Bạch Viên tông sư, Thiên Viên tông sư, Tổ Thiên Thu tông sư, bảy vị tông sư tại Việt Lộc Sơn cùng đứng dậy.
Vẫn là thói quen do Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm phát ngôn:
- Các vị, thời gian hai năm rưỡi đến rồi. Trong hai năm rưỡi mọi người đều tăng thực lực không ít, chắc các vị đều có thu hoạch, bây giờ cách khảo hạch bách quốc còn có nửa năm. Trong nửa năm này, các vị sẽ quay về chỗ cũ.
- Nghỉ ngơi nửa năm, nửa năm sau chính là khảo hạch bách quốc.
- Hy vọng các vị trong khảo hạch bách quốc đều biểu hiện cho tốt, tranh thủ đi vào khảo hạch bách quốc.
- Bởi vì đó mới là thế giới càng lớn, võ đài càng rộng.
- Tại đó, các vị mới có thể được đến lực lượng càng cường đại.
- Hai năm rưỡi các vị tại đây tư liệu sẽ hoàn toàn phong kín, không bị bên ngoài biết, cho nên các vị có thể ẩn giấu thực lực của mình. Dù sao trước khảo hạch bách quốc sẽ có rất nhiều thám tử, nếu dễ dàng bị dò xét ra thực lực thì sẽ có hại trong khảo hạch bách quốc.
Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm nói:
- Tốt lắm, ta không nhiều lời, nói tám lại, nửa năm sau hãy cố gắng, bây giờ do mấy vị tông sư khác nói chuyện.
Mấy vị tông sư khác nói chuyện cơ bản hoàn toàn giống nhau, đều là nói cái gì hy vọng mọi người nửa năm sau cố gắng.
Lục Nguyên nghe mấy vị tông sư trên Lộc Đài nói chuyện, đúng rồi, hai năm rưỡi đã qua, mình tiến bộ rất lớn, giờ cũng nên về Hoa Sơn. Có thể ở Hoa Sơn nửa năm, tới lúc đó chính là khảo hạch bách quốc mong chờ đã lâu.
Bây giờ, về Hoa Sơn thôi.
Thời gian, nửa năm.
Trên Lộc Đài nói chuyện một lúc sau mọi người tự động rời đi.
- Vậy, tái kiến.
- Vậy, tái kiến.
Bình thường Lục Nguyên khá là lễ độ, không có chút gì kiêu ngạo, nhân duyên không tệ, bây giờ phải đi thì rất nhiều người đến chào hắn. Lục Nguyên thu xếp quần áo bắt đầu bước lên con đường về Tấn quốc Hoa Sơn. Ngự hắn ngự kiếm đi ra Việt Lộc Sơn thì có vài phần cảm thán.
Từ biệt, Việt Lộc Sơn, mình sinh hoạt tại đây hai năm rưỡi, tu hành tại đây hai năm rưỡi, về sau e rằng sẽ không lại đến Việt Lộc Sơn nữa.
Lúc này trước mặt Lục Nguyên xuất hiện đội xe to lớn, đội xe vân liễn sợ là hơn trăm chiếc, là đội xe của Mộ Dung Hoàng Phục. Mộ Dung Hoàng Phục vô cùng kiêu ngạo bay lên, ngồi trong vân liễn rời đi. Lục Nguyên bất giác nhớ đến lúc mới tới cũng gặp phải đội xe rình rang của Mộ Dung Hoàng Phục.
Chớp mắt đã hơn hai năm, Mộ Dung Hoàng Phục, nửa năm sau, khảo hạch bách quốc, tái kiến.
Lục Nguyên và đám Nguyên Dương Thượng Nhân cùng rời đi, tuy nhiên trong đám người vẫn có loại người một người một kiếm một rượu tự do tiêu sái.
- Vậy, Lục Nguyên, khảo hạch bách quốc gặp lại.
Việt Nữ Tiểu Thanh nhìn chăm chú Lục Nguyên rời đi, cắn môi hồng.
Gió thổi loạn mắt người ly biệt.
