Phó Trùng cười to, mình chuẩn bị Pháp Linh Đan vốn định đối phso địch của càng cường, nhưng nếu dùng vào người Lục Nguyên, thì sẽ đập chết hắn luôn.
Gã cười lớn tiếng, pháp thuật đã ở trong tay:
- Lục Nguyên, ta muốn ngươi triệt để thua trong tay ta!
Phó Trùng giơ tay lên, ít nhất độ cao mấy chục vạn thiêu đốt phái nam Lục Nguyên, hơn nữa sức nóng còn đang không ngừng tăng cao.
Lại nâng tay, lửa nhiệt độ mấy chục độ đốt ở phía bắc Lục Nguyên.
Gã liên tiếp giơ tay. Phút chốc, phái đông, tay, đỉnh đầu, dưới chân Lục Nguyên đều xuất hiện lửa chẳng chút giống nhau, tầng tầng bao vây hắn, đều là nhiệt độ mấy chục gần mấy trăm, triệt để nhốt hắn trong lưới lửa nhiệt độ siêu cao.
Đông, tây, nam, bắc, trên, dưới, kết hợp sáu mặt.
Trên trời không đường, dưới đất không cửa.
Nhưng nếu pháp thuật này được gọi là pháp thuật cấp tinh thần thì không chỉ như thế thôi. Phó Trùng lại nâng tay đánh ra một mặt trời nhỏ. Không sai, mặt trời có nhiệt độ tuyệt đối kích cỡ nhỏ hơn thật rất là nhiều. Tuy tiểu mặt trời không tính lớn nhưng có thể thiêu đốt một khu vực hầu như không còn.
Hủy diệt! Không có một chút sự sống!
Đây chính là pháp thuật cấp tinh thần!
Phó Trùng dữ tợn cười.
Trận chiến này đã kết thúc, thắng bại đã phân.
Thái Sử Không định nhảy người lên, gã có tự tin phút cuối cứu ra Lục Nguyên được.
Lửa dâng trào cháy nhiệt đột gần trăm! Chia cắt thiên địa! Chia cắt trên dưới! Phong kín bốn phía đông, nam, tây, bắc!
Cùng lúc đó, không ngừng có tiểu mặt trời ném vào.
Mọi thứ đều sục sôi.
Thắng bại đã định.
Thái Sử Không định lợi dụng không gian thiết tắc Phiên Phúc Không Gian cứu người.
Nhưng lúc này, trong ngọn lửa bùng cháy dữ dội truyền ra thanh âm lạnh nhạt:
- A, tuyệt chiêu chung cực của ngươi chính là như vậy sao? Nếu chỉ có thế thôi thì thật khiến người quá thất vọng, chỉ vậy thôi.
Phó Trùng biến sắc, nhưng nghĩ lại uy lực pháp thuật cấp tinh thần to lớn, gần như không thể tưởng tượng!
Có thể khẳng định Lục Nguyên chắc là trước khi chết cứng miệng, tiểu tử này dường như rất thích vịt chết mạnh miệng, vậy tốt thôi, ta sẽ chưng ngươi thành vịt luộc luôn. Phó Trùng nhe răng cười, lại một tiểu mặt trời bay vào, muốn chưng Lục Nguyên càng chín.
Trong pháp thuật cấp tinh thần này bá đạo ở chỗ trong không gian phong kín thiêu đốt tiểu mặt trời. Một tiểu mặt trời có thể chưng khô biển, giờ phút này Lục Nguyên một kiếm cắt ra, một kiếm mang theo khí lạnh như ánh trăng, một kiếm tìm đúng mép tiểu mặt trời. Tiểu mặt trời càng vào trong thì càng nóng, mà một kiếm này thì vô cùng tinh tuyệt chép ở góc, tước tiểu mặt trời chịu lực bay về phía tây.
Một kiếm quá tuyệt vời! Nhưng một kiếm chỉ là mới bắt đầu thôi, một kiếm tinh tuyệt như vậy không ai nhìn thấy.
Lục Nguyên tiếp tục ra một kiếm.
