Lục Nguyên cũng không nóng nảy, hắn biết đây là thời khắc mấu chốt nhất để mình trùng kích vào Văn Minh cảnh.
Đương nhiên, trên đường đi Lục Nguyên cũng giao thủ với Vũ Yến văn minh phó chủ. Bị nàng đánh bại một cách dễ dàng, đây là muốn luyện “Bách Bại Chân Kinh”. Hiện giờ hắn vẫn còn đang luyện thứ đó, mà Bách Bại Chân Kinh cũng đã tích lũy được chừng mười tám bại rồi. Thì ra từ lúc giao thủ với Thiên Lý văn minh phó chủ, hắn cũng đã tích lũy đến mười sáu bại.
- Ta cũng có một việc muốn lĩnh giáo, làm sao để tăng lên kỷ nguyên pháp lực? Ví như làm thế nào để thúc đẩy pháp lực của một kỷ nguyên?
Lục Nguyên hỏi, hiện tại hắn mơ hồ cảm thấy không lâu sau mình sẽ có thể đột phá đến Văn Minh cảnh rồi, cho nên muốn hiểu rõ hơn một chút về Văn Minh cảnh, không thể chẳng biết gì được.
- Muốn gia tăng kỷ nguyên pháp lực là một chuyện khá khó, cơ bản có ba cách. Đầu tiên là dựa vào vô tận khổ tu, mà cái cách này lại rất tốn thời gian.
- Thứ hai là đạt được thần vật nào đó, lúc kỷ nguyên sinh ra và biến mất sẽ sản sinh ra một số thần vật như vậy. Những thần vật này có thể gia tăng kỷ nguyên pháp lực cho người có được chúng. Chỉ có điều chúng đều bị những văn minh cực mạnh cướp đoạt, những văn minh phó chủ thực lực yếu thì sẽ chẳng có được gì. Đây là lý do vì sao mà người mạnh thì ngày càng mạnh, kẻ yếu thì mãi vẫn yếu. Mà ở Văn Minh cảnh, điều này lại càng rõ ràng, sẽ chẳng ai để cho nhiều kẻ yếu cơ hội mạnh lên, một đám cường giả kia độc chiếm nhiều kỷ nguyên, nhưng may mắn còn có hai mươi kỷ nguyên kiếp, bọn họ mạnh đến mấy cũng chỉ có thể sống hai mươi kỷ nguyên mà thôi. Vượt qua kỷ nguyên này tính ra cũng muốn xong đời, ví như Phật Cổ văn minh chi chủ cách hai mươi kỷ nguyên cũng không xa nữa.
Nghe Vũ Yến văn minh phó chủ nói như vậy, Lục Nguyên mới biết được thì ra Phật Cổ văn minh chi chủ đã không còn bao nhiêu kỷ nguyên có thể sống. Đây là một tin tức trọng đại, mà Hoang Cổ văn minh chi chủ thì vẫn như mặt trời ban trưa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì mười kỷ nguyên sau, Hoang Cổ văn minh xác định sẽ hùng bá thiên địa, không ai có thể kháng lại. Dù sau Hoang Cổ trẻ tuổi nhất, và Tứ Cổ khác đều già rồi, trách không được mà hiện tại rất nhiều Văn Minh cảnh đều không dám trêu trọc Hoang Cổ văn minh chi chủ.
- Cách thứ ba là được một số tiền bối già tuổi quán công, hiện tại tuy nói là chỉ có một số văn minh chi chủ như vậy, nhưng thật ra vẫn có một số văn minh chi chủ tiềm tàng trong bóng tối không xuất hiện. Những người này, trước khi họ hao hết thọ nguyên thì sẽ tìm một người đạt đến Văn Minh cảnh để quán công. Quán công như vậy có thể làm cho Văn Minh cảnh cấp thấp nhanh chóng tiến bộ, thực lực tăng vọt.
