Đám sói trên khán đài sân bóng rổ quả nhiên có cặp mắt may mắn, Mạnh Ny có vẻ giống như quên mình đang ở nơi nào, nàng thầm mong sao trên người mình không còn ngứa. Khi nàng cởi áo ngoài và áo ngực ra, sau đó phát hiện thân trên không còn ngứa, vì vậy mà nhanh chóng cởi sạch ra. Sau đó dáng vóc mê người của nàng cứ như vậy bị phô bày dưới ánh sáng.
- Hú, hú... ....
Những tiếng sói tru trên khán đài lại càng thêm dữ dội, thậm chí có người đã muốn lao xuống. Đám phóng viên cũng nhanh chóng sử dụng máy ảnh và camera, bình luận viên trên đài lại có chút sững sờ, không biết có chuyện gì xảy ra.
Người kịp phản ứng đầu tiên là Trần Chí Cương, hắn vội vàng chạy đến bên cạnh Mạnh Ny rồi cởi áo khoác định che đậy những bộ vị mấu chốt, nhưng hắn vừa đụng vào thì nàng đã hét ầm lên:
- Đừng dụng vào người tôi, đừng đụng vào người tôi.
- Em điên rồi sao?
Trần Chí Cương rất căm tức, bạn gái hắn vừa tìm được cứ như vậy mà xuất hiện trước ánh mắt bao người, rõ ràng hắn cũng chẳng còn chút mặt mũi nào.
Trần Chí Cương ỷ vào sức lực của mình, hắn ôm lấy Mạnh Ny giúp nàng chạy ra bên ngoài sân bóng. Nhưng Mạnh Ny vừa cởi sạch và cảm thấy thoải mái lại rất ngứa ngáy khó chịu, nàng vội vàng dùng sức hô lớn:
- Thả tôi ra, thả tôi ra... ....
Mạnh Ny có vẻ rất điên cuồng, đối với người khác thì nàng giống như đã nổi điên, nhưng đối với đám sói trên khán đài thì Mạnh Ny càng nổi điên càng tốt, càng không có vấn đề, như vậy bọn họ mới được ngắm người đẹp "nuy" hoàn toàn. Đối với đám phóng viên htif đây là một tin tức lớn, một dịp may hiếm có.
Mạnh Ny tuy vùng vẫy rất dữ dội nhưng cũng không có quá nhiều sức lực, rõ ràng chênh lệch quá lớn so với một vận động viên bóng rổ như Trần Chí Cương, vì vậy cũng bị hắn ôm ra ngoài.
- Này, đừng, đã xem đủ đâu?
- Đúng, đúng vậy, làm người sao làm vậy?
- Quay lại cho xem chính diện một chút... ....
Đám người trên khán đài chợt ồn ào, đúng lúc này Trần Chí Cương đột nhiên hét lên một tiếng thảm thiết, sau đó hắn cúi người, bộ dạng có vẻ rất đau đớn.
Mạnh Ny ngứa không chịu nổi bắt đầu bùng phát ra năng lượng khủng bố, nàng đột nhiên dùng tay chụp được bộ vị nào đó của Trần Chí Cương, sau đó dùng sức bóp mạnh. Hai hòn "đạn" của Trần Chí Cương đáng thương thiếu chút nữa đã bị bóp vỡ, đau đến mức muốn thọt lên cuống họng, tất nhiên hắn phải thả Mạnh Ny ra. Sau đó Mạnh Ny chạy ra ngoài, vài phóng viên đuổi theo, trên khán đài cũng có người chạy xuống. Người muốn chạy đi xem là rất đông, chỉ một lúc sau sân bóng đã bớt đi khá nhiều người.
Trong lúc hỗn loạn, cũng không biết Trần Chí Cương rời khỏi sân bóng từ khi nào, hắn không còn mặt mũi ở lại đây. Nhưng trước khi đi hắn cũng không nhịn được phải nhìn Hạ Thiên, vì hắn cảm thấy việc này có hơn phân nửa liên quan đến Hạ Thiên, nếu không thì Mạnh Ny đang đoan trang lại điên cuồng như vậy?
Thư Tịnh lúc này cũng phải nhìn Hạ Thiên, nàng đang hoài nghi lưu manh kia làm trò quỷ, nhưng vấn đề là nàng luôn ở cùng một chỗ với hắn, cũng không thấy động tác của hắn. Mà Mạnh Ny vừa rồi đã cải nhau với hắn, nếu không phải hắn ra tay thì Mạnh Ny sao lại trở nên quỷ dị như vậy?
- Này, có phải cậu làm gì đó với Mạnh Ny không?
Thư Tịnh kéo tay Hạ Thiên, nàng khẽ hỏi, nàng vẫn không thể nhịn được hiếu kỳ.
