Mọi người trợn mắt không tin nỗi, đây là loại chuyện gì vậy? Cố Uyển Đình là con gái của Cố Gia, chỉ dựa vào Cố Thị để sống. Nhưng ba năm đã phá sản rồi không phải sao? Cuộc sống làm gì hậu ly hôn lại tốt tốt đẹp đến mức độ này!
- Bàn tay này của tôi... mọi người nhìn xem có đẹp không? _ Cô vẫn dịu dàng, đưa tay của mình cho mọi người xem.
Nhân viên xung quanh gật đầu đồng ý, mặc dù ngày trước vất vả rất nhiều đó nhưng bây giờ đã khác rồi. Uyển Đình ngay lập tức thay đổi sắc mặt rồi dùng chính tay mình bóp lấy mặt của cô ta:
" Bàn tay đẹp như thế này, thật không muốn làm gì cả. Nhưng mà hôm nay ở đây phá lệ một chút, phải xử xong con cẩu thích đi sủa bậy này, thì tất nhiên phải động tay động chân mới thú vị! "
Lực đạo của cô càng ngày càng mạnh, khiến cô ta đau nhói nhưng không thể làm được gì. Cứ thế mà lùi lại về sau...
- Trợ lí của tôi, không phải là cấp dưới của một con đàn bà hạ đẳng giống cô! Trên địa vi vẫn hơn cô rất nhiều, đã là cẩu.. muốn được người ta yêu thương thì tốt nhất phải nên giữ cái miệng lại, đừng có suốt ngày đi sủa bậy chứ, ai ai cũng thấy thật chướng. _ Uyển Đình là đảo mắt nhìn xung quanh, may thay ở kế bên có một ly cà phê vẫn còn nóng.
Cô trực tiếp dùng tay khiến miệng của cô ta há ra, cầm lấy ly cà phê một phát mà đổ vào. Vừa nóng vừa không được nuốt xuống, cô ta liền ho sặc sụa! Đến lúc này cô mới buông tay ra, nhưng cô ta vẫn chưa chừa, lại còn la lớn rồi có ý định muốn đánh cô. Nhưng ai mà có thể nhanh như cô, tặng cho cô ta riêng một cú tát mạng đến choáng váng tinh thần: " Mùi cà phê thơm như vậy cũng không lấn át được cái mùi hôi thối à. "
- Cố Uyển Đình, cô dám chơi tôi? _ Các nhân viên xung quanh cười lớn thì lại làm cho cô ta càng ngày càng quê rồi.
Ánh mắt Uyển Đình nhìn cô ta, thật sự rất chán ghét, nếu đã muốn chơi, thì?
- Cái tát thứ nhất, cô dám động đến trợ lí của tôi. Còn cái tát này là do cô động đến lòng tự tôn của tôi. _ Cô lại tát vào mặt của cô ta thêm một cái nữa, chưa kịp định hình được chuyện gì xảy ra ở hiện tại đã bị ăn trọn hai cái tát rồi đó
- Thứ ba, cô dám phỉ báng tôi! Thứ tư, cô lại dám xem thường cấp trên! Cuối cùng, cô nói tôi chơi cô, lỡ rồi thì chơi đến cuối đi. _ Chỉ trong phút chốc như vậy, nhân viên kia đã nhận được tổng cộng năm cái tát từ Uyển Đình, thật là.
- Có chuyện gì sao? _ Giọng nói cực kì thân quen vang lên đằng sau khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ né ra sang một bên. Chủ tịch hôm nay lại xuống?
- Âu Tổng, anh phải làm rõ việc này đi, cô ta dám đánh em. Em bị oan mà, em không làm gì cả. _ Người kia thấy anh, liền giả vờ ra vẻ vô tội, giống như con nai vàng ngơ ngác vậy. Thấy cô ta tiến tới, Vũ Thần né sang hẳn một bên, mà tự động đi đến chỗ của cô. Ai cũng suy nghĩ lần này Uyển Đình coi như xong.
- Đánh như vậy, có đau tay không? Em thấy bẩn tay, vậy lấy cái này lau đi đã!
Anh lấy trong túi áo ra một chiếc khăn tay nhỏ, đưa đến cho cô rồi ân cần dịu dàng xem qua tay cô có bị thương chỗ nào không. Cẩu lương như thế này à?
Mẹ nó.. Cái quái quỷ gì vậy trời ơi, hai người ly hôn rồi không phải sao chứ ?
- Chồng cũ! Tôi nghĩ anh nên xem lại, cách tuyển chọn nhân viên của mình. Việc còn lại để anh xử lý, đừng làm tôi thất vọng đấy. _ Tôn Uyển Đình không từ chối mà nhận lấy khăn tay của anh, lau tay mình một chút, sau đó trả lại ở trong túi áo cho anh nói ra chỉ vài câu đơn giản như vậy rồi rời đi. Vợ cũ này, thật sự để lại cho anh một sự rối loạn, đã liền có thể rời đi ung dung như vậy.
- Tôi nghe không lầm là cô thích chơi? Vậy thì.. Diêu Kì, kiếm người chơi với cô ta hăng say lên! Tôi còn phải thông báo cho mấy người một tin, thiếu phu nhân tiền nhiệm đó, có ngày sẽ trở lại đúng vị trí của mình mà thôi, cái chức vị này đã để trống vắng ba năm rồi.
