"Huyết sắc ngọc tiêu truyền ra thanh âm như bay, tuyệt sắc khuynh thành, liệu có mấy ai nghe thấy? Tiếng tiêu với thanh sắc tuyệt vời như tiếng hát của tiên nữ người nghe xong không biết đã đến Địa Ngục khi nào (đây là thơ nhé). Cô nương, không nghĩ tới có thể ở chỗ này tìm được ngươi."
Thanh âm thanh nhã.
Lãnh Vô Tâm không quay đầu lại, nhưng nàng đã biết người vừa đến là ai.
Lãnh Vô Tâm trong lòng thầm mắng đáng chết. Nhưng trên mặt nàng không có một chút biểu cảm. Bài thơ lúc nãy là bình luận trên giang hồ về nàng. Từ lúc xuyên qua đến giờ, nàng đã sớm hiểu rõ tình thế đại lục nơi này. Đại lục gồm năm phần, theo thứ tự là đông, tây, nam, bắc, cùng một nước trung gian là một quốc gia buôn bán phát đạt. Về phần 4 nước kia đều có những ưu điểm khác nhau. Năm nước chế ước lẫn nhau, tạo thành một đất nước hòa bình trong giả tưởng. Nơi này so với Trung Quốc cổ đại không có gì khác biệt, thứ duy nhất không giống là giang hồ. Không như trong tiểu thuyết Trung Quốc cổ đại là một đám mãng phu. Ở nơi này, giang hồ là một thể thống nhất, không phân biệt ranh giới quốc gia. Giang hồ nơi này so với thực lực năm quốc gia hợp lại với nhau còn siêu việt hơn, cũng là lực lượng mà năm quốc gia muốn thu nhập cũng như tiêu diệt nhất.
Minh chủ võ lâm có quyền lợi, so với đế vương của một quốc còn lớn hơn mấy phần. Hoàng đế của năm nước đối với minh chủ võ lâm cũng phải lễ nhượng ba phần, trong đó không thiếu việc đem công chúa gả cho minh chủ. . .để lọt vào cửa sau ( giống cầu thân vậy).
Về việc lựa chọn minh chủ võ lâm, cùng Trung Quốc cổ đại có chút tương tự, rồi lại không hoàn toàn tương tự. Tương tự là việc tranh đấu. Bất đồng, là tư cách tỷ thí không phải ai cũng có thể có. Muốn tham gia vòng tuyển chọn minh chủ võ lâm, trừ phi là xuất thân từ Lưu Nguyệt học viện nếu không thì đừng hòng. Lưu Nguyệt học viện, tụ tập các cao thủ thiên hạ, không cần luận thân phận bối cảnh, chỉ cần là cường thủ, trải qua việc nhận định của Lưu Nguyệt học viện, mà có thể trở thành một học viên trong đó hay không.
Lúc này Lưu Nguyệt học viện nổi danh nhất với ba người: Mộ Dung Dạ, Nam Cung Vô Thương, Lạc Hàn Y.
Lãnh Vô Tâm nghe qua không ít tin đồn về ba người này, trong đó người duy nhất để cho nàng cảm thấy hứng thú là công tử Vô Thương —— Nam Cung Vô Thương .
Vì thế, nàng từng len lén lẻn vào qua Lưu Nguyệt học viện. Trước vì có chút hiếu kỳ, sau lại có chút ý về bình luận trong giang hồ.
Ngay đêm đó, nàng quả thật thuận lợi tìm được tiểu viện của Nam Cung Vô Thương, nhưng là nàng đã đánh giá thấp Nam Cung Vô Thương, dù sao thứ nàng nghe cũng chỉ là tin đồn, Vô Tâm vẫn không hoàn toàn tin tưởng.