- Không liên quan đến tôi, người quái dị kia sợ rằng không ai sàm sỡ với mình, vì vậy muốn cởi sạch quần áo để quyến rũ đàn ông.
Hạ Thiên ra vẻ vô tội, sau đó hắn cảm khái nói một câu:
- Chỗ này đúng là có quá nhiều đàn ông không có mắt, rõ ràng có quá nhiều người thích chạy theo sàm sỡ.
Thư Tịnh nhịn không được phải phản bác:
- Này, cậu đừng nói Mạnh Ny là người quá dị được không? Người ta dù thế nào cũng là ngôi sao, cũng rất đẹp.
- Vợ Tịnh Tịnh, chị còn đẹp hơn cả cô ta.
Hạ Thiên trả lời.
- Dù cô ấy không đẹp bằng tôi, cũng không có nghĩa là quái dị.
Thư Tịnh tức giận nói, nhưng nàng nghe Hạ Thiên nói mình đẹp hơn Mạnh Ny, tất nhiên cũng có chút vui sướng. Nhưng trước đó người này nói nàng không đẹp, vì vậy mà lại phát hỏa, tên đáng chết này, sao ánh mắt kém cỏi như vậy?
- Không đẹp bằng vợ tôi đều là quái dị.
Hạ Thiên ra vẻ đương nhiên nói.
Thư Tịnh lập tức hết chỗ nói, lý luận của lưu manh này quá khủng bố, dựa theo lý luận của hắn thì trên đời này có mấy người không phải người quái dị.
Lúc này âm thanh của Hiểu Đồng lại vang lên:
- Xấu hổ quá, vừa rồi có vài chuyện phát sinh ngoài ý muốn, à lễ khai mạc đã xong, mời mọi người xem một trận cầu đặc sắc... ....
Sau một trò khôi hài thì hình thức khai mạc cũng được làm qua loa đại khái, khi trọng tài thổi còi thì trận đấu bắt đầu.
Ngay từ đầu trận đấu, hai bên đều chủ động đẩy cao đội hình, hai đội trưởng Khương Phong và Hùng Phi đều xuất trận hùng dũng, hai bên đều gắng sức, khó thể phân thắng bại.
Đừng xem thường đây chỉ là những đội bóng ở liên hiệp nghiệp dư, nhưng trận đấu còn được thu hình đưa lên mạng, bên sân còn có bình luận viên. Tuy điều này cũng chưa nói lên sự chuyên nghiệp, nhưng đối với một số người xem không quá chuyên nghiệp thì như vậy đã là tương đối khá.
- Bây giờ đội Phong Hỏa đang khống chế bóng...Ném rổ...Vào... ....
- Đội bóng Tinh Anh chuyền bóng sai...Số tám của đội Phong Hỏa như tiến lên một con rồng...Lại vào rổ... ....
... ....
Sau vài phút giằng co thì ưu thế về thể lực và kỹ thuật của đội bóng Phong Hỏa bắt đầu biểu hiện, tuy đám người câu lạc bộ Tinh Anh khoác lác rất giỏi nhưng chơi bóng không tốt, điểm số nhanh chóng bị kéo ra. Cũng không lâu sau những thành viên chủ lực như Khương Phong bên phía Phong Hỏa đi ra nghỉ ngơi, những thành viên khác vào thay thế. Cũng nói một câu, đội bóng Phong Hỏa không có huấn luyện viên, Khương Phong không chỉ là đội trưởng, hắn còn là huấn luyện viên.
Dù thay đổi thành viên dự bị nhưng đợi sau khi kết thúc một hiệp thì Phong Hỏa đã vượt lên dẫn hai mươi điểm, câu lạc bộ Tinh Anh đã thụt lùi lại, dựa theo xu thế này thì câu lạc bộ Tinh Anh thua là điều đương nhiên.
Khi thấy tình thế này, vẻ mặt Khương Phong và đám thành viên câu lạc bộ Phong Hỏa đều rất thoải mái, Hạ Thiên cung nói rõ cho đám người kia biết chuẩn bị chia vợ là vừa.
Nhưng hiệp đấu sau lại thay đổi rất bất ngờ.
- Số tám đội Phong Hỏa đột phá, bóng tốt, à, phạm quy.
- Cầu thủ số một đội Phong Hỏa ném rổ...Vào rồi...À, không đúng, còi đã vang lên...Ôm bóng chạy... ....
Ngay từ đầu hiệp đấu thứ hai thì tiếng còi trọng tài vang lên liên tiếp, người phạm quy luôn là Phong Hỏa. Câu lạc bộ Tinh Anh lợi dụng cơ hội này để bắt đầu đợt phản công quy mô lớn, đợi đến khi nghỉ giữa hiệp thì chỉ còn năm điểm chênh lệch. Điều này cũng vì trình độ của đám người câu lạc bộ Tinh Anh quá kém, ném ra ngoài mười lần, nếu không sẽ dẫn ngược trở lại.
