Bình Quang, là một người đàn ông cao gầy có một vết sẹo nơi chân mày, là Quan Kiếm Hùng.
/1475
|