Hiên Viên Vọng mỉm cười:
- Bổn tọa am hiểu mưu đồ nhất, làm chuyện gì cũng sắp đặt đầy đủ bẫy rập cả.
Lục Nguyên a khẽ một tiếng.
Hiên Viên Vọng nhìn về phía Lục Nguyên.
- Lục Nguyên, ngươi hẳn cũng biết ngươi không phải là đối thủ của bổn tọa rồi, cho nên muốn kéo dài thời gian, đợi chấp pháp giả xuất hiện hả?
Ở ngoại vực này có một đám chấp pháp giả, nếu xuất hiện người sử dụng thực lực Hỗn Động cảnh tầng năm trở lên thì sẽ lập tức xuất hiện.
Đám chấp pháp giả này do Ngũ đại cổ văn minh quản lý.
Đắc tội với đám chấp pháp giả này chính là đắc tội với Ngũ đại cổ văn minh.
Hiên Viên Vọng lắc đầu:
- Vô dụng thôi. Ta đã bố trí đại trận ở ngoài đô thành này rồi. Đám chấp pháp giả kia thực ra mới chỉ có tu vi tiếp cận Thế Giới cảnh mà thôi. Bọn họ căn bản không thể phá vỡ trận mà tiến vào.
Hắn cũng không dám giết chấp pháp giả. Giết chấp pháp giả là chủ động tát vào mặt Ngũ đại cổ văn minh. Mà hiện tại hắn chỉ ngăn cản đám chấp pháp giả bên ngoài, sau đó giết sạch toàn bộ người bên trong. Đến lúc đó tất cả dấu vết đều biến mất, ai biết người ra tay là Hiên Viên Vọng hắn chứ? Phải biết rằng hắn lại còn đồng thời để lại chứng cớ giả, cho thấy hắn đang ở Thiên triều, có Giản Chi Văn mình là người làm chứng.
Tất cả đã được chuẩn bị tốt rồi.
Hiện tại Lục Nguyên đã rơi vào bẫy rập của hắn.
Bàn tay Hiên Viên Vọng tựa hồ có thể che trời, rút Độc tôn tiên kiếm của hắn ra. Lục Nguyên đã từng thấy Hiên Viên Vọng và Thái Sử Không chiến đấu. Trong trận chiến ấy Lục Nguyên chỉ đứng cạnh quan sát, không biết là đáng sợ tới mức nào nhưng hiện tại chính thức thấy Độc Tôn tiên kiếm của Hiên Viên Vọng phát ra khí thế duy ngã độc tôn, tuy chưa ra tay nhưng đã cảm thấy tương đối đáng sợ rồi.
Lục Nguyên là chính thần. Hiện tại không có ai, chỉ có bản thân hắn đối mặt với kẻ đáng sợ tới cực điểm là Hiên Viên Vọng này.
Hiên Viên Vọng!
Lúc Lục Nguyên đang nhìn chằm chằm không hề nháy mắt thì một kiếm của Hiên Viên Vọng chém ra. Một kiếm này chém ra khiến tốc độ thời gian cũng bị trì hoãn tới cực điểm, hầu như không di động mà chỉ có mình Hiên Viên Vọng là có tốc độ bọn họ. Lục Nguyên lập tức đánh ra Không Gian Thiết Tắc, muốn đông cứng động tác của Hiên Viên Vọng lại nhưng thực lực hai người kém nhau quá xa, một người là ở Thế Giới cảnh tầng hai, một người là ở Hỗn Động cảnh tầng mười. Hiên Viên Vọng dễ dàng đánh tan ngăn cản của Lục Nguyên. Mà Lục Nguyên lúc này cũng rút kiếm ra khỏi vỏ, lấy kiếm ngăn trở.
Dưỡng Ngô Tiên Kiếm va chạm với Độc Tôn Tiên Kiếm, Dưỡng Ngô Tiên Kiếm bị cường lực của Độc Tôn Tiên Kiếm đánh cho không ngừng rung động.
Đối thủ thật mạnh!
Lục Nguyên đã hiểu rõ đối thủ Hiên Viên Vọng này mạnh tới đâu rồi.