- Hú, hú... ....
Những tiếng sói tru trên khán đài lại càng thêm dữ dội, thậm chí có người đã muốn lao xuống. Đám phóng viên cũng nhanh chóng sử dụng máy ảnh và camera, bình luận viên trên đài lại có chút sững sờ, không biết có chuyện gì xảy ra.
Người kịp phản ứng đầu tiên là Trần Chí Cương, hắn vội vàng chạy đến bên cạnh Mạnh Ny rồi cởi áo khoác định che đậy những bộ vị mấu chốt, nhưng hắn vừa đụng vào thì nàng đã hét ầm lên:
- Đừng dụng vào người tôi, đừng đụng vào người tôi.
- Em điên rồi sao?
Trần Chí Cương rất căm tức, bạn gái hắn vừa tìm được cứ như vậy mà xuất hiện trước ánh mắt bao người, rõ ràng hắn cũng chẳng còn chút mặt mũi nào.
Trần Chí Cương ỷ vào sức lực của mình, hắn ôm lấy Mạnh Ny giúp nàng chạy ra bên ngoài sân bóng. Nhưng Mạnh Ny vừa cởi sạch và cảm thấy thoải mái lại rất ngứa ngáy khó chịu, nàng vội vàng dùng sức hô lớn:
- Thả tôi ra, thả tôi ra... ....
Mạnh Ny có vẻ rất điên cuồng, đối với người khác thì nàng giống như đã nổi điên, nhưng đối với đám sói trên khán đài thì Mạnh Ny càng nổi điên càng tốt, càng không có vấn đề, như vậy bọn họ mới được ngắm người đẹp "nuy" hoàn toàn. Đối với đám phóng viên htif đây là một tin tức lớn, một dịp may hiếm có.
Mạnh Ny tuy vùng vẫy rất dữ dội nhưng cũng không có quá nhiều sức lực, rõ ràng chênh lệch quá lớn so với một vận động viên bóng rổ như Trần Chí Cương, vì vậy cũng bị hắn ôm ra ngoài.
- Này, đừng, đã xem đủ đâu?
- Đúng, đúng vậy, làm người sao làm vậy?
- Quay lại cho xem chính diện một chút... ....
Đám người trên khán đài chợt ồn ào, đúng lúc này Trần Chí Cương đột nhiên hét lên một tiếng thảm thiết, sau đó hắn cúi người, bộ dạng có vẻ rất đau đớn.
Mạnh Ny ngứa không chịu nổi bắt đầu bùng phát ra năng lượng khủng bố, nàng đột nhiên dùng tay chụp được bộ vị nào đó của Trần Chí Cương, sau đó dùng sức bóp mạnh. Hai hòn "đạn" của Trần Chí Cương đáng thương thiếu chút nữa đã bị bóp vỡ, đau đến mức muốn thọt lên cuống họng, tất nhiên hắn phải thả Mạnh Ny ra. Sau đó Mạnh Ny chạy ra ngoài, vài phóng viên đuổi theo, trên khán đài cũng có người chạy xuống. Người muốn chạy đi xem là rất đông, chỉ một lúc sau sân bóng đã bớt đi khá nhiều người.
Trong lúc hỗn loạn, cũng không biết Trần Chí Cương rời khỏi sân bóng từ khi nào, hắn không còn mặt mũi ở lại đây. Nhưng trước khi đi hắn cũng không nhịn được phải nhìn Hạ Thiên, vì hắn cảm thấy việc này có hơn phân nửa liên quan đến Hạ Thiên, nếu không thì Mạnh Ny đang đoan trang lại điên cuồng như vậy?
Thư Tịnh lúc này cũng phải nhìn Hạ Thiên, nàng đang hoài nghi lưu manh kia làm trò quỷ, nhưng vấn đề là nàng luôn ở cùng một chỗ với hắn, cũng không thấy động tác của hắn. Mà Mạnh Ny vừa rồi đã cải nhau với hắn, nếu không phải hắn ra tay thì Mạnh Ny sao lại trở nên quỷ dị như vậy?
- Này, có phải cậu làm gì đó với Mạnh Ny không?
Thư Tịnh kéo tay Hạ Thiên, nàng khẽ hỏi, nàng vẫn không thể nhịn được hiếu kỳ.
- Không liên quan đến tôi, người quái dị kia sợ rằng không ai sàm sỡ với mình, vì vậy muốn cởi sạch quần áo để quyến rũ đàn ông.