Pháp thuật cấp tinh thần đông, nam, tây, bắc, trên, dưới sáu mặt, nhiệt độ cao trăm vạn, biển lửa vô hạn, phong kín tất cả, dù là ai đều sẽ ở chính giữa tươi sống chết. Biển lửa vô hạn nhiệt độ trăm vạn độ nóng cực cao, dù là thịt hay sắt thép vào trong đều sẽ bị hòa tan, một khi chịu công kích lập tức tụ tập cùng một chỗ chịu lực, bình quân chia lực, muốn phá phong kín sáu mặt là khó đến cực điểm.
Lục Nguyên lại phát ra một kiếm, giờ phút này mỗi một tia tinh thần của hắn đều tập trung lại, một kiếm góc độ thiên y vô phùng, góc độ công kích hoàn mỹ tuyệt đối đâm hướng biển lửa vô hạn. Giờ phút này, kỳ tích xuất hiện, biển lửa sáu mặt phong kín thế mà bị một kiếm cắt ra.
Một kiếm cắt tiểu mặt trời, cắt biển lửa vô hạn phong kín sáu mặt xong vẫn chưa dứt.
Kiếm quang thẳng chỉ Phó Trùng.
Phó Trùng ở trong lòng cuồng kêu, sao Lục Nguyên có thể phá tiểu mặt trời được chứ. Cắt biển lửa vô hạn phong kín sáu mặt là hai đại ý nghĩa của pháp thuật cấp tinh thần.
Phó Trùng ngửa đầu, pháp thuật cấp tinh thần Đại Nhật Hàng Lâm ý nghĩa cuối cùng, gã ngửa cổ bắn ra một mặt trời rực cháy. Lúc này Lục Nguyên cách gã rất gần, vốn bản lĩnh ngửa đầu bắn ra một tiểu mặt trời thiêu cháy thì gã không có, nhưng trước đó chẳng phải gã có ăn vào Pháp Linh Đan sao?
Mặt trời cháy bỏng nhanh vô cùng, xông thẳng hướng Lục Nguyên, muốn thiêu cháy hắn.
Mặt trời cháy bỏng đi ra vào phút cuối đặc điểm lớn nhất là tốc độ nhanh, hung tàn bạo lực, thiêu đốt tất cả.
Một kiếm của Lục Nguyên đâm vào mặt trời cháy bỏng.
Giờ phút này, trên kiếm của Lục Nguyên xuất hiện biến đổi khác lạ, dường như có vầng trăng hiện ra.
Thiên địa một mảnh tối đen! Một vầng trăng dâng lên!
Nguyệt giáng xuống! Đêm buông xuống!
Mặt trời biến thành hư vô.
Kiếm thế rốt cuộc đến cuối, trước ngực Phó Trùng bị đâm một lỗ máu như mặt trăng, trái tim bị đâm thủng, máu chảy ồ ạt.
Văn minh chi sử ở bên trong, đó là tiên nhân thế giới cảnh, Lục Nguyên biết mình tuyệt đối không thể giết chết gã, nhưng muốn dễ dàng thả Phó Trùng là không thể nào. Mới rồi hắn trọng thương Phó Trùng còn đâm trúng trái tim, tuy gã không chết nhưng trong một đoạn thời gian không thể tránh khỏi pháp lực rút lui nhiều.
Một kiếm này rốt cuộc hoàn thành.
Một kiếm quá xuất sắc!
- Người mới pháp cổ văn minh thế mà lại thua.
- Đúng vậy, còn là hai chiêu bị đánh bại!
- Người mới này quá đáng sợ!
- Từ sau Kiếm Chi Tử, người Kiếm Môn thứ hai sáng tạo kỳ tích rốt cuộc xuất hiện.
- Người này tên là gì nhỉ?
- Nếu người này không chết, sau này chắc chắn nổi danh trung ương thiên triều.
- Tiểu tử này tên là Lục Nguyên, là môn hạ Thái Sử chí tôn Kiếm Môn.
Người Kiếm Môn, người môn phái khác đều bàn tán xôn xao, họ bị chấn rồi.
Pháp cổ văn minh cùng người mới thế lực khác đấu, đây không phải đấu chính thức mà là cuộc chiến chỉ đạo!
