Tống Ngọc Mị quay đầu và thấy Hạ Thiên đã ngồi bên trêng ghế lái phụ, vì vậy mà nàng chợt hoảng sợ, thiếu chút nữa đã thét toáng lên. Cũng may tố chất tâm lý của nàng rất vững, cuối cùng cũng nhịn được.
- Tôi đã nói muốn ôm chị, bây giờ phải để tôi ôm.
Hạ Thiên cũng không quan tâm Tống Ngọc Mị có đồng ý hay không, hắn dùng một tay ôm lấy nàng. Tống Ngọc Mị đáng thương đang lái xe nên không dám động đậy, chỉ biết tranh thủ thắng xe. Nhưng khi nàng thắng xe thì cảm thấy gò má hơi nóng, thì ra Hạ Thiên đã "kiss" nàng một phát.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Vợ Mị Mị, chị đã là người của tôi, vài ngày nữa tôi sẽ đến tìm chị, bây giờ tôi phải đi với mỹ nữ tỷ tỷ.
Hạ Thiên vừa dứt lời thì biến mất trong tầm mắt Tống Ngọc Mị, lúc này Tống Ngọc Mị đáng thương đang nghiến răng nghiến lợi, nàng đơn giản không có đối tượng phát tiết. Khoảnh khắc sau nàng đã thấy một chiếc Porsche màu hồng chạy qua, người trên xe là Diệp Mộng Oánh và Hạ Thiên.
- Khốn nạn, sắc lang, lưu manh... ....
Tống Ngọc Mị mắng một chuỗi dài, cuối cùng nàng nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cũng không ngờ loại khốn nạn kia sao có bản lĩnh lớn như vậy.
- Đại tiểu thư.
Một âm thanh trầm thấp vang lên, tên vệ sĩ đã đến bên cạnh xe.
- Có chuyện gì?
Tống Ngọc Mị tức giận hỏi.
- Đại tiểu thư, cô thật sự quyết định như vậy sao?
Tên vệ sĩ có chút bất an.
- Sự việc tôi đã quyết định, có bao giờ thay đổi chưa?
Tống Ngọc Mị hừ lạnh một tiếng nói.
- Nhưng... ....
Tên vệ sĩ có hơi khựng lại, Tống Ngọc Mị lại mất kiên nhẫn:
- Có gì cứ nói.
- Đại tiểu thư, Hạ Thiên này rất nguy hiểm, hơn nữa nghe nói còn rất lăng nhăng, tôi sợ cô gặp phải thiệt thòi.
Tên vệ sĩ khẽ nói.
- Yên tâm, tôi biết chừng mực.
Giọng điệu của Tống Ngọc Mị hòa hoãn được một chút, nàng biết rõ tên vệ sĩ quan tâm đến mình, nàng cũng biết lời của hắn không sai, Hạ Thiên rất nguy hiểm. Nếu trước đó nàng chưa có quan điểm chính xác về sự nguy hiểm của Hạ Thiên, bây giờ nàng đã hiểu, nàng đang chơi với lửa. Tên khốn kia chẳng phải thánh nhân, nàng biết rõ điều này, nhưng trước nay nàng luôn ẩn nhẫn để thực hiện mục tiêu, vì thực hiện mục tiêu này mà có bao nhiêu hậu quả cũng không nên xem xét nhiều.
- Hạ Thiên, rốt cuộc ngươi có bí mật gì? Ngươi và cô ấy có quan hệ gì?
Trong đầu Tống Ngọc Mị nghĩ về những vấn đề này, khi nàng đang nghĩ về hắn thì hắn cũng nghĩ về nàng. Tuy thời gian chiều nay phần lớn là nhàm chán nhưng thu hoạch cuối cùng lại rất thỏa mãn.
