Sở Đoạn quát to lên:
- Lần này, tất nhiên sẽ có người bị thương vong, cũng sẽ có người tài ba bị chết. Nhưng hết thảy đều không sao. Chúng ta là người Hoa Sơn, chúng ta phải bảo vệ Hoa Sơn.
- Đồng thời, lập tức phát động cơ chế ban thưởng. Chúng ta có pháp bảo Chu Thiên Nghi. Tuần này Chu Thiên Nghi có thể tính toán số lượng và chất lượng yêu ma mà chư vị đã giết trên chiến trường. Sau khi cân nhắc sẽ cho ra chiến tích của mỗi người. Trên chiến trường lập được công lớn thì có thể đạt được khen thưởng cực lớn, trong đó có cả ban thưởng dị thú cấp linh thú.
Lời nói vừa dứt, lập tức có không ít trưởng lão lên tiếng tán thành. Dị thú cấp linh thú so với cự thú cấp linh thú thì mạnh hơn nhiều. Lục Nguyên bản thân cũng không có một con dị thú cấp linh thú nào. Mà lần này, rõ ràng dị thú cấp linh thú cũng được lấy ra ban thưởng.
- Sau khi đánh lùi được bọn yêu ma thu được chiến lợi phẩm, cơ bản cũng sẽ lấy ra ban thưởng cho mọi người.
Đây đúng là một cơ chế ban thưởng. Yêu ma nhất định sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Đến lúc đó, bao nhiêu chiến lợi phẩm sẽ bị tịch thu. Nếu lấy ra ban thưởng thì quá tốt. Mọi người lúc này cảm xúc đặc biệt xúc động. Không thể không nói, Sở Đoạn rất hiểu nhân tâm của mọi người.
Trong lịch sử của Hoa Sơn, lực lượng của Hoa Sơn, danh vọng đệ nhất tiên môn ở Tấn quốc đã khích lệ mọi người liều mạng với yêu ma. Lại còn đủ loại ban thưởng khiến mọi người càng thêm tin tưởng nhất định sẽ chiến thắng. Lục Nguyên nghe được cũng tâm động. Nhều tài nguyên được lấy ra ban thưởng như vậy, mà chính mình lại muốn đột phá lên Trường Sinh Cửu Trọng, nên cần một lượng tài nguyên lớn như thế.
Hoa Sơn Hộ Sơn đại trận là xuất phát từ Vân Vũ Tử Hà đồ đại trận, nghe nói có thể chép đầy một trang giấy lớn. Đây là đại trận cấp bậc bách vạn cấm chế, khó có thể công phá.
Đương nhiên, đại trận thì sao? Nếu đối diện với hơn mười vạn yêu ma, có mạnh đến cỡ nào, ngươi không phá cũng phải phá.
Cho nên, mặc dù có Hộ Sơn đại trận ứng chiến, nhưng một khi cuộc chiến bất lợi thì phải lui về.
Hơn nữa, đứng giữa đại trận mà phóng phi kiếm ra ngoài, bản thân ở vào vị trí an toàn thì rất khó.
Đơn giản mà nói, ngươi có thể nghĩ rằng có Hộ Sơn đại trận thì giống như bức tường thành chiến tranh. Tấn công vào bức tường thành này nhất định sẽ hao tổn nghiêm trọng. Trong binh pháp nhân gian cho rằng “bội nhi công chi, thập nhi vây chi”, thì trong chiến tranh của tu tiên giả cũng áp dụng như vậy. Hơn mười vạn yêu ma đã đến, tất nhiên không phải là đánh đấm giả bộ cho có khí thế. Chúng đang không ngừng công kích Hộ Sơn đại trận.
Hoa Sơn tất nhiên cũng phái người ứng chiến.
Kết quả, hai phe chiến tranh với nhau đã bắt đầu.
Lục Nguyên là nhóm đầu tiên xông lên chiến trường. Nhóm đầu tiên này phần lớn là người có kinh nghiệm đối phó với yêu ma. Họ có kinh nghiệm thì sẽ giảm bớt được tổn thất. Hoa Sơn tiên môn cũng không muốn tổn thất quá nhiều người trong trận chiến này.