- Đây là biện pháp để tăng kỷ nguyên pháp lực, nhưng bất kể là cách nào thì cũng sẽ không dễ dàng đâu.
Vừa đi vừa nói chuyện với Vũ Yến văn minh phó chủ, rốt cuộc cũng đã tới Di Thất chi địa.
Đây cũng không phải lần đầu Lục Nguyên tới Di Thất chi địa, mà lúc này đây là vì trùng kích Văn Minh cảnh nên mới đến, cho nên đặc biệt cảm khái. Lục Nguyên đánh ra một cái tín hiệu, là tín hiệu liên lạc giữa ba thần thoại của Hoa Sơn, nhưng lại không thu được tín hiệu đáp lại. Xem ra hai người Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền tạm thời không thể đến đây, không biết hai người họ trùng kích Văn Minh cảnh thế nào rồi.
Lục Nguyên tất nhiên không biết, hiện giờ Yến Thương Thiên đang chạy trối chết. Yến Thương Thiên đánh với Tà Kiếm văn minh phó chủ, nhưng thực lực hiện giờ của hắn rõ ràng không bằng tên kia, cho nên hiện giờ đang không ngừng chạy trốn.
…
Lục Nguyên phi hành trên hư không, đây là một vùng đất chết chóc không có sinh linh của Di Thất chi địa, mà Lục Nguyên một đường bay thẳng, rốt cuộc tìm được một khối nham thạch ở đây. Chính là khối nham thạch này, Lục Nguyên lấy ra Bát Diện kiếm giả lệnh hợp thành chìa khóa, mở ra khối nham thạch này.
Thật ra Lục Nguyên cũng biết mình bị Hoang Ưng văn minh phó chủ truy tung, nhưng lại không có biện pháp, hắn căn bản không cắt đuôi được đối phương, cho nên chỉ có thể không để ý tới. Dù sao, chỉ cần thực lực của hắn tăng lên Văn Minh cảnh thì liền có thể đại sát tứ phương. Lục Nguyên hỏi:
- Vũ Yến tiền bối, ngươi biết sử dụng kiếm không?
Vũ Yến văn minh phó chủ mất hứng nhíu mày lại:
- Phải gọi ta là Vũ Yến tỷ.
- Được rồi, Vũ Yến tỷ.
Lục Nguyên cũng bất đắc dĩ, dù sao đối phương cũng là ân nhân cứu mạng của mình, một đường lại giúp mình nữa, cho nên cũng chỉ có thể gọi như vậy.
Đương nhiên ta biết sử dụng kiếm, Thập Cường Võ Đạo cũng có một môn là kiếm đạo.
Lục Nguyên cũng biết Thập Cường Võ Đạo mà Vũ Yến văn minh phó chủ nói đến, Vũ Cổ văn minh chi chủ tinh thông mười loại binh khí, sáng chế ra Thập Cường Võ Đạo, đao thương kiếm kích đều có đủ, Vũ Yến văn minh phó chủ luyện chính là Thập Cường Võ Đạo, cho nên biết dùng kiếm cũng rất bình thường.
Lục Nguyên nói:
- Đây là cửa vào của thượng cổ kiếm giả mộ, nơi này có một Viên chi thượng cổ kiếm trận. Nếu Hoang Ưng văn minh phó chủ tới đây, ngươi có thể dùng Viên chi thượng cổ kiếm trận đối định, sẽ tiết kiệm rất nhiều khí lực.
Lục Nguyên lập tức đem Viên chi thượng cổ kiếm giả truyền thụ cho Vũ Yến văn minh phó chủ.
Vũ Yến văn minh phó chủ cũng có chút hứng thú với một kỷ nguyên kiếm trận, cho nên cũng vui vẻ nghiên cứu Viên chi thượng cổ kiếm trận này. Đương nhiên, Vũ Yến văn minh phó chủ cũng không nghĩ mình sẽ sử dụng Viên chi thượng cổ kiếm trận này để đối phó với Hoang Ưng, nàng đâu có yếu hơn hắn.