Lần này Hoa Sơn có năm người đi Việt Lộc Sơn tu hành, trong đó Lục Nguyên tiến bộ lớn nhất, trong hai trăm người Việt Lộc Sơn xếp năm hàng đầu, cùng ba người Chung Hạ Minh, Mộ Dung Thất, Khô Thiền Đại Sư đấu lúc thắng lúc thua.
Tiếp theo tiến bộ lớn là Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân. Hai người này đều đến cảnh giới đại đạo cảnh ngũ tầng, thắng Liệt Dương Thượng Nhân, Hồi Phong Thượng Nhân, có đấu với Lục Nguyên nhưng không phải đối thủ của hắn. Trong hai mươi người Tấn quốc Lục Nguyên vẫn là sức chiến đấu số một.
Hai người bởi vì tu hành tại Việt Lộc Sơn hai năm rưỡi nên quan hệ tốt chút, không ác liệt như trước kia. Tại Hoa Sơn có ân cừu, nhưng con người một khi rời nhà đến hoàn cảnh lớn thì sẽ càng dễ dàng đoàn kết. Ở Việt Lộc Sơn có tổng cộng bảy nước, Tấn quốc khá yếu nên tất nhiên dễ đoàn kết.
Thời gian hai năm rưỡi chớp mắt trôi qua.
Năm người thông qua tầng tầng truyền tống trận, rất nhanh tới gần Hoa Sơn.
Lúc đến Hoa Sơn họ nghe tin tức sét đánh.
Hoa Sơn nguyên chưởng môn Sở Đoạn cùng đệ nhất cao thủ khí tông Trác Bất Đảng, hai người ở một năm trước cùng biến mất.
Biến mất một năm!
Rất có khả năng chết rồi.
Nếu ngươi nói là bế quan biến mất một năm thì không có gì kỳ, nhưng mà chính là Hoa Sơn chưởng môn, trăm công nghìn việc, thế mà biến mất, không thể không khiến người lấy làm lạ.
Hơn nữa vấn đề lớn nhất là, tình huống khi đó Sở Đoạn hẹn Trác Bất Đảng gặp mặt ở chỗ nào đó rồi cùng biến mất.
Biến mất thế này lập tức có vài kiểu đoán.
Trong đó một loại nói Sở Đoạn ám toán Trác Bất Đảng, tại đó bày sẵn mai phục, tất cả vì đại nghiệp kiếm tông thống nhất Hoa Sơn. Kết quả giết Trác Bất Đảng xong chính lão cũng bị thương, dù sao thực lực của Trác Bất Đảng xấp xỉ với Sở Đoạn, một là tông sư, một là nửa bước truyền tống trận.
Còn có cách nói khác là Trác Bất Đảng sớm sắp đặt ở đó phục sát Sở Đoạn, nguyên nhân thì đương nhiên là vì bây giờ kiếm tông thế quá hưng thịnh, vì khí tông không bị nuốt, Trác Bất Đảng tại đó sắp đặt hết. Nhưng Sở Đoạn thực lực quá mạnh, kết quả là Trác Bất Đảng cùng Sở Đoạn đánh lưỡng bại câu thương.
Có cách nói khác là Thế Thiên Minh Khí Thiên Đế ám toán hai người Sở Đoạn, Trác Bất Đảng.
Ba cách nói cùng tồn tại.
Dựa theo bình thường dưới tình huống này người Hoa Sơn sẽ cho rằng loại ví dụ thứ ba có khả năng nhất, cố tình mọi người đi nơi Sở Đoạn và Trác Bất Đảng biến mất, chri thấy dấu vết hai người ra tay chứ không có người thứ ba, cùng lúc đó, mâu thuẫn nội Hoa Sơn bị ảnh hưởng.
Vốn tam tông kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông đã có mâu thuẫn, chẳng qua dưới áp chế của Yến Thương Thiên hơi hòa hoãn lại.
Tuy nhiên khi Sở Đoạn nhậm chức, kiếm tông ngày càng cường thịnh, khiến mâu thuẫn tam tông kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông không ngừng tăng lên.
