Lục Nguyên khá là nhàm chán.
Bây giờ hắn chỉ có thể làm hai việc, một là uống rượu, còn cái khác? Chính là ở bên cạnh có sư huynh đệ nhìn không hiểu thì giải thích. Đại đạo cảnh đấu nhau, các sư huynh đệ tối đa chỉ có thể xem trò chứ không hiểu trong đó, Lục Nguyên giải thích chút ít thì bọn họ mới hiểu đôi chút.
Lục Nguyên giải thích rằng:
- Chiêu này kỳ thực là nửa chiêu sau của Lưỡng Ngạn Viên Thanh Đề Bất Trụ trong Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp, chiêu này nhanh vô cùng, vừa lúc đâm vào nhược điểm Ngũ Tiêu Ngự Lôi Chân Quyết của Thanh Qua sư thúc tổ.
Lúc này bên cạnh Lục Nguyên không còn là đệ tử chân truyền bình thường mà rất nhiều cửu đại trưởng lão cũng lắng nghe. Kỳ thực đâu chỉ là cửu đại trưởng lão bình thường, coi như đám cửu đại kiếm tiên cũng lắng tai nghe. Hết cách, cửu đại kiếm tiên xem những chiêu này cực kỳ huyền ảo, không quá hiểu, Lục Nguyên giải thích thì dễ hiểu hơn nhiều.
Cửu đại kiếm tiên xem không hiểu phải nhờ thập đại đệ tử giảng dạy thì thật là mất mặt, nhưng Lục Nguyên bây giờ được công nhận là tuyệt thế thiên tài nên cũng không có gì.
Độc Cô Diệp cười tủm tỉm hỏi:
- Lục sư điệt, dường như ngươi chưa từng thấy qua Ngũ Tiêu Ngự Lôi Chân Quyết của khí tông Tây phong, sao ngươi biết cách phá vậy?
Lục Nguyên nói:
- Trực giác.
Loại trực giác này là thiên phú siêu cao cộng thêm trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến dần dưỡng thành trực giác.
Lục Nguyên thuận miệng giải thích:
- Chiêu này chính là Hi Di kiếm pháp dùng đến đỉnh cao, kiếm pháp không thể trông thấy, cũng không nghe được thanh âm.
Trong sân kiếm quang của Nguyên Dương Thượng Nhân biến mất. Lục Nguyên nói không phải kiếm thật sự biến mất mà là tốc độ quá nhanh khiến người không thấy thân kiếm.
Bên cạnh đám đệ tử chân truyền thầm nghĩ, hóa ra đây chính là Hi Di kiếm pháp. Bọn họ đa số không tiếp xúc bộ kiếm pháp kia, càng không thấy thượng nhân cỡ như Nguyên Dương Thượng Nhân sử dụng Hi Di kiếm pháp.
Sở Phi hỏi:
- Vậy phá kiếm pháp kia như thế nào?
Lục Nguyên đáp:
- Phá kiếm pháp kia như thế nào ư, dùng pháp bảo loại phòng ngự là cách thông thường nhất. Nhưng pháp bảo sẽ bị pháp bảo khắc chế, và bị mạnh mẽ công phá, các loại nguyên nhân nên không tốt lắm, loại kiếm pháp này rất khó phá.
Sở Phi hỏi tới:
- Vậy bình thường ngươi phá làm sao?
- Cảm giác.
Lục Nguyên nói:
- Ta cảm giác được kiếm ở đâu, nhưng cách này chưa chắc người khác dùng được.
……….
Tam tông tranh đấu đã đến hồi gay cấn.
Khảo hạch bách quốc ngay trước mắt, gần đây việc ngày càng nhiều.
Lục Nguyên có vài phần cảm thán.
Trận tỷ thí này tổng cộng mười hai vị dự tuyển ra tay, nhưng nói là chỉ có mười hai người ra tay nhưng sự thực đâu? Đây là thi đấu vòng tròn! Thi đấu vòng tròn tới lui không biết mất thời gian bao lâu, hơn nữa mỗi lần chiến đấu xong sẽ ngừng lại nghỉ ngơi, hồi phục pháp lực, còn phải chờ. Lục Nguyên vô cùng nghi ngờ trận chiến này ít nhất mất hai, ba ngày mới chia ra kết quả, ra đại chưởng môn.