Sau khi Lục Nguyên nhắn nhủ xong, cũng tiến nhập vào trong thượng cổ kiếm giả mộ. Đúng vậy, bây giờ hắn sẽ trùng kích Văn Minh cảnh!
Trong hư không, Tiên chi tử nơi mi tâm có một điểm hồng chí, làn da trắng nõn như nữ tử, vô cùng tuấn mỹ chính đang không ngừng ngưng luyện.
Từng đạo khí trắng xuất hiện trong hư không, bị hút vào trong cơ thể Tiên chi tử, rồi sau đó lại thoát ra. Trong những đạo khí trắng này mơ hồ thấy được rồng màu trắng, tiên nhân màu trắng, kiến trúc màu trắng… Mỗi một lần hít thở liền có dị tượng như vậy, đủ thấy chỗ bất phàm.
Khi thực lực của Lục Nguyên và Hoang chi tử không ngừng tiến bộ, Tiên chi tử cũng đang không ngừng tiến bộ.
Dù sao, Tiên chi tử cũng là một trong bảy đứa con của số mệnh, hơn nữa còn không kém Phật chi tử và Kiếm chi tử. Tiên chi tử là cao thủ chân chính.
Tiên chi tử dừng thổ nạp lại.
Hiện giờ thực lực của hắn hẳn đã vượt qua Hoa Pháp Thánh, cũng có tư cách tiến vào năm mươi trong Thiên bảng.
Nhưng lúc này đây, tu hành cũng không vì vậy mà chấm dứt.
Bàn tay Tiên chi tử chuyển động, một viên cầu xuất hiện trong tay hắn. Viên cầu này vô cùng nặng, là một pháp bảo mà không lâu trước đó Tiên Cổ văn minh chi chủ ban cho hắn. Pháp bảo này tên là Tiên chi Phong Thần Đài, nó cứng rắn một cách thần kỳ, cho dù là đặt di thể của Văn Minh cảnh trong đó thì nó cũng sẽ không sụp đổ
Đương nhiên, trên đường đi Lục Nguyên cũng giao thủ với Vũ Yến văn minh phó chủ. Bị nàng đánh bại một cách dễ dàng, đây là muốn luyện “Bách Bại Chân Kinh”. Hiện giờ hắn vẫn còn đang luyện thứ đó, mà Bách Bại Chân Kinh cũng đã tích lũy được chừng mười tám bại rồi. Thì ra từ lúc giao thủ với Thiên Lý văn minh phó chủ, hắn cũng đã tích lũy đến mười sáu bại.
- Ta cũng có một việc muốn lĩnh giáo, làm sao để tăng lên kỷ nguyên pháp lực? Ví như làm thế nào để thúc đẩy pháp lực của một kỷ nguyên?
Lục Nguyên hỏi, hiện tại hắn mơ hồ cảm thấy không lâu sau mình sẽ có thể đột phá đến Văn Minh cảnh rồi, cho nên muốn hiểu rõ hơn một chút về Văn Minh cảnh, không thể chẳng biết gì được.
- Muốn gia tăng kỷ nguyên pháp lực là một chuyện khá khó, cơ bản có ba cách. Đầu tiên là dựa vào vô tận khổ tu, mà cái cách này lại rất tốn thời gian.
- Thứ hai là đạt được thần vật nào đó, lúc kỷ nguyên sinh ra và biến mất sẽ sản sinh ra một số thần vật như vậy. Những thần vật này có thể gia tăng kỷ nguyên pháp lực cho người có được chúng. Chỉ có điều chúng đều bị những văn minh cực mạnh cướp đoạt, những văn minh phó chủ thực lực yếu thì sẽ chẳng có được gì. Đây là lý do vì sao mà người mạnh thì ngày càng mạnh, kẻ yếu thì mãi vẫn yếu. Mà ở Văn Minh cảnh, điều này lại càng rõ ràng, sẽ chẳng ai để cho nhiều kẻ yếu cơ hội mạnh lên, một đám cường giả kia độc chiếm nhiều kỷ nguyên, nhưng may mắn còn có hai mươi kỷ nguyên kiếp, bọn họ mạnh đến mấy cũng chỉ có thể sống hai mươi kỷ nguyên mà thôi. Vượt qua kỷ nguyên này tính ra cũng muốn xong đời, ví như Phật Cổ văn minh chi chủ cách hai mươi kỷ nguyên cũng không xa nữa.
