Người cuối cùng là Nam Cảnh Quách Khản, đây là một nhân vật thành thật, trung hậu vô cùng, đánh ra không nhiều chưởng pháp biến hóa, tuy cuối cùng mấy cuộc chiến đều là khổ chiến, nhưng cuối cùng hắn cũng lọt vào mười người mạnh nhất.
Đây là mười người mạnh nhất trong cuộc thi đấu này.
Đến lúc này bọn họ đều hấp dẫn chú mực của mọi người ai cũng nghị luận liên tục về bọn họ.
Bây giờ là thiên tài chiến.
Kịch liệt thiên tài chiến.
Vòng thi đấu tiếp theo đã bắt đầu, Tiêu Phong Hùng đấu với Quách Khản, một người sử dụng Hàng Long nhị thập bát chưởng, một người dùng Hàng Long thập bát chưởng, hai vị này không biết ai mạnh hơn.
Lý Cầu Hoan đấu với Phi Kiếm Khách, hai người có quan hệ rất tốt với nhau nhưng giờ lại là đối thủ của nhau.
Phó Ưng đấu với Vương Thạch Đầu.
Cố Thu Thủy đấu với Sư Phi Tiên.
Lục Nguyên đấu với Phó Trùng.
Đây nhất định là những cuộc chiến kịch liệt, trận đầu tiên Tiêu Phong Hùng đấu với Quách Khản hai người dùng hai bộ chưởng pháp gần giống nhau.
Ngươi dùng Kháng Long Hữu Hối ta dùng Phi Long Tại Thiên ngươi dùng Kiến Long Tại Điền ta dùng Tiềm Long Vật Dụng.
Song long phát ra, Tiêu Phong Hùng và Quách Khản đánh nhau kịch liệt.
Cuộc chiến thật là mãnh liệt, cuối cùng Tiêu Phong Hùng đã lấy được thắng lợi.
- Nam Cảnh Lục Nguyên đấu với Nam Cảnh Phó Trùng.
Đã tới phiên Lục Nguyên rồi.
Lục Nguyên tiến lên tiến nhập vào trong trường đấu, kỳ thật Lục Nguyên xem ra vận khí cũng khá tốt, không phải chạm phải Đại Đạo cảnh tầng thứ tám mà chỉ phải gặp phải một người tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy của Nam Cảnh mà thôi.
Tiến vào trong trường đấu Lục Nguyên mới phát hiện trường đấu này là một cái huyện thành nhỏ, càng đi về phía trước trường đấu càng to ra. Bỗng nhiên Lục Nguyên cảm nhận thấy có một luồng công kích theo bản năng Xích Đế kiếm đạo phóng ra ngăn đám ám khí đó lại.
- Xem như là lễ gặp mặt.
Một tiếng cười biếng nhác vang lên, Lục Nguyên ngẩng đầu thì thấy Phó Trùng đang ngồi trên tường thành.
Phó Trùng có dáng người khá cao, trên khuôn mặt mang theo một chút sẹo.
Khuôn mặt sẹo này không chú ý thì thôi nhưng khi nhìn vào cho người ta cảm giác giống như vết sẹo trên mặt của Nạp Lan Đức.
Phó Trùng nhìn Lục Nguyên mà nói;
- Ngươi chú ý vết sẹo trên mặt ta sao? Không sai ta chính là đệ tử của Nạp Lan Đức đại nhân, ngươi có biết không, ta từ nhỏ còn bị quán thấu tư tưởng, nhất định phải hơn truyền nhân của Yến Thương Thiên.
- Vốn còn tưởng Yến Thương Thiên không có truyền nhân nhưng không ngờ sau đó lại xuất hiện ngươi, ta không thắng ngươi không được.
Phó Trùng lúc nói chuyện còn mang theo một nụ cười quỷ dị:
- Đúng rồi Mộ Dung Hoàng Phục thực lực ở trên ta ngươi có biết tại sao hắn lại thua ở trong tay của ta không?
Lục Nguyên đặt hồ lô rượu ở bên cạnh mà nói:
- Ta không biết cũng không quan tâm, ngươi thích nói gì thì tùy ngươi.