Dưới tình huống như vậy, tam tông mâu thuẫn kịch liệt. Bên kiếm tông đã chết Chưởng môn tất nhiên trách khí tông. Bên khí tông chết đệ nhất cao thủ Trác Bất Đảng tất nhiên là hận khí tông, hai phe đấu nhau, sĩ đấu không biết bao nhiêu lần, thậm chí chết không ít người. Vốn khi Sở Đoạn còn ở, cái loại sĩ đấu là có nhưng không thể chết người, Sở Đoạn đi, Hoa Sơn không còn chủ, cộng thêm Sở Đoạn dẫn đến mâu thuẫn nội bộ Hoa Sơn tăng lên, làm người chết là chuyện bình thường.
Lần này Bắc phong kiếm khí tông nhảy ra tranh đấu, không chen chân vào nên ít người chết hơn. Nguyên nhân chủ yếu là vì biến mất một kiếm tông Sở Đoạn, người khác là khí tông Trác Bất Đảng, không có người Bắc phong. Nhưng muốn nói kiếm khí tông hoàn toàn nhảy ra khỏi tranh đấu là không khả năng.
Một năm gần đây, tình huống Hoa Sơn tam tông ác hóa ngày càng xấu đi.
Không có nửa bước tông sư nào, cao thủ đại đạo cảnh tuy nhiều nhưng tranh đấu nhau, tam tông nội loạn.
Một năm nay, đệ nhất tiên môn Tấn quốc dần chuyển hướng Võ Đang tiên môn.
Hoa Sơn tiên môn năm xưa cường thịnh một thời hình như đã dần suy đồi.
Hoa Sơn!
Nguyên Dương Thượng Nhân nghe tin này bị hù nhảy dựng, nói:
- Sao thành ra như vậy? Chúng ta ở Việt Lộc Sơn tại sao không nhận được chút tin tức gì?
Nguyên Dương Thượng Nhân hỏi câu này, đệ tử kể tình hình hiện tại của Hoa Sơn chỉ biết vâng dạ, sao mà gã biết việc cấp cao được.
Vẫn là thói quen do Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm phát ngôn:
- Các vị, thời gian hai năm rưỡi đến rồi. Trong hai năm rưỡi mọi người đều tăng thực lực không ít, chắc các vị đều có thu hoạch, bây giờ cách khảo hạch bách quốc còn có nửa năm. Trong nửa năm này, các vị sẽ quay về chỗ cũ.
- Nghỉ ngơi nửa năm, nửa năm sau chính là khảo hạch bách quốc.
- Hy vọng các vị trong khảo hạch bách quốc đều biểu hiện cho tốt, tranh thủ đi vào khảo hạch bách quốc.
- Bởi vì đó mới là thế giới càng lớn, võ đài càng rộng.
- Tại đó, các vị mới có thể được đến lực lượng càng cường đại.
- Hai năm rưỡi các vị tại đây tư liệu sẽ hoàn toàn phong kín, không bị bên ngoài biết, cho nên các vị có thể ẩn giấu thực lực của mình. Dù sao trước khảo hạch bách quốc sẽ có rất nhiều thám tử, nếu dễ dàng bị dò xét ra thực lực thì sẽ có hại trong khảo hạch bách quốc.
Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm nói:
- Tốt lắm, ta không nhiều lời, nói tám lại, nửa năm sau hãy cố gắng, bây giờ do mấy vị tông sư khác nói chuyện.
Mấy vị tông sư khác nói chuyện cơ bản hoàn toàn giống nhau, đều là nói cái gì hy vọng mọi người nửa năm sau cố gắng.
Lục Nguyên nghe mấy vị tông sư trên Lộc Đài nói chuyện, đúng rồi, hai năm rưỡi đã qua, mình tiến bộ rất lớn, giờ cũng nên về Hoa Sơn. Có thể ở Hoa Sơn nửa năm, tới lúc đó chính là khảo hạch bách quốc mong chờ đã lâu.
Bây giờ, về Hoa Sơn thôi.
