Bên cạnh Địa Long Tinh.
Chỗ liên minh ba phái, tới nghênh đón Lục Nguyên là Thiên Thủy Môn thái thượng trưởng lão Cơ Thiên Vũ, Ngự Hỏa Môn thái thượng trưởng lão Chúc Viêm.
Thiên Thủy Môn thái thượng trưởng lão Cơ Thiên Vũ là một người phụ nữ khí chất bí ẩn, khuôn mặt như là trong nước nhìn thủy, trong sương thấy hoa vậy, đây là hậu quả luyện Thiên Thủy Chân Kinh. Ngự Hỏa Môn thái thượng trưởng lão Chúc Viêm là một ông lão râu bạc da dẻ hồng hào, gầy gò nhỏ bé nhưng cho người cảm giác có núi lửa ẩn trong người lão, một khi bùng phát thì sẽ rất đáng sợ.
Thật ra không chỉ có hai người kia, có không ít người đến xem mặt Lục Nguyên.
Tại vì danh tiếng của Lục Nguyên quá lớn, nổi tiếng toàn trung ương thiên triều, bây giờ danh tiếng của hắn gần bằng một thiên tôn. Lục Nguyên vẻn vẹn là danh tiếng có thể so với thiên tôn thôi chứ tài năng thì đương nhiên không thể sánh bằng rồi.
- Một mình ngươi tới đây?
Cơ Thiên Vũ ngây ra. Trước đó nàng nghe nói Lục Nguyên đi tới thì hơi tò mò nhưng không ngờ một mình hắn đến. Một người giải quyét chuyện nơi này ư? Hoặc là bây giờ Kiếm Môn không phái được ai ra? Trước kia có nghe nói Kiếm Môn gần đây vài lần nội loạn, có rất nhiều thái thượng trưởng lão bị tổn thương, nội đấu trầm trọng. Nàng hiểu Kiếm Môn khác với Vô Thượng Đại Giáo bình thường, đằng sau Kiếm Môn có không ít cái bóng văn minh đấu tranh, Vô Thượng Đại Giáo khác thì không được văn minh chú ý.
Lục Nguyên gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
Chúc Viêm nhìn Lục Nguyên. Trước kia lão có tiếp xúc với kiếm tu nhiều nhưng là lần đầu tiên thấy kiếm tu giống như hắn. Từ người Lục Nguyên có cảm giác vô cùng tinh thuần, hắn nổi tiếng gần xa đúng là có chút chân lý.
- Bây giờ Cửu Thanh Sơn Kiếm Môn các ngươi bị bắt nhốt ở Thú Hồn Sơn trên hư không Địa Long Tinh.
Lục Nguyên gật đầu.
Vào trong liên minh ba phái, phát hiện vừa bước vào thấy một màn hình to khổng lồ, mặt trên hiện tên mọi người, đằng sau cái tên là một chuỗi dài số liệu, sau đó là tiêu chí thuộc về môn phái nào.
'Thứ nhất, Chúc Viêm, ba vạn năm ngàn điểm, Ngự Hỏa Môn.'
'Thứ hai, Cơ Thiên Vũ, ba vạn ba ngàn điểm, Thiên Thủy Môn.'
Một đường xếp xuống, mười hàng đầu đều là người Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn.
Thấy Lục Nguyên đánh giá tấm bảng, Chúc Viêm giải thích:
- Đây là bảng cống hiến cá nhân. Chúng ta là liên minh ba phái, nếu đoạt được Địa Long Tinh địa giai linh mạch thì đương nhiên phải phân phối. Nhưng phân phối làm sao là vấn đề khó khăn, tuy nhiên không thể nói chia đều được. Mỗi phái làm việc bỏ công sức khác nhau, nếu chia đều mỗi người sẽ tạo ra cục diện làm biếng. Vậy nên có bảng cống hiến cá nhân, một khi đánh chết đối thủ là người nào liền có thể lấy cống hiến nộp lên, cống hiến càng nhiều thì chia được lợi ích địa giai linh mạch càng nhiều, một năm phân phối một lần.
