Lục Nguyên phất tay ý bảo họ đừng quá để ý, phát hiện lần này người mới đến rất ít.
Tất nhiên Lục Nguyên hiểu nguyên nhân, lúc hắn còn ở luyện khí kỳ thập tầng, khi ấy Hoa Sơn đỉnh cao hưng thịnh vô cùng, là Tấn quốc đệ nhất tiên môn, càng có tuyệt thế thiên kiếm vô song Yến Thương Thiên tọa trấn, đương niên có rất nhiều người ngưỡng mộ uy danh Hoa Sơn tiến đến. Bây giờ Hoa Sơn ở trong ngũ thượng đẳng tiên môn thứ hạng năm, không có cả nửa bước tông sư, ai thèm đến Hoa Sơn chứ.
- Các ngươi còn đến Hoa Sơn báo danh à?
- Đúng vậy, bây giờ Hoa Sơn đã suy yếu lâu ngày, tại sao còn đến Hoa Sơn?
Trong tiếng người nhốn nháo vang lên giọng nói, người đến đây còn chưa quyết định báo tiên môn nào, chỉ là đến xem Hoa Sơn chiêu người một cái.
- Tấn quốc ngũ thượng đẳng tiên môn, Hoa Sơn xếp ở cuối cùng.
- Có rảnh như vậy không bằng đầu vào Côn Luân tiên môn, hoặc Võ Đang tiên môn, nếu không thì là Thanh Thành tiên môn cho rồi.
Một số người ở trong bầy người nói, những người này cơ bản là tiên môn khác sắp đặt giành người, thấy hạt mầm tốt là sẽ thuyết phục một phen. Lúc Hoa Sơn còn đỉnh cao thì không ai dám làm vậy, nhưng Hoa Sơn bây giờ, ai thèm quan tâm.
Bị khuyên nhủ, có một số người tâm động, không xếp hàng nữa mà định đi tiên môn khác.
Bây giờ người còn xếp hàng thiếu đến đáng thường, không bao nhiêu người báo danh Hoa Sơn tiên môn.
Nhưng người còn ở lại thì rất kiên định.
- Chúng ta ở lại là vì Hoa Sơn xuất hiện nhiều siêu cấp thiên tài, cho dù suy sụp một thời thì sao.
- Hoa Sơn kiếm pháp, ngưỡng mộ đã lâu.
- Hơn nữa Lục chưởng môn chính là tuyệt thế thiên tài, dựa vào Lục chưởng môn tại Hoa Sơn thì chúng ta nhất định phải vào Hoa Sơn.
Lục Nguyên chú ý đến lần này người kiên định vào Hoa Sơn rất nhiều là người hâm mộ mình, chỉ vì mình là Hoa Sơn chưởng môn mà báo danh. Hiện nay Lục Nguyên tại Tấn quốc tu tiên giới danh tiếng cực cao, người sáng tạo tư cách kiểm tra được sáu cái mười điểm. Tuyệt thế thiên tài, tuổi trẻ đã là chưởng môn thượng đẳng tiên môn.
Lần này tuyển nhận người mới chiêu đến cực kỳ ít, Lục Nguyên lập tức ra lệnh khiến bổn phái sai một ít người đi khắp nơi tìm hạt mầm thượng đẳng về Hoa Sơn bồi dường. Bây giờ tuyển nhận vẫn là đệ thập đại, còn chưa đến đệ thập nhất đại. Năm trăm năm một đời sao? Tân đệ tử vĩnh viễn là hy vọng tương lai của Hoa Sơn.
…………
- Năm đó bổn tọa mất thế giới dưới đất, bổn tọa phải chiếm thế giới trên mặt đất xưng hùng. Dưới đất Ma Mộc Nhai từ đây lập nên.
Đây là lời của Nhâm Độc trước đó không lâu. Nhâm Độc ở trên mặt đất cách Thanh Thành sơn không xa xây dựng Ma Mộc Nhai, đem Thế Thiên Minh chính thức đẩy đến trước mặt người đời.
Thế Thiên Minh xuất hiện.
Gióng trống khua chiêng xuất hiện trước mặt thế nhân, đánh chết vài phó Thanh Thành tiên môn, chiến tích diệt một trung đẳng tiên môn, mạnh mẽ vùng lên.
