Kết quả thì sao, đám Hiên Viên chí tôn viện cớ như vậy đắc tội pháp cổ văn minh, cho nên thưởng đè xuống, không thể ban cho.
Lúc ấy Thái Sử chí tôn tức suýt ói máu.
Tuy nhiên bây giờ tiên xích chưa giải, chỉ có thể nhịn.
Nhưng mà, đợi giải tiên xích rồi chúng ta một lần tính hết nợ.
Lục Nguyên nghe Thái Sử chí tôn nói ra tiền căn hậu quả cũng hiểu, thầm nhủ, đám Hiên Viên chí tôn kia, các ngươi rửa cổ chờ đi.
Quăng hết những buồn bực ra ngoài, Lục Nguyên hỏi:
- Muốn đi Pháp Tướng Trì cần bao nhiêu điểm?
Nhanh chóng tới đại đạo cảnh bát tầng mới là đường ngay, giờ mình cần không ngừng tăng thực lực.
Thái Sử Không nói:
- Dựa theo mỗi người khác nhau, cơ bản là thượng cổ phù chú của ngươi càng nhiều thì số điểm Pháp Tướng Trì càng nhiều. Dù sao tác dụng của Pháp Tướng Trì là khiến chưa đa thiên địa pháp tắc của ngươi dung nhập vào nguyên anh, hóa sinh ra thiên địa pháp tướng. Thiên địa pháp tắc của ngươi càng nhiều thì khó khăn càng lớn, điểm cần vào Pháp Tướng Trì cũng khác đi.
- Tuy nhiên, bây giờ ngươi cần đi ra ngoài Pháp Tướng Trì thí nghiệm xem rốt cuộc cần bao nhiêu điểm mới vào trong Pháp Tướng Trì tẩy ra thiên địa pháp tướng được.
Lục Nguyên đáp:
- Cũng được, ta đi xem còn thiếu bao nhiêu điểm.
Bây giờ Lục Nguyên bởi vì các loại nguyên nhân vượt Xung Tiêu Kiếm Lâu còn tích lũy sáu trăm điểm.
Trong thân phận ngọc bài đã xuất hiển điểm sáng Pháp Tướng Trì, chỉ rõ ràng phương hướng, Lục Nguyên một đường bay nhanh đến mục tiêu.
Đây chính là Pháp Tướng Trì ư?
Lục Nguyên đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy đó là một sơn mạch không tính cao lắm, trên sơn mạch linh khí nồng đậm như thể rắn, nhưng cũng có rất nhiều cấm pháp, tầng tầng chồng chất triệt để phong cấm, chỉ chừa một đường để vào Pháp Tướng Trì.
Chỗ đó có một cánh cửa, có mấy người canh gác, mỗi người đều vô cùng nghiêm nghị.
Lục Nguyên đánh giá, phát hiện phía trước không xa có không ít người đang xếp hàng. Đằng trước đội ngũ đặt một quả cầu phỉ thúy, dường như đang thí nghiệm. Lục Nguyên dùng thần niệm dò qua mới hiểu, hóa ra những người này đang thí nghiệm xem tiến vào Pháp Tướng Trì cần bao nhiêu điểm.
Vừa lúc hắn đến đây cũng vì chuyện này, lập tức lẻn vào xếp hàng.
Đằng trước từng người đi thí nghiệm.
Lục Nguyên ở phía sau đánh giá, phát hiện đa số người vào Pháp Tướng Trì cần điểm không nhiều lắm, khoảng bảy, tám trăm mà thôi, tương đối thì mình gom góp cũng đủ được, dù sao mình hiện tại có sáu trăm điểm. Rốt cuộc đến lượt Lục Nguyên.
Lục Nguyên tới bên dưới quả cầu phỉ thúy, nó có đường kính khoảng một trượng. Lập tức ánh sáng phỉ thúy lóe sáng rót vào người Lục Nguyên, hắn cảm giác bị cái gì nhét vào. Chớp mắt, chỉ thấy bên trên lộ ra, hai ngàn tám trăm điểm!
Không phải chứ, đến lượt mình thì cần điểm cao như vậy!