Chúc Viêm đi đến tấm bảng, mau chóng loay hoay nó.
Qua một lúc lão gật gù nói:
- Được rồi, đã bỏ tư liệu của ngươi vào trong.
Lục Nguyên nhìn sang, chỉ thấy dưới chót tấm bảng hiện tên mình.
'Thứ một trăm sáu mươi, Lục Nguyên, không điểm, Kiếm Môn.'
Thật ra cạnh Địa Long Tinh không có bao nhiêu người ở, tổng cộng chỉ một trăm sáu mươi ba mà thôi, trong đó số thái thượng trưởng lão ít chút.
Lục Nguyên gật đầu.
Lại bắt đầu tìm tư liệu, lần này là kiếm tư liệu chỗ người Hoang Thú Môn ở. Chỗ người Hoang Thú Môn ở là trên Thú Hồn Sơn, họ tại đây thủ hộ một góc Địa Long Tinh. Lục Nguyên nhận lấy tư liệu Chúc Viêm đưa, bắt đầu nghiên cứu vị trí.
Trong khi nghiên cứu thì Chúc Viêm có sắp xếp chỗ ở cho Lục Nguyên, nơi hắn ở khá là rộng rãi, đây vốn là chỗ mấy người Kiếm Môn, rải rác chia ra.
Liên minh ba phái tự chia một góc, thành hình tam giác.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên ở góc này chỉ có một mình hắn.
Lục Nguyên vốn định lập tức đi cứu đám Kiếm Môn ngay.
Nhưng lúc này có các loại trực giác ập vào đầu, đó là thứ cảm giác khó đoán. Trong phút chốc Lục Nguyên cảm thấy hình như mình ngộ ra, lĩnh ngộ thuộc về kiếm. Nói chính xác xác hơn thì đợt hiểu ra này nên xuất hiện sau Kiếm Vong Bia, nhưng sau Kiếm Vong Bia hắn cùng Vân Tụ Tuyết thân thiết khăng khít một đoạn thời gian, phút chốc bị nhi nữ tình trường chiếm lấy, đầu óc không trống trải như bình thường.
Bây giờ thì óc hắn nhạy bén lại rồi.
Thế nên cảm giác về kiếm trở lại trong đầu vô cùng rõ ràng.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy là lúc mình sáng tạo kiếm đạo.
Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo đạo thứ nhất là Kiếm Giản Kiếm Đạo, đây là kiếm đạo đối với giản. Đạo thứ hai là Phù Sinh Nhược Mộng, là kiếm đạo về mặt né tránh, bây giờ lờ mờ cảm giác được kiếm đạo thứ ba.
Phút chốc Lục Nguyên quên đi mọi thứ, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu kiếm đạo.
Việc tu hành e ngại nhất là một chữ thành.
Nhưng tất cả mọi người không ai làm được chữ thành, rất nhiều tạp niệm trần niệm trộn lẫn khiến người không cách nào làm được chữ thành, cho dù là Lục Nguyên trước kia cũng không thể làm được. Lúc hắn là thiếu niên mười sáu tuổi ở Hoa Sơn có lẽ làm được, lần này tại Kiếm Vong Bia tất cả ký ức bị xóa nhòa khiến bụi trần trong lòng mất hết, làm hắn giữ trạng thái hoàn toàn chân thành.
Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo đạo thứ ba chắc nên là kiếm chiêu có tính công kích. Lúc trước dù là tuyệt chiêu gì đều không pahir tự mình sáng tạo ra mà bắt chước của người khác, giờ phải sáng tạo kiếm chiêu tuyệt học của mình.
Lục Nguyên vung Dưỡng Ngô tiên kiếm trong tay.
Dường như chỉ là vô nghĩa vung vẩy nhưng lúc vung thì dần tìm ra cảm giác.
- Kiếm nhất, nhân sinh phồn hoa nhược mộng!
Một kiếm này bao gồm cuộc đời mình vào trong. Vô tận nhân sinh, vô tận phồn hoa, như là mộng huyễn không hoa xẹt qua trước mắt người.
- Kiếm nhị, ức tình!
