Bây giờ Thiên Bảng rất trống.
Đợt Thiên Bảng này chết quá nhiều người nên giờ trống nhiều.
Hiện tại cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng còn sống sót đều nhìn hướng Lục Nguyên.
Hạng hai Thiên Bảng Lục Nguyên!
Tuổi trẻ như vậy đã đứng ở đỉnh cao Thiên Bảng.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người nhìn Lý Thái Sử giả mà Lục Nguyên chế tạo ra. Lý Thái Sử hơi thắng Mộ Dung Hồng Lệ một bậc, muốn ở tân xếp hạng thì chắc Lý Thái Sử xếp vào hạng tám. Mộ Dung Hồng Lệ thì đương nhiên là tuột xuống hạng bảy.
Thiên Bảng mới và cũ thay đổi thật là lớn!
Đang lúc mọi người nhìn Thiên Bảng Ngọc Bia cảm thán thì có khí thế khổng lồ khiến người nghẹt thở sắp chết bỗng xuất hiện. Đấy là khí thế cường đại cỡ nào, những điểu yêu, ngư yêu thế giới xung quanh đều bị khí thế đè ép không ngừng rơi xuống dưới. Ngư chi thành và điểu chi thành bị đè nát, còn những điểu yêu, ngư yêu thế giới cảnh thì bị khí thế khổng lồ đè chết.
Hỗn động cảnh thập tầng, nửa bước thế giới chỉ là trò hề, riêng khí thế thôi đã hoàn toàn đè chết.
Những cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng còn có thể chịu đựng khí thế nhưng cũng biến sắc mặt.
Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng không phải người tầm thường, ai nấy có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, họ cùng nhận ra khí thế đó thuộc về văn minh cảnh.
Người cấp văn minh giáng lâm!
Tất cả mọi người tràn đầy kinh hoảng! Người văn minh cảnh khác với kẻ khác.
Lục Nguyên cũng ngẩng đầu lên, hắn phát hiện văn minh cảnh từ trên trời đáp xuống hướng về mình, khí thế cực kỳ cường đại sớm tỏa định mình, không thể tránh né, trốn không được. Mặc kệ nó, để xem người tới là ai rồi tính nước kế tiếp.
Người trên bầu trời rốt cuộc đáp xuống.
Đó là người đàn ông trung niên mũi ưng, hốc mắt rất sâu hưn nữa có chút màu đỏ, vóc dáng rất cao, sau lưng như có vô số chim ưng đang bay, trong tay gã như nắm giữ chân lý thế gian. Dưới chân gã đạp dấu vết đại đạo, văn minh liên miên phát ra từ tay gã, gã đại biểu là một văn minh.
Văn minh thâm trầm! Văn minh vĩ đại! Văn minh vô tận! Văn minh sử thi! Toàn bộ tập trung vào người gã.
Mặc Sĩ Tịch Mịch thì thào:
- Phó chủ hoang ưng văn minh.
Gã được gọi là hạng ba Thiên Bảng nhưng hiểu rằng khác xa văn minh cảnh. Cái gọi là Năm Mươi Thiên Bảng là người có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh, nhớ kỹ, chỉ là một chỉ mà thôi chứ không nhiều hơn, không phải là một chiêu. Nếu người một kỷ nguyên nghiêm túc muốn giết người Năm Mươi Thiên Bảng thì họ không thể đánh lại được, Mặc Sĩ Tịch Mịch rất rõ điểm này.
Tư Đồ không không thì thào lặp lại:
- Phó chủ hoang ưng văn minh.
Trên mặt Tư Đồ không không có một vết đao, là do phó chủ hoang ưng văn minh làm cho. Đương nhiên Tư Đồ không không cũng biết rằng phó chủ hoang ưng văn minh không thật sự muốn giết gã, nếu không thì gã có ba nhiêu cái mạng cũng sớm đi đời nhà ma.
Khi phó chủ hoang ưng văn minh đấu với người ta thì một cánh chim đánh qua, vô tình làm bị thương Tư Đồ không không thôi, tức là nói đứng ngoài bị lan đến, đánh Tư Đồ không không trọng thương. Tư Đồ không không biết hạng sáu Thiên Bảng của mình đối với những người khác có lẽ là uy diệu vạn cổ, nhưng đối mặt văn minh cảnh phó chủ hoang ưng văn minh thì chỉ là con kiến mà thôi.
