Cái này không đúng, văn minh cảnh khó thành là mọi người đều biết. Tại trung ương thiên triều luôn có một câu thế này, khi thành văn minh cảnh mới vượt qua kỷ nguyên, thọ cùng trời đất, mỗi một văn minh cảnh có thể sáng tạo một văn minh. Trong toàn trung ương thiên triều số lượng văn minh cảnh cực kỳ ít ỏi, bình thường xuất hiện không hơn một trăm văn minh cảnh.
Kỷ nguyên cảnh thì càng là truyền thuyết. Trong truyền thuyết một kỷ nguyên chỉ sinh ra một chủ kỷ nguyên. Không lẽ Lục Nguyên có tiềm lực trưởng thành làm chủ kỷ nguyên? Thế thì quá đáng sợ rồi! Sẵn đây nói một tiếng, vị trí chủ kỷ nguyên này sớm bị nhiều chủ văn minh ngấp nghé, ai mà tới chủ kỷ nguyên là vô địch trung ương thiên triều rồi.
Kỷ nguyên trước có một số chủ kỷ nguyên, chẳng qua những chủ kỷ nguyên đó sẽ không xuất hiện trong thế giới kỷ nguyên này.
Mắt Hoang Thánh Đế Tử xẹt qua sát khí đậm đặc, Lục Nguyên không thể không chết. Pháp Thánh Đế Tử và Giản Vân Sầu thì càng nhiều sát khí với Lục Nguyên hơn, họ có trực giác nếu hắn không chết thì rất có khả năng hủy diệt giản chi văn minh. Pháp Thánh Đế Tử thầm nhủ, Lục Nguyên có tiềm lực to lớn khó mà tưởng tượng.
Bởi vì Lục Nguyên chính là cổ kiếm giả.
Còn Vân Tụ Tuyết, nàng sớm mừng phát khóc vì Lục Nguyên trở lại rồi.
Trên Kiếm Vong Bia, áo xanh phấp phới.
Lục Nguyên đứng trên Kiếm Vong Bia, một hơi tìm về toàn bộ ký ức, cảm giác hơi quái. Hắn ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời đỉnh đầu cao mấy chục vạn trượng kiếp vân hoàn toàn tan biến. Thiên địa đã thừa nhận tiểu kiếm thiên địa của hắn, sẽ không lại bị áp chế nữa.
Rốt cuộc độ qua kiếp số này. Lục Nguyên thở ra hơi dài, kiếp số này thật khủng khiếp, suýt chút khiến hắn biến thằng đồ đần.
Nhảy khỏi Kiếm Vong Bia, Lục Nguyên cùng đám thái thượng trưởng lão, chí tôn Kiếm Môn đập tay với nhau. Lần này thật là may mắn, nhưng may là cuối thông qua kiếp số rồi. Một đường đi qua bên cạnh Phong Minh Nguyệt.
Phong Minh Nguyệt nói:
- Lục Nguyên, nhớ đến phong chi văn minh lấy phong chi tinh linh.
- Ta sẽ nhớ.
Lục Nguyên phẩy tay, đến bên Thánh Tốc Thuyền, ôm Vân Tụ Tuyết vào lòng.
Không nói một lời, không cần ngôn ngữ, im lặng còn hơn thanh âm.
Mất nửa ngày Vân Tụ Tuyết bỗng nhiên to gan hôn lên môi Lục Nguyên, nói:
- Nụ hôn đầu của chàng không thuộc về ta, nhưng nụ hôn thứ hai là của ta!
Hai bờ môi giao nhau, mùi hương dịu nhẹ bay vào mũi Lục Nguyên.
Đến lúc này thì xem kịch vui đều tự giải tán, thật ra nếu không phải có Pháp Thánh Đế Tử ở đây thì Hoang Thánh Đế Tử rất muốn mạnh mẽ tấn công. Nhưng thực lực của gã không bằng Pháp Thánh Đế Tử, chỉ đành kiềm nén nỗi lòng muốn đánh chết Lục Nguyên, nhanh chóng rời đi, mấy người khác cũng ra đi.