Lục Nguyên giật nảy mình.
Người xung quanh cũng hết hồn.
- Tẩy ra một thiên địa pháp tướng mà cần hai ngàn tám trăm điểm!
- Đây là loại thiên địa pháp tướng gì vậy, mạnh gấp bốn lần chúng ta!
Người có mặt đều hiểu, điểm càng nhiều biểu thị thiên địa pháp tướng càng cường.
- Người kia là ai? Tại sao có thiên địa pháp tướng cường dữ vậy?
- Đúng thế, nghe nói năm đó Kiếm Chi Tử tại đây thí nghiệm chỉ cần ba ngàn tam trăm điểm thôi.
Năm đó Kiếm Chi Tử đúng là có thí nghiệm nhưng gã đi lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài, hoàn toàn miễn phí.
- Cường độ thiên địa pháp tướng của người này gần với Kiếm Chi Tử rồi.
- Ở đâu ra người nghịch thiên vậy trời?
- Ủa, đấy chẳng phải là Lục Nguyên sao?
- Lục Nguyên, trong cuộc chiến người mới thắng người mới pháp cổ văn minh ấy hả?
- Chậc chậc, hóa ra là người thắng người mới pháp cổ văn minh.
- Quá lợi hại, không ngờ gần đây danh tiếng nổi như cồn chính là người này.
- Siêu quá!
- Đã là thiên tài gần với Kiếm Chi Tử rồi.
Bên cạnh đám người bàn tán sôi nổi.
Còn về Lục Nguyên, bây giờ biểu tình duy nhất là buồn bực. Nhưng hết cách, hắn chọn là con đường trưởng thành cực kỳ khó khăn, có được nhiều kiếm ý thì tất nhiên có nhiều pháp tắc, tiếp theo là mỗi bước trưởng thành gian nan hơn người khác, nhưng đã bước lên con đường này rồi hắn không hối hận.
Tuy nhiên, làm vậy cũng có lợi. Thư/jc lực của Lục Nguyên hơn xa người cùng đẳng cấp, không dùng kiếm thuật, chỉ đơn thuần kiếm thuật đủ ngược chết kẻ cùng cấp.
Hơn nữa hắn đâm nền móng sâu, có cơ hội trùng kích thế giới cảnh.
Người có tiềm lực không sâu thì không khả năng trùng kích thế giới cảnh, hỗn động cảnh đã là đỉnh cao.
- Hai ngàn tám trăm điểm, tẩy một thiên địa pháp tướng mà cần nhiều điểm đến thế.
Tần Sương Thành trợn mắt há hốc mồm nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi dữ thật đấy, tẩy một thiên địa pháp tướng mà cần nhiều điểm đến thế, quá lợi hại. Tuy nhiên vậy thì ngươi càng khó khăn, mà sau này niềm lực càng lớn, có hy vọng tiến vào thế giới cảnh, chúng ta đều không có hy vọng này, có thể lên đến hỗn động cảnh đã là cầu thần bái phật.
Nhạc Sương ở một bên nói:
- Năm đó ta chỉ có tám trăm điểm lấy ra thiên địa pháp tướng mà thôi.
Đám Chu Nộ Trì không biết nên nói gì nữa, tiểu sự đệ này nghịch thiên không phải bình thường mà.
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Được rồi, bây giờ ta chỉ có sáu trăm điểm, còn kém hai ngàn hai trăm điểm, giờ nên đi đâu kiếm số điểm này?
Tần Sương Thành nói:
- Rất nhiều người đều bị người của Hiên Viên chí tôn cầm giữ, sẽ không cho chúng ta kiếm điểm, muốn kiếm điểm rất khó chứ đừng nói đến hai ngàn hai trăm điểm. Phải rồi, có!
Gã vỗ đùi cái đét.