Mộ Dung Hồng Lệ cảm thấy từ người phó chủ hoang ưng văn minh lực lượng cực kỳ cường đại.
Phó chủ hoang ưng văn minh giáng lâm!
Tại sao phó chủ hoang ưng văn minh giáng xuống đây? Côn Bằng Vương, Âu Dương Lạc, Phương Chu liên kết nhau bỗng ra tay, những người khác chắc là không biết cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng toàn bộ tập trung ở Thiên Bảng Ngọc Bia mới đúng, dù sao thì chuyện xảy ra đột ngột, thời gian ở trong thế giới côn bằng cũng rất ngắn. Thế giới côn bằng loại sinh vật côn bằng có một đặc điểm, đó là tốc độ thời gian bên trong chảy chậm, cho nên thời gian bên ngoài chắc là rất ngắn ngủi mới đúng.
Trong thời gian ngắn như vậy tại sao phó chủ hoang ưng văn minh ở đây? Kỳ thật thì bên trong có lý do Phương Chu nhúng tay vào. Gã là đệ tử của Mệnh Lý phó chủ văn minh, mà Mệnh Lý phó chủ văn minh tự gọi là không môn không phái không có thế lực, đã âm thầm chuẩn bị một kế hoạch lớn cấu kết với chủ thái cổ văn minh. Vậy nên Phương Chu thấy Côn Bằng Vương, Âu Dương Lạc tìm tới cửa thì có truyền tin ra ngoài, cũng vì vậy mà phó chủ hoang ưng văn minh cách gần nhất chạy tới. Vốn dựa theo kế hoạch của Phương Chu thì nếu Côn Bằng Vương thành công sẽ do phó chủ hoang ưng văn minh đánh chết gã, cướp lại văn minh thần hoa. Nếu Hoang Chi Tử thành công được hai văn minh thần hoa thì tất cả dựa theo ban đầu tính, đánh chết Lục Nguyên, đây chính là kế hoạch của Phương Chu.
Cho nên Côn Bằng Vương có chết trong tay Hoang Chi Tử hay không thì số phận gã là chết chắc, không có thay đổi gì khác, gã sớm bị Phương Chu tính kế rồi.
Nhưng bây giờ Lục Nguyên lấy được hai phần văn minh thần hoa, đây là việc ngoài dự đoán.
Nhưng mặc dù phó chủ hoang ưng văn minh tới chậm chút thì rốt cuộc vẫn là giáng lâm!
Tạm thời nơi này chỉ có một vị giáng xuống, văn minh cảnh khác đều ở quá xa hoặc là không thu được tin tức.
Trung ương thiên triều rộng lớn, Lục Nguyên tùy tiện đi văn minh gần nhất cũng mất mấy chục ngày, người khác dù là cấp chủ văn minh không ở gần đó tối thiểu cần hơn mười ngày. Dù sao Lục Nguyên là gần văn minh, bản thân nổi tiếng về tốc độ. Chủ thái cổ văn minh và Mệnh Lý phó chủ văn minh thì cơ duyên xảo hợp cách gần, vốn định đánh chết Lục Nguyên. Chủ thái cổ văn minh là loại người chỉ cần thành công thắng lợi, đường đường là chủ văn minh mà đi tới ám sát thế giới cảnh không sợ mất mặt mũi.
Nhưng mà bây giờ chủ thái cổ văn minh phải làm chuyện lớn khác, là một việc khá lớn. Trước kia đã có nói chủ thái cổ văn minh đang thực hiện một kế hoạch, chuyện đó quan trọng hơn giết Lục Nguyên nhiều, vậy nên trong phút chốc không khả năng đuổi theo kịp.
Lại nói không kể tới đại thế bên ngoài, chỉ nói chỗ này.
Phó chủ hoang ưng văn minh nhìn hướng Lục Nguyên, rống to:
- Lục Nguyên!
Trong thanh âm ẩn chứa vô cùng văn minh sát ca, những người khác bị lan tới thấy vô cùng khó chịu. Lục Nguyên ở bên trong cảm giác nghe tới văn minh sát ca khủng bố nhất, dường như rơi vào tầng địa ngục cực ác chót nhất.