Cái gì gọi là cuộc chiến chỉ đạo? Tức là nói đám người mới pháp cổ văn minh chỉ đạo người mới môn phái thế lực khác các ngươi. Pháp cổ văn minh là toàn năng, dù là người mới cũng có thể chỉ đạo người mới của các ngươi. Trong cuộc chiến chỉ đạo, pháp cổ văn minh là chiếm ưu thế tuyệt đối, dù là Kiếm Văn Hào, đệ đệ của Kiếm Chi Tử cũng không thắng được một chiêu, hoàn toàn bị đè đầu. Hỗn Lôi Môn vì lần cuộc chiến chỉ đạo này mà chuẩn bị rất kỹ càng lâu dài, đều nghĩ nếu có thể thắng một chiêu nửa thức đã là rất nở mặt. Họ chuẩn bị lâu như vậy, kết quả lúc đối mặt người mới pháp cổ văn minh phát hiện một chiêu cũng thắng không được.
Khi đó mới phát hiện pháp cổ văn minh thật là mênh mông, muy nghiêm, căn bản không cách nào thắng một chiêu nửa thức.
Kết quả bây giờ Lục Nguyên chẳng những chiêu thứ nhất đánh bay người mới pháp cổ văn minh, sau đó gọn gàng dứt khoát chiêu thứ hai chiến thắng.
Tất cả thế lực khác, tất cả người mới, bao gồm Hỗn Lôi Môn, Kiếm Môn, bao gồm Kiếm Văn Hào đều không thể thắng một chiêu nửa thức, kết quả Lục Nguyên hai chiêu đã chiến thắng người mới pháp cổ văn minh, cái này gọi đám người thế lực xung quanh sao không mắt trân trân, không nói nên lời?
Những người này xem không hiểu một kiếm vừa rồi của Lục Nguyên, họ thấy chỉ là náo nhiệt, biết hắn đáng sợ.
Còn người xem hiểu một kiếm kia của Lục Nguyên, những chí tôn thì đều suy tư. Họ chìm trong suy tư, vì pháp thuật cấp tinh thần của Phó Trùng quá chói mắt, tường ấm sáu mặt phong kín quá chói sáng, cho nên lúc một kiếm của Lục Nguyên mới bắt đầu thì không thấy được, chỉ có cuối cùng nhìn một nhát kiếm cuối. Một kiếm cuối cùng đó là hoàn mỹ tuyệt đối.
Gã cười lớn tiếng, pháp thuật đã ở trong tay:
- Lục Nguyên, ta muốn ngươi triệt để thua trong tay ta!
Phó Trùng giơ tay lên, ít nhất độ cao mấy chục vạn thiêu đốt phái nam Lục Nguyên, hơn nữa sức nóng còn đang không ngừng tăng cao.
Lại nâng tay, lửa nhiệt độ mấy chục độ đốt ở phía bắc Lục Nguyên.
Gã liên tiếp giơ tay. Phút chốc, phái đông, tay, đỉnh đầu, dưới chân Lục Nguyên đều xuất hiện lửa chẳng chút giống nhau, tầng tầng bao vây hắn, đều là nhiệt độ mấy chục gần mấy trăm, triệt để nhốt hắn trong lưới lửa nhiệt độ siêu cao.
Đông, tây, nam, bắc, trên, dưới, kết hợp sáu mặt.
Trên trời không đường, dưới đất không cửa.
Nhưng nếu pháp thuật này được gọi là pháp thuật cấp tinh thần thì không chỉ như thế thôi. Phó Trùng lại nâng tay đánh ra một mặt trời nhỏ. Không sai, mặt trời có nhiệt độ tuyệt đối kích cỡ nhỏ hơn thật rất là nhiều. Tuy tiểu mặt trời không tính lớn nhưng có thể thiêu đốt một khu vực hầu như không còn.
Hủy diệt! Không có một chút sự sống!
Đây chính là pháp thuật cấp tinh thần!
Phó Trùng dữ tợn cười.
Trận chiến này đã kết thúc, thắng bại đã phân.
Thái Sử Không định nhảy người lên, gã có tự tin phút cuối cứu ra Lục Nguyên được.
Lửa dâng trào cháy nhiệt đột gần trăm! Chia cắt thiên địa! Chia cắt trên dưới! Phong kín bốn phía đông, nam, tây, bắc!
Cùng lúc đó, không ngừng có tiểu mặt trời ném vào.