Chuyện về sau cũng rất đơn giản, Nam Cung Vô Thương phát hiện nàng, sau đó là một cuộc tỷ thí. Bức nàng phải sử dụng Huyết tiêu, điều này đã kinh động tất cả học viên của Lưu Nguyệt.Dĩ nhiên, cuối cùng, Lưu Nguyệt Học Viện vẫn không thể đấu lại nàng. Nàng nhẹ nhàng, vô tư mà rời đi.
Cũng chính bởi vì điểm vô tư này, chỉ trong một đêm nàng đã thành danh.
Lưu Nguyệt Học Viện là một nơi như thế nào?
Lưu Nguyệt Học Viện!
Là nơi toàn bộ thiên hạ tinh anh tụ tập, nơi mà ai nấy đều khiếp sợ, vậy mà khi giao đấu cùng công tử Vô Thương, nàng còn có thể nhẹ nhàng, không chút thương tổn chút nào mà rời đi, nơi này vốn là Thánh Địa Võ Lâm. Làm sao mà không làm cho người ta chút kinh diễm?!
Lãnh Vô Tâm chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Nam Cung Vô Thương, trên mặt không có chút biểu tình nào.
Nhưng người dân xung quanh phủ tướng quân đã bắt đầu điên cuồng.
Công tử Vô Thương!
Người phương nào không biết? Người phương nào không hay?
Bất kì ai cũng biết. . ., Nam Cung Vô Thương có thể ví như Sao Mai trên bầu trời đêm. Là người trong mộng của tất cả thiếu nữ chưa chồng.
Vẻ ngoài xuất chúng, khí chất hơn người. Gia thế thần bí lại là người có năng lực nhất nhì Học Viện Lưu Nguyệt, rất có khả năng trở thành võ lâm minh chủ tài hoa. Hoàn mỹ không chút tỳ vết, không có bất kỳ một khuyết điểm nào.
Ban đầu điều Lãnh Vô Tâm đối với Nam Cung Vô Thương có hứng thú, chính vì điểm này —— hoàn mỹ!
Không có bất kỳ người nào là hoàn m ! Đó là quan điểm bất di bất dịch của nàng! Nàng vì muốn nhìn qua người thiếu niên mà thiên hạ tôn thờ đến tột cùng là như thế nào, cho nên mới tới Học Viện Lưu Nguyệt!?
Kết quả rất rõ ràng, hắn vô cùng xuất sắc.
Đến bây giờ, nàng vẫn chưa có ấn tượng với một ai. Nhưng Nam Cung Vô Thương là ngoại lệ.
Không phải vì ngũ quan tinh sảo của Nam Cung Vô Thương, mà là khí chất của hắn ta. Một loại khí chất, đã gặp một lần thì sẽ không bao giờ quên!
Huyết Tiêu trong tay Lãnh Vô Tâm dần dần hạ xuống, nàng cố nén nỗi hận từ trong xuơng tủy.
"Nói đi."
Hai chữ lạnh như băng, không mang một chút giả tạo nào.
Nam Cung Vô Thương hắn vốn thông minh, nàng đương nhiên cũng là một nữ nhân thông minh, phương thức giải quyết đương nhiên sẽ chọn cách đơn giản mà vẹn toàn nhất .
Khóe miệng Nam Cung Vô Thương nâng lên một đường cong hoàn mĩ, không có nửa điểm mất tự nhiên, vẫn vân đạm phong thanh (nhẹ nhàng hờ hững thanh khiết như mây) như cũ. Căn bản dường như không nhận ra vẻ lãnh mạc, phòng bị của Lãnh Vô Tâm.
"Vô Thương, nhận mệnh lệnh của viện trưởng của Học Viện Lưu Nguyệt, muốn mời cô nương gia nhập học viện."
Nam Cung Vô Thương không hề vòng vo, trực tiếp nói vào chủ đề chính.
Lãnh Kiến Quốc trước kia dù thế nào cũng là tướng quân của một nước, hắn nhanh chóng phục hồi tinh thần. Thần sắc có chút nghi ngờ, đại khái không hiểu vì sao Lưu Nguyệt Học Viện lại tìm được Lãnh Vô Tâm, rồi trực tiếp nhờ vả Nam Cung Vô Thương mời nàng ta tới gia nhập học viện?