Đáng chết. Nếu để thực lực mình tăng lên tới Thế Giới cảnh thì mình nhất định có thể chiến thắng Hiên Viên Vọng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, muốn đạt Thế Giới cảnh đâu có dễ dàng như vậy? Thế Giới cảnh là đại cảnh giới cuối cùng, thần kỳ khó tiếp cận. Đúng rồi, cũng cần phải giải thích rõ là Văn minh cảnh chính là cảnh giới sau Thế Giới cảnh nhưng cũng không tính là đại cảnh giới. Dù sao thì Văn minh cảnh cũng chỉ có hai cấp bậc, Văn Minh Phó Chủ và Văn Minh Chi Chủ, làm sao coi là đại cảnh giới được.
Năm chiêu! Chỉ năm chiêu là kiếm của Hiên Viên Vọng đã đâm lên thân thể Lục Nguyên.
Người cuối cùng trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Lục Nguyên bị đánh bại trong năm chiêu sao?
Hiên Viên Vọng này mạnh tới thế nào chứ? Những người đứng bên cạnh quan chiến đều sợ hãi. Kỳ thực nơi đây đều là đầu sỏ của các quốc gia, cũng đều coi việc bảo vệ tính mạng là quan trọng. Nhưng bọn họ lập tức phát hiện là không thể nào đi khỏi đây được, cho nên cũng chỉ bất đắc dĩ ở nơi này quan chiến, trái tim đập liên hồi mà theo dõi trận chiến này.
Vốn cho rằng cường giả cấp phá toái hư không đã là mạnh nhất, hiện tại mới thấy phá toái hư không cũng chẳng là cái gì. Âu Dương Vọng bị Lục Nguyên chém một kiếm là toi mạng. Mà Lục Nguyên này lại bị vị thần linh Hiên Viên Vọng đột nhiên xuất hiện này đánh trúng rồi.
Một đúng, không phải đánh trúng.
Là giả!
- Ảo thuật sao? À, không phải, không chỉ có ảo thuật!
Hiên Viên Vọng nhìn về phía Lục Nguyên.
- Xem ra chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này của ngươi quả nhiên rất cao. Đáng tiếc là thực lực của ngươi quá yếu, chỉ dựa vào một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này thì vẫn bị bổn tọa giết chết.
Hiên Viên Vọng tiếp tục chiến đấu với Lục Nguyên.
Lúc này hắn chiếm ưu thế tuyệt đối, ngẫu nhiên Lục Nguyên có thể phản kích một kiếm nhưng càng ngày càng ít. Nếu như không phải Phù Sinh Nhược Mộng quả là rất mạnh thì Lục Nguyên sợ đã thất bại từ lâu rồi. Nhưng dù thế nào đi nữa thì Lục Nguyên cũng khó thoát khỏi mười chiêu dưới tay Hiên Viên Vọng, tình thế nguy hiểm tới cực độ.
Hiên Viên Vọng cười lạnh, thong dong tự tại như đã tính hết từ trước vậy.
- Lục Nguyên, ngươi hủy chính biến tại Kiếm môn của ta, làm bổn tọa căm tức vô cùng. Nhưng sau đó bổn tọa phân tích ra, lại thấy thiên phú và ngộ tính kiếm đạo của Lục Nguyên ngươi quả là vô cùng mạnh mẽ, bổn tọa nếu bắt được ngươi, dùng một môn bí pháp tế luyện mà bổn tọa vừa có được, thu thiên phú này của ngươi về thân bổn tọa thì bổn tọa có thể đạt tới Thiên Tôn cảnh. Đến lúc đó ta đi làm môn chủ Kiếm Môn sẽ ổn định hơn nhiều lắm.
Vai phải và vai trái của Lục Nguyên đồng thời bị đâm trúng. Hiện tại nhiều nhất ba chiêu nữa là Hiên Viên Vọng có thể bắt Lục Nguyên.
Lúc này một luồng sáng trắng đánh thẳng về phía Lục Nguyên. Đây là một chiêu cuối cùng định càn khôn.