Tần Sương Thành nói:
- Kiếm các nghiên cứu thất, nơi nghiên cứu ra đủ các loại kiếm chiêu. Chỗ đó mỗi năm có thời gian nhất định chiêu người vào nghiên cứu kiếm chiêu, có thể phát ra không ít điểm, chỗ này là Kiếm Chủ định, dù có là Hiên Viên chí tôn cũng không thể nhúng tay, cho nên chúng ta vào đây kiếm điểm được. Mỗi năm mấy người chúng ta sẽ tới đây, nhưng chỗ đó yêu cầu khá cao, phải nghiên cứu đủ các dạng kiếm chiêu, cho nên mỗi lần tám người chúng ta đều thất bại, không cách nào tiến vào kiếm các nghiên cứu thất. Tuy nhiên, nếu là tiểu sư đệ ngươi, lấy kiếm thuật của ngươi chắc không thành vấn đề đâu.
Nghiên cứu kiếm chiêu cũng có thể lấy điểm, kiếm các nghiên cứu thất!
Lục Nguyên có chút cảm thán, Kiếm Môn quả nhiên là Kiếm Môn, có cơ cấu chuyên môn nghiên cứu kiếm.
Tuy nhiên, cơ cấu như thế chẳng phải chuyên để mình kiếm điểm sao?
Lục Nguyên như nhìn thấy số điểm lớn đang vẫy tay réo gọi, đều năm nay có nhiều điểm như vậy không kiếm thì thật có lỗi với mình.
Trong Kiếm Môn, bốn mùa như xuân.
Không có chia ra xuân, hạ, thu, đông.
Mỗi ngày mặt trời rất nóng bức, tại Kiếm Môn lại không thấy nóng chút nào.
Bây giờ là tháng hai, tiết trời ấm áp.
Hắn ở trong thân phận ngọc bài tìm kiếm điểm sáng kiếm các nghiên cứu thất, cùng đám Tần Sương Thành một đường bay đi. Đám Tần Sương Thành lần nào cũng thất bại nhưng không thể không đi, bởi vì đây là trong Kiếm Môn, trừ Xung Tiêu Kiếm Lâu ra nơi duy nhất lấy được điểm, nhiệm vụ khác cũng có nhưng bị bên Hiên Viên chí tôn nắm giữ, không kiếm được.
Trước khi Lục Nguyên có tìm Thái Sử Không hỏi việc liên quan nghiên cứu kiếm thuật.
Lúc ấy Thái Sử chí tôn tức suýt ói máu.
Tuy nhiên bây giờ tiên xích chưa giải, chỉ có thể nhịn.
Nhưng mà, đợi giải tiên xích rồi chúng ta một lần tính hết nợ.
Lục Nguyên nghe Thái Sử chí tôn nói ra tiền căn hậu quả cũng hiểu, thầm nhủ, đám Hiên Viên chí tôn kia, các ngươi rửa cổ chờ đi.
Quăng hết những buồn bực ra ngoài, Lục Nguyên hỏi:
- Muốn đi Pháp Tướng Trì cần bao nhiêu điểm?
Nhanh chóng tới đại đạo cảnh bát tầng mới là đường ngay, giờ mình cần không ngừng tăng thực lực.
Thái Sử Không nói:
- Dựa theo mỗi người khác nhau, cơ bản là thượng cổ phù chú của ngươi càng nhiều thì số điểm Pháp Tướng Trì càng nhiều. Dù sao tác dụng của Pháp Tướng Trì là khiến chưa đa thiên địa pháp tắc của ngươi dung nhập vào nguyên anh, hóa sinh ra thiên địa pháp tướng. Thiên địa pháp tắc của ngươi càng nhiều thì khó khăn càng lớn, điểm cần vào Pháp Tướng Trì cũng khác đi.
- Tuy nhiên, bây giờ ngươi cần đi ra ngoài Pháp Tướng Trì thí nghiệm xem rốt cuộc cần bao nhiêu điểm mới vào trong Pháp Tướng Trì tẩy ra thiên địa pháp tướng được.
Lục Nguyên đáp:
- Cũng được, ta đi xem còn thiếu bao nhiêu điểm.
Bây giờ Lục Nguyên bởi vì các loại nguyên nhân vượt Xung Tiêu Kiếm Lâu còn tích lũy sáu trăm điểm.