Hạ Thiên ra vẻ vô tội, sau đó hắn cảm khái nói một câu:
- Chỗ này đúng là có quá nhiều đàn ông không có mắt, rõ ràng có quá nhiều người thích chạy theo sàm sỡ.
Thư Tịnh nhịn không được phải phản bác:
- Này, cậu đừng nói Mạnh Ny là người quá dị được không? Người ta dù thế nào cũng là ngôi sao, cũng rất đẹp.
- Vợ Tịnh Tịnh, chị còn đẹp hơn cả cô ta.
Hạ Thiên trả lời.
- Dù cô ấy không đẹp bằng tôi, cũng không có nghĩa là quái dị.
Thư Tịnh tức giận nói, nhưng nàng nghe Hạ Thiên nói mình đẹp hơn Mạnh Ny, tất nhiên cũng có chút vui sướng. Nhưng trước đó người này nói nàng không đẹp, vì vậy mà lại phát hỏa, tên đáng chết này, sao ánh mắt kém cỏi như vậy?
- Không đẹp bằng vợ tôi đều là quái dị.
Hạ Thiên ra vẻ đương nhiên nói.
Thư Tịnh lập tức hết chỗ nói, lý luận của lưu manh này quá khủng bố, dựa theo lý luận của hắn thì trên đời này có mấy người không phải người quái dị.
Lúc này âm thanh của Hiểu Đồng lại vang lên:
- Xấu hổ quá, vừa rồi có vài chuyện phát sinh ngoài ý muốn, à lễ khai mạc đã xong, mời mọi người xem một trận cầu đặc sắc... ....
Sau một trò khôi hài thì hình thức khai mạc cũng được làm qua loa đại khái, khi trọng tài thổi còi thì trận đấu bắt đầu.
Ngay từ đầu trận đấu, hai bên đều chủ động đẩy cao đội hình, hai đội trưởng Khương Phong và Hùng Phi đều xuất trận hùng dũng, hai bên đều gắng sức, khó thể phân thắng bại.
Đừng xem thường đây chỉ là những đội bóng ở liên hiệp nghiệp dư, nhưng trận đấu còn được thu hình đưa lên mạng, bên sân còn có bình luận viên. Tuy điều này cũng chưa nói lên sự chuyên nghiệp, nhưng đối với một số người xem không quá chuyên nghiệp thì như vậy đã là tương đối khá.
- Bây giờ đội Phong Hỏa đang khống chế bóng...Ném rổ...Vào... ....
- Đội bóng Tinh Anh chuyền bóng sai...Số tám của đội Phong Hỏa như tiến lên một con rồng...Lại vào rổ... ....
... ....
Sau vài phút giằng co thì ưu thế về thể lực và kỹ thuật của đội bóng Phong Hỏa bắt đầu biểu hiện, tuy đám người câu lạc bộ Tinh Anh khoác lác rất giỏi nhưng chơi bóng không tốt, điểm số nhanh chóng bị kéo ra. Cũng không lâu sau những thành viên chủ lực như Khương Phong bên phía Phong Hỏa đi ra nghỉ ngơi, những thành viên khác vào thay thế. Cũng nói một câu, đội bóng Phong Hỏa không có huấn luyện viên, Khương Phong không chỉ là đội trưởng, hắn còn là huấn luyện viên.
Dù thay đổi thành viên dự bị nhưng đợi sau khi kết thúc một hiệp thì Phong Hỏa đã vượt lên dẫn hai mươi điểm, câu lạc bộ Tinh Anh đã thụt lùi lại, dựa theo xu thế này thì câu lạc bộ Tinh Anh thua là điều đương nhiên.
Khi thấy tình thế này, vẻ mặt Khương Phong và đám thành viên câu lạc bộ Phong Hỏa đều rất thoải mái, Hạ Thiên cung nói rõ cho đám người kia biết chuẩn bị chia vợ là vừa.
Nhưng hiệp đấu sau lại thay đổi rất bất ngờ.
- Số tám đội Phong Hỏa đột phá, bóng tốt, à, phạm quy.
- Cầu thủ số một đội Phong Hỏa ném rổ...Vào rồi...À, không đúng, còi đã vang lên...Ôm bóng chạy... ....
Ngay từ đầu hiệp đấu thứ hai thì tiếng còi trọng tài vang lên liên tiếp, người phạm quy luôn là Phong Hỏa. Câu lạc bộ Tinh Anh lợi dụng cơ hội này để bắt đầu đợt phản công quy mô lớn, đợi đến khi nghỉ giữa hiệp thì chỉ còn năm điểm chênh lệch. Điều này cũng vì trình độ của đám người câu lạc bộ Tinh Anh quá kém, ném ra ngoài mười lần, nếu không sẽ dẫn ngược trở lại.
/1475
|