Kết quả, Lục Nguyên tất nhiên là người có mặt trong nhóm thứ nhất. Dù sao Lục Nguyên cũng đã giao chiến nhiều lần với đám yêu ma.
Lục Nguyên tiến lên. Đám yêu ma bên kia chính là năm đại tộc Tu La nhất tộc, Thổ Ma nhất tộc, Sa Ma nhất tộc, Dạ Xoa nhất tộc và Địa Hành Tri Chu Nhân. Lục Nguyên tất nhiên cũng chẳng quan tâm. Dưỡng Ngô kiếm đã thăng cấp trở thành linh kiếm, chính khí càng đủ, có tác dụng rất lớn trong việc khắc chế yêu ma.
Mà đặc điểm của năm đại tộc này Lục Nguyên sớm rõ như lòng bàn tay.
Nhân số của yêu ma gần đây nhiều hơn so với Nhân tộc. Lục Nguyên lại xông đến phía trước, trong nháy mắt đụng phải Tu La cốt đao, Thổ ma thổ hệ pháp thuật, Dạ xoa hỏa hệ pháp thuật cùng với tám binh khí của Địa Hành Chu Tri Nhân đang vọt tới. Lục Nguyên trước khi lĩnh ngộ kiếm ý đã không thèm để mắt đến đám yêu ma này. Bây giờ đạt tới cảnh giới kiếm vương lại càng không để ý.
Tùy ý một kiếm, tựa hồ đã giết chết được mấy tên yêu ma.
Lại tùy ý một kiếm nữa, cứ thế mà giết chết một đám Tu La trước mặt.
Chỉ tùy ý nhưng rõ ràng kẻ địch không thể ngăn cản được.
Lục Nguyên đã tiến nhập vào cố trận. Trong lúc giết người, Lục Nguyên nội tâm cũng lâm vào trầm tư.
Hoa Sơn có rất nhiều kỷ niệm của mình.
Còn nhớ lúc đó, chính mình chỉ là một đứa bé mười tuổi, được sư phụ Lý Nguyên Bạch mang lên Hoa Sơn.
Sau đó, tại núi Hoa Sơn này, sư phụ đã chỉ dạy cho mình rất nhiều. Ví dụ như học chữ. Hắn ở Đông Lâm trấn cũng đã học được một ít chữ, nhưng muốn nhận biết được những điển tịch khó thì không thể nào. Sư phụ dạy mình tâm pháp trụ cột nhất, bắt đầu từ thiên địa nguyên khí, dạy mình luyện kiếm từ bảy mươi hai thức cơ bản nhất. Ở Hoa Sơn này, mình đã có sư phụ đầu tiên.
Ngoài ra, mình cũng có mấy vị sư đệ cùng nhau ăn biết bao nhiêu món ăn dân dã, uống bao nhiêu rượu, lại không biết bao nhiêu lần lăn ra bãi cỏ để ngủ. Ở Hoa Sơn, hắn có bằng hữu của mình.
Còn nhớ rõ, sau khi sư phụ chết, lúc ấy nếu như không có Nguyên Nguyên sư bá chiếu cố mình thì chính mình chỉ sợ sớm bị Tư Mã Trường Bạch giết chết rồi. Hoa Sơn có trưởng bối quan tâm đến mình.
Đúng vậy, Hoa Sơn có rất nhiều kỷ niệm. Có sư phụ, có bằng hữu, có trưởng bối quan tâm mình, có rất nhiều niềm vui, nỗi buồn, kiên trì, lười biếng….
Thời niên thiếu của mình đã trôi qua ở Hoa Sơn này.
Hoa Sơn sẽ không bao giờ bị đám thuộc hạ của Đông Phương Yêu phá hủy được.
Vì thời đại thiếu niên của mình mà nhớ lại.
Mình nhất định phải bảo vệ Hoa Sơn.
Hoa Sơn của mình, mình phải bảo vệ nó.