Nếu Tống Ngọc Mị này có liên quan đến Tống Ngọc Mị kia, như vậy trước tiên hắn lấy Tống Ngọc Mị này làm vợ, sau đó biết thêm được nhiều chuyện về Tống Ngọc Mị kia. Đến lúc đó hắn có thể bắt lấy Tống Ngọc Mị kia, sẽ không cần lo lắng Tống Ngọc Mị kia sẽ đến làm phiền thần tiên tỷ tỷ.
Nếu so với một Hạ Thiên rất vui sướng thì tâm tình của Diệp Mộng Oánh là không tốt lắm, nàng vốn muốn biết nhiều hơn về những hội đấu giá tư nhân, nhưng không ngờ nhà sưu tập cổ vật nổi tiếng kia chẳng khác nào quân trộm cướp, điều này làm nàng thất vọng não nề. Còn quan hệ giữa Hạ Thiên và Tống Ngọc Mị, điều này cũng ít nhiều ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, trong lòng nàng vẫn có chút không thoải mái. Nhưng hạ thiên về xe nàng rất nhanh, vì vậy mà tâm tình của nàng cũng khá hẳn lên.
Sau khi Diệp Mộng Oánh về đến khách sạn thì đã gần đến sáu giờ, hai người trước tiên đến nhà hàng dùng cơm rồi mới về phòng.
Diệp Mộng Oánh kéo cửa tủ quần áo, nàng vừa mở vừa nói:
- Tôi đi tắm trước.
- Sao?
Hạ Thiên nhíu mày, hắn thì thào:
- Đúng là kỳ quái, vì sao có cảm giác kẻ nào nhìn mình nhỉ?
Diệp Mộng Oánh không khỏi khẽ cười:
- Không phải tôi đang nhìn cậu sao?
Diệp Mộng Oánh cởi áo ngoài vứt lên đầu giường, sau đó nàng đi đến phòng tắm.
- Kỳ quái, sao lại có cảm giác này nhỉ?
Hạ Thiên lắc đầu, sau đó hắn ngẩng đầu thấy Diệp Mộng Oánh đã vào phòng tắm, hắn vội vàng hô lên:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chờ chút.
Diệp Mộng Oánh quay đầu nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt hơi đỏ:
- Làm sao vậy?
Vô tình trống ngực của Diệp Mộng Oánh đập nhanh hơn rất nhiều, nàng không khỏi nghĩ rằng Hạ Thiên muốn tắm uyên ương. Trong lòng nàng có chút bất an, nếu hắn thật sự đề xuất vấn đề, nàng nên đồng ý hay từ chối?
- Mỹ nữ tỷ tỷ, trước tiên không cần tắm rửa, chờ một chút tôi sẽ giúp chị tắm.
Hạ Thiên nghiêm trang nói.
- Sao phải chờ một lúc nữa?
Gương mặt Diệp Mộng Oánh lại càng đỏ, thầm nghĩ chẳng phải Hạ Thiên muốn "làm trước" rồi tắm sau đấy chứ?
Hạ Thiên thật sự cũng không có ý nghĩ sẽ "làm" Diệp Mộng Oánh, hắn chân thành nói:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, trước tiên tôi sẽ tẩy tủy trước cho chị.
- Tẩy tủy sao?
Diệp Mộng Oánh có chút mơ hồ:
- Đó là gì?
Hạ Thiên kiên nhẫn giải thích cho Diệp Mộng Oánh một lượt, hắn đã quyết định sẽ dùng nghịch thiên đệ tứ châm để tẩy tủy cho các bà vợ, như vậy chẳng những làm cho các nàng bảo trì tuổi xuân và không sinh bệnh, hơn nữa còn đẩy mạnh công lực. Chuyện tốt như vậy tất nhiên hắn phải làm.
Diệp Mộng Oánh nhanh chóng hiểu được thế nào là tẩy tủy, cũng biết rõ lợi ích của tẩy tủy. Nàng trước nay rất tin tưởng y thuật của Hạ Thiên, tất nhiên nàng sẽ đồng ý cho hắn tẩy tủy.