Lúc Lục Nguyên nhận được tin này thì đang trong vtc, bất giác thở dài một tiếng. Thế giới Tấn quốc từ đây loạn rồi.
Nhóm người Nhâm Độc khác với chính đạo tiên môn. Chính đạo tiên môn có câu nói rằng: dù xảy ra chuyện gì cũng không đem tai họa đưa vào thế giới phàm nhân. Nhưng Nhâm Độc không có hứng thú đó, lần này ma đạo xâm nhập, thế giới phàm nhân sẽ rối tinh rối mù.
Nhưng đối với việc này Lục Nguyên đành bó tay.
Đúng vậy, mình là chính đạo tiên môn, vừa tiên vừa hiệp, nếu có người gặp nguy khó thì mình sẽ tiến lên giúp đỡ, vậy mới xứng là tiên hiệp. Nhưng hiện nay lực lượng Hoa Sơn, lực lượng trong tay mình, cách biệt Thế Thiên Minh như trời với đất. Nay chỉ có tạm thời nhịn, chờ phát triển lực lượng, đến lúc ấy cho Thế Thiên Minh một kích cuối cùng.
Nhâm Độc thực lực mạnh mẽ, e rằng mình phải đi trung ương thiên triều rồi mới có khả năng đuổi kịp Nhâm Độc.
Đây cũng là bất đắc dĩ, có lòng muốn giúp thế nhân mà k ốc thực lực tương ứng.
Chuyện thế gian đôi khi bất đắc dĩ.
Tuy nhiên, Nhâm Độc, ngươi rửa sạch cổ chờ đi, ta sẽ lấy mạng ngươi.
Lục Nguyên kêu vài người đón phụ mẫu mình đến Hoa Sơn. Vốn tại Hoa Sơn hắn có địch thủ, như là đám Tư Mã Trường Bạch nên không đưa người nhà đi Hoa Sơn, dù sao tu tiên giả không can thiệp phàm nhân, người nhà hắn ở thế giới nhân gian có thể sống rất tốt. Bây giờ thì khác, Nhâm Độc ma diễm ngập trời, không biết bao nhiêu người chết dưới tay gã, phàm nhân cũng khó trốn thoát. Cùng lúc đó, Lục Nguyên sắp đặt một không gian cực lớn tại Hoa Sơn, để người ta đi rước phàm nhân khác.
Hoa Sơn có thể cứu bao nhiêu người thì cứ cứu đi, cố gắng hết sức. Hoa Sơn rộng lớn, sắp xếp ra một nửa vị trí, cứu giúp phàm nhân chắc cỡ mấy chục vạn haowjc hơn nữa.
Ma kiếp lần này Tấn quốc khó tránh khỏi, cứ cứu vài người vậy.
Tiên hiệp!
Mắt Lục Nguyên sáng ngời. Trong phòng làm việc vtc của Hoa Sơn chưởng môn, cho đến nay mình vẫn không biết trên tấm bảng vtc viết cái gì. Vốn nghe nói Hoa Sơn có một khối tấm biển ‘Kiếm khí xung tiêu đường’ dẫn đến chiến tranh kiếm khí, muốn tranh rốt cuộc là kiếm trước hay khí trước.
Lần này đã nghĩ ra tấm biển ở phòng làm việc Hoa Sơn chưởng môn rồi.
‘Tiên hiệp!’, không sai, chính là hai chữ tiên hiệp.
Là tiên là hiệp!
Điều này nhắc nhở Hoa Sơn chưởng môn sau này, tu tiên giả phải nhớ hai chữ tiên hiệp trong lòng, miễn cho kiếm khí tranh đấu.
Lục Nguyên lấy ra tấm biển, Dưỡng Ngô linh kiếm động, kiếm đi như rắn bò. Chỉ thấy trên tấm biển hoàng dương mộc ngàn năm vụn gỗ tung bay, lát sau hai chữ ‘Tiên Hiệp’ hiện ra. Hai chữ phiêu miểu như tranh trong mây mù rồi lại có kim câu thiết hoa, có vài phần kiên nghị thiết cốt.
- Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên trừ đi ngũ phong lập biển tại đây, chưởng môn đời sau nhớ kỹ hai chữ tiên hiệp, là tiên là hiệp, tạo phúc cho thế nhân.’