Dứt lời hắn cầm lấy hồ lô rượu mà uống.
- Rất thú vị, ngươi quả nhiên to gan lớn mật, dám động chạm đến uy nghiêm của Đại Dung.
Phó Trùng ngồi tại chỗ giơ tay lên đánh ra một đạo pháp bảo đạo pháp bảo này đã làm ra một bình chường, khiến cho những người ở bên ngoài theo dõi thủy kính thuật không nghe được.
Hắn ngồi ở chỗ cao đắc ý mà nói:
- Bất luận thế nào Đại Dung quốc là đệ nhất quốc kỳ khảo hạch lần này Đại Dung quốc đã có bốn người nằm trong mười người mạnh nhất.
- Đại Dung quốc chính là đại quốc đệ nhất ở Nam cảnh.
- Nam Cảnh văn hóa từ đó mà sinh.
- Nam cảnh tất cả vì vậy mà ra.
- Đại Dung quốc vinh quang không thể vượt qua.
Phó Trùng nhìn về phía Lục Nguyên:
- Cho nên sư phụ của ta cũng là Nạp Lan Đức đại nhân đã tiến hành bồi dưỡng ta, kế hoạch ba mươi ngày bồi dưỡng thì tính gì, những tài nguyên ở đó còn lâu mới sánh được những thứ mà chúng ta được bồi dưỡng, cho nên ta mới là tinh anh nhất của Đại Dung quốc là sát thủ cuối cùng.
- Lúc này ta sẽ đại biểu cho Đại Dung quốc trở thành năm người mạnh nhất.
- Vốn ta còn tưởng gặp phải ai khác cuối cùng lại gặp phải ngươi, truyền nhân của Yến Thương Thiên, vừa vặn ta muốn chiến một trận với ngươi.
Phó Trùng cười ha hả:
- Đúng rồi sở dĩ ta đánh bại được Mộ Dung Hoàng Phục là vì ta được sự phụ chuẩn bị cho Thiên Long Điêu pháp bảo, có thể thả ra một lượng lớn khôi lỗi long.
- Ngươi không nghe lầm đâu là một lượng lớn.
- Một lượng lớn khôi lỗi long, mỗi con đều có lực lượng cấp tông sư.
Phó Trùng nhìn về phía Lục Nguyên;
- Mộ Dung Hoàng Phục rất mạnh hắn có thể chống lại mười tám con khôi lỗi long nhưng cũng chỉ có thể như vậy mà thôi, ta thật sự chờ mong, Lục Nguyên ngươi có thể chống được bao nhiêu con.
Phó Trùng cười cười.
Hắn đang vô cùng đắc ý.
Phó Trùng ngồi ở trên chỗ cao, hắn phát ra một pho tượng long, pho tượng này cũng không lớn nhưng đầu long lại rõ ràng vô cùng, tựa hồ có sự uy nghiêm của long, Thiên Long Điêu Pháp bảo này là pháp bảo do Nạp Lan Đức nghiên cứu tạo thành cơ hồ có vô số uy lực.
Pháp bảo này chớp động lên thần bí quang mang.
Phó Trùng vỗ tay một cái ngay lập tức có hai con bạch long từ trong pháp bảo của hắn bay ra, hai con bạch long này đều là vật sống, hiển nhiên khi Nạp Lan Đức chế ra pháp bảo này đã bắt long sống mà tế luyện thành, đương nhiên ngoại trừ Trung Ương thiên triều không có nơi nào có long thật sự, Nạp Lan Đức với bọn họ có quan hệ cho nên bắt long thật cũng không phải là không thể.
Hai con bạch long này bay lên trên không trung, nhẹ nhàng giãn thân thể ra, long thể nhẹ nhàng run run, thi triển hết mỹ cảm của long.
Phó Trùng giơ pháp quyết rồi quát:
- Lên cho ta.
Hai đầu bạch long cực lớn bắt đầu lao tới Lục Nguyên, sinh ra tiếng gió cực lớn.
Đã bắt đầu rồi sao?