Một kiếm này bao gồm tất cả cảm giác, thất tình lục dục ẩn trong kiếm.
- Kiếm tam, vong trần!
Một kiếm này là kiếm vong trần, hoàn toàn quên đi tất cả.
- Kiếm tứ, không!
Kiếm này là nhát kiếm hư không, đem tất cả điều trong đầu quên hết, trống rỗng.
- Kiếm ngũ, duy kiếm!
Một kiếm này có thể nói là nhát kiếm sáng tỏ tinh thuần nhất, không có bất cứ hoa xảo, chỉ có một thức duy kiếm mà thôi. Thật như trên Kiếm Vong Bia quên hết tất cả, chỉ có kiếm vậy. Đương thời hiện nay chỉ có Lục Nguyên là độ qua Kiếm Vong Bia, mới có tư cách sáng tạo ra một kiếm này.
- Kiếm lục, nhiếp thiên!
Đây là một kiếm trong Kiếm Vong Bia tất cả đều quên thì uy hiếp thiên địa, một kiếm này có thể gọi thiên địa thần phục.
Sáng tạo ra sáu kiếm, đầu óc Lục Nguyên trống rỗng, hắn biết sáu kiếm đã là cực độ hiện nay mình có thể sáng tạo. Muốn đặt tên cho kiếm đạo này, trong đầu Lục Nguyên bỗng xẹt qua cái tên thượng cổ kiếm giả, bất giác đặt tên là kiếm đạo thứ ba là thượng cổ kiếm đạo.
Kiếm đạo thứ nhất, Khắc Giản Kiếm Đạo. Kiếm đạo thứ hai, Phù Sinh Nhược Mộng. Kiếm đạo thứ ba đạo, thượng cổ kiếm đạo.
Rốt cuộc sáng tạo ra sáu kiếm này, uy lực lớn khó tưởng tượng. Sáu kiếm này tuyệt đối là kiếm pháp cấp diệt thế, chính là bộ thứ nhất kiếm pháp cấp diệt thế Lục Nguyên sáng tạo ra.
Chỗ liên minh ba phái, tới nghênh đón Lục Nguyên là Thiên Thủy Môn thái thượng trưởng lão Cơ Thiên Vũ, Ngự Hỏa Môn thái thượng trưởng lão Chúc Viêm.
Thiên Thủy Môn thái thượng trưởng lão Cơ Thiên Vũ là một người phụ nữ khí chất bí ẩn, khuôn mặt như là trong nước nhìn thủy, trong sương thấy hoa vậy, đây là hậu quả luyện Thiên Thủy Chân Kinh. Ngự Hỏa Môn thái thượng trưởng lão Chúc Viêm là một ông lão râu bạc da dẻ hồng hào, gầy gò nhỏ bé nhưng cho người cảm giác có núi lửa ẩn trong người lão, một khi bùng phát thì sẽ rất đáng sợ.
Thật ra không chỉ có hai người kia, có không ít người đến xem mặt Lục Nguyên.
Tại vì danh tiếng của Lục Nguyên quá lớn, nổi tiếng toàn trung ương thiên triều, bây giờ danh tiếng của hắn gần bằng một thiên tôn. Lục Nguyên vẻn vẹn là danh tiếng có thể so với thiên tôn thôi chứ tài năng thì đương nhiên không thể sánh bằng rồi.
- Một mình ngươi tới đây?
Cơ Thiên Vũ ngây ra. Trước đó nàng nghe nói Lục Nguyên đi tới thì hơi tò mò nhưng không ngờ một mình hắn đến. Một người giải quyét chuyện nơi này ư? Hoặc là bây giờ Kiếm Môn không phái được ai ra? Trước kia có nghe nói Kiếm Môn gần đây vài lần nội loạn, có rất nhiều thái thượng trưởng lão bị tổn thương, nội đấu trầm trọng. Nàng hiểu Kiếm Môn khác với Vô Thượng Đại Giáo bình thường, đằng sau Kiếm Môn có không ít cái bóng văn minh đấu tranh, Vô Thượng Đại Giáo khác thì không được văn minh chú ý.
