Cười cười nói nói, thời gian trôi qua thật nhanh. Đã đến lúc phải quay về Không Chi Sơn.
Vừa vặn họ Hạ Hầu Chí Tôn cũng đúng lúc đến tìm Thái Sử Chí Tôn có chuyện. Sau khi nghe qua mười ba chủng kiếm ý đều là hít một hơi. Hạ Hầu Chí Tôn chậc chậc hâm mộ nói:
- Điều này có thể so sánh với Yến Thương Thiên. Thật sự là hâm mộ.
Thái Sử Chí Tôn vuốt râu không thôi, nhưng trong lòng thầm nghĩ, Lục Nguyên kiếm đạo thiên phú so với ông ta thì muốn cao hơn một chút. Nhưng tuổi của hắn vẫn còn quá trẻ, nên phải nhắc nhở hắn, để tránh cho hắn tự cao tự đại. Có những thiên tài tự cho mình là giỏi đến mức hủy đi tiền đồ thì thật không ít.
Sáu vị chí tôn khác phản ứng cũng không giống nhau.
Có những Chí Tôn hiển nhiên là hối hận. Vì nịnh nọt Kiếm Chi Tử mà buông tha cho một kiếm đạo thiên tài như vậy. Đáng tiếc, đáng tiếc, nhưng nghĩ lại nịnh nọt Kiếm Chi Tử vẫn quan trọng hơn.
Kiếm Chi Tử tiền đồ hiển nhiên không chỉ là Chí Tôn.
Không Chi Sơn, Hoa Sơn cư.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng. Từ trong Kiếm quyển có được nhiều chỗ tốt, nhưng hắn vẫn còn muốn thu được nhiều hơn.
Năm mươi trương thượng cổ phù chú xuất hiện trên đỉnh đầu. Năm mươi trương thượng cổ phù chú này có ba mươi bảy trương thần phục. Còn mười ba trương cần phải thần phục. Một đạo thần thô tuyến phát ra, một đạo hàng phục đi qua, không ngừng đầu nhập vào đạo thần thô tuyến. Mười hai thượng cổ phù chú không mất bao nhiêu thời gian liền có thể hàng phục.
Chỉ có Sinh phù chú. Khi đạo thần thô tuyến đi qua, cũng không trực tiếp bị thiêu hủy mà lại hóa thành một đạo sinh cơ, tiêu tán ở bên cạnh, khiến choc hung quanh đều là một mảnh sinh cơ.
Không còn biện pháp, lại đầu nhập nhiều thần thô tuyến hơn nữa. Một đạo thần thô tuyến lại đầu nhập vào. Hiện tại không có nguyên anh thì thần thô tuyến không được sung túc. Lúc này mình đã đạt được Đại Đạo Cảnh lục tầng, thần lực nhận được nhất định đã có sự phát triển. Trước khi thần lực tiêu hao sạch sẽ, rốt cuộc mấy đạo thần thô tuyến đã gắt gao trói Sinh chi cổ phù chú, khiến cho cổ phù chú này phải hàng phục.
Sau khi đạo phù chú này được hàng phục, lập tức một đạo lưu quang tiến nhập vào vân chi bổn mạng nguyên anh. Vân chi bổn mạng nguyên anh chính giữa xuất hiện một sinh cơ bừng bừng. Hơn nữa, phía trên nguyên anh lại hiện ra một sự cân đối giữa sống và chết. Huyền diệu phi thường.
Hắn bây giờ muốn thử một lần, có thể hay không Đại Đạo Cảnh thất tầng Đầu Đính Khánh Vân. Đầu Đính Khánh Vân này cần phải sở hữu tất cả thượng cổ phù chú liên tiếp, hóa thành một không gian chặt chẽ ngăn cách với ngoại giới. Đây là bước đầu tiên hình thành Tiểu Thiên thế giới. Phen này hắn đã có năm mươi trương thượng cổ phù chú.
Hắn bắt đầu thử một lần, hơn hai trăm dị thú cấp linh thú phóng thích ra một lượng nguyên khí rất lớn, trợ giúp hắn qua cửa ải.
