Hoa Đào Nở Rộ

Chương 61 - Chương 51

/63


Khương Mộc Ninh đứng trước cửa công ty, cô thở dài một cái.

Hành động của Triệu Tiệm An trong bữa tiệc công ty hồi cuối năm chỉ sợ bây giờ đã truyền khắp công ty, nói không chừng ngay cả cô lao công cũng nghe được rồi………

Khương Mộc Ninh chỉ than thở trong lòng, chân cô cũng không bước vào công ty, trong lòng cô đang hận không thể lập tức cắn Triệu Tiệm An vài cái. Cô lại nhớ đến mấy hôm trước cô đến nhà họ Triệu ở thành phố N, Triệu Tiệm An đứng trước mặt mẹ anh mà vẫn tự nhiên tạm biệt bà đưa cô về phòng, khiến cô rối rắm một lúc lâu cũng không biết được là đang thất vọng hay thả lỏng hơn, nhưng chờ đến khi anh lại rón rén vào phòng cô.

Thật sự là một tên giả vờ đạo mạo. Lén lút cũng thôi đi, vậy mà buổi sáng ngày thứ hai cũng không biết bò về phòng trước, khiến cho hai người vừa ra cửa đã bị mẹ của Triệu Tiệm An tóm gáy.

Bây giờ nghĩ lại, cô vẫn thấy xấu hổ.

“Mộc Ninh, sao cậu không đi vào?”

Khương Mộc Ninh đang tự mình rối rắm thì phía sau truyền đến giọng nói của Dư An Dao, cô nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng bước đến phía trước ôm cánh tay của cô ấy, cười nói: “Tớ chờ cậu mà.”

Dư An Dao cười cười liếc cô một cái, cũng không nói nhiều, nắm chặt bàn tay của Khương Mộc Ninh đang cầm tay cô, hai người cùng nhau vào công ty.

Dọc đường đi, Khương Mộc Ninh không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, cô chỉ có thể cố gắng giữ vững nụ cười nhạt trên môi, nói chuyện với Dư An Dao, hai người chia tay ở bộ phận thiết kế hai, cô hít sâu một hơi, sau đó mới đẩy cửa đi vào.

Trong nháy mắt, tất cả nhân viên đến sớm đều quay lại nhìn cô, Khương Mộc Ninh hơi dừng một chút, sau đó cúi người chào: “Chào mọi người, chúc mọi người năm mới may mắn.”

Khương Mộc Ninh cảm nhận được một cách sâu sắc, trong phòng yên lặng trong khoảng một giây, sau đó mới có người trả lời cô: “Năm mới may mắn.” Cô vẫn nở nụ cười như cũ, đi về chỗ ngồi của bản thân, len lén thở ra.

Những nơi cô đi qua, ánh mắt mọi người giống như đèn pha đang chiếu thẳng vào người cô, tuy rằng phần lớn mọi người đều có chút che dấu, nhưng phần tò mò, nghi ngờ hoặc là cáu giận và những ánh mắt phức tạp vẫn khiến cô thấy da đầu như tê dần lên. Quả nhiên, cô là một người bình thường, thật sự không thể chịu nổi cảnh mọi người đều chú ý đến nha.

Khương Mộc Ninh ngồi ngơ ngác trên ghế một lát, cố gắng quên cảm giác kì lạ kia đi, cô quyết định vùi đầu làm việc để hệ thần kinh của bản thân tê liệt luôn, dù sao mặc kệ cô có để ý đến thế nào thì cũng không thể thay đổi được tình trạng này, việc duy nhất cô có thể làm là sớm làm quen với nó thôi.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, lqd, nói không chừng cô sẽ là bà chủ tương lai của họ, có gì phải khiếp sợ chứ? Ngược lại, cô hẳn phải có một loại khí thế kiêu ngạo nhìn người bằng nửa con mắt chứ?

Đến lúc tan tầm, Triệu Tiệm An gọi điện đến, anh bảo cô chờ anh cùng nhau tan làm. Khương Mộc Ninh bĩu môi không đồng ý. Tuy rằng gần như cả công ty biết mối quan hệ của hai người, nhưng cũng không có nghĩa là cô sẽ đồng ý ngay lập tức cùng anh ra ra vào vào thành một đôi, chuyện này cũng quá dễ mắc lừa rồi. Cho nên cô vẫn tự tan tầm trước thôi.

Trên đường về cô đến siêu thị mua đồ ăn, Khương Mộc Ninh vừa nấu xong thì Triệu Tiệm An cũng trở về.