Trong tích tắc này, một luồng sáng trắng khác cũng xuất hiện, đụng thẳng vào kiếm quang của Hiên Viên Vọng.
- Là ai? Ai đó?
Trước người Lục Nguyên ẩn hiện xuất hiện một bóng người. Người này là một nam tử trung niên, môi mỏng như kiếm, mi kiếm, mắt kiếm, quần áo như kiếm, hài như kiếm, toàn thân phiêu tán ra một luồng kiếm khí không tầm thường. Vẻ mặt hắn tuấn mỹ tuyệt thế, không giống người thường, trong tay có một luồng kiếm quang lưu động, chặn đứng Hiên Viên Vọng.
- Yến Thương Thiên!
Đúng vậy. Lúc Lục Nguyên khó thoát thì người hiện ra trước người Lục Nguyên lại không phải người ngoài, chính là người chân chính dẫn Lục Nguyên vào kiếm đạo, Yến Thương Thiên, đứng đầu trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Yến đại kiếm thánh.
Hiên Viên Vọng thấy Yến Thương Thiên đột nhiên xuất hiện, không khỏi giật mình. Năm đó thiếu niên Yến Thương Thiên học nghệ tại Kiếm Môn, Hiên Viên Vọng hắn cũng gây khó dễ khắp nơi nhưng Yến Thương Thiên đều phá tan khốn cảnh, cuối cùng hắn phải vất vả dùng mưu kế khiến Yến Thương Thiên đắc tội với Tiên Cổ Văn Minh Đế Tử, khiến Yến Thương Thiên phải đi tới ngoại vực. Không thể tưởng tượng được, nhiều năm như vậy giờ đối phương lại xuất hiện.
Mà Lục Nguyên thấy Yến Thương Thiên đột nhiên xuất hiện cũng giật mình. Đây là người chính thức đưa mình vào kiếm đạo, đã rất nhiều năm không gặp, mà giờ xa cách lâu như vậy, đột nhiên gặp lại, nhất thời cũng không biết là tâm tình gì.
- Bổn tọa am hiểu mưu đồ nhất, làm chuyện gì cũng sắp đặt đầy đủ bẫy rập cả.
Lục Nguyên a khẽ một tiếng.
Hiên Viên Vọng nhìn về phía Lục Nguyên.
- Lục Nguyên, ngươi hẳn cũng biết ngươi không phải là đối thủ của bổn tọa rồi, cho nên muốn kéo dài thời gian, đợi chấp pháp giả xuất hiện hả?
Ở ngoại vực này có một đám chấp pháp giả, nếu xuất hiện người sử dụng thực lực Hỗn Động cảnh tầng năm trở lên thì sẽ lập tức xuất hiện.
Đám chấp pháp giả này do Ngũ đại cổ văn minh quản lý.
Đắc tội với đám chấp pháp giả này chính là đắc tội với Ngũ đại cổ văn minh.
Hiên Viên Vọng lắc đầu:
- Vô dụng thôi. Ta đã bố trí đại trận ở ngoài đô thành này rồi. Đám chấp pháp giả kia thực ra mới chỉ có tu vi tiếp cận Thế Giới cảnh mà thôi. Bọn họ căn bản không thể phá vỡ trận mà tiến vào.
Hắn cũng không dám giết chấp pháp giả. Giết chấp pháp giả là chủ động tát vào mặt Ngũ đại cổ văn minh. Mà hiện tại hắn chỉ ngăn cản đám chấp pháp giả bên ngoài, sau đó giết sạch toàn bộ người bên trong. Đến lúc đó tất cả dấu vết đều biến mất, ai biết người ra tay là Hiên Viên Vọng hắn chứ? Phải biết rằng hắn lại còn đồng thời để lại chứng cớ giả, cho thấy hắn đang ở Thiên triều, có Giản Chi Văn mình là người làm chứng.
Tất cả đã được chuẩn bị tốt rồi.
Hiện tại Lục Nguyên đã rơi vào bẫy rập của hắn.