Lục Nguyên đứng dậy khỏi vị trí. Bây giờ đánh nhau nửa ngày rồi, đa số người căn bản xem kịch vui chứ không thấy ra chân chính ý nghĩa.
Xem trò hay lâu thì sẽ mất hứng thú, nên sớm rời khỏi chỗ ngồi.
Bây giờ trên Triêu Dương Phong khá là náo nhiệt, nhưng khác với Hoa Sơn ngũ phong đại tái. Hoa Sơn ngũ phong đại tái là lúc quan hệ tam tông không tính kém, mà nay trên Triêu Dương Phong, nội bộ tam tông coi như hòa hợp chứ giữa tam tông, ví dụ như kiếm tông, khí tông thì kình lẫn nhau.
Không khí so với Hoa Sơn ngũ phong đại tái đã hoàn toàn khác đi.
Buổi chiều Lục Nguyên rảnh quá lại đến xem cuộc chiến, dù sao rảnh. Khi xem cuộc chiến thì chẳng biết sao hắn thấy mình có thể thực một lần học kim hoàng kiếm đạo, loại này đến rất đột ngột, nhưng Lục Nguyên biết đây là thức thứ bảy mạt na thức. Cái gọi là cảm ứng mạt na thức, cảm ngộ thiên địa huyền cơ, tu tiên giả càng cường đại thì mạt na thức cũng càng cường.
Đương nhiên cảm ngộ mạt na thức chỉ là có khả năng thôi chứ không nhất định thành công.
Còn việc có thể làm được hay không chỉ nhìn xem chính ngươi.
Lục Nguyên định ở trên Tiên Chưởng bình đài ngộ ra, nhưng nơi này đang tiến hành cuộc chiến tuần hoàn đại chưởng môn, quá nhốn nháo. Lục Nguyên dứt khoát rời khỏi Tiên Chưởng bình đài, đi chỗ yên tĩnh.
……….
Lục Nguyên tùy ý đi tại Đông phong.
Đông phong bây giờ chỉ chỗ Tiên Chưởng bình đài là rộn ràng, nơi khác vắng vẻ rất nhiều.
Hiểm địa thật tốt!
Lục Nguyên nhìn hiểm địa này thì giật nảy mình.
Hiểm địa từ Đông phong liền hướng Nam phong, khoảng cách trên vạn thước, chỉ có vài cọng xích sắt nối liền. Xích sắt theo gió đung đưa, trên dưới đều là vách núi cheo leo vực sâu thăm thẳm, có thể nói là hiểm đến cực điểm. Nơi này nghe nói là chỗ đệ tử Đông phong, Nam phong luyện tâm, sẽ không phi hành luyện tâm, một khi thành công thì lá gan sẽ to vô cùng.
Nơi này có tên là…Trường Không Sạn Đạo. Tiến vào Trường Không Sạn Đạo mặt trên có một hàng chữ ‘Tiểu tâm tiểu tâm tâm cửu ly tam phân, muốn tầm thi thể, Lạc Nam thương châu’. Nghe nói bên Nam phong thì khắc bốn chữ ‘Dừng cương trước bờ vực’, đủ thấy nó nó hiểm.
Lục Nguyên đã biết bay nên không sợ chốn này hiểm. Nơi dây không có ai, là chỗ tốt để tu tâm.
Lục Nguyên nhảy lên phần giữa xích sắt, ngồi xuống, lơ lửng hư không huyền nhai, thật là chỗ tốt.
Tại đây tu hành đi.
Lục Nguyên lập tức trừ tất cả tạp niệm, không còn tiếng người, chỉ có gió phần phật bên tai.
Cái gì là kim hoàng kiếm đạo!
Kim kiếm ý, bây giờ mình hiểu ra sáu loại kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý. Phân tích sáu loại, rồi dựa theo tư liệu mình tra xét thì kim hệ chắc là chủ thanh khiết, thanh túc, thu liễm, như vậy kim hoàng kiếm đạo là thế sao?
Trong lòng Lục Nguyên suy tư, nhiều cách nghĩ xẹt qua đầu.