Thời gian, nửa năm.
Trên Lộc Đài nói chuyện một lúc sau mọi người tự động rời đi.
- Vậy, tái kiến.
- Vậy, tái kiến.
Bình thường Lục Nguyên khá là lễ độ, không có chút gì kiêu ngạo, nhân duyên không tệ, bây giờ phải đi thì rất nhiều người đến chào hắn. Lục Nguyên thu xếp quần áo bắt đầu bước lên con đường về Tấn quốc Hoa Sơn. Ngự hắn ngự kiếm đi ra Việt Lộc Sơn thì có vài phần cảm thán.
Từ biệt, Việt Lộc Sơn, mình sinh hoạt tại đây hai năm rưỡi, tu hành tại đây hai năm rưỡi, về sau e rằng sẽ không lại đến Việt Lộc Sơn nữa.
Lúc này trước mặt Lục Nguyên xuất hiện đội xe to lớn, đội xe vân liễn sợ là hơn trăm chiếc, là đội xe của Mộ Dung Hoàng Phục. Mộ Dung Hoàng Phục vô cùng kiêu ngạo bay lên, ngồi trong vân liễn rời đi. Lục Nguyên bất giác nhớ đến lúc mới tới cũng gặp phải đội xe rình rang của Mộ Dung Hoàng Phục.
Chớp mắt đã hơn hai năm, Mộ Dung Hoàng Phục, nửa năm sau, khảo hạch bách quốc, tái kiến.
Lục Nguyên và đám Nguyên Dương Thượng Nhân cùng rời đi, tuy nhiên trong đám người vẫn có loại người một người một kiếm một rượu tự do tiêu sái.
- Vậy, Lục Nguyên, khảo hạch bách quốc gặp lại.
Việt Nữ Tiểu Thanh nhìn chăm chú Lục Nguyên rời đi, cắn môi hồng.
Gió thổi loạn mắt người ly biệt.
Lần này Hoa Sơn có năm người đi Việt Lộc Sơn tu hành, trong đó Lục Nguyên tiến bộ lớn nhất, trong hai trăm người Việt Lộc Sơn xếp năm hàng đầu, cùng ba người Chung Hạ Minh, Mộ Dung Thất, Khô Thiền Đại Sư đấu lúc thắng lúc thua.
Tiếp theo tiến bộ lớn là Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân. Hai người này đều đến cảnh giới đại đạo cảnh ngũ tầng, thắng Liệt Dương Thượng Nhân, Hồi Phong Thượng Nhân, có đấu với Lục Nguyên nhưng không phải đối thủ của hắn. Trong hai mươi người Tấn quốc Lục Nguyên vẫn là sức chiến đấu số một.
Hai người bởi vì tu hành tại Việt Lộc Sơn hai năm rưỡi nên quan hệ tốt chút, không ác liệt như trước kia. Tại Hoa Sơn có ân cừu, nhưng con người một khi rời nhà đến hoàn cảnh lớn thì sẽ càng dễ dàng đoàn kết. Ở Việt Lộc Sơn có tổng cộng bảy nước, Tấn quốc khá yếu nên tất nhiên dễ đoàn kết.
Thời gian hai năm rưỡi chớp mắt trôi qua.
Năm người thông qua tầng tầng truyền tống trận, rất nhanh tới gần Hoa Sơn.
Lúc đến Hoa Sơn họ nghe tin tức sét đánh.
Hoa Sơn nguyên chưởng môn Sở Đoạn cùng đệ nhất cao thủ khí tông Trác Bất Đảng, hai người ở một năm trước cùng biến mất.
Biến mất một năm!
Rất có khả năng chết rồi.
Nếu ngươi nói là bế quan biến mất một năm thì không có gì kỳ, nhưng mà chính là Hoa Sơn chưởng môn, trăm công nghìn việc, thế mà biến mất, không thể không khiến người lấy làm lạ.
Hơn nữa vấn đề lớn nhất là, tình huống khi đó Sở Đoạn hẹn Trác Bất Đảng gặp mặt ở chỗ nào đó rồi cùng biến mất.