Bàn tay Hiên Viên Vọng tựa hồ có thể che trời, rút Độc tôn tiên kiếm của hắn ra. Lục Nguyên đã từng thấy Hiên Viên Vọng và Thái Sử Không chiến đấu. Trong trận chiến ấy Lục Nguyên chỉ đứng cạnh quan sát, không biết là đáng sợ tới mức nào nhưng hiện tại chính thức thấy Độc Tôn tiên kiếm của Hiên Viên Vọng phát ra khí thế duy ngã độc tôn, tuy chưa ra tay nhưng đã cảm thấy tương đối đáng sợ rồi.
Lục Nguyên là chính thần. Hiện tại không có ai, chỉ có bản thân hắn đối mặt với kẻ đáng sợ tới cực điểm là Hiên Viên Vọng này.
Hiên Viên Vọng!
Lúc Lục Nguyên đang nhìn chằm chằm không hề nháy mắt thì một kiếm của Hiên Viên Vọng chém ra. Một kiếm này chém ra khiến tốc độ thời gian cũng bị trì hoãn tới cực điểm, hầu như không di động mà chỉ có mình Hiên Viên Vọng là có tốc độ bọn họ. Lục Nguyên lập tức đánh ra Không Gian Thiết Tắc, muốn đông cứng động tác của Hiên Viên Vọng lại nhưng thực lực hai người kém nhau quá xa, một người là ở Thế Giới cảnh tầng hai, một người là ở Hỗn Động cảnh tầng mười. Hiên Viên Vọng dễ dàng đánh tan ngăn cản của Lục Nguyên. Mà Lục Nguyên lúc này cũng rút kiếm ra khỏi vỏ, lấy kiếm ngăn trở.
Dưỡng Ngô Tiên Kiếm va chạm với Độc Tôn Tiên Kiếm, Dưỡng Ngô Tiên Kiếm bị cường lực của Độc Tôn Tiên Kiếm đánh cho không ngừng rung động.
Đối thủ thật mạnh!
Lục Nguyên đã hiểu rõ đối thủ Hiên Viên Vọng này mạnh tới đâu rồi.
Đáng chết. Nếu để thực lực mình tăng lên tới Thế Giới cảnh thì mình nhất định có thể chiến thắng Hiên Viên Vọng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, muốn đạt Thế Giới cảnh đâu có dễ dàng như vậy? Thế Giới cảnh là đại cảnh giới cuối cùng, thần kỳ khó tiếp cận. Đúng rồi, cũng cần phải giải thích rõ là Văn minh cảnh chính là cảnh giới sau Thế Giới cảnh nhưng cũng không tính là đại cảnh giới. Dù sao thì Văn minh cảnh cũng chỉ có hai cấp bậc, Văn Minh Phó Chủ và Văn Minh Chi Chủ, làm sao coi là đại cảnh giới được.
Năm chiêu! Chỉ năm chiêu là kiếm của Hiên Viên Vọng đã đâm lên thân thể Lục Nguyên.
Người cuối cùng trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Lục Nguyên bị đánh bại trong năm chiêu sao?
Hiên Viên Vọng này mạnh tới thế nào chứ? Những người đứng bên cạnh quan chiến đều sợ hãi. Kỳ thực nơi đây đều là đầu sỏ của các quốc gia, cũng đều coi việc bảo vệ tính mạng là quan trọng. Nhưng bọn họ lập tức phát hiện là không thể nào đi khỏi đây được, cho nên cũng chỉ bất đắc dĩ ở nơi này quan chiến, trái tim đập liên hồi mà theo dõi trận chiến này.
Vốn cho rằng cường giả cấp phá toái hư không đã là mạnh nhất, hiện tại mới thấy phá toái hư không cũng chẳng là cái gì. Âu Dương Vọng bị Lục Nguyên chém một kiếm là toi mạng. Mà Lục Nguyên này lại bị vị thần linh Hiên Viên Vọng đột nhiên xuất hiện này đánh trúng rồi.
Một đúng, không phải đánh trúng.
Là giả!
- Ảo thuật sao? À, không phải, không chỉ có ảo thuật!
Hiên Viên Vọng nhìn về phía Lục Nguyên.