Nhưng Lục Nguyên giơ tay lên, nói:
- Ta lấy tâm ta vấn kiếm, kiếm thẳng trảm trường không!
Dưỡng Ngô tiên kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm tâm sáng tỏ, một mảnh trong sáng.
Phó chủ hoang ưng văn minh nhìn Lục Nguyên, nói:
- Không tệ, có thể tránh đi một kích kia, đáng tiếc, ngày hôm nay ta nói rõ cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ chết trong tay của bổn văn minh.
Gã hời hợt nói, một văn minh cảnh giết chết một thế giới cảnh không phải chuyện gì khó.
Phó chủ hoang ưng văn minh muốn đích thân ra tay giết chết Lục Nguyên, xem ra hắn sẽ chết tại đây rồi!
Đây là suy nghĩ của các cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, bởi vì phó chủ hoang ưng văn minh quá cường đại, mạnh đến không lời nào có thể diễn tả được.
Nhân vật như vậy thật muốn giết ai, trong Thiên Bảng không người chống lại được, bao gồm hạng nhất Cổ Thủy chưa vào văn minh, dưới văn minh thì có cách biệt lớn như vậy đấy.
Khi mọi người cho rằng Lục Nguyên xong đời rồi thì hắn cực kỳ bình tĩnh nói:
- Phó chủ hoang ưng văn minh đúng chứ? Ta phải nhìn xem ngươi có giết ta được không. Đừng có cuối cùng đường đường là văn minh cảnh ra tay mà không thể giết ta thì buồn cười lắm.
Bây giờ Lục Nguyên ở trạng thái hoàn mỹ, tại thế giới côn bằng bị Hoang Chi Tử thương tổn hai nhát khá nhẹ, nuốt xong hồng hoang chiến xa thì tinh thần tràn trề, rất nhiều vết thương đã hồi phục lại. Hắn tiếp xúc với văn minh thần hoa thì vết thwng càng lành lặn không chừa lại chút gì, toàn thân ở trạng thái tốt nhất, nổi ý muốn đấu cùng phó chủ hoang ưng văn minh.
Đợt Thiên Bảng này chết quá nhiều người nên giờ trống nhiều.
Hiện tại cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng còn sống sót đều nhìn hướng Lục Nguyên.
Hạng hai Thiên Bảng Lục Nguyên!
Tuổi trẻ như vậy đã đứng ở đỉnh cao Thiên Bảng.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người nhìn Lý Thái Sử giả mà Lục Nguyên chế tạo ra. Lý Thái Sử hơi thắng Mộ Dung Hồng Lệ một bậc, muốn ở tân xếp hạng thì chắc Lý Thái Sử xếp vào hạng tám. Mộ Dung Hồng Lệ thì đương nhiên là tuột xuống hạng bảy.
Thiên Bảng mới và cũ thay đổi thật là lớn!
Đang lúc mọi người nhìn Thiên Bảng Ngọc Bia cảm thán thì có khí thế khổng lồ khiến người nghẹt thở sắp chết bỗng xuất hiện. Đấy là khí thế cường đại cỡ nào, những điểu yêu, ngư yêu thế giới xung quanh đều bị khí thế đè ép không ngừng rơi xuống dưới. Ngư chi thành và điểu chi thành bị đè nát, còn những điểu yêu, ngư yêu thế giới cảnh thì bị khí thế khổng lồ đè chết.
Hỗn động cảnh thập tầng, nửa bước thế giới chỉ là trò hề, riêng khí thế thôi đã hoàn toàn đè chết.
Những cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng còn có thể chịu đựng khí thế nhưng cũng biến sắc mặt.
Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng không phải người tầm thường, ai nấy có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, họ cùng nhận ra khí thế đó thuộc về văn minh cảnh.
Người cấp văn minh giáng lâm!
Tất cả mọi người tràn đầy kinh hoảng! Người văn minh cảnh khác với kẻ khác.
Lục Nguyên cũng ngẩng đầu lên, hắn phát hiện văn minh cảnh từ trên trời đáp xuống hướng về mình, khí thế cực kỳ cường đại sớm tỏa định mình, không thể tránh né, trốn không được. Mặc kệ nó, để xem người tới là ai rồi tính nước kế tiếp.