Lục Nguyên gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
Chúc Viêm nhìn Lục Nguyên. Trước kia lão có tiếp xúc với kiếm tu nhiều nhưng là lần đầu tiên thấy kiếm tu giống như hắn. Từ người Lục Nguyên có cảm giác vô cùng tinh thuần, hắn nổi tiếng gần xa đúng là có chút chân lý.
- Bây giờ Cửu Thanh Sơn Kiếm Môn các ngươi bị bắt nhốt ở Thú Hồn Sơn trên hư không Địa Long Tinh.
Lục Nguyên gật đầu.
Vào trong liên minh ba phái, phát hiện vừa bước vào thấy một màn hình to khổng lồ, mặt trên hiện tên mọi người, đằng sau cái tên là một chuỗi dài số liệu, sau đó là tiêu chí thuộc về môn phái nào.
'Thứ nhất, Chúc Viêm, ba vạn năm ngàn điểm, Ngự Hỏa Môn.'
'Thứ hai, Cơ Thiên Vũ, ba vạn ba ngàn điểm, Thiên Thủy Môn.'
Một đường xếp xuống, mười hàng đầu đều là người Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn.
Thấy Lục Nguyên đánh giá tấm bảng, Chúc Viêm giải thích:
- Đây là bảng cống hiến cá nhân. Chúng ta là liên minh ba phái, nếu đoạt được Địa Long Tinh địa giai linh mạch thì đương nhiên phải phân phối. Nhưng phân phối làm sao là vấn đề khó khăn, tuy nhiên không thể nói chia đều được. Mỗi phái làm việc bỏ công sức khác nhau, nếu chia đều mỗi người sẽ tạo ra cục diện làm biếng. Vậy nên có bảng cống hiến cá nhân, một khi đánh chết đối thủ là người nào liền có thể lấy cống hiến nộp lên, cống hiến càng nhiều thì chia được lợi ích địa giai linh mạch càng nhiều, một năm phân phối một lần.
Chúc Viêm đi đến tấm bảng, mau chóng loay hoay nó.
Qua một lúc lão gật gù nói:
- Được rồi, đã bỏ tư liệu của ngươi vào trong.
Lục Nguyên nhìn sang, chỉ thấy dưới chót tấm bảng hiện tên mình.
'Thứ một trăm sáu mươi, Lục Nguyên, không điểm, Kiếm Môn.'
Thật ra cạnh Địa Long Tinh không có bao nhiêu người ở, tổng cộng chỉ một trăm sáu mươi ba mà thôi, trong đó số thái thượng trưởng lão ít chút.
Lục Nguyên gật đầu.
Lại bắt đầu tìm tư liệu, lần này là kiếm tư liệu chỗ người Hoang Thú Môn ở. Chỗ người Hoang Thú Môn ở là trên Thú Hồn Sơn, họ tại đây thủ hộ một góc Địa Long Tinh. Lục Nguyên nhận lấy tư liệu Chúc Viêm đưa, bắt đầu nghiên cứu vị trí.
Trong khi nghiên cứu thì Chúc Viêm có sắp xếp chỗ ở cho Lục Nguyên, nơi hắn ở khá là rộng rãi, đây vốn là chỗ mấy người Kiếm Môn, rải rác chia ra.
Liên minh ba phái tự chia một góc, thành hình tam giác.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên ở góc này chỉ có một mình hắn.
Lục Nguyên vốn định lập tức đi cứu đám Kiếm Môn ngay.
Nhưng lúc này có các loại trực giác ập vào đầu, đó là thứ cảm giác khó đoán. Trong phút chốc Lục Nguyên cảm thấy hình như mình ngộ ra, lĩnh ngộ thuộc về kiếm. Nói chính xác xác hơn thì đợt hiểu ra này nên xuất hiện sau Kiếm Vong Bia, nhưng sau Kiếm Vong Bia hắn cùng Vân Tụ Tuyết thân thiết khăng khít một đoạn thời gian, phút chốc bị nhi nữ tình trường chiếm lấy, đầu óc không trống trải như bình thường.