- Xem ra chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này của ngươi quả nhiên rất cao. Đáng tiếc là thực lực của ngươi quá yếu, chỉ dựa vào một chiêu Phù Sinh Nhược Mộng này thì vẫn bị bổn tọa giết chết.
Hiên Viên Vọng tiếp tục chiến đấu với Lục Nguyên.
Lúc này hắn chiếm ưu thế tuyệt đối, ngẫu nhiên Lục Nguyên có thể phản kích một kiếm nhưng càng ngày càng ít. Nếu như không phải Phù Sinh Nhược Mộng quả là rất mạnh thì Lục Nguyên sợ đã thất bại từ lâu rồi. Nhưng dù thế nào đi nữa thì Lục Nguyên cũng khó thoát khỏi mười chiêu dưới tay Hiên Viên Vọng, tình thế nguy hiểm tới cực độ.
Hiên Viên Vọng cười lạnh, thong dong tự tại như đã tính hết từ trước vậy.
- Lục Nguyên, ngươi hủy chính biến tại Kiếm môn của ta, làm bổn tọa căm tức vô cùng. Nhưng sau đó bổn tọa phân tích ra, lại thấy thiên phú và ngộ tính kiếm đạo của Lục Nguyên ngươi quả là vô cùng mạnh mẽ, bổn tọa nếu bắt được ngươi, dùng một môn bí pháp tế luyện mà bổn tọa vừa có được, thu thiên phú này của ngươi về thân bổn tọa thì bổn tọa có thể đạt tới Thiên Tôn cảnh. Đến lúc đó ta đi làm môn chủ Kiếm Môn sẽ ổn định hơn nhiều lắm.
Vai phải và vai trái của Lục Nguyên đồng thời bị đâm trúng. Hiện tại nhiều nhất ba chiêu nữa là Hiên Viên Vọng có thể bắt Lục Nguyên.
Lúc này một luồng sáng trắng đánh thẳng về phía Lục Nguyên. Đây là một chiêu cuối cùng định càn khôn.
Trong tích tắc này, một luồng sáng trắng khác cũng xuất hiện, đụng thẳng vào kiếm quang của Hiên Viên Vọng.
- Là ai? Ai đó?
Trước người Lục Nguyên ẩn hiện xuất hiện một bóng người. Người này là một nam tử trung niên, môi mỏng như kiếm, mi kiếm, mắt kiếm, quần áo như kiếm, hài như kiếm, toàn thân phiêu tán ra một luồng kiếm khí không tầm thường. Vẻ mặt hắn tuấn mỹ tuyệt thế, không giống người thường, trong tay có một luồng kiếm quang lưu động, chặn đứng Hiên Viên Vọng.
- Yến Thương Thiên!
Đúng vậy. Lúc Lục Nguyên khó thoát thì người hiện ra trước người Lục Nguyên lại không phải người ngoài, chính là người chân chính dẫn Lục Nguyên vào kiếm đạo, Yến Thương Thiên, đứng đầu trong ba đại thần thoại của Hoa Sơn, Yến đại kiếm thánh.
Hiên Viên Vọng thấy Yến Thương Thiên đột nhiên xuất hiện, không khỏi giật mình. Năm đó thiếu niên Yến Thương Thiên học nghệ tại Kiếm Môn, Hiên Viên Vọng hắn cũng gây khó dễ khắp nơi nhưng Yến Thương Thiên đều phá tan khốn cảnh, cuối cùng hắn phải vất vả dùng mưu kế khiến Yến Thương Thiên đắc tội với Tiên Cổ Văn Minh Đế Tử, khiến Yến Thương Thiên phải đi tới ngoại vực. Không thể tưởng tượng được, nhiều năm như vậy giờ đối phương lại xuất hiện.
Mà Lục Nguyên thấy Yến Thương Thiên đột nhiên xuất hiện cũng giật mình. Đây là người chính thức đưa mình vào kiếm đạo, đã rất nhiều năm không gặp, mà giờ xa cách lâu như vậy, đột nhiên gặp lại, nhất thời cũng không biết là tâm tình gì.
/1562
|