Người trên bầu trời rốt cuộc đáp xuống.
Đó là người đàn ông trung niên mũi ưng, hốc mắt rất sâu hưn nữa có chút màu đỏ, vóc dáng rất cao, sau lưng như có vô số chim ưng đang bay, trong tay gã như nắm giữ chân lý thế gian. Dưới chân gã đạp dấu vết đại đạo, văn minh liên miên phát ra từ tay gã, gã đại biểu là một văn minh.
Văn minh thâm trầm! Văn minh vĩ đại! Văn minh vô tận! Văn minh sử thi! Toàn bộ tập trung vào người gã.
Mặc Sĩ Tịch Mịch thì thào:
- Phó chủ hoang ưng văn minh.
Gã được gọi là hạng ba Thiên Bảng nhưng hiểu rằng khác xa văn minh cảnh. Cái gọi là Năm Mươi Thiên Bảng là người có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh, nhớ kỹ, chỉ là một chỉ mà thôi chứ không nhiều hơn, không phải là một chiêu. Nếu người một kỷ nguyên nghiêm túc muốn giết người Năm Mươi Thiên Bảng thì họ không thể đánh lại được, Mặc Sĩ Tịch Mịch rất rõ điểm này.
Tư Đồ không không thì thào lặp lại:
- Phó chủ hoang ưng văn minh.
Trên mặt Tư Đồ không không có một vết đao, là do phó chủ hoang ưng văn minh làm cho. Đương nhiên Tư Đồ không không cũng biết rằng phó chủ hoang ưng văn minh không thật sự muốn giết gã, nếu không thì gã có ba nhiêu cái mạng cũng sớm đi đời nhà ma.
Khi phó chủ hoang ưng văn minh đấu với người ta thì một cánh chim đánh qua, vô tình làm bị thương Tư Đồ không không thôi, tức là nói đứng ngoài bị lan đến, đánh Tư Đồ không không trọng thương. Tư Đồ không không biết hạng sáu Thiên Bảng của mình đối với những người khác có lẽ là uy diệu vạn cổ, nhưng đối mặt văn minh cảnh phó chủ hoang ưng văn minh thì chỉ là con kiến mà thôi.
Mộ Dung Hồng Lệ cảm thấy từ người phó chủ hoang ưng văn minh lực lượng cực kỳ cường đại.
Phó chủ hoang ưng văn minh giáng lâm!
Tại sao phó chủ hoang ưng văn minh giáng xuống đây? Côn Bằng Vương, Âu Dương Lạc, Phương Chu liên kết nhau bỗng ra tay, những người khác chắc là không biết cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng toàn bộ tập trung ở Thiên Bảng Ngọc Bia mới đúng, dù sao thì chuyện xảy ra đột ngột, thời gian ở trong thế giới côn bằng cũng rất ngắn. Thế giới côn bằng loại sinh vật côn bằng có một đặc điểm, đó là tốc độ thời gian bên trong chảy chậm, cho nên thời gian bên ngoài chắc là rất ngắn ngủi mới đúng.
Trong thời gian ngắn như vậy tại sao phó chủ hoang ưng văn minh ở đây? Kỳ thật thì bên trong có lý do Phương Chu nhúng tay vào. Gã là đệ tử của Mệnh Lý phó chủ văn minh, mà Mệnh Lý phó chủ văn minh tự gọi là không môn không phái không có thế lực, đã âm thầm chuẩn bị một kế hoạch lớn cấu kết với chủ thái cổ văn minh. Vậy nên Phương Chu thấy Côn Bằng Vương, Âu Dương Lạc tìm tới cửa thì có truyền tin ra ngoài, cũng vì vậy mà phó chủ hoang ưng văn minh cách gần nhất chạy tới. Vốn dựa theo kế hoạch của Phương Chu thì nếu Côn Bằng Vương thành công sẽ do phó chủ hoang ưng văn minh đánh chết gã, cướp lại văn minh thần hoa. Nếu Hoang Chi Tử thành công được hai văn minh thần hoa thì tất cả dựa theo ban đầu tính, đánh chết Lục Nguyên, đây chính là kế hoạch của Phương Chu.