Bây giờ thì óc hắn nhạy bén lại rồi.
Thế nên cảm giác về kiếm trở lại trong đầu vô cùng rõ ràng.
Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy là lúc mình sáng tạo kiếm đạo.
Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo đạo thứ nhất là Kiếm Giản Kiếm Đạo, đây là kiếm đạo đối với giản. Đạo thứ hai là Phù Sinh Nhược Mộng, là kiếm đạo về mặt né tránh, bây giờ lờ mờ cảm giác được kiếm đạo thứ ba.
Phút chốc Lục Nguyên quên đi mọi thứ, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu kiếm đạo.
Việc tu hành e ngại nhất là một chữ thành.
Nhưng tất cả mọi người không ai làm được chữ thành, rất nhiều tạp niệm trần niệm trộn lẫn khiến người không cách nào làm được chữ thành, cho dù là Lục Nguyên trước kia cũng không thể làm được. Lúc hắn là thiếu niên mười sáu tuổi ở Hoa Sơn có lẽ làm được, lần này tại Kiếm Vong Bia tất cả ký ức bị xóa nhòa khiến bụi trần trong lòng mất hết, làm hắn giữ trạng thái hoàn toàn chân thành.
Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo đạo thứ ba chắc nên là kiếm chiêu có tính công kích. Lúc trước dù là tuyệt chiêu gì đều không pahir tự mình sáng tạo ra mà bắt chước của người khác, giờ phải sáng tạo kiếm chiêu tuyệt học của mình.
Lục Nguyên vung Dưỡng Ngô tiên kiếm trong tay.
Dường như chỉ là vô nghĩa vung vẩy nhưng lúc vung thì dần tìm ra cảm giác.
- Kiếm nhất, nhân sinh phồn hoa nhược mộng!
Một kiếm này bao gồm cuộc đời mình vào trong. Vô tận nhân sinh, vô tận phồn hoa, như là mộng huyễn không hoa xẹt qua trước mắt người.
- Kiếm nhị, ức tình!
Một kiếm này bao gồm tất cả cảm giác, thất tình lục dục ẩn trong kiếm.
- Kiếm tam, vong trần!
Một kiếm này là kiếm vong trần, hoàn toàn quên đi tất cả.
- Kiếm tứ, không!
Kiếm này là nhát kiếm hư không, đem tất cả điều trong đầu quên hết, trống rỗng.
- Kiếm ngũ, duy kiếm!
Một kiếm này có thể nói là nhát kiếm sáng tỏ tinh thuần nhất, không có bất cứ hoa xảo, chỉ có một thức duy kiếm mà thôi. Thật như trên Kiếm Vong Bia quên hết tất cả, chỉ có kiếm vậy. Đương thời hiện nay chỉ có Lục Nguyên là độ qua Kiếm Vong Bia, mới có tư cách sáng tạo ra một kiếm này.
- Kiếm lục, nhiếp thiên!
Đây là một kiếm trong Kiếm Vong Bia tất cả đều quên thì uy hiếp thiên địa, một kiếm này có thể gọi thiên địa thần phục.
Sáng tạo ra sáu kiếm, đầu óc Lục Nguyên trống rỗng, hắn biết sáu kiếm đã là cực độ hiện nay mình có thể sáng tạo. Muốn đặt tên cho kiếm đạo này, trong đầu Lục Nguyên bỗng xẹt qua cái tên thượng cổ kiếm giả, bất giác đặt tên là kiếm đạo thứ ba là thượng cổ kiếm đạo.
Kiếm đạo thứ nhất, Khắc Giản Kiếm Đạo. Kiếm đạo thứ hai, Phù Sinh Nhược Mộng. Kiếm đạo thứ ba đạo, thượng cổ kiếm đạo.
Rốt cuộc sáng tạo ra sáu kiếm này, uy lực lớn khó tưởng tượng. Sáu kiếm này tuyệt đối là kiếm pháp cấp diệt thế, chính là bộ thứ nhất kiếm pháp cấp diệt thế Lục Nguyên sáng tạo ra.
/1562
|