Nếu không phải có sư trưởng ảnh hưởng, giữa kiếm khí Tam tông thực ra dễ
điều hòa. Cứ thế nước chảy đá mòn, thời gian lâu, những người này sẽ mất đi cách nghĩ kiếm khí.
kiếm khí kiếm khí, kiếm lại như thế nào, khí lại như thế nào? Kiếm khí một thể, kiếm thuật, pháp lực, ngươi muốn học cái nào thì học cái nấy.
Người trẻ tuổi dễ thay đổi.
Người lớn tuổi khó đổi thay.
Khi những chính sách đi ra thì một mảnh xôn xao. Nhưng xáo động hơn nữa thì sao? Lục Nguyên thiết huyết trấn áp, dù gì bây giờ Hoa Sơn hắn là mạnh nhất, không chút nương tay.
Không sai, như vậy không hợp với bản tính phong thanh vân đạm bình thường của mình, nhưng nếu phải chấp chưởng chính quyền Hoa Sơn thì cần cứ rắn phải thiết huyết.
Lục Nguyên hớp ngụm rượu.
Sau này mình sẽ đặt ra các quy tắc, tiếp theo thì sẽ nhường lại vị trí đại chưởng môn. Vị trí đại chưởng môn mình chưa bao giờ ham muốn, chỉ cần không có mình làm đại chưởng môn mà Hoa Sơn vẫn vận chuyển được thì tốt rồi.
…………
Lục Nguyên cầm rượu uống ừng ực, giờ hắn không ở Bắc phong mà là Đông phong, đây là lấy bản thân làm gương. Uống hớp rượu, rượu mạnh trôi tuột cổ họng, rót vào bụng.
Sung sướng!
Lục Nguyên bỗng phát hiện bên cạnh xuất hiện một ông lão tóc bạc, lập tức kinh sợ đứng lên ngay.
Hắn nói:
- Tham kiến sư thúc tổ!
Người đến là đệ bát đại Chu Thanh Huyền, Hoa Sơn đệ nhất kiếm.
- Ngươi đặt ra các quy tắc không tệ.
Chu Thanh Huyền nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ta vốn nghĩ tính cách ngươi phong thanh vân đạm không làm được loại chuyện này, nhưng không ngờ ngươi thật sự làm được. Yến sư huynh được người gọi là thiên kiếm, mà ta chỉ có thể làm địa kiếm xem ra có đạo lý, ánh mắt nhìn người không giống nhau.
- Bình thường ngươi lười biếng nhưng bên trong có bền bỉ, thực gặp chuyện thì dám làm, còn dám làm lớn ra có đảm đương, quyết đoán, không tệ.
Chu Thanh Huyền tay động, lấy ra một hồ lô rượu.
Lão vì tình yêu mà nát lòng, thường hay mượn rượu tiêu sầu.
Chu Thanh Huyền nói:
- Vậy thì bây giờ cùng ta đi một chuyến đi.
Lục Nguyên hỏi:
- Đi học kiếm ư?
- Không phải.
Chu Thanh Huyền lắc đầu nói:
- Không lẽ ngươi cho rằng Khí Thiên Đế vất vả thiết kế Sở Đoạn sư đệ, muốn chẳng lẽ không là Hoa Sơn? Hoa Sơn tam tông loạn, sao Khí Thiên Đế không thừa dịp phát động được? Tính toán của Khí Thiên Đế vốn chính là mưu đồ cả Hoa Sơn.
- Bây giờ hai chúng ta phải đi chắn cả Thế Thiên Minh.
Hai người, muốn chắn nguyên Thế Thiên Minh!
Đây là câu nói đại khí cỡ nào.
Hoa Sơn.
Có một nơi vách đá.
Phía trên vách đá mơ hồ rất khó phân biệt, nghe nói vách này ghi chép lai lịch dị bảo Hồi Tâm Thạch, do gió mưa xóa nhòa nên biến mơ hồ. Còn có cách nói khác đây là đơn kinh tàn văn, là bảo tịch tiên môn luyện đan nào đó, bởi vì hấp dẫn rất nhiều người tại đây nghiên cứu đan kinh, nghiên cứu thì sẽ phát hiện một chữ đạo lý đúng sai, nhưng cụ thể thế nào thì khó mà nói.
