Vân Thanh cuối cùng cũng nổi nóng, nàng tức giận nói với Hạ Thiên:
- Hạ tiên sinh, tôi không phải loại phụ nữ tùy tiện.
Vân Thanh nói xong những lời này thì xoay người đi vào phòng, một tiếng ầm vang lên, cửa đóng lại.
- Tôi đâu có nói chị là phụ nữ tùy tiện.
Hạ Thiên ra vẻ vô tội, hắn lầm bầm:
- Dù sao một ngày nào đó chị cũng là vợ của tôi, bây giờ ngủ chung cũn g có gì bất bình thường chứ?
Hạ Thiên không thể lừa Vân Thanh đến ngủ chung, vì vậy mà hắn cũng cảm thấy không còn gì thú vị. Hắn định điện thoại cho Tống Ngọc Mị nhưng chợt phát hiện không có số điện thoại, thực tế hắn cũng căn bản không phát hiện ra nàng có điện thoại, điều này làm hắn nghi ngờ, chẳng lẽ Tống Ngọc Mị căn bản không xài điện thoại?
- Mình đi ngủ thôi.
Hạ Thiên cuối cùng cũng quyết định ngủ một giấc rồi nói sau, những ngày qua hắn cũng không được ngủ ngon, ai bảo Mộc Hàm quá tốt, nàng chiều Hạ Thiên đến mức làm người ta quay cuồng. Dù Hạ Thiên muốn thân mật ở chỗ nào thì nàng hầu như không bao giờ từ chối, cũng vì như vậy mà phần lớn hai người đều mất ngủ.
Hạ Thiên nói ngủ là ngủ, hắn nằm xuống giường và tiến vào mộng đẹp, một giấc ngủ mãi đến hừng đông, khi tỉnh lại đã là chín giờ sáng.
Hạ Thiên đi đánh răng rửa mặt, hắn ra khỏi phòng, chuẩn bị tìm Vân Thanh tiếp tục hâm nóng tình cảm. Nhưng khi hắn đến gõ cửa thì không có phản ứng, sau đó hắn cẩn thận nghe ngóng, cuối cùng phát hiện bên trong căn bản là không có người.
- Không thể nào, chẳng lẽ bỏ đi rồi?
Hạ Thiên có chút buồn bực, hắn chỉ ngủ một giấc mà thôi, chẳng lẽ vì vậy mà vợ tương lai chạy mất.
- Có lẽ chỉ ra ngoài chơi mà thôi.
Hạ Thiên vẫn an ủi chính mình, dù sao hắn thức dậy tương đối trễ, bây giờ Vân Thanh đã đưa Vân Tiểu Đông ra ngoài chơi cũng là bình thường.
Hạ Thiên nghĩ đến đây thì lấy điện thoại ra, hắn muốn điện thoại cho Vân Thanh để hỏi xem nàng đang ở đâu, nhưng hắn còn chưa kịp điện thoại thì đã có người gọi đến trước.
Người điện thoại đến không phải là Vân Thanh, là một số lạ. Hạ Thiên dù không vui sướng gì nhưng vẫn nhận điện thoại:
- Alo, ai đó?
- Chào anh, xin hỏi có phải là Hạ thần y không?
Đầu dây bên kia vang lên một giọng phụ nữ ngọt ngào nhưng giọng nói có chút kinh hoảng, mà giọng điệu này cũng khá quen thuộc với Hạ Thiên.
- Là tôi, ai vậy?
Hạ Thiên không thể biết rõ đối phương là ai, trước nay hắn không có hứng thú với những người phụ nữ chẳng phải là vợ mình, vì vậy bình thường cũng không ghi nhớ.
- Hạ thần y, tôi là Quan Đình, là bạn gái của Tiền Đa Đa, lần trước chúng ta đã từng gặp mặt và dùng cơm, cậu không nhớ sao?
Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh có chút vội vàng.