Nghe Vũ Yến văn minh phó chủ nói như vậy, Lục Nguyên mới biết được thì ra Phật Cổ văn minh chi chủ đã không còn bao nhiêu kỷ nguyên có thể sống. Đây là một tin tức trọng đại, mà Hoang Cổ văn minh chi chủ thì vẫn như mặt trời ban trưa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì mười kỷ nguyên sau, Hoang Cổ văn minh xác định sẽ hùng bá thiên địa, không ai có thể kháng lại. Dù sau Hoang Cổ trẻ tuổi nhất, và Tứ Cổ khác đều già rồi, trách không được mà hiện tại rất nhiều Văn Minh cảnh đều không dám trêu trọc Hoang Cổ văn minh chi chủ.
- Cách thứ ba là được một số tiền bối già tuổi quán công, hiện tại tuy nói là chỉ có một số văn minh chi chủ như vậy, nhưng thật ra vẫn có một số văn minh chi chủ tiềm tàng trong bóng tối không xuất hiện. Những người này, trước khi họ hao hết thọ nguyên thì sẽ tìm một người đạt đến Văn Minh cảnh để quán công. Quán công như vậy có thể làm cho Văn Minh cảnh cấp thấp nhanh chóng tiến bộ, thực lực tăng vọt.
- Đây là biện pháp để tăng kỷ nguyên pháp lực, nhưng bất kể là cách nào thì cũng sẽ không dễ dàng đâu.
Vừa đi vừa nói chuyện với Vũ Yến văn minh phó chủ, rốt cuộc cũng đã tới Di Thất chi địa.
Đây cũng không phải lần đầu Lục Nguyên tới Di Thất chi địa, mà lúc này đây là vì trùng kích Văn Minh cảnh nên mới đến, cho nên đặc biệt cảm khái. Lục Nguyên đánh ra một cái tín hiệu, là tín hiệu liên lạc giữa ba thần thoại của Hoa Sơn, nhưng lại không thu được tín hiệu đáp lại. Xem ra hai người Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền tạm thời không thể đến đây, không biết hai người họ trùng kích Văn Minh cảnh thế nào rồi.
Lục Nguyên tất nhiên không biết, hiện giờ Yến Thương Thiên đang chạy trối chết. Yến Thương Thiên đánh với Tà Kiếm văn minh phó chủ, nhưng thực lực hiện giờ của hắn rõ ràng không bằng tên kia, cho nên hiện giờ đang không ngừng chạy trốn.
…
Lục Nguyên phi hành trên hư không, đây là một vùng đất chết chóc không có sinh linh của Di Thất chi địa, mà Lục Nguyên một đường bay thẳng, rốt cuộc tìm được một khối nham thạch ở đây. Chính là khối nham thạch này, Lục Nguyên lấy ra Bát Diện kiếm giả lệnh hợp thành chìa khóa, mở ra khối nham thạch này.
Thật ra Lục Nguyên cũng biết mình bị Hoang Ưng văn minh phó chủ truy tung, nhưng lại không có biện pháp, hắn căn bản không cắt đuôi được đối phương, cho nên chỉ có thể không để ý tới. Dù sao, chỉ cần thực lực của hắn tăng lên Văn Minh cảnh thì liền có thể đại sát tứ phương. Lục Nguyên hỏi:
- Vũ Yến tiền bối, ngươi biết sử dụng kiếm không?