Mọi thứ đều sục sôi.
Thắng bại đã định.
Thái Sử Không định lợi dụng không gian thiết tắc Phiên Phúc Không Gian cứu người.
Nhưng lúc này, trong ngọn lửa bùng cháy dữ dội truyền ra thanh âm lạnh nhạt:
- A, tuyệt chiêu chung cực của ngươi chính là như vậy sao? Nếu chỉ có thế thôi thì thật khiến người quá thất vọng, chỉ vậy thôi.
Phó Trùng biến sắc, nhưng nghĩ lại uy lực pháp thuật cấp tinh thần to lớn, gần như không thể tưởng tượng!
Có thể khẳng định Lục Nguyên chắc là trước khi chết cứng miệng, tiểu tử này dường như rất thích vịt chết mạnh miệng, vậy tốt thôi, ta sẽ chưng ngươi thành vịt luộc luôn. Phó Trùng nhe răng cười, lại một tiểu mặt trời bay vào, muốn chưng Lục Nguyên càng chín.
Trong pháp thuật cấp tinh thần này bá đạo ở chỗ trong không gian phong kín thiêu đốt tiểu mặt trời. Một tiểu mặt trời có thể chưng khô biển, giờ phút này Lục Nguyên một kiếm cắt ra, một kiếm mang theo khí lạnh như ánh trăng, một kiếm tìm đúng mép tiểu mặt trời. Tiểu mặt trời càng vào trong thì càng nóng, mà một kiếm này thì vô cùng tinh tuyệt chép ở góc, tước tiểu mặt trời chịu lực bay về phía tây.
Một kiếm quá tuyệt vời! Nhưng một kiếm chỉ là mới bắt đầu thôi, một kiếm tinh tuyệt như vậy không ai nhìn thấy.
Lục Nguyên tiếp tục ra một kiếm.
Pháp thuật cấp tinh thần đông, nam, tây, bắc, trên, dưới sáu mặt, nhiệt độ cao trăm vạn, biển lửa vô hạn, phong kín tất cả, dù là ai đều sẽ ở chính giữa tươi sống chết. Biển lửa vô hạn nhiệt độ trăm vạn độ nóng cực cao, dù là thịt hay sắt thép vào trong đều sẽ bị hòa tan, một khi chịu công kích lập tức tụ tập cùng một chỗ chịu lực, bình quân chia lực, muốn phá phong kín sáu mặt là khó đến cực điểm.
Lục Nguyên lại phát ra một kiếm, giờ phút này mỗi một tia tinh thần của hắn đều tập trung lại, một kiếm góc độ thiên y vô phùng, góc độ công kích hoàn mỹ tuyệt đối đâm hướng biển lửa vô hạn. Giờ phút này, kỳ tích xuất hiện, biển lửa sáu mặt phong kín thế mà bị một kiếm cắt ra.
Một kiếm cắt tiểu mặt trời, cắt biển lửa vô hạn phong kín sáu mặt xong vẫn chưa dứt.
Kiếm quang thẳng chỉ Phó Trùng.
Phó Trùng ở trong lòng cuồng kêu, sao Lục Nguyên có thể phá tiểu mặt trời được chứ. Cắt biển lửa vô hạn phong kín sáu mặt là hai đại ý nghĩa của pháp thuật cấp tinh thần.
Phó Trùng ngửa đầu, pháp thuật cấp tinh thần Đại Nhật Hàng Lâm ý nghĩa cuối cùng, gã ngửa cổ bắn ra một mặt trời rực cháy. Lúc này Lục Nguyên cách gã rất gần, vốn bản lĩnh ngửa đầu bắn ra một tiểu mặt trời thiêu cháy thì gã không có, nhưng trước đó chẳng phải gã có ăn vào Pháp Linh Đan sao?
Mặt trời cháy bỏng nhanh vô cùng, xông thẳng hướng Lục Nguyên, muốn thiêu cháy hắn.
Mặt trời cháy bỏng đi ra vào phút cuối đặc điểm lớn nhất là tốc độ nhanh, hung tàn bạo lực, thiêu đốt tất cả.
Một kiếm của Lục Nguyên đâm vào mặt trời cháy bỏng.