Thanh âm thanh nhã.
Lãnh Vô Tâm không quay đầu lại, nhưng nàng đã biết người vừa đến là ai.
Lãnh Vô Tâm trong lòng thầm mắng đáng chết. Nhưng trên mặt nàng không có một chút biểu cảm. Bài thơ lúc nãy là bình luận trên giang hồ về nàng. Từ lúc xuyên qua đến giờ, nàng đã sớm hiểu rõ tình thế đại lục nơi này. Đại lục gồm năm phần, theo thứ tự là đông, tây, nam, bắc, cùng một nước trung gian là một quốc gia buôn bán phát đạt. Về phần 4 nước kia đều có những ưu điểm khác nhau. Năm nước chế ước lẫn nhau, tạo thành một đất nước hòa bình trong giả tưởng. Nơi này so với Trung Quốc cổ đại không có gì khác biệt, thứ duy nhất không giống là giang hồ. Không như trong tiểu thuyết Trung Quốc cổ đại là một đám mãng phu. Ở nơi này, giang hồ là một thể thống nhất, không phân biệt ranh giới quốc gia. Giang hồ nơi này so với thực lực năm quốc gia hợp lại với nhau còn siêu việt hơn, cũng là lực lượng mà năm quốc gia muốn thu nhập cũng như tiêu diệt nhất.
Minh chủ võ lâm có quyền lợi, so với đế vương của một quốc còn lớn hơn mấy phần. Hoàng đế của năm nước đối với minh chủ võ lâm cũng phải lễ nhượng ba phần, trong đó không thiếu việc đem công chúa gả cho minh chủ. . .để lọt vào cửa sau ( giống cầu thân vậy).
Về việc lựa chọn minh chủ võ lâm, cùng Trung Quốc cổ đại có chút tương tự, rồi lại không hoàn toàn tương tự. Tương tự là việc tranh đấu. Bất đồng, là tư cách tỷ thí không phải ai cũng có thể có. Muốn tham gia vòng tuyển chọn minh chủ võ lâm, trừ phi là xuất thân từ Lưu Nguyệt học viện nếu không thì đừng hòng. Lưu Nguyệt học viện, tụ tập các cao thủ thiên hạ, không cần luận thân phận bối cảnh, chỉ cần là cường thủ, trải qua việc nhận định của Lưu Nguyệt học viện, mà có thể trở thành một học viên trong đó hay không.
Lúc này Lưu Nguyệt học viện nổi danh nhất với ba người: Mộ Dung Dạ, Nam Cung Vô Thương, Lạc Hàn Y.
Lãnh Vô Tâm nghe qua không ít tin đồn về ba người này, trong đó người duy nhất để cho nàng cảm thấy hứng thú là công tử Vô Thương —— Nam Cung Vô Thương .
Vì thế, nàng từng len lén lẻn vào qua Lưu Nguyệt học viện. Trước vì có chút hiếu kỳ, sau lại có chút ý về bình luận trong giang hồ.
Ngay đêm đó, nàng quả thật thuận lợi tìm được tiểu viện của Nam Cung Vô Thương, nhưng là nàng đã đánh giá thấp Nam Cung Vô Thương, dù sao thứ nàng nghe cũng chỉ là tin đồn, Vô Tâm vẫn không hoàn toàn tin tưởng.
Chuyện về sau cũng rất đơn giản, Nam Cung Vô Thương phát hiện nàng, sau đó là một cuộc tỷ thí. Bức nàng phải sử dụng Huyết tiêu, điều này đã kinh động tất cả học viên của Lưu Nguyệt.Dĩ nhiên, cuối cùng, Lưu Nguyệt Học Viện vẫn không thể đấu lại nàng. Nàng nhẹ nhàng, vô tư mà rời đi.