Vách đá này được gọi là Mô Hồ thạch khắc.
Mô Hồ thạch bích nổi danh rất nhiều năm, sau này không ai nghiên cứu ra đan kinh, cũng không tìm ra Hồi Tâm thạch nên dần tán đi, bình thường chỗ này hoang văn không một bóng người.
Bây giờ có hai người đến đây.
Một là ông lão tóc trắng, một là thanh y thanh niên.
Hoa Sơn hai thanh kiếm!
Địa kiếm, Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền, cùng với Hoa Sơn gần đây nổi bật, túy kiếm Lục Nguyên.
- Cái gọi là thập đại thiết tắc lực kỳ thực là mười loại lực lượng cường đại nhất trên đời. Ví dụ luân hồi của Yến sư huynh thực ra là lực luân hồi, chắc ngươi cũng cảm ngộ được rồi. Giữa cõi trời đất, sinh mà có luân hồi, vạn sự vạn vật đều trong luân hồi. âm dương của lão phu tức là âm dương bình hoành, trời đất chỉ âm không trường, chỉ dương không sinh, vạn sự vạn vật phải có cân bằng, âm dương chính là lực cân bằng đó. Lát nữa ngươi có thể thấy âm dương bình hoành.
Chu Thanh Huyền chắp tay sau lưng nói.
Lục Nguyên nổi lên hứng thú, trước có nghe nói thập đại thiết tắc âm dương nhưng chưa từng chứng kiến, nay rốt cuộc có thể mở rộng tầm mắt rồi.
Hoa Sơn nổi danh nhất cũng là hai thanh kiếm mạnh nhất đang giao lưu một ít tâm đắc kiếm đạo.
Chu Thanh Huyền tay áo phất phơ, tóc trắng bay bay, phong thái tiêu sái, cùng Yến Thương Thiên là loại khác nhau.
Lục Nguyên đang nghĩ ngợi thì Chu Thanh Huyền chợt quát một tiếng:
- Khí Thiên Đế đã đến rồi tại sao không ra mặt gặp!?
- Hay cho Chu Thanh Huyền!
Một giọng nói cực kỳ hào hùng vang lên.
Khí Thiên Đế đội mặt nạ dạ xoa, vóc dáng vạm vỡ cơ bắp xuất hiện. Một đường đi tới long hành hổ bộ, từng cử động khí thôn sơn hà, dường như trời đất vì gã mà bị tách ra.
Sau lưng Khí Thiên Đế có nhiều nhân vật tuyệt thế.
Vị đó trông khoảng bốn mươi tuổi, diện mạo vô cùng tuấn tú, khí độ khó miêu tả, tay cầm cây quạt. Mặt chính diện quạt vẽ một đóa hoa màu ngưng bích mỹ lệ…trịch trục hoa, mỉm cười điên đảo không biết bao nhiêu cô gái, cực yêu nghiệt. Lục Nguyên đột nhiên nghĩ đột một người, Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà. Lúc trước hắn chưa từng thấy Phương Tà nhưng có ấn tượng rất sâu với trịch trục hoa mặt phải cây quạt, hơn nữa khí thế cường đại kia khiến người không thể không nhận ra.
Sóng vai với Phương Tà là một mỹ nam tử mặc áo đen tựa như bước đến từ địa ngục. Nếu nói vị này là mỹ nam tử, bàn về đẹp trai thì e rằng còn thắng một bậc, nhưng vì biểu tình lạnh băng, người đến gần gã chắc sẽ bị đông thành băng. Vị này chắc là trong truyền thuyết giết vợ cầu đạo, Kinh Hoàn Chân. Nghe nói người này vì cầu đại đạo giết vợ biểu minh, tu tiên giới không thiếu người độc ác nhưng độc đến giết vợ cầu đạo thì chỉ có vị này.