Pháp Thánh Đế Tử quay về pháp cổ văn minh. Vân Tụ Tuyết thì theo Lục Nguyên về Kiếm Môn. Lần này chợt kinh chợt mừng làm nàng chỉ muốn ở bên Lục Nguyên, sợ thả lỏng này hắn liền biến mất.
Trên đường về Kiếm Môn ngồi là kiếm thuyền. Hơn mười người ở trong kiếm thuyền, bình thường Vân Tụ Tuyết ngượng ngùng nhưng lần này mặc kệ tất cả dán sát vào Lục Nguyên. Lục Nguyên thỏa mãn hưởng thụ ấm áp giờ phút này, cảnh vật hai bên nhanh chóng rút lui. Lúc rảnh rỗi Lục Nguyên phát hiện kiếm tâm của mình càng sáng tỏ.
Vốn tâm linh môn các loại bụi trần trải qua Kiếm Vong Bia, tâm linh lần nữa được lau chùi, có vị kiếm tâm sáng tỏ.
Kiếm tâm triệt để sáng tỏ.
Lục Nguyên cảm thấy cách ý thức của mình không xa có một nơi, hắn đi vào xem, phát hiện tại đây chính là Kiếm Giới. Trước kia hắn đi Kiếm Giới khó khăn, ngẫu nhiên dưới tình huống đặc biệt mới đến được. Lục Nguyên thấy dưới cửa Kiếm Giới xuất hiện một hàng chữ 'cổ kiếm giả có thể tùy lúc đi vào Kiếm Giới.'
Cổ kiếm giả? Đó là cái gì?
Đương nhiên có thể tùy thời đi Kiếm Giới là chuyện vô cùng tốt. Trong Kiếm Giới mình chỉ đi trong một khu vực, nhưng vẻn vẹn là một khu vực đã thấy rất nhiều kiếm ban đầu, mình cũng có thể từ kiếm trong Kiếm Giới phỏng đoán ra chủ nhân cũ từng dùng kiếm pháp, do đó học tập rất nhiều kiếm pháp. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình học tập càng nhiều kiếm pháp là có thể cường hóa kiếm đạo này, cho nên tùy thời mở Kiếm Giới có tác dụng rất lớn cho mình.
Nhưng mà, cổ kiếm giả là có ý gì?
Lục Nguyên còn phát hiện dùng ý thức có thể dò được trong không khí có một chỗ khác, tên chỗ càng càng đáng sợ.
'cổ kiếm giả mộ'! Mộ của cổ kiếm giả!
Năm chữ to tang thương có phần ngạo khí ngạo thị thiên hạ.
Lục Nguyên giật mình, giờ càng tò mò hơn về cổ kiếm giả. Hắn muốn dùng ý thức tiến vào trong cổ kiếm giả mộ, muốn hiểu rốt cuộc cái gì là cổ kiếm giả, nhưng không cách nào đi vào, không thể hiểu cái gì là cổ kiếm giả, không thể hiểu cái gì gọi là cổ kiếm giả mộ.
Gần đây Lục Nguyên khá là rảnh rỗi.
Tìm về ký ức của mình, cảm giác với kiếm càng tăng chút, thực lực tăng chút chút.
Giờ khó khăn ngay trước mắt là tăng thực lực trùng kích đến thế giới cảnh tam tầng.
Thế giới cảnh tam tầng thời gian cảnh là một cảnh giới khá thú vị. Một khi trùng kích đến thì không gian cá nhân sẽ hoàn toàn khác với trước.
Nhưng mặc cho mình hiểu được thời gian thiết tắc, muốn xông đến thế giới cảnh không phải chuyện dễ.
- Muốn trùng kích thế giới cảnh tam tầng cần hai điều, một là cảm ngộ với thời gian, cái này ngươi luyện thời gian thiết tắc nên đã ngộ rồi. Cái khác là Khai Thiên Thời Thạch, dùng để khiến không gian thiết tắc có thời gian trôi qua. Loại Khai Thiên Thời Thạch này cực kỳ hiếm thấy, bán giá khá cao, còn phải xem cơ duyên. Đôi khi cơ duyên tới rồi mới có được Khai Thiên Thời Thạch, không phải ngươi ra giá liền trong thời gian ngắn mua vào tay. Hơn nữa Khai Thiên Thời Thạch là thế này, nền móng ngươi càng sâu, không gian cá nhân càng cường đại thì phân lượng của Khai Thiên Thời Thạch càng cao. Không gian cá nhân của ngươi chắc khá mạnh, căn cơ sâu, cho nên ngươi cần Khai Thiên Thời Thạch e rằng số lượng rất nhiều.