Kiếm từ trong người Lục Nguyên hóa thành một đạo lưu quang, một mạch liều chết xông qua. Đã có không ít yêu ma chết dưới thân kiếm của Lục Nguyên. Lục Nguyên không khỏi cảm thấy chính mình tựa hồ như ẩn một cỗ kiếm ý. Cỗ kiếm ý này nặng như đất, nhưng lại không phải là thổ chi kiếm ý cũng không phải là sơn chi kiếm ý.
Sau khi tự học Ngũ đế Ngũ hoàng Luân hồi kiếm đạo, hắn đối với các loại kiếm ý đều có sự so sánh nhạy cảm.
Mình bây giờ lại ngộ ra kiếm ý dạng gì?
Hắn từ từ suy nghĩ.
Chính mình muốn bảo vệ thời niên thiếu của mình ở Hoa Sơn, bảo vệ nơi mà mình từng lớn lên.
Thủ hộ thủ chi kiếm ý.
Đúng vậy, mình bây giờ dường như cảm giác được Thủ chi kiếm ý.
Mình bây giờ đã trùng kích được Kim hoàng kiếm đạo, kim hệ kiếm ý bốn loại, theo thứ tự là Kim, Khoái, Mạn, và Thu.
Nhưng hiện tại đã có sự ngộ ra về Thổ chi kiếm ý, tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Bản thân hắn không muốn dừng bước tại kim hoàng kiếm đạo, mà chính là ngũ hoàng kiếm đạo. Một khi đạt được rồi thì có thể giữ được chức vị Kiếm Hoàng.
Kiếm trung chi hoàng, vạn kiếm cúi đầu.
Hiện tại, hắn đang lĩnh ngộ Thủ chi tư kiếm ý. Nhưng thủ hộ có ý là gì? Hắn đang tự hỏi trong lòng mình điều đó, nên tốc độ trảm yêu từ ma không cao. Có đôi khi thậm chí còn ngẩn người dừng lại. Có những yêu ma gần đó phát hiện Lục Nguyên rõ ràng đang ngẩn người nên không khỏi vui mừng Nhưng khi tiến lên thì lại bị Lục Nguyên theo bản năng mà một kiếm giết chết.
Lục Nguyên vẫn còn đang suy tư.
- Lần này, tất nhiên sẽ có người bị thương vong, cũng sẽ có người tài ba bị chết. Nhưng hết thảy đều không sao. Chúng ta là người Hoa Sơn, chúng ta phải bảo vệ Hoa Sơn.
- Đồng thời, lập tức phát động cơ chế ban thưởng. Chúng ta có pháp bảo Chu Thiên Nghi. Tuần này Chu Thiên Nghi có thể tính toán số lượng và chất lượng yêu ma mà chư vị đã giết trên chiến trường. Sau khi cân nhắc sẽ cho ra chiến tích của mỗi người. Trên chiến trường lập được công lớn thì có thể đạt được khen thưởng cực lớn, trong đó có cả ban thưởng dị thú cấp linh thú.
Lời nói vừa dứt, lập tức có không ít trưởng lão lên tiếng tán thành. Dị thú cấp linh thú so với cự thú cấp linh thú thì mạnh hơn nhiều. Lục Nguyên bản thân cũng không có một con dị thú cấp linh thú nào. Mà lần này, rõ ràng dị thú cấp linh thú cũng được lấy ra ban thưởng.
- Sau khi đánh lùi được bọn yêu ma thu được chiến lợi phẩm, cơ bản cũng sẽ lấy ra ban thưởng cho mọi người.
Đây đúng là một cơ chế ban thưởng. Yêu ma nhất định sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Đến lúc đó, bao nhiêu chiến lợi phẩm sẽ bị tịch thu. Nếu lấy ra ban thưởng thì quá tốt. Mọi người lúc này cảm xúc đặc biệt xúc động. Không thể không nói, Sở Đoạn rất hiểu nhân tâm của mọi người.
Trong lịch sử của Hoa Sơn, lực lượng của Hoa Sơn, danh vọng đệ nhất tiên môn ở Tấn quốc đã khích lệ mọi người liều mạng với yêu ma. Lại còn đủ loại ban thưởng khiến mọi người càng thêm tin tưởng nhất định sẽ chiến thắng. Lục Nguyên nghe được cũng tâm động. Nhều tài nguyên được lấy ra ban thưởng như vậy, mà chính mình lại muốn đột phá lên Trường Sinh Cửu Trọng, nên cần một lượng tài nguyên lớn như thế.