Biến mất thế này lập tức có vài kiểu đoán.
Trong đó một loại nói Sở Đoạn ám toán Trác Bất Đảng, tại đó bày sẵn mai phục, tất cả vì đại nghiệp kiếm tông thống nhất Hoa Sơn. Kết quả giết Trác Bất Đảng xong chính lão cũng bị thương, dù sao thực lực của Trác Bất Đảng xấp xỉ với Sở Đoạn, một là tông sư, một là nửa bước truyền tống trận.
Còn có cách nói khác là Trác Bất Đảng sớm sắp đặt ở đó phục sát Sở Đoạn, nguyên nhân thì đương nhiên là vì bây giờ kiếm tông thế quá hưng thịnh, vì khí tông không bị nuốt, Trác Bất Đảng tại đó sắp đặt hết. Nhưng Sở Đoạn thực lực quá mạnh, kết quả là Trác Bất Đảng cùng Sở Đoạn đánh lưỡng bại câu thương.
Có cách nói khác là Thế Thiên Minh Khí Thiên Đế ám toán hai người Sở Đoạn, Trác Bất Đảng.
Ba cách nói cùng tồn tại.
Dựa theo bình thường dưới tình huống này người Hoa Sơn sẽ cho rằng loại ví dụ thứ ba có khả năng nhất, cố tình mọi người đi nơi Sở Đoạn và Trác Bất Đảng biến mất, chri thấy dấu vết hai người ra tay chứ không có người thứ ba, cùng lúc đó, mâu thuẫn nội Hoa Sơn bị ảnh hưởng.
Vốn tam tông kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông đã có mâu thuẫn, chẳng qua dưới áp chế của Yến Thương Thiên hơi hòa hoãn lại.
Tuy nhiên khi Sở Đoạn nhậm chức, kiếm tông ngày càng cường thịnh, khiến mâu thuẫn tam tông kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông không ngừng tăng lên.
Dưới tình huống như vậy, tam tông mâu thuẫn kịch liệt. Bên kiếm tông đã chết Chưởng môn tất nhiên trách khí tông. Bên khí tông chết đệ nhất cao thủ Trác Bất Đảng tất nhiên là hận khí tông, hai phe đấu nhau, sĩ đấu không biết bao nhiêu lần, thậm chí chết không ít người. Vốn khi Sở Đoạn còn ở, cái loại sĩ đấu là có nhưng không thể chết người, Sở Đoạn đi, Hoa Sơn không còn chủ, cộng thêm Sở Đoạn dẫn đến mâu thuẫn nội bộ Hoa Sơn tăng lên, làm người chết là chuyện bình thường.
Lần này Bắc phong kiếm khí tông nhảy ra tranh đấu, không chen chân vào nên ít người chết hơn. Nguyên nhân chủ yếu là vì biến mất một kiếm tông Sở Đoạn, người khác là khí tông Trác Bất Đảng, không có người Bắc phong. Nhưng muốn nói kiếm khí tông hoàn toàn nhảy ra khỏi tranh đấu là không khả năng.
Một năm gần đây, tình huống Hoa Sơn tam tông ác hóa ngày càng xấu đi.
Không có nửa bước tông sư nào, cao thủ đại đạo cảnh tuy nhiều nhưng tranh đấu nhau, tam tông nội loạn.
Một năm nay, đệ nhất tiên môn Tấn quốc dần chuyển hướng Võ Đang tiên môn.
Hoa Sơn tiên môn năm xưa cường thịnh một thời hình như đã dần suy đồi.
Hoa Sơn!
Nguyên Dương Thượng Nhân nghe tin này bị hù nhảy dựng, nói:
- Sao thành ra như vậy? Chúng ta ở Việt Lộc Sơn tại sao không nhận được chút tin tức gì?
Nguyên Dương Thượng Nhân hỏi câu này, đệ tử kể tình hình hiện tại của Hoa Sơn chỉ biết vâng dạ, sao mà gã biết việc cấp cao được.
/1562
|