'Thẩm Khanh Nguyệt đáng thương nhìn hắn: “Là do em quá hiếu thắng, biết có người giở trò nhưng vẫn muốn dựa vào năng lực của bản thân để giải quyết vấn đề, lần sau em sẽ không làm vậy nữa.”
“Vậy còn tạm được!” Lâm Vũ mỉm cười hài lòng.
Ngay sau đó, hắn ôm lấy Thẩm Khanh Nguyệt khiến cô hét lên hoảng sợ.
“Mau thả em xuống. Anh...anh định làm gì?”
Cô hoảng sợ đập vào ngực Lâm Vũ, mặt đỏ bừng.
Lâm Vũ thả cô xuống ghế ngồi làm việc, nói đùa: “Em đừng nghĩ linh tinh, anh chỉ muốn đưa em đến đây để em cho anh xem danh sách khách hàng đã hủy hợp tác.”
“Á?”
'Thẩm Khanh Nguyệt kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó xua tay nói: “Anh đừng có làm bậy”
Lâm Vũ lắc đầu cười nói: “Anh có làm gì đâu? Anh chỉ muốn tìm người điều tra, tìm ra người đứng sau là ai.”
“Hoá ra là vậy!”
'Thẩm Khanh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, ngượng ngùng cười nói: “Em còn tưởng rằng anh sẽ gây rắc rối cho những công ty kia gặp.”
“Anh vô lý đến vậy sao?”
Hắn trợn mắt nhìn cô, nói: “Hơn nữa bọn họ chỉ là quân tốt, nếu anh muốn gây rắc rối thì cũng phải những người đứng phía sau.”
“Được rồi, em đã hiểu lầm anh, em xin lỗi, được chưa?” 'Thẩm Khanh Nguyệt nâng gò má lên, dùng ánh mắt quyến rũ nhìn hắn.
Lâm Vũ lắc đầu, nhìn cô với nụ cười tự mãn: “Xin lỗi cần phải hành động, đâu chỉ một lời nói suông là xong.”
Nói rồi, Lâm Vũ lại hất mặt lên. Ý tứ đã rất rõ ràng. Nhìn gò má hắn gần như vậy, Thẩm Khanh Nguyệt lập tức xấu hổ.
Cần đôi môi đỏ mọng, do dự một hồi, cô chạm môi vào má anh, nũng nịu nói: “Bây giờ đã hài lòng rồi chứ?”.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Lâm Vũ đắc ý đứng thẳng lên, nói đùa: “Không quá hài lòng, nhưng nể tình bây giờ tâm trạng em không tốt, coi như lần này tha cho em.”
“Đồ xấu xa”
'Thẩm Khanh Nguyệt vừa cười vừa mắng, sau đó nghiêm túc nói: “Đừng đùa nữa, em sẽ cho anh danh sách khách hàng trước.”
Nói rồi, cô liền mở máy tính lên. Chẳng mấy chốc, danh sách khách hàng đầy đủ đã được đưa cho Lâm Vũ.
Hắn gác lại suy nghĩ trêu đùa của mình, liếc nhìn danh sách trong tay rồi hỏi: “Trừ em ra, trong công ty còn có ai biết danh sách này không?”
“Hả?”
Thẩm Khanh Nguyệt hơi ngạc nhiên, sau đó mới hiểu ra: “Ý anh là, trong công ty có nội gián đã tiết lộ danh sách khách hàng này cho người muốn đối phó với chúng ta?”
“Nhất định là có!”
Lâm Vũ gật đầu, kiên định nói: “Đối phương có thể tìm được những khách hàng này chính xác như vậy, trong tay không danh sách này, anh không tin!”
“Vậy sao?” Thẩm Khanh Nguyệt cẩn thận suy nghĩ, cau mày nói: “Danh sách chỉ tiết này không có nhiều người biết. Ngoại trừ người nhà Thẩm gia, chỉ có một số người như giám đốc phân xưởng và bộ phận kinh doanh, còn... có nhân viên kho giao hàng!”
“Được rồi, anh hiểu rồi, giao cho anh.” Lâm Vũ khế gật đầu, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
Bình thường hắn ghét nhất chính là người ăn cây táo rào cây sung! Vốn dĩ hắn không muốn hỏi về công ty của Thẩm gia. Nhưng vì lần này lại xảy ra chuyện như vậy nên hãy nhân cơ hội này để tìm ra dọn dẹp tất cả những kẻ phản bội!
“Người của công ty, để anh kiểm trai”
Thẩm Khanh Nguyệt nghiến chặt hàm răng, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.
“Được, vậy chúng ta cùng phân chia công việc, hợp tác đi.” Lâm Vũ võ võ vai 'Thẩm Khanh Nguyệt, cười nói: “Đừng tức giận, nếu không có chuyện lần này, có lế
em vẫn không biết trong công ty có nội gián. Có thể nhân cơ hội này để tìm ra kẻ đó, em nên vui mới phải.”
“Ừm, em biết rồi...!”