Kiếm Diệt lão tổ giải thích cho Lục Nguyên nghe.
- Vậy sao?
Lục Nguyên gật đầu. Khai Thiên Thời Thạch!
Thuở khai thiên lập địa không có thời gian chảy, cần có Khai Thiên Thời Thạch này.
Thật ra đối với việc thăng cấp Lục Nguyên không chút nóng nảy.
Nay mình là thế giới cảnh nhị tầng, đến thượng cổ phù chúc là thăng đến đỉnh cấp.
Còn phía sau là văn minh thì là hai cảnh giới.
Kỷ nguyên cảnh càng là cảnh giới chỉ có chủ kỷ nguyên.
Vậy nên mặt sau cảnh giới rất ít ỏi.
Thế nên mình không gấp gáp.
Lục Nguyên trở lại vài phần nhàn nhã lúc ở Tấn quốc. Tâm tình con người sẽ theo đổi theo tình huống, lúc hắn mới đến trung ương thiên triều là đại đạo cảnh, thực lực của đại đạo cảnh vô cùng thấp, như là con kiến vậy. Khi đó hắn không cố gắng liều mạng tu hành thì không được, bây giờ đến thế giới cảnh nhị tầng rồi không cần quá vội vàng.
Đương nhiên đại địch Kiếm Chi Tử ngay trước mắt, mình sẽ không làm biếng.
Đang lúc Kiếm Diệt lão tổ và Lục Nguyên nói chuyện thì có một người bay vào.
- Báo!
Kiếm Diệt lão tổ phất tay nói:
- Nói đi!
Người kia lập tức lên tiếng:
- Tại Địa Long Tinh, doanh địa của chúng ta bị Hoang Thú Môn tập kích! Có nhiều người hỗn động cảnh bị giết, thái thượng trưởng lão Cửu Thanh Sơn cũng bị người Hoang Thú Môn bắt đi!
Kỷ nguyên cảnh thì càng là truyền thuyết. Trong truyền thuyết một kỷ nguyên chỉ sinh ra một chủ kỷ nguyên. Không lẽ Lục Nguyên có tiềm lực trưởng thành làm chủ kỷ nguyên? Thế thì quá đáng sợ rồi! Sẵn đây nói một tiếng, vị trí chủ kỷ nguyên này sớm bị nhiều chủ văn minh ngấp nghé, ai mà tới chủ kỷ nguyên là vô địch trung ương thiên triều rồi.
Kỷ nguyên trước có một số chủ kỷ nguyên, chẳng qua những chủ kỷ nguyên đó sẽ không xuất hiện trong thế giới kỷ nguyên này.
Mắt Hoang Thánh Đế Tử xẹt qua sát khí đậm đặc, Lục Nguyên không thể không chết. Pháp Thánh Đế Tử và Giản Vân Sầu thì càng nhiều sát khí với Lục Nguyên hơn, họ có trực giác nếu hắn không chết thì rất có khả năng hủy diệt giản chi văn minh. Pháp Thánh Đế Tử thầm nhủ, Lục Nguyên có tiềm lực to lớn khó mà tưởng tượng.
Bởi vì Lục Nguyên chính là cổ kiếm giả.
Còn Vân Tụ Tuyết, nàng sớm mừng phát khóc vì Lục Nguyên trở lại rồi.
Trên Kiếm Vong Bia, áo xanh phấp phới.
Lục Nguyên đứng trên Kiếm Vong Bia, một hơi tìm về toàn bộ ký ức, cảm giác hơi quái. Hắn ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời đỉnh đầu cao mấy chục vạn trượng kiếp vân hoàn toàn tan biến. Thiên địa đã thừa nhận tiểu kiếm thiên địa của hắn, sẽ không lại bị áp chế nữa.