Cho nên Côn Bằng Vương có chết trong tay Hoang Chi Tử hay không thì số phận gã là chết chắc, không có thay đổi gì khác, gã sớm bị Phương Chu tính kế rồi.
Nhưng bây giờ Lục Nguyên lấy được hai phần văn minh thần hoa, đây là việc ngoài dự đoán.
Nhưng mặc dù phó chủ hoang ưng văn minh tới chậm chút thì rốt cuộc vẫn là giáng lâm!
Tạm thời nơi này chỉ có một vị giáng xuống, văn minh cảnh khác đều ở quá xa hoặc là không thu được tin tức.
Trung ương thiên triều rộng lớn, Lục Nguyên tùy tiện đi văn minh gần nhất cũng mất mấy chục ngày, người khác dù là cấp chủ văn minh không ở gần đó tối thiểu cần hơn mười ngày. Dù sao Lục Nguyên là gần văn minh, bản thân nổi tiếng về tốc độ. Chủ thái cổ văn minh và Mệnh Lý phó chủ văn minh thì cơ duyên xảo hợp cách gần, vốn định đánh chết Lục Nguyên. Chủ thái cổ văn minh là loại người chỉ cần thành công thắng lợi, đường đường là chủ văn minh mà đi tới ám sát thế giới cảnh không sợ mất mặt mũi.
Nhưng mà bây giờ chủ thái cổ văn minh phải làm chuyện lớn khác, là một việc khá lớn. Trước kia đã có nói chủ thái cổ văn minh đang thực hiện một kế hoạch, chuyện đó quan trọng hơn giết Lục Nguyên nhiều, vậy nên trong phút chốc không khả năng đuổi theo kịp.
Lại nói không kể tới đại thế bên ngoài, chỉ nói chỗ này.
Phó chủ hoang ưng văn minh nhìn hướng Lục Nguyên, rống to:
- Lục Nguyên!
Trong thanh âm ẩn chứa vô cùng văn minh sát ca, những người khác bị lan tới thấy vô cùng khó chịu. Lục Nguyên ở bên trong cảm giác nghe tới văn minh sát ca khủng bố nhất, dường như rơi vào tầng địa ngục cực ác chót nhất.
Nhưng Lục Nguyên giơ tay lên, nói:
- Ta lấy tâm ta vấn kiếm, kiếm thẳng trảm trường không!
Dưỡng Ngô tiên kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm tâm sáng tỏ, một mảnh trong sáng.
Phó chủ hoang ưng văn minh nhìn Lục Nguyên, nói:
- Không tệ, có thể tránh đi một kích kia, đáng tiếc, ngày hôm nay ta nói rõ cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ chết trong tay của bổn văn minh.
Gã hời hợt nói, một văn minh cảnh giết chết một thế giới cảnh không phải chuyện gì khó.
Phó chủ hoang ưng văn minh muốn đích thân ra tay giết chết Lục Nguyên, xem ra hắn sẽ chết tại đây rồi!
Đây là suy nghĩ của các cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, bởi vì phó chủ hoang ưng văn minh quá cường đại, mạnh đến không lời nào có thể diễn tả được.
Nhân vật như vậy thật muốn giết ai, trong Thiên Bảng không người chống lại được, bao gồm hạng nhất Cổ Thủy chưa vào văn minh, dưới văn minh thì có cách biệt lớn như vậy đấy.
Khi mọi người cho rằng Lục Nguyên xong đời rồi thì hắn cực kỳ bình tĩnh nói:
- Phó chủ hoang ưng văn minh đúng chứ? Ta phải nhìn xem ngươi có giết ta được không. Đừng có cuối cùng đường đường là văn minh cảnh ra tay mà không thể giết ta thì buồn cười lắm.
Bây giờ Lục Nguyên ở trạng thái hoàn mỹ, tại thế giới côn bằng bị Hoang Chi Tử thương tổn hai nhát khá nhẹ, nuốt xong hồng hoang chiến xa thì tinh thần tràn trề, rất nhiều vết thương đã hồi phục lại. Hắn tiếp xúc với văn minh thần hoa thì vết thwng càng lành lặn không chừa lại chút gì, toàn thân ở trạng thái tốt nhất, nổi ý muốn đấu cùng phó chủ hoang ưng văn minh.
/1562
|