Lục Nguyên viết xong rồi vẫn không vừa lòng lắm, kỳ thực mới rồi mình còn phải làm một việc, đó là sáng tạo một bộ kiếm pháp.
Các đời chưởng môn, kiếm pháp của mình đúng là không thể so sánh đệ nhị đại Xuất Vân tổ sư, cũng không bằng Yến tổ sư, nhưng xếp vào năm hàng đầu các đời chưởng môn không chút nghi ngờ, muốn sáng chế ra một bộ kiếm pháp cho Hoa Sơn là việc nhỏ. Nếu muốn sáng tạo, vậy là tạo ra bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp vậy.
……….
Bên ngoài Tấn quốc đang dấy lên bão tố. Xây dựng xong Ma Mộc Nhai, thuộc hạ đại đạo cảnh của Nhâm Độc chinh phạt bốn phương, thể hiện mạnh mẽ, ở Tấn quốc dấy lên gió tanh mưa máu. Tấn quốc rốt cuộc từ thịnh thế chớp mắt rơi vào loạn thế, sinh linh đồ thán.
Vào lúc này Hoa Sơn tránh được bão tố, có Chu Thanh Huyền ở, trước khi Nhâm Độc bù đắp khuyết điểm hóa huyết đại pháp thì sẽ không dám đến Hoa Sơn.
Lục Nguyên trong khoảng thời gian này đều dùng ở tùng kích đại đạo cảnh tứ tầng. Bây giờ mục tiêu của hắn là trùng kích đại đạo cảnh tứ tầng pháp tắc quy nhất. Chỉ có thực lực mạnh mẽ thì mới cứu được thế nhân, nếu không mạnh thì coi như những phàm nhân vào ở Hoa Sơn cũng không cứu được, bảo vệ chính nghĩa cần sức mạnh. Lúc rảnh thì hắn sáng tạo bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Ngày nào đó rốt cuộc đến.
Trong khoảng thời gian này Lục Nguyên nhận được năm khối ngũ tiên chí tôn lệnh.
Ngũ tiên chí tôn lệnh là mời Lục Nguyên đi Võ Đang tiên môn cùng bàn việc lớn.
Tất nhiên Lục Nguyên hiểu nguyên nhân, lúc hắn còn ở luyện khí kỳ thập tầng, khi ấy Hoa Sơn đỉnh cao hưng thịnh vô cùng, là Tấn quốc đệ nhất tiên môn, càng có tuyệt thế thiên kiếm vô song Yến Thương Thiên tọa trấn, đương niên có rất nhiều người ngưỡng mộ uy danh Hoa Sơn tiến đến. Bây giờ Hoa Sơn ở trong ngũ thượng đẳng tiên môn thứ hạng năm, không có cả nửa bước tông sư, ai thèm đến Hoa Sơn chứ.
- Các ngươi còn đến Hoa Sơn báo danh à?
- Đúng vậy, bây giờ Hoa Sơn đã suy yếu lâu ngày, tại sao còn đến Hoa Sơn?
Trong tiếng người nhốn nháo vang lên giọng nói, người đến đây còn chưa quyết định báo tiên môn nào, chỉ là đến xem Hoa Sơn chiêu người một cái.
- Tấn quốc ngũ thượng đẳng tiên môn, Hoa Sơn xếp ở cuối cùng.
- Có rảnh như vậy không bằng đầu vào Côn Luân tiên môn, hoặc Võ Đang tiên môn, nếu không thì là Thanh Thành tiên môn cho rồi.
Một số người ở trong bầy người nói, những người này cơ bản là tiên môn khác sắp đặt giành người, thấy hạt mầm tốt là sẽ thuyết phục một phen. Lúc Hoa Sơn còn đỉnh cao thì không ai dám làm vậy, nhưng Hoa Sơn bây giờ, ai thèm quan tâm.
Bị khuyên nhủ, có một số người tâm động, không xếp hàng nữa mà định đi tiên môn khác.
Bây giờ người còn xếp hàng thiếu đến đáng thường, không bao nhiêu người báo danh Hoa Sơn tiên môn.
Nhưng người còn ở lại thì rất kiên định.
- Chúng ta ở lại là vì Hoa Sơn xuất hiện nhiều siêu cấp thiên tài, cho dù suy sụp một thời thì sao.