Trung phẩm linh thạch cũng đã lấy ra rồi.
Phanh!
Năm mươi trương thượng cổ phù chú rơi lả tả. Đồng thời nguyên khí hỗn loạn. Xem ra trùng kích Đại Đạo Cảnh thất tầng Đầu Đính Khánh Vân lại một lần nữa thất bại. Hơn nữa vấn đề mấu chốt hiện tại hắn chỉ còn có mười trung phẩm linh thạch. Ngay cả dị thú cấp linh thú cũng không sử dụng đủ.
Tài nguyên linh thạch là triệt để trống rỗng. Phải nghĩ biện pháp tìm thêm linh thạch mới được. Nếu như có thượng phẩm linh thạch thì tốt hơn.
Đây là phản ứng đầu tiên của Lục Nguyên.
Ở Tấn quốc, Lục Nguyên chưa từng nghèo qua như vậy.
Linh thạch hoàn toàn được dùng sạch sẽ. Một cái cũng không còn. Nhưng nuôi khá nhiều linh thú như vậy thì cần khá nhiều linh thạch, mà mình thì chẳng còn lại một khối linh thạch nào. Nếu như còn ở Tấn quốc thì hắn chẳng bao giờ lo lắng mình hết linh thạch hay không. Tấn quốc linh thạch tuy không nhiều, nhưng muốn kiếm mấy ngàn linh thạch trung phẩm thì không khó bao nhiêu. Nhưng hiện tại ở chỗ này thì thật không biết tìm linh thạch ở chỗ nào. Không có linh thạch thì hắn vẫn có thể tu hành, nhưng tốc độ không biết chậm lại bao nhiêu, chứ đừng nói là muốn trùng kích Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy Đầu Đính Khánh Vân.
Được rồi, tạm thời bỏ chuyện này qua một bên, nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.
Đến thứ hai, Lục Nguyên tìm được sư huynh thứ hai mươi ba Tần Sương Thành:
- Sư huynh, đệ mới nhập môn không bao lâu, không biết làm sao để kiếm được linh thạch. Linh thạch của đệ hết rồi.
Tu hành càng lâu, linh thạch kiếm được càng nhiều, nhưng đồng dạng tiêu hao linh thạch cũng nhiều.
Tần Sương Thành nói:
- Tại Kiếm môn, cách lấy linh thạch có ba cách. Thứ nhất là dùng điểm tích lũy để đổi lấy. Nhưng điểm tích lũy đổi linh thạch cũng bị môn phái rút rất nhiều, đề nghị không được đổi. Thứ hai là làm nhiệm vụ, nhưng chỉ có sư huynh ngoài Hỗn Động Cảnh mới được giao nhiệm vụ. Nhiệm vụ của chúng ta cực nhỏ, chỉ là những nhiệm vụ đơn giản, nhưng sớm bị đệ tử hạch tâm Chí Tôn khác chiếm mất. Dù sao nhiệm vụ cũng không nhiều lắm, cũng không đến phiên môn hạ Thái Sử Chí Tôn chúng ta.
Điều này thật đúng là nỗi xấu hổ của Thái Sử Chí Tôn. Lục Nguyên tiến vào Kiếm môn cũng một thời gian rồi, nên cũng hiểu điều này.
Tần Sương Thành dừng một chút rồi nói tiếp:
- Cách thứ ba, là trong Kiếm môn hàng năm sẽ hội phát linh thạch một lần. Đệ tử bình thường thì rất ít. Đệ tử chân truyền thì hơi nhiều một chút. Chúng ta là đệ tử hạch tâm nên nhiều hơn. Nhưng Thái Sử Chí Tôn của chúng ta cũng không được nhiều. Bởi vì cấp linh thạch là do nhất mạch Hiên Viên Chí Tôn quyết định.
Tần Sương Thành nói đến đây, để cho Lục Nguyên ngấm dần một chút.
Trong Cửu Đại Chí Tôn, phần lớn đều có ti chức của mình.
Ví dụ như Hiên Viên Chí Tôn là môn phái đứng đầu trong Cửu Đại Chí Tôn, nên trông coi linh thạch của Kiếm môn là đúng rồi.