Mấy người đì sau là Tử Lân Yêu Vương, Xích Dực Yêu Vương, hai yêu vonwg này hắn sớm biết mặt, mấy yêu hầu còn sống thì không lọt vào mắt Lục Nguyên. Kỳ thực là Lục Nguyên khinh thường, mấy yêu hầu sức chiến đấu cá nhân kém chút nhưng chúng mang theo thuộc hạ Duệ Mộc Kỳ, Liệt Hỏa Kỳ, Vạn Bàn trận pháp hợp nhất, quần chiến thì cường đại, chiến đấu cá nhân cũng tăng cường, không phải Lục Nguyên có thể khinh thường.
Đây là một hàng thế giới dưới đất, trừ nhóm này ra còn có hàng khác, đó là phản đồ các phái, Nguyên Lăng Thượng Nhân đã ở trong đó. Nguyên Lăng Thượng Nhân âm trầm cười, dường như đến ngoài thành dạo chơi, tự tại khó tả, khí độ phi phàm, gần như có thể so sánh với Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà.
Còn có một ông lão lùn cực kỳ xấu Thiên Sửu Lão Nhân, cùng với đại phản đồ Thanh Thành diện mạo tầm thường Trương Hư Huyền.
Trừ chúng ra còn có năm phản đồ khác.
Năm phản đồ dù là người nào đều cực kỳ cường đại.
Đếm kỹ thì Khí Thiên Đế mang đến người đại đạo cảnh có tới mười lăm người, hơn nữa trong mười lăm người trừ mấy yêu hầu, người khác cơ bản là thực lực đại đạo cảnh tứ tầng, ngũ tầng, lục tầng, lại thêm có một số người có lẽ không mang đến, thực lực kinh người dưới tay Khí Thiên Đế.
Có thực lực như vậy đã có thể khiêu chiến vị trí đệ nhất tiên môn Tấn quốc.
Bất giác mặt ám của Tấn quốc đã có thực lực cường đại như vậy.
Tuy nhiên ngược lại Lục Nguyên biết, thực lực mặt ám của Tấn quốc không phải một năm hoặc vài năm tích lũy.
điều hòa. Cứ thế nước chảy đá mòn, thời gian lâu, những người này sẽ mất đi cách nghĩ kiếm khí.
kiếm khí kiếm khí, kiếm lại như thế nào, khí lại như thế nào? Kiếm khí một thể, kiếm thuật, pháp lực, ngươi muốn học cái nào thì học cái nấy.
Người trẻ tuổi dễ thay đổi.
Người lớn tuổi khó đổi thay.
Khi những chính sách đi ra thì một mảnh xôn xao. Nhưng xáo động hơn nữa thì sao? Lục Nguyên thiết huyết trấn áp, dù gì bây giờ Hoa Sơn hắn là mạnh nhất, không chút nương tay.
Không sai, như vậy không hợp với bản tính phong thanh vân đạm bình thường của mình, nhưng nếu phải chấp chưởng chính quyền Hoa Sơn thì cần cứ rắn phải thiết huyết.
Lục Nguyên hớp ngụm rượu.
Sau này mình sẽ đặt ra các quy tắc, tiếp theo thì sẽ nhường lại vị trí đại chưởng môn. Vị trí đại chưởng môn mình chưa bao giờ ham muốn, chỉ cần không có mình làm đại chưởng môn mà Hoa Sơn vẫn vận chuyển được thì tốt rồi.
…………
Lục Nguyên cầm rượu uống ừng ực, giờ hắn không ở Bắc phong mà là Đông phong, đây là lấy bản thân làm gương. Uống hớp rượu, rượu mạnh trôi tuột cổ họng, rót vào bụng.
Sung sướng!
Lục Nguyên bỗng phát hiện bên cạnh xuất hiện một ông lão tóc bạc, lập tức kinh sợ đứng lên ngay.
Hắn nói:
- Tham kiến sư thúc tổ!
Người đến là đệ bát đại Chu Thanh Huyền, Hoa Sơn đệ nhất kiếm.
- Ngươi đặt ra các quy tắc không tệ.