- Hoa Sơn kiếm pháp, ngưỡng mộ đã lâu.
- Hơn nữa Lục chưởng môn chính là tuyệt thế thiên tài, dựa vào Lục chưởng môn tại Hoa Sơn thì chúng ta nhất định phải vào Hoa Sơn.
Lục Nguyên chú ý đến lần này người kiên định vào Hoa Sơn rất nhiều là người hâm mộ mình, chỉ vì mình là Hoa Sơn chưởng môn mà báo danh. Hiện nay Lục Nguyên tại Tấn quốc tu tiên giới danh tiếng cực cao, người sáng tạo tư cách kiểm tra được sáu cái mười điểm. Tuyệt thế thiên tài, tuổi trẻ đã là chưởng môn thượng đẳng tiên môn.
Lần này tuyển nhận người mới chiêu đến cực kỳ ít, Lục Nguyên lập tức ra lệnh khiến bổn phái sai một ít người đi khắp nơi tìm hạt mầm thượng đẳng về Hoa Sơn bồi dường. Bây giờ tuyển nhận vẫn là đệ thập đại, còn chưa đến đệ thập nhất đại. Năm trăm năm một đời sao? Tân đệ tử vĩnh viễn là hy vọng tương lai của Hoa Sơn.
…………
- Năm đó bổn tọa mất thế giới dưới đất, bổn tọa phải chiếm thế giới trên mặt đất xưng hùng. Dưới đất Ma Mộc Nhai từ đây lập nên.
Đây là lời của Nhâm Độc trước đó không lâu. Nhâm Độc ở trên mặt đất cách Thanh Thành sơn không xa xây dựng Ma Mộc Nhai, đem Thế Thiên Minh chính thức đẩy đến trước mặt người đời.
Thế Thiên Minh xuất hiện.
Gióng trống khua chiêng xuất hiện trước mặt thế nhân, đánh chết vài phó Thanh Thành tiên môn, chiến tích diệt một trung đẳng tiên môn, mạnh mẽ vùng lên.
Lúc Lục Nguyên nhận được tin này thì đang trong vtc, bất giác thở dài một tiếng. Thế giới Tấn quốc từ đây loạn rồi.
Nhóm người Nhâm Độc khác với chính đạo tiên môn. Chính đạo tiên môn có câu nói rằng: dù xảy ra chuyện gì cũng không đem tai họa đưa vào thế giới phàm nhân. Nhưng Nhâm Độc không có hứng thú đó, lần này ma đạo xâm nhập, thế giới phàm nhân sẽ rối tinh rối mù.
Nhưng đối với việc này Lục Nguyên đành bó tay.
Đúng vậy, mình là chính đạo tiên môn, vừa tiên vừa hiệp, nếu có người gặp nguy khó thì mình sẽ tiến lên giúp đỡ, vậy mới xứng là tiên hiệp. Nhưng hiện nay lực lượng Hoa Sơn, lực lượng trong tay mình, cách biệt Thế Thiên Minh như trời với đất. Nay chỉ có tạm thời nhịn, chờ phát triển lực lượng, đến lúc ấy cho Thế Thiên Minh một kích cuối cùng.
Nhâm Độc thực lực mạnh mẽ, e rằng mình phải đi trung ương thiên triều rồi mới có khả năng đuổi kịp Nhâm Độc.
Đây cũng là bất đắc dĩ, có lòng muốn giúp thế nhân mà k ốc thực lực tương ứng.
Chuyện thế gian đôi khi bất đắc dĩ.
Tuy nhiên, Nhâm Độc, ngươi rửa sạch cổ chờ đi, ta sẽ lấy mạng ngươi.
Lục Nguyên kêu vài người đón phụ mẫu mình đến Hoa Sơn. Vốn tại Hoa Sơn hắn có địch thủ, như là đám Tư Mã Trường Bạch nên không đưa người nhà đi Hoa Sơn, dù sao tu tiên giả không can thiệp phàm nhân, người nhà hắn ở thế giới nhân gian có thể sống rất tốt. Bây giờ thì khác, Nhâm Độc ma diễm ngập trời, không biết bao nhiêu người chết dưới tay gã, phàm nhân cũng khó trốn thoát. Cùng lúc đó, Lục Nguyên sắp đặt một không gian cực lớn tại Hoa Sơn, để người ta đi rước phàm nhân khác.