Nhưng khi nghe Hạ Thiên nói một câu thì nàng cảm thấy mình hiểu không sai, vì Hạ Thiên nói:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chị cởi quần áo ra đi.
- Cởi quần áo sao?
Diệp Mộng Oánh có chút chần chừ.
- Đúng vậy.
Hạ Thiên gật đầu:
- Nếu không tôi giúp chị?
- Thôi, để tôi tự cởi.
Diệp Mộng Oánh đỏ mặt, nàng do dự vài giây rồi bắt đầu cởi áo váy.
Khoảnh khắc này ở bãi đậu xe khách sạn, trong một chiếc xe mười sáu chỗ có một người đàn ông đang đấm ngực dậm chân. Đúng là thất bại, hắn đặt vị trí camera quá thất bại, hắn không nên đặt lên đầu giường, lại càng không nên chỉ đặt một cái camera. Điều này thì quá tốt, camera bị quần áo che phủ, hắn chỉ có thể nghe được âm thanh mà chẳng có hình ảnh gì, nếu không thì hắn có thể thưởng thức người đẹp nuy hoàn toàn.
Người đàn ông này hận không thể đâm đầu vào xe, lúc này ở trong phòng Diệp Mộng Oánh đã hoàn toàn lột trần trước mặt Hạ Thiên.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, dáng người của chị rất tốt.
Hạ Thiên tán thưởng vài tiếng, mỹ nữ tỷ tỷ mặc quần áo thì dáng người còn có vẻ chưa trưởng thành, nhưng cởi ra thì con bà nó, hắn phát hiện ra chỗ nào cũng to tướng. Xem ra có nhiều lúc hắn nhìn lầm vấn đề và sự vật.
Lúc đầu Diệp Mộng Oánh còn có chút thẹn thùng, nhưng lúc này nàng đã cởi tất cả trước mặt Hạ Thiên, nàng bình tĩnh trở lại. Nàng cười với hắn, cũng không che giấu bộ vị mấu chốt của mình, nàng khẽ nói:
- Chúng luôn là của cậu, bất cứ khi nào cậu muốn.
- Tôi đã nói muốn ôm chị, bây giờ phải để tôi ôm.
Hạ Thiên cũng không quan tâm Tống Ngọc Mị có đồng ý hay không, hắn dùng một tay ôm lấy nàng. Tống Ngọc Mị đáng thương đang lái xe nên không dám động đậy, chỉ biết tranh thủ thắng xe. Nhưng khi nàng thắng xe thì cảm thấy gò má hơi nóng, thì ra Hạ Thiên đã "kiss" nàng một phát.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Vợ Mị Mị, chị đã là người của tôi, vài ngày nữa tôi sẽ đến tìm chị, bây giờ tôi phải đi với mỹ nữ tỷ tỷ.
Hạ Thiên vừa dứt lời thì biến mất trong tầm mắt Tống Ngọc Mị, lúc này Tống Ngọc Mị đáng thương đang nghiến răng nghiến lợi, nàng đơn giản không có đối tượng phát tiết. Khoảnh khắc sau nàng đã thấy một chiếc Porsche màu hồng chạy qua, người trên xe là Diệp Mộng Oánh và Hạ Thiên.
- Khốn nạn, sắc lang, lưu manh... ....
Tống Ngọc Mị mắng một chuỗi dài, cuối cùng nàng nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cũng không ngờ loại khốn nạn kia sao có bản lĩnh lớn như vậy.
- Đại tiểu thư.
Một âm thanh trầm thấp vang lên, tên vệ sĩ đã đến bên cạnh xe.
- Có chuyện gì?
Tống Ngọc Mị tức giận hỏi.
- Đại tiểu thư, cô thật sự quyết định như vậy sao?
Tên vệ sĩ có chút bất an.
- Sự việc tôi đã quyết định, có bao giờ thay đổi chưa?