Hoa Sơn Hộ Sơn đại trận là xuất phát từ Vân Vũ Tử Hà đồ đại trận, nghe nói có thể chép đầy một trang giấy lớn. Đây là đại trận cấp bậc bách vạn cấm chế, khó có thể công phá.
Đương nhiên, đại trận thì sao? Nếu đối diện với hơn mười vạn yêu ma, có mạnh đến cỡ nào, ngươi không phá cũng phải phá.
Cho nên, mặc dù có Hộ Sơn đại trận ứng chiến, nhưng một khi cuộc chiến bất lợi thì phải lui về.
Hơn nữa, đứng giữa đại trận mà phóng phi kiếm ra ngoài, bản thân ở vào vị trí an toàn thì rất khó.
Đơn giản mà nói, ngươi có thể nghĩ rằng có Hộ Sơn đại trận thì giống như bức tường thành chiến tranh. Tấn công vào bức tường thành này nhất định sẽ hao tổn nghiêm trọng. Trong binh pháp nhân gian cho rằng “bội nhi công chi, thập nhi vây chi”, thì trong chiến tranh của tu tiên giả cũng áp dụng như vậy. Hơn mười vạn yêu ma đã đến, tất nhiên không phải là đánh đấm giả bộ cho có khí thế. Chúng đang không ngừng công kích Hộ Sơn đại trận.
Hoa Sơn tất nhiên cũng phái người ứng chiến.
Kết quả, hai phe chiến tranh với nhau đã bắt đầu.
Lục Nguyên là nhóm đầu tiên xông lên chiến trường. Nhóm đầu tiên này phần lớn là người có kinh nghiệm đối phó với yêu ma. Họ có kinh nghiệm thì sẽ giảm bớt được tổn thất. Hoa Sơn tiên môn cũng không muốn tổn thất quá nhiều người trong trận chiến này.
Kết quả, Lục Nguyên tất nhiên là người có mặt trong nhóm thứ nhất. Dù sao Lục Nguyên cũng đã giao chiến nhiều lần với đám yêu ma.
Lục Nguyên tiến lên. Đám yêu ma bên kia chính là năm đại tộc Tu La nhất tộc, Thổ Ma nhất tộc, Sa Ma nhất tộc, Dạ Xoa nhất tộc và Địa Hành Tri Chu Nhân. Lục Nguyên tất nhiên cũng chẳng quan tâm. Dưỡng Ngô kiếm đã thăng cấp trở thành linh kiếm, chính khí càng đủ, có tác dụng rất lớn trong việc khắc chế yêu ma.
Mà đặc điểm của năm đại tộc này Lục Nguyên sớm rõ như lòng bàn tay.
Nhân số của yêu ma gần đây nhiều hơn so với Nhân tộc. Lục Nguyên lại xông đến phía trước, trong nháy mắt đụng phải Tu La cốt đao, Thổ ma thổ hệ pháp thuật, Dạ xoa hỏa hệ pháp thuật cùng với tám binh khí của Địa Hành Chu Tri Nhân đang vọt tới. Lục Nguyên trước khi lĩnh ngộ kiếm ý đã không thèm để mắt đến đám yêu ma này. Bây giờ đạt tới cảnh giới kiếm vương lại càng không để ý.
Tùy ý một kiếm, tựa hồ đã giết chết được mấy tên yêu ma.
Lại tùy ý một kiếm nữa, cứ thế mà giết chết một đám Tu La trước mặt.
Chỉ tùy ý nhưng rõ ràng kẻ địch không thể ngăn cản được.
Lục Nguyên đã tiến nhập vào cố trận. Trong lúc giết người, Lục Nguyên nội tâm cũng lâm vào trầm tư.
Hoa Sơn có rất nhiều kỷ niệm của mình.
Còn nhớ lúc đó, chính mình chỉ là một đứa bé mười tuổi, được sư phụ Lý Nguyên Bạch mang lên Hoa Sơn.