Chẳng qua muốn dựa vào đó thống nhất sáu loại kiếm ý kim hệ thì cực kỳ khó khăn, không thể làm được. Hoặc nên nói mình không chân chính lĩnh ngộ bản chất kim hệ kiếm đạo? Kim hệ kiếm đạo bản chất của nó là gì?
Thủy hoàng kiếm đạo là bao dung vạn vật.
Hỏa hoàng kiếm đạo là tự tin bá đạo.
Còn kim hoàng kiếm đạo là gì?
Rốt cuộc cái gì là kim hoàng kiếm đạo? Lục Nguyên suy tư, sáu loại kiếm ý kim kiếm ý không ngừng thi triển trong tay nhưng không có chút manh mối, xem ra muốn hiểu kim hoàng kiếm đạo không dễ dàng. Lần này mình hiểu ra kiếm đạo sẽ thất bại như thế sao? Không, mình không cam lòng.
Không sai, bình thường mình không nóng nảy, bởi vì tính cách là tự do, nhàn nhã.
Nhưng bây giờ mình rất sốt ruột, vì tam tông loạn, cùng với nửa năm sau khảo hạch bách quốc. Vì Hoa Sơn tiên môn, vì nguyện vọng của sư phụ, vì mong muốn của Yến tổ sư, mình phải nhanh lên biến mạnh.
Nếu con đường phía trước có chông gai vậy sẽ chặt đứt chông gai.
Nếu con đường phía trước có yêu ma, vậy sẽ chặt đứt yêu ma.
Nếu con đường phía thần phật, trước có vậy sẽ chặt đứt thần ma.
Hoa Sơn ta để ta đến bảo vệ.
Lúc này, Lục Nguyên phát hiện toàn thân sáu loại kim hệ kiếm ý đang không ngừng dung hợp. Sáu loại kim hệ kiếm ý đang không ngừng tụ tập, dường như sắp hóa thành kim hoàng kiếm đạo, đây là vì sao? Lục Nguyên cảm thấy lạ, không lẽ…óc hắn xẹt qua một cách nghĩ.
kim hoàng kiếm đạo căn bản không phải thanh túc.
Bây giờ hắn chỉ có thể làm hai việc, một là uống rượu, còn cái khác? Chính là ở bên cạnh có sư huynh đệ nhìn không hiểu thì giải thích. Đại đạo cảnh đấu nhau, các sư huynh đệ tối đa chỉ có thể xem trò chứ không hiểu trong đó, Lục Nguyên giải thích chút ít thì bọn họ mới hiểu đôi chút.
Lục Nguyên giải thích rằng:
- Chiêu này kỳ thực là nửa chiêu sau của Lưỡng Ngạn Viên Thanh Đề Bất Trụ trong Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp, chiêu này nhanh vô cùng, vừa lúc đâm vào nhược điểm Ngũ Tiêu Ngự Lôi Chân Quyết của Thanh Qua sư thúc tổ.
Lúc này bên cạnh Lục Nguyên không còn là đệ tử chân truyền bình thường mà rất nhiều cửu đại trưởng lão cũng lắng nghe. Kỳ thực đâu chỉ là cửu đại trưởng lão bình thường, coi như đám cửu đại kiếm tiên cũng lắng tai nghe. Hết cách, cửu đại kiếm tiên xem những chiêu này cực kỳ huyền ảo, không quá hiểu, Lục Nguyên giải thích thì dễ hiểu hơn nhiều.
Cửu đại kiếm tiên xem không hiểu phải nhờ thập đại đệ tử giảng dạy thì thật là mất mặt, nhưng Lục Nguyên bây giờ được công nhận là tuyệt thế thiên tài nên cũng không có gì.
Độc Cô Diệp cười tủm tỉm hỏi:
- Lục sư điệt, dường như ngươi chưa từng thấy qua Ngũ Tiêu Ngự Lôi Chân Quyết của khí tông Tây phong, sao ngươi biết cách phá vậy?
Lục Nguyên nói:
- Trực giác.
Loại trực giác này là thiên phú siêu cao cộng thêm trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến dần dưỡng thành trực giác.