Hoa Sơn có thể cứu bao nhiêu người thì cứ cứu đi, cố gắng hết sức. Hoa Sơn rộng lớn, sắp xếp ra một nửa vị trí, cứu giúp phàm nhân chắc cỡ mấy chục vạn haowjc hơn nữa.
Ma kiếp lần này Tấn quốc khó tránh khỏi, cứ cứu vài người vậy.
Tiên hiệp!
Mắt Lục Nguyên sáng ngời. Trong phòng làm việc vtc của Hoa Sơn chưởng môn, cho đến nay mình vẫn không biết trên tấm bảng vtc viết cái gì. Vốn nghe nói Hoa Sơn có một khối tấm biển ‘Kiếm khí xung tiêu đường’ dẫn đến chiến tranh kiếm khí, muốn tranh rốt cuộc là kiếm trước hay khí trước.
Lần này đã nghĩ ra tấm biển ở phòng làm việc Hoa Sơn chưởng môn rồi.
‘Tiên hiệp!’, không sai, chính là hai chữ tiên hiệp.
Là tiên là hiệp!
Điều này nhắc nhở Hoa Sơn chưởng môn sau này, tu tiên giả phải nhớ hai chữ tiên hiệp trong lòng, miễn cho kiếm khí tranh đấu.
Lục Nguyên lấy ra tấm biển, Dưỡng Ngô linh kiếm động, kiếm đi như rắn bò. Chỉ thấy trên tấm biển hoàng dương mộc ngàn năm vụn gỗ tung bay, lát sau hai chữ ‘Tiên Hiệp’ hiện ra. Hai chữ phiêu miểu như tranh trong mây mù rồi lại có kim câu thiết hoa, có vài phần kiên nghị thiết cốt.
- Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên trừ đi ngũ phong lập biển tại đây, chưởng môn đời sau nhớ kỹ hai chữ tiên hiệp, là tiên là hiệp, tạo phúc cho thế nhân.’
Lục Nguyên viết xong rồi vẫn không vừa lòng lắm, kỳ thực mới rồi mình còn phải làm một việc, đó là sáng tạo một bộ kiếm pháp.
Các đời chưởng môn, kiếm pháp của mình đúng là không thể so sánh đệ nhị đại Xuất Vân tổ sư, cũng không bằng Yến tổ sư, nhưng xếp vào năm hàng đầu các đời chưởng môn không chút nghi ngờ, muốn sáng chế ra một bộ kiếm pháp cho Hoa Sơn là việc nhỏ. Nếu muốn sáng tạo, vậy là tạo ra bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp vậy.
……….
Bên ngoài Tấn quốc đang dấy lên bão tố. Xây dựng xong Ma Mộc Nhai, thuộc hạ đại đạo cảnh của Nhâm Độc chinh phạt bốn phương, thể hiện mạnh mẽ, ở Tấn quốc dấy lên gió tanh mưa máu. Tấn quốc rốt cuộc từ thịnh thế chớp mắt rơi vào loạn thế, sinh linh đồ thán.
Vào lúc này Hoa Sơn tránh được bão tố, có Chu Thanh Huyền ở, trước khi Nhâm Độc bù đắp khuyết điểm hóa huyết đại pháp thì sẽ không dám đến Hoa Sơn.
Lục Nguyên trong khoảng thời gian này đều dùng ở tùng kích đại đạo cảnh tứ tầng. Bây giờ mục tiêu của hắn là trùng kích đại đạo cảnh tứ tầng pháp tắc quy nhất. Chỉ có thực lực mạnh mẽ thì mới cứu được thế nhân, nếu không mạnh thì coi như những phàm nhân vào ở Hoa Sơn cũng không cứu được, bảo vệ chính nghĩa cần sức mạnh. Lúc rảnh thì hắn sáng tạo bộ Dưỡng Ngô kiếm pháp.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Ngày nào đó rốt cuộc đến.
Trong khoảng thời gian này Lục Nguyên nhận được năm khối ngũ tiên chí tôn lệnh.
Ngũ tiên chí tôn lệnh là mời Lục Nguyên đi Võ Đang tiên môn cùng bàn việc lớn.
/1562
|