Tại Tấn quốc còn có quặng mỏ, chỉ là tại quặng mỏ ngẫu nhiên có mấy khối linh thạch bị khai thác ra ngoài. Còn ở Trung Ương Thiên Triều thì căn bản không phải do khoáng thạch chiết xuất ra, mà trong Trung Ương Thiên Triều linh khí rất thần kỳ phong phú, ngưng kết lại thành một tòa linh thạch linh mạch.
Linh mạch nghe nói còn có cấp bậc chi phân. Nghe Tần Sương Thành giới thiệu, linh mạch chia làm mười một giai, theo thứ tự từ Nhất giai linh mạch tới Cửu giai linh mạch. Sau đó là Địa giai linh mạch, Thiên giai linh mạch. Đương nhiên, nếu như không phải là môn phái đứng đầu thì không có khả năng có được Địa giai linh mạch, Thiên giai linh mạch. Cao nhất thì cũng chỉ là Bát giai linh mạch thôi.
Bát giai linh mạch thần dị quả thực không cách nào tưởng tượng được, có thể sản xuất ra đại lượng cực phẩm linh thạch. Cực phẩm linh thạch so với thượng phẩm linh thạch còn huyền ảo hơn. Một cực phẩm linh thạch có thể chống đỡ một vạn thượng phẩm linh thạch. Nghe nói tại Trung Ương Thiên Triều, từ Nhất giai linh mạch đến Tam giai linh mạch toàn bộ đều sản xuất ra trung phẩm linh thạch. Nhưng Tam giai linh mạch sản xuất ra trung phẩm linh thạch càng tinh khiết hơn. Bản thân cũng lớn hơn. Từ Tứ giai linh mạch đến Lục giai linh mạch sản xuất chính là thượng phẩm linh thạch. Thất giai linh mạch đến Cửu giai linh mạch sản xuất chính là Cực phẩm linh thạch. Địa giai linh mạch sản xuất chính là Địa giai linh thạch. Thiên giai linh mạch sản xuất chính là Thiên giai linh thạch.
Lục Nguyên nghe xong cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vừa vặn họ Hạ Hầu Chí Tôn cũng đúng lúc đến tìm Thái Sử Chí Tôn có chuyện. Sau khi nghe qua mười ba chủng kiếm ý đều là hít một hơi. Hạ Hầu Chí Tôn chậc chậc hâm mộ nói:
- Điều này có thể so sánh với Yến Thương Thiên. Thật sự là hâm mộ.
Thái Sử Chí Tôn vuốt râu không thôi, nhưng trong lòng thầm nghĩ, Lục Nguyên kiếm đạo thiên phú so với ông ta thì muốn cao hơn một chút. Nhưng tuổi của hắn vẫn còn quá trẻ, nên phải nhắc nhở hắn, để tránh cho hắn tự cao tự đại. Có những thiên tài tự cho mình là giỏi đến mức hủy đi tiền đồ thì thật không ít.
Sáu vị chí tôn khác phản ứng cũng không giống nhau.
Có những Chí Tôn hiển nhiên là hối hận. Vì nịnh nọt Kiếm Chi Tử mà buông tha cho một kiếm đạo thiên tài như vậy. Đáng tiếc, đáng tiếc, nhưng nghĩ lại nịnh nọt Kiếm Chi Tử vẫn quan trọng hơn.
Kiếm Chi Tử tiền đồ hiển nhiên không chỉ là Chí Tôn.
Không Chi Sơn, Hoa Sơn cư.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng. Từ trong Kiếm quyển có được nhiều chỗ tốt, nhưng hắn vẫn còn muốn thu được nhiều hơn.
Năm mươi trương thượng cổ phù chú xuất hiện trên đỉnh đầu. Năm mươi trương thượng cổ phù chú này có ba mươi bảy trương thần phục. Còn mười ba trương cần phải thần phục. Một đạo thần thô tuyến phát ra, một đạo hàng phục đi qua, không ngừng đầu nhập vào đạo thần thô tuyến. Mười hai thượng cổ phù chú không mất bao nhiêu thời gian liền có thể hàng phục.