Rốt cuộc độ qua kiếp số này. Lục Nguyên thở ra hơi dài, kiếp số này thật khủng khiếp, suýt chút khiến hắn biến thằng đồ đần.
Nhảy khỏi Kiếm Vong Bia, Lục Nguyên cùng đám thái thượng trưởng lão, chí tôn Kiếm Môn đập tay với nhau. Lần này thật là may mắn, nhưng may là cuối thông qua kiếp số rồi. Một đường đi qua bên cạnh Phong Minh Nguyệt.
Phong Minh Nguyệt nói:
- Lục Nguyên, nhớ đến phong chi văn minh lấy phong chi tinh linh.
- Ta sẽ nhớ.
Lục Nguyên phẩy tay, đến bên Thánh Tốc Thuyền, ôm Vân Tụ Tuyết vào lòng.
Không nói một lời, không cần ngôn ngữ, im lặng còn hơn thanh âm.
Mất nửa ngày Vân Tụ Tuyết bỗng nhiên to gan hôn lên môi Lục Nguyên, nói:
- Nụ hôn đầu của chàng không thuộc về ta, nhưng nụ hôn thứ hai là của ta!
Hai bờ môi giao nhau, mùi hương dịu nhẹ bay vào mũi Lục Nguyên.
Đến lúc này thì xem kịch vui đều tự giải tán, thật ra nếu không phải có Pháp Thánh Đế Tử ở đây thì Hoang Thánh Đế Tử rất muốn mạnh mẽ tấn công. Nhưng thực lực của gã không bằng Pháp Thánh Đế Tử, chỉ đành kiềm nén nỗi lòng muốn đánh chết Lục Nguyên, nhanh chóng rời đi, mấy người khác cũng ra đi.
Pháp Thánh Đế Tử quay về pháp cổ văn minh. Vân Tụ Tuyết thì theo Lục Nguyên về Kiếm Môn. Lần này chợt kinh chợt mừng làm nàng chỉ muốn ở bên Lục Nguyên, sợ thả lỏng này hắn liền biến mất.
Trên đường về Kiếm Môn ngồi là kiếm thuyền. Hơn mười người ở trong kiếm thuyền, bình thường Vân Tụ Tuyết ngượng ngùng nhưng lần này mặc kệ tất cả dán sát vào Lục Nguyên. Lục Nguyên thỏa mãn hưởng thụ ấm áp giờ phút này, cảnh vật hai bên nhanh chóng rút lui. Lúc rảnh rỗi Lục Nguyên phát hiện kiếm tâm của mình càng sáng tỏ.
Vốn tâm linh môn các loại bụi trần trải qua Kiếm Vong Bia, tâm linh lần nữa được lau chùi, có vị kiếm tâm sáng tỏ.
Kiếm tâm triệt để sáng tỏ.
Lục Nguyên cảm thấy cách ý thức của mình không xa có một nơi, hắn đi vào xem, phát hiện tại đây chính là Kiếm Giới. Trước kia hắn đi Kiếm Giới khó khăn, ngẫu nhiên dưới tình huống đặc biệt mới đến được. Lục Nguyên thấy dưới cửa Kiếm Giới xuất hiện một hàng chữ 'cổ kiếm giả có thể tùy lúc đi vào Kiếm Giới.'
Cổ kiếm giả? Đó là cái gì?
Đương nhiên có thể tùy thời đi Kiếm Giới là chuyện vô cùng tốt. Trong Kiếm Giới mình chỉ đi trong một khu vực, nhưng vẻn vẹn là một khu vực đã thấy rất nhiều kiếm ban đầu, mình cũng có thể từ kiếm trong Kiếm Giới phỏng đoán ra chủ nhân cũ từng dùng kiếm pháp, do đó học tập rất nhiều kiếm pháp. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình học tập càng nhiều kiếm pháp là có thể cường hóa kiếm đạo này, cho nên tùy thời mở Kiếm Giới có tác dụng rất lớn cho mình.
Nhưng mà, cổ kiếm giả là có ý gì?
Lục Nguyên còn phát hiện dùng ý thức có thể dò được trong không khí có một chỗ khác, tên chỗ càng càng đáng sợ.