Lục Nguyên thuận miệng giải thích:
- Chiêu này chính là Hi Di kiếm pháp dùng đến đỉnh cao, kiếm pháp không thể trông thấy, cũng không nghe được thanh âm.
Trong sân kiếm quang của Nguyên Dương Thượng Nhân biến mất. Lục Nguyên nói không phải kiếm thật sự biến mất mà là tốc độ quá nhanh khiến người không thấy thân kiếm.
Bên cạnh đám đệ tử chân truyền thầm nghĩ, hóa ra đây chính là Hi Di kiếm pháp. Bọn họ đa số không tiếp xúc bộ kiếm pháp kia, càng không thấy thượng nhân cỡ như Nguyên Dương Thượng Nhân sử dụng Hi Di kiếm pháp.
Sở Phi hỏi:
- Vậy phá kiếm pháp kia như thế nào?
Lục Nguyên đáp:
- Phá kiếm pháp kia như thế nào ư, dùng pháp bảo loại phòng ngự là cách thông thường nhất. Nhưng pháp bảo sẽ bị pháp bảo khắc chế, và bị mạnh mẽ công phá, các loại nguyên nhân nên không tốt lắm, loại kiếm pháp này rất khó phá.
Sở Phi hỏi tới:
- Vậy bình thường ngươi phá làm sao?
- Cảm giác.
Lục Nguyên nói:
- Ta cảm giác được kiếm ở đâu, nhưng cách này chưa chắc người khác dùng được.
……….
Tam tông tranh đấu đã đến hồi gay cấn.
Khảo hạch bách quốc ngay trước mắt, gần đây việc ngày càng nhiều.
Lục Nguyên có vài phần cảm thán.
Trận tỷ thí này tổng cộng mười hai vị dự tuyển ra tay, nhưng nói là chỉ có mười hai người ra tay nhưng sự thực đâu? Đây là thi đấu vòng tròn! Thi đấu vòng tròn tới lui không biết mất thời gian bao lâu, hơn nữa mỗi lần chiến đấu xong sẽ ngừng lại nghỉ ngơi, hồi phục pháp lực, còn phải chờ. Lục Nguyên vô cùng nghi ngờ trận chiến này ít nhất mất hai, ba ngày mới chia ra kết quả, ra đại chưởng môn.
Lục Nguyên đứng dậy khỏi vị trí. Bây giờ đánh nhau nửa ngày rồi, đa số người căn bản xem kịch vui chứ không thấy ra chân chính ý nghĩa.
Xem trò hay lâu thì sẽ mất hứng thú, nên sớm rời khỏi chỗ ngồi.
Bây giờ trên Triêu Dương Phong khá là náo nhiệt, nhưng khác với Hoa Sơn ngũ phong đại tái. Hoa Sơn ngũ phong đại tái là lúc quan hệ tam tông không tính kém, mà nay trên Triêu Dương Phong, nội bộ tam tông coi như hòa hợp chứ giữa tam tông, ví dụ như kiếm tông, khí tông thì kình lẫn nhau.
Không khí so với Hoa Sơn ngũ phong đại tái đã hoàn toàn khác đi.
Buổi chiều Lục Nguyên rảnh quá lại đến xem cuộc chiến, dù sao rảnh. Khi xem cuộc chiến thì chẳng biết sao hắn thấy mình có thể thực một lần học kim hoàng kiếm đạo, loại này đến rất đột ngột, nhưng Lục Nguyên biết đây là thức thứ bảy mạt na thức. Cái gọi là cảm ứng mạt na thức, cảm ngộ thiên địa huyền cơ, tu tiên giả càng cường đại thì mạt na thức cũng càng cường.
Đương nhiên cảm ngộ mạt na thức chỉ là có khả năng thôi chứ không nhất định thành công.
Còn việc có thể làm được hay không chỉ nhìn xem chính ngươi.
Lục Nguyên định ở trên Tiên Chưởng bình đài ngộ ra, nhưng nơi này đang tiến hành cuộc chiến tuần hoàn đại chưởng môn, quá nhốn nháo. Lục Nguyên dứt khoát rời khỏi Tiên Chưởng bình đài, đi chỗ yên tĩnh.
……….
Lục Nguyên tùy ý đi tại Đông phong.