Tống Ngọc Mị hừ lạnh một tiếng nói.
- Nhưng... ....
Tên vệ sĩ có hơi khựng lại, Tống Ngọc Mị lại mất kiên nhẫn:
- Có gì cứ nói.
- Đại tiểu thư, Hạ Thiên này rất nguy hiểm, hơn nữa nghe nói còn rất lăng nhăng, tôi sợ cô gặp phải thiệt thòi.
Tên vệ sĩ khẽ nói.
- Yên tâm, tôi biết chừng mực.
Giọng điệu của Tống Ngọc Mị hòa hoãn được một chút, nàng biết rõ tên vệ sĩ quan tâm đến mình, nàng cũng biết lời của hắn không sai, Hạ Thiên rất nguy hiểm. Nếu trước đó nàng chưa có quan điểm chính xác về sự nguy hiểm của Hạ Thiên, bây giờ nàng đã hiểu, nàng đang chơi với lửa. Tên khốn kia chẳng phải thánh nhân, nàng biết rõ điều này, nhưng trước nay nàng luôn ẩn nhẫn để thực hiện mục tiêu, vì thực hiện mục tiêu này mà có bao nhiêu hậu quả cũng không nên xem xét nhiều.
- Hạ Thiên, rốt cuộc ngươi có bí mật gì? Ngươi và cô ấy có quan hệ gì?
Trong đầu Tống Ngọc Mị nghĩ về những vấn đề này, khi nàng đang nghĩ về hắn thì hắn cũng nghĩ về nàng. Tuy thời gian chiều nay phần lớn là nhàm chán nhưng thu hoạch cuối cùng lại rất thỏa mãn.
Nếu Tống Ngọc Mị này có liên quan đến Tống Ngọc Mị kia, như vậy trước tiên hắn lấy Tống Ngọc Mị này làm vợ, sau đó biết thêm được nhiều chuyện về Tống Ngọc Mị kia. Đến lúc đó hắn có thể bắt lấy Tống Ngọc Mị kia, sẽ không cần lo lắng Tống Ngọc Mị kia sẽ đến làm phiền thần tiên tỷ tỷ.
Nếu so với một Hạ Thiên rất vui sướng thì tâm tình của Diệp Mộng Oánh là không tốt lắm, nàng vốn muốn biết nhiều hơn về những hội đấu giá tư nhân, nhưng không ngờ nhà sưu tập cổ vật nổi tiếng kia chẳng khác nào quân trộm cướp, điều này làm nàng thất vọng não nề. Còn quan hệ giữa Hạ Thiên và Tống Ngọc Mị, điều này cũng ít nhiều ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, trong lòng nàng vẫn có chút không thoải mái. Nhưng hạ thiên về xe nàng rất nhanh, vì vậy mà tâm tình của nàng cũng khá hẳn lên.
Sau khi Diệp Mộng Oánh về đến khách sạn thì đã gần đến sáu giờ, hai người trước tiên đến nhà hàng dùng cơm rồi mới về phòng.
Diệp Mộng Oánh kéo cửa tủ quần áo, nàng vừa mở vừa nói:
- Tôi đi tắm trước.
- Sao?
Hạ Thiên nhíu mày, hắn thì thào:
- Đúng là kỳ quái, vì sao có cảm giác kẻ nào nhìn mình nhỉ?
Diệp Mộng Oánh không khỏi khẽ cười:
- Không phải tôi đang nhìn cậu sao?
Diệp Mộng Oánh cởi áo ngoài vứt lên đầu giường, sau đó nàng đi đến phòng tắm.
- Kỳ quái, sao lại có cảm giác này nhỉ?
Hạ Thiên lắc đầu, sau đó hắn ngẩng đầu thấy Diệp Mộng Oánh đã vào phòng tắm, hắn vội vàng hô lên:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chờ chút.
Diệp Mộng Oánh quay đầu nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt hơi đỏ:
- Làm sao vậy?