Trong thân phận ngọc bài đã xuất hiển điểm sáng Pháp Tướng Trì, chỉ rõ ràng phương hướng, Lục Nguyên một đường bay nhanh đến mục tiêu.
Đây chính là Pháp Tướng Trì ư?
Lục Nguyên đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy đó là một sơn mạch không tính cao lắm, trên sơn mạch linh khí nồng đậm như thể rắn, nhưng cũng có rất nhiều cấm pháp, tầng tầng chồng chất triệt để phong cấm, chỉ chừa một đường để vào Pháp Tướng Trì.
Chỗ đó có một cánh cửa, có mấy người canh gác, mỗi người đều vô cùng nghiêm nghị.
Lục Nguyên đánh giá, phát hiện phía trước không xa có không ít người đang xếp hàng. Đằng trước đội ngũ đặt một quả cầu phỉ thúy, dường như đang thí nghiệm. Lục Nguyên dùng thần niệm dò qua mới hiểu, hóa ra những người này đang thí nghiệm xem tiến vào Pháp Tướng Trì cần bao nhiêu điểm.
Vừa lúc hắn đến đây cũng vì chuyện này, lập tức lẻn vào xếp hàng.
Đằng trước từng người đi thí nghiệm.
Lục Nguyên ở phía sau đánh giá, phát hiện đa số người vào Pháp Tướng Trì cần điểm không nhiều lắm, khoảng bảy, tám trăm mà thôi, tương đối thì mình gom góp cũng đủ được, dù sao mình hiện tại có sáu trăm điểm. Rốt cuộc đến lượt Lục Nguyên.
Lục Nguyên tới bên dưới quả cầu phỉ thúy, nó có đường kính khoảng một trượng. Lập tức ánh sáng phỉ thúy lóe sáng rót vào người Lục Nguyên, hắn cảm giác bị cái gì nhét vào. Chớp mắt, chỉ thấy bên trên lộ ra, hai ngàn tám trăm điểm!
Không phải chứ, đến lượt mình thì cần điểm cao như vậy!
Lục Nguyên giật nảy mình.
Người xung quanh cũng hết hồn.
- Tẩy ra một thiên địa pháp tướng mà cần hai ngàn tám trăm điểm!
- Đây là loại thiên địa pháp tướng gì vậy, mạnh gấp bốn lần chúng ta!
Người có mặt đều hiểu, điểm càng nhiều biểu thị thiên địa pháp tướng càng cường.
- Người kia là ai? Tại sao có thiên địa pháp tướng cường dữ vậy?
- Đúng thế, nghe nói năm đó Kiếm Chi Tử tại đây thí nghiệm chỉ cần ba ngàn tam trăm điểm thôi.
Năm đó Kiếm Chi Tử đúng là có thí nghiệm nhưng gã đi lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài, hoàn toàn miễn phí.
- Cường độ thiên địa pháp tướng của người này gần với Kiếm Chi Tử rồi.
- Ở đâu ra người nghịch thiên vậy trời?
- Ủa, đấy chẳng phải là Lục Nguyên sao?
- Lục Nguyên, trong cuộc chiến người mới thắng người mới pháp cổ văn minh ấy hả?
- Chậc chậc, hóa ra là người thắng người mới pháp cổ văn minh.
- Quá lợi hại, không ngờ gần đây danh tiếng nổi như cồn chính là người này.
- Siêu quá!
- Đã là thiên tài gần với Kiếm Chi Tử rồi.
Bên cạnh đám người bàn tán sôi nổi.
Còn về Lục Nguyên, bây giờ biểu tình duy nhất là buồn bực. Nhưng hết cách, hắn chọn là con đường trưởng thành cực kỳ khó khăn, có được nhiều kiếm ý thì tất nhiên có nhiều pháp tắc, tiếp theo là mỗi bước trưởng thành gian nan hơn người khác, nhưng đã bước lên con đường này rồi hắn không hối hận.
Tuy nhiên, làm vậy cũng có lợi. Thư/jc lực của Lục Nguyên hơn xa người cùng đẳng cấp, không dùng kiếm thuật, chỉ đơn thuần kiếm thuật đủ ngược chết kẻ cùng cấp.