“Sao em lại không đợi anh thế? Cùng nhau tan làm thật tốt mà.” Triệu Tiệm An ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn tràn đầy căn phòng, anh cởi áo khoác, cảm thấy có chút mĩ mãn đi vào bếp nhìn Khương Mộc Ninh đang mặc tạp dề, anh chỉ cảm thấy trong lòng kiên định đến lạ thường.

Đây chính là cảm giác về nhà. Biết có người đang đợi anh về nhà ăn cơm thì ngay cả trên đường đi cũng không còn thấy buồn tẻ nữa.

“Anh rửa tay đi là có thể ăn cơm rồi.” Khương Mộc Ninh quay đầu lại, nhìn gương mặt tràn đầy ý cười của Triệu Tiệm An cô cũng không phản đối, tuy rằng cô cũng không muốn đi làm cùng một chỗ với anh.

Cơm nước xong, Khương Mộc Ninh muốn ra cửa tản bộ, cô thấy bên ngoài có chút gió thổi nên muốn về phòng lấy một chiếc áo khoác, nhưng khi cô mở cửa phòng ra cô sững sờ cả người ngay lập tức.

Căn phòng quen thuộc, nhưng tất cả hành lí cô mới để vào tối hôm qua đều không thấy đâu.

Khương Mộc Ninh sững sờ hai giây mới phản ứng kịp, cô híp mắt nghiến chặt răng, tư thế hung hăng chạy đi hưng sư vấn tội. (hỏi tội ý ạ)

“Triệu Tiệm An. Hành lí của em đâu?”

“À, anh để ở phòng ngủ chính rồi.” Triệu Tiệm An vừa rửa bát xong, tay áo được anh gấp đến khuỷu tay, anh đang lau tay, trên mặt là nụ cười dịu dàng , giống như đó chỉ là một chuyện thiên kinh địa nghĩa. (chuyện bình thường, chuyện tất nhiên.)

Khương Mộc Ninh híp mắt, cô chỉ cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, thậm chí cô còn quên mất rằng đứng ở vị trí của cô thì nên tỏ ra xấu hổ một chút.

Tối hôm qua cô mới về, chỉ ở lại một đêm, cô cũng chưa dọn hết hành lí ra ngoài, vậy nên Triệu Tiệm An cũng dễ dàng di chuyển. Tất nhiên cô cũng biết, hành lí của cô không thể đi lạc được, nhưng cô không ngờ Triệu Tiệm An lại trả lời cô một cách đúng tình hợp lí như vậy.

“Sao anh chưa hỏi mà đã động vào hành lí của em chứ?” Khương Mộc Ninh cũng không muốn cho anh sắc mặt tốt, cô nhìn anh chằm chằm không buông.

“Anh nghĩ tối nay sẽ về muộn, anh sợ không kịp chuyển sang nên anh đã chuyển từ trước khi ra khỏi nhà rồi.” Triệu Tiệm An lau khô tay, thong thả ung dung để áo xuống, thấy cơn tức giận của Khương Mộc Ninh đang dần tỏa nhiệt ra xung quanh.

“Vậy sợ là anh vội vàng vô ích rồi, em muốn ngủ ở phòng của em.”

Triệu Tiệm An cười cười, anh đi đến, ôm chặt vòng eo của cô: “Anh quen ngủ hai người rồi, ngủ một mình anh không ngủ được.”

Bịch một tiếng, Khương Mộc Ninh thấy tim trái tim đang cháy rực của cô biến hình trong nháy mắt, đồng thời mắt cô cũng nóng lên.

Cái gì mà quen ngủ hai người chứ? Cô mới ngủ cùng anh mấy lần chứ?... .......

“Anh…. Anh nói lung tung cái gì thế?” Khương Mộc Ninh vừa xấu hổ lại vừa cáu, cô nói một câu không có chút khí thế nào, sau đó lập tức bị Triệu Tiệm An nửa cưỡng chế ôm vào phòng ngủ chính rồi.

“Em muốn mặc áo khoác đúng không, đúng lúc đến xem anh sắp xếp hành lí đúng chưa?”

Cô cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh trên trán cô, Khương Mộc Ninh mím mím môi, nở nụ cười lườm Triệu Tiệm An một cái, nhanh chóng bị anh đưa vào phòng ngủ chính.

Sắp tốt nghiệp, Khương Mộc Ninh có chút buồn rầu, thái độ của Triệu Tiệm An rất rõ ràng, anh nghe theo ý cô,


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status