Lục Nguyên khẽ chuyển động bàn tay, đem hồ lô rượu ném vào trong không gian pháp khí, đồng thời hắn cũng giương Dưỡng Ngô Kiếm lên, một chiêu Phong Vân biến đổi đột ngột cuốn lấy hai con rồng kia, hai con rồng đều có chiều cao hơn mười trượng, không ngừng phun ra hàn băng, đại lượng pháp lực nhưng đều bị Lục Nguyên dùng một thanh trường kiếm chống đỡ.
Đúng vậy Lục Nguyên cũng đã trưởng thành, nếu là trước kia hắn không thể ngăn cản nổi nhưng hiện tại thì khác.
Phó Trùng ngồi ở trên tường thành, thấy Lục Nguyên đối kháng được song long cũng không bất ngờ gì cả, chỉ là song long mà thôi, xem chừng Lục Nguyên cũng có thể đối kháng được với mười tám đầu long như Mộ Dung Hoàng Phục.
Hắn giương một tay lên, lại xuất ra bốn đầu hồng long, bốn đầu hồng long này vọt tới,
thoáng cái đã bay múa quanh Lục Nguyên, Bạch Long nhả băng, Hồng Long phun lửa, biến hóa vô tận, Lục Nguyên cũng không để ý tiếp tục ngăn cản. Chỉ thấy hắn dùng kiếm đâm tới con hồng long quát to một tiếng, tiếng rống này khiến cho tai của Lục Nguyên cũng rung lên, tiếng long kêu đúng là lớn, tuy nhiên con hồng long này cũng chỉ có từng đó phản ứng, không làm cho Lục Nguyên chịu nhiều tổn thương, mà mấy con Hỏa Long lúc này cũng như nổi điên rồi, cùng nhau phun lửa lên.
Sáu con giao long không được sao? Vậy thì thử mười bốn con. Pháp lực của Phó trùng lại đặt lên trên Thiên Long Điêu, ngay lập tức tám con Hắc Long xuất hiện, tám con Hắc Long này so với hai con bạch long và bốn con hồng long còn lộ ra khí phách mạnh hơn, lại vô cùng thần bí, tám con hắc long này ở trên hư không quấn lấy nhau, sau khi Phó Trùng đánh ra pháp quyết sáu con hắc long này công kích về phía Lục Nguyên, nó cũng không dùng lửa dùng long trảo hay đuôi rồng đầu rông mà bay thẳng tiến hành cận chiến.
Đây là mười người mạnh nhất trong cuộc thi đấu này.
Đến lúc này bọn họ đều hấp dẫn chú mực của mọi người ai cũng nghị luận liên tục về bọn họ.
Bây giờ là thiên tài chiến.
Kịch liệt thiên tài chiến.
Vòng thi đấu tiếp theo đã bắt đầu, Tiêu Phong Hùng đấu với Quách Khản, một người sử dụng Hàng Long nhị thập bát chưởng, một người dùng Hàng Long thập bát chưởng, hai vị này không biết ai mạnh hơn.
Lý Cầu Hoan đấu với Phi Kiếm Khách, hai người có quan hệ rất tốt với nhau nhưng giờ lại là đối thủ của nhau.
Phó Ưng đấu với Vương Thạch Đầu.
Cố Thu Thủy đấu với Sư Phi Tiên.
Lục Nguyên đấu với Phó Trùng.
Đây nhất định là những cuộc chiến kịch liệt, trận đầu tiên Tiêu Phong Hùng đấu với Quách Khản hai người dùng hai bộ chưởng pháp gần giống nhau.
Ngươi dùng Kháng Long Hữu Hối ta dùng Phi Long Tại Thiên ngươi dùng Kiến Long Tại Điền ta dùng Tiềm Long Vật Dụng.
Song long phát ra, Tiêu Phong Hùng và Quách Khản đánh nhau kịch liệt.
Cuộc chiến thật là mãnh liệt, cuối cùng Tiêu Phong Hùng đã lấy được thắng lợi.
- Nam Cảnh Lục Nguyên đấu với Nam Cảnh Phó Trùng.
Đã tới phiên Lục Nguyên rồi.
Lục Nguyên tiến lên tiến nhập vào trong trường đấu, kỳ thật Lục Nguyên xem ra vận khí cũng khá tốt, không phải chạm phải Đại Đạo cảnh tầng thứ tám mà chỉ phải gặp phải một người tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy của Nam Cảnh mà thôi.