- -----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
- Bàn tay này của tôi... mọi người nhìn xem có đẹp không? _ Cô vẫn dịu dàng, đưa tay của mình cho mọi người xem.
Nhân viên xung quanh gật đầu đồng ý, mặc dù ngày trước vất vả rất nhiều đó nhưng bây giờ đã khác rồi. Uyển Đình ngay lập tức thay đổi sắc mặt rồi dùng chính tay mình bóp lấy mặt của cô ta:
" Bàn tay đẹp như thế này, thật không muốn làm gì cả. Nhưng mà hôm nay ở đây phá lệ một chút, phải xử xong con cẩu thích đi sủa bậy này, thì tất nhiên phải động tay động chân mới thú vị! "
Lực đạo của cô càng ngày càng mạnh, khiến cô ta đau nhói nhưng không thể làm được gì. Cứ thế mà lùi lại về sau...
- Trợ lí của tôi, không phải là cấp dưới của một con đàn bà hạ đẳng giống cô! Trên địa vi vẫn hơn cô rất nhiều, đã là cẩu.. muốn được người ta yêu thương thì tốt nhất phải nên giữ cái miệng lại, đừng có suốt ngày đi sủa bậy chứ, ai ai cũng thấy thật chướng. _ Uyển Đình là đảo mắt nhìn xung quanh, may thay ở kế bên có một ly cà phê vẫn còn nóng.
Cô trực tiếp dùng tay khiến miệng của cô ta há ra, cầm lấy ly cà phê một phát mà đổ vào. Vừa nóng vừa không được nuốt xuống, cô ta liền ho sặc sụa! Đến lúc này cô mới buông tay ra, nhưng cô ta vẫn chưa chừa, lại còn la lớn rồi có ý định muốn đánh cô. Nhưng ai mà có thể nhanh như cô, tặng cho cô ta riêng một cú tát mạng đến choáng váng tinh thần: " Mùi cà phê thơm như vậy cũng không lấn át được cái mùi hôi thối à. "
- Cố Uyển Đình, cô dám chơi tôi? _ Các nhân viên xung quanh cười lớn thì lại làm cho cô ta càng ngày càng quê rồi.
Ánh mắt Uyển Đình nhìn cô ta, thật sự rất chán ghét, nếu đã muốn chơi, thì?
- Cái tát thứ nhất, cô dám động đến trợ lí của tôi. Còn cái tát này là do cô động đến lòng tự tôn của tôi. _ Cô lại tát vào mặt của cô ta thêm một cái nữa, chưa kịp định hình được chuyện gì xảy ra ở hiện tại đã bị ăn trọn hai cái tát rồi đó
- Thứ ba, cô dám phỉ báng tôi! Thứ tư, cô lại dám xem thường cấp trên! Cuối cùng, cô nói tôi chơi cô, lỡ rồi thì chơi đến cuối đi. _ Chỉ trong phút chốc như vậy, nhân viên kia đã nhận được tổng cộng năm cái tát từ Uyển Đình, thật là.
- Có chuyện gì sao? _ Giọng nói cực kì thân quen vang lên đằng sau khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ né ra sang một bên. Chủ tịch hôm nay lại xuống?
- Âu Tổng, anh phải làm rõ việc này đi, cô ta dám đánh em. Em bị oan mà, em không làm gì cả. _ Người kia thấy anh, liền giả vờ ra vẻ vô tội, giống như con nai vàng ngơ ngác vậy. Thấy cô ta tiến tới, Vũ Thần né sang hẳn một bên, mà tự động đi đến chỗ của cô. Ai cũng suy nghĩ lần này Uyển Đình coi như xong.
- Đánh như vậy, có đau tay không? Em thấy bẩn tay, vậy lấy cái này lau đi đã!
Anh lấy trong túi áo ra một chiếc khăn tay nhỏ, đưa đến cho cô rồi ân cần dịu dàng xem qua tay cô có bị thương chỗ nào không. Cẩu lương như thế này à?
Mẹ nó.. Cái quái quỷ gì vậy trời ơi, hai người ly hôn rồi không phải sao chứ ?
- Chồng cũ! Tôi nghĩ anh nên xem lại, cách tuyển chọn nhân viên của mình. Việc còn lại để anh xử lý, đừng làm tôi thất vọng đấy. _ Tôn Uyển Đình không từ chối mà nhận lấy khăn tay của anh, lau tay mình một chút, sau đó trả lại ở trong túi áo cho anh nói ra chỉ vài câu đơn giản như vậy rồi rời đi. Vợ cũ này, thật sự để lại cho anh một sự rối loạn, đã liền có thể rời đi ung dung như vậy.
- Tôi nghe không lầm là cô thích chơi? Vậy thì.. Diêu Kì, kiếm người chơi với cô ta hăng say lên! Tôi còn phải thông báo cho mấy người một tin, thiếu phu nhân tiền nhiệm đó, có ngày sẽ trở lại đúng vị trí của mình mà thôi, cái chức vị này đã để trống vắng ba năm rồi.
- -----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
/137
|