Vũ Yến văn minh phó chủ mất hứng nhíu mày lại:
- Phải gọi ta là Vũ Yến tỷ.
- Được rồi, Vũ Yến tỷ.
Lục Nguyên cũng bất đắc dĩ, dù sao đối phương cũng là ân nhân cứu mạng của mình, một đường lại giúp mình nữa, cho nên cũng chỉ có thể gọi như vậy.
Đương nhiên ta biết sử dụng kiếm, Thập Cường Võ Đạo cũng có một môn là kiếm đạo.
Lục Nguyên cũng biết Thập Cường Võ Đạo mà Vũ Yến văn minh phó chủ nói đến, Vũ Cổ văn minh chi chủ tinh thông mười loại binh khí, sáng chế ra Thập Cường Võ Đạo, đao thương kiếm kích đều có đủ, Vũ Yến văn minh phó chủ luyện chính là Thập Cường Võ Đạo, cho nên biết dùng kiếm cũng rất bình thường.
Lục Nguyên nói:
- Đây là cửa vào của thượng cổ kiếm giả mộ, nơi này có một Viên chi thượng cổ kiếm trận. Nếu Hoang Ưng văn minh phó chủ tới đây, ngươi có thể dùng Viên chi thượng cổ kiếm trận đối định, sẽ tiết kiệm rất nhiều khí lực.
Lục Nguyên lập tức đem Viên chi thượng cổ kiếm giả truyền thụ cho Vũ Yến văn minh phó chủ.
Vũ Yến văn minh phó chủ cũng có chút hứng thú với một kỷ nguyên kiếm trận, cho nên cũng vui vẻ nghiên cứu Viên chi thượng cổ kiếm trận này. Đương nhiên, Vũ Yến văn minh phó chủ cũng không nghĩ mình sẽ sử dụng Viên chi thượng cổ kiếm trận này để đối phó với Hoang Ưng, nàng đâu có yếu hơn hắn.
Sau khi Lục Nguyên nhắn nhủ xong, cũng tiến nhập vào trong thượng cổ kiếm giả mộ. Đúng vậy, bây giờ hắn sẽ trùng kích Văn Minh cảnh!
Trong hư không, Tiên chi tử nơi mi tâm có một điểm hồng chí, làn da trắng nõn như nữ tử, vô cùng tuấn mỹ chính đang không ngừng ngưng luyện.
Từng đạo khí trắng xuất hiện trong hư không, bị hút vào trong cơ thể Tiên chi tử, rồi sau đó lại thoát ra. Trong những đạo khí trắng này mơ hồ thấy được rồng màu trắng, tiên nhân màu trắng, kiến trúc màu trắng… Mỗi một lần hít thở liền có dị tượng như vậy, đủ thấy chỗ bất phàm.
Khi thực lực của Lục Nguyên và Hoang chi tử không ngừng tiến bộ, Tiên chi tử cũng đang không ngừng tiến bộ.
Dù sao, Tiên chi tử cũng là một trong bảy đứa con của số mệnh, hơn nữa còn không kém Phật chi tử và Kiếm chi tử. Tiên chi tử là cao thủ chân chính.
Tiên chi tử dừng thổ nạp lại.
Hiện giờ thực lực của hắn hẳn đã vượt qua Hoa Pháp Thánh, cũng có tư cách tiến vào năm mươi trong Thiên bảng.
Nhưng lúc này đây, tu hành cũng không vì vậy mà chấm dứt.
Bàn tay Tiên chi tử chuyển động, một viên cầu xuất hiện trong tay hắn. Viên cầu này vô cùng nặng, là một pháp bảo mà không lâu trước đó Tiên Cổ văn minh chi chủ ban cho hắn. Pháp bảo này tên là Tiên chi Phong Thần Đài, nó cứng rắn một cách thần kỳ, cho dù là đặt di thể của Văn Minh cảnh trong đó thì nó cũng sẽ không sụp đổ
/1562
|