Tiến vào trong trường đấu Lục Nguyên mới phát hiện trường đấu này là một cái huyện thành nhỏ, càng đi về phía trước trường đấu càng to ra. Bỗng nhiên Lục Nguyên cảm nhận thấy có một luồng công kích theo bản năng Xích Đế kiếm đạo phóng ra ngăn đám ám khí đó lại.
- Xem như là lễ gặp mặt.
Một tiếng cười biếng nhác vang lên, Lục Nguyên ngẩng đầu thì thấy Phó Trùng đang ngồi trên tường thành.
Phó Trùng có dáng người khá cao, trên khuôn mặt mang theo một chút sẹo.
Khuôn mặt sẹo này không chú ý thì thôi nhưng khi nhìn vào cho người ta cảm giác giống như vết sẹo trên mặt của Nạp Lan Đức.
Phó Trùng nhìn Lục Nguyên mà nói;
- Ngươi chú ý vết sẹo trên mặt ta sao? Không sai ta chính là đệ tử của Nạp Lan Đức đại nhân, ngươi có biết không, ta từ nhỏ còn bị quán thấu tư tưởng, nhất định phải hơn truyền nhân của Yến Thương Thiên.
- Vốn còn tưởng Yến Thương Thiên không có truyền nhân nhưng không ngờ sau đó lại xuất hiện ngươi, ta không thắng ngươi không được.
Phó Trùng lúc nói chuyện còn mang theo một nụ cười quỷ dị:
- Đúng rồi Mộ Dung Hoàng Phục thực lực ở trên ta ngươi có biết tại sao hắn lại thua ở trong tay của ta không?
Lục Nguyên đặt hồ lô rượu ở bên cạnh mà nói:
- Ta không biết cũng không quan tâm, ngươi thích nói gì thì tùy ngươi.
Dứt lời hắn cầm lấy hồ lô rượu mà uống.
- Rất thú vị, ngươi quả nhiên to gan lớn mật, dám động chạm đến uy nghiêm của Đại Dung.
Phó Trùng ngồi tại chỗ giơ tay lên đánh ra một đạo pháp bảo đạo pháp bảo này đã làm ra một bình chường, khiến cho những người ở bên ngoài theo dõi thủy kính thuật không nghe được.
Hắn ngồi ở chỗ cao đắc ý mà nói:
- Bất luận thế nào Đại Dung quốc là đệ nhất quốc kỳ khảo hạch lần này Đại Dung quốc đã có bốn người nằm trong mười người mạnh nhất.
- Đại Dung quốc chính là đại quốc đệ nhất ở Nam cảnh.
- Nam Cảnh văn hóa từ đó mà sinh.
- Nam cảnh tất cả vì vậy mà ra.
- Đại Dung quốc vinh quang không thể vượt qua.
Phó Trùng nhìn về phía Lục Nguyên:
- Cho nên sư phụ của ta cũng là Nạp Lan Đức đại nhân đã tiến hành bồi dưỡng ta, kế hoạch ba mươi ngày bồi dưỡng thì tính gì, những tài nguyên ở đó còn lâu mới sánh được những thứ mà chúng ta được bồi dưỡng, cho nên ta mới là tinh anh nhất của Đại Dung quốc là sát thủ cuối cùng.
- Lúc này ta sẽ đại biểu cho Đại Dung quốc trở thành năm người mạnh nhất.
- Vốn ta còn tưởng gặp phải ai khác cuối cùng lại gặp phải ngươi, truyền nhân của Yến Thương Thiên, vừa vặn ta muốn chiến một trận với ngươi.
Phó Trùng cười ha hả:
- Đúng rồi sở dĩ ta đánh bại được Mộ Dung Hoàng Phục là vì ta được sự phụ chuẩn bị cho Thiên Long Điêu pháp bảo, có thể thả ra một lượng lớn khôi lỗi long.
- Ngươi không nghe lầm đâu là một lượng lớn.
- Một lượng lớn khôi lỗi long, mỗi con đều có lực lượng cấp tông sư.