'Thẩm Khanh Nguyệt đứng dậy, hít sâu một hơi, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng xuống: “Anh hãy ở lại văn phòng, em đi tìm bọn họ mở một cuộc họp!”
“Vậy còn tạm được!” Lâm Vũ mỉm cười hài lòng.
Ngay sau đó, hắn ôm lấy Thẩm Khanh Nguyệt khiến cô hét lên hoảng sợ.
“Mau thả em xuống. Anh...anh định làm gì?”
Cô hoảng sợ đập vào ngực Lâm Vũ, mặt đỏ bừng.
Lâm Vũ thả cô xuống ghế ngồi làm việc, nói đùa: “Em đừng nghĩ linh tinh, anh chỉ muốn đưa em đến đây để em cho anh xem danh sách khách hàng đã hủy hợp tác.”
“Á?”
'Thẩm Khanh Nguyệt kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó xua tay nói: “Anh đừng có làm bậy”
Lâm Vũ lắc đầu cười nói: “Anh có làm gì đâu? Anh chỉ muốn tìm người điều tra, tìm ra người đứng sau là ai.”
“Hoá ra là vậy!”
'Thẩm Khanh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, ngượng ngùng cười nói: “Em còn tưởng rằng anh sẽ gây rắc rối cho những công ty kia gặp.”
“Anh vô lý đến vậy sao?”
Hắn trợn mắt nhìn cô, nói: “Hơn nữa bọn họ chỉ là quân tốt, nếu anh muốn gây rắc rối thì cũng phải những người đứng phía sau.”
“Được rồi, em đã hiểu lầm anh, em xin lỗi, được chưa?” 'Thẩm Khanh Nguyệt nâng gò má lên, dùng ánh mắt quyến rũ nhìn hắn.
Lâm Vũ lắc đầu, nhìn cô với nụ cười tự mãn: “Xin lỗi cần phải hành động, đâu chỉ một lời nói suông là xong.”
Nói rồi, Lâm Vũ lại hất mặt lên. Ý tứ đã rất rõ ràng. Nhìn gò má hắn gần như vậy, Thẩm Khanh Nguyệt lập tức xấu hổ.
Cần đôi môi đỏ mọng, do dự một hồi, cô chạm môi vào má anh, nũng nịu nói: “Bây giờ đã hài lòng rồi chứ?”.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Lâm Vũ đắc ý đứng thẳng lên, nói đùa: “Không quá hài lòng, nhưng nể tình bây giờ tâm trạng em không tốt, coi như lần này tha cho em.”
“Đồ xấu xa”
'Thẩm Khanh Nguyệt vừa cười vừa mắng, sau đó nghiêm túc nói: “Đừng đùa nữa, em sẽ cho anh danh sách khách hàng trước.”
Nói rồi, cô liền mở máy tính lên. Chẳng mấy chốc, danh sách khách hàng đầy đủ đã được đưa cho Lâm Vũ.
Hắn gác lại suy nghĩ trêu đùa của mình, liếc nhìn danh sách trong tay rồi hỏi: “Trừ em ra, trong công ty còn có ai biết danh sách này không?”
“Hả?”
Thẩm Khanh Nguyệt hơi ngạc nhiên, sau đó mới hiểu ra: “Ý anh là, trong công ty có nội gián đã tiết lộ danh sách khách hàng này cho người muốn đối phó với chúng ta?”
“Nhất định là có!”
Lâm Vũ gật đầu, kiên định nói: “Đối phương có thể tìm được những khách hàng này chính xác như vậy, trong tay không danh sách này, anh không tin!”
“Vậy sao?” Thẩm Khanh Nguyệt cẩn thận suy nghĩ, cau mày nói: “Danh sách chỉ tiết này không có nhiều người biết. Ngoại trừ người nhà Thẩm gia, chỉ có một số người như giám đốc phân xưởng và bộ phận kinh doanh, còn... có nhân viên kho giao hàng!”
“Được rồi, anh hiểu rồi, giao cho anh.” Lâm Vũ khế gật đầu, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
Bình thường hắn ghét nhất chính là người ăn cây táo rào cây sung! Vốn dĩ hắn không muốn hỏi về công ty của Thẩm gia. Nhưng vì lần này lại xảy ra chuyện như vậy nên hãy nhân cơ hội này để tìm ra dọn dẹp tất cả những kẻ phản bội!
“Người của công ty, để anh kiểm trai”
Thẩm Khanh Nguyệt nghiến chặt hàm răng, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.
“Được, vậy chúng ta cùng phân chia công việc, hợp tác đi.” Lâm Vũ võ võ vai 'Thẩm Khanh Nguyệt, cười nói: “Đừng tức giận, nếu không có chuyện lần này, có lế
em vẫn không biết trong công ty có nội gián. Có thể nhân cơ hội này để tìm ra kẻ đó, em nên vui mới phải.”
“Ừm, em biết rồi...!”
'Thẩm Khanh Nguyệt đứng dậy, hít sâu một hơi, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng xuống: “Anh hãy ở lại văn phòng, em đi tìm bọn họ mở một cuộc họp!”
/294
|