Chu Thanh Huyền nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ta vốn nghĩ tính cách ngươi phong thanh vân đạm không làm được loại chuyện này, nhưng không ngờ ngươi thật sự làm được. Yến sư huynh được người gọi là thiên kiếm, mà ta chỉ có thể làm địa kiếm xem ra có đạo lý, ánh mắt nhìn người không giống nhau.
- Bình thường ngươi lười biếng nhưng bên trong có bền bỉ, thực gặp chuyện thì dám làm, còn dám làm lớn ra có đảm đương, quyết đoán, không tệ.
Chu Thanh Huyền tay động, lấy ra một hồ lô rượu.
Lão vì tình yêu mà nát lòng, thường hay mượn rượu tiêu sầu.
Chu Thanh Huyền nói:
- Vậy thì bây giờ cùng ta đi một chuyến đi.
Lục Nguyên hỏi:
- Đi học kiếm ư?
- Không phải.
Chu Thanh Huyền lắc đầu nói:
- Không lẽ ngươi cho rằng Khí Thiên Đế vất vả thiết kế Sở Đoạn sư đệ, muốn chẳng lẽ không là Hoa Sơn? Hoa Sơn tam tông loạn, sao Khí Thiên Đế không thừa dịp phát động được? Tính toán của Khí Thiên Đế vốn chính là mưu đồ cả Hoa Sơn.
- Bây giờ hai chúng ta phải đi chắn cả Thế Thiên Minh.
Hai người, muốn chắn nguyên Thế Thiên Minh!
Đây là câu nói đại khí cỡ nào.
Hoa Sơn.
Có một nơi vách đá.
Phía trên vách đá mơ hồ rất khó phân biệt, nghe nói vách này ghi chép lai lịch dị bảo Hồi Tâm Thạch, do gió mưa xóa nhòa nên biến mơ hồ. Còn có cách nói khác đây là đơn kinh tàn văn, là bảo tịch tiên môn luyện đan nào đó, bởi vì hấp dẫn rất nhiều người tại đây nghiên cứu đan kinh, nghiên cứu thì sẽ phát hiện một chữ đạo lý đúng sai, nhưng cụ thể thế nào thì khó mà nói.
Vách đá này được gọi là Mô Hồ thạch khắc.
Mô Hồ thạch bích nổi danh rất nhiều năm, sau này không ai nghiên cứu ra đan kinh, cũng không tìm ra Hồi Tâm thạch nên dần tán đi, bình thường chỗ này hoang văn không một bóng người.
Bây giờ có hai người đến đây.
Một là ông lão tóc trắng, một là thanh y thanh niên.
Hoa Sơn hai thanh kiếm!
Địa kiếm, Hoa Sơn đệ nhất kiếm Chu Thanh Huyền, cùng với Hoa Sơn gần đây nổi bật, túy kiếm Lục Nguyên.
- Cái gọi là thập đại thiết tắc lực kỳ thực là mười loại lực lượng cường đại nhất trên đời. Ví dụ luân hồi của Yến sư huynh thực ra là lực luân hồi, chắc ngươi cũng cảm ngộ được rồi. Giữa cõi trời đất, sinh mà có luân hồi, vạn sự vạn vật đều trong luân hồi. âm dương của lão phu tức là âm dương bình hoành, trời đất chỉ âm không trường, chỉ dương không sinh, vạn sự vạn vật phải có cân bằng, âm dương chính là lực cân bằng đó. Lát nữa ngươi có thể thấy âm dương bình hoành.
Chu Thanh Huyền chắp tay sau lưng nói.
Lục Nguyên nổi lên hứng thú, trước có nghe nói thập đại thiết tắc âm dương nhưng chưa từng chứng kiến, nay rốt cuộc có thể mở rộng tầm mắt rồi.
Hoa Sơn nổi danh nhất cũng là hai thanh kiếm mạnh nhất đang giao lưu một ít tâm đắc kiếm đạo.
Chu Thanh Huyền tay áo phất phơ, tóc trắng bay bay, phong thái tiêu sái, cùng Yến Thương Thiên là loại khác nhau.