Chỉ có Sinh phù chú. Khi đạo thần thô tuyến đi qua, cũng không trực tiếp bị thiêu hủy mà lại hóa thành một đạo sinh cơ, tiêu tán ở bên cạnh, khiến choc hung quanh đều là một mảnh sinh cơ.
Không còn biện pháp, lại đầu nhập nhiều thần thô tuyến hơn nữa. Một đạo thần thô tuyến lại đầu nhập vào. Hiện tại không có nguyên anh thì thần thô tuyến không được sung túc. Lúc này mình đã đạt được Đại Đạo Cảnh lục tầng, thần lực nhận được nhất định đã có sự phát triển. Trước khi thần lực tiêu hao sạch sẽ, rốt cuộc mấy đạo thần thô tuyến đã gắt gao trói Sinh chi cổ phù chú, khiến cho cổ phù chú này phải hàng phục.
Sau khi đạo phù chú này được hàng phục, lập tức một đạo lưu quang tiến nhập vào vân chi bổn mạng nguyên anh. Vân chi bổn mạng nguyên anh chính giữa xuất hiện một sinh cơ bừng bừng. Hơn nữa, phía trên nguyên anh lại hiện ra một sự cân đối giữa sống và chết. Huyền diệu phi thường.
Hắn bây giờ muốn thử một lần, có thể hay không Đại Đạo Cảnh thất tầng Đầu Đính Khánh Vân. Đầu Đính Khánh Vân này cần phải sở hữu tất cả thượng cổ phù chú liên tiếp, hóa thành một không gian chặt chẽ ngăn cách với ngoại giới. Đây là bước đầu tiên hình thành Tiểu Thiên thế giới. Phen này hắn đã có năm mươi trương thượng cổ phù chú.
Hắn bắt đầu thử một lần, hơn hai trăm dị thú cấp linh thú phóng thích ra một lượng nguyên khí rất lớn, trợ giúp hắn qua cửa ải.
Trung phẩm linh thạch cũng đã lấy ra rồi.
Phanh!
Năm mươi trương thượng cổ phù chú rơi lả tả. Đồng thời nguyên khí hỗn loạn. Xem ra trùng kích Đại Đạo Cảnh thất tầng Đầu Đính Khánh Vân lại một lần nữa thất bại. Hơn nữa vấn đề mấu chốt hiện tại hắn chỉ còn có mười trung phẩm linh thạch. Ngay cả dị thú cấp linh thú cũng không sử dụng đủ.
Tài nguyên linh thạch là triệt để trống rỗng. Phải nghĩ biện pháp tìm thêm linh thạch mới được. Nếu như có thượng phẩm linh thạch thì tốt hơn.
Đây là phản ứng đầu tiên của Lục Nguyên.
Ở Tấn quốc, Lục Nguyên chưa từng nghèo qua như vậy.
Linh thạch hoàn toàn được dùng sạch sẽ. Một cái cũng không còn. Nhưng nuôi khá nhiều linh thú như vậy thì cần khá nhiều linh thạch, mà mình thì chẳng còn lại một khối linh thạch nào. Nếu như còn ở Tấn quốc thì hắn chẳng bao giờ lo lắng mình hết linh thạch hay không. Tấn quốc linh thạch tuy không nhiều, nhưng muốn kiếm mấy ngàn linh thạch trung phẩm thì không khó bao nhiêu. Nhưng hiện tại ở chỗ này thì thật không biết tìm linh thạch ở chỗ nào. Không có linh thạch thì hắn vẫn có thể tu hành, nhưng tốc độ không biết chậm lại bao nhiêu, chứ đừng nói là muốn trùng kích Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy Đầu Đính Khánh Vân.
Được rồi, tạm thời bỏ chuyện này qua một bên, nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.
Đến thứ hai, Lục Nguyên tìm được sư huynh thứ hai mươi ba Tần Sương Thành:
- Sư huynh, đệ mới nhập môn không bao lâu, không biết làm sao để kiếm được linh thạch. Linh thạch của đệ hết rồi.