Giờ phút này, trên kiếm của Lục Nguyên xuất hiện biến đổi khác lạ, dường như có vầng trăng hiện ra.
Thiên địa một mảnh tối đen! Một vầng trăng dâng lên!
Nguyệt giáng xuống! Đêm buông xuống!
Mặt trời biến thành hư vô.
Kiếm thế rốt cuộc đến cuối, trước ngực Phó Trùng bị đâm một lỗ máu như mặt trăng, trái tim bị đâm thủng, máu chảy ồ ạt.
Văn minh chi sử ở bên trong, đó là tiên nhân thế giới cảnh, Lục Nguyên biết mình tuyệt đối không thể giết chết gã, nhưng muốn dễ dàng thả Phó Trùng là không thể nào. Mới rồi hắn trọng thương Phó Trùng còn đâm trúng trái tim, tuy gã không chết nhưng trong một đoạn thời gian không thể tránh khỏi pháp lực rút lui nhiều.
Một kiếm này rốt cuộc hoàn thành.
Một kiếm quá xuất sắc!
- Người mới pháp cổ văn minh thế mà lại thua.
- Đúng vậy, còn là hai chiêu bị đánh bại!
- Người mới này quá đáng sợ!
- Từ sau Kiếm Chi Tử, người Kiếm Môn thứ hai sáng tạo kỳ tích rốt cuộc xuất hiện.
- Người này tên là gì nhỉ?
- Nếu người này không chết, sau này chắc chắn nổi danh trung ương thiên triều.
- Tiểu tử này tên là Lục Nguyên, là môn hạ Thái Sử chí tôn Kiếm Môn.
Người Kiếm Môn, người môn phái khác đều bàn tán xôn xao, họ bị chấn rồi.
Pháp cổ văn minh cùng người mới thế lực khác đấu, đây không phải đấu chính thức mà là cuộc chiến chỉ đạo!
Cái gì gọi là cuộc chiến chỉ đạo? Tức là nói đám người mới pháp cổ văn minh chỉ đạo người mới môn phái thế lực khác các ngươi. Pháp cổ văn minh là toàn năng, dù là người mới cũng có thể chỉ đạo người mới của các ngươi. Trong cuộc chiến chỉ đạo, pháp cổ văn minh là chiếm ưu thế tuyệt đối, dù là Kiếm Văn Hào, đệ đệ của Kiếm Chi Tử cũng không thắng được một chiêu, hoàn toàn bị đè đầu. Hỗn Lôi Môn vì lần cuộc chiến chỉ đạo này mà chuẩn bị rất kỹ càng lâu dài, đều nghĩ nếu có thể thắng một chiêu nửa thức đã là rất nở mặt. Họ chuẩn bị lâu như vậy, kết quả lúc đối mặt người mới pháp cổ văn minh phát hiện một chiêu cũng thắng không được.
Khi đó mới phát hiện pháp cổ văn minh thật là mênh mông, muy nghiêm, căn bản không cách nào thắng một chiêu nửa thức.
Kết quả bây giờ Lục Nguyên chẳng những chiêu thứ nhất đánh bay người mới pháp cổ văn minh, sau đó gọn gàng dứt khoát chiêu thứ hai chiến thắng.
Tất cả thế lực khác, tất cả người mới, bao gồm Hỗn Lôi Môn, Kiếm Môn, bao gồm Kiếm Văn Hào đều không thể thắng một chiêu nửa thức, kết quả Lục Nguyên hai chiêu đã chiến thắng người mới pháp cổ văn minh, cái này gọi đám người thế lực xung quanh sao không mắt trân trân, không nói nên lời?
Những người này xem không hiểu một kiếm vừa rồi của Lục Nguyên, họ thấy chỉ là náo nhiệt, biết hắn đáng sợ.
Còn người xem hiểu một kiếm kia của Lục Nguyên, những chí tôn thì đều suy tư. Họ chìm trong suy tư, vì pháp thuật cấp tinh thần của Phó Trùng quá chói mắt, tường ấm sáu mặt phong kín quá chói sáng, cho nên lúc một kiếm của Lục Nguyên mới bắt đầu thì không thấy được, chỉ có cuối cùng nhìn một nhát kiếm cuối. Một kiếm cuối cùng đó là hoàn mỹ tuyệt đối.
/1562
|