'cổ kiếm giả mộ'! Mộ của cổ kiếm giả!
Năm chữ to tang thương có phần ngạo khí ngạo thị thiên hạ.
Lục Nguyên giật mình, giờ càng tò mò hơn về cổ kiếm giả. Hắn muốn dùng ý thức tiến vào trong cổ kiếm giả mộ, muốn hiểu rốt cuộc cái gì là cổ kiếm giả, nhưng không cách nào đi vào, không thể hiểu cái gì là cổ kiếm giả, không thể hiểu cái gì gọi là cổ kiếm giả mộ.
Gần đây Lục Nguyên khá là rảnh rỗi.
Tìm về ký ức của mình, cảm giác với kiếm càng tăng chút, thực lực tăng chút chút.
Giờ khó khăn ngay trước mắt là tăng thực lực trùng kích đến thế giới cảnh tam tầng.
Thế giới cảnh tam tầng thời gian cảnh là một cảnh giới khá thú vị. Một khi trùng kích đến thì không gian cá nhân sẽ hoàn toàn khác với trước.
Nhưng mặc cho mình hiểu được thời gian thiết tắc, muốn xông đến thế giới cảnh không phải chuyện dễ.
- Muốn trùng kích thế giới cảnh tam tầng cần hai điều, một là cảm ngộ với thời gian, cái này ngươi luyện thời gian thiết tắc nên đã ngộ rồi. Cái khác là Khai Thiên Thời Thạch, dùng để khiến không gian thiết tắc có thời gian trôi qua. Loại Khai Thiên Thời Thạch này cực kỳ hiếm thấy, bán giá khá cao, còn phải xem cơ duyên. Đôi khi cơ duyên tới rồi mới có được Khai Thiên Thời Thạch, không phải ngươi ra giá liền trong thời gian ngắn mua vào tay. Hơn nữa Khai Thiên Thời Thạch là thế này, nền móng ngươi càng sâu, không gian cá nhân càng cường đại thì phân lượng của Khai Thiên Thời Thạch càng cao. Không gian cá nhân của ngươi chắc khá mạnh, căn cơ sâu, cho nên ngươi cần Khai Thiên Thời Thạch e rằng số lượng rất nhiều.
Kiếm Diệt lão tổ giải thích cho Lục Nguyên nghe.
- Vậy sao?
Lục Nguyên gật đầu. Khai Thiên Thời Thạch!
Thuở khai thiên lập địa không có thời gian chảy, cần có Khai Thiên Thời Thạch này.
Thật ra đối với việc thăng cấp Lục Nguyên không chút nóng nảy.
Nay mình là thế giới cảnh nhị tầng, đến thượng cổ phù chúc là thăng đến đỉnh cấp.
Còn phía sau là văn minh thì là hai cảnh giới.
Kỷ nguyên cảnh càng là cảnh giới chỉ có chủ kỷ nguyên.
Vậy nên mặt sau cảnh giới rất ít ỏi.
Thế nên mình không gấp gáp.
Lục Nguyên trở lại vài phần nhàn nhã lúc ở Tấn quốc. Tâm tình con người sẽ theo đổi theo tình huống, lúc hắn mới đến trung ương thiên triều là đại đạo cảnh, thực lực của đại đạo cảnh vô cùng thấp, như là con kiến vậy. Khi đó hắn không cố gắng liều mạng tu hành thì không được, bây giờ đến thế giới cảnh nhị tầng rồi không cần quá vội vàng.
Đương nhiên đại địch Kiếm Chi Tử ngay trước mắt, mình sẽ không làm biếng.
Đang lúc Kiếm Diệt lão tổ và Lục Nguyên nói chuyện thì có một người bay vào.
- Báo!
Kiếm Diệt lão tổ phất tay nói:
- Nói đi!
Người kia lập tức lên tiếng:
- Tại Địa Long Tinh, doanh địa của chúng ta bị Hoang Thú Môn tập kích! Có nhiều người hỗn động cảnh bị giết, thái thượng trưởng lão Cửu Thanh Sơn cũng bị người Hoang Thú Môn bắt đi!
/1562
|