Hạ Thiên lập tức kịp phản ứng:
- À, nhớ rõ rồi, nhớ rồi, chị tìm tôi có chuyện gì?
- Hạ thần y, cậu có thể đến xem bệnh cho Tiền Đa Đa được không? Bây giờ tình huống của anh ấy rất không xong, tôi...Tôi thật sự không biết phải làm sao, tôi mong cậu đến hỗ trợ, đến cứu anh ấy có được không?
Quan Đình bắt đầu nghẹn lời trong điện thoại.
Hạ Thiên có chút sững sờ:
- Tiền Đa Đa sắp chết rồi sao?
- Hạ thần y, tôi không biết, tối qua anh ấy còn tốt, sáng nay tôi tỉnh lại thì thấy anh ấy đã hôn mê, hít thở rất yếu. Tôi đưa anh ấy đến bệnh viện, tuy đã cứu tỉnh nhưng bây giờ vẫn rất yếu, bác sĩ còn đang kiểm tra nhưng chưa có kết quả. Tôi...Tôi thấy anh ấy có vẻ rất lo lắng, vẻ mặt rất kém... ....
Quan Đình giới thiệu tình huống của Tiền Đa Đa trong điện thoại, nàng nghẹn giọng:
- Hạ thần y, cậu đã sớm nói anh ấy sẽ mắc bệnh, như vậy cậu sẽ có cách cứu anh ấy, cậu có thể đến xem qua được không? Còn vấn đề tiền bạc, chúng ta có thể thương lượng, cậu thấy có được không?
- Được rồi, các người đang ở đâu? Tôi sẽ đến xem.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi đồng ý, không phải hắn muốn kiếm vài chục tỷ của Tiền Đa Đa, vì hắn cảm thấy rất kỳ quái, nếu nói theo lý thì Tiền Đa Đa sẽ bệnh chết, nhưng cũng sẽ không phát tác nhanh như vậy.
- Cám ơn Hạ thần y, chúng tôi đang ở bệnh viện thánh Maria, cậu biết chỗ này không?
Quan Đình nhanh chóng nói.
- Chỗ đó sao? Tôi biết, tôi sẽ đến ngay.
Hạ Thiên nói một câu, hắn cúp điện thoại rồi chạy xuống lầu.
Hạ Thiên có chút kỳ quái, vì sao trước đó bạn gái của Bạch Tiểu Lỗi cũng đến bệnh viện Maria, bây giờ Tiền Đa Đa cũng vậy?
Hạ Thiên cũng không biết điều này là rất bình thường, vì bệnh viện Maria là một bệnh viện tư nhân, cũng được lén gọi là bệnh viện quý tộc, bác sĩ ở đây tự xưng là đỉnh cấp thế giới, tiền viện phí tất nhiên cũng rất đắt, người bình thường căn bản không đến đây bao giờ.
Nghe nói bây giờ lựa chọn tốt nhất của đám quyền quý ở thủ đô chính là Y Tiểu Âm, nhưng cô gái này chỉ xem bệnh mà thôi, vì vậy nếu có gì đột xuất thì bọn họ chỉ có lựa chọn thứ hai, đó chính là bệnh viện thánh Maria. Tất nhiên những ngày này vì có sự xuất hiện của thiên hạ đệ nhất thần y Hạ Thiên, vì vậy tìm Hạ Thiên sẽ là lựa chọn đầu tiên của tất cả mọi người. Nhưng liên lạc với Hạ Thiên là không dễ dàng, hơn nữa muốn được xem bệnh thì khó chồng thêm khó, vì Hạ Thiên xem bệnh cho người ta phần lớn chỉ dựa vào tâm tình mà thôi.