Sau đó, tại núi Hoa Sơn này, sư phụ đã chỉ dạy cho mình rất nhiều. Ví dụ như học chữ. Hắn ở Đông Lâm trấn cũng đã học được một ít chữ, nhưng muốn nhận biết được những điển tịch khó thì không thể nào. Sư phụ dạy mình tâm pháp trụ cột nhất, bắt đầu từ thiên địa nguyên khí, dạy mình luyện kiếm từ bảy mươi hai thức cơ bản nhất. Ở Hoa Sơn này, mình đã có sư phụ đầu tiên.
Ngoài ra, mình cũng có mấy vị sư đệ cùng nhau ăn biết bao nhiêu món ăn dân dã, uống bao nhiêu rượu, lại không biết bao nhiêu lần lăn ra bãi cỏ để ngủ. Ở Hoa Sơn, hắn có bằng hữu của mình.
Còn nhớ rõ, sau khi sư phụ chết, lúc ấy nếu như không có Nguyên Nguyên sư bá chiếu cố mình thì chính mình chỉ sợ sớm bị Tư Mã Trường Bạch giết chết rồi. Hoa Sơn có trưởng bối quan tâm đến mình.
Đúng vậy, Hoa Sơn có rất nhiều kỷ niệm. Có sư phụ, có bằng hữu, có trưởng bối quan tâm mình, có rất nhiều niềm vui, nỗi buồn, kiên trì, lười biếng….
Thời niên thiếu của mình đã trôi qua ở Hoa Sơn này.
Hoa Sơn sẽ không bao giờ bị đám thuộc hạ của Đông Phương Yêu phá hủy được.
Vì thời đại thiếu niên của mình mà nhớ lại.
Mình nhất định phải bảo vệ Hoa Sơn.
Hoa Sơn của mình, mình phải bảo vệ nó.
Kiếm từ trong người Lục Nguyên hóa thành một đạo lưu quang, một mạch liều chết xông qua. Đã có không ít yêu ma chết dưới thân kiếm của Lục Nguyên. Lục Nguyên không khỏi cảm thấy chính mình tựa hồ như ẩn một cỗ kiếm ý. Cỗ kiếm ý này nặng như đất, nhưng lại không phải là thổ chi kiếm ý cũng không phải là sơn chi kiếm ý.
Sau khi tự học Ngũ đế Ngũ hoàng Luân hồi kiếm đạo, hắn đối với các loại kiếm ý đều có sự so sánh nhạy cảm.
Mình bây giờ lại ngộ ra kiếm ý dạng gì?
Hắn từ từ suy nghĩ.
Chính mình muốn bảo vệ thời niên thiếu của mình ở Hoa Sơn, bảo vệ nơi mà mình từng lớn lên.
Thủ hộ thủ chi kiếm ý.
Đúng vậy, mình bây giờ dường như cảm giác được Thủ chi kiếm ý.
Mình bây giờ đã trùng kích được Kim hoàng kiếm đạo, kim hệ kiếm ý bốn loại, theo thứ tự là Kim, Khoái, Mạn, và Thu.
Nhưng hiện tại đã có sự ngộ ra về Thổ chi kiếm ý, tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Bản thân hắn không muốn dừng bước tại kim hoàng kiếm đạo, mà chính là ngũ hoàng kiếm đạo. Một khi đạt được rồi thì có thể giữ được chức vị Kiếm Hoàng.
Kiếm trung chi hoàng, vạn kiếm cúi đầu.
Hiện tại, hắn đang lĩnh ngộ Thủ chi tư kiếm ý. Nhưng thủ hộ có ý là gì? Hắn đang tự hỏi trong lòng mình điều đó, nên tốc độ trảm yêu từ ma không cao. Có đôi khi thậm chí còn ngẩn người dừng lại. Có những yêu ma gần đó phát hiện Lục Nguyên rõ ràng đang ngẩn người nên không khỏi vui mừng Nhưng khi tiến lên thì lại bị Lục Nguyên theo bản năng mà một kiếm giết chết.
Lục Nguyên vẫn còn đang suy tư.
/1562
|