Lục Nguyên đang nghĩ ngợi thì Chu Thanh Huyền chợt quát một tiếng:
- Khí Thiên Đế đã đến rồi tại sao không ra mặt gặp!?
- Hay cho Chu Thanh Huyền!
Một giọng nói cực kỳ hào hùng vang lên.
Khí Thiên Đế đội mặt nạ dạ xoa, vóc dáng vạm vỡ cơ bắp xuất hiện. Một đường đi tới long hành hổ bộ, từng cử động khí thôn sơn hà, dường như trời đất vì gã mà bị tách ra.
Sau lưng Khí Thiên Đế có nhiều nhân vật tuyệt thế.
Vị đó trông khoảng bốn mươi tuổi, diện mạo vô cùng tuấn tú, khí độ khó miêu tả, tay cầm cây quạt. Mặt chính diện quạt vẽ một đóa hoa màu ngưng bích mỹ lệ…trịch trục hoa, mỉm cười điên đảo không biết bao nhiêu cô gái, cực yêu nghiệt. Lục Nguyên đột nhiên nghĩ đột một người, Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà. Lúc trước hắn chưa từng thấy Phương Tà nhưng có ấn tượng rất sâu với trịch trục hoa mặt phải cây quạt, hơn nữa khí thế cường đại kia khiến người không thể không nhận ra.
Sóng vai với Phương Tà là một mỹ nam tử mặc áo đen tựa như bước đến từ địa ngục. Nếu nói vị này là mỹ nam tử, bàn về đẹp trai thì e rằng còn thắng một bậc, nhưng vì biểu tình lạnh băng, người đến gần gã chắc sẽ bị đông thành băng. Vị này chắc là trong truyền thuyết giết vợ cầu đạo, Kinh Hoàn Chân. Nghe nói người này vì cầu đại đạo giết vợ biểu minh, tu tiên giới không thiếu người độc ác nhưng độc đến giết vợ cầu đạo thì chỉ có vị này.
Mấy người đì sau là Tử Lân Yêu Vương, Xích Dực Yêu Vương, hai yêu vonwg này hắn sớm biết mặt, mấy yêu hầu còn sống thì không lọt vào mắt Lục Nguyên. Kỳ thực là Lục Nguyên khinh thường, mấy yêu hầu sức chiến đấu cá nhân kém chút nhưng chúng mang theo thuộc hạ Duệ Mộc Kỳ, Liệt Hỏa Kỳ, Vạn Bàn trận pháp hợp nhất, quần chiến thì cường đại, chiến đấu cá nhân cũng tăng cường, không phải Lục Nguyên có thể khinh thường.
Đây là một hàng thế giới dưới đất, trừ nhóm này ra còn có hàng khác, đó là phản đồ các phái, Nguyên Lăng Thượng Nhân đã ở trong đó. Nguyên Lăng Thượng Nhân âm trầm cười, dường như đến ngoài thành dạo chơi, tự tại khó tả, khí độ phi phàm, gần như có thể so sánh với Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà.
Còn có một ông lão lùn cực kỳ xấu Thiên Sửu Lão Nhân, cùng với đại phản đồ Thanh Thành diện mạo tầm thường Trương Hư Huyền.
Trừ chúng ra còn có năm phản đồ khác.
Năm phản đồ dù là người nào đều cực kỳ cường đại.
Đếm kỹ thì Khí Thiên Đế mang đến người đại đạo cảnh có tới mười lăm người, hơn nữa trong mười lăm người trừ mấy yêu hầu, người khác cơ bản là thực lực đại đạo cảnh tứ tầng, ngũ tầng, lục tầng, lại thêm có một số người có lẽ không mang đến, thực lực kinh người dưới tay Khí Thiên Đế.
Có thực lực như vậy đã có thể khiêu chiến vị trí đệ nhất tiên môn Tấn quốc.
Bất giác mặt ám của Tấn quốc đã có thực lực cường đại như vậy.
Tuy nhiên ngược lại Lục Nguyên biết, thực lực mặt ám của Tấn quốc không phải một năm hoặc vài năm tích lũy.
/1562
|