Phó Trùng nhìn về phía Lục Nguyên;
- Mộ Dung Hoàng Phục rất mạnh hắn có thể chống lại mười tám con khôi lỗi long nhưng cũng chỉ có thể như vậy mà thôi, ta thật sự chờ mong, Lục Nguyên ngươi có thể chống được bao nhiêu con.
Phó Trùng cười cười.
Hắn đang vô cùng đắc ý.
Phó Trùng ngồi ở trên chỗ cao, hắn phát ra một pho tượng long, pho tượng này cũng không lớn nhưng đầu long lại rõ ràng vô cùng, tựa hồ có sự uy nghiêm của long, Thiên Long Điêu Pháp bảo này là pháp bảo do Nạp Lan Đức nghiên cứu tạo thành cơ hồ có vô số uy lực.
Pháp bảo này chớp động lên thần bí quang mang.
Phó Trùng vỗ tay một cái ngay lập tức có hai con bạch long từ trong pháp bảo của hắn bay ra, hai con bạch long này đều là vật sống, hiển nhiên khi Nạp Lan Đức chế ra pháp bảo này đã bắt long sống mà tế luyện thành, đương nhiên ngoại trừ Trung Ương thiên triều không có nơi nào có long thật sự, Nạp Lan Đức với bọn họ có quan hệ cho nên bắt long thật cũng không phải là không thể.
Hai con bạch long này bay lên trên không trung, nhẹ nhàng giãn thân thể ra, long thể nhẹ nhàng run run, thi triển hết mỹ cảm của long.
Phó Trùng giơ pháp quyết rồi quát:
- Lên cho ta.
Hai đầu bạch long cực lớn bắt đầu lao tới Lục Nguyên, sinh ra tiếng gió cực lớn.
Đã bắt đầu rồi sao?
Lục Nguyên khẽ chuyển động bàn tay, đem hồ lô rượu ném vào trong không gian pháp khí, đồng thời hắn cũng giương Dưỡng Ngô Kiếm lên, một chiêu Phong Vân biến đổi đột ngột cuốn lấy hai con rồng kia, hai con rồng đều có chiều cao hơn mười trượng, không ngừng phun ra hàn băng, đại lượng pháp lực nhưng đều bị Lục Nguyên dùng một thanh trường kiếm chống đỡ.
Đúng vậy Lục Nguyên cũng đã trưởng thành, nếu là trước kia hắn không thể ngăn cản nổi nhưng hiện tại thì khác.
Phó Trùng ngồi ở trên tường thành, thấy Lục Nguyên đối kháng được song long cũng không bất ngờ gì cả, chỉ là song long mà thôi, xem chừng Lục Nguyên cũng có thể đối kháng được với mười tám đầu long như Mộ Dung Hoàng Phục.
Hắn giương một tay lên, lại xuất ra bốn đầu hồng long, bốn đầu hồng long này vọt tới,
thoáng cái đã bay múa quanh Lục Nguyên, Bạch Long nhả băng, Hồng Long phun lửa, biến hóa vô tận, Lục Nguyên cũng không để ý tiếp tục ngăn cản. Chỉ thấy hắn dùng kiếm đâm tới con hồng long quát to một tiếng, tiếng rống này khiến cho tai của Lục Nguyên cũng rung lên, tiếng long kêu đúng là lớn, tuy nhiên con hồng long này cũng chỉ có từng đó phản ứng, không làm cho Lục Nguyên chịu nhiều tổn thương, mà mấy con Hỏa Long lúc này cũng như nổi điên rồi, cùng nhau phun lửa lên.
Sáu con giao long không được sao? Vậy thì thử mười bốn con. Pháp lực của Phó trùng lại đặt lên trên Thiên Long Điêu, ngay lập tức tám con Hắc Long xuất hiện, tám con Hắc Long này so với hai con bạch long và bốn con hồng long còn lộ ra khí phách mạnh hơn, lại vô cùng thần bí, tám con hắc long này ở trên hư không quấn lấy nhau, sau khi Phó Trùng đánh ra pháp quyết sáu con hắc long này công kích về phía Lục Nguyên, nó cũng không dùng lửa dùng long trảo hay đuôi rồng đầu rông mà bay thẳng tiến hành cận chiến.
/1562
|