Hơn nữa hắn đâm nền móng sâu, có cơ hội trùng kích thế giới cảnh.
Người có tiềm lực không sâu thì không khả năng trùng kích thế giới cảnh, hỗn động cảnh đã là đỉnh cao.
- Hai ngàn tám trăm điểm, tẩy một thiên địa pháp tướng mà cần nhiều điểm đến thế.
Tần Sương Thành trợn mắt há hốc mồm nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi dữ thật đấy, tẩy một thiên địa pháp tướng mà cần nhiều điểm đến thế, quá lợi hại. Tuy nhiên vậy thì ngươi càng khó khăn, mà sau này niềm lực càng lớn, có hy vọng tiến vào thế giới cảnh, chúng ta đều không có hy vọng này, có thể lên đến hỗn động cảnh đã là cầu thần bái phật.
Nhạc Sương ở một bên nói:
- Năm đó ta chỉ có tám trăm điểm lấy ra thiên địa pháp tướng mà thôi.
Đám Chu Nộ Trì không biết nên nói gì nữa, tiểu sự đệ này nghịch thiên không phải bình thường mà.
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Được rồi, bây giờ ta chỉ có sáu trăm điểm, còn kém hai ngàn hai trăm điểm, giờ nên đi đâu kiếm số điểm này?
Tần Sương Thành nói:
- Rất nhiều người đều bị người của Hiên Viên chí tôn cầm giữ, sẽ không cho chúng ta kiếm điểm, muốn kiếm điểm rất khó chứ đừng nói đến hai ngàn hai trăm điểm. Phải rồi, có!
Gã vỗ đùi cái đét.
Tần Sương Thành nói:
- Kiếm các nghiên cứu thất, nơi nghiên cứu ra đủ các loại kiếm chiêu. Chỗ đó mỗi năm có thời gian nhất định chiêu người vào nghiên cứu kiếm chiêu, có thể phát ra không ít điểm, chỗ này là Kiếm Chủ định, dù có là Hiên Viên chí tôn cũng không thể nhúng tay, cho nên chúng ta vào đây kiếm điểm được. Mỗi năm mấy người chúng ta sẽ tới đây, nhưng chỗ đó yêu cầu khá cao, phải nghiên cứu đủ các dạng kiếm chiêu, cho nên mỗi lần tám người chúng ta đều thất bại, không cách nào tiến vào kiếm các nghiên cứu thất. Tuy nhiên, nếu là tiểu sư đệ ngươi, lấy kiếm thuật của ngươi chắc không thành vấn đề đâu.
Nghiên cứu kiếm chiêu cũng có thể lấy điểm, kiếm các nghiên cứu thất!
Lục Nguyên có chút cảm thán, Kiếm Môn quả nhiên là Kiếm Môn, có cơ cấu chuyên môn nghiên cứu kiếm.
Tuy nhiên, cơ cấu như thế chẳng phải chuyên để mình kiếm điểm sao?
Lục Nguyên như nhìn thấy số điểm lớn đang vẫy tay réo gọi, đều năm nay có nhiều điểm như vậy không kiếm thì thật có lỗi với mình.
Trong Kiếm Môn, bốn mùa như xuân.
Không có chia ra xuân, hạ, thu, đông.
Mỗi ngày mặt trời rất nóng bức, tại Kiếm Môn lại không thấy nóng chút nào.
Bây giờ là tháng hai, tiết trời ấm áp.
Hắn ở trong thân phận ngọc bài tìm kiếm điểm sáng kiếm các nghiên cứu thất, cùng đám Tần Sương Thành một đường bay đi. Đám Tần Sương Thành lần nào cũng thất bại nhưng không thể không đi, bởi vì đây là trong Kiếm Môn, trừ Xung Tiêu Kiếm Lâu ra nơi duy nhất lấy được điểm, nhiệm vụ khác cũng có nhưng bị bên Hiên Viên chí tôn nắm giữ, không kiếm được.
Trước khi Lục Nguyên có tìm Thái Sử Không hỏi việc liên quan nghiên cứu kiếm thuật.
/1562
|