Vô tình trống ngực của Diệp Mộng Oánh đập nhanh hơn rất nhiều, nàng không khỏi nghĩ rằng Hạ Thiên muốn tắm uyên ương. Trong lòng nàng có chút bất an, nếu hắn thật sự đề xuất vấn đề, nàng nên đồng ý hay từ chối?
- Mỹ nữ tỷ tỷ, trước tiên không cần tắm rửa, chờ một chút tôi sẽ giúp chị tắm.
Hạ Thiên nghiêm trang nói.
- Sao phải chờ một lúc nữa?
Gương mặt Diệp Mộng Oánh lại càng đỏ, thầm nghĩ chẳng phải Hạ Thiên muốn "làm trước" rồi tắm sau đấy chứ?
Hạ Thiên thật sự cũng không có ý nghĩ sẽ "làm" Diệp Mộng Oánh, hắn chân thành nói:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, trước tiên tôi sẽ tẩy tủy trước cho chị.
- Tẩy tủy sao?
Diệp Mộng Oánh có chút mơ hồ:
- Đó là gì?
Hạ Thiên kiên nhẫn giải thích cho Diệp Mộng Oánh một lượt, hắn đã quyết định sẽ dùng nghịch thiên đệ tứ châm để tẩy tủy cho các bà vợ, như vậy chẳng những làm cho các nàng bảo trì tuổi xuân và không sinh bệnh, hơn nữa còn đẩy mạnh công lực. Chuyện tốt như vậy tất nhiên hắn phải làm.
Diệp Mộng Oánh nhanh chóng hiểu được thế nào là tẩy tủy, cũng biết rõ lợi ích của tẩy tủy. Nàng trước nay rất tin tưởng y thuật của Hạ Thiên, tất nhiên nàng sẽ đồng ý cho hắn tẩy tủy.
Nhưng khi nghe Hạ Thiên nói một câu thì nàng cảm thấy mình hiểu không sai, vì Hạ Thiên nói:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chị cởi quần áo ra đi.
- Cởi quần áo sao?
Diệp Mộng Oánh có chút chần chừ.
- Đúng vậy.
Hạ Thiên gật đầu:
- Nếu không tôi giúp chị?
- Thôi, để tôi tự cởi.
Diệp Mộng Oánh đỏ mặt, nàng do dự vài giây rồi bắt đầu cởi áo váy.
Khoảnh khắc này ở bãi đậu xe khách sạn, trong một chiếc xe mười sáu chỗ có một người đàn ông đang đấm ngực dậm chân. Đúng là thất bại, hắn đặt vị trí camera quá thất bại, hắn không nên đặt lên đầu giường, lại càng không nên chỉ đặt một cái camera. Điều này thì quá tốt, camera bị quần áo che phủ, hắn chỉ có thể nghe được âm thanh mà chẳng có hình ảnh gì, nếu không thì hắn có thể thưởng thức người đẹp nuy hoàn toàn.
Người đàn ông này hận không thể đâm đầu vào xe, lúc này ở trong phòng Diệp Mộng Oánh đã hoàn toàn lột trần trước mặt Hạ Thiên.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, dáng người của chị rất tốt.
Hạ Thiên tán thưởng vài tiếng, mỹ nữ tỷ tỷ mặc quần áo thì dáng người còn có vẻ chưa trưởng thành, nhưng cởi ra thì con bà nó, hắn phát hiện ra chỗ nào cũng to tướng. Xem ra có nhiều lúc hắn nhìn lầm vấn đề và sự vật.
Lúc đầu Diệp Mộng Oánh còn có chút thẹn thùng, nhưng lúc này nàng đã cởi tất cả trước mặt Hạ Thiên, nàng bình tĩnh trở lại. Nàng cười với hắn, cũng không che giấu bộ vị mấu chốt của mình, nàng khẽ nói:
- Chúng luôn là của cậu, bất cứ khi nào cậu muốn.
/1475
|