Đông phong bây giờ chỉ chỗ Tiên Chưởng bình đài là rộn ràng, nơi khác vắng vẻ rất nhiều.
Hiểm địa thật tốt!
Lục Nguyên nhìn hiểm địa này thì giật nảy mình.
Hiểm địa từ Đông phong liền hướng Nam phong, khoảng cách trên vạn thước, chỉ có vài cọng xích sắt nối liền. Xích sắt theo gió đung đưa, trên dưới đều là vách núi cheo leo vực sâu thăm thẳm, có thể nói là hiểm đến cực điểm. Nơi này nghe nói là chỗ đệ tử Đông phong, Nam phong luyện tâm, sẽ không phi hành luyện tâm, một khi thành công thì lá gan sẽ to vô cùng.
Nơi này có tên là…Trường Không Sạn Đạo. Tiến vào Trường Không Sạn Đạo mặt trên có một hàng chữ ‘Tiểu tâm tiểu tâm tâm cửu ly tam phân, muốn tầm thi thể, Lạc Nam thương châu’. Nghe nói bên Nam phong thì khắc bốn chữ ‘Dừng cương trước bờ vực’, đủ thấy nó nó hiểm.
Lục Nguyên đã biết bay nên không sợ chốn này hiểm. Nơi dây không có ai, là chỗ tốt để tu tâm.
Lục Nguyên nhảy lên phần giữa xích sắt, ngồi xuống, lơ lửng hư không huyền nhai, thật là chỗ tốt.
Tại đây tu hành đi.
Lục Nguyên lập tức trừ tất cả tạp niệm, không còn tiếng người, chỉ có gió phần phật bên tai.
Cái gì là kim hoàng kiếm đạo!
Kim kiếm ý, bây giờ mình hiểu ra sáu loại kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý. Phân tích sáu loại, rồi dựa theo tư liệu mình tra xét thì kim hệ chắc là chủ thanh khiết, thanh túc, thu liễm, như vậy kim hoàng kiếm đạo là thế sao?
Trong lòng Lục Nguyên suy tư, nhiều cách nghĩ xẹt qua đầu.
Chẳng qua muốn dựa vào đó thống nhất sáu loại kiếm ý kim hệ thì cực kỳ khó khăn, không thể làm được. Hoặc nên nói mình không chân chính lĩnh ngộ bản chất kim hệ kiếm đạo? Kim hệ kiếm đạo bản chất của nó là gì?
Thủy hoàng kiếm đạo là bao dung vạn vật.
Hỏa hoàng kiếm đạo là tự tin bá đạo.
Còn kim hoàng kiếm đạo là gì?
Rốt cuộc cái gì là kim hoàng kiếm đạo? Lục Nguyên suy tư, sáu loại kiếm ý kim kiếm ý không ngừng thi triển trong tay nhưng không có chút manh mối, xem ra muốn hiểu kim hoàng kiếm đạo không dễ dàng. Lần này mình hiểu ra kiếm đạo sẽ thất bại như thế sao? Không, mình không cam lòng.
Không sai, bình thường mình không nóng nảy, bởi vì tính cách là tự do, nhàn nhã.
Nhưng bây giờ mình rất sốt ruột, vì tam tông loạn, cùng với nửa năm sau khảo hạch bách quốc. Vì Hoa Sơn tiên môn, vì nguyện vọng của sư phụ, vì mong muốn của Yến tổ sư, mình phải nhanh lên biến mạnh.
Nếu con đường phía trước có chông gai vậy sẽ chặt đứt chông gai.
Nếu con đường phía trước có yêu ma, vậy sẽ chặt đứt yêu ma.
Nếu con đường phía thần phật, trước có vậy sẽ chặt đứt thần ma.
Hoa Sơn ta để ta đến bảo vệ.
Lúc này, Lục Nguyên phát hiện toàn thân sáu loại kim hệ kiếm ý đang không ngừng dung hợp. Sáu loại kim hệ kiếm ý đang không ngừng tụ tập, dường như sắp hóa thành kim hoàng kiếm đạo, đây là vì sao? Lục Nguyên cảm thấy lạ, không lẽ…óc hắn xẹt qua một cách nghĩ.
kim hoàng kiếm đạo căn bản không phải thanh túc.
/1562
|