Tu hành càng lâu, linh thạch kiếm được càng nhiều, nhưng đồng dạng tiêu hao linh thạch cũng nhiều.
Tần Sương Thành nói:
- Tại Kiếm môn, cách lấy linh thạch có ba cách. Thứ nhất là dùng điểm tích lũy để đổi lấy. Nhưng điểm tích lũy đổi linh thạch cũng bị môn phái rút rất nhiều, đề nghị không được đổi. Thứ hai là làm nhiệm vụ, nhưng chỉ có sư huynh ngoài Hỗn Động Cảnh mới được giao nhiệm vụ. Nhiệm vụ của chúng ta cực nhỏ, chỉ là những nhiệm vụ đơn giản, nhưng sớm bị đệ tử hạch tâm Chí Tôn khác chiếm mất. Dù sao nhiệm vụ cũng không nhiều lắm, cũng không đến phiên môn hạ Thái Sử Chí Tôn chúng ta.
Điều này thật đúng là nỗi xấu hổ của Thái Sử Chí Tôn. Lục Nguyên tiến vào Kiếm môn cũng một thời gian rồi, nên cũng hiểu điều này.
Tần Sương Thành dừng một chút rồi nói tiếp:
- Cách thứ ba, là trong Kiếm môn hàng năm sẽ hội phát linh thạch một lần. Đệ tử bình thường thì rất ít. Đệ tử chân truyền thì hơi nhiều một chút. Chúng ta là đệ tử hạch tâm nên nhiều hơn. Nhưng Thái Sử Chí Tôn của chúng ta cũng không được nhiều. Bởi vì cấp linh thạch là do nhất mạch Hiên Viên Chí Tôn quyết định.
Tần Sương Thành nói đến đây, để cho Lục Nguyên ngấm dần một chút.
Trong Cửu Đại Chí Tôn, phần lớn đều có ti chức của mình.
Ví dụ như Hiên Viên Chí Tôn là môn phái đứng đầu trong Cửu Đại Chí Tôn, nên trông coi linh thạch của Kiếm môn là đúng rồi.
Tại Tấn quốc còn có quặng mỏ, chỉ là tại quặng mỏ ngẫu nhiên có mấy khối linh thạch bị khai thác ra ngoài. Còn ở Trung Ương Thiên Triều thì căn bản không phải do khoáng thạch chiết xuất ra, mà trong Trung Ương Thiên Triều linh khí rất thần kỳ phong phú, ngưng kết lại thành một tòa linh thạch linh mạch.
Linh mạch nghe nói còn có cấp bậc chi phân. Nghe Tần Sương Thành giới thiệu, linh mạch chia làm mười một giai, theo thứ tự từ Nhất giai linh mạch tới Cửu giai linh mạch. Sau đó là Địa giai linh mạch, Thiên giai linh mạch. Đương nhiên, nếu như không phải là môn phái đứng đầu thì không có khả năng có được Địa giai linh mạch, Thiên giai linh mạch. Cao nhất thì cũng chỉ là Bát giai linh mạch thôi.
Bát giai linh mạch thần dị quả thực không cách nào tưởng tượng được, có thể sản xuất ra đại lượng cực phẩm linh thạch. Cực phẩm linh thạch so với thượng phẩm linh thạch còn huyền ảo hơn. Một cực phẩm linh thạch có thể chống đỡ một vạn thượng phẩm linh thạch. Nghe nói tại Trung Ương Thiên Triều, từ Nhất giai linh mạch đến Tam giai linh mạch toàn bộ đều sản xuất ra trung phẩm linh thạch. Nhưng Tam giai linh mạch sản xuất ra trung phẩm linh thạch càng tinh khiết hơn. Bản thân cũng lớn hơn. Từ Tứ giai linh mạch đến Lục giai linh mạch sản xuất chính là thượng phẩm linh thạch. Thất giai linh mạch đến Cửu giai linh mạch sản xuất chính là Cực phẩm linh thạch. Địa giai linh mạch sản xuất chính là Địa giai linh thạch. Thiên giai linh mạch sản xuất chính là Thiên giai linh thạch.
Lục Nguyên nghe xong cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
/1562
|