Cũng chính bởi vì điểm vô tư này, chỉ trong một đêm nàng đã thành danh.
Lưu Nguyệt Học Viện là một nơi như thế nào?
Lưu Nguyệt Học Viện!
Là nơi toàn bộ thiên hạ tinh anh tụ tập, nơi mà ai nấy đều khiếp sợ, vậy mà khi giao đấu cùng công tử Vô Thương, nàng còn có thể nhẹ nhàng, không chút thương tổn chút nào mà rời đi, nơi này vốn là Thánh Địa Võ Lâm. Làm sao mà không làm cho người ta chút kinh diễm?!
Lãnh Vô Tâm chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Nam Cung Vô Thương, trên mặt không có chút biểu tình nào.
Nhưng người dân xung quanh phủ tướng quân đã bắt đầu điên cuồng.
Công tử Vô Thương!
Người phương nào không biết? Người phương nào không hay?
Bất kì ai cũng biết. . ., Nam Cung Vô Thương có thể ví như Sao Mai trên bầu trời đêm. Là người trong mộng của tất cả thiếu nữ chưa chồng.
Vẻ ngoài xuất chúng, khí chất hơn người. Gia thế thần bí lại là người có năng lực nhất nhì Học Viện Lưu Nguyệt, rất có khả năng trở thành võ lâm minh chủ tài hoa. Hoàn mỹ không chút tỳ vết, không có bất kỳ một khuyết điểm nào.
Ban đầu điều Lãnh Vô Tâm đối với Nam Cung Vô Thương có hứng thú, chính vì điểm này —— hoàn mỹ!
Không có bất kỳ người nào là hoàn m ! Đó là quan điểm bất di bất dịch của nàng! Nàng vì muốn nhìn qua người thiếu niên mà thiên hạ tôn thờ đến tột cùng là như thế nào, cho nên mới tới Học Viện Lưu Nguyệt!?
Kết quả rất rõ ràng, hắn vô cùng xuất sắc.
Đến bây giờ, nàng vẫn chưa có ấn tượng với một ai. Nhưng Nam Cung Vô Thương là ngoại lệ.
Không phải vì ngũ quan tinh sảo của Nam Cung Vô Thương, mà là khí chất của hắn ta. Một loại khí chất, đã gặp một lần thì sẽ không bao giờ quên!
Huyết Tiêu trong tay Lãnh Vô Tâm dần dần hạ xuống, nàng cố nén nỗi hận từ trong xuơng tủy.
"Nói đi."
Hai chữ lạnh như băng, không mang một chút giả tạo nào.
Nam Cung Vô Thương hắn vốn thông minh, nàng đương nhiên cũng là một nữ nhân thông minh, phương thức giải quyết đương nhiên sẽ chọn cách đơn giản mà vẹn toàn nhất .
Khóe miệng Nam Cung Vô Thương nâng lên một đường cong hoàn mĩ, không có nửa điểm mất tự nhiên, vẫn vân đạm phong thanh (nhẹ nhàng hờ hững thanh khiết như mây) như cũ. Căn bản dường như không nhận ra vẻ lãnh mạc, phòng bị của Lãnh Vô Tâm.
"Vô Thương, nhận mệnh lệnh của viện trưởng của Học Viện Lưu Nguyệt, muốn mời cô nương gia nhập học viện."
Nam Cung Vô Thương không hề vòng vo, trực tiếp nói vào chủ đề chính.
Lãnh Kiến Quốc trước kia dù thế nào cũng là tướng quân của một nước, hắn nhanh chóng phục hồi tinh thần. Thần sắc có chút nghi ngờ, đại khái không hiểu vì sao Lưu Nguyệt Học Viện lại tìm được Lãnh Vô Tâm, rồi trực tiếp nhờ vả Nam Cung Vô Thương mời nàng ta tới gia nhập học viện?
/56
|