Trên đường đi đến bệnh viện Hạ Thiên tranh thủ thời gian điện thoại cho Vân Thanh, nhưng Vân Thanh hình như vẫn còn tức giận, nàng căn bản không nhận điện thoại mà trực tiếp cắt ngay. Sau đó Hạ Thiên điện thoại cho Tiểu Yêu Tinh, lúc này may mà nàng chưa đi ngủ, vì vậy hắn nhanh chóng có được vị trí của Vân Thanh. Thì ra hắn đoán không sai, nàng đã mang theo Vân Tiểu Đông đi leo thành.
- Chồng, anh làm gì thế, không đi cùng chị Hàm sao không đến giúp em.
Tiểu Yêu Tinh nói ra địa điểm của Vân Thanh thì hỏi Hạ Thiên.
- Vì mỗi ngày em chỉ biết vọc máy tính.
Hạ Thiên trả lời.
- Chồng, em có thể vừa vọc máy tính vừa chơi đùa với anh.
Tiểu Yêu Tinh vội vàng nói.
- Em cứ chơi với máy tính, anh không muốn cùng em ngồi máy tính.
Hạ Thiên không mắc mưu, sau đó hắn cúp điện thoại.
Tiểu Yêu Tinh đang ở Yêu Tinh Biệt Uyển nghe thấy tiếng tút tút trong điện thoại mà mất hứng, chồng sao có thể như vậy, yêu nàng phải yêu cả máy tính chứ? Nếu không có máy tính thì còn là nàng sao? Không có máy tính thì nàng chẳng có gì khác với những cô gái mười sáu tuổi khác, vì vậy nàng không thể không có máy tính.
Hạ Thiên cũng không hiểu ý nghĩ của Tiểu Yêu Tinh, hắn cuối cùng cũng đến bệnh viện Maria, Quan Đình đang ở bệnh viện chờ hắn, khi thấy mặt thì nàng vội vàng đón chào:
- Hạ thần y, cám ơn cậu đã đến.
- Tiền Đa Đa còn chưa chết sao?
Hạ Thiên thuận miệng hỏi một câu, vấn đề này rất quan trọng, nếu Tiền Đa Đa chết rồi thì coi như đi một chuyến uổng công.
- Hạ tiên sinh, tôi không phải loại phụ nữ tùy tiện.
Vân Thanh nói xong những lời này thì xoay người đi vào phòng, một tiếng ầm vang lên, cửa đóng lại.
- Tôi đâu có nói chị là phụ nữ tùy tiện.
Hạ Thiên ra vẻ vô tội, hắn lầm bầm:
- Dù sao một ngày nào đó chị cũng là vợ của tôi, bây giờ ngủ chung cũn g có gì bất bình thường chứ?
Hạ Thiên không thể lừa Vân Thanh đến ngủ chung, vì vậy mà hắn cũng cảm thấy không còn gì thú vị. Hắn định điện thoại cho Tống Ngọc Mị nhưng chợt phát hiện không có số điện thoại, thực tế hắn cũng căn bản không phát hiện ra nàng có điện thoại, điều này làm hắn nghi ngờ, chẳng lẽ Tống Ngọc Mị căn bản không xài điện thoại?
- Mình đi ngủ thôi.
Hạ Thiên cuối cùng cũng quyết định ngủ một giấc rồi nói sau, những ngày qua hắn cũng không được ngủ ngon, ai bảo Mộc Hàm quá tốt, nàng chiều Hạ Thiên đến mức làm người ta quay cuồng. Dù Hạ Thiên muốn thân mật ở chỗ nào thì nàng hầu như không bao giờ từ chối, cũng vì như vậy mà phần lớn hai người đều mất ngủ.
Hạ Thiên nói ngủ là ngủ, hắn nằm xuống giường và tiến vào mộng đẹp, một giấc ngủ mãi đến hừng đông, khi tỉnh lại đã là chín giờ sáng.
Hạ Thiên đi đánh răng rửa mặt, hắn ra khỏi phòng, chuẩn bị tìm Vân Thanh tiếp tục hâm nóng tình cảm. Nhưng khi hắn đến gõ cửa thì không có phản ứng, sau đó hắn cẩn thận nghe ngóng, cuối cùng phát hiện bên trong căn bản là không có người.
- Không thể nào, chẳng lẽ bỏ đi rồi?
Hạ Thiên có chút buồn bực, hắn chỉ ngủ một giấc mà thôi, chẳng lẽ vì vậy mà vợ tương lai chạy mất.
- Có lẽ chỉ ra ngoài chơi mà thôi.
Hạ Thiên vẫn an ủi chính mình, dù sao hắn thức dậy tương đối trễ, bây giờ Vân Thanh đã đưa Vân Tiểu Đông ra ngoài chơi cũng là bình thường.
Hạ Thiên nghĩ đến đây thì lấy điện thoại ra, hắn muốn điện thoại cho Vân Thanh để hỏi xem nàng đang ở đâu, nhưng hắn còn chưa kịp điện thoại thì đã có người gọi đến trước.
Người điện thoại đến không phải là Vân Thanh, là một số lạ. Hạ Thiên dù không vui sướng gì nhưng vẫn nhận điện thoại:
- Alo, ai đó?
- Chào anh, xin hỏi có phải là Hạ thần y không?
Đầu dây bên kia vang lên một giọng phụ nữ ngọt ngào nhưng giọng nói có chút kinh hoảng, mà giọng điệu này cũng khá quen thuộc với Hạ Thiên.
- Là tôi, ai vậy?
Hạ Thiên không thể biết rõ đối phương là ai, trước nay hắn không có hứng thú với những người phụ nữ chẳng phải là vợ mình, vì vậy bình thường cũng không ghi nhớ.
- Hạ thần y, tôi là Quan Đình, là bạn gái của Tiền Đa Đa, lần trước chúng ta đã từng gặp mặt và dùng cơm, cậu không nhớ sao?
Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh có chút vội vàng.
Hạ Thiên lập tức kịp phản ứng:
- À, nhớ rõ rồi, nhớ rồi, chị tìm tôi có chuyện gì?
- Hạ thần y, cậu có thể đến xem bệnh cho Tiền Đa Đa được không? Bây giờ tình huống của anh ấy rất không xong, tôi...Tôi thật sự không biết phải làm sao, tôi mong cậu đến hỗ trợ, đến cứu anh ấy có được không?
Quan Đình bắt đầu nghẹn lời trong điện thoại.
Hạ Thiên có chút sững sờ:
- Tiền Đa Đa sắp chết rồi sao?
- Hạ thần y, tôi không biết, tối qua anh ấy còn tốt, sáng nay tôi tỉnh lại thì thấy anh ấy đã hôn mê, hít thở rất yếu. Tôi đưa anh ấy đến bệnh viện, tuy đã cứu tỉnh nhưng bây giờ vẫn rất yếu, bác sĩ còn đang kiểm tra nhưng chưa có kết quả. Tôi...Tôi thấy anh ấy có vẻ rất lo lắng, vẻ mặt rất kém... ....
Quan Đình giới thiệu tình huống của Tiền Đa Đa trong điện thoại, nàng nghẹn giọng:
- Hạ thần y, cậu đã sớm nói anh ấy sẽ mắc bệnh, như vậy cậu sẽ có cách cứu anh ấy, cậu có thể đến xem qua được không? Còn vấn đề tiền bạc, chúng ta có thể thương lượng, cậu thấy có được không?
- Được rồi, các người đang ở đâu? Tôi sẽ đến xem.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi đồng ý, không phải hắn muốn kiếm vài chục tỷ của Tiền Đa Đa, vì hắn cảm thấy rất kỳ quái, nếu nói theo lý thì Tiền Đa Đa sẽ bệnh chết, nhưng cũng sẽ không phát tác nhanh như vậy.
- Cám ơn Hạ thần y, chúng tôi đang ở bệnh viện thánh Maria, cậu biết chỗ này không?
Quan Đình nhanh chóng nói.
- Chỗ đó sao? Tôi biết, tôi sẽ đến ngay.
Hạ Thiên nói một câu, hắn cúp điện thoại rồi chạy xuống lầu.
Hạ Thiên có chút kỳ quái, vì sao trước đó bạn gái của Bạch Tiểu Lỗi cũng đến bệnh viện Maria, bây giờ Tiền Đa Đa cũng vậy?
Hạ Thiên cũng không biết điều này là rất bình thường, vì bệnh viện Maria là một bệnh viện tư nhân, cũng được lén gọi là bệnh viện quý tộc, bác sĩ ở đây tự xưng là đỉnh cấp thế giới, tiền viện phí tất nhiên cũng rất đắt, người bình thường căn bản không đến đây bao giờ.
Nghe nói bây giờ lựa chọn tốt nhất của đám quyền quý ở thủ đô chính là Y Tiểu Âm, nhưng cô gái này chỉ xem bệnh mà thôi, vì vậy nếu có gì đột xuất thì bọn họ chỉ có lựa chọn thứ hai, đó chính là bệnh viện thánh Maria. Tất nhiên những ngày này vì có sự xuất hiện của thiên hạ đệ nhất thần y Hạ Thiên, vì vậy tìm Hạ Thiên sẽ là lựa chọn đầu tiên của tất cả mọi người. Nhưng liên lạc với Hạ Thiên là không dễ dàng, hơn nữa muốn được xem bệnh thì khó chồng thêm khó, vì Hạ Thiên xem bệnh cho người ta phần lớn chỉ dựa vào tâm tình mà thôi.
Trên đường đi đến bệnh viện Hạ Thiên tranh thủ thời gian điện thoại cho Vân Thanh, nhưng Vân Thanh hình như vẫn còn tức giận, nàng căn bản không nhận điện thoại mà trực tiếp cắt ngay. Sau đó Hạ Thiên điện thoại cho Tiểu Yêu Tinh, lúc này may mà nàng chưa đi ngủ, vì vậy hắn nhanh chóng có được vị trí của Vân Thanh. Thì ra hắn đoán không sai, nàng đã mang theo Vân Tiểu Đông đi leo thành.
- Chồng, anh làm gì thế, không đi cùng chị Hàm sao không đến giúp em.
Tiểu Yêu Tinh nói ra địa điểm của Vân Thanh thì hỏi Hạ Thiên.
- Vì mỗi ngày em chỉ biết vọc máy tính.
Hạ Thiên trả lời.
- Chồng, em có thể vừa vọc máy tính vừa chơi đùa với anh.
Tiểu Yêu Tinh vội vàng nói.
- Em cứ chơi với máy tính, anh không muốn cùng em ngồi máy tính.
Hạ Thiên không mắc mưu, sau đó hắn cúp điện thoại.
Tiểu Yêu Tinh đang ở Yêu Tinh Biệt Uyển nghe thấy tiếng tút tút trong điện thoại mà mất hứng, chồng sao có thể như vậy, yêu nàng phải yêu cả máy tính chứ? Nếu không có máy tính thì còn là nàng sao? Không có máy tính thì nàng chẳng có gì khác với những cô gái mười sáu tuổi khác, vì vậy nàng không thể không có máy tính.
Hạ Thiên cũng không hiểu ý nghĩ của Tiểu Yêu Tinh, hắn cuối cùng cũng đến bệnh viện Maria, Quan Đình đang ở bệnh viện chờ hắn, khi thấy mặt thì nàng vội vàng đón chào:
- Hạ thần y, cám ơn cậu đã đến.
- Tiền Đa Đa còn chưa chết sao?
Hạ Thiên thuận miệng hỏi một câu, vấn đề này rất quan trọng, nếu Tiền Đa Đa chết rồi thì coi như